Chương 68

Quây là tiếng lóng trong nghề, chỉ hiện tượng rất thường gặp khi bước vào khu vực chịu sự ảnh hưởng của thánh địa vùi thây: bị triệt đường ra.Hai gã điểm chỉ đỏ đã quay lại chỗ đáng nhẽ là nơi neo thuyền, nhưng giờ chỉ thấy một vùng nước mênh mông và bóng con thuyền của bà Diêu dừng giữa dòng.

Mặc dù trong lòng có phỏng đoán, bọn gã vẫn không cam tâm mà nhảy xuống bơi thử, nhưng bơi bao xa cũng chẳng thể tiếp cận gần hơn.

Lúc này bọn gã đành phải chấp nhận sự thật: bị quây rồi.Theo những nhà hành hương có học thức đi trước, quây hoạt động theo một cơ chế không thể lý giải bằng khoa học, nên đếch ai thèm lý giải nữa mà chỉ tìm cách phá thôi.Phá quây có nhiều hướng, do quây tự phá hoặc do người trong quây phá.Hướng thứ nhất có thể hiểu theo hai trường hợp hoặc tất cả đi sâu vào thánh địa, bị quây ở chỗ thứ hai, chỗ thứ nhất sẽ tự phá để đợi con mồi tiếp theo sập bẫy.

Hoặc dân hành hương bên trong chết hết, quây cũng tự phá.Hướng thứ hai thì mất thời gian hơn, nhiều dân hành hương non trẻ mới vào nghề thường chọn làm theo, rốt cuộc đều phải quay lại hướng thứ nhất hết lượt.Bà Diêu không tính đến tình huống bị quây, bởi cũng như lỗ chó, quây trước giờ chỉ xảy ra trong thánh địa, chứ không phải ngoài rìa như thế này.Bà Diêu liếc bốn dân làng đang thoi thóp, lại ngửa đầu xem Bạch Lang đứng sừng sững trên cái cây cao nhất nhìn xuống chúng sinh, chẳng ai biết anh ta trèo lên lúc nào.

Sau bà nói:“Người phụ nữ sẽ chết vào tối nay, đến lúc đó quan sát dị tượng rồi tính tiếp.”Nửa đêm hôm đấy chẳng cần ai đánh thức Nam cũng phải bật dậy bởi tiếng cồng tiếng trống inh ỏi như cả buôn làng mở hội đánh rầm rầm bên tai nó.

Khi mọi người lén lút bước xuống nhà sàn, dị tượng mà bà Diêu dự đoán đã xảy ra.Người phụ nữ già tưởng chết đến nơi đang nhảy múa dưới ánh trăng.

Tay bà đánh trống, chân bà dậm nhịp, miệng bà ca hát, cuồng nhiệt như U20.Sương ngày càng đậm đặc, dần dần tiếng nhạc của bà lão không còn cô đơn.

m thanh cồng chiêng hòa cùng bà ngày càng nhiều, như có hàng trăm, hàng nghìn người Cổ Cồng đang hát.

Nam bắt đầu khó chịu bứt rứt, ruột gan nôn nao.

Nó nhìn sang bên cạnh thấy mấy người phụ nữ thậm chí đổ máu cam, đàn ông con trai thì biểu hiện như bị trĩ.

Nó lại ngửa đầu xem, Bạch Lang ngồi xuống hết sức ung dung, anh ta chẳng khác gì vị khán giả duy nhất trong rạp hát đêm nay.Khi sương mù đặc đến nỗi che khuất hoàn toàn vách núi và màng nhĩ của Nam đã muốn rách tới nơi, bà lão mới bắt đầu vừa đi vừa múa di chuyển về hướng nghĩa trang tổ tiên.

Buổi hòa nhạc cõi âm cũng dần đến hồi kết.Hai gã sinh đôi và Hai Tý định đuổi theo nhưng Bạch Lang đã từ trên cây cao nhảy xuống ngăn cản bọn họ.

Anh ta nhìn bà Diêu, mặc dù chẳng biết bịt cái khăn đen trong trời tối như này anh ta có nhìn được thật không, lắc đầu.

Bà Diêu rất tin tưởng phán đoán của Bạch Lang nên lập tức ra lệnh:“Phía trước có nguy hiểm, quay lại sáng mai tính.”Sáng hôm sau Hai Tý đi tới nghĩa trang kiểm tra, nhưng quan tài có cả trăm nghìn cái, biết kiểm tra từ cái nào? Hắn đang định đi về thì phát hiện Bạch Lang cũng tới, anh ta tay không trèo vách đá, thoăn thoắt như khỉ núi vậy.“Có gì lạ không?” Hắn thuận miệng hỏi với lên, cũng không định đợi câu trả lời.

