Quyển 2 – Chương 44: Cao trào

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên nhè nhẹ.

Thích Ngạo Sương phục hồi tinh thần, nhìn về phía cửa.

Thích Ngạo Sương nghe ra tiếng bước chân đó là của Khắc Lý Phu. “Mời sư phụ vào.”

Cửa bị đẩy ra nhẹ nhàng. Đúng là Khắc Lý Phu.

“Sư phụ vào đi. Vừa đúng lúc con muốn gặp người đây.” Thích Ngạo Sương mỉm cười, nói.

“Hả? Muốn gặp ta à?” Khắc Lý Phu nghi ngờ.

“Vâng.” Thích Ngạo Sương gật đầu, nói nhẹ nhàng, “Có người nhờ con đưa cái này cho người mà con vẫn chưa có cơ hội đưa.”

Khắc Lý Phu sửng sốt: “Ai nhờ con đưa đồ cho ta?”

Thích Ngạo Sương mỉm cười, không trả lời ngay mà nói với Khắc Lý Phu: “Người đóng cửa vào đã. Vào rồi hãy nói.”

Khắc Lý Phu xoay người đóng cửa lại, bước tới, ngồi xuống.

Thích Ngạo Sương cũng ngồi xuống, lấy sợi dây chuyền Mạc Na đưa ra, đưa tới trước mặt Khắc Lý Phu, nói: “Người còn nhớ vật này không?”

Khắc Lý Phu thình lình đứng lên, nhìn Thích Ngạo Sương đầy kích động, cướp lấy sợi dây chuyền, vội vàng nói: “Sao con có nó? Nó ở đâu ra? Sao lại ở trong tay con?” Khắc Lý Phu quá mức kích động tới mức cả người run khẽ, sắc mặt đỏ lên.

“Có một tinh linh xinh đẹp nói cho con biết, lòng của bà vĩnh viễn thuộc về người tên là Khắc Lý Phu. Cả đời bà sẽ không lấy ai khác.” Thích Ngạo Sương từ từ nói nhỏ, “Lòng của bà vĩnh viễn ở bên người đó.”

Khắc Lý Phu cầm lấy dây chuyền, đôi tay run rẩy, suy sụp ngồi xuống, nhìn sợi dây chuyền trong tay đầy si ngốc, im lặng.

Thích Ngạo Sương không nói nữa, chỉ lẳng lặng chờ đợi.

Trong phòng yên lặng, hai người im lặng ngồi đó. Khắc Lý Phu cứ nhìn chằm chằm sợi dây chuyền trong tay đầy si ngốc, ánh mắt đờ đẫn như đang nhìn qua sợi dây chuyền để thấy lại ký ức xa xôi của mình. Lâu sau, hai giọt nước mắt lăn khỏi khóe mắt Khắc Lý Phu, nhẹ nhàng nhỏ xuống sợi dây chuyền trong tay.

“Mạc Na…”

Khắc Lý Phu gọi yếu ớt, ẩn trong đó là thươngc ảm và nhớ nhung.

“Sư phụ, dì Mạc Na rất nhớ người.” Thích NgạoSương nói nhẹ nhàng.

Khắc Lý Phu cầm thặt chặt sợi dây chuyền trong tay, hít một hơi thật sâu, từ từ nói: “Bà ấy, vẫn khỏe chứ?”

“Vẫn khỏe, trừ chịu nỗi khổ tương tư ra.” Thích Ngạo Sương nhẹ nhàng nói, “Con tự tiện đưa ba món quà ra mắt cho dì Mạc Na làm kỷ niệm rồi. Bà ấy vừa nghe là do người tự làm thì rất vui.”

“Vậy sao?” Mặt Khắc Lý Phu rất phức tạp, có vui mừng, có lo lắng và cả đau khổ. Trong phòng lại rơi vào im lặng một lần nữa.

Khắc Lý Phu cứ si ngốc nhìn sợi dây chuyền trong tay một lúc lâu, không nói thêm gì, mà Thích Ngạo Sương cũng không quấy rầy ông nữa. 

Một lúc lâu sau, Khắc Lý Phu mới phục hồi tinh thần lại, cất cẩn thân dây chuyền trong tay đi, ngẩng đầu nhìn Thích Ngạo Sương, nói: “Cám ơn con, đồ đệ bảo bối, rất cám ơn con.”

“Cám ơn gì chứ. Sư phụ, đây là việc con nên làm.” Thích Ngạo Sương thấy Khắc Lý Phu đã khôi phục thái độ bình thường mới hỏi: “Sư phụ tìm con có chuyện gì không?”

“A, A!” Lúc này Khắc Lý Phu mới chợt nhớ ra, sắc mặt hơi trầm xuống, nói đầy xót xa: “Lần này, ta biết các con sẽ đối đầu chính diện với thần điện Quang Minh. Ta cũng biết rõ thực lực của con đã khác xưa. Ta… Ta chỉ mong con hứa với ta một việc.”

“Sư phụ cứ nói.” Thích Ngạo Sương nhìn vẻ mặt của Khắc Lý Phu thì hơi nghi ngờ. Rốt cuộc là có chuyện gì mà khiến sư phụ nặng nề như thế.

“Nếu gặp phải Lao Nhĩ, ta mong các con để cho ông ấy một con đường sống. Dù lúc đầu ông ấy lừa ta, khiến ta mất cơ hội cứu con nhưng dù sao ông ấy cũng là bằng hữu duy nhất của ta. Ta không mong rằng con…” Sắc mặt Khắc Lý Phu nặng nề.

“Sư phụ, không cần người nói con cũng sẽ làm như thế.” Thích Ngạo Sương không chờ Khắc Lý Phu nói xong đã ngắt lời, “Thật ra thì là do đại sư Lao Nhĩ quan tâm tới người thôi. Chỉ vì vậy mà không muốn liên lụy đến người, không muốn người trở thành kẻ địch của thần điện Quang Minh, không muốn người chịu bất kỳ sự tổn thương nào mới phải ra hạ sách là lừa người. Con nghĩ trước khi lừa người ông ấy đã nghĩ tới hậu quả, dù sao ông ấy cũng là người hiểu người nhất. Nhưng ông ấy vẫn lựa chọn như thế. Có thể thấy được ông ấy rất thật lòng với người.” Thích Ngạo Sương từ từ nói.

Vẻ mặt Khắc Lý Phu rất khó đoán, cuối cùng thở ra một hơi thật dài, chậm rãi nói: “Mặc dù vậy nhưng ta vẫn không thể tha thứ cho ông ấy ngay được. Hãy để cho thời gian xóa nhòa tất cả vậy.”

“Vâng, chuyện của sư phụ thì người hãy tự quyết định. Người yên tâm, con sẽ nói mọi người không tổn thương đại sư Lao Nhĩ.” Thích Ngạo Sương đảm bảo, “Sư phụ, người cũng mệt rồi, hãy đi nghỉ đi. Chuyện sau này người đừng quan tâm nữa.” Thích Ngạo Sương nhìn ra được tâm tình của Khắc Lý Phu rất xấu, nên đề nghị ông về nghỉ.

Khắc Lý Phu đứng lên, dáng vẻ rất mệt mỏi, khẽ gật đầu, nói: “Ừ, ta về nghỉ ngơi trước đây. Con cũng nghỉ ngơi cho tốt, còn có rất nhiều việc chờ con xử lý đấy.”

“Vâng, sư phụ yên tâm. Con sẽ xử lý tốt.” Thích Ngạo Sương gật đầu, tiễn Khắc Lý Phu.

Hai ngày sau, nhóm cự long dưới sự hướng dẫn của Hắc Long Bản đã tới Lạp Cách Tạp du ngoạn.

