Quyển 1 – Chương 75: Thần khí?!

Những mảnh gỗ vụn bay đầy trời. Tiếng gào khóc thảm thiết, gai người khiến người ta đau cả tai. Nếu Khắc Lôi Nhã không ngăn Hắc Long Bản lại thì sợ rằng hắn sẽ oanh tạc đối phương đến hạt bụi cũng không còn. Pháo Ma Tinh trân quý cũng thiếu chút nữa thì bị hủy dưới ma pháp cuồng bạo của Hắc Long Bản.

Khi thuyền trưởng của đoàn cướp biển Hồng Khô Lâu bị áp giải đến trước mặt Khắc Lôi Nhã thì hắn dùng ánh mắt không thể tin được mà nhìn nàng. Hắn không tin mình thua trong tay thiếu nữ nhìn rất bình thường này. Nam tử áo đen với thực lực kinh khủng đã phá hủy tâm huyết cả đời của hắn. Thua trong tay người có thực lực như vậy cũng không oan ức. Cho đến bây giờ, nam tử đó là người cường đại nhất mà hắn thấy. Nhưng thiếu nữ nhìn rất bình thường trước mặt này lại có thể là thủ lĩnh của nam tử mặc quần áo màu đen đó sao? Nam tử áo đen có lực lượng cuồng bạo đáng sợ kia lại nghe lời của nàng? Nghe lời của thiếu nữ rõ ràng là yếu hơn hắn rất nhiều?

Dung mạo thiếu nữ kia bình thường đến mức có lẫn vào đám người cũng không ai có thể nhận ra. Trên mặt nàng còn có tàn nhang nhàn nhạt. Nàng đang nhàn nhã nằm trên xích đu. Bên cạnh là một nam tử tuấn mỹ tóc vàng đang mỉm cười rót trà cho nàng.

Một trong những ác mộng của đoàn cướp biển Hồng Khô Lâu - nam tử áo đen đang ói sau lưng thiếu nữ. Nam tử đáng sợ này bị say sóng? Mà một ác mộng khác của bọn hắn – thiếu nữ dùng cung tên ma pháp đang mặt đầy thỏa mãn đếm kim tệ bên cạnh thiếu nữ tầm thường kia.

Đoàn trưởng đoàn cướp biển Hồng Khô Lâu khẽ run lên. Không cần nói cũng biết thiếu nữ đáng sợ đã giết nhiều người của bọn hắn như vậy đang đếm thù lao! Nàng có biết rằng bất cứ người nào mà nàng vừa giết cũng có giá trị cao hơn số kim tệ trong tay nàng mấy lần không?!

Rốt cuộc thiếu nữ tầm thường này là ai?!

“A, ngươi chính là thuyền trưởng của đoàn cướp biển Hồng Khô Lâu?” Khắc Lôi Nhã nhấp một ngụm trà, nhìn nam tử trẻ tuổi nhếch nhác đang bị giam cầm trong cái vòng ma pháp, hỏi. Trong lòng nàng cũng rất kinh ngạc. Không ngờ thuyền trưởng cướp biển đáng sợ trong truyền thuyết lại có bề ngoài như thế này. Mặt hắn như trẻ con, nhìn rất đáng yêu, không có một chút sát khí nào. Cái dạng này mà cũng có thể khiến cho những tên cướp biển kia cúi đầu nghe theo ư? Chỉ như vậy mà có thể khiến cho đế quốc đau đầu? Hắn tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.

“Đúng. Chính là ta. Ngươi là ai? Hôm nay ta bại trong tay ngươi, ít nhất ngươi cũng phải để cho ta chết rõ ràng một chút chứ.” Thuyền trưởng thuyền cướp biển đáng yêu như trẻ con giương mắt nhìn Khắc Lôi Nhã, hừ lạnh.

“Hỏi người khác là ai mà lại không nói tên mình trước! Thật là người vô giáo dục!” Hạ Thiên giận dữ mắng mỏ nhưng khóe mắt lại nhìn Hắc Long Bản đang ói. Nàng đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nhưng đáng tiếc Hắc Long Bản không nghe được mà chỉ chuyên tâm ói.

“Lưu Khốc!” Thuyền trưởng mặt trẻ con nói rất hung dữ rồi căm tức nhìn Khắc Lôi Nhã, chờ câu trả lời của nàng.

“Thuyền trưởng, cập bờ ở một hòn đảo gần đây rồi giao bọn họ cho cục an ninh trật tự. Sau đó chúng ta tiếp tục lên đường.” Khắc Lôi Nhã ngáp một cái, nằm xuống.

Khuôn mặt như trẻ con của Lưu Khốc đỏ lên. Hắn rống giận với Khắc Lôi Nhã: “Ngươi là ai?”

“Ta có nói rằng nếu ngươi cho ta biết tên ngươi thì ta sẽ cho ngươi biết tên ta à? Ngươi là cướp biển mà sao lại ngây thơ như thế? Cho là thế giới này có sự công bằng như vậy à?” Khắc Lôi Nhã không ngẩng đầu, không mở mắt, lười biếng nói một câu khiến tên thuyền trưởng tức chết “Ta không nói cho ngươi biết, càng muốn ngươi chết không nhắm mắt.”

Trong lòng người ở đây lạnh đến buồn nôn. Tiểu ác ma này quả nhiên là người xấu, rất xấu!

Lưu Khốc ngây ngẩn. Đến lúc bị giải đi vẫn nhìn chằm chằm Khắc Lôi Nhã. Ánh mắt hắn cực kỳ phức tạp.

Những tên cướp biển còn sót lại bị bắt toàn bộ, thuận lợi giao cho cục an ninh trật tự. Pháo Ma Tinh cũng được giữ lại, nộp lên trên. Tin tức đoàn cướp biển Hồng Khô Lâu bị tiêu diệt trong một lần hành động truyền đi rất nhanh. Ngay lập tức khiến mọi người sôi trào. Cư dân của đảo đổ xô đi xem mặt người làm được chuyện này. Đoàn người Khắc Lôi Nhã không xuống thuyền mà giao cho thuyền trưởng xử lý tất cả những chuyện này rồi vội vã ra biển. Họ chỉ lưu lại tên tuổi Bạch Tiểu Nguyệt và đoàn Dong Binh Nguyên Bảo.

“Đoàn trưởng, ngươi lại thành người nổi tiếng rồi.” Tạp Mễ Nhĩ điều chỉnh vị trí cây dù, mỉm cười, ngồi đối diện với Khắc Lôi Nhã.

“Thưa phó đoàn, mái tóc của ngài dưới ánh mặt trời thật là rực rỡ như một viên ngọc sáng chói.” Khắc Lôi Nhã ăn nói ba hoa “Ta muốn ăn bánh ngọt hoa hồng có mùi cỏ.”

“Được, thưa đoàn trưởng, xin cống hiến sức lực vì ngài.” Tạp Mễ Nhĩ không nói lời vô nghĩa, hấp ta hấp tấp đi vào khoang thuyền. Bạch Đế nhảy lên vai Khắc Lôi Nhã. Đông Phong Hầu theo sát phía sau.

