Chương 101: C101: Giấu giếm

"Hình như không phải là đe dọa, mà là một món quà." Mặc dù đống đen kia có chút khó nhận biết nhưng xét theo chiều dài của nó thì có lẽ là một người đàn ông trưởng thành, vóc dáng không thấp.

Thái tể là một ông già tương đối lùn, thoạt nhìn người này cũng không phải ông ta, mà đáng để cho Chử Hâm chụp một tấm hình gửi tới, đáp án kia vô cùng sống động.

"Quà?" Mộc Chiêu tưởng là quà đùa giỡn, liền lấy điện thoại về xem xét hồi lâu, "Đây, đây là quà gì mà kỳ lạ vậy? Thật đáng sợ, người nhựa à?"

"Không phải người nhựa, là một con quỷ."

"Quỷ?" Mộc Chiêu nhìn kỹ một lúc lâu, nhưng không nhìn ra được là con quỷ nào, có vẻ như mình không quen lắm.

"Là Quỷ Vương."

"Hả?" Mộc Chiêu tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại.

"Là Quỷ Vương, đáng tiếc sấm sét không có lấy đi một cái mạng của hắn." Tuy rằng sấm sét đánh hắn thành như vậy nhưng cũng không đủ để khiến hắn hồn phi phách tán.

Tuy rằng đáng tiếc nhưng ở thời điểm mấu chốt này có thể tạm thời hạn chế hành động của Quỷ Vương, đây là một chuyện may mắn ngoài ý muốn, ít nhất có thể yên tâm ném Ô Hạm Tầm ra ngoài.

"Hả?" Mộc Chiêu càng kinh ngạc hơn, giọng nói đều cao lên quãng tám, nàng nhìn kỹ bức ảnh, đến mức sắp đưa mắt vào trong đó, cuối cùng, nàng không nhìn ra được đống màu đen này có liên quan gì đến Quỷ Vương.

"Đây thật sự là Quỷ Vương sao? Tại sao hắn lại bị đánh như thế này? Dù sao hắn đã làm nhiều chuyện xấu đến mức ông trời không thể dung thứ được." Mộc Chiêu chậm rãi gõ ra mấy dấu chấm hỏi trong lòng.

"Vốn dĩ sấm sét này chỉ đánh Thái tể nhưng có lẽ hắn chạy tới nhiều chuyện nên cũng bị đánh trúng."

"Phụt... Ha ha ha ha! Đây là cái gì mà kỳ diệu vậy, thật là lợi hại!" Mộc Chiêu cười lăn lộn trong lòng Phó Du Thường, nàng cầm điện thoại nhìn kỹ hơn, hình như đống kia là hình dạng của một người đàn ông trưởng thành.

Có vẻ như thật sự là Quỷ Vương! Ha ha ha ha... Quỷ Vương này tò mò đến vậy sao? Sét đánh mà vẫn chạy đến nhiều chuyện, những năm qua cũng nhờ là hắn có 9 cái mạng phải không? Không thì cũng không đủ cho hắn dùng.

Nhưng học tỷ nói muốn dùng sét đánh lão Thái tể, không ngờ nhanh như vậy đã đánh ông ta, quá tuyệt vời!

Cứ như vậy, lời thề của Thái tể đã ứng nghiệm, cuối cùng cục tức trong lòng nàng cũng tan.

Hy vọng có thể cho ông ta biết, dù một người có tính tình tốt đến đâu cũng không thể chịu đựng được một tấc lại muốn tiến một thước hết lần này đến lần khác.

"Ai đã chụp bức ảnh này vậy? Tết năm nay em sẽ lì xì người đó thật dày!" Đây có lẽ là trò đùa hài hước nhất mà Mộc Chiêu từng thấy trước tết, làm gì cũng phải để cho mọi người cùng nhau vui vẻ, không phải sao?

"..." Nhắc đến chuyện này, nhất thời Phó Du Thường không biết nên nói thế nào.