Gió thổi rất mạnh. Thích Ngạo Sương đứng trên lưng Hắc Long Bản, nhìn chằm chằm về phía trước, suy nghĩ rất phức tạp. Điểm đến đầu tiên này sẽ đặt dấu chấm hết cho tất cả. Mọi chuyện trong quá khứ hiện về, sư phụ Ô Mã Lý chết thảm, mẫu thân biến mất, tất cả chỉ mới như ngày hôm qua.

Chiêu Tài Bảo Miêu núp trong lòng Thích Ngạo Sương tránh gió lớn. Hắc Vũ và Bạch Đế lẳng lặng đứng sau lưng Thích Ngạo Sương, không nói gì. Lãnh Lăng Vân cũng đứng phía sau, im lặng nhìn bóng lưng Thích Ngạo Sương.

Khi nhóm cự long đáp xuống Lạp Cách Tạp thì đã dẫn tới chấn động rất lớn, nhưng mọi người không quá hoảng hốt. Đoàn người Phong Dật Hiên khi trở lại Lạp Cách Tạp đã sắp xếp trước. Nhiều cự long xuất hiện như vậy cũng khiến thần điện Quang Minh chú ý. 

Nhóm cự long đáp xuống ngoại thành của đế đô Lạp Cách Tạp nghỉ ngơi. Hắc Long Bản hóa thành hình người, đi vào đế đô của Lạp Cách Tạp. Đoàn người Phong Dật Hiên đã chờ sẵn ngoài cổng thành.

Người của thần điện Quang Minh chạy tới trong thời gian ngắn nhất.

Một người mặc áo bào trắng của Đại Giáo Chủ và hai thiên sứ phụ tá và một thiên sứ tám cánh xuất hiện, nói chuyện với mọi người trong nháy mắt.

“Long Vương! Ngươi dám dẫn nhiều Long tộc tới ngoài lãnh địa của loài người! Chẳng lẽ ngươi cố ý muốn vi phạm ý chỉ của Long Thần? Chẳng lẽ ngươi quên thỏa thuận giữa Long Thần và Nữ Thần Quang Minh vĩ đại của chúng ta rồi à?” Thiên sứ tám cánh cầm đầu đứng đầu, quát to đầy tức giận với Hắc Long Bản.

Trả lời hắn là một luồng khí mạnh bén nhọn đáng sợ. Luồng khí mạnh mẽ đánh trực tiếp vào ngực hắn. Ngay lập tức, thiên sứ tám cánh lui nhanh mấy bước lại, phun ra một ngụm máu tươi, hai thiên sứ phụ tá phía sau vội vàng đưa tay đỡ.

“Ngươi…” Mặt thiên sứ tám cánh tái nhợt, vươn tay chỉ vào Hắc Long Bản. Không thể tin được, thật không thể tin được rằng Hắc Long Bản dám ra tay công khai như thế.

“Ngươi cái gì? Ngươi muốn làm gì vậy? Một thiên sứ hạ cấp mà dám giơ tay múa chân với ta à?” Hắc Long Bản cười lạnh, nói đầy khinh thường, “Ngươi phải nhớ kỹ thân phận của mình. Chẳng qua ngươi chỉ là một tay sai trong cái đám đông đảo bên cạnh Nữ Thần Quang Minh mà thôi. Mà ta, là Long Vương cao quý. Lúc nói chuyện với ta thì chú ý giọng điệu của mình một chút. Nếu không sẽ chỉ khiến thiên hạ cười chê thuộc hạ của Nữ Thần Quang Minh là người không được dạy dỗ, hiểu chưa?” 

Mọi người đứng sau Hắc Long Bản cười ầm lên. Thích Ngạo Sương cũng không nhịn được, mỉm cười. Xem ra Hắc Long Bản có xu hướng trò giỏi hơn thầy rồi. Người lỗ mãng đơn thuần ban đầu đã không còn nữa, bây giờ là người thông minh lanh lợi lại vô sỉ. Hạ Thiên càng che miệng, cười to hơn.

“Ngươi!” Thiên sứ tám cánh đứng vững lại. Tuy tức giận muốn chết nhưng vẫn biết mình không phải là đối thủ của Long Vương trước mặt. Hắn thở dài, giọng nói hết sức lễ phép, “Long Vương bệ hạ, xin hỏi tại sao vào lúc này người lại dẫn Long tộc xuất hiện ở đây? Long Thần đã có thỏa thuận với Nữ Thần Quang Minh rằng Long tộc không thể tùy tiện ra tay với con người và người trong đế đô. Hành động của người có phải là muốn phá bỏ thỏa thuận không?”

“Ngươi là người à?” Hắc Long Bản cười lạnh, “Ngươi căn bản không phải là người. Ta ra tay với ngươi chỉ là để dạy ngươi biết lễ phép một chút mà thôi. Ta làm trái với thỏa thuận lúc nào?”

“Là người chim.” Hạ Thiên nhỏ giọng nói. Cách gọi người chim này là Thích Ngạo Sương dạy cho nàng. Nàng vừa nghe, suy nghĩ cẩn thận một chút thì thấy thật quá chính xác.

“Câm miệng! Loài người đê tiện, không tới lượt ngươi nói chuyện ở đây!” Thiên sứ phụ tá sau lưng thiên sứ tám cánh tức giận mắng, định ra tay.

“Hừ!” Hắc Long Bản quát lạnh một tiếng, một luồng khí mạnh đáng sợ hơn đánh về phía thiên sứ phụ tá khiến hắn phun máu ra. Máu tươi  vẽ thành đường cong dài trong không trung, nhìn thấy mà sợ.

“Long Vương! Ngươi làm thế là sao?” Thiên sứ tám cánh cũng không nén được giận nữa.

Đoàn người Thích Ngạo Sương tiếp tục xem trò vui, tất cả nhíu mày híp mắt nhìn trò đùa trước mắt.

“Ngươi nói rõ ràng cho ta. Thứ nhất, ta không làm trái với thỏa thuận giữa Long Thần và Nữ Thần Quang Minh. Long tộc chúng ta chỉ tới đây du ngoạn mà thôi. Con mắt nào của ngươi nhìn thấy Long tộc của ta ra tay với loài người hay là người ở đế đô? Ngược lại, các ngươi thật là đạo đức giả, đáng ghê tởm. Một mặt nói mình là thần hộ mệnh của loài người, một mặt thì coi họ như con kiến hôi, chà đạp vũ nhục bọn họ.” Chợt Hắc Long Bản vươn một tay ra ôm lấy Hạ Thiên, nói: “Về phần người chim có cánh sau lưng ngươi, dám vũ nhục vị hôn thê của ta, ta dạy dỗ hắn nhẹ như thế, không lấy mạng hắn là còn nể mặt Long Thần của chúng ta lắm rồi đấy.”

Lời Hắc Long Bản vừa dứt, mọi người liền ngây ngẩn, kể cả đoàn người Thích Ngạo Sương. Thủy Văn Mặc mở to hai mắt nhìn một màn trước mắt, không thể thốt nên lời.

“Ta thành vị hôn thê của chàng lúc nào vậy?” Hạ Thiên nhỏ giọng nói, nhưng không tránh khỏi lòng Hắc Long Bản.

“Vừa nãy.” Hắc Long Bản cười, ôm Hạ Thiên càng chặt hơn.

Thích Ngạo Sương khẽ thở dài trong lòng, vừa buồn vừa vui. Cuối cùng thì Hắc Long Bản đã phá lớp giấy này rồi. Mà nhìn phản ứng của Hạ Thiên thì hình như cũng không ghét Hắc Long Bản, chắc là cũng thích hắn. Có điều, một người là Long tộc, một người là con người, liệu có thể đến với nhau không?

