Chương 6: Chết? Ta không thể!

- Chuẩn bị xong rồi thì đọc theo ta khẩu quyết khởi trận, rồi bóp nát hồn tinh thú, khi hồn tinh thú hùng mạnh nhất hãy uống cốc nước thuốc kia xuống. – Thiên Thư giọng không biến đổi, vẫn lạnh lùng nhắc hắn.

- Được, ta nhớ rồi. – Quân Huyền khẳng định

- Dù biết là người quyết định rồi nhưng ta vẫn phải nhắc ngươi trước. Quá trình dung hợp này sẽ vô cùng đau đớn, cực kỳ thống khổ, nếu không chịu được ngươi sẽ không còn là người bình thường nữa, thậm chí linh hồn tự câu diệt và Chết. Giờ ngươi có muốn thay đổi quyết định thì còn kịp. – Thiên Thư nói với giọng nghiêm túc.

Quân Huyền hắn đang quyết tâm ngập trời nhưng nghe Thiên Thư nói vậy vẫn có chút giao động sợ hãi hiện hữu lên trong hắn. Hắn gạt bỏ sự sợ hãi đó và mỉm cười nói:

- Không phải thế giới này cường giả vi tôn sao? Không liều mình sao có được tu vi cao? Ta phải mạnh dù có phải liều mạng đến đâu đi nữa, vì thế, Thiên Thư bắt đầu thôi. - Hắn quả quyết

Quân Huyền ngồi giữa trận pháp ngũ hành, đọc khẩu quyết để khởi trận.

- … cấp cấp như luật lệnh…ngũ hành hồn trận khởi cho ta.

Quân Huyền đọc một lát rồi chốt câu cuối để khởi trận, khi câu cuối vừa dứt ngũ hành đá phát sáng rực rỡ làm cả ngũ hành trận bừng sáng theo.

Quân Huyền không có thời gian mà ngắm nghía mà phải tập trung hơn bao giờ hết.

Tay hắn bóp nát hồn thú làm xuất hiện một hư ảnh bạch hổ. Hư ảnh vừa hiện liền nhìn chằm chằm vào hắn. Khác với màu lông trắng tinh khôi, đôi mắt nó lại đỏ lừ trông thật sự khiếp sợ. Miệng nó liên tục phát ra tiếng gầm gừ đúng của loài động vật săn mồi.

Quân Huyền hắn nhìn thấy hư ảnh này có chút sợ hại nảy sinh, hắn muốn trốn rồi. Nhưng chưa kịp nhấc chân lên thì hư ảnh lao thẳng vào hắn cùng với tu vi 300 năm của nó. Tu vi 300 năm hùng mạnh đến rợn người cứ thế là lao thẳng vào hắn.

Khi hư ảnh tấn công Quân Huyền cũng chính là lúc hắn đau đớn tột cùng, cảm giác không có việc làm năm xưa thấm gì với cảm giác đau đớn này!

Cái cảm giác thống khổ này … con người ai cũng không muốn chịu.

Đôi mắt hắn thay đổi liên tục, hắn cắn răng chịu trận. Đúng là với đến cốc nước thuốc kia uống sẽ có tác dụng gì đó, nhưng hắn đang chịu đau đến mức tận cùng như này thì khó với được.

Quá trình này chỉ mới bắt đầu mà đã khủng khiếp đến vậy … thế phần sau thì khủng khiếp ra sao đây?

Không một ai biết chính xác nó sẽ đau đớn ra sao, vì chưa ai từng thử. Quá trình dung hợp linh hồn Quân Huyền đang thực hiện có lẽ là quà trình dung hợp linh hồn đầu tiên trên đế quốc này, không quá ba hoa có thể là cả đại lục này…hắn là người đầu tiên thử.

Cơn đau có chút bớt lại, Quân Huyền không rõ nguyên nhân vì sao nhưng hắn biết đây là cơ hội của hắn.

Quân Huyền liền dơ tay với lấy cốc nước thuốc, dù khoảng cách tới cốc nước thuốc đúng là ngắn thật đấy nhưng với một con người đang chịu đau khổ như Quân Huyền thì chả có cái gì là ngắn và dễ dàng cả

Ực … ực… - Quân Huyền hắn với được và liền uống cốc nước thuốc đó. Dù nó cực kỳ đắng, cảm giác mà dược liệu chưa qua xử lý thô sơ đã phải uống thì đúng là đắng khó tả.