"Không, không thể nói sao?" Mộc Chiêu thấy Phó Du Thường có chút trầm mặc, thế là thận trọng hỏi.

"Không phải là không thể nói, là... Chử Hâm." Phó Du Thường có chút do dự nói ra cái tên này.

"Chử... Hâm?" Quả nhiên vừa nhắc đến cái tên này, Mộc Chiêu liền sửng sốt một chút.

Bởi vì đã có tiền lệ, Phó Du Thường lo lắng sau khi Mộc Chiêu nghe đến cái tên này sẽ bị k1ch thích, lập tức đổi chủ đề.

"Chị ba nói Ô Hạm Tầm đã trở thành linh vật ở bên chỗ bọn họ, các cô gái đều giành giật tranh nhau muốn ôm cô ấy, bây giờ sau khi đi bộ phận đặc biệt, vì để có thể vuốt v e mèo lâu hơn, một số người hiếu chiến cũng sẽ đánh một trận." Phó Du Thường chia sẻ về cuộc sống gần đây của Ô Hạm Tầm.

"Ha ha ha... Hả?" Mộc Chiêu đang cười một nửa bỗng nhiên đổi giọng nói, nàng nghĩ nghĩ, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Ô Hạm Tầm.

Lúc này, Ô Hạm Tầm đang chuẩn bị tiến vào núi sâu, nếu muộn hơn, tín hiệu có thể sẽ không tốt lắm.

"Meo ô?" Ô Hạm Tầm ngồi xổm trên hộp dụng cụ của người khác, lấy điện thoại ra vui vẻ nhận cuộc gọi.

"A Tầm!" Giọng nói của Mộc Chiêu nghe có vẻ nghiêm túc.

"Dạ!" Ô Hạm Tầm ngồi thẳng dậy theo phản xạ có điều kiện.

"... Tôi không có yêu cầu cao với cô nhưng tuyệt đối không được trở thành một con mèo tệ bạc đi trêu hoa ghẹo nguyệt!"

"..." Ô Hạm Tầm mở to hai mắt nhìn, là mèo tệ bạc gì? Làm sao cô ấy có thể là một con mèo tệ bạc được? Ai! Ai vu hãm sau lưng cô ấy!

"Tôi không có! Tôi không hề tệ bạc!" Chỉ là những nhân loại kia nhất quyết nhét đồ ăn vào miệng mình, cô ấy cũng rất đau đầu, nếu không ăn, những nhân loại kia sẽ mua cho mình nhiều loại khác hơn, cái này thật lãng phí tiền bạc! Cho nên cô ấy chỉ có thể ai đến cũng không từ chối! Cô ấy chỉ là một con mèo từ chối lãng phí thức ăn mà thôi!

Dù đắt hay rẻ, cô ấy đều đối xử bình đẳng! Tuyệt đối sẽ không chê nghèo thích giàu như những con mèo tệ bạc khác!

"Khụ khụ, tôi nghe nói có người ra tay đánh nhau vì cô. A Tầm à, tôi phải nhắc nhở cô một tiếng, mèo tệ bạc nhất định sẽ bị trừng phạt, cẩn thận sau này lông trên đầu cô sẽ bị người ta vuốt đến hói!"

"Hói..." Không hiểu sao Ô Hạm Tầm cảm thấy đầu mình chợt lạnh, vô thức đưa móng vuốt sờ sờ đầu mình.

Còn ổn còn ổn, lông vẫn rất chắc khỏe, tuyệt đối sẽ không hói!

"Bọn họ mới không có năng lực vuốt tôi đến mức hói! Lông của tôi rất khỏe!" Ô Hạm Tầm không hề sợ hãi.

Xong rồi...

Lông mày Mộc Chiêu nhíu chặt, đứa nhỏ ngu ngốc này lập một cái flag lớn cho mình mà còn vô cùng đắc ý, đây là buff chồng buff, xem ra lông trên đầu cô ấy sắp xảy ra chuyện rồi.

