Chương 4: Nửa năm biến hóa

Trong nửa năm, Phi Linh đã tập đứng và biết nói chuyện. Điều này làm bất kì ai cũng phải lấy lòng kinh hãi. Đứa bé chỉ chào đời trong nửa năm đã có đứng, đi lại và nói chuyện được thì còn gì khác ngoài yêu nghiệt để diễn tả.

Trong 1 tháng đầu tiên, cậu đã phát ra được từ đầu tiên khi Lam Tiên đang bế bồng cậu ngân nga tiếng hát cho cậu nghe.

-Lam…Tiên…

Lam Tiên nghe được mà sửng sờ, vừa kinh ngạc vừa không biết làm gì.

-Phu nhân, phu nhân Phi thiếu chủ đã nói được rồi, cậu ấy gọi tên của con này.

-Hả? Làm sao Phi Linh biết nói sao?

Ngay khi Lam Tiên kể lại cho Tuyết Hoàng Linh sự tình vừa mới xảy ra, Tuyết Hoàng Linh chảy mồ hôi xoay sang bế Phi Linh lên.

-Con yêu của mẹ, con kêu “mẹ” xem nào.

-…mẹ…

Nghe được Phi Linh nói, Tuyết Hoàng Linh đột ngột chết lặng, hai dòng nước mắt tự nhiên chảy xuống.

-Con tôi biết nói, quả thật biết nói rồi.

-Phu nhân, con đã nói với người mà, thiếu chủ chính là thiên tài trời sinh.

-Ừm, nhà ta quả thật có phúc được trời phù hộ.

Sau một hồi nói chuyện trong vui mừng, sự tình Phi Linh đã cất tiếng đầu tiên đã lan truyền cho tất cả gia tộc Phi, Tuyết 2 nhà. Tin tức này trở nên động trời như thể, ngay cả Phi Lăng, cha của Phi Linh cũng được Phi Thiên Long, ông nội của Phi Linh triệu gọi về để ăn mừng. Phi Thiên Long còn thông báo cả thông gia.

Tin tức này cũng đã lan truyền cho các gia tộc khác ở xung quanh, nó làm nên một sự náo động từ trước đến nay chưa từng có. Một số gia tộc đối lập với 2 nhà Phi, Tuyết thì trở nên âm trầm hơn.

---------

Ở trong một căn phòng nọ, có 3 người đang ngồi vừa uống trà vừa đàm đạo cái gì đó.

-Tống huynh, huynh thấy chuyện này thế nào?

-Mặc huynh, chuyện nhà Phi, Tuyết có con đã là chuyện chèn ép 3 nhà chúng ta nhiều rồi nay còn chưa tới nửa năm biết nói thì cái này đúng là họa diệt môn đây.

-Không cần các người nói ta cũng hiểu được, chúng ta cần phải làm cái gì đó để diệt trừ mối họa này. Phải giết chết mối học này từ trong trứng nước.

3 người này là gia chủ của 3 nhà Tống, Mặc, Kỷ. 3 gia tộc thượng lưu cùng chống đối 2 gia tộc Phi, Tuyết.

Người đàn ông tóc trắng xen kẽ chút đen là Mặc Tâm. Người đàn ông đang uống trà vừa nêu lên vấn đề là Kỷ Xuyên. Người đàn ông luôn miệng kêu “mối họa” là Tống Trần.

-Sắp tới cũng là ngày tổ chức tiệc đầy tháng cho tên nhóc kia, chúng ta sẽ phái người đi giết tên nhóc đó, diệt trừ mối họa này.

-Như vậy có được không? Ngày đầy tháng chúng ta cũng phải tham gia vào nếu như nó mà chết thì mọi trách nhiệm có thể bị nhìn trúng chúng ta đầu tiên.

-Ngươi yên tâm, ta có một kế hoạch. Hàhà.

Sau đó 3 người ngồi xúm lại bàn bạc một kế hoạch gì đó rồi cùng nhau gật đầu.

---------

Sau khi tin tức truyền ra, Phi Linh đã có thể đứng và đi lại được nhờ vào các bài tập luyện cơ thể mà cậu nghĩ ra nhưng cậu chưa cho ai biết. Tin tức này quá chấn động không phải ai cũng có thể đi lại sau 1 tháng mới sinh được.

Cũng nhờ tập luyện thường xuyên ma lực trong cơ thể Phi Linh đã phát triển nhanh chóng. So với bất kì đứa trẻ thiên tài lên 8 tuổi nào đều gấp 5 lần. Lượng ma lực mà cậu tích lũy ngày càng dồi dào, chưa kể đến việc cơ thể Phi Linh có hệ thống nghịch thiên khiến cho việc tu luyện ma lực đồng thời tu luyện các loại đặc thù lực khác như võ lực, đấu khí, hồn lực. Đây chính là nghịch thiên đúng nghĩa về mọi ý nghĩa.

Sau đó vài ngày, trong Phi gia ngày càng náo nhiệt hơn vì chuẩn bị đầy tháng cho tiểu thiếu gia. Vì dịp này Phi Lăng cũng đã trở về từ công tác để đầy tháng con mình.

Tối hôm ấy.

-A, chúc mừng Phi gia chủ, hôm nay là ngày đại hỉ a, sớm như vậy đã được làm ông, đúng là phúc đức a.

-À, Thành chủ Hà Khương, ngài tới rồi, đúng a, quay qua quay lại thấy mình đã thành ông rồi, huynh cũng mau mau hối thúc Hà Giang nhà huynh mau mau có cháu để bồng đi. Hahaha…

Lúc Phi Thiên Long đang tiếp khách thì Hà Khương thành chủ, bước đến cùng Phi Thiên Long trò chuyện.

