Chương 1: Chương 1

Editor: Sweetie
“Đó là ai vậy?”
“Kia chẳng phải là Liễu Tố Tố nhà thím Liễu sao, sao lại nằm trên mặt đất thế!”
“Các người còn chưa biết hả? Tên đàn ông Liễu Tố Tố tìm từ trong thành về đó, bỏ vợ bỏ con về nhà rồi! Chắc là vì thế mới luẩn quẩn trong lòng.

Tôi ngày đó còn nghe thấy cô ấy níu giữ tên đàn ông kia lại, khóc thảm lắm!”
“Ài~, sớm đã nói đừng tìm chồng trong thành mà, chúng ta là phụ nữ nông thôn sao trói buộc được người thành phố chứ, cô ấy không chịu nghe, giờ thì hay rồi!”
......
Đủ loại lời nói từ bốn phương tám hướng đánh úp đến, Liễu Tố Tố vẫn đang nằm ở ven đường không nhúc nhích, hai mắt vô thần nhìn lên không trung.
Bởi vì Liễu Tố Tố nằm ở đó sớm đã chẳng phải người phụ nữ mà thôn dân đang nghị luận.

Nói cách khác, cô xuyên rồi.
Liễu Tố Tố thật sự không nghĩ tới mình sẽ bị trận tai nạn xe cộ bên cạnh làm cho mất mạng, vốn tưởng rằng mình đã chết, nhưng lại nghe được một giọng nói vang lên bên tai:
“Tôi là cô ở một thế giới khác, hiện tại cô có một cơ hội được sống lại, chỉ cần giúp tôi nuôi dưỡng con cái, hiếu thuận với cha mẹ là được, cô có đồng ý không?”
Liễu Tố Tố đương nhiên là đồng ý.
Có thể sống ai nguyện ý chết chứ?
Hơn nữa cô là cô nhi được nhà nước bồi dưỡng, một đường học tập chăm chỉ, tràn đầy ý chí chiến đấu, đền đáp tổ quốc, sao có thể cứ như vậy chết đi?
Thấy Liễu Tố Tố đáp ứng, âm thanh kia lúc này mới than thở một tiếng: “Được, vậy coi như tôi là người nương thất bại, là đứa con gái đáng trách đi.”
Từ từ đã...!Nương á?
Sao xưng hô lại thành ra thế này?
Liễu Tố Tố vừa định nói chuyện thì thanh âm kia đã biến mất, tiếp theo truyền đến một lực hút cực lớn khiến cô rơi vào hôn mê, đến lúc tỉnh lại, một đoạn ký ức không thuộc về cô bỗng xuất hiện, chờ sau khi xem xét rõ ràng ký ức đó, Liễu Tố Tố lập tức muốn mắng người.
Bởi vì lúc này cô mới hiểu xưng hô kỳ quái kia là chuyện gì —— nàng xuyên đến năm 1957 trong lịch sử!
Tuy rằng này đoạn lịch sử này cách cuộc sống sinh hoạt trong tương lai của Liễu Tố Tố rất xa, nhưng mặc kệ là trong sách hay là trên phim phóng sự, đều không thiếu thông tin miêu tả quãng thời gian này, nói ngắn lại cũng chỉ có một chữ —— nghèo!

Không phải nghèo bình thường mà là toàn bộ xã hội, toàn bộ đất nước đều nghèo.