“Được rồi, các ngươi muốn nói gì?” Khắc Lôi Nhã ngồi dậy, mở mắt nhìn hai huynh muội Lý thị ngồi trước mặt mình mà hồi lâu vẫn không nói gì, hờ hững hỏi. Trên boong thuyền chỉ còn lại ba người bọn họ. Những người khác đều đang bận rộn chuyện của mình. Hạ Thiên bị Kiều Sở Tâm kéo đi nướng cá. Ngõa Nhĩ Đa phơi nắng trên mũi thuyền. Tẫn Diêm nghỉ ngơi trong khoang thuyền. Hắc Long Bản vẫn đang ói không ngừng.

“Ngươi chẳng đáng yêu chút nào.” Lý Nguyệt Văn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Khắc Lôi Nhã, hừ lạnh, phun ra một câu.

Khắc Lôi Nhã nhún vai, không phủ nhận.

“Ngươi…” Lý Minh Ngữ nhẹ nhàng mở miệng, nhẹ giọng nói “Chúng ta biết nam tử áo đen kia không phải là người mà là rồng. Vậy nên hắn mới có thực lực cường hãn như vậy. Nhưng sao hắn lại nghe lời ngươi? Tại sao hôm đó động vật biển lại rút lui một cách khó hiểu như vậy? Đừng có dùng lý do với thành chủ mà nói với ta.”

Khắc Lôi Nhã khẽ nhíu mày, nói rất lạnh nhạt: “Vì sao ta phải nói cho ngươi?”

Lý Nguyệt Văn muốn phát tác, Khắc Lôi Nhã lại nghiêng đầu, lạnh nhạt nói “Nhưng các ngươi đã muốn biết thì ta sẽ nói.”

Khóe miệng Lý Nguyệt Văn co quắp, không nói được lời nào. Đáy mắt Lý Minh Ngữ thoáng qua ý cười. Sao hắn lại không hiểu Khắc Lôi Nhã cố ý trêu chọc vị muội muội tính tình hấp tấp này.

“Hắc Long Bản vô tình được sư phụ ta cứu. Hắn bị người trong tộc hãm hại. Chỉ một câu, quá ngu xuẩn. Cho nên hắn muốn theo ta học thông minh, nghe lời ta cũng là chuyện bình thường. Chuyện của động vật biển ngày đó càng đơn giản hơn.” Khắc Lôi Nhã vừa lòng nhấp trà hoa, trong lòng thầm than tay nghề của Tạp Mễ Nhĩ thật không tầm thường, tiếp tục “Bởi vì động vật biển là do thủ hạ của ta gọi đến. Sau đó vào thời điểm thích hợp thì khiến bọn chúng rút lui!”

Lý Minh Ngữ và Lý Nguyệt Văn nhìn nhau. Họ không biết phải nói gì cho phải.

“Triệu Hoán Sư? Trong đoàn của ngươi ai là Triệu Hoán Sư?” Lý Nguyệt Văn hỏi đầy kinh ngạc. Nghề Triệu Hoán Sư rất ít người có thể làm được. Nếu có thể nói chuyện với tự nhiên, lắng nghe tiếng lòng của các sinh vật thì có thể ảnh hưởng tới tâm trí bọn chúng. Phải có lực tinh thần và lực liên lạc mạnh mẽ.

“Là tiểu tử cả ngày chỉ biết ăn.” Khắc Lôi Nhã nằm xuống, nói không chút để ý “Bây giờ các ngươi có thể ngủ một giấc an ổn rồi. Cũng đã biết toàn bộ chân tướng. Hãy nghỉ ngơi lấy lại sức, chuẩn bị lấy lại bảo vật.”

“Sao ngươi biết có người cướp bảo vật?” Lý Nguyệt Văn tính tình thẳng thắn, nói không suy nghĩ. Ngay sau khi nói ra câu đó nàng liền che miệng mình lại.

“Tứ đại gia tộc thì Thủy gia và Phong gia đã kết thân với nhau, địa vị không thể lung lay được. Hoa gia và Lý gia các ngươi luôn như nước với lửa. Lần này các ngươi đi tìm thần khí chấn hưng Lý gia. Hoa gia coi các ngươi là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt sao lại không ra tay được?” Khắc Lôi Nhã nhắm mắt lại, nhàn nhã nói.

Lý Minh Ngữ và Lý Nguyệt Văn nhìn nhau, thật lâu sau cũng không phát ra tiếng động nào. Họ đọc được rất nhiều tâm tình trong mắt đối phương. Có tán thưởng, có lo lắng, có vui mừng. Họ lo người của Hoa gia sẽ ra tay đoạt bảo vật. Nhưng cho tới bây giờ Hoa gia vẫn chưa có động tĩnh gì. Chắc là muốn tìm cơ hội tốt để hành động!

Khắc Lôi Nhã nhắm mắt dưỡng thần. Tạp Mễ Nhĩ là từ điển sống. Muốn tài liệu gì thì cứ tìm từ ca ngợi hắn là sẽ tra được tất cả tin tức muốn tìm từ hắn!

Ba ngày sau, thuyền cập bến trên một hòn đảo nhỏ không biết tên.

“Nơi đến cứt chim cũng không có này mà cũng có bảo vật à?” Hắc Long Bản tiếp đất liền hồi phục tinh thần. Hắn hưng phấn đến mức muốn nhảy lên. Rốt cuộc không ói nữa rồi.

Khắc Lôi Nhã biết rất rõ. Nếu không có Thương Lan chỉ dẫn thì bọn họ cũng không thể tìm được hòn đảo này. Nó không tồn tại trên bản đồ. Tổ tiên Lý gia giấu bảo vật ở đây chứng tỏ nó có chỗ bất phàm.

Thuyền trưởng và đoàn thủy thủ chờ trên thuyền. Đoàn người Khắc Lôi Nhã mang theo một ít vật dụng lên bờ. Vừa lên bờ thì Khắc Lôi Nhã thấy một hàng dừa đầy trái dọc theo bờ biển. Trên cây dừa có rùa đen ngũ sắc đang phơi nắng. Nghe thấy tiếng người chúng liền nhảy vào biển.

Hòn đảo xanh ngắt. Cây cối và hoa cỏ khiến cho lòng người vui vẻ, thoải mái. Những động vật nhỏ không hề sợ người mà giương mắt tò mò nhìn họ.

“Ở phía trước.” Lý Minh Ngữ móc Thương Lan ra, nhìn một chút rồi ngẩng đầu nhìn phía trước, nói rất chắc chắn. 

“Vậy đi thôi.” Khắc Lôi Nhã cưỡi trên lưng Phong Báo, nói không chút để ý khiến Hạ Thiên nhìn nàng bằng ánh mắt khinh bỉ.

Lý Minh Ngữ dẫn đường. Hắn huy kiếm mở đường cho mọi người theo sát phía sau. Khắc Lôi Nhã hí mắt nhìn hành động của Lý Minh Ngữ, đoán thực lực của hắn. Nhìn hồi lâu nàng liền bất đắc dĩ mà kết luận là không nhìn ra được tu vi của hắn.

Thật lâu sau mới tìm thấy.

“Ở trong sơn động này à?” Hắc Long Bản nghển cổ nhìn sơn động cực lớn, hỏi đầy nghi ngờ.

“Thương Lan chỉ ra nó ở bên trong.” Lý Minh Ngữ trả lời rất chắc chắn, dẫn đầu mọi người đi vào.

“Đại ca, cẩn thận. Có điều khác thường.” Lý Nguyệt Văn vội vàng đi theo.

