Chương 2: 2: Mộc Chiêu

"Thật là trùng hợp." Một "người" nào đó khoanh chân trôi nổi trên quan tài pha lê, chống cằm nhìn trò hề trước mắt, thở dài.
"Cũng may là mình đã lập di chúc từ trước, nếu không, chắc chắn học tỷ sẽ bị ức hiếp chết!"
Nàng xuýt xoa không thôi, đôi mắt mèo to tròn mang theo một tia ưu sầu và quyến rũ lặng lẽ nhìn đám người với suy nghĩ của riêng mình, đôi mắt dường như mang theo hàng ngàn suy nghĩ, rõ ràng nàng đang ở trong đám đông nhưng lại giống như đang ở một thế giới khác biệt.
Đúng vậy, cứ như đang ở một thế giới khác vậy.
Nếu không thì làm sao có người có thể khoan dung việc nàng "ngồi" trên quan tài của người đã khuất!
"Haizz." Nàng thở dài, không hề có chút cảm giác tội lỗi nào vì đã báng bổ người chết.
"Cũng may là không có ai nhìn thấy mình, nếu bị dọa cho xuất huyết não thì phải làm sao bây giờ? Cả đời mình chưa từng giết người, lỡ như sau khi chết không hiểu sao lại phải cõng tội trạng giết một mạng người, vào Địa Phủ bị đá đến mười tám tầng Địa Ngục, đến lúc đó ngay cả chỗ để khóc cũng không có!"
"Người" đó vừa mở miệng đã phá hủy toàn bộ khí chất thần bí và ưu nhã của mình.
“)"Haizz, dù sao mình cũng là mỹ nhân, sao lại chết thành như thế này?" "Người" đó ghé mặt vào quan tài pha lê, khuôn mặt xuyên qua tấm vải trắng phủ trên quan tài pha lê một cách quỷ dị, nhìn thi thể thảm đến mức không nỡ nhìn bên trong.

"Người" đang lầm bầm lầu bầu phàn nàn này có khuôn mặt giống hệt với di ảnh!
Phải, nàng chính là Mộc Chiêu, chẳng qua bây giờ nàng là ma.
Nàng nhìn các trạng thái khác nhau của con người trong linh đường, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Nàng là người xui xẻo trong miệng mọi người, hôm nay vinh dự được dự tang lễ của mình, cảm thấy rất ngạc nhiên...
Giống như những người nhiều chuyện này nói, cái chết của nàng không phải là một tai nạn, đó là một vụ giết người có chủ ý.

Nhưng nàng thề, di chúc này chỉ là trùng hợp thôi! Chắc chắn không phức tạp như những người khác nghĩ!
Cái đầu nhỏ đơn giản của nàng cũng không thể nghĩ ra những thứ ngoằn ngoèo phức tạp như vậy được! Chư vị thực sự đã đánh giá cao họ Mộc nào đó rồi!
Nhưng bạn thân của nàng nói đúng một điều, một phần nguyên nhân lập di chúc này thực chất là vì đôi cha mẹ không bớt lo này, không phải sợ bọn họ liều mạng giày vò đến cuối cùng làm khổ bản thân họ, đến mức không thể ăn được một hạt cơm nào, chỉ là sợ bọn họ đi lừa học tỷ.
Học tỷ...!Tức là vợ của nàng, Phó Du Thường.
Khi đó, bố mẹ nàng nóng lòng muốn gả nàng cho một doanh nhân giàu có vừa già vừa bi3n thái để giảm bớt tình hình tài chính căng thẳng của gia đình, là học tỷ đã hy sinh cuộc hôn nhân của cô để cưới nàng, cứu nàng khỏi đau khổ, nàng thiếu học tỷ một phần ân tình rất lớn.
Mộc Chiêu trôi dạt đến sau lưng một số người nói xấu vợ mình, liều mạng thổi hơi lạnh, cho đến khi đối phương lạnh quá không thể ở lại linh đường, chỉ có thể tuyệt vọng chạy trốn mới thôi.