Đắng thật đấy! Nhưng giúp hắn bây giờ, hắn đành phải uống thôi. Phi lao thì phải theo lao! Hắn đã đến bước này rồi…chả nhẽ vì một cốc nước thuốc đắng mà tử bỏ để nhận lấy cái chết sao?

Đương nhiên, hắn không chấp nhận rồi. Cốc nước thuốc dù đắng nhưng công hiệu của nó cũng cực kỳ đáng kể. Uống đến đâu liền làm nhưng con đau người hắn dịu đến đây. Cảm giác được làm dịu con đau này cũng khiến hắn ngẩn người trong chốc lát vì mới lạ.

Dù có thể làm dịu đau nhưng không thể làm hồn thú hoàn toàn chịu quy phục giúp quá trình hoàn thành được. Hồn thú vừa dịu lại trong chốc lát liền hung bạo, dữ tợn lên ghê gớm. Hồn thú này…nó cũng không chịu làm nguyên liệu cho quá trình khác.

Nhưng sự hung bạo của hồn thú lại đúng là cái Thiên Thư đang mong chờ. Vì sao? Vì để Quân Huyền thêm đau ư? Đương nhiên không phải.

Mà là vì hồn thú hung bạo sẽ đấu tranh với dược liệu, hai bên dần triệt tiêu nhau. Người hưởng lợi đương nhiên là Quân Huyền.

Đúng như Thiên Thư tiên đoán, quả thật có sự xung đột mãnh liệt xảy ra giữa hồn thú và dược liệu. Một bên trấn áp, một bên phá hoại. Một bên cố làm dịu, một bên hung bạo cố quấy nhiễu.

Và sự xung đột đó xảy ra đương nhiên Quân Huyền dù có phải chịu đau đớn đến tột cùng nhưng những đền bù, hay đền bù còn có phần nhỉnh hơn không hề ít. Quân Huyền bấy giờ mới cảm nhận rõ ràng hồn lực của hắn đang tăng lên vùn vụt.

Nếu hồn lực hắn cứ hưởng lại mà tăng lên thì không nói, nhưng dược lực từ cốc thuốc có phần ít hơn nên hơi yếu thế liền bị hồn thú kia chèn ép mạnh mẽ. Cũng một phần do hồn thú kia tu vi cũng đạt tới ngưỡng 300 năm nên hồn lực cũng mạnh mẽ vô cùng, áp chế được nó cũng chỉ trong chốc lát chứ đánh bại thì khó.

Đến bây giờ cảm giác thống khổ càng hiện hữu mạnh hơn nữa, khi Quân Huyền đang cảm nhận hồn lực tăng lên liền nhăn mặt, có những thứ khác ập đến. Đó là sự biến đổi bất thường.

Cơ thể Quân Huyền đang phải trải qua sự lạnh giá đến cùng cực, còn hơn sự lạnh giá mẹ hắn sáng nay đem lại.

Sự lạnh giá ập Quân Huyền hắn chỉ biết dùng hai tay tự bao bộc chính mình, miệng không ngừng suýt xoa. Thật sự là lạnh đến khó tả. Cảm giác đóng băng còn không bằng cái lạnh này thì cái lạnh này bá đạo đến mức nào chứ?

Bỗng dưng, cái lạnh chợt tắt, cơ thể Quân Huyền đang dần trở về bình thường, hắn đang vui mừng hơn hết vì đã chịu đừng được sự đau khổ vừa rồi. Nhưng hắn chưa kịp mỉm cười một chút nào liền trở lại gương mặt đau đớn hơn cả lúc nãy.

Vì sao gương mặt hắn trở lại sự đau khổ vừa nãy? Vì hết sự lạnh giá ấy chưa đầy một khắc thì lại đến nóng bức.

Sự nóng này cứ như khiến Quân Huyền rơi thẳng vào núi lửa vậy. Nóng đến cực hạn của con người, thâm chí có thể đã vượt qua cực hạn của một con người có thể chịu.

Nếu là người bình thường trải qua cảm giác này thì đã kêu lên thảm thiết, nước mắt nước mũi không ngừng tuân rơi rồi. Nhưng Quân Huyền lại khác, hắn đã nhưng nhờ vào ý chí sắt đá của chính bản thân hắn. Bao nhiêu lăm lăn lộn xã hội kia đâu phải chỉ để kiếm ăn, hắn còn có bao nhiêu bài học. Bài học đắt nhất chắc của hắn chắc là không được gục ngã. Vì thế ý chí sắt đá đã sớm hình thành trong hắn rồi.

