Chương 8: Nợ Nần

Bà nội tôi tình cờ biết được bốn người ông trẻ cũng không phải trở ra tay không, họ đã mang vài thứ từ Thánh Địa Vùi Thây lên mặt đất. Đa số đã được đổi thành tiền mặt, tuy nhiên vẫn có một thứ được bốn người giữ lại làm của riêng.

Đấy là một thứ rất thần kỳ, bản thân tự sinh năng lượng, ở nơi nào nơi đó liền thành bố cục phong thuỷ cực vượng, trợ gia chủ hưng thịnh.

Bốn người thống nhất thay phiên nhau giữ thứ đó. Cứ ba năm một người, mười hai năm đủ một vòng, ông trẻ xếp cuối trong chu kỳ.

Chỉ có ba năm để làm giàu, ông cảm thấy như thế không đủ.

“Nói ra thì thật xấu hổ, nhưng bà đã luôn nghĩ, nếu chú út có thể sống sót rời khỏi nơi ăn thịt người như Thánh Địa Vùi Thây, thì âu cũng là kẻ không từ thủ đoạn.”

Ông trẻ tôi muốn độc chiếm thứ kia, bèn bày kế kéo từng người trong hội đi tìm những Thánh Địa Vùi Thây khác cùng mình, ở nơi này thì dù có chết cũng không ai truy cứu.

Người cuối cùng bị ông trẻ sắp xếp hãm hại hình như đã có dự liệu. Ông ta để lại manh mối cho con cháu trước khi xuống mồ. Đáng tiếc bởi vì con cháu không ai theo nghiệp của ông, nên cũng không ai hiểu manh mối là gì. Chỉ mãi gần đây nhà đấy mới sản sinh ra một truyền nhân, người đọc hiểu di thư từ nửa thế kỷ trước.

“Thế nên họ quyết tâm đến đòi nợ. Nhưng chú út đã chết từ lâu rồi, lấy ai trả đây?”

"Cứ trả lại họ thứ họ đòi thôi."

"Sự tình không đơn giản như vậy."

Nhà nọ không biết khua chiêng gõ trống kiểu gì lại khiến cho một nhà khác cũng có vị tiền bối đã bị ông trẻ hại chết phát hiện ra.

Thế là hai nhà cùng kéo nhau đến đòi, từ đồng tâm hiệp lực đến tranh nhau sứt đầu mẻ trán. Bà nội tôi bỗng trở thành trọng tài.

"Đắc tội bên nào cũng sẽ chết. Mà nhà ta lúc đấy đang gặp phải khó khăn, bà không thể lập tức trả đồ."

Bà nội tôi bèn cùng hai nhà lập một hợp đồng. Bên trên quy định nhà tôi sẽ tạm giữ thứ đồ vật kia trong lúc hai nhà tranh chấp nhau. Để bù lại cứ nửa năm một chúng tôi trích 40% lợi nhuận ròng từ hoạt động kinh doanh cho mỗi bên. Hợp đồng duy trì đến khi hoặc hai nhà đạt được thống nhất, hoặc nhà tôi mất khả năng quản lý.

"Đến giờ đã mười ba năm, hai nhà vẫn luôn kèn cựa nhau chưa ra kết quả."

Họ hàng nhà nội tôi đã không cần dựa dẫm vào thứ kia nữa, nhưng có hợp đồng ở đó muốn trả lại không thể.

Hai nhà trên cũng bắt đầu mất kiên nhẫn, họ muốn kết thúc hợp đồng, lại không muốn nhường nhịn.

“Thế nên họ định thi nhau giết bà, giết cả nhà ta.”

Bà nội tôi run lên, gương mặt hoảng loạn thấy rõ.

Ý bà cụ thể như này: Gia đình tôi giống như người giữ chìa khóa kho báu, đời này do bà tôi giữ, bà tôi chết thì bác tôi giữ, bác tôi chết thì con bác giữ, chúng tôi đều chết kho báu tự mở.

"Từ bỏ không được sao?" Tôi hỏi.

"Trừ phi tìm được một nhà thay chúng ta." Bà đáp.

Tôi suy nghĩ, lắc đầu “Vậy thì không có khả năng rồi.”

Nếu một nhà chịu giữ thứ đó thay chúng tôi, nghĩa là họ đã từ bỏ quyền tranh chấp của mình, điều này là không có khả năng.

Tuy nhiên câu hỏi lớn hơn cả là liệu bản hợp đồng này có giá trị không? Cơ quan hành pháp nào sẽ đảm bảo những điều ghi trên đó được tuân thủ chứ?

“Trong nghề này có một vài gia tộc rất uy tín, được mọi người tin tưởng giao cho trọng trách ‘cầm cân nảy mực’.”

Bà nội tôi không giải thích nhiều nhưng qua câu nói của bà tôi có thể mường tượng có cả một hệ thống ngầm được thiết lập xoay quanh Thánh Địa Vùi Thây. Và bản hợp đồng sẽ bằng cách này cách kia được bảo vệ tuyệt đối.

Càng nghe đầu óc tôi càng mơ hồ. Thực lòng tôi không tin nổi những chuyện hoang đường bà kể, nhưng đồng thời tôi cũng thấy nó hết sức logic khi liên kết với hành vi bí ẩn của bố tôi. Đáng tiếc mẹ chưa từng tiết lộ cho tôi thông tin gì về bố, kể cả tính cách của ông. Giờ nghĩ lại, chỉ trách tôi quá dễ lừa, khi mỗi lần định gặng hỏi đều bị mẹ xoay vòng quanh.