Lúc này, Phi Linh đang nằm trong phòng được Lam Tiên chăm sóc.

-Nào tiểu thiếu chủ “a” nào.

Lam Tiên tay trai cầm chiếc chén nhỏ, tay phải cầm chiếc thìa đang móm cho Phi Linh ăn.

-Này Tiên tỷ, là biết tự mình ăn rồi không cần tỷ phải móm cho ăn như vậy đâu.

Phi Linh bất mãn nói với Lam Tiên.

-Không được ta phải chính mình cho người ăn dù gì người cũng mới 1 tháng tuổi. Dù sao cũng không được được.

Cạch Cạch Cạch.

-Ai?

Đột ngột ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Lam Tiên nghe được liền hỏi.

-…

Lam Tiên đợi một lúc không có ai tra lời thì bế Phi Linh cùng đi ra mở cửa.

Kèn kẹt.

-Ai vậ…

Xoẹt.

Ngay lúc Lam Tiên mở cửa một đường ánh kim xẹt qua người cô. Lam Tiên thân là một pháp sư cũng cảm nhận được luồng sát khí mau chóng lùi lại né tránh vẹt sáng đang chém xuống.

-Ngươi là ai? Làm sao lại tới đây cầm đao chém xuống người ta biết không có ý kiến của phu nhân là không được vào không?

Thích khách không trả lời cô. Biết đòn công kích của mình thất bại có chút ngạc nhiên. Sau đó tiếp tục điên cuồng công kích.

Xoẹt xoẹt xoẹt.

Lam Tiên vừa bế Phi Linh vừa né tránh một cách cật lực. Thân là pháp sư, thể lực và độ dẻo dai của cơ thể không thể nào so với vũ sư, đấu sư và hồn sư mạnh hơn nên chỉ có thể né tránh chật vật có vài chỗ bị công kích của tên thích khách chém sượt qua.

-Tiên tỷ mau buông ta xuống để ta xử lý hắn.

-Làm sao có khả năng chứ tiểu thiếu chủ mới 1 tháng tuổi thì làm được gì, dù biết nói thì có làm được gì? Thủy Trảm.

Phi Linh thấy Lam Tiên né tránh một cách chật vật mà thấy đau lòng. Dù ở chung cũng chỉ 1 tháng nhưng cậu thấy được nét đáng yêu của Lam Tiên, cậu cũng thấy quý điều đó. Trong lúc tranh luận, Lam Tiên dùng Thủy Trảm, phép thuật cơ bản của pháp sư thủy hệ. 1 cái hình cung làm bằng nước hướng thích khách bay tới.

Ầm.

Thích khách thấy Lam Tiên bắt đầu phản công cũng đề cao cảnh giác. Phi, tên thích khách nhảy lên né được đòn công kích Thủy Trảm của Lam Tiên.

-Shigan.

Trong không trung, đột nhiên xuất hiện một lượng khí ngưng tụ lại tại 1 điểm rồi phóng thẳng tới mi tâm của tên thích khách đang nhảy.

Xoạt.

Viên đạn không khí trực tiếp xuyên qua bộ não của tên thích khách. Rầm, tên thích khách nằm trên ngã trên mặt đất không còn động đậy nữa.

-Đing, giết thành công 1 vũ sư, nhận được 300 điểm exp, thành công tấn cấp 5, đề thăng thối thể ngũ trọng, cấp kế tiếp còn 500 exp.

Do quá bất ngờ nên Lam Tiên vẫn đang thất thần. Dù không thấy được Phi Linh ra chiêu số là cái gì nhưng cô khẳng định ra cậu đã ra tay. Đường đạn không khí Shigan chính là một trong 6 thức hải quân.

-Tiên tỷ chuyện xin giữ kín cho đệ, đây là bí mật giữa 2 chúng ta xin đừng đem chuyện này nói ra ngoài.

Lam Tiên xoay đầu nhìn xuống Phi Linh. Phi Linh thì nhìn về phía cô. 2 đôi mắt nhìn nhau. Đôi mắt thăm thúy của Phi Linh làm Lam Tiên có một cảm giác mê man, chợt mặt của cô đỏ lên, quay đầu đi.

-Mình… mình làm sao vậy nè? Đây là tiểu thiếu chủ không được mình không được có cảm giác như thế. Cậu ấy còn quá nhỏ.

Lam Tiên chợt nghĩ ngợi cái gì trong đầu rồi lắc lắc tự nhũ bỏ cái ý tưởng đó ra khỏi đầu cô.

-Ừm nếu cậu chủ đã nói vậy thì nô tỳ sẽ không nói chuyện này cho ai.

Rầm rầm rầm.

Vừa nói xong, một tiếng bước chân nháo nhào chạy tới phòng của Phi Linh.

-Làm sao? Làm sao? Chuyện gì vừa mới xảy ra? Sao lại ồn ào ở trong này vậy?

Một đám người xông vào phòng của Phi Linh. Chính là đám gia môn cùng với Phi Thiên Long cùng Phi Lăng, Tuyết Hoàng Linh còn có Tuyết gia chủ Tuyết Sương Kiếm và vợ ngài Hà Duyên. Lam Tiên thấy đám người này có chút kinh ngạc, nàng cũng vừa định chạy đến chỗ của họ để báo cáo sự tình, không nghĩ đến sự tình làm ra âm thanh lớn như vậy.

-Khởi bẩm gia chủ, Tuyết gia chủ vừa rồi có thích khách muốn ám sát Phi tiểu thiếu chủ. Vừa mới bị xử lý xong.

Lam Tiên đáp lại một đống câu hỏi của mọi người.

footer(); ?>