Quân Huyền hắn chịu đau đến mức nghiến răng kêu ‘ ken két’, thậm chí không chịu được còn cắn cả vào lợi đến chảy máu cũng không kêu lên. ‘Hừ… hừ…hừ…’ hơi thở của hắn sau hai lần tra tấn của sự dung hợp gấp gáp hơn bao giờ hết như kẻ thiếu oxi được hít thở.

Qua hơi thở đã đủ thấy, quá trình này cũng quá đau đớn đi. Hắn phải chịu đựng đau đớn thế mức nào? …mà đến cả thời gian hít thở đủ cũng không có.

- Hắn chỉ là một phàm nhân mà có sức chịu đựng đến mức độ như vậy … quả thật khiến ta nhìn bằng con mắt khác. – Trong thức hải và trong đầu hắn đều có chung suy nghĩ.

Quá trình đau đớn, lạnh giá, nóng buốt vượt cực hạn của con người dần biến mất. Quân Huyền sau khi hít thở đủ liền gấp gáp hỏi Thiên Thư:

- Thiên Thư, như vậy là dung hợp xong rồi sao?

- Không… bây giờ, mới là giai đoạn cuối. – Thiên Thư đáp

Thiên Thư vừa dứt lời thì một con đau chí mạng ập đến trong hắn.

- Còn nữa sao? – Quân Huyền hỏi trong sự có chút vô vọng chống trả.

Nói chưa hết hoàn toàn, hắn đành phải cố nín lại để chống đỡ con đau chí mạng ấy. Quả thật đây mới là giai đoạn cuối của quá trình dung hợp. Nhưng giai đoạn trên như chỉ là bắt đầu…con đau trên giai đoạn đó không đáng một phần con đau ở đây.

- A…a..a..a… - Hắn vừa bị con đau ập tới liền kêu gào.

- Lần này, rốt cuộc vì sao lại đau thế này?... a…a…a – Những tiếng hỏi trong vô vọng.

Vì sao lại đau ư? Vì quá trình này đánh thẳng vào linh hồn hắn. Linh hồn hắn vốn đang ổn định phát triển nay lại chịu sự bất ngờ đến từ sức mạnh của linh hồn khác. Đương nhiên sẽ không chịu được mà đào thải.

Mà một bên là cố đào thải để ổn định, còn một bên là cố dung hợp để phát triển. Hai bên đấu phá liên hồi khiến hắn đau chí mạng liên tục.

Dù lần trước, quá trình kia đã tạo ra sự đau đớn vượt qua cực hạn của con người hắn còn không kêu gào mà cố cắn răng để chịu đừng. Nhưng lần này, hắn đã kêu lên thảm thiết như vậy chứng tỏ nó còn khủng bố đến vỡ nào. Đến vô hạn chăng? Hay là ngoài khả năng chịu đựng của một con người bình thường có thể nắm giữ?

- Chết lần nữa sao? Ta … Trần Quân Huyền không thể.

- Ta mới xuyên không đến, mới sống lại. Đương nhiên Trần Quân Huyền không thể chết được.

- Dù cơn đau này, đúng là muốn giết ta nhưng không. Ta không chết được. Ta phải sống, ta phải trở thành người có thể nắm nhật nguyệt trong tay, ta phải làm bá chủ đại lục này. – Quân Huyền hắn gào thét đến khàn cổ.

Lúc bấy giờ, ý niệm đó, câu nói đó chính là thứ duy nhất giúp hắn cố chống đỡ, dù linh hồn hắn đang rơi vào trạng thái vô vọng. Dung hợp linh hồn đâu phải dễ dàng, nếu linh hồn nào cũng chịu được thì cả đại lục này đều là hồn tu bá đạo cả sao?

Đương nhiên không dễ dàng rồi, đến linh hồn đã qua rèn luyện sắt đá ngoài xã hội vật chất nhiều năm như Quân Huyền còn không chịu được thì há chi nói đến nhưng linh hồn non nớt kia?