"Tôi nói cho cô biết, con gái nhất định phải cẩn thận, nên học hỏi từ Hòn Than, trở thành một con mèo lạnh lùng cũng rất tốt."

"Ừm, ừm, ừm, tôi nhớ rồi, tôi sẽ không để những nhân loại hỗn tạp đó dễ dàng chạm vào tôi!" Ô Hạm Tầm thề son sắt đảm bảo.

"Vậy là tốt rồi, trông cô đáng yêu như vậy, ở bên ngoài nhất định phải tự bảo vệ mình nha, đúng rồi, tôi nói cho cô thêm một chuyện, Quỷ Vương bị sét đánh rồi! Ha ha ha ha! Đợi chút tôi gửi ảnh cho cô xem, buồn cười chết tôi, hắn còn tò mò hơn cô, rõ ràng là sét sắp đánh mà còn chạy đến nơi nguy hiểm, thật là xứng đáng!"

Mộc Chiêu lập tức chia sẻ ảnh cho Ô Hạm Tầm.

"Vl? Đây là Quỷ Vương sao? Đây không phải là một đống than sao? Phải mau lưu lại, sau này đây sẽ là di ảnh của hắn ha ha!" Ô Hạm Tầm vui vẻ vỗ "bạch bạch" lên hộp dụng cụ của đồng nghiệp, lần sau đến lăng mộ của hắn, cô ấy nhất định sẽ cắt một hòn đá lớn làm thành mộ bia đặt nó trước mộ hắn, sau đó, cô ấy sẽ in tấm ảnh ra để tất cả quỷ quái thần thánh đều có thể đến chiêm ngưỡng di dung của Quỷ Vương!

"Đây là vị đại lão nào làm? Muốn đánh Quỷ Xanh thành như thế này cũng không dễ dàng gì, chẳng lẽ là các vị thần trên bầu trời ra tay?" Ô Hạm Tầm nhìn bức ảnh, tấm tắc bảo lạ.

"Là học tỷ của tôi làm."

"Hả?" Ô Hạm Tầm cho rằng mình nghe nhầm.

"Là tôi." Giọng nói lạnh lùng nhàn nhạt phát ra từ đầu bên kia điện thoại, Ô Hạm Tầm vươn móng vuốt hơi đóng băng ra khỏi điện thoại.

"Cô, cô hả?" Vãi cả chưởng, lai lịch của Phó Du Thường sẽ không phải là vị thần nào đó ở trên cao đó chứ? Ô Hạm Tầm hậu tri hậu giác dùng móng vuốt che kín miệng.

Quỷ Xanh là một tồn tại rất đặc biệt, cho dù là những vị thần bình thường cũng có thể bị phản sát, cái giá bi thảm phải trả đã được mô tả trong ghi chép lịch sử về trận duy nhất đánh bại Quỷ Xanh khiến các thế hệ sau cảm thấy sợ hãi sau khi đọc, Sở Diệm này còn khó chơi hơn nữa, nhưng Phó Du Thường lại có thể đánh hắn thành thế này...

Ô Hạm Tầm mơ hồ nhớ lại xem trước đây mình có hành vi nào tương đối làm càn hay không.

Ừm... Không nhớ được, tức là không có!

Nhưng nghĩ lại, Ô Hạm Tầm lại có chút lo lắng cho Mộc Chiêu.

Thần tiên từ trên trời hạ phàm lịch kiếp, có ai không lịch kiếp xong sẽ lập tức phủi mông rời đi? Đến lúc Phó Du Thường trở về, Mộc Chiêu phải làm sao bây giờ?

Phó Du Thường, người mà cô ấy từng cho là rất hợp với Mộc Chiêu, bị đánh cho một dấu X thật to, Ô Hạm Tầm thật sự sợ đối phương sẽ trở thành tên cặn bã thứ hai như kẻ không biết tên kia, khiến chuyện cũ tái diễn!