Đừng nói đến cá thịt, ngay cả trứng gà cũng thứ xa xỉ.
Đặc biệt là hơn một năm sau sẽ tiến vào thời kỳ 3 năm nạn đói vô cùng khó khăn, Liễu Tố Tố nghe người ta nói qua, trong 3 năm đó hoa màu chết héo không có thu hoạch, nhà có điều kiện tốt một chút còn có thể dựa vào việc ăn lương thực còn dư lại miễn cưỡng sống qua ngày, điều kiện không tốt thì chỉ có thể ăn vỏ cây, ăn đất, số người đói chết bệnh chết không ít.
Tưởng tượng đến cảnh tượng kia, Liễu Tố Tố cảm thấy trong lòng đột nhiên lạnh buốt.
Đây không phải tất cả, khiến cô phiền não còn có việc của nguyên chủ nữa.
Nguyên chủ theo mẹ tái giá, sau khi cha ruột nguyên chủ chết, mẹ của cô ấy- Liễu Thục Vinh mang theo con gái về nhà mẹ đẻ, năm thứ hai bà gả cho Vu Đại Trụ cũng goá vợ, Vu Đại Trụ có hai người con trai, thêm nguyên chủ nữa là tổng cộng có ba đứa, hai người tuy rằng sau khi tái hôn không sinh thêm, nhưng bởi vì Vu Đại Trụ cùng Liễu Thục Vinh đều là người phúc hậu, một nhà năm người sống rất hoà thuận vui vẻ.
Đặc biệt là nguyên chủ, được cha mẹ, còn có hai anh trai ở trên rất săn sóc, nói là cô gái hạnh phúc nhất toàn bộ thôn Tiểu Thạch cũng không quá
Liễu Thục Vinh đã gặp qua việc đời, biết cô gái cả ngày ở nhà, một chữ cũng không biết sẽ không có tương lai, cho nên bà liền nói với Vu Đại Trụ, muốn cho con gái đi học.
Nguyên chủ cũng coi như là có tiền đồ, từ trường tiểu học thi đậu trường sơ trung (cấp 2) công xã, sau lại đi học cao trung (cấp 3), cuối cùng thậm chí thi đậu đại học chuyên khoa, tuy rằng không phải đại học chân chính, nhưng đây cũng coi như đứng đầu trong thôn, mặc kệ là nguyên chủ hay người nhà cô ấy, lúc đi ra ngoài đều rất được mọi người tôn trọng.
Đại học chuyên khoa ở tỉnh thành không chỉ có xa mà chi tiêu cũng lớn, nhưng Liễu Thục Vinh cùng Vu Đại Trụ đều nguyện ý tiếp tục nuôi nguyên chủ, cho tiền cho phiếu để con gái có thể học tập thật tốt.
Nhưng không nghĩ tới cô ấy vừa đi học liền xảy ra chuyện.
Hiện tại sinh viên đại học chuyên khoa vô cùng quý giá, chỉ cần tốt nghiệp là có thể được sắp xếp công việc ở tại trong thành kiếm tiền, lúc người trong thôn Tiểu Thạch nghĩ nguyên chủ sẽ ở lại trong thành thì đột nhiên cô ấy trở về, còn dắt theo một gã đàn ông.
Nguyên chủ đã kết hôn cùng gã đàn ông đó.
Gã tên Trang Bạch Vũ, là người tỉnh thành, cũng là đàn anh lớn hơn nguyên chủ ba tuổi, sau khi vào trường học, hai người rất nhanh đã hẹn hò, Trang Bạch Vũ là người thành phố nhưng trong lòng lại có một giấc mộng, đó chính là xây dựng nông thôn, đền đáp tổ quốc!
Ở niên đại này còn chưa có cách gọi “thanh niên trí thức”, thậm chí người ta xem những người thành phố chủ động xuống nông thôn là ngu xuẩn, nhưng nguyên chủ không cảm thấy vậy.

Cô ấy cảm thấy Trang Bạch Vũ như vậy rất có sức hút, không chỉ có dứt khoát kiên quyết cùng gã kết hôn, còn trực tiếp thôi học cùng gã trở về thôn Tiểu Thạch.
Lúc biết tin tức này Liễu Thục Vinh tức giận đến mức trực tiếp hôn mê bất tỉnh, bắt nguyên chủ nhất định phải trở về tiếp tục đi học, dù sao Trang Bạch Vũ tới nông thôn là bởi vì hắn nhập học sớm hơn cô ấy hai năm, đã tốt nghiệp và bằng cấp cũng đã tới tay, nhưng nguyên chủ thì sao, thôi học xong cái gì cũng không có!
Nhưng nguyên chủ đã quyết tâm, bất luận thế nào cũng không chịu trở về, cô ấy nhất định phải ở bên Trang Bạch Vũ, cùng gã xây dựng nông thôn.
Chỉ là hiện thực khác với mộng tưởng, sau khi Trang Bạch Vũ tới nông thôn, gã nhanh chóng phát hiện nơi này hoàn toàn không giống với những gì gã tưởng tượng, gã chịu khổ không nổi, lập tức từ bỏ lý tưởng của mình, chuẩn bị trực tiếp trở về thành, đúng lúc này nguyên chủ lại mang thai, đau khổ cầu xin Trang Bạch Vũ ở lại.
Gã không tình nguyện tạm thời đáp ứng.
Vì để giữ Trang Bạch Vũ ở lại, nguyên chủ nỗ lực cái gì cũng làm, từ đây trong mắt cô ấy không còn cha mẹ, không còn anh em, ngay cả hai đứa con trai sinh đôi cũng không quan tâm, một lòng dán lên người Trang Bạch Vũ, hèn mọn đến cực điểm chỉ để gã ở lại sống cùng mình.
Nhưng Trang Bạch Vũ vẫn cứ đi, buổi tối sinh nhật 4 tuổi của hai đứa con trai, gã chuốc say nguyên chủ lừa cô ấy ký giấy ly hôn sau đó liền chạy trốn.