Cho các người bất kính với người chết, mắng chị ấy là góa phụ! Âm khí này sẽ khiến các người bị cảm lạnh, sốt và sổ mũi vào ban đêm suốt một tuần! Sau khi Mộc Chiêu trả thù xong, nàng mới hài lòng trở lại bên quan tài.
Về phần di chúc, tình huống thực tế là như thế này, một ngày nọ, nàng đang ăn gà rán uống Coca cùng người bạn thân Tiền Hựu Ngư, đang vui vẻ xem video thì đột nhiên nhìn thấy một bài viết, có tiêu là "Bây giờ sau XX cũng đã bắt đầu lập di chúc."
Nàng cười và than thở với cô bạn thân, chẳng lẽ bọn trẻ bây giờ đều phát triển sớm như vậy sao? Rồi đột nhiên có một suy nghĩ chợt lóe.
Mặc dù là kết hôn thỏa thuận nhưng học tỷ vẫn chăm sóc nàng như hồi còn học đại học, luôn mua rất nhiều đồ cho mình, trong bất tri bất giác, nàng thế mà cũng trở thành một phú bà! Có được khối tài sản khổng lồ, nhưng những thứ này không nên thuộc về mình.
Cặp cha mẹ quỷ hút máu này đã nhiều lần đề cập đến tiền bạc, trang sức và quan trọng nhất là cổ phần của nàng, đã là cha con mẹ con hơn 20 năm, chẳng lẽ Mộc Chiêu không biết họ đang âm mưu gì sao?
Vì vậy, dưới sự nhắc nhở của tin tức này, nàng đã kéo bạn thân đi lập di chúc, sau đó nàng gần như đã quên mất nó, không ngờ nhanh như vậy đã có thể dùng nó.
Có lẽ đây là số mệnh, học tỷ tốt bụng như vậy nên ông trời mới phù hộ cho chị ấy.
Mà số mệnh của mình...
Chính là một nhân vật lót đường a!

Ai có thể tưởng tượng được, đây thực ra là một thế giới trong một quyển sách?
Ngay cả Mộc Chiêu cũng chỉ mới biết chuyện này vài ngày trước.
Chính thức giới thiệu một chút.
Mộc Chiêu nàng, một người xuyên qua, không có ký ức về kiếp trước.
Nhưng mấy ngày trước, nàng đã trải qua một vụ tai nạn xe hơi khủng khiếp do con người gây ra, khả năng cao là bị đập vào đầu nên mới khiến nàng nhớ lại mọi chuyện.
Ngày hôm đó, trên đường đèo, một nhóm sát thủ lái xe đuổi theo và bao vây nàng lại, chiếc xe mà chị vợ nàng mới mua, ngay cả đối phương còn chưa lái bao giờ, không ngờ lại bị hỏng phanh, chiếc xe mất kiểm soát lao thẳng xuống vách núi, nàng trực tiếp bất tỉnh.
Nghe người ta nói, trên chiếc xe đó còn bị đặt bom, xe vừa rơi xuống đã phát nổ, nàng là kẻ xui xẻo bị nổ tung thành từng mảnh.

Thứ chứa trong quan tài pha lê này là kết quả của quá trình làm việc chăm chỉ của các pháp y và cảnh sát.
Thật là cực khổ! Cúi người kính chào bọn họ!
Sau đó, khi nàng tỉnh lại lần nữa, nàng phát hiện mình đang nằm trong một rừng cây rậm rạp, trong đầu đột nhiên hiện ra rất nhiều ký ức của kiếp trước.
Thông qua những ký ức này, nàng phát hiện mình vậy mà thai xuyên vào một nhân vật lót đường trong một quyển sách! Nói chính xác hơn, phần đầu của toàn bộ quyển sách bắt đầu từ tang lễ của nàng!