Bởi vì từ lần đầu gặp Bạch Lang tới giờ hắn chưa từng thấy anh ta nói nửa từ, ngay cả khi đối diện bà Diêu anh cũng luôn giữ thái độ di thế độc lập-“Khoan!” Tôi giơ tay dừng lời kể của hai người anh em.“Sao cảm giác văn vẻ mấy người đặc biệt lai láng khi nhắc đến cậu sói trắng đấy nhỉ?”“Có sao?” Hai miệng một lời, chớp mắt ngây thơ nhìn tôi.Tôi hận sắt không thành thép lắc tay chấn chỉnh bọn họ:“Có, rõ rành rành ra! Cái gì mà khán giả trong rạp hát, không thấy cậu ta đứng mỏi nên chuyển ngồi sao? Gì mà di thế độc lập? Tôi thấy có khi cậu ta không biết nói-”Hai Tý và Nam đồng thời mím môi ra dấu cho tôi nhìn đằng sau.Tôi hoạt động cần cổ từ từ quay đầu, vừa thấy người đến liền khẽ khàng mỉm cười:“Không biết nói tiếng Việt, phải không?”Lạy trời là thế!.

Chapter
1 Chương 1: Người Tự Sự Bách Việt
2 Chương 2: Tấm Ảnh Tập Thể
3 Chương 3: Bà Nội
4 Chương 4: Chuyện Cũ
5 Chương 5: Vài Lời Của Tác Giả
6 Chương 6: Chín Tuổi
7 Chương 7: Chú Út
8 Chương 8: Nợ Nần
9 Chương 9: Bản Đồ
10 Chương 10: Bạn Của Sarah
11 Chương 11: Mùa Xuân Đến
12 Chương 12: Người Đáng Khinh
13 Chương 13: Thang Máy
14 Chương 14: Chọ Họ
15 Chương 15: Ngồi Xổm
16 Chương 16: Bị Bậy
17 Chương 17: Ai Đã Bẫy Tôi
18 Chương 18: Giá Trị Liên Thành
19 Chương 19: Pháp Bảo
20 Chương 20: Jịt Jẹ
21 Chương 21: Kèn Kẹt
22 Chương 22: Ngày Hoàng Đạo
23 Chương 23: Người Bất Thường
24 Chương 24: Bà Diêu
25 Chương 25: Thấy
26 Chương 26
27 Chương 27: Ông Lâm
28 Chương 28
29 Chương 29: Bác Ba
30 Chương 30: 3:2
31 Chương 31
32 Chương 32: Nguy Hiểm
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40: Jịt Jẹ
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44: Nghịch Ngu
45 Chương 45: Phê Thuốc
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48: Sổ Ghi Chép
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Julie
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Hành Hương
58 Chương 58
59 Chương 59: Dân Tộc Cổ Cồng
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69: Siêu Nhân Đen
70 Chương 70
71 Chương 71: Người Chết
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76: Quách Ăn Thịt
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Tháp Chim
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83: Chuyên Nghiệp
84 Chương 84
85 Chương 85: Đèn Lồng Da Người
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89: Đau
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93: Hành Động Hy Sinh
94 Chương 94: Mèo Mả Gà Đồng
95 Chương 95: Con Thầy Vợ Bạn
96 Chương 96: Tộc Aggi
97 Chương 97: Tộc Aggi 2
Chapter

Updated 97 Episodes

1
Chương 1: Người Tự Sự Bách Việt
2
Chương 2: Tấm Ảnh Tập Thể
3
Chương 3: Bà Nội
4
Chương 4: Chuyện Cũ
5
Chương 5: Vài Lời Của Tác Giả
6
Chương 6: Chín Tuổi
7
Chương 7: Chú Út
8
Chương 8: Nợ Nần
9
Chương 9: Bản Đồ
10
Chương 10: Bạn Của Sarah
11
Chương 11: Mùa Xuân Đến
12
Chương 12: Người Đáng Khinh
13
Chương 13: Thang Máy
14
Chương 14: Chọ Họ
15
Chương 15: Ngồi Xổm
16
Chương 16: Bị Bậy
17
Chương 17: Ai Đã Bẫy Tôi
18
Chương 18: Giá Trị Liên Thành
19
Chương 19: Pháp Bảo
20
Chương 20: Jịt Jẹ
21
Chương 21: Kèn Kẹt
22
Chương 22: Ngày Hoàng Đạo
23
Chương 23: Người Bất Thường
24
Chương 24: Bà Diêu
25
Chương 25: Thấy
26
Chương 26
27
Chương 27: Ông Lâm
28
Chương 28
29
Chương 29: Bác Ba
30
Chương 30: 3:2
31
Chương 31
32
Chương 32: Nguy Hiểm
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40: Jịt Jẹ
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44: Nghịch Ngu
45
Chương 45: Phê Thuốc
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48: Sổ Ghi Chép
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Julie
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Hành Hương
58
Chương 58
59
Chương 59: Dân Tộc Cổ Cồng
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69: Siêu Nhân Đen
70
Chương 70
71
Chương 71: Người Chết
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76: Quách Ăn Thịt
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Tháp Chim
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83: Chuyên Nghiệp
84
Chương 84
85
Chương 85: Đèn Lồng Da Người
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89: Đau
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93: Hành Động Hy Sinh
94
Chương 94: Mèo Mả Gà Đồng
95
Chương 95: Con Thầy Vợ Bạn
96
Chương 96: Tộc Aggi
97
Chương 97: Tộc Aggi 2
footer(); ?>