Chương 1: Trọng sinh

Tùng tùng tùng...

Âm thanh trống vang lên dồn dập khiến Lâm Hòa có cảm giác nhức đầu, choáng váng trong lòng thầm chửi.

" Mới sáng sớm ngày ra đã inh ỏi cái gì không biết? Có để ai ngủ không nữa"

Mở đôi mắt vẫn còn buồn ngủ, khiến Lâm Hòa không tin vào mắt mình nữa.

Đây là đâu

Ta là ai

Ta đang làm gì

Bộ ba câu hỏi kinh điển là tất cả còn lại trong đầu Lâm Hòa lúc này.

Bản thân Lâm Hòa tự nhân mình tuy rằng chỉ là trạch nam, 18 năm nhân sinh chưa một lần nở hoa nhưng có thể khẳng định rằng, bản thân không hề có bệnh mộng du, gia đình cũng không mấy dư giả chẳng có gì cho lũ bắt cóc tống tiền. Vậy tại sao lúc này...

Bất thình lình một âm thanh máy móc bất nam bất nữ vang lên trong đầu Lâm Hòa.

" Kiểm tra tới linh hồn phù hợp. Xin hỏi có hay không xác định dung hợp với hệ thống?"

" Cái quỷ gì? Hệ thống? Không lẽ ta xuyên qua hay vẫn là trọng sinh?"

" Đề nghị đưa ra lựa chọn trong 10 giây, nếu không sẽ mặc định là không đồng ý. Vì để bảo mật sau khi xác nhận từ bỏ, hệ thống sẽ tiến hành mạt sát... Bắt đầu đếm ngược 10...9...8"

Lâm Hòa mặt ngệt ra.

" Mạt sát, cái quỷ gì chứ? Đừng đếm nữa đồng ý trói định là được chứ gì?"

Âm thanh máy móc lại lần nữa vang lên.

" Xác nhân trói định, tiến độ 1% 2%...5%...20% 22%...50%...80%...100%. Trói định thành công, bắt đầu quét hình ký chủ."

Ký chủ: Trần Huyền Trang( Lâm Hòa)

Tu vi: phàm nhân

Kỹ năng: tiểu thừa phật pháp

Vật phẩm: vô

Công đức: 337

" Tích... Hệ thống ban bố tân thủ nhiêm vụ: trở thành người lấy kinh. Nội dung nhiệm vụ như tên.

Ban thưởng: Tân thủ gói quà*1

Trừng phạt: Cát bụi trở về với cát bụi

Nhìn trước mặt một đống thông tin trước mặt khiến Lâm Hòa không bây giờ phải gọi là Trần Huyền Trang mới đúng, sau khi xác nhận lại một lần nữa, Trần Huyền Trang xác nhận rằng bản thân xuyên qua phụ thể vào Đường Tăng - Đường Tam Tạng vâng chính là tây du thế giới, có Tôn đại thánh, có Trư nguyên soái, cũng có phật tổ, thiên đinh, tây phương cực lạc.

Đưa tay lên ngửi ngửi một cái, trong đầu Huyền Trang nổi lên vô số ý nghĩ kỳ dị.

" Nghe nói ăn thịt Đường Tăng có thể trường sinh bất lão, nếu không... A phi... không thể suy nghĩ lệch lạc có ai lại đi ăn bản thân mình cơ chứ?... Hệ thống... Có đó không cút ra đây cho ta..."

" Đề nghị ký chủ sử dụng toàn bộ niềm tin và sinh mạng của mình giành cho hệ thống niềm kính trọng nhất"

" Phi... Cái quỷ niềm tin, hệ thống mau giới thiệu ngươi là cái phá hệ thống gì?"

" Cảnh cáo ký chủ cần thiết phải tôn trọng bổn hệ thống thần thông quảng đại, vũ trụ độc nhất... Đây là lần cuối cùng cảnh cáo ký chủ nếu còn tái phạm, hệ thống sẽ dùng điện pháp trị liệu."

Trong lòng Huyền Trang lúc này có hàng tỷ con kiến bò qua, cái quỷ gì thế này? Hệ thống không phải phục tùng ký chủ sao? Cái quỷ gì mà còn có điện pháp trị liêu?

" Ta nhịn... Hệ thống đẹp trai ngươi nói chút ngươi là cái quỷ gì?"

" Hệ thống xin thông báo, bổn hệ thống không phải cái quỷ gì? Bổn hệ thống có tên gọi đầy đủ là Cao Tăng hệ thống là do vô số tụ tập tín ngưỡng chi lực của hàng vạn thế giới tập hợp mà thành. Trước mắt quyền lợi của ký chủ không đủ để biết thêm thông tin, đề nghị ký chủ nhanh chóng hoàn thành nhiêm vụ tân thủ."