Nguyên chủ tỉnh lại thất hồn lạc phách, lập tức liền muốn đuổi theo, nhưng Liễu Thục Vinh đã chịu không nổi việc con gái cứ chà đạp bản thân mình như vậy, đem tất cả hành lý cùng tiền thu lại, không cho cô ấy đi.
Khi nguyên chủ hết đường xoay sở thì đột nhiên nghe được bà mối trong thôn nói, có quân nhân muốn tìm vợ kết hôn lần hai, điều kiện không cần cao, người thành thật là được, quan trọng nhất chính là lập tức là có thể cùng hắn đi quân đội tùy quân.
Nguyên chủ vừa nghe lời này lập tức có chủ ý, quân nhân à! Vậy trong tay nhất định có không ít tiền, nếu mình đáp ứng cùng hắn kết hôn không phải có thể nhận không ít lễ hỏi sao?
Nguyên chủ lập tức rửa mặt đi tìm Liễu Thục Vinh, nói mình muốn đồng ý việc hôn nhân này, Liễu Thục Vinh tuy rằng kinh ngạc nhưng nghĩ đến con gái có thể thoát khỏi biển lửa Trang Bạch Vũ, liền đáp ứng nhìn xem.
Quân nhân nọ tên Hàn Liệt, là một phó đoàn trưởng, nhìn qua tuy rằng rất nghiêm túc nhưng vẻ mặt chính trực, Liễu Thục Vinh vừa thấy liền biết người này so Trang Bạch Vũ thì tốt hơn nhiều, hơn nữa hiện tại mọi người đối với quân nhân đều như có filter làm đẹp, Liễu Thục Vinh càng nhìn càng cảm thấy không tồi, bà liền hỏi nguyên chủ thế nào.
Nguyên chủ chỉ muốn lễ hỏi, căn bản chưa nghe vào tai đã lập tức gật gật đầu.
Lễ hỏi của Hàn Liệt rất nhanh đã đưa đến, quả nhiên không ít, ước chừng khoảng 150 đồng, nhìn thấy nhiều tiền như vậy nguyên chủ vui vẻ cực kỳ, sau khi biết Trang Bạch Vũ còn ở huyện thành lập tức đến tìm gã.
Nhưng Trang Bạch Vũ trực tiếp hung hăng đuổi cô ấy đi, còn nói mình chưa từng có thích cô, cũng căn bản không muốn đưa theo cô trở về thành, từ ngữ ác độc từ người yêu giống như thanh đao sắc bén đâm vào lòng nguyên chủ, cô ấy chỉ có thể thất hồn lạc phách trở về nhà, nửa đường cô bị vướng cục đá ngã đập đầu, rơi vào hôn mê.
Thật ra nguyên chủ vẫn có thể sống, nhưng cô ấy đã mất đi người yêu, cảm giác cuộc sống không còn ý nghĩa, dứt khoát đem cơ hội sống nhường cho Liễu Tố Tố, còn mình đi đầu thai.
Cho nên lúc Liễu Tố Tố tỉnh lại mới có thể phát hiện mình đang nằm ở mép đường cái, đỉnh đầu là ánh mặt trời vô cùng loá mắt, sắp xếp rõ ràng ký ức xong, cô cảm thấy mình giống như bị người ta lừa.
“Haizz~” Liễu Tố Tố bụm mặt thở dài.
Đúng lúc này, cô rõ ràng cảm thấy một ánh mắt dừng trên người mình, vừa quay đầu đã thấy một người đàn ông cao lớn mặc quân trang, đi bên cạnh còn có bốn đứa bé.
“Đồng chí Liễu, cô không sao chứ?” Nhìn Liễu Tố Tố ngã trên mặt đất, Hàn Liệt nhíu mày hỏi.
Hai đứa nhóc đứng phía sau anh lập tức nhào tới ôm Liễu Tố Tố, bắt đầu khóc: “Nương ơi, nương không sao chứ, sao nương không nói lời nào thế!”
Liễu Tố Tố rất muốn nói dì không phải nương các cháu, nương các cháu đã đi rồi.