Mộc Chiêu thở dài, đổi tay, tiếp tục đỡ đầu.
Vai trò của một nhân vật lót đường như nàng, một phần là dọn đường cho nữ chính ra sân, mặt khác, cái chết của nàng kéo theo hàng loạt vụ án, nữ chính thân là một cảnh sát, theo manh mối này tiếp tục tra xuống, dính tới rất nhiều thế lực ngầm cũng như yêu hận tình thù với nam chính.

Mà nam chính là một Quỷ Vương ngàn năm, đúng vậy, đây là một quyển tiểu thuyết kết hợp điều tra tội phạm cùng với yếu tố linh dị, Bạch Nguyệt Quang của nam chính đã chết từ ngàn năm trước, hắn muốn phục sinh đối phương, hắn không từ thủ đoạn để đạt được mục đích này.
Còn nữ chính sinh ra trong một gia đình làm cảnh sát nhiều đời, tam quan được cha mẹ, ông bà dạy dỗ vô cùng chính trực, khi gặp được nam chính, một con quỷ với tam quan bất chính, yêu hận tình thù? Không không không, tình trạng kia gần như là không chết không thôi!
Đấu trí lẫn nhau hết lần này đến lần khác, nam chính buông tay Bạch Nguyệt Quang và yêu nữ chính, nhưng nữ chính lại không chấp nhận được con quỷ chồng chất tội ác này, cuối cùng nữ chính cùng một nhân vật phản diện khác đồng vu quy tận, sau đó quên đi tất cả và bước vào vòng luân hồi.
Đây là một quyển tiểu thuyết BE, kiếp trước Mộc Chiêu đọc đã khóc như mưa, nữ chính là một nhân vật có nhân cách rất đoan chính, nên độc thân xinh đẹp! Một tên Quỷ Vương có vấn đề về đầu óc là cái thứ gì, hắn mà xứng sao?
Bây giờ nghĩ lại, điều duy nhất nàng không thể hiểu được là tại sao học tỷ của nàng, vợ của nàng lại trở thành một trong những tên trùm phản diện? Học tỷ của nàng chưa bao giờ làm điều gì phạm pháp hay phạm tội cả! Sự giáo dục trong nhà cũng chắc chắn là cô sẽ không bao giờ động tới những thứ này! Làm sao có thể dính líu đến băng nhóm tội phạm mà nữ chính đang truy đuổi? Điều này là hoàn toàn không thể! Chắc có sự hiểu lầm trong này!
Nghĩ đến kết cục cuối cùng của học tỷ, nàng sầu đến mức tóc sắp chuyển sang màu trắng rồi.
Nhưng ông trời hết lần này đến lần khác lại để cho mình hoàn thành vai diễn rồi mới khôi phục trí nhớ! Nếu ông để cho con khôi phục sớm hơn, nói không chừng con có thể thay đổi cốt truyện một chút, nhưng con đã chết rồi, vậy còn có thể làm gì được nữa? Chẳng lẽ nàng, một bé ma mới sinh ra còn non nớt, yếu ớt, vô tội, dễ thương và ngây thơ, lại có thể đi đánh nam chính?
Đừng nói tới một con quỷ ngàn năm như nam chính, Mộc Chiêu (ma phiên bản giới hạn) mới ngồi tại hiện trường vụ tai nạn xe cộ một lúc đã bị đủ loại yêu ma có vẻ ngoài kỳ lạ vây quanh!
Nàng nghĩ về một con Quỷ Vương ngàn năm như nam chính, suýt chút nữa đã quên mất đây là tiểu thuyết có yếu tố linh dị, thế giới này không thiếu ma quỷ quái các loại! Một bé ma mới sinh đáng thương yếu ớt như nàng, chẳng phải con ma nào cũng có thể tùy tiện cắn nàng một cái hay sao?!