Gần đây Ô Hạm Tầm đọc rất nhiều tiểu thuyết ngược luyến có cốt truyện tương tự nên cô ấy đặc biệt nhạy bén với những chuyện như vậy, chỉ trong một phút ngắn ngủi đã nghĩ ra vài phiên bản của cốt truyện, tưởng tượng đến tình huống như vậy có thể xảy ra trên người Mộc Chiêu, đại não không thông minh của cô ấy nhanh chóng xoay tròn, cố gắng tìm ra giải pháp cho chính mình.

"A Tầm? A Tầm, cô còn nghe không?" Mộc Chiêu gọi hai tiếng, đột nhiên nghe thấy bên kia truyền đến một tiếng gầm uy lực.

"Tôi tuyệt đối sẽ không để cô bị bội tình bạc nghĩa!"

Phó Du Thường: "..." Mình còn ở đây, con mèo ngu ngốc kia lại bị cái gì k1ch thích?

"Ô meo meo? Chúng ta sắp vào núi!" Đồng nghiệp kêu cô ấy một tiếng.

"Biết rồi, biết rồi! Tôi sẽ tới ngay!" Ô Hạm Tầm đáp lại, sau đó nói với Mộc Chiêu: "Tôi gửi cho cô vài bài viết, cô có thể tự mình đọc trước, chờ tôi trở về sẽ nói cho cô kỹ càng tỉ mỉ sau! Tôi sắp phải vào núi rồi! Đợi tôi lấy bảo bối về tặng nó cho cô như một món quà mừng năm mới!"

Những bài viết đó đều là trải nghiệm bị các thần tiên lịch kiếp bỏ rơi, cô ấy phải nhắc nhở Mộc Chiêu trước để nàng chuẩn bị tinh thần.

Nhưng Phó Du Thường cái gì cũng biết: Con mèo này cần bổ sung dinh dưỡng cho não khi trở về, để cô sắp xếp các loại biện pháp bổ sung dinh dưỡng não cho cô ấy đi.

"Ài... Được rồi, cô chú ý an toàn nha, không lấy được đồ cũng không sao cả, quan trọng là cô phải bình an trở về, không thể xằng bậy, biết không? Nếu tôi nhận được phàn nàn từ đồng nghiệp của cô, quà tết năm nay của cô sẽ là gậy trúc xào thịt!"

Ô Hạm Tầm cảm thấy mông mình đau nhức, ký ức tuổi thơ lặng lẽ sống lại.

"Tôi, tôi biết rồi, tôi sẽ không làm loạn!"

"Tín hiệu trên núi không tốt, nhưng bộ môn của cô có phương thức liên lạc đặc biệt, tôi vẫn luôn liên lạc với nhân viên hậu cần của bên cô, nếu có chuyện gì xảy ra, chúng tôi sẽ đến cứu các cô ngay lập tức, nhớ kỹ, gặp nguy hiểm có thể trốn thì trốn, trì hoãn thời gian là được." Phó Du Thường lấy điện thoại của Mộc Chiêu qua giao phó.

"Các cô đừng lo lắng, tôi cũng là một đại yêu quái lăn lộn ra ngoài từ trong sinh tử, không yếu đuối đến vậy!"

Giống như một bà mẹ già lo lắng cho đứa con gái có phần ngu ngốc của mình đi xa, Mộc Chiêu dặn dò rất nhiều, nhiều đến mức đồng nghiệp nghe lỏm được một hai câu tò mò hỏi: "Đây là người thân nhà cô sao?"

Ô Hạm Tầm gãi đầu, cái này... Cũng tính nhỉ? Hắc hắc, chỉ là tuổi tác có chút không khớp thôi.

Từ từ! Không phải người vừa nói chuyện là Phó Du Thường sao?! Ô Hạm Tầm sửng sốt.