Nhưng nhớ đến mình đáp ứng nguyên chủ chỉ có thể từ bỏ ý tưởng này.
Hơn nữa cô không nói lời nào cũng không phải bởi vì không muốn nói, mà là đầu choáng váng còn bị phơi nắng nửa ngày, sắp bị cảm nắng đến nơi rồi!
Cũng may Hàn Liệt tham gia quân ngũ nhìn ra cô không ổn, đem hai đứa nhỏ đẩy ra, nói một câu “Mạo phạm rồi.”, liền ôm Liễu Tố Tố lên đặt ở dưới bóng cây, lại lấy ra ấm nước quân dụng, dùng ống tay áo xoa xoa miệng bình đưa qua: “Uống một chút đi.”
Liễu Tố Tố nâng cánh tay bủn rủn lên, cũng chú ý nam nữ khác biệt liền uống lên vài hớp nước mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, cũng may hiện tại vẫn là tháng tư, ánh mặt trời tuy lớn nhưng vẫn có gió nhẹ thổi qua mang đi khí nóng.
Nhìn gương mặt kiên nghị, ngũ quan lập thể của Hàn Liệt, trong lòng cô thật sự thấy khó hiểu, loại đàn ông như thế này chẳng lẽ không tốt hơn nhiều so với gã tiểu bạch kiểm Trang Bạch Vũ kia sao? Vì cái gì mà nguyên chủ cứ luẩn quẩn trong lòng hoài vậy?
“Không có việc gì chứ?” Hàn Liệt hỏi.
Liễu Tố Tố gật gật đầu: “Khá hơn nhiều rồi.

Mọi người sao lại tới đây?”
Hàn Liệt nói: “Tôi là tới tìm cô, lúc đến thôn Tiểu Thạch thì thấy Trang Tiền cùng Trang Trình đang khóc nháo muốn tìm nương, hai đứa nói cô đi về phía huyện thành, tôi sợ bọn nhỏ xảy ra chuyện nên liền đưa hai đứa đi cùng luôn.”
Lúc xem mắt nguyên chủ cũng không gạt Hàn Liệt chuyện mình đã kết hôn và có con nên anh biết hai đứa bé và đưa bọn nó đến.
Nói đến cũng kỳ quái, nguyên chủ đối hai đứa bé là thật sự rất tệ, cô ấy tưởng rằng do sinh con mới khiến Trang Bạch Vũ mất đi hứng thú với mình, ngày thường tuy rằng không đánh mắng con nhưng cũng không yêu thương gì cho cam, nếu không phải Liễu Thục Vinh chăm sóc, không biết là có lớn được không nữa.
Ngoài dự đoán hai đứa bé lại rất yêu nương mình, vừa mới nhìn đến nương ngã trên mặt đất lập tức hỏi han quan tâm.
Nhưng con cái có ngoan ngoãn thế nào thì Liễu Tố Tố cũng vui không nổi, bởi vì lúc này cô nhìn hai đứa bé của nguyên chủ còn có hai bé của Hàn Liệt, đột nhiên cô bừng tỉnh, đâu có giống mấy đứa trẻ bình thường chứ, rõ ràng là hai pháo hôi với hai vai ác trong sách mà.
Quyển sách này là cô nghe đồng nghiệp kể, đồng nghiệp của cô thích đọc tiểu thuyết, thỉnh thoảng cô ấy hay cùng cô tán nhảm cảm thán thời đại này sinh nhiều con: “Nói về một nhà vai ác này, hai vai ác này là anh em, thêm cả mẹ kế dắt đến nữa, tổng cộng là có bốn đứa.”
Phải biết rằng trong tương lai tỉ lệ sinh sản rất thấp, đừng nói một nhà bốn con, có khả năng bốn nhà cũng không có một đứa con nào.