Lý Minh Ngữ gật nhẹ, thận trọng đi về phía trước. Một cỗ ma pháp rất nhỏ xuất hiện ở cửa động.

“Kết giới?” Lý Minh Ngữ dừng lại, vươn tay chuẩn bị đọc bước sóng của kết giới. Nhưng lúc này lại xuất hiện hiện tượng lạ.

Đang lúc mọi người kinh ngạc thì tay của Lý Minh Ngữ cứ như vậy mà xuyên qua kết giới. Sau đó bóng dáng hắn biến mất. Hình như có một cỗ lực lượng rất mạnh kéo hắn vào.

“Đại ca!” Lý Nguyệt Văn kêu khẽ, không chút do dự mà đưa tay ra. Ngay sau đó Lý Nguyệt Văn cũng biến mất.

“Khắc Lôi Nhã?!” Hạ Thiên nhìn Khắc Lôi Nhã đầy sợ sệt. Tình huống trước mắt thật quỷ dị. Có thể thấy được những hòn đá lởm chởm qua kết giới trong suốt. Nhưng hai người kia đã biến mất.

“Bị cái gì đó lôi vào rồi…” Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày. Nàng cảm thấy kết giới có ma pháp rất lạ đang dao động. Khắc Lôi Nhã chậm rãi vươn tay, sờ vào kết giới. Hạ Thiên sau lưng kêu khẽ một tiếng.

Ngay sau đó nàng cảm thấy có một cỗ lực lượng cường đại không thể kháng cự được hút nàng vào. Hạ Thiên đang kéo tay nàng cũng bị cuốn theo.

Bốn người biến mất trong nháy mắt.

Hắc Long Bản hừ lạnh một tiếng, đưa tay ra và cũng biến mất như mọi người.

Tẫn Diêm không nói một lời, bước lên trước. Những người khác nhìn nhau. Tạp Mễ Nhĩ nhún vai đi tới rất thoải mái. Mọi người theo sát sau hắn, biến mất trước cửa sơn động.

Mọi người vừa bước vào kết giới thì liền cảm thấy một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự được. Bên tai là tiếng hét chói tai của Kiều Sở Tâm và Hạ Thiên.

Khắc Lôi Nhã liếc mắt, hoàn toàn không nói nên lời để nhận xét về người đã thiết kế lối đi này. Cảm giác thật tuyệt! Một cái cửa hình bán nguyệt dẫn vào một đường trượt thẳng xuống dưới (kiểu cầu trượt á). Trên vách tường có những khoáng thạch tỏa sáng lung linh cả sơn động. Mọi người trượt xuống. Hạ Thiên và Kiều Sở Tâm hét chói tai. Cảm giác thật khó chịu! Nhưng vấn đề quan trọng nhất không phải là chuyện này mà là cái mông bị chà rất đau!

Mọi người thất điên bát đảo trượt đến đáy. Họ thật vất vả mới giữ được thăng bằng để quan sát xung quanh. 

Khắc Lôi Nhã sờ cái mông đau, nguyền rủa người tạo ra kết giới này. “Đó là bảo vật phải không?” Hạ Thiên kinh ngạc, nhỏ giọng hô.

Mọi người nhìn theo ánh mắt Hạ Thiên. Một đài cao với những bậc thang bằng bạch ngọc hiện lên trong mắt mọi người. Có một thanh kiếm nhìn rất tầm thường cắm trên đài cao! Nó hoàn toàn đối lập với ánh sáng xinh đẹp tỏa ra từ bạch ngọc.

“Nó cũng bình thường thôi. Ta tưởng nó được khảm rất nhiều đá quý cơ.” Hạ Thiên nói đầy thất vọng.

“Những thứ đó đều chỉ là có vẻ hào nhoáng bên ngoài thôi.” Lý Nguyệt Văn nói rất lạnh lẽo. Thái độ của Hạ Thiên khiến nàng khó chịu.

“Có phải tìm được bảo vật dễ quá hay không?” Ngõa Nhĩ Đa nhìn xung quanh bằng con mắt nghi ngờ.

“Nhìn thì vậy nhưng chưa chắc đã vậy. Thần khí sẽ tự lựa chọn chủ nhân cho mình. Coi như ngươi gặp được cũng chưa chắc rút nó ra được chứ đừng nói đến dùng nó.” Lý Minh Ngữ giải thích.

Khắc Lôi Nhã nhớ Lý Minh Ngữ từng nói đây là thần khí do tổ tiên Lý gia tạo ra, chỉ có hậu duệ của Lý gia mới có thể điều khiển được. Nàng hiểu ra rồi. Khó trách Lý Minh Ngữ không hề vội vàng. Thần khí chỉ nhận hai huynh muội bọn họ là chủ nhân.

“Chỉ là rất không hấp dẫn.” Hắc Long Bản bước lên đài bằng bạch ngọc, nhìn bảo kiếm trước mắt đầy nghi ngờ.

“Ngươi thì biết cái gì!” Khắc Lôi Nhã tiến lên, quan sát, hừ lạnh một tiếng rồi dạy dỗ Hắc Long Bản “Càng là vật tầm thường thì càng sâu không lường được. Vật tầm thường khiến cho người ta khinh thường. Chính điều đó có thể cho đối phương một kích trí mạng. Hậu quả thật không lường được.”

Hắc Long Bản cau mày, nghiêm túc nghe lời Khắc Lôi Nhã dạy. Sau đó hắn gật đầu, nói: “Chính là nói cần phải ngụy trang?”

“Khiến cho đối phương không thể phân biệt được, để chúng cho rằng ngươi vô dụng. Sau đó hung hăng đập bẹp hắn, lập công lớn.” Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, tiếp tục dạy dỗ.

“A a a, ha ha.” Hắc Long Bản gật đầu như bằm tỏi, ghi nhớ thật nghiêm túc. Mọi người nhìn hai người một dạy một học, sau ót đầy vạch đen.

Lý Minh Ngữ chậm rãi đi lên, nhìn thanh bảo kiếm chằm chằm. Hắn biết thanh bảo kiếm này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài. Tổ tiên Lý gia phải tốn rất nhiều tinh lực mới chế tạo được nó nên nhất định nó có chỗ bất phàm. Đang lúc Lý Minh Ngữ đến gần bảo kiếm thì một cảnh tượng kỳ quái xảy ra.

Bảo kiếm rung lên, phát ra ánh sáng màu bạc.

Lý Nguyệt Văn nở nụ cười thoải mái, vui sướng. Xem ra đã tìm được bảo kiếm rồi. Có hy vọng chấn hưng Lý gia rồi!

Lý Minh Ngữ kích động. Bảo kiếm hắn tìm đã lâu đang ở ngay trước mắt, hơn nữa khi hắn đến gần nó có phản ứng lại!

Khắc Lôi Nhã mở to mắt nhìn một màn thần kỳ trước mắt, cảm thán trong lòng. Đúng là thần khí có linh tính, có thể tự chọn chủ nhân! Mọi người đều ngừng thở, không chớp mắt nhìn một màn này.

Lý Minh Ngữ càng đến gần thì bảo kiếm càng rung mạnh hơn, ánh sáng trên thân kiếm càng sáng hơn. 