Đáy mắt Thủy Văn Mặc hiện ra đau khổ, cứ nhìn chằm chằm Hạ Thiên trong lòng Hắc Long Bản, nắm chặt nắm tay, móng tay đâm sâu vào thịt, máu tươi chảy ra theo kẽ tay hắn, nhỏ trên đất. Nhưng hắn không hề cảm thấy đau. Bỗng nhiên một cánh tay nhẹ nhàng khoác lên vai hắn. Thủy Văn Mặc quay lại thì thấy khuôn mặt lo lắng của Phong Dật Hiên. Hắn im lặng, cúi đầu, không nói thêm gì. Đoạn tình cảm này không có bắt đầu đã bị cắt đứt đột ngột như vậy.

“Long Vương!” Thiên sứ tám cánh tức đến nỗi toàn thân run lên nhưng không dám làm gì với Long Vương nữa. Hắn hiểu rất rõ mình không phải là đối thủ của Long Vương này. Nhưng thiên sứ tám cánh cũng không ngốc, hắn không phải là người lỗ mãng. Hắn ổn định cảm xúc, trầm giọng nói, “Ý của Long Vương là sẽ không can thiệp vào cuộc chiến của loài người mà chỉ tới ngắm cảnh thôi sao?”

“Đúng vậy.” Hắc Long Bản cười khẽ, gật đầu. Nụ cười tà mị trên khuôn mặt tuấn mỹ khiến thiên sứ tám cánh cảm thấy tim đập nhanh hơn. Bởi vì hắn rất rõ ràng dù có đúng như lời Long Vương nói, Long tộc sẽ không tham gia vào nhưng chỉ sự tồn tại của nhóm cự long này cũng đã có tác dụng gây sợ hãi rồi. Hai nước khai chiến, những cự long này dù chỉ đứng bên Lạp Cách Tạp thôi cũng đủ để lòng quân không yên, thậm chí suy sụp mất!

Thật đáng ghét! Quả thật rất đáng ghét! Thiên sứ tám cánh tức đến nỗi cắn răng nghiến lợi. Nếu không phải Nữ Thần đang chuẩn bị cho cuộc thánh chiến, không thể quan tâm tới chuyện ở đây thì sao cục diện lại tồi tệ thế này được!

“Vậy, Long Vương bệ hạ, ý của ngươi là chúng ta ra tay với bọn họ các ngươi cũng sẽ không quan tâm?” Thiên sứ tám cánh rút cự kiếm ra, chỉ vào đoàn người Thích Ngạo Sương, lạnh giọng nói.

Hắc Long Bản cười ha ha, ôm Hạ Thiên vọt sang bên cạnh, vui vẻ nói: “Xin cứ tự nhiên, chúng ta đứng ngoài quan sát.” Hắc Long Bản dứt lời, lấy từ trong chiếc nhẫn không gian ra hai cái ghế, đặt bên cạnh, cùng với Hạ Thiên mỗi người ngồi một chiếc. Hạ Thiên lo lắng nhìn phía trước, đang định nói gì đó thì Hắc Long Bản đã nắm tay nàng, lắc nhẹ đầu với nàng, ý bảo nàng không cần lo lắng. Hạ Thiên ngẩn người, yên lặng ngồi đó. Một màn này rơi vào trong mắt Thủy Văn Mặc khiến lòng hắn đau như bị dao cắt.

“Sở Tâm, chúng ta cũng xem trò vui.” Trên khuôn mặt yêu nghiệt của Đông Phong Hầu cũng lộ ra nụ cười châm biếm. Hắn kéo Kiều Sở Tâm tới bên cạnh hai người Hắc Long Bản, ngón tay hắn động đậy, dây leo xinh đẹp liền mọc lên. Trên dây leo còn có hoa năm màu thơm ngát. Hai cây dây leo nhanh chóng kết thành hai cái ghế mây xinh đẹp rất lớn. Đông Phong Hầu kéo Kiều Sở Tâm ngồi xuống ghế. Càng khoa trương hơn nữa là Đông Phong Hầu gọi ra hai vật nho nhỏ tựa như chén trà, đưa cho Kiều Sở Tâm một cái, lựa chọn cẩn thận: “Sở Tâm, đây là mật dùng để dưỡng nhan sắc, làm đẹp. Năm mươi năm mới có được một chén trà như thế này.” Kiều Sở Tâm nhìn Thích Ngạo Sương đầy lo lắng, Đông Phong Hầu nói tiếp: “Nàng yên tâm, thực lực của Thích Ngạo Sương đã không như trước. Chúng ta không giúp gì được thì cứ ngoan ngoãn ngồi xem, đỡ làm phiền bọn họ.”

Đầu mọi người đầy vạch đen. Lý do rất hay, rất mạnh mẽ nhưng cũng rất thật. Giờ phút này thực lực của bọn họ quả thật chỉ làm phiền bọn Thích Ngạo Sương mà thôi.

Khóe miệng Thích Ngạo Sương giựt giựt. Những người này thật đúng là quá tin vào thực lực của mình, dám đứng ngoài xem kịch.

Mà bên thần điện Quang Minh rốt cuộc đã bùng nổ! Bọn hắn nhận ra những loài người đê tiện này dám đùa giỡn bọn họ, xem thường bọn họ! Long Vương thì cũng thôi đi, cả những loài người này mà cũng dám khinh thường bọn họ! Không thể tha thứ được!

“Đi chết đi! Loài người đê tiện!” Thiên sứ tám cánh quơ thanh cự kiếm, bổ mạnh về phía Kiều Sở Tâm.

“Keng” một tiếng, Đông Phong Hầu ngay lập tức gọi ra một đám cự thú mang áo giáp, chặn lại công kích trí mạng này. Sau đó hắn quay lại, vội vàng nói với Thích Ngạo Sương: “Ngạo Sương, lên đi… Cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi.”

Mồ hôi lạnh chảy ra trên gáy Thích Ngạo Sương.

“A, cái này gọi là vật họp theo loài. Những người này bị ngươi dạy hư hết rồi.” Giọng Hắc Vũ mang theo chút đau lòng truyền tới từ phía sau.

Thích Ngạo Sương chảy mồ hôi lạnh lần nữa. Nghĩ kỹ một chút thì quả thật là như thế. Kể từ khi những người này đi theo nàng thì tất cả đều biến thành dáng vẻ này.

“Đừng nói nhảm nữa.” Giọng nói lạnh lẽo của Bạch Đế vang lên hờ hững. Ngay sau đó, một bóng dáng màu trắng đã vọt ra từ sau lưng Thích Ngạo Sương.

Hắc Vũ nhún vai, sau đó một bóng dáng màu đen cũng vọt ra. Tiếng kêu thảm thiết vang lên nhưng ngừng lại ngay lập tức. Giết trong nháy mắt!

Hai thiên sứ phụ tá và một thiên sứ tám cánh đã bị chém thành hai nửa nằm ở đó. Máu nhiễm đỏ một khoảng đất dưới người họ.

Mọi người thậm chí không thấy được Bạch Đế và Hắc Vũ ra tay thế nào.

Chỉ có ba người thấy rõ: Hắc Long Bản, Thích Ngạo Sương và Phong Dật Hiên!

Vũ khí của Bạch Đế là một thanh kiếm dài, rút ra từ trong tay trái của hắn. Vũ khí của Hắc Vũ là một cái lưỡi hái sáng bóng yêu dã. Sau khi làm xong thì hai người liền nhanh chóng thu hồi vũ khí của mình.

Mọi người trợn mắt há miệng, không ai ngờ rằng khi Bạch Đế và Hắc Vũ khôi phục hình người lại có thực lực kinh khủng đến thế.

Đại Giáo Chủ sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, cứ kinh ngạc mà đứng đó như hóa đá, đầu óc trỗng rỗng. Người tuyệt đối mạnh mẽ trong suy nghĩ của bọn hắn cứ như vậy mà bị giết trong chớp mắt, biến mất một cách dễ dàng.