Bị một đám yêu ma đuổi theo, nàng khóc lóc kêu cha gọi mẹ suốt đường chạy về, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật!
Nhắc tới cũng lạ, những con ma khác đều trốn khi mặt trời xuất hiện, hơi chậm một chút sẽ bị ánh nắng mặt trời làm bỏng hơn nửa người, nhưng nàng không hề bị ảnh hưởng gì, vì thế nên nàng không bị mất một cánh tay hay bị gãy một cái chân nào, an ổn xuất hiện ở đây.
Sau đó nàng tìm đường về nhà, nàng quên mất khả năng đặc biệt của ma là xuyên tường, đang băn khoăn không biết làm cách nào để vào thì học tỷ đột nhiên mở cửa, dọa nàng nhảy dựng! Thiếu chút nữa cho rằng cô có thể nhìn thấy chính mình.
Sau đó, nàng đi theo học tỷ đến tang lễ của mình, cuối cùng, từ cuộc trò chuyện của những người khác nàng mới biết được hôm nay là đầu thất của mình, cũng là ngày hỏa táng nàng.
Mộc Chiêu bay lên, lượn lờ vài vòng trong linh đường, công khai nghe những lời bàn tán của người khác.
Vật như di chúc thực sự gây chấn động, thậm chí có người nói Phó Du Thường lắm mưu mô, đã đoán trước được sẽ có một ngày như vậy nên đã giả mạo di chúc của vợ mình trước.
Ánh mắt Mộc Chiêu trở nên lạnh lùng, thẳng tay kéo tóc bọn họ, khiến một số người đột nhiên cảm thấy ớn lạnh trong đầu, ai bảo bọn họ nói xấu học tỷ! Tốt nhất là để âm khí của nàng làm chân tóc của họ chết cóng, từ đó trở đi sẽ bị hói suốt đời!
Một số người nghĩ như vậy cũng là chuyện bình thường, dù sao Phó Du Thường trên thương trường gần như bị yêu ma hóa, thủ đoạn ngoan độc, có thù tất báo, là cơn ác mộng của rất nhiều người.
"Nhưng nếu đây là thủ đoạn của Phó phu nhân thì có lẽ đây cũng là một người không đơn giản."

"Suỵt, nhìn thấu chứ không vạch trần, nhưng hiện tại xem ra, những kẻ muốn lợi dụng lúc hỗn loạn để giẫm Phó tổng sắp mất cơ hội rồi."
Mọi người đều cho rằng di chúc này là một cơn mưa đúng lúc, đã giúp đỡ Phó Du Thường rất nhiều, Mộc Chiêu cũng nghĩ như vậy, nhưng...
Không ai để ý đến Phó Du Thường nghĩ như thế nào.
Từ tai nạn đến cố ý giết người...!Cứ như một sợi xích đang từng bước siết chặt lấy cổ cô, khiến cô dần dần không thở nổi, mà bây giờ tờ di chúc này xuất hiện, gần như giáng mạnh cho cô một đòn nữa khi đang trên bờ vực sụp đổ, trước mắt cô tối sầm, nhưng tang lễ vẫn chưa kết thúc nên cô phải tiếp tục.
"Học… Tỷ?" Sự thoải mái và vui vẻ trong giọng nói của Mộc Chiêu dừng lại.
"Bệnh bao tử tái phát sao?"
Hai tay Phó Du Thường đỡ chiếc bàn bên cạnh run lên dữ dội, không ai chú ý đến chi tiết này, nhưng làm vợ vợ ba năm, sao Mộc Chiêu có thể không nhìn ra sự thay đổi của cô?
"Chị nên về nghỉ ngơi đi, đừng chịu đựng ở chỗ này nữa, đi gặp bác sĩ đi." Mộc Chiêu theo bản năng muốn đỡ vợ dậy, nhưng khi tay nàng xuyên qua người cô, cho dù là một người vô tư như nàng, cũng đột nhiên cảm nhận rõ ràng...!Âm dương cách biệt là gì.