“Xin đáp lại lời kêu gọi của ta, theo ý chí của ta, dẫn dắt Lý gia hưng thịnh trở lại.” Mặt Lý Minh Ngữ nghiêm trang, đứng trước bảo kiếm nói ra những lời đầy trang trọng và nghiêm túc như vậy.

Ánh mắt mọi người không dời đi mà chăm chú vào động tác của Lý Minh Ngữ, chỉ sợ sẽ bỏ qua thời khắc thần kỳ khi thần khí nhận chủ nhân.

Lý Minh Ngữ nhắm mắt, trầm ngâm, chậm rãi đặt tay lên chuôi kiếm, dùng sức rút ra. Trong chớp mắt, hào quang vạn trượng hút hồn người tỏa ra….. mới là lạ!

Bảo kiếm vẫn không nhúc nhích, khẽ rung lên, phát ra ánh sáng màu bạc. Hả? Lý Minh Ngữ ngẩn ra, một lần nữa dùng sức rút kiếm ra.

Bảo kiếm vẫn không nhúc nhích như cũ!

Mọi người nghi ngờ. Đã làm hết mọi việc, sao không rút ra được?

Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn Lý Minh Ngữ. Không hiểu hắn đang làm gì mà còn chưa rút bảo kiếm ra, còn đứng đó?

Lý Nguyệt Văn khẽ cau mày. Nàng hiểu đại ca của mình. Lý Minh Ngữ sẽ không hề do dự mà rút kiếm ra! Trong lòng Lý Nguyệt Văn dâng lên dự cảm chẳng lành.

Lý Minh Ngữ dùng sức rút kiếm lần nữa nhưng nó vẫn cắm trên đài bạch ngọc không hề nhúc nhích.

Sắc mặt Lý Minh Ngữ thay đổi, chậm rãi buông tay ra, trầm giọng nói: “Ta không rút ra được. Nguyệt Văn, muội thử xem.”

“À?!” Mọi người kêu lên, thổn thức. Lý Minh Ngữ lại không thể rút bảo kiếm ra? Bảo kiếm không nhận hắn là chủ nhân? Lúc Lý Minh Ngữ đi lên nó còn rung lên và phát sáng mà? Thật là nực cười.

“Muội?” Lý Nguyệt Văn chỉ vào mũi mình, hỏi đầy nghi ngờ.

“Đúng. Người có tư cách của Lý gia trừ ta ra chỉ có muội.” Giọng Lý Minh Ngữ có chút phức tạp. Lý gia đã xuống dốc trầm trọng, chỉ có hai huynh muội bọn họ khổ sở chống đỡ.

Khắc Lôi Nhã và những người khác nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, không nói nên lời, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Sắc mặt Lý Nguyệt Văn phức tạp, chầm chậm đi lên đài bạch ngọc, chậm rãi đưa tay ra. Tay Lý Nguyệt Văn run lên. Vừa hy vọng mình có thể rút ra vừa hy vọng mình không thể làm được. Nếu mình rút được thì chứng tỏ đại ca không bằng mình. Vậy thì làm sao có thể chấn hưng Lý gia? Lòng Lý Nguyệt Văn vô cùng phức tạp. Nàng đặt tay lên chuôi kiếm.

Trầm ngâm, rút kiếm!

Bảo kiếm vẫn không nhúc nhích.

Lý Nguyệt Văn thở phào nhẹ nhõm. Bảo kiếm không chọn nàng làm chủ nhân! Ngay lập tức, sơn động trở nên yên tĩnh. Mọi người nhìn nhau, không nói nên lời. Tình huống này là sao?!

Bảo kiếm không lựa chọn chủ nhân! Hai huynh muội Lý thị không thể trở thành chủ nhân của nó.

Xung quanh yên tĩnh, chỉ có bảo kiếm vẫn rung lên.

Lý Minh Ngữ và Lý Nguyệt Văn ngơ ngác nhìn bảo kiếm, không thể thốt ra lời nào. Trăm phương ngàn kế tìm bảo vật nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn. Mọi người cũng không dám nói gì. Nhìn mặt hai huynh muội, họ chỉ biết im lặng. An ủi lúc này không tốt lắm. 

Không biết qua bao lâu, Khắc Lôi Nhã thấy chân mình đã tê rần. Nàng mở miệng, nói rất yếu ớt: “Có thể nghĩ biện pháp khác không? Đập đài bạch ngọc rồi đem nó và bảo kiếm về. Có lẽ Lý gia có người khác khiến cho bảo kiếm nhận làm chủ nhân.”

Lý Minh Ngữ nhẹ nhàng lắc đầu, trong mắt tràn đầy bi thương: “Nếu có thể làm như vậy thì có người làm trước rồi. Điều này nói rõ hai huynh muội chúng ta không đủ thực lực để bảo kiếm nhận làm chủ nhân.”

Lý Nguyệt Văn thẫn thờ.

Không khí bi thương lan tràn. Tất cả mọi người không biết nói gì cho phải.

Khắc Lôi Nhã nhìn Lý Nguyệt Văn đang đờ đẫn, trong lòng nàng cũng chẳng dễ chịu gì. Mặc dù nữ tử này luôn có bộ dạng hung ác nhưng Khắc Lôi Nhã cũng không ghét. Nàng muốn an ủi một chút, lời đã đến khóe miệng nhưng không biết nói sao cho phải.

Khắc Lôi Nhã cử động thân thể. Chân đứng lâu đã tê rần. Nàng dựa vào bảo kiếm theo bản năng.

“Phanh” một tiếng rất lớn, vang dội trong sơn động.

Thấy việc diễn ra trước mắt, mọi người há hốc miệng, choáng váng.

Khắc Lôi Nhã ngã trên đài bằng bạch ngọc, bên cạnh là thanh bảo kiếm nhìn rất tầm thường!

Khắc Lôi Nhã lật đật bò dậy, nhìn thanh kiếm bên cạnh mình, vội nhặt lên, nói rất hoảng loạn: “Ta chỉ muốn dựa vào chứ không cố ý. Ta, ta sẽ cắm trở lại…”

Ta chỉ muốn dựa vào chứ không cố ý. Ta, ta sẽ cắm trở lại… Tiếng vọng ngân vang, tiếng vọng ngân vang…