Xung quanh yên lặng.

Một hàng người ngồi bên cạnh chuẩn bị xem trò vui cứ kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt như vậy. Vậy là xong rồi à? Cái ghế dưới mông còn chưa kịp nóng mà đã xong chuyện rồi sao?

Gió thổi qua nhẹ nhàng, cuốn theo những chiếc lá vàng.

Gió thu không lạnh lắm nhưng Đại Giáo Chủ như đứng trong hầm băng, tất cả mọi hành động và lời nói bị đình chỉ.

“A…” cuối cùng, Thích Ngạo Sương phá vỡ sự im lặng, nhìn Đại Giáo Chủ đang hóa đá, nói, “Vậy có cần đánh nữa không?”

“A, còn một người.”

Tiếng kêu cực kỳ bi thảm xuyên qua màng nhĩ của mọi người. Đại Giáo Chủ xoay người định chạy. Hắc Vũ chuẩn bị giết hắn thì bị Lãnh Lăng Vân ngăn cản.

“Đợi chút, đừng giết hắn.” Lãnh Lăng Vân lậptức lên tiếng ngăn cản, “Bắt hắn lại.” Ngay sau đó, Đại Giáo Chủ cứ như vậy mà bị Hắc Vũ vác về một cách dễ dàng.

“Bắt hắn làm gì?” Hắc Vũ đung đưa Đại Giáo Chủ trong tay, thiếu chút nữa thì dốc cả lục phủ ngũ tạng của hắn ra ngoài.

“Giữ lại đi. Lời của hắn có sức thuyết phục hơn ai hết.” Lãnh Lăng Vân thản nhiên nói. “Ngươi… Các ngươi định làm gì? Ta sẽ không khuất phục đâu! Ta càng không làm chuyện phản bội Nữ Thần!” Tuy Đại Giáo Chủ run rẩy nhưng nói hợp tình hợp lý, kiên quyết. 

“Cắt!” Tập Thiểu Tư hừ lạnh, “Ta biết ngươi trung thành. Chúng ta cần thân phận của ngươi, cần thân xác của ngươi chứ không cần cái lòng trung thành của ngươi.”

Trên mặt Đại Giáo Chủ lập tức hiện ra sự tuyệt vọng. Ngay sau đó hắn liền bị Thích Ngạo Sương vung tay lên, làm hôn mê. Chờ hắn mở mắt ra lần nữa thì ánh mắt mặc dù vẫn như trước nhưng thái độ đã hoàn toàn thay đổi.

“Xin hỏi cần ta làm gì?” Đại Giáo Chủ khách sáo, dáng vẻ nho nhã lễ độ, hỏi.

“Chiêu này thật độc ác.” Đông Phong Hầu ở bên cạnh gật đầu liên tục. Khống chế tinh thần thật là lợi hại. Trong đám người này, Đông Phong Hầu biết rõ rằng trừ hắn ra thì lực tinh thần của Thích Ngạo Sương là mạnh nhất. Sau đó, hoàn toàn là một cuộc tàn sát bí mật.

Dưới sự hướng dẫn của Đại Giáo Chủ, đoàn người tiến vào thần điện Quang Minh ở đế đô Lạp Cách Tạp. Ở hậu điện thần điện tìm thấy một thiên sứ tám cánh và hai thiên sức giang cánh khác. Từ miệng Đại Giáo Chủ biết được, lần này có thiên sứ tám cánh và mười hai thiên sứ phụ tá giáng xuống. Ở Lạp Cách Tạp có hai thiên sứ tám cánh và bốn thiên sứ phụ tá, còn lại đều ở An Mạt Cách Lan. Toàn bộ thiên sứ ở Lạp Cách Tạp đã bị giết, sau đó kế hoạch của Tạp Mễ Nhĩ tiến hành rất thuận lợi.

Quả nhiên các tín đồ của thần điện Quang Minh ở Lạp Cách Tạp không tin những tờ giấy đó. Dù Đại Giáo Chủ đã ra mặt xác nhận vẫn có rất nhiều người không tin. Lòng tín ngưỡng đã cắm rễ nhiều năm như vậy, muốn thay đổi trong một đêm là chuyện không tưởng. Nhưng cũng đúng như lời Tạp Mễ Nhĩ, không cần bọn họ tin tưởng, chỉ cần bọn họ nghi ngờ là đủ rồi. Mà quân đội của loài người chỉ là những người để duy trì vương quyền, từ đầu tới cuối cũng không tin thần điện Quang Minh.

Trong một đêm, thế lực của thần điện Quang Minh cứ như vậy mà bí mật biến mất. Thần điện Quang Minh trở thành một ngôi điện không có giá trị.

Nhóm cự long đứng ở ngoại thành đế đô, bắt Hoàng đế Lạp Cách Tạp cung cấp thức ăn và nước uống. Người được lợi nhất trong chuyện này tất nhiên là hoàng đế Lạp Cách Tạp rồi. Bây giờ ông đang ở trong cung, cười với An Lệ Toa đến không khép miệng lại được.

“Ha ha, An Lệ Toan, lần này, ha ha…” Hoàng đế cười híp mắt, lúc lâu sau mới nói tiếp được, “Cuối cùng thì chúng ta không cần nhìn đám thần linh đó giả danh lừa bịp, ăn uống chùa ở chỗ chúng ta nữa rồi. Ha ha ~ còn có Long tộc giúp chúng ta một tay, cuộc chiến lần này, ha ha, thắng chắc.”

“Long tộc sẽ không giúp ngài đánh giặc đâu.”An Lệ Toa dội nước lạnh.

“Vậy cũng đủ rồi. Chờ tới khi bắt đầu chiến tranh, bọn họ chỉ bay trên đầu chúng ta là đủ rồi.” Mắt Hoàng đế híp thành một đường, “An Mạt Cách Lan vẫn chèn ép chúng ta. Bây giờ là lúc chúng ta trút giận.”

“Người này thật là độc ác. Lần này trực tiếp diệt người ta.” An Lệ Toa giựt giựt khóe miệng.

“Đừng nói thế chứ. Ha ha.” Tâm tình Hoàng đế vô cùng tốt, “Thật là làm phiền con dâu của ngươi. Lần này Long tộc thay đổi, ra tay giúp đỡ đều là bởi vì mối quan hệ với nó mà thôi. Hơn nữa thực lực của nó đột nhiên tăng mạnh. Thực lực của những người bên cạnh nó cũng rất đáng sợ.” An Lệ Toa im lặng, không nói gì nữa, Hoàng đế nhìn nét mặt An Lệ Toa bất thường, khẽ cau mày, nói: “Thì sao? Có vấn đề gì à?”

“Người cũng biết con bé bị uất ức và khổ sở. Lần này, nó phải đối mặt trực tiếp với những người đó. Cuối cùng ra sao, ta cũng không biết được. Có điều ta không muốn những người đó lại khiến nó đau đớn.” An Lệ Toa thở dài.

“Chuyện này thì không có vấn đề gì. Phủ Hi Nhĩ đó chúng ta tự mình tiêu diệt hết là được. Không để bọn họ chạm mặt, không để con dâu phải đối mặt với những chuyện không thể chịu đựng nổi đó một lần nữa.” Hoàng đế nói.

“Không.” An Lệ Toa lắc nhẹ đầu, “Người không hiểu con bé rồi… Hãy để cho nó tự mình giải quyết. Như vậy thì mới có thể cởi được nút thắt trong lòng nó được.” An Lệ Toa nhẹ nhàng nói.