Nàng đã chết...
Một người chết không thể giúp được gì.
Ánh sáng trong đôi của nàng dần dần tắt đi, một cảm xúc gọi là bất bình hiện lên, cuộc sống hạnh phúc của nàng chỉ mới trôi qua được ba năm thôi...
Nàng không muốn chết.
Mộc Chiêu nhẹ nhàng thở dài, dù không chạm vào được nhưng nàng vẫn ôm Phó Du Thường, một hư không một thực thể, một sống một chết, giữa các nàng có ranh giới giữa người sống và người chết, người sống đau khổ vì người chết, người chết lại không thể truyền đạt được tâm nguyện của mình cho người sống, bi ai đến nhường nào.
"Học tỷ, cho dù em không có ở đây nhưng cũng phải tự chăm sóc bản thân nha, đừng làm cho em lo lắng." Mộc Chiêu lo lắng nhắc nhở.
Thật đáng tiếc khi giọng nói nàng không thể đến tai Phó Du Thường còn sống.
Tất cả những gì cô có thể nghe thấy là đủ loại thảo luận ồn ào và giọng nói chất vấn gay gắt của cha mẹ Mộc, ồn ào khiến người ta kinh tởm..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tang Lễ
2 Chương 2: 2: Mộc Chiêu
3 Chương 3: 3: Trò Hề
4 Chương 4: 4: Mèo Đen
5 Chương 5: 5: Chạm Vào
6 Chương 6: 6: Săn Ma
7 Chương 7: 7: Manh Mối
8 Chương 8: 8: Hiểu Lầm
9 Chương 9: 9: Đèn Trường Minh
10 Chương 10: 10: Điều Tra
11 Chương 11: 11: Thư Tình
12 Chương 12: 12: Trấn Quỷ
13 Chương 13: 13: Nhận Ra
14 Chương 14: 14: Giám Định
15 Chương 15: 15: Vẽ Xong
16 Chương 16: 16: Thơ Tình
17 Chương 17: 17: Tin Xấu
18 Chương 18: 18: Quỷ Tân Nương
19 Chương 19: 19: Đi Vào Giấc Mơ
20 Chương 20: 20: Quá Khứ Đáng Xấu Hổ
21 Chương 21: 21: Giấc Mơ Thứ Hai
22 Chương 22: 22: Rời Khỏi Giấc Mơ
23 Chương 23: 23: Nhìn Trộm
24 Chương 24: 24: Quỷ Tướng Quân
25 Chương 25: 25: Vạn Quỷ Quá Cảnh
26 Chương 26: C26: Bẫy rập
27 Chương 27: C27: Nói ra
28 Chương 28: C28: Chuẩn bị
29 Chương 29: C29: Thu lưới
30 Chương 30: C30: Nhìn thấy
31 Chương 31: C31: Đôi mắt
32 Chương 32: C32: Sống hoặc chết
33 Chương 33: C33: Nói chuyện
34 Chương 34: C34: Mộc meo
35 Chương 35: C35: Bạch tạng
36 Chương 36: C36: Dạy dỗ
37 Chương 37: C37: Báo cho
38 Chương 38: C38: Tương lai
39 Chương 39: C39: Giúp đỡ
40 Chương 40: C40: Yêu quái
41 Chương 41: C41: Nhặt nhầm
42 Chương 42: C42: Dời đi
43 Chương 43: C43: Đả kích
44 Chương 44: C44: Tình cờ gặp được
45 Chương 45: C45: Vào làng
46 Chương 46: C46: Dọa người
47 Chương 47: C47: Tìm kiếm
48 Chương 48: C48: Bắt quỷ
49 Chương 49: C49: Đánh vỡ
50 Chương 50: C50: Mất khống chế
51 Chương 51: C51: Thất sủng