Tiếng vọng tiếp tục ngân vang… 

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Mở đầu 1
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Mở đầu 2
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Đại tiểu thư háo sắc
4 Quyển 1 - Chương 2: Quý tộc
5 Quyển 1 - Chương 3: Không rảnh, không gặp
6 Quyển 1 - Chương 4: Lực tinh thần khủng bố
7 Quyển 1 - Chương 5: Mệnh Bàn không thể đọc được (số mệnh không tính ra được)
8 Quyển 1 - Chương 6: Nghi ngờ, dò xét
9 Quyển 1 - Chương 7: Cút ra khỏi học viện
10 Quyển 1 - Chương 8: Cuộc chiến giữa hai tỷ muội
11 Quyển 1 - Chương 9: Lời thề, vĩnh viễn bảo vệ
12 Quyển 1 - Chương 10: Cuộn giấy dịch chuyển không gian quý giá
13 Quyển 1 - Chương 11: Bí pháp
14 Quyển 1 - Chương 12: Lão đầu kỳ quái
15 Quyển 1 - Chương 13: Thánh Ma Đạo Sư trong truyền thuyết
16 Quyển 1 - Chương 14: Món quà quý giá
17 Quyển 1 - Chương 15: Đúng là người của thần điện Quang Minh!
18 Quyển 1 - Chương 16: Cuộc gặp gỡ vận mệnh
19 Quyển 1 - Chương 17: Sa vào nguy hiểm
20 Quyển 1 - Chương 18: Pháp sư Hắc Ám
21 Quyển 1 - Chương 19: Âm mưu
22 Quyển 1 - Chương 20: Bi kịch của Ngõa Nhĩ Đa
23 Quyển 1 - Chương 21: Cảm giác của Khắc Lôi Nhã
24 Quyển 1 - Chương 22: Đi tới Công Hội Ma Pháp
25 Quyển 1 - Chương 23: Hình ảnh siêu chấn động!
26 Quyển 1 - Chương 24: Cho ta xem sự trung thành của ngươi!
27 Quyển 1 - Chương 25: Trung thành với ác ma
28 Quyển 1 - Chương 26: Mắt tím, tóc bạch kim
29 Quyển 1 - Chương 27: Lãnh Lăng Vân
30 Quyển 1 - Chương 28: Ánh mắt vương giả
31 Quyển 1 - Chương 29: Sóng ngầm mãnh liệt
32 Quyển 1 - Chương 30: Mở màn rung động
33 Quyển 1 - Chương 31: Sát khí
34 Quyển 1 - Chương 32: Công Kích Tinh Thần
35 Quyển 1 - Chương 33: Ngươi! Ra đây!
36 Quyển 1 - Chương 34: Vô sỉ! Hèn hạ! Xấu xa!
37 Quyển 1 - Chương 35: Ta thề ta không cố ý!
38 Quyển 1 - Chương 36: Thật cường hãn, thật mê người!
39 Quyển 1 - Chương 37: Che đậy nguy cơ
40 Quyển 1 - Chương 38: Ma thú?
41 Quyển 1 - Chương 39: Tóc đen mắt đen
42 Quyển 1 - Chương 40: Quyết đấu
43 Quyển 1 - Chương 41: Ngươi còn vô sỉ hơn ta!
44 Quyển 1 - Chương 42: Đây mới là vô sỉ nhất!
45 Quyển 1 - Chương 43: Nhị sư phụ muốn giết Đại sư phụ!
46 Quyển 1 - Chương 44: Hai huynh đệ tốt
47 Quyển 1 - Chương 45: Đây không đơn giản là dịch bệnh
48 Quyển 1 - Chương 46: Pháp Sư Vong Linh
49 Quyển 1 - Chương 47: Cảm giác chẳng lành
50 Quyển 1 - Chương 48: Phong Dật Hiên xuất hiện
51 Quyển 1 - Chương 49: Chân thân của Bạch Đế. Dấu ấn Hắc Ám
52 Quyển 1 - Chương 50: Xem ta đánh ngươi thành đầu heo
53 Quyển 1 - Chương 51: Ngõa Nhĩ Đa bị trộm
54 Quyển 1 - Chương 52: Gặp tập kích của rồng
55 Quyển 1 - Chương 53: Xử lý Thánh Kỵ Sĩ
56 Quyển 1 - Chương 54: Phong Dật Hiên chiếm tiện nghi của Khắc Lôi Nhã?
57 Quyển 1 - Chương 55: Hành vi vô sỉ của Khắc Lôi Nhã
58 Quyển 1 - Chương 56: Khắc Lôi Nhã bộc phát
59 Quyển 1 - Chương 57: Con rồng lớn màu vàng tức giận
60 Quyển 1 - Chương 58: Thần Hắc Ám kịp thời xuất hiện
61 Quyển 1 - Chương 59: Đẩy ngã Nhị hoàng tử
62 Quyển 1 - Chương 60: Phụ thân là nỗi nhục nhã của Khắc Lôi Nhã
63 Quyển 1 - Chương 61: Khắc Lôi Nhã bị kề dao vào cổ
64 Quyển 1 - Chương 62: Ngõa Nhĩ Đa sống lại bằng thân thể của mình
65 Quyển 1 - Chương 63: Ngươi muốn đen ăn đen? (hớt tay trên, ăn hôi)
66 Quyển 1 - Chương 64: Người chết không thể tố cáo được
67 Quyển 1 - Chương 65: Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã
68 Quyển 1 - Chương 66: Nhân vật quan trọng tề tụ
69 Quyển 1 - Chương 67: Thần điện Quang Minh nghi ngờ Khắc Lôi Nhã
70 Quyển 1 - Chương 68: Hắc Long Bản gây họa
71 Quyển 1 - Chương 69: Hào quang vạn trượng
72 Quyển 1 - Chương 70: Hào quang vạn trượng (cao trào)
73 Quyển 1 - Chương 71: Nổi danh bốn biển
74 Quyển 1 - Chương 72: Thiếu niên yêu nghiệt ngu như heo!
75 Quyển 1 - Chương 73: Động thủ trên đầu thái tuế
76 Quyển 1 - Chương 74: Động thủ trên đầu thái tuế (tiếp theo)
77 Quyển 1 - Chương 75: Thần khí?!
78 Quyển 1 - Chương 76: Khắc Lôi Nhã rất vô tội!
79 Quyển 1 - Chương 77: Khắc Lôi Nhã rất vô tội (tiếp theo)
80 Quyển 1 - Chương 78: Thần thú ra đời
81 Quyển 1 - Chương 79: Thần thú ra đời (tiếp theo)
82 Quyển 1 - Chương 80: Hành động lạ lùng của Thánh tử
83 Quyển 1 - Chương 81: Hành động kỳ lạ của Thánh tử (tiếp theo)
84 Quyển 1 - Chương 82: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ
85 Quyển 1 - Chương 83: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ (tiếp theo)
86 Quyển 1 - Chương 84: Chọc phải nhân vật lợi hại
87 Quyển 1 - Chương 85: Chọc phải nhân vật lợi hại (tiếp theo)
88 Quyển 1 - Chương 86: Được bắt chuyện?
89 Quyển 1 - Chương 87: Được bắt chuyện? (tiếp theo)
90 Quyển 1 - Chương 88: Đột phá và đột phá!
91 Quyển 1 - Chương 89: Đột phá và đột phá! (tiếp theo)
92 Quyển 1 - Chương 90: Không biết điều thì phải chết!
93 Quyển 1 - Chương 91: Không biết điều thì phải chết! (tiếp theo)
94 Quyển 1 - Chương 92: Khế ước thay đổi! Ra oai phủ đầu!
95 Quyển 1 - Chương 93: Thay đổi khế ước! Ra oai phủ đầu! (tiếp theo)
96 Quyển 1 - Chương 94: Ta khinh người quá đáng thì sao?
97 Quyển 1 - Chương 95: Ta khinh người quá đáng thì sao? (tiếp theo)
98 Quyển 1 - Chương 96: Tuyệt đại mỹ nhân muôn vàn tao nhã
99 Quyển 1 - Chương 97: Cười một tiếng khuynh thành, cười hai tiếng khuynh quốc
100 Quyển 1 - Chương 98: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn
101 Quyển 1 - Chương 99: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn (tiếp theo)
102 Quyển 1 - Chương 100: Hình mẫu Bạo Long vs Khắc Lôi Nhã
103 Quyển 1 - Chương 101: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ
104 Quyển 1 - Chương 102: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ (tiếp theo)
105 Quyển 1 - Chương 103: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng
106 Quyển 1 - Chương 104: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
107 Quyển 1 - Chương 105: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
108 Quyển 1 - Chương 106: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
109 Quyển 1 - Chương 107: Lão đầu dở hơi
110 Quyển 1 - Chương 108: Lão đầu dở hơi (tiếp theo)
111 Quyển 1 - Chương 109: Biến cố
112 Quyển 1 - Chương 110: Tiến vào Ma vực (lãnh thổ của ma)
113 Quyển 1 - Chương 111: Tiến vào Ma vực (tiếp theo)
114 Quyển 1 - Chương 112: Thiếu chủ của Ma giới
115 Quyển 1 - Chương 113: Thiếu chủ Ma giới 2
116 Quyển 1 - Chương 114: Lời thề của Tần Diêm
117 Quyển 1 - Chương 115: Lời thề của Tần Diêm 2
118 Quyển 1 - Chương 116: Không khí rất quỷ dị
119 Quyển 1 - Chương 117: Không khí rất quỷ dị 2
120 Quyển 1 - Chương 118: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân
121 Quyển 1 - Chương 119: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
122 Quyển 1 - Chương 120: Tiểu muội muội, đến, ca ca thương muội
123 Quyển 1 - Chương 121
124 Quyển 1 - Chương 122: Trở thành Thánh Nữ Hắc Ám
125 Quyển 1 - Chương 123
126 Quyển 1 - Chương 124: Ngụy quân tử và tiểu nhân
127 Quyển 1 - Chương 125: Gặp gỡ kẻ thù thoáng qua
128 Quyển 1 - Chương 126: Gặp kẻ thù thoáng qua (tiếp theo)
129 Quyển 1 - Chương 127: Gặp lại Phong Dật Hiên
130 Quyển 1 - Chương 128: Gặp lại Phong Dật Hiên (tiếp theo)
131 Quyển 1 - Chương 129: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã
132 Quyển 1 - Chương 130: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã (tiếp theo)
133 Quyển 1 - Chương 131: Tư Không Lâm xấu xa
134 Quyển 1 - Chương 132: Tư Không Lâm xấu xa (tiếp theo)
135 Quyển 1 - Chương 133: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ
136 Quyển 1 - Chương 134: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ (tiếp theo)
137 Quyển 1 - Chương 135: Cao trào (1)
138 Quyển 1 - Chương 136: Cao trào (2)
139 Quyển 1 - Chương 137: Cao trào (3)
140 Quyển 1 - Chương 138: Cao trào (4)
141 Quyển 1 - Chương 139: Cao trào (5)
142 Quyển 1 - Chương 140: Cao trào (6)
143 Quyển 1 - Chương 141: Cao trào (7)
144 Quyển 1 - Chương 142: Cao trào (8)
145 Quyển 2 - Chương 1: Lịch sử qua trang mới
146 Quyển 2 - Chương 2: Lịch sử qua trang mới. (tiếp theo)
147 Quyển 2 - Chương 3: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội
148 Quyển 2 - Chương 4: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội (tiếp theo)
149 Quyển 2 - Chương 5: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
150 Quyển 2 - Chương 6: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
151 Quyển 2 - Chương 7: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân
152 Quyển 2 - Chương 8: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
153 Quyển 2 - Chương 9: Thích Ngạo Sương nổi giận
154 Quyển 2 - Chương 10: Thích Ngạo Sương nổi giận (tiếp theo)
155 Quyển 2 - Chương 11: Xinh đẹp vô song
156 Quyển 2 - Chương 12: Xinh đẹp vô song (tiếp theo)
157 Quyển 2 - Chương 13: Nhân Ngư (Người cá)
158 Quyển 2 - Chương 14: Nhân Ngư (Người cá) 2
159 Quyển 2 - Chương 15: Đến Nhân Như Quốc
160 Quyển 2 - Chương 16: Đến Nhân Như Quốc 2
161 Quyển 2 - Chương 17: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn
162 Quyển 2 - Chương 18: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn 2
163 Quyển 2 - Chương 19: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi
164 Quyển 2 - Chương 20: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi (tiếp theo)
165 Quyển 2 - Chương 21: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương
166 Quyển 2 - Chương 22: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương tt
167 Quyển 2 - Chương 23: Yêu nữ mục đích của ngươi là gì?
168 Quyển 2 - Chương 24: Vì sao ngươi không báo thù?
169 Quyển 2 - Chương 25: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo
170 Quyển 2 - Chương 26: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo 2
171 Quyển 2 - Chương 27: Thật quái lạ
172 Quyển 2 - Chương 28: Thật quái lạ 2
173 Quyển 2 - Chương 29: Sự trở về của Tẫn Diêm?
174 Quyển 2 - Chương 30: Ngõa Nhĩ Đa có tung tích sao?
175 Quyển 2 - Chương 31: Thiên sứ đuổi giết! Long thần phủ xuống!
176 Quyển 2 - Chương 32: Bị trói thành bánh chưng
177 Quyển 2 - Chương 33: Diện mạo thật của Long thần!
178 Quyển 2 - Chương 34: Thất bại trong gang tấc? Quay về!
179 Quyển 2 - Chương 35: Ngõa Nhĩ Đa sợ Tạp Mễ Nhĩ
180 Quyển 2 - Chương 36: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương
181 Quyển 2 - Chương 37: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương 2
182 Quyển 2 - Chương 38: Ta đồng ý gả cho ngươi là được
183 Quyển 2 - Chương 39: Ta đồng ý gả cho ngươi là được 2
184 Quyển 2 - Chương 40: Ngạo Sương lên cấp!
185 Quyển 2 - Chương 41: Ngạo Sương lên cấp! (tiếp theo)
186 Quyển 2 - Chương 42: Thân phận của Bạch Đế và Hắc Vũ
187 Quyển 2 - Chương 43: Mọi người tề tựu
188 Quyển 2 - Chương 44: Cao trào
189 Quyển 2 - Chương 45: Cao trào (2)
190 Quyển 2 - Chương 46: Hoàn quyển
191 Quyển 2 - Chương 47: Hoàn quyển (2)
192 Quyển 3 - Chương 1: Hắc Vũ không được tự nhiên
193 Quyển 3 - Chương 2: Hoa lài cấm bãi phân trâu
194 Quyển 3 - Chương 3: Bạch Đế và Hắc Vũ phản bội?!
195 Quyển 3 - Chương 4: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương
196 Quyển 3 - Chương 5: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương 2
197 Quyển 3 - Chương 6: Phong Dật Hiên
198 Quyển 3 - Chương 7: Sát ý của Thiếu Chủ và Tâm ý của Lãnh Lăng Vân
Chapter