Cô ấy, cô ấy... Hóa ra cô ấy có thể nghe thấy! Ô Hạm Tầm nhìn tin nhắn đã không thể thu hồi được nữa, cả mèo lập tức hóa đá.

"Đây là..." Mộc Chiêu bấm vào bài viết mà Ô Hạm Tầm gửi cho nàng, chỉ qua loa nhìn xem tiêu đề, sau đó lập tức thủ tiêu tất cả với tốc độ cực nhanh.

Phó Du Thường bị Ô Hạm Tầm yêu cầu giấu giếm, hỏi cũng không được mà không hỏi cũng không được.

"Ngày nào A Tầm cũng gửi những thứ linh tinh, những bài đăng này vừa nhìn đã biết là lừa người xem để có lượng truy cập, vậy mà cũng tin, khi về em phải nói chuyện với cô ấy mới được." Động tác của Mộc Chiêu có chút hoảng loạn, như thể nàng đang cố gắng hết sức để giấu giếm cái gì đó.

Nhưng càng cố giấu giếm thì sơ hở lại càng lớn, sau đó Mộc Chiêu có cố gắng làm nũng tỏ đáng yêu để gác chuyện này sang một bên thế nào cũng chỉ càng làm Phó Du Thường nhận ra sự việc còn nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng.