52 Chương 52: C52: Tế phẩm
53 Chương 53: C53: Cổ xưa
54 Chương 54: C54: Đại vu chúc
55 Chương 55: C55: Huyết tế
56 Chương 56: C56: Không cách nào hóa giải
57 Chương 57: C57: Sắp chết
58 Chương 58: C58: Khao khát
59 Chương 59: C59: Ký ức
60 Chương 60: C60: Cáo trạng
61 Chương 61: C61: Dạ đàm
62 Chương 62: C62: Hành thích vua
63 Chương 63: C63: Phá gương
64 Chương 64: C64: Trở về thân thể
65 Chương 65: C65: Báo bình an
66 Chương 66: C66: Khó tả
67 Chương 67: C67: Thân thế
68 Chương 68: C68: Gài bẫy
69 Chương 69: C69: Bị bắt
70 Chương 70: C70: Thẩm vấn
71 Chương 71: C71: Tình báo
72 Chương 72: C72: Gặp cha mẹ
73 Chương 73: C73: Ác mộng
74 Chương 74: C74: Rõ ràng
75 Chương 75: C75: Chứng cứ phạm tội
76 Chương 76: C76: Lo lắng
77 Chương 77: C77: Kể khổ
78 Chương 78: C78: Lời đồn
79 Chương 79: C79: Giải cứu
80 Chương 80: C80: Bao vây
81 Chương 81: C81: Nơi dưỡng thi
82 Chương 82: C82: Hạ gục trong chớp mắt
83 Chương 83: C83: Kéo dài
84 Chương 84: C84: Như ai
85 Chương 85: C85: Đuổi giết
86 Chương 86: C86: Đoạt thân
87 Chương 87: C87: Xử lý
88 Chương 88: C88: Yêu thích
89 Chương 89: C89: Lành dữ
90 Chương 90: C90: Tìm bảo vật
91 Chương 91: C91: Không thể giấu được
92 Chương 92: C92: Meo đi làm
93 Chương 93: C93: Tìm mộ
94 Chương 94: C94: Bình gas
95 Chương 95: C95: Giám sát
96 Chương 96: C96: Ảo giác
97 Chương 97: C97: Tức giận
98 Chương 98: C98: Vồ hụt
99 Chương 99: C99: Món quà
100 Chương 100: C100: Sét đánh
101 Chương 101: C101: Giấu giếm
102 Chương 102: C102: Quá khứ
103 Chương 103: C103: Phát ti3t
104 Chương 104: C104: Đau lòng
105 Chương 105: C105: Tú sắc khả xan
106 Chương 106: C106: Phá nhà
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: 1: Tang Lễ
2
Chương 2: 2: Mộc Chiêu
3
Chương 3: 3: Trò Hề
4
Chương 4: 4: Mèo Đen
5
Chương 5: 5: Chạm Vào
6
Chương 6: 6: Săn Ma
7
Chương 7: 7: Manh Mối
8
Chương 8: 8: Hiểu Lầm
9
Chương 9: 9: Đèn Trường Minh
10
Chương 10: 10: Điều Tra
11
Chương 11: 11: Thư Tình
12
Chương 12: 12: Trấn Quỷ
13
Chương 13: 13: Nhận Ra
14
Chương 14: 14: Giám Định
15
Chương 15: 15: Vẽ Xong
16
Chương 16: 16: Thơ Tình
17
Chương 17: 17: Tin Xấu
18
Chương 18: 18: Quỷ Tân Nương
19
Chương 19: 19: Đi Vào Giấc Mơ
20
Chương 20: 20: Quá Khứ Đáng Xấu Hổ
21
Chương 21: 21: Giấc Mơ Thứ Hai
22
Chương 22: 22: Rời Khỏi Giấc Mơ
23
Chương 23: 23: Nhìn Trộm
24
Chương 24: 24: Quỷ Tướng Quân
25
Chương 25: 25: Vạn Quỷ Quá Cảnh
26