Và linh hồn hắn đang dần mờ nhạt, sự chống trọi dần yếu đi, mặc cho linh hồn kia tấn công. Nếu là tấn công bình thường rồi giúp linh hồn kia phát triển đương nhiên sẽ tốt nhưng linh hồn này tấn công quá dữ dội vì linh hồn Quân Huyền kiếp trước này đang có sự giúp đỡ của hồn thú 300 năm.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Không
2 Chương 2: Cảnh giới
3 Chương 3: Bộ mặt thật
4 Chương 4: Cảnh đẹp tuyệt thế giai nhân
5 Chương 5: Ánh sáng kỳ lạ
6 Chương 6: Chết? Ta không thể!
7 Chương 7: Linh hồn quang sắc!?...Sức mạnh áp đảo vạn giới?
8 Chương 8: Hồn tu...Cơ duyên được học hỏi
9 Chương 9: Thượng cổ công pháp!... Võ hồn thú hai
10 Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm
11 Chương 11: Gặp nạn
12 Chương 12: Thoát nguy
13 Chương 13: Tiên Phượng
14 Chương 14: Thoát nạn
15 Chương 15: Hỏa Vương Xà Thiên
16 Chương 16: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Đầu)
17 Chương 17: Thu Phục Hồi Thú Đầu (Hồi Giữa)
18 Chương 18: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Kết)
19 Chương 19: Ma Thần
20 Chương 20: Hiển Uy
21 Chương 21: Mỹ phụ cứu nguy
22 Chương 22: Chuẩn Bị Lên Đế Đô
23 Chương 23: Lên đế đô
24 Chương 24: Rắc rối tìm tới
25 Chương 25: Phó viện trưởng
26 Chương 26: Phẫn nộ - Hắc y nhân
27 Chương 27: Thiên lão
28 Chương 28: Thân phận thần bí
29 Chương 29: Nhập luyện đan môn
30 Chương 30: Thanh Thúy học tỷ
31 Chương 31: Không chỉ một mình ngươi nha!
32 Chương 32: Trang bức thần nhãn
33 Chương 33: Thánh chiến
34 Chương 34: Thanh tâm đan
35 Chương 35: Phòng ta
36 Chương 36: Hoàn mỹ đan thành phế đan?
37 Chương 37: Máu mũi không ngừng tuôn
38 Chương 38: Hồn kỹ
39 Chương 39: Đột phá
40 Chương 40: Ta muốn luyện đan nhị phẩm!
41 Chương 41: Đan thành - Tụ huyền trận
42 Chương 42: Nhân Huyền Cảnh
43 Chương 43: Hồn kỹ tiểu thành
44 Chương 44: Một đấu tất cả!
45 Chương 45: Bế quan
46 Chương 46: Đánh đổi
47 Chương 47: Tiến vào Huyền Cảnh
48 Chương 48: Gặp cường địch
49 Chương 49: Giết yêu thú - Gặp ma nữ
50 Chương 50: Liễu Kim Phượng
51 Chương 51: Thân phận
52 Chương 52: Bản đồ - Qua phòng ta được không?
53 Chương 53: Giúp nữ thần đột phá - Linh Nhi tan biến
54 Chương 54: Hi vọng - Đấu yêu thú
55 Chương 55: Nhất kích thiểm sát
56 Chương 56: Ngươi cũng có phần xinh đẹp đó
57 Chương 57: Nữ thần gặp nguy
58 Chương 58: Là ai?
59 Chương 59: Quân Huyền xuất thủ
60 Chương 60: Linh thảo tam cấp
61 Chương 61: Đoạt xá
62 Chương 62: Đột phá liên tục
63 Chương 63: Tổ đội thành lập
64 Chương 64: Huyền cảnh kết thúc
65 Chương 65: Ai nói ta chỉ có một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp?
66 Chương 66: Tuyên bố kết quả
67 Chương 67: Hồn hệ mở tiệc
68 Chương 68: Viên tinh thạch thú thứ ba?
69 Chương 69: Tiểu Ly ngộ tính
70 Chương 70: Ngũ đại cường giả
71 Chương 71: Vân Lam đột phá
72 Chương 72: Luyện đan thất bại
73 Chương 73: Tân sinh đại chiến
74 Chương 74: Long đầu bí ẩn
75 Chương 75: Tiêu Huyền
76 Chương 76: Luyện thể?
77 Chương 77: Chấn động toàn trường