Nhưng dù câu chuyện có thực hợp lý thì dưới sự bảo hộ của một xã hội văn minh vừa bước sang thế kỷ 21, tôi cảm thấy rất khó để suy nghĩ ‘sẽ bị giết cả nhà’ của bà tôi thành hiện thực.

“Từ lệnh cấm năm 40, Thánh Địa Vùi Thây đã trở thành vùng rìa của thế giới. Không quốc gia nào dám quản lý vấn đề này.”

Bà tôi rầu rĩ đáp. “Tất nhiên để tránh gây chú ý, họ sẽ không công khai giết người giữa ban ngày nhưng họ luôn có cách để chúng ta chết không đối chứng.”

Tôi đứng dậy vỗ vỗ đầu, biết là bất hiếu nhưng tôi bắt đầu không muốn ở đây thêm phút nào nữa. Tôi nhìn đồng hồ, còn hơn hai tiếng mới đến bốn giờ chiều, có lẽ tôi nên ra ngoài đi dạo.

Tôi đắp chăn cho bà nội, cố lờ đi ánh mắt buồn thảm bà nhìn tôi, nói cho bà tôi không muốn làm phiền bà ngủ trưa nên sẽ ra ngoài đi chơi loanh quanh.

“Con không hỏi ‘thứ đó’ là gì sao?” Bà nằm trên giường, quay lưng về phía tôi.

“Vâng, là cái gì vậy?”

Tôi thuận miệng hỏi.

Nhưng bà không trả lời.

Chapter
1 Chương 1: Người Tự Sự Bách Việt
2 Chương 2: Tấm Ảnh Tập Thể
3 Chương 3: Bà Nội
4 Chương 4: Chuyện Cũ
5 Chương 5: Vài Lời Của Tác Giả
6 Chương 6: Chín Tuổi
7 Chương 7: Chú Út
8 Chương 8: Nợ Nần
9 Chương 9: Bản Đồ
10 Chương 10: Bạn Của Sarah
11 Chương 11: Mùa Xuân Đến
12 Chương 12: Người Đáng Khinh
13 Chương 13: Thang Máy
14 Chương 14: Chọ Họ
15 Chương 15: Ngồi Xổm
16 Chương 16: Bị Bậy
17 Chương 17: Ai Đã Bẫy Tôi
18 Chương 18: Giá Trị Liên Thành
19 Chương 19: Pháp Bảo
20 Chương 20: Jịt Jẹ
21 Chương 21: Kèn Kẹt
22 Chương 22: Ngày Hoàng Đạo
23 Chương 23: Người Bất Thường
24 Chương 24: Bà Diêu
25 Chương 25: Thấy
26 Chương 26
27 Chương 27: Ông Lâm
28 Chương 28
29 Chương 29: Bác Ba
30 Chương 30: 3:2
31 Chương 31
32 Chương 32: Nguy Hiểm
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40: Jịt Jẹ
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44: Nghịch Ngu
45 Chương 45: Phê Thuốc
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48: Sổ Ghi Chép
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Julie
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Hành Hương
58 Chương 58
59 Chương 59: Dân Tộc Cổ Cồng
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69: Siêu Nhân Đen
70 Chương 70
71 Chương 71: Người Chết
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76: Quách Ăn Thịt
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Tháp Chim
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83: Chuyên Nghiệp
84 Chương 84
85 Chương 85: Đèn Lồng Da Người
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89: Đau
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93: Hành Động Hy Sinh
94 Chương 94: Mèo Mả Gà Đồng
95 Chương 95: Con Thầy Vợ Bạn
96 Chương 96: Tộc Aggi
97 Chương 97: Tộc Aggi 2
Chapter

Updated 97 Episodes

1
Chương 1: Người Tự Sự Bách Việt
2
Chương 2: Tấm Ảnh Tập Thể
3
Chương 3: Bà Nội
4
Chương 4: Chuyện Cũ
5
Chương 5: Vài Lời Của Tác Giả
6
Chương 6: Chín Tuổi
7
Chương 7: Chú Út
8
Chương 8: Nợ Nần
9
Chương 9: Bản Đồ
10
Chương 10: Bạn Của Sarah
11
Chương 11: Mùa Xuân Đến
12
Chương 12: Người Đáng Khinh
13
Chương 13: Thang Máy
14
Chương 14: Chọ Họ
15
Chương 15: Ngồi Xổm
16
Chương 16: Bị Bậy
17
Chương 17: Ai Đã Bẫy Tôi
18
Chương 18: Giá Trị Liên Thành
19
Chương 19: Pháp Bảo
20
Chương 20: Jịt Jẹ
21
Chương 21: Kèn Kẹt
22
Chương 22: Ngày Hoàng Đạo
23
Chương 23: Người Bất Thường
24
Chương 24: Bà Diêu
25
Chương 25: Thấy
26
Chương 26
27
Chương 27: Ông Lâm
28
Chương 28
29
Chương 29: Bác Ba
30
Chương 30: 3:2
31
Chương 31
32
Chương 32: Nguy Hiểm
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40: Jịt Jẹ
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44: Nghịch Ngu
45
Chương 45: Phê Thuốc
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48: Sổ Ghi Chép
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Julie
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Hành Hương
58
Chương 58
59
Chương 59: Dân Tộc Cổ Cồng
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69: Siêu Nhân Đen
70
Chương 70
71
Chương 71: Người Chết
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76: Quách Ăn Thịt
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Tháp Chim
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83: Chuyên Nghiệp
84
Chương 84
85
Chương 85: Đèn Lồng Da Người
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89: Đau
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93: Hành Động Hy Sinh
94
Chương 94: Mèo Mả Gà Đồng
95
Chương 95: Con Thầy Vợ Bạn
96
Chương 96: Tộc Aggi
97
Chương 97: Tộc Aggi 2
footer(); ?>