Updated 198 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Mở đầu 1
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Mở đầu 2
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Đại tiểu thư háo sắc
4
Quyển 1 - Chương 2: Quý tộc
5
Quyển 1 - Chương 3: Không rảnh, không gặp
6
Quyển 1 - Chương 4: Lực tinh thần khủng bố
7
Quyển 1 - Chương 5: Mệnh Bàn không thể đọc được (số mệnh không tính ra được)
8
Quyển 1 - Chương 6: Nghi ngờ, dò xét
9
Quyển 1 - Chương 7: Cút ra khỏi học viện
10
Quyển 1 - Chương 8: Cuộc chiến giữa hai tỷ muội
11
Quyển 1 - Chương 9: Lời thề, vĩnh viễn bảo vệ
12
Quyển 1 - Chương 10: Cuộn giấy dịch chuyển không gian quý giá
13
Quyển 1 - Chương 11: Bí pháp
14
Quyển 1 - Chương 12: Lão đầu kỳ quái
15
Quyển 1 - Chương 13: Thánh Ma Đạo Sư trong truyền thuyết
16
Quyển 1 - Chương 14: Món quà quý giá
17
Quyển 1 - Chương 15: Đúng là người của thần điện Quang Minh!
18
Quyển 1 - Chương 16: Cuộc gặp gỡ vận mệnh
19
Quyển 1 - Chương 17: Sa vào nguy hiểm
20
Quyển 1 - Chương 18: Pháp sư Hắc Ám
21
Quyển 1 - Chương 19: Âm mưu
22
Quyển 1 - Chương 20: Bi kịch của Ngõa Nhĩ Đa
23
Quyển 1 - Chương 21: Cảm giác của Khắc Lôi Nhã
24
Quyển 1 - Chương 22: Đi tới Công Hội Ma Pháp
25
Quyển 1 - Chương 23: Hình ảnh siêu chấn động!
26
Quyển 1 - Chương 24: Cho ta xem sự trung thành của ngươi!
27
Quyển 1 - Chương 25: Trung thành với ác ma
28
Quyển 1 - Chương 26: Mắt tím, tóc bạch kim
29
Quyển 1 - Chương 27: Lãnh Lăng Vân
30
Quyển 1 - Chương 28: Ánh mắt vương giả
31
Quyển 1 - Chương 29: Sóng ngầm mãnh liệt
32
Quyển 1 - Chương 30: Mở màn rung động
33
Quyển 1 - Chương 31: Sát khí
34
Quyển 1 - Chương 32: Công Kích Tinh Thần
35
Quyển 1 - Chương 33: Ngươi! Ra đây!
36
Quyển 1 - Chương 34: Vô sỉ! Hèn hạ! Xấu xa!
37
Quyển 1 - Chương 35: Ta thề ta không cố ý!
38
Quyển 1 - Chương 36: Thật cường hãn, thật mê người!
39
Quyển 1 - Chương 37: Che đậy nguy cơ
40
Quyển 1 - Chương 38: Ma thú?
41
Quyển 1 - Chương 39: Tóc đen mắt đen
42
Quyển 1 - Chương 40: Quyết đấu
43
Quyển 1 - Chương 41: Ngươi còn vô sỉ hơn ta!
44
Quyển 1 - Chương 42: Đây mới là vô sỉ nhất!
45
Quyển 1 - Chương 43: Nhị sư phụ muốn giết Đại sư phụ!
46
Quyển 1 - Chương 44: Hai huynh đệ tốt
47
Quyển 1 - Chương 45: Đây không đơn giản là dịch bệnh
48
Quyển 1 - Chương 46: Pháp Sư Vong Linh
49
Quyển 1 - Chương 47: Cảm giác chẳng lành
50
Quyển 1 - Chương 48: Phong Dật Hiên xuất hiện
51
Quyển 1 - Chương 49: Chân thân của Bạch Đế. Dấu ấn Hắc Ám
52
Quyển 1 - Chương 50: Xem ta đánh ngươi thành đầu heo
53
Quyển 1 - Chương 51: Ngõa Nhĩ Đa bị trộm
54
Quyển 1 - Chương 52: Gặp tập kích của rồng
55
Quyển 1 - Chương 53: Xử lý Thánh Kỵ Sĩ
56
Quyển 1 - Chương 54: Phong Dật Hiên chiếm tiện nghi của Khắc Lôi Nhã?
57
Quyển 1 - Chương 55: Hành vi vô sỉ của Khắc Lôi Nhã
58
Quyển 1 - Chương 56: Khắc Lôi Nhã bộc phát
59
Quyển 1 - Chương 57: Con rồng lớn màu vàng tức giận
60
Quyển 1 - Chương 58: Thần Hắc Ám kịp thời xuất hiện
61
Quyển 1 - Chương 59: Đẩy ngã Nhị hoàng tử
62
Quyển 1 - Chương 60: Phụ thân là nỗi nhục nhã của Khắc Lôi Nhã
63
Quyển 1 - Chương 61: Khắc Lôi Nhã bị kề dao vào cổ
64
Quyển 1 - Chương 62: Ngõa Nhĩ Đa sống lại bằng thân thể của mình
65
Quyển 1 - Chương 63: Ngươi muốn đen ăn đen? (hớt tay trên, ăn hôi)
66
Quyển 1 - Chương 64: Người chết không thể tố cáo được
67
Quyển 1 - Chương 65: Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã
68
Quyển 1 - Chương 66: Nhân vật quan trọng tề tụ
69
Quyển 1 - Chương 67: Thần điện Quang Minh nghi ngờ Khắc Lôi Nhã
70
Quyển 1 - Chương 68: Hắc Long Bản gây họa
71
Quyển 1 - Chương 69: Hào quang vạn trượng
72
Quyển 1 - Chương 70: Hào quang vạn trượng (cao trào)
73
Quyển 1 - Chương 71: Nổi danh bốn biển
74
Quyển 1 - Chương 72: Thiếu niên yêu nghiệt ngu như heo!
75
Quyển 1 - Chương 73: Động thủ trên đầu thái tuế
76
Quyển 1 - Chương 74: Động thủ trên đầu thái tuế (tiếp theo)
77
Quyển 1 - Chương 75: Thần khí?!
78
Quyển 1 - Chương 76: Khắc Lôi Nhã rất vô tội!
79
Quyển 1 - Chương 77: Khắc Lôi Nhã rất vô tội (tiếp theo)
80
Quyển 1 - Chương 78: Thần thú ra đời
81
Quyển 1 - Chương 79: Thần thú ra đời (tiếp theo)
82
Quyển 1 - Chương 80: Hành động lạ lùng của Thánh tử
83
Quyển 1 - Chương 81: Hành động kỳ lạ của Thánh tử (tiếp theo)
84
Quyển 1 - Chương 82: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ
85
Quyển 1 - Chương 83: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ (tiếp theo)
86
Quyển 1 - Chương 84: Chọc phải nhân vật lợi hại
87
Quyển 1 - Chương 85: Chọc phải nhân vật lợi hại (tiếp theo)
88
Quyển 1 - Chương 86: Được bắt chuyện?
89
Quyển 1 - Chương 87: Được bắt chuyện? (tiếp theo)
90
Quyển 1 - Chương 88: Đột phá và đột phá!
91
Quyển 1 - Chương 89: Đột phá và đột phá! (tiếp theo)
92
Quyển 1 - Chương 90: Không biết điều thì phải chết!
93
Quyển 1 - Chương 91: Không biết điều thì phải chết! (tiếp theo)
94
Quyển 1 - Chương 92: Khế ước thay đổi! Ra oai phủ đầu!
95
Quyển 1 - Chương 93: Thay đổi khế ước! Ra oai phủ đầu! (tiếp theo)
96
Quyển 1 - Chương 94: Ta khinh người quá đáng thì sao?
97
Quyển 1 - Chương 95: Ta khinh người quá đáng thì sao? (tiếp theo)
98
Quyển 1 - Chương 96: Tuyệt đại mỹ nhân muôn vàn tao nhã
99
Quyển 1 - Chương 97: Cười một tiếng khuynh thành, cười hai tiếng khuynh quốc
100
Quyển 1 - Chương 98: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn
101
Quyển 1 - Chương 99: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn (tiếp theo)
102
Quyển 1 - Chương 100: Hình mẫu Bạo Long vs Khắc Lôi Nhã
103
Quyển 1 - Chương 101: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ
104
Quyển 1 - Chương 102: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ (tiếp theo)