78 Chương 78: Tân sinh đệ nhất học viện
79 Chương 79: Một chưởng!
80 Chương 80: Đấu Vương Chung
81 Chương 81: Chiến địa huyền
82 Chương 82: Kiếm hồn
83 Chương 83: Thắng bại rõ ràng
84 Chương 84: Ta còn là một luyện đan sư
85 Chương 85: Thần kỳ đan dược
86 Chương 86: Lão nhân thần bí
87 Chương 87: Tiểu Ly cơ duyên
88 Chương 88: Thánh Giả Chi Địa
89 Chương 89: Rời học viện
90 Chương 90: Tứ cấp yêu thú
91 Chương 91: Một con cá?
92 Chương 92: Hồn thú khế ước
93 Chương 93: Thôn Hồn Quyết tầng thứ hai
94 Chương 94: Hay ta cũng đi làm tướng cướp nhỉ?
95 Chương 95: Muốn chặt tay ta?
96 Chương 96: Cứu người vì tiền?
97 Chương 97: Chi nhánh
98 Chương 98: Tam cấp yêu thú
99 Chương 99: Tiểu Viêm hiển uy
100 Chương 100: Dị hỏa vị trí
101 Chương 101: Long Ca quá khứ
102 Chương 102: Tiến vào thành
103 Chương 103: Gia nhập thành - Mị lực của yêu hồ
104 Chương 104: Tiến vào bảo khố
105 Chương 105: Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết
106 Chương 106: Diễn kịch
107 Chương 107: Ngọc Lệ Huyết Viêm, Thất Tinh Quả
108 Chương 108: Chí cực huyền băng
109 Chương 109: Luyện hóa dị hỏa
110 Chương 110: Thành công !
111 Chương 111: Trốn chạy
112 Chương 112: Hồng y thiếu nữ
113 Chương 113: Tô Hồng Ngọc - Tô gia
114 Chương 114: Thiên cấp bảo vật
115 Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt
116 Chương 116: Tranh đồ Vì mỹ nhân
117 Chương 117: Đấu giá kết thúc
118 Chương 118: Mai Hoa Kiếm Pháp, ta truyền cho nàng
119 Chương 119: Một tuần luyện tập
120 Chương 120: Nhận đồ đệ
121 Chương 121: Tông tộc tỉ thí
122 Chương 122: Kinh thiên nhất kiếm
123 Chương 123: Biến cố
124 Chương 124: Vương gia ý đồ
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Không
2
Chương 2: Cảnh giới
3
Chương 3: Bộ mặt thật
4
Chương 4: Cảnh đẹp tuyệt thế giai nhân
5
Chương 5: Ánh sáng kỳ lạ
6
Chương 6: Chết? Ta không thể!
7
Chương 7: Linh hồn quang sắc!?...Sức mạnh áp đảo vạn giới?
8
Chương 8: Hồn tu...Cơ duyên được học hỏi
9
Chương 9: Thượng cổ công pháp!... Võ hồn thú hai
10
Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm
11
Chương 11: Gặp nạn
12
Chương 12: Thoát nguy
13
Chương 13: Tiên Phượng
14
Chương 14: Thoát nạn
15
Chương 15: Hỏa Vương Xà Thiên
16
Chương 16: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Đầu)
17
Chương 17: Thu Phục Hồi Thú Đầu (Hồi Giữa)
18
Chương 18: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Kết)
19
Chương 19: Ma Thần
20
Chương 20: Hiển Uy
21
Chương 21: Mỹ phụ cứu nguy
22
Chương 22: Chuẩn Bị Lên Đế Đô
23
Chương 23: Lên đế đô
24
Chương 24: Rắc rối tìm tới
25
Chương 25: Phó viện trưởng
26
Chương 26: Phẫn nộ - Hắc y nhân
27
Chương 27: Thiên lão
28
Chương 28: Thân phận thần bí
29
Chương 29: Nhập luyện đan môn
30
Chương 30: Thanh Thúy học tỷ
31
Chương 31: Không chỉ một mình ngươi nha!
32
Chương 32: Trang bức thần nhãn
33
Chương 33: Thánh chiến
34
Chương 34: Thanh tâm đan
35
Chương 35: Phòng ta
36
Chương 36: Hoàn mỹ đan thành phế đan?
37
Chương 37: Máu mũi không ngừng tuôn
38
Chương 38: Hồn kỹ