Bỏ qua cái phá hệ thống, Huyền Trang lúc này nhìn về xung quanh, lúc này Huyền Trang đang ờ một ngôi chùa rộng lớn, có vô số tăng nhân, binh lính xung quanh. Trên cao là một vị ăn mặc long bào đang thắp hương bái phật, xem chừng vị này chính là hoàng đế Đường triều, cộng với hoàn cảnh xung quanh xem ra 90% là đại hội Thủy Lục do hoàng đế tổ chức cho cao tăng trong ngoài Trường An tới giảng kinh. Nếu như Huyền Trang không nhớ nhầm thì bồ tát không lâu sẽ xuất hiện bán cẩm lan cà sa và cửu hoàn tích trượng sau đó tìm người lấy kinh.

Đúng như Huyền Trang dự đoán sau khi hoàng đế thắp hương xong chuẩn bị khai mạc Thủy lục đại hội thì có người vào bẩm báo.

Hoàng đế nghe xong bẩm tấu mặt thoáng qua ngạc nhiên cùng tiếu ý liền ngật đầu với binh lính, tên binh lính chạy ra ngoài một lúc, lúc sau quay lại cùng với 2 vị hòa thượng, một vị cao tuổi râu trắng, một vị trẻ tuổi trên tay là một bọc vải cùng một cây tích trượng.

Hai người đi tới trước mặt hoàng đế khẽ cúi người chào.

- A di đà phật... Tham kiến hoàng thượng.

Ngay lúc này có một tên thái giám quát lên.

- Hỗn xược, gặp hoàng thượng lại không quỳ.

Hoàng đế phất tay với tên thái giám, ra hiệu cho hắn lui lại.

- Hòa thượng kia vì sao gặp trẫm lại không quỳ.

Nghe được câu nói này Huyền Trang trong lòng bội phục vị hoàng đế này cùng tên thái giám, giám nói bồ tát quỳ xuống trên đời này e rằng cũng chỉ có 2 người này đi.

- Bần tăng quy y ngã phật, tránh xa hồng trần chỉ quỳ trước phật tổ, không quỳ trước danh lợi.

Hoàng đế cười lên ha hả.

- Hay cho câu chỉ quỳ trước phật tổ không quỳ trước danh lợi. Vậy tại sao trẫm nghe được tin ngươi đang bán cà sa cùng tích trượng?

Vị hòa thượng do bồ tát biến ảo chậm dãi nói.

- Cà sa có giá 5000 lượng, tích trượng có giá 2000 lượng. Giá này bán cho người cường quyền đoạt lý, ép mua ép bán, không quy phật môn. Nếu là người cửa phật, đức cao vọng trọng, tâm địa lương thiện, 2 thứ này bần tăng liền tặng không, một đồng một xu đều không lấy.

Nghe được bồ tát nói cả đám người sửng sốt than lên, hầu như ai cũng kêu đắt.

- Xin hỏi vị hòa thượng này vì sao giá lại đắt như vậy?

Hoàng đế tiếp tục hỏi.

- Cà sa của ta khiến người mặc không nhập địa ngục, tránh thủy phòng hỏa, bách độc không xâm, được làm từ tơ của băng tằm cùng lông thiên nga, bên trên lại có đính trân quý dị bảo. Tích trượng này có tên cửu hoàn tích trượng, trấn tà ma, trấn thần hồn. Xin hỏi bệ hạ cà sa và tích trượng của ta đáng giá 7000 lượng hay không?

- Nếu đúng như ngươi nói thì đáng gia. Vậy ngươi nói nếu gặp người cửa phật, đức cao vọng trọng, tâm địa thiện lương ngươi liền tặng không 2 bảo vật này có đúng không?

Bồ tát gật đầu.

- Đúng vây.

- Hôm nay trẫm tổ chức Thủy lục đại hội có cao tăng trong ngoài Trường An đều tham dự, vậy xin hỏi lão hòa thượng ngươi thấy ai là người đức cao vọng trọng ở đây?

Lão hòa thượng nhìn cả đám người cất giọng nói.

- Xin hỏi, các vị cao tăng ở đây có ai viết đại thừa phật pháp? Nếu có xin tiến lên.

Cả đám nghe được đại thừa phật pháp quay qua nhìn nhau lắc đầu. Huyền Trang nhìn đám người không khỏi cười trong lòng.

- Vị lão hòa thượng này. Từ trước tới nay trẫm chỉ nghe qua tiểu thừa phập pháp chưa từng nghe qua bộ đại thừa phật pháp này.

- Bệ hạ chưa nghe thì không phải là không có. Tiểu thừa phập pháp chỉ là da lông hỗn độn, đại thừa phập pháp lại có thể siêu độ vong hồn tiến nhập trời cao, cứu vớt chúng sinh khỏi bề khổ, luyện tới trường sinh trường thọ.

Nghe được trường sinh trường thọ khiến ai nấy đều kinh hoảng. Trên đời này có ai mà không muốn trường sinh, càng là người có quyền lực lại là người càng muốn trường sinh. Từ xa xưa có bao vị hoàng đế hướng tới trường sinh chi lộ?

Chapter
footer(); ?>