“Ừ.” An Lệ Toa gật nhẹ đầu. Thích Ngạo Sương ở Lý gia nhưng chỉ im lặng nhốt mình trong phòng. Không có ai quấy rầy nàng bởi vì mọi người đều biết, vào lúc này, nên để cho nàng ở một mình là tốt nhất.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Mở đầu 1
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Mở đầu 2
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Đại tiểu thư háo sắc
4 Quyển 1 - Chương 2: Quý tộc
5 Quyển 1 - Chương 3: Không rảnh, không gặp
6 Quyển 1 - Chương 4: Lực tinh thần khủng bố
7 Quyển 1 - Chương 5: Mệnh Bàn không thể đọc được (số mệnh không tính ra được)
8 Quyển 1 - Chương 6: Nghi ngờ, dò xét
9 Quyển 1 - Chương 7: Cút ra khỏi học viện
10 Quyển 1 - Chương 8: Cuộc chiến giữa hai tỷ muội
11 Quyển 1 - Chương 9: Lời thề, vĩnh viễn bảo vệ
12 Quyển 1 - Chương 10: Cuộn giấy dịch chuyển không gian quý giá
13 Quyển 1 - Chương 11: Bí pháp
14 Quyển 1 - Chương 12: Lão đầu kỳ quái
15 Quyển 1 - Chương 13: Thánh Ma Đạo Sư trong truyền thuyết
16 Quyển 1 - Chương 14: Món quà quý giá
17 Quyển 1 - Chương 15: Đúng là người của thần điện Quang Minh!
18 Quyển 1 - Chương 16: Cuộc gặp gỡ vận mệnh
19 Quyển 1 - Chương 17: Sa vào nguy hiểm
20 Quyển 1 - Chương 18: Pháp sư Hắc Ám
21 Quyển 1 - Chương 19: Âm mưu
22 Quyển 1 - Chương 20: Bi kịch của Ngõa Nhĩ Đa
23 Quyển 1 - Chương 21: Cảm giác của Khắc Lôi Nhã
24 Quyển 1 - Chương 22: Đi tới Công Hội Ma Pháp
25 Quyển 1 - Chương 23: Hình ảnh siêu chấn động!
26 Quyển 1 - Chương 24: Cho ta xem sự trung thành của ngươi!
27 Quyển 1 - Chương 25: Trung thành với ác ma
28 Quyển 1 - Chương 26: Mắt tím, tóc bạch kim
29 Quyển 1 - Chương 27: Lãnh Lăng Vân
30 Quyển 1 - Chương 28: Ánh mắt vương giả
31 Quyển 1 - Chương 29: Sóng ngầm mãnh liệt
32 Quyển 1 - Chương 30: Mở màn rung động
33 Quyển 1 - Chương 31: Sát khí
34 Quyển 1 - Chương 32: Công Kích Tinh Thần
35 Quyển 1 - Chương 33: Ngươi! Ra đây!
36 Quyển 1 - Chương 34: Vô sỉ! Hèn hạ! Xấu xa!
37 Quyển 1 - Chương 35: Ta thề ta không cố ý!
38 Quyển 1 - Chương 36: Thật cường hãn, thật mê người!
39 Quyển 1 - Chương 37: Che đậy nguy cơ
40 Quyển 1 - Chương 38: Ma thú?
41 Quyển 1 - Chương 39: Tóc đen mắt đen
42 Quyển 1 - Chương 40: Quyết đấu
43 Quyển 1 - Chương 41: Ngươi còn vô sỉ hơn ta!
44 Quyển 1 - Chương 42: Đây mới là vô sỉ nhất!
45 Quyển 1 - Chương 43: Nhị sư phụ muốn giết Đại sư phụ!
46 Quyển 1 - Chương 44: Hai huynh đệ tốt
47 Quyển 1 - Chương 45: Đây không đơn giản là dịch bệnh
48 Quyển 1 - Chương 46: Pháp Sư Vong Linh
49 Quyển 1 - Chương 47: Cảm giác chẳng lành
50 Quyển 1 - Chương 48: Phong Dật Hiên xuất hiện
51 Quyển 1 - Chương 49: Chân thân của Bạch Đế. Dấu ấn Hắc Ám
52 Quyển 1 - Chương 50: Xem ta đánh ngươi thành đầu heo
53 Quyển 1 - Chương 51: Ngõa Nhĩ Đa bị trộm
54 Quyển 1 - Chương 52: Gặp tập kích của rồng
55 Quyển 1 - Chương 53: Xử lý Thánh Kỵ Sĩ
56 Quyển 1 - Chương 54: Phong Dật Hiên chiếm tiện nghi của Khắc Lôi Nhã?
57 Quyển 1 - Chương 55: Hành vi vô sỉ của Khắc Lôi Nhã
58 Quyển 1 - Chương 56: Khắc Lôi Nhã bộc phát
59 Quyển 1 - Chương 57: Con rồng lớn màu vàng tức giận
60 Quyển 1 - Chương 58: Thần Hắc Ám kịp thời xuất hiện
61 Quyển 1 - Chương 59: Đẩy ngã Nhị hoàng tử
62 Quyển 1 - Chương 60: Phụ thân là nỗi nhục nhã của Khắc Lôi Nhã
63 Quyển 1 - Chương 61: Khắc Lôi Nhã bị kề dao vào cổ
64 Quyển 1 - Chương 62: Ngõa Nhĩ Đa sống lại bằng thân thể của mình
65 Quyển 1 - Chương 63: Ngươi muốn đen ăn đen? (hớt tay trên, ăn hôi)
66 Quyển 1 - Chương 64: Người chết không thể tố cáo được
67 Quyển 1 - Chương 65: Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã
68 Quyển 1 - Chương 66: Nhân vật quan trọng tề tụ
69 Quyển 1 - Chương 67: Thần điện Quang Minh nghi ngờ Khắc Lôi Nhã
70 Quyển 1 - Chương 68: Hắc Long Bản gây họa
71 Quyển 1 - Chương 69: Hào quang vạn trượng
72 Quyển 1 - Chương 70: Hào quang vạn trượng (cao trào)
73 Quyển 1 - Chương 71: Nổi danh bốn biển
74 Quyển 1 - Chương 72: Thiếu niên yêu nghiệt ngu như heo!
75 Quyển 1 - Chương 73: Động thủ trên đầu thái tuế
76 Quyển 1 - Chương 74: Động thủ trên đầu thái tuế (tiếp theo)
77 Quyển 1 - Chương 75: Thần khí?!
78 Quyển 1 - Chương 76: Khắc Lôi Nhã rất vô tội!
79 Quyển 1 - Chương 77: Khắc Lôi Nhã rất vô tội (tiếp theo)
80 Quyển 1 - Chương 78: Thần thú ra đời
81 Quyển 1 - Chương 79: Thần thú ra đời (tiếp theo)
82 Quyển 1 - Chương 80: Hành động lạ lùng của Thánh tử
83 Quyển 1 - Chương 81: Hành động kỳ lạ của Thánh tử (tiếp theo)
84 Quyển 1 - Chương 82: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ
85 Quyển 1 - Chương 83: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ (tiếp theo)
86 Quyển 1 - Chương 84: Chọc phải nhân vật lợi hại
87 Quyển 1 - Chương 85: Chọc phải nhân vật lợi hại (tiếp theo)
88 Quyển 1 - Chương 86: Được bắt chuyện?
89 Quyển 1 - Chương 87: Được bắt chuyện? (tiếp theo)
90 Quyển 1 - Chương 88: Đột phá và đột phá!
91 Quyển 1 - Chương 89: Đột phá và đột phá! (tiếp theo)
92 Quyển 1 - Chương 90: Không biết điều thì phải chết!
93 Quyển 1 - Chương 91: Không biết điều thì phải chết! (tiếp theo)
94 Quyển 1 - Chương 92: Khế ước thay đổi! Ra oai phủ đầu!
95 Quyển 1 - Chương 93: Thay đổi khế ước! Ra oai phủ đầu! (tiếp theo)
96 Quyển 1 - Chương 94: Ta khinh người quá đáng thì sao?
97 Quyển 1 - Chương 95: Ta khinh người quá đáng thì sao? (tiếp theo)
98 Quyển 1 - Chương 96: Tuyệt đại mỹ nhân muôn vàn tao nhã
99 Quyển 1 - Chương 97: Cười một tiếng khuynh thành, cười hai tiếng khuynh quốc
100 Quyển 1 - Chương 98: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn
101 Quyển 1 - Chương 99: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn (tiếp theo)
102 Quyển 1 - Chương 100: Hình mẫu Bạo Long vs Khắc Lôi Nhã