Chapter
1 Chương 1: 1: Tang Lễ
2 Chương 2: 2: Mộc Chiêu
3 Chương 3: 3: Trò Hề
4 Chương 4: 4: Mèo Đen
5 Chương 5: 5: Chạm Vào
6 Chương 6: 6: Săn Ma
7 Chương 7: 7: Manh Mối
8 Chương 8: 8: Hiểu Lầm
9 Chương 9: 9: Đèn Trường Minh
10 Chương 10: 10: Điều Tra
11 Chương 11: 11: Thư Tình
12 Chương 12: 12: Trấn Quỷ
13 Chương 13: 13: Nhận Ra
14 Chương 14: 14: Giám Định
15 Chương 15: 15: Vẽ Xong
16 Chương 16: 16: Thơ Tình
17 Chương 17: 17: Tin Xấu
18 Chương 18: 18: Quỷ Tân Nương
19 Chương 19: 19: Đi Vào Giấc Mơ
20 Chương 20: 20: Quá Khứ Đáng Xấu Hổ
21 Chương 21: 21: Giấc Mơ Thứ Hai
22 Chương 22: 22: Rời Khỏi Giấc Mơ
23 Chương 23: 23: Nhìn Trộm
24 Chương 24: 24: Quỷ Tướng Quân
25 Chương 25: 25: Vạn Quỷ Quá Cảnh
26 Chương 26: C26: Bẫy rập
27 Chương 27: C27: Nói ra
28 Chương 28: C28: Chuẩn bị
29 Chương 29: C29: Thu lưới
30 Chương 30: C30: Nhìn thấy
31 Chương 31: C31: Đôi mắt
32 Chương 32: C32: Sống hoặc chết
33 Chương 33: C33: Nói chuyện
34 Chương 34: C34: Mộc meo
35 Chương 35: C35: Bạch tạng
36 Chương 36: C36: Dạy dỗ
37 Chương 37: C37: Báo cho
38 Chương 38: C38: Tương lai
39 Chương 39: C39: Giúp đỡ
40 Chương 40: C40: Yêu quái
41 Chương 41: C41: Nhặt nhầm
42 Chương 42: C42: Dời đi
43 Chương 43: C43: Đả kích
44 Chương 44: C44: Tình cờ gặp được
45 Chương 45: C45: Vào làng
46 Chương 46: C46: Dọa người
47 Chương 47: C47: Tìm kiếm
48 Chương 48: C48: Bắt quỷ
49 Chương 49: C49: Đánh vỡ
50 Chương 50: C50: Mất khống chế
51 Chương 51: C51: Thất sủng
52 Chương 52: C52: Tế phẩm
53 Chương 53: C53: Cổ xưa
54 Chương 54: C54: Đại vu chúc
55 Chương 55: C55: Huyết tế
56 Chương 56: C56: Không cách nào hóa giải
57 Chương 57: C57: Sắp chết
58 Chương 58: C58: Khao khát
59 Chương 59: C59: Ký ức
60 Chương 60: C60: Cáo trạng
61 Chương 61: C61: Dạ đàm
62 Chương 62: C62: Hành thích vua
63 Chương 63: C63: Phá gương
64 Chương 64: C64: Trở về thân thể
65 Chương 65: C65: Báo bình an
66 Chương 66: C66: Khó tả
67 Chương 67: C67: Thân thế
68 Chương 68: C68: Gài bẫy
69 Chương 69: C69: Bị bắt
70 Chương 70: C70: Thẩm vấn
71 Chương 71: C71: Tình báo
72 Chương 72: C72: Gặp cha mẹ
73 Chương 73: C73: Ác mộng
74 Chương 74: C74: Rõ ràng
75 Chương 75: C75: Chứng cứ phạm tội
76 Chương 76: C76: Lo lắng
77 Chương 77: C77: Kể khổ
78 Chương 78: C78: Lời đồn
79 Chương 79: C79: Giải cứu
80 Chương 80: C80: Bao vây
81 Chương 81: C81: Nơi dưỡng thi
82 Chương 82: C82: Hạ gục trong chớp mắt
83 Chương 83: C83: Kéo dài
84 Chương 84: C84: Như ai
85 Chương 85: C85: Đuổi giết
86 Chương 86: C86: Đoạt thân
87 Chương 87: C87: Xử lý
88 Chương 88: C88: Yêu thích
89 Chương 89: C89: Lành dữ
90 Chương 90: C90: Tìm bảo vật
91 Chương 91: C91: Không thể giấu được
92 Chương 92: C92: Meo đi làm
93 Chương 93: C93: Tìm mộ
94 Chương 94: C94: Bình gas
95 Chương 95: C95: Giám sát
96 Chương 96: C96: Ảo giác
97 Chương 97: C97: Tức giận
98 Chương 98: C98: Vồ hụt
99 Chương 99: C99: Món quà
100 Chương 100: C100: Sét đánh
101 Chương 101: C101: Giấu giếm
102 Chương 102: C102: Quá khứ
103 Chương 103: C103: Phát ti3t
104 Chương 104: C104: Đau lòng
105 Chương 105: C105: Tú sắc khả xan
106 Chương 106: C106: Phá nhà