105
Quyển 1 - Chương 103: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng
106
Quyển 1 - Chương 104: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
107
Quyển 1 - Chương 105: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
108
Quyển 1 - Chương 106: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
109
Quyển 1 - Chương 107: Lão đầu dở hơi
110
Quyển 1 - Chương 108: Lão đầu dở hơi (tiếp theo)
111
Quyển 1 - Chương 109: Biến cố
112
Quyển 1 - Chương 110: Tiến vào Ma vực (lãnh thổ của ma)
113
Quyển 1 - Chương 111: Tiến vào Ma vực (tiếp theo)
114
Quyển 1 - Chương 112: Thiếu chủ của Ma giới
115
Quyển 1 - Chương 113: Thiếu chủ Ma giới 2
116
Quyển 1 - Chương 114: Lời thề của Tần Diêm
117
Quyển 1 - Chương 115: Lời thề của Tần Diêm 2
118
Quyển 1 - Chương 116: Không khí rất quỷ dị
119
Quyển 1 - Chương 117: Không khí rất quỷ dị 2
120
Quyển 1 - Chương 118: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân
121
Quyển 1 - Chương 119: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
122
Quyển 1 - Chương 120: Tiểu muội muội, đến, ca ca thương muội
123
Quyển 1 - Chương 121
124
Quyển 1 - Chương 122: Trở thành Thánh Nữ Hắc Ám
125
Quyển 1 - Chương 123
126
Quyển 1 - Chương 124: Ngụy quân tử và tiểu nhân
127
Quyển 1 - Chương 125: Gặp gỡ kẻ thù thoáng qua
128
Quyển 1 - Chương 126: Gặp kẻ thù thoáng qua (tiếp theo)
129
Quyển 1 - Chương 127: Gặp lại Phong Dật Hiên
130
Quyển 1 - Chương 128: Gặp lại Phong Dật Hiên (tiếp theo)
131
Quyển 1 - Chương 129: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã
132
Quyển 1 - Chương 130: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã (tiếp theo)
133
Quyển 1 - Chương 131: Tư Không Lâm xấu xa
134
Quyển 1 - Chương 132: Tư Không Lâm xấu xa (tiếp theo)
135
Quyển 1 - Chương 133: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ
136
Quyển 1 - Chương 134: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ (tiếp theo)
137
Quyển 1 - Chương 135: Cao trào (1)
138
Quyển 1 - Chương 136: Cao trào (2)
139
Quyển 1 - Chương 137: Cao trào (3)
140
Quyển 1 - Chương 138: Cao trào (4)
141
Quyển 1 - Chương 139: Cao trào (5)
142
Quyển 1 - Chương 140: Cao trào (6)
143
Quyển 1 - Chương 141: Cao trào (7)
144
Quyển 1 - Chương 142: Cao trào (8)
145
Quyển 2 - Chương 1: Lịch sử qua trang mới
146
Quyển 2 - Chương 2: Lịch sử qua trang mới. (tiếp theo)
147
Quyển 2 - Chương 3: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội
148
Quyển 2 - Chương 4: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội (tiếp theo)
149
Quyển 2 - Chương 5: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
150
Quyển 2 - Chương 6: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
151
Quyển 2 - Chương 7: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân
152
Quyển 2 - Chương 8: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
153
Quyển 2 - Chương 9: Thích Ngạo Sương nổi giận
154
Quyển 2 - Chương 10: Thích Ngạo Sương nổi giận (tiếp theo)
155
Quyển 2 - Chương 11: Xinh đẹp vô song
156
Quyển 2 - Chương 12: Xinh đẹp vô song (tiếp theo)
157
Quyển 2 - Chương 13: Nhân Ngư (Người cá)
158
Quyển 2 - Chương 14: Nhân Ngư (Người cá) 2
159
Quyển 2 - Chương 15: Đến Nhân Như Quốc
160
Quyển 2 - Chương 16: Đến Nhân Như Quốc 2
161
Quyển 2 - Chương 17: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn
162
Quyển 2 - Chương 18: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn 2
163
Quyển 2 - Chương 19: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi
164
Quyển 2 - Chương 20: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi (tiếp theo)
165
Quyển 2 - Chương 21: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương
166
Quyển 2 - Chương 22: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương tt
167
Quyển 2 - Chương 23: Yêu nữ mục đích của ngươi là gì?
168
Quyển 2 - Chương 24: Vì sao ngươi không báo thù?
169
Quyển 2 - Chương 25: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo
170
Quyển 2 - Chương 26: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo 2
171
Quyển 2 - Chương 27: Thật quái lạ
172
Quyển 2 - Chương 28: Thật quái lạ 2
173
Quyển 2 - Chương 29: Sự trở về của Tẫn Diêm?
174
Quyển 2 - Chương 30: Ngõa Nhĩ Đa có tung tích sao?
175
Quyển 2 - Chương 31: Thiên sứ đuổi giết! Long thần phủ xuống!
176
Quyển 2 - Chương 32: Bị trói thành bánh chưng
177
Quyển 2 - Chương 33: Diện mạo thật của Long thần!
178
Quyển 2 - Chương 34: Thất bại trong gang tấc? Quay về!
179
Quyển 2 - Chương 35: Ngõa Nhĩ Đa sợ Tạp Mễ Nhĩ
180
Quyển 2 - Chương 36: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương
181
Quyển 2 - Chương 37: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương 2
182
Quyển 2 - Chương 38: Ta đồng ý gả cho ngươi là được
183
Quyển 2 - Chương 39: Ta đồng ý gả cho ngươi là được 2
184
Quyển 2 - Chương 40: Ngạo Sương lên cấp!
185
Quyển 2 - Chương 41: Ngạo Sương lên cấp! (tiếp theo)
186
Quyển 2 - Chương 42: Thân phận của Bạch Đế và Hắc Vũ
187
Quyển 2 - Chương 43: Mọi người tề tựu
188
Quyển 2 - Chương 44: Cao trào
189
Quyển 2 - Chương 45: Cao trào (2)
190
Quyển 2 - Chương 46: Hoàn quyển
191
Quyển 2 - Chương 47: Hoàn quyển (2)
192
Quyển 3 - Chương 1: Hắc Vũ không được tự nhiên
193
Quyển 3 - Chương 2: Hoa lài cấm bãi phân trâu
194
Quyển 3 - Chương 3: Bạch Đế và Hắc Vũ phản bội?!
195
Quyển 3 - Chương 4: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương
196
Quyển 3 - Chương 5: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương 2
197
Quyển 3 - Chương 6: Phong Dật Hiên
198
Quyển 3 - Chương 7: Sát ý của Thiếu Chủ và Tâm ý của Lãnh Lăng Vân
footer(); ?>