103 Quyển 1 - Chương 101: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ
104 Quyển 1 - Chương 102: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ (tiếp theo)
105 Quyển 1 - Chương 103: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng
106 Quyển 1 - Chương 104: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
107 Quyển 1 - Chương 105: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
108 Quyển 1 - Chương 106: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
109 Quyển 1 - Chương 107: Lão đầu dở hơi
110 Quyển 1 - Chương 108: Lão đầu dở hơi (tiếp theo)
111 Quyển 1 - Chương 109: Biến cố
112 Quyển 1 - Chương 110: Tiến vào Ma vực (lãnh thổ của ma)
113 Quyển 1 - Chương 111: Tiến vào Ma vực (tiếp theo)
114 Quyển 1 - Chương 112: Thiếu chủ của Ma giới
115 Quyển 1 - Chương 113: Thiếu chủ Ma giới 2
116 Quyển 1 - Chương 114: Lời thề của Tần Diêm
117 Quyển 1 - Chương 115: Lời thề của Tần Diêm 2
118 Quyển 1 - Chương 116: Không khí rất quỷ dị
119 Quyển 1 - Chương 117: Không khí rất quỷ dị 2
120 Quyển 1 - Chương 118: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân
121 Quyển 1 - Chương 119: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
122 Quyển 1 - Chương 120: Tiểu muội muội, đến, ca ca thương muội
123 Quyển 1 - Chương 121
124 Quyển 1 - Chương 122: Trở thành Thánh Nữ Hắc Ám
125 Quyển 1 - Chương 123
126 Quyển 1 - Chương 124: Ngụy quân tử và tiểu nhân
127 Quyển 1 - Chương 125: Gặp gỡ kẻ thù thoáng qua
128 Quyển 1 - Chương 126: Gặp kẻ thù thoáng qua (tiếp theo)
129 Quyển 1 - Chương 127: Gặp lại Phong Dật Hiên
130 Quyển 1 - Chương 128: Gặp lại Phong Dật Hiên (tiếp theo)
131 Quyển 1 - Chương 129: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã
132 Quyển 1 - Chương 130: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã (tiếp theo)
133 Quyển 1 - Chương 131: Tư Không Lâm xấu xa
134 Quyển 1 - Chương 132: Tư Không Lâm xấu xa (tiếp theo)
135 Quyển 1 - Chương 133: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ
136 Quyển 1 - Chương 134: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ (tiếp theo)
137 Quyển 1 - Chương 135: Cao trào (1)
138 Quyển 1 - Chương 136: Cao trào (2)
139 Quyển 1 - Chương 137: Cao trào (3)
140 Quyển 1 - Chương 138: Cao trào (4)
141 Quyển 1 - Chương 139: Cao trào (5)
142 Quyển 1 - Chương 140: Cao trào (6)
143 Quyển 1 - Chương 141: Cao trào (7)
144 Quyển 1 - Chương 142: Cao trào (8)
145 Quyển 2 - Chương 1: Lịch sử qua trang mới
146 Quyển 2 - Chương 2: Lịch sử qua trang mới. (tiếp theo)
147 Quyển 2 - Chương 3: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội
148 Quyển 2 - Chương 4: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội (tiếp theo)
149 Quyển 2 - Chương 5: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
150 Quyển 2 - Chương 6: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
151 Quyển 2 - Chương 7: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân
152 Quyển 2 - Chương 8: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
153 Quyển 2 - Chương 9: Thích Ngạo Sương nổi giận
154 Quyển 2 - Chương 10: Thích Ngạo Sương nổi giận (tiếp theo)
155 Quyển 2 - Chương 11: Xinh đẹp vô song
156 Quyển 2 - Chương 12: Xinh đẹp vô song (tiếp theo)
157 Quyển 2 - Chương 13: Nhân Ngư (Người cá)
158 Quyển 2 - Chương 14: Nhân Ngư (Người cá) 2
159 Quyển 2 - Chương 15: Đến Nhân Như Quốc
160 Quyển 2 - Chương 16: Đến Nhân Như Quốc 2
161 Quyển 2 - Chương 17: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn
162 Quyển 2 - Chương 18: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn 2
163 Quyển 2 - Chương 19: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi
164 Quyển 2 - Chương 20: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi (tiếp theo)
165 Quyển 2 - Chương 21: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương
166 Quyển 2 - Chương 22: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương tt
167 Quyển 2 - Chương 23: Yêu nữ mục đích của ngươi là gì?
168 Quyển 2 - Chương 24: Vì sao ngươi không báo thù?
169 Quyển 2 - Chương 25: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo
170 Quyển 2 - Chương 26: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo 2
171 Quyển 2 - Chương 27: Thật quái lạ
172 Quyển 2 - Chương 28: Thật quái lạ 2
173 Quyển 2 - Chương 29: Sự trở về của Tẫn Diêm?
174 Quyển 2 - Chương 30: Ngõa Nhĩ Đa có tung tích sao?
175 Quyển 2 - Chương 31: Thiên sứ đuổi giết! Long thần phủ xuống!
176 Quyển 2 - Chương 32: Bị trói thành bánh chưng
177 Quyển 2 - Chương 33: Diện mạo thật của Long thần!
178 Quyển 2 - Chương 34: Thất bại trong gang tấc? Quay về!
179 Quyển 2 - Chương 35: Ngõa Nhĩ Đa sợ Tạp Mễ Nhĩ
180 Quyển 2 - Chương 36: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương
181 Quyển 2 - Chương 37: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương 2
182 Quyển 2 - Chương 38: Ta đồng ý gả cho ngươi là được
183 Quyển 2 - Chương 39: Ta đồng ý gả cho ngươi là được 2
184 Quyển 2 - Chương 40: Ngạo Sương lên cấp!
185 Quyển 2 - Chương 41: Ngạo Sương lên cấp! (tiếp theo)
186 Quyển 2 - Chương 42: Thân phận của Bạch Đế và Hắc Vũ
187 Quyển 2 - Chương 43: Mọi người tề tựu
188 Quyển 2 - Chương 44: Cao trào
189 Quyển 2 - Chương 45: Cao trào (2)
190 Quyển 2 - Chương 46: Hoàn quyển
191 Quyển 2 - Chương 47: Hoàn quyển (2)
192 Quyển 3 - Chương 1: Hắc Vũ không được tự nhiên
193 Quyển 3 - Chương 2: Hoa lài cấm bãi phân trâu
194 Quyển 3 - Chương 3: Bạch Đế và Hắc Vũ phản bội?!
195 Quyển 3 - Chương 4: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương
196 Quyển 3 - Chương 5: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương 2
197 Quyển 3 - Chương 6: Phong Dật Hiên
198 Quyển 3 - Chương 7: Sát ý của Thiếu Chủ và Tâm ý của Lãnh Lăng Vân
Chapter