39
Chương 39: Đột phá
40
Chương 40: Ta muốn luyện đan nhị phẩm!
41
Chương 41: Đan thành - Tụ huyền trận
42
Chương 42: Nhân Huyền Cảnh
43
Chương 43: Hồn kỹ tiểu thành
44
Chương 44: Một đấu tất cả!
45
Chương 45: Bế quan
46
Chương 46: Đánh đổi
47
Chương 47: Tiến vào Huyền Cảnh
48
Chương 48: Gặp cường địch
49
Chương 49: Giết yêu thú - Gặp ma nữ
50
Chương 50: Liễu Kim Phượng
51
Chương 51: Thân phận
52
Chương 52: Bản đồ - Qua phòng ta được không?
53
Chương 53: Giúp nữ thần đột phá - Linh Nhi tan biến
54
Chương 54: Hi vọng - Đấu yêu thú
55
Chương 55: Nhất kích thiểm sát
56
Chương 56: Ngươi cũng có phần xinh đẹp đó
57
Chương 57: Nữ thần gặp nguy
58
Chương 58: Là ai?
59
Chương 59: Quân Huyền xuất thủ
60
Chương 60: Linh thảo tam cấp
61
Chương 61: Đoạt xá
62
Chương 62: Đột phá liên tục
63
Chương 63: Tổ đội thành lập
64
Chương 64: Huyền cảnh kết thúc
65
Chương 65: Ai nói ta chỉ có một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp?
66
Chương 66: Tuyên bố kết quả
67
Chương 67: Hồn hệ mở tiệc
68
Chương 68: Viên tinh thạch thú thứ ba?
69
Chương 69: Tiểu Ly ngộ tính
70
Chương 70: Ngũ đại cường giả
71
Chương 71: Vân Lam đột phá
72
Chương 72: Luyện đan thất bại
73
Chương 73: Tân sinh đại chiến
74
Chương 74: Long đầu bí ẩn
75
Chương 75: Tiêu Huyền
76
Chương 76: Luyện thể?
77
Chương 77: Chấn động toàn trường
78
Chương 78: Tân sinh đệ nhất học viện
79
Chương 79: Một chưởng!
80
Chương 80: Đấu Vương Chung
81
Chương 81: Chiến địa huyền
82
Chương 82: Kiếm hồn
83
Chương 83: Thắng bại rõ ràng
84
Chương 84: Ta còn là một luyện đan sư
85
Chương 85: Thần kỳ đan dược
86
Chương 86: Lão nhân thần bí
87
Chương 87: Tiểu Ly cơ duyên
88
Chương 88: Thánh Giả Chi Địa
89
Chương 89: Rời học viện
90
Chương 90: Tứ cấp yêu thú
91
Chương 91: Một con cá?
92
Chương 92: Hồn thú khế ước
93
Chương 93: Thôn Hồn Quyết tầng thứ hai
94
Chương 94: Hay ta cũng đi làm tướng cướp nhỉ?
95
Chương 95: Muốn chặt tay ta?
96
Chương 96: Cứu người vì tiền?
97
Chương 97: Chi nhánh
98
Chương 98: Tam cấp yêu thú
99
Chương 99: Tiểu Viêm hiển uy
100
Chương 100: Dị hỏa vị trí
101
Chương 101: Long Ca quá khứ
102
Chương 102: Tiến vào thành
103
Chương 103: Gia nhập thành - Mị lực của yêu hồ
104
Chương 104: Tiến vào bảo khố
105
Chương 105: Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết
106
Chương 106: Diễn kịch
107
Chương 107: Ngọc Lệ Huyết Viêm, Thất Tinh Quả
108
Chương 108: Chí cực huyền băng
109
Chương 109: Luyện hóa dị hỏa
110
Chương 110: Thành công !
111
Chương 111: Trốn chạy
112
Chương 112: Hồng y thiếu nữ
113
Chương 113: Tô Hồng Ngọc - Tô gia
114
Chương 114: Thiên cấp bảo vật
115
Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt
116
Chương 116: Tranh đồ Vì mỹ nhân
117
Chương 117: Đấu giá kết thúc
118
Chương 118: Mai Hoa Kiếm Pháp, ta truyền cho nàng
119
Chương 119: Một tuần luyện tập
120
Chương 120: Nhận đồ đệ
121
Chương 121: Tông tộc tỉ thí
122
Chương 122: Kinh thiên nhất kiếm
123
Chương 123: Biến cố
124
Chương 124: Vương gia ý đồ
footer(); ?>