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: 1: Tang Lễ
2
Chương 2: 2: Mộc Chiêu
3
Chương 3: 3: Trò Hề
4
Chương 4: 4: Mèo Đen
5
Chương 5: 5: Chạm Vào
6
Chương 6: 6: Săn Ma
7
Chương 7: 7: Manh Mối
8
Chương 8: 8: Hiểu Lầm
9
Chương 9: 9: Đèn Trường Minh
10
Chương 10: 10: Điều Tra
11
Chương 11: 11: Thư Tình
12
Chương 12: 12: Trấn Quỷ
13
Chương 13: 13: Nhận Ra
14
Chương 14: 14: Giám Định
15
Chương 15: 15: Vẽ Xong
16
Chương 16: 16: Thơ Tình
17
Chương 17: 17: Tin Xấu
18
Chương 18: 18: Quỷ Tân Nương
19
Chương 19: 19: Đi Vào Giấc Mơ
20
Chương 20: 20: Quá Khứ Đáng Xấu Hổ
21
Chương 21: 21: Giấc Mơ Thứ Hai
22
Chương 22: 22: Rời Khỏi Giấc Mơ
23
Chương 23: 23: Nhìn Trộm
24
Chương 24: 24: Quỷ Tướng Quân
25
Chương 25: 25: Vạn Quỷ Quá Cảnh
26
Chương 26: C26: Bẫy rập
27
Chương 27: C27: Nói ra
28
Chương 28: C28: Chuẩn bị
29
Chương 29: C29: Thu lưới
30
Chương 30: C30: Nhìn thấy
31
Chương 31: C31: Đôi mắt
32
Chương 32: C32: Sống hoặc chết
33
Chương 33: C33: Nói chuyện
34
Chương 34: C34: Mộc meo
35
Chương 35: C35: Bạch tạng
36
Chương 36: C36: Dạy dỗ
37
Chương 37: C37: Báo cho
38
Chương 38: C38: Tương lai
39
Chương 39: C39: Giúp đỡ
40
Chương 40: C40: Yêu quái
41
Chương 41: C41: Nhặt nhầm
42
Chương 42: C42: Dời đi
43
Chương 43: C43: Đả kích
44
Chương 44: C44: Tình cờ gặp được
45
Chương 45: C45: Vào làng
46
Chương 46: C46: Dọa người
47
Chương 47: C47: Tìm kiếm
48
Chương 48: C48: Bắt quỷ
49
Chương 49: C49: Đánh vỡ
50
Chương 50: C50: Mất khống chế
51
Chương 51: C51: Thất sủng
52
Chương 52: C52: Tế phẩm
53
Chương 53: C53: Cổ xưa
54
Chương 54: C54: Đại vu chúc
55
Chương 55: C55: Huyết tế
56
Chương 56: C56: Không cách nào hóa giải
57
Chương 57: C57: Sắp chết
58
Chương 58: C58: Khao khát
59
Chương 59: C59: Ký ức
60
Chương 60: C60: Cáo trạng
61
Chương 61: C61: Dạ đàm
62
Chương 62: C62: Hành thích vua
63
Chương 63: C63: Phá gương
64
Chương 64: C64: Trở về thân thể
65
Chương 65: C65: Báo bình an
66
Chương 66: C66: Khó tả
67
Chương 67: C67: Thân thế
68
Chương 68: C68: Gài bẫy
69
Chương 69: C69: Bị bắt
70
Chương 70: C70: Thẩm vấn
71
Chương 71: C71: Tình báo
72
Chương 72: C72: Gặp cha mẹ
73
Chương 73: C73: Ác mộng
74
Chương 74: C74: Rõ ràng
75
Chương 75: C75: Chứng cứ phạm tội
76
Chương 76: C76: Lo lắng
77
Chương 77: C77: Kể khổ
78
Chương 78: C78: Lời đồn
79
Chương 79: C79: Giải cứu
80
Chương 80: C80: Bao vây
81
Chương 81: C81: Nơi dưỡng thi
82
Chương 82: C82: Hạ gục trong chớp mắt
83
Chương 83: C83: Kéo dài
84
Chương 84: C84: Như ai
85
Chương 85: C85: Đuổi giết
86
Chương 86: C86: Đoạt thân
87
Chương 87: C87: Xử lý
88
Chương 88: C88: Yêu thích
89
Chương 89: C89: Lành dữ
90
Chương 90: C90: Tìm bảo vật
91
Chương 91: C91: Không thể giấu được
92
Chương 92: C92: Meo đi làm
93
Chương 93: C93: Tìm mộ
94
Chương 94: C94: Bình gas
95
Chương 95: C95: Giám sát
96
Chương 96: C96: Ảo giác
97
Chương 97: C97: Tức giận
98
Chương 98: C98: Vồ hụt
99
Chương 99: C99: Món quà
100
Chương 100: C100: Sét đánh
101
Chương 101: C101: Giấu giếm
102
Chương 102: C102: Quá khứ
103
Chương 103: C103: Phát ti3t
104
Chương 104: C104: Đau lòng
105
Chương 105: C105: Tú sắc khả xan
106
Chương 106: C106: Phá nhà
footer(); ?>