Updated 198 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Mở đầu 1
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Mở đầu 2
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Đại tiểu thư háo sắc
4
Quyển 1 - Chương 2: Quý tộc
5
Quyển 1 - Chương 3: Không rảnh, không gặp
6
Quyển 1 - Chương 4: Lực tinh thần khủng bố
7
Quyển 1 - Chương 5: Mệnh Bàn không thể đọc được (số mệnh không tính ra được)
8
Quyển 1 - Chương 6: Nghi ngờ, dò xét
9
Quyển 1 - Chương 7: Cút ra khỏi học viện
10
Quyển 1 - Chương 8: Cuộc chiến giữa hai tỷ muội
11
Quyển 1 - Chương 9: Lời thề, vĩnh viễn bảo vệ
12
Quyển 1 - Chương 10: Cuộn giấy dịch chuyển không gian quý giá
13
Quyển 1 - Chương 11: Bí pháp
14
Quyển 1 - Chương 12: Lão đầu kỳ quái
15
Quyển 1 - Chương 13: Thánh Ma Đạo Sư trong truyền thuyết
16
Quyển 1 - Chương 14: Món quà quý giá
17
Quyển 1 - Chương 15: Đúng là người của thần điện Quang Minh!
18
Quyển 1 - Chương 16: Cuộc gặp gỡ vận mệnh
19
Quyển 1 - Chương 17: Sa vào nguy hiểm
20
Quyển 1 - Chương 18: Pháp sư Hắc Ám
21
Quyển 1 - Chương 19: Âm mưu
22
Quyển 1 - Chương 20: Bi kịch của Ngõa Nhĩ Đa
23
Quyển 1 - Chương 21: Cảm giác của Khắc Lôi Nhã
24
Quyển 1 - Chương 22: Đi tới Công Hội Ma Pháp
25
Quyển 1 - Chương 23: Hình ảnh siêu chấn động!
26
Quyển 1 - Chương 24: Cho ta xem sự trung thành của ngươi!
27
Quyển 1 - Chương 25: Trung thành với ác ma
28
Quyển 1 - Chương 26: Mắt tím, tóc bạch kim
29
Quyển 1 - Chương 27: Lãnh Lăng Vân
30
Quyển 1 - Chương 28: Ánh mắt vương giả
31
Quyển 1 - Chương 29: Sóng ngầm mãnh liệt
32
Quyển 1 - Chương 30: Mở màn rung động
33
Quyển 1 - Chương 31: Sát khí
34
Quyển 1 - Chương 32: Công Kích Tinh Thần
35
Quyển 1 - Chương 33: Ngươi! Ra đây!
36
Quyển 1 - Chương 34: Vô sỉ! Hèn hạ! Xấu xa!
37
Quyển 1 - Chương 35: Ta thề ta không cố ý!
38
Quyển 1 - Chương 36: Thật cường hãn, thật mê người!
39
Quyển 1 - Chương 37: Che đậy nguy cơ
40
Quyển 1 - Chương 38: Ma thú?
41
Quyển 1 - Chương 39: Tóc đen mắt đen
42
Quyển 1 - Chương 40: Quyết đấu
43
Quyển 1 - Chương 41: Ngươi còn vô sỉ hơn ta!
44
Quyển 1 - Chương 42: Đây mới là vô sỉ nhất!
45
Quyển 1 - Chương 43: Nhị sư phụ muốn giết Đại sư phụ!
46
Quyển 1 - Chương 44: Hai huynh đệ tốt
47
Quyển 1 - Chương 45: Đây không đơn giản là dịch bệnh
48
Quyển 1 - Chương 46: Pháp Sư Vong Linh
49
Quyển 1 - Chương 47: Cảm giác chẳng lành
50
Quyển 1 - Chương 48: Phong Dật Hiên xuất hiện
51
Quyển 1 - Chương 49: Chân thân của Bạch Đế. Dấu ấn Hắc Ám
52
Quyển 1 - Chương 50: Xem ta đánh ngươi thành đầu heo
53
Quyển 1 - Chương 51: Ngõa Nhĩ Đa bị trộm
54
Quyển 1 - Chương 52: Gặp tập kích của rồng
55
Quyển 1 - Chương 53: Xử lý Thánh Kỵ Sĩ
56
Quyển 1 - Chương 54: Phong Dật Hiên chiếm tiện nghi của Khắc Lôi Nhã?
57
Quyển 1 - Chương 55: Hành vi vô sỉ của Khắc Lôi Nhã
58
Quyển 1 - Chương 56: Khắc Lôi Nhã bộc phát
59
Quyển 1 - Chương 57: Con rồng lớn màu vàng tức giận
60
Quyển 1 - Chương 58: Thần Hắc Ám kịp thời xuất hiện
61
Quyển 1 - Chương 59: Đẩy ngã Nhị hoàng tử
62
Quyển 1 - Chương 60: Phụ thân là nỗi nhục nhã của Khắc Lôi Nhã
63
Quyển 1 - Chương 61: Khắc Lôi Nhã bị kề dao vào cổ
64
Quyển 1 - Chương 62: Ngõa Nhĩ Đa sống lại bằng thân thể của mình
65
Quyển 1 - Chương 63: Ngươi muốn đen ăn đen? (hớt tay trên, ăn hôi)
66
Quyển 1 - Chương 64: Người chết không thể tố cáo được
67
Quyển 1 - Chương 65: Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã
68
Quyển 1 - Chương 66: Nhân vật quan trọng tề tụ
69
Quyển 1 - Chương 67: Thần điện Quang Minh nghi ngờ Khắc Lôi Nhã
70
Quyển 1 - Chương 68: Hắc Long Bản gây họa
71
Quyển 1 - Chương 69: Hào quang vạn trượng
72
Quyển 1 - Chương 70: Hào quang vạn trượng (cao trào)
73
Quyển 1 - Chương 71: Nổi danh bốn biển
74
Quyển 1 - Chương 72: Thiếu niên yêu nghiệt ngu như heo!
75
Quyển 1 - Chương 73: Động thủ trên đầu thái tuế
76
Quyển 1 - Chương 74: Động thủ trên đầu thái tuế (tiếp theo)
77
Quyển 1 - Chương 75: Thần khí?!
78
Quyển 1 - Chương 76: Khắc Lôi Nhã rất vô tội!
79
Quyển 1 - Chương 77: Khắc Lôi Nhã rất vô tội (tiếp theo)
80
Quyển 1 - Chương 78: Thần thú ra đời
81
Quyển 1 - Chương 79: Thần thú ra đời (tiếp theo)
82
Quyển 1 - Chương 80: Hành động lạ lùng của Thánh tử
83
Quyển 1 - Chương 81: Hành động kỳ lạ của Thánh tử (tiếp theo)
84
Quyển 1 - Chương 82: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ
85
Quyển 1 - Chương 83: Thân phận Ngõa Nhĩ Đa bại lộ (tiếp theo)
86
Quyển 1 - Chương 84: Chọc phải nhân vật lợi hại
87
Quyển 1 - Chương 85: Chọc phải nhân vật lợi hại (tiếp theo)
88
Quyển 1 - Chương 86: Được bắt chuyện?
89
Quyển 1 - Chương 87: Được bắt chuyện? (tiếp theo)
90
Quyển 1 - Chương 88: Đột phá và đột phá!
91
Quyển 1 - Chương 89: Đột phá và đột phá! (tiếp theo)
92
Quyển 1 - Chương 90: Không biết điều thì phải chết!
93
Quyển 1 - Chương 91: Không biết điều thì phải chết! (tiếp theo)
94
Quyển 1 - Chương 92: Khế ước thay đổi! Ra oai phủ đầu!
95
Quyển 1 - Chương 93: Thay đổi khế ước! Ra oai phủ đầu! (tiếp theo)
96
Quyển 1 - Chương 94: Ta khinh người quá đáng thì sao?
97
Quyển 1 - Chương 95: Ta khinh người quá đáng thì sao? (tiếp theo)
98
Quyển 1 - Chương 96: Tuyệt đại mỹ nhân muôn vàn tao nhã
99
Quyển 1 - Chương 97: Cười một tiếng khuynh thành, cười hai tiếng khuynh quốc
100
Quyển 1 - Chương 98: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn
101
Quyển 1 - Chương 99: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn (tiếp theo)
102
Quyển 1 - Chương 100: Hình mẫu Bạo Long vs Khắc Lôi Nhã
103
Quyển 1 - Chương 101: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ
104
Quyển 1 - Chương 102: Chuyện đáng chú ý nhất trên đời là đại hội tỷ võ (tiếp theo)
105
Quyển 1 - Chương 103: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng
106
Quyển 1 - Chương 104: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
107
Quyển 1 - Chương 105: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
108
Quyển 1 - Chương 106: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)
109
Quyển 1 - Chương 107: Lão đầu dở hơi
110
Quyển 1 - Chương 108: Lão đầu dở hơi (tiếp theo)
111
Quyển 1 - Chương 109: Biến cố
112
Quyển 1 - Chương 110: Tiến vào Ma vực (lãnh thổ của ma)
113
Quyển 1 - Chương 111: Tiến vào Ma vực (tiếp theo)
114
Quyển 1 - Chương 112: Thiếu chủ của Ma giới
115
Quyển 1 - Chương 113: Thiếu chủ Ma giới 2
116
Quyển 1 - Chương 114: Lời thề của Tần Diêm
117
Quyển 1 - Chương 115: Lời thề của Tần Diêm 2
118
Quyển 1 - Chương 116: Không khí rất quỷ dị
119
Quyển 1 - Chương 117: Không khí rất quỷ dị 2
120
Quyển 1 - Chương 118: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân
121
Quyển 1 - Chương 119: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
122
Quyển 1 - Chương 120: Tiểu muội muội, đến, ca ca thương muội
123
Quyển 1 - Chương 121
124
Quyển 1 - Chương 122: Trở thành Thánh Nữ Hắc Ám
125
Quyển 1 - Chương 123
126
Quyển 1 - Chương 124: Ngụy quân tử và tiểu nhân
127
Quyển 1 - Chương 125: Gặp gỡ kẻ thù thoáng qua
128
Quyển 1 - Chương 126: Gặp kẻ thù thoáng qua (tiếp theo)
129
Quyển 1 - Chương 127: Gặp lại Phong Dật Hiên
130
Quyển 1 - Chương 128: Gặp lại Phong Dật Hiên (tiếp theo)
131
Quyển 1 - Chương 129: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã
132
Quyển 1 - Chương 130: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã (tiếp theo)
133
Quyển 1 - Chương 131: Tư Không Lâm xấu xa
134
Quyển 1 - Chương 132: Tư Không Lâm xấu xa (tiếp theo)
135
Quyển 1 - Chương 133: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ
136
Quyển 1 - Chương 134: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ (tiếp theo)
137
Quyển 1 - Chương 135: Cao trào (1)
138
Quyển 1 - Chương 136: Cao trào (2)
139
Quyển 1 - Chương 137: Cao trào (3)
140
Quyển 1 - Chương 138: Cao trào (4)
141
Quyển 1 - Chương 139: Cao trào (5)
142
Quyển 1 - Chương 140: Cao trào (6)
143
Quyển 1 - Chương 141: Cao trào (7)
144
Quyển 1 - Chương 142: Cao trào (8)
145
Quyển 2 - Chương 1: Lịch sử qua trang mới
146
Quyển 2 - Chương 2: Lịch sử qua trang mới. (tiếp theo)
147
Quyển 2 - Chương 3: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội
148
Quyển 2 - Chương 4: Một đời một kiếp không bao giờ phản bội (tiếp theo)
149
Quyển 2 - Chương 5: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
150
Quyển 2 - Chương 6: Ra được bên ngoài sẽ đem ngươi làm thịt
151
Quyển 2 - Chương 7: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân
152
Quyển 2 - Chương 8: Bộ mặt thật của Lãnh Lăng Vân (tiếp theo)
153
Quyển 2 - Chương 9: Thích Ngạo Sương nổi giận
154
Quyển 2 - Chương 10: Thích Ngạo Sương nổi giận (tiếp theo)
155
Quyển 2 - Chương 11: Xinh đẹp vô song
156
Quyển 2 - Chương 12: Xinh đẹp vô song (tiếp theo)
157
Quyển 2 - Chương 13: Nhân Ngư (Người cá)
158
Quyển 2 - Chương 14: Nhân Ngư (Người cá) 2
159
Quyển 2 - Chương 15: Đến Nhân Như Quốc
160
Quyển 2 - Chương 16: Đến Nhân Như Quốc 2
161
Quyển 2 - Chương 17: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn
162
Quyển 2 - Chương 18: Công Chú Nhân Ngư bỏ trốn 2
163
Quyển 2 - Chương 19: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi
164
Quyển 2 - Chương 20: Tỷ thí với hoa hoa công tử Tiết Long Phi (tiếp theo)
165
Quyển 2 - Chương 21: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương
166
Quyển 2 - Chương 22: Phong thiếu rời đi, Hắc Long Bản trở thành Vương tt
167
Quyển 2 - Chương 23: Yêu nữ mục đích của ngươi là gì?
168
Quyển 2 - Chương 24: Vì sao ngươi không báo thù?
169
Quyển 2 - Chương 25: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo
170
Quyển 2 - Chương 26: Vương Tử Tinh Linh kiêu ngạo 2
171
Quyển 2 - Chương 27: Thật quái lạ
172
Quyển 2 - Chương 28: Thật quái lạ 2
173
Quyển 2 - Chương 29: Sự trở về của Tẫn Diêm?
174
Quyển 2 - Chương 30: Ngõa Nhĩ Đa có tung tích sao?
175
Quyển 2 - Chương 31: Thiên sứ đuổi giết! Long thần phủ xuống!
176
Quyển 2 - Chương 32: Bị trói thành bánh chưng
177
Quyển 2 - Chương 33: Diện mạo thật của Long thần!
178
Quyển 2 - Chương 34: Thất bại trong gang tấc? Quay về!
179
Quyển 2 - Chương 35: Ngõa Nhĩ Đa sợ Tạp Mễ Nhĩ
180
Quyển 2 - Chương 36: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương
181
Quyển 2 - Chương 37: Bí mật của Tạp Mễ Nhĩ, Hướng đi mới của Thích Ngạo Sương 2
182
Quyển 2 - Chương 38: Ta đồng ý gả cho ngươi là được
183
Quyển 2 - Chương 39: Ta đồng ý gả cho ngươi là được 2
184
Quyển 2 - Chương 40: Ngạo Sương lên cấp!
185
Quyển 2 - Chương 41: Ngạo Sương lên cấp! (tiếp theo)
186
Quyển 2 - Chương 42: Thân phận của Bạch Đế và Hắc Vũ
187
Quyển 2 - Chương 43: Mọi người tề tựu
188
Quyển 2 - Chương 44: Cao trào
189
Quyển 2 - Chương 45: Cao trào (2)
190
Quyển 2 - Chương 46: Hoàn quyển
191
Quyển 2 - Chương 47: Hoàn quyển (2)
192
Quyển 3 - Chương 1: Hắc Vũ không được tự nhiên
193
Quyển 3 - Chương 2: Hoa lài cấm bãi phân trâu
194
Quyển 3 - Chương 3: Bạch Đế và Hắc Vũ phản bội?!
195
Quyển 3 - Chương 4: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương
196
Quyển 3 - Chương 5: Lựa chọn của Thích Ngạo Sương 2
197
Quyển 3 - Chương 6: Phong Dật Hiên
198
Quyển 3 - Chương 7: Sát ý của Thiếu Chủ và Tâm ý của Lãnh Lăng Vân
footer(); ?>