Chương 26: C26: Bẫy rập
27
Chương 27: C27: Nói ra
28
Chương 28: C28: Chuẩn bị
29
Chương 29: C29: Thu lưới
30
Chương 30: C30: Nhìn thấy
31
Chương 31: C31: Đôi mắt
32
Chương 32: C32: Sống hoặc chết
33
Chương 33: C33: Nói chuyện
34
Chương 34: C34: Mộc meo
35
Chương 35: C35: Bạch tạng
36
Chương 36: C36: Dạy dỗ
37
Chương 37: C37: Báo cho
38
Chương 38: C38: Tương lai
39
Chương 39: C39: Giúp đỡ
40
Chương 40: C40: Yêu quái
41
Chương 41: C41: Nhặt nhầm
42
Chương 42: C42: Dời đi
43
Chương 43: C43: Đả kích
44
Chương 44: C44: Tình cờ gặp được
45
Chương 45: C45: Vào làng
46
Chương 46: C46: Dọa người
47
Chương 47: C47: Tìm kiếm
48
Chương 48: C48: Bắt quỷ
49
Chương 49: C49: Đánh vỡ
50
Chương 50: C50: Mất khống chế
51
Chương 51: C51: Thất sủng
52
Chương 52: C52: Tế phẩm
53
Chương 53: C53: Cổ xưa
54
Chương 54: C54: Đại vu chúc
55
Chương 55: C55: Huyết tế
56
Chương 56: C56: Không cách nào hóa giải
57
Chương 57: C57: Sắp chết
58
Chương 58: C58: Khao khát
59
Chương 59: C59: Ký ức
60
Chương 60: C60: Cáo trạng
61
Chương 61: C61: Dạ đàm
62
Chương 62: C62: Hành thích vua
63
Chương 63: C63: Phá gương
64
Chương 64: C64: Trở về thân thể
65
Chương 65: C65: Báo bình an
66
Chương 66: C66: Khó tả
67
Chương 67: C67: Thân thế
68
Chương 68: C68: Gài bẫy
69
Chương 69: C69: Bị bắt
70
Chương 70: C70: Thẩm vấn
71
Chương 71: C71: Tình báo
72
Chương 72: C72: Gặp cha mẹ
73
Chương 73: C73: Ác mộng
74
Chương 74: C74: Rõ ràng
75
Chương 75: C75: Chứng cứ phạm tội
76
Chương 76: C76: Lo lắng
77
Chương 77: C77: Kể khổ
78
Chương 78: C78: Lời đồn
79
Chương 79: C79: Giải cứu
80
Chương 80: C80: Bao vây
81
Chương 81: C81: Nơi dưỡng thi
82
Chương 82: C82: Hạ gục trong chớp mắt
83
Chương 83: C83: Kéo dài
84
Chương 84: C84: Như ai
85
Chương 85: C85: Đuổi giết
86
Chương 86: C86: Đoạt thân
87
Chương 87: C87: Xử lý
88
Chương 88: C88: Yêu thích
89
Chương 89: C89: Lành dữ
90
Chương 90: C90: Tìm bảo vật
91
Chương 91: C91: Không thể giấu được
92
Chương 92: C92: Meo đi làm
93
Chương 93: C93: Tìm mộ
94
Chương 94: C94: Bình gas
95
Chương 95: C95: Giám sát
96
Chương 96: C96: Ảo giác
97
Chương 97: C97: Tức giận
98
Chương 98: C98: Vồ hụt
99
Chương 99: C99: Món quà
100
Chương 100: C100: Sét đánh
101
Chương 101: C101: Giấu giếm
102
Chương 102: C102: Quá khứ
103
Chương 103: C103: Phát ti3t
104
Chương 104: C104: Đau lòng
105
Chương 105: C105: Tú sắc khả xan
106
Chương 106: C106: Phá nhà
footer(); ?>