Cũng bởi vậy mà người trong tương lai rất thích trẻ con, Liễu Tố Tố tất nhiên cũng không ngoại lệ.
Cô lắm miệng hỏi một câu: “Vậy bọn nhỏ do mẹ kế dắt theo cũng là vai ác sao?”
“Sao có thể chứ, hai đứa con của mẹ kế không thông minh lắm, đứa tên Trang Tiền là thằng nhóc tham tiền, còn chưa có đầy 10 tuổi đã bị bọn buôn người dùng hai mao tiền lừa đi rồi, còn bị đánh gãy chân nữa, đứa tên Trang Trình thì như con khỉ, năm 5 tuổi ngã từ trên núi xuống chết luôn.”
Lúc ấy Liễu Tố Tố không có cảm giác gì, lúc này nhìn hai đứa con trai không thông minh lắm mặt đầy nôn nóng nhìn mình chằm chằm, cô chỉ cảm thấy đau đầu.
Một lát sau, cô chỉ vào hai đứa bé đứng phía sau Hàn Liệt, nói: “Đây là Niệm Tô cùng Chiêu Đệ hả?”
Hàn Liệt có chút kinh ngạc: “Cô còn nhớ rõ?”
Lúc ấy anh nói sơ qua, không nghĩ tới Liễu Tố Tố còn nhớ rõ.
Liễu Tố Tố rất hy vọng mình không nhớ rõ!
Nhưng này hai đứa bé này được đồng nghiệp nhắc mãi rất nhiều lần, bé trai là Niệm Tô, bị bệnh trầm cảm rất nặng, sau này lớn lên quả thật chính là vai ác báo đời điển hình, còn Chiêu Đệ từ khi còn nhỏ đã bị những kẻ cặn bã khi dễ, cuối cùng gây thành đại họa……
Liễu Tố Tố chỉ cảm thấy đầu càng đau, nhưng bình tĩnh mà xem xét, cô đã đáp ứng nguyện vọng của nguyên chủ.

Mà trong tương lai bởi vì quá ít trẻ con nên bất cứ ai cũng thập phần săn sóc, Liễu Tố Tố cũng vậy.

Cô vốn đã thích trẻ con, muốn cô rõ ràng biết tình huống gì sẽ xảy ra, mà lựa chọn khoanh tay đứng nhìn để cả đời của bọn nhỏ bị hủy, cô làm không được.
Còn việc nguyên chủ đáp ứng hôn sự nữa.
Nhìn thân hình cao lớn của Hàn Liệt, Liễu Tố Tố chỉ cảm thấy nguyên chủ có chút ngốc, tiền lễ hỏi của quân nhân cũng dám lừa, không biết quân hôn (hôn nhân của quân nhân) được bảo vệ sao, hiện tại Hàn Liệt đã đưa lễ hỏi, báo cáo kết hôn cũng đã gửi, may mắn là không chạy trốn thành công, bằng không bị bắt trở về liền phải ngồi tù!
Muốn cự tuyệt cũng được thôi, nhìn bộ dáng Hàn Liệt, chỉ cần đem lễ hỏi trả lại, tiếp đó giải thích nguyên do, anh khẳng định sẽ không gây khó dễ.

Nhưng Liễu Tố Tố biết, hiện tại là năm 57, hơn một năm sau sẽ có nạn đói, còn có cuộc Cách mạng văn hoá thập niên 70 nữa.

Chỉ có ở quân đội mới là an toàn nhất.
Hơn nữa Liễu Tố Tố cô dựa vào đất nước học được một thân bản lĩnh, hiện tại mặc dù là thay đổi thời đại cũng không thể quên, chỉ có đến quân đội mới có thể tìm được cơ hội phát huy, làm một ít việc khả năng cho phép.
Chỉ là trước mắt còn có việc quan trọng nhất——tiền trợ cấp Hàn Liệt được bao nhiêu, anh có nguyện ý giao cho cô hay không, nếu cái này không đủ thì mấy kế hoạch khác đều đổ bể, cho nên cô hít vào một hơi, trực tiếp mở miệng: “Tôi có lời muốn hỏi anh.”
“Hai chúng ta nói chuyện đi.”
Hai người dường như cùng mở miệng, cùng ngẩn người, Hàn Liệt nói: “Vậy cô trước nói đi.”
Anh thật ra muốn nói nếu không thì chúng ta không kết hôn nữa, dù sao Hàn Liệt cũng nhìn ra được là Liễu Tố Tố có vẻ không tích cực lắm.

Lúc gặp mặt thì cô không thích nói chuyện, chờ đến lúc quyết định kết hôn, muốn gửi báo cáo kết hôn thì cô lại ấp a ấp úng, hôm nay đã nói là sẽ gặp mặt, còn trộm một mình chạy tới huyện thành.
Anh tuy rằng không biết vì sao, nhưng anh cũng hiểu rõ, đây tuyệt đối không phải biểu hiện vừa lòng với việc kết hôn.

Hàn Liệt đúng là vội vã muốn tìm người giúp mình chăm sóc con, nhưng anh là quân nhân, loại việc bức bách nữ đồng chí thế này anh làm không được.
Liễu Tố Tố dựa vào thân cây: “Hàn phó đoàn trưởng, tiền trợ cấp mỗi tháng của anh là bao nhiêu?”
Hàn Liệt đầy đầu mờ mịt, vẫn đáp: “Mỗi tháng 75 đồng cùng với trợ cấp và phiếu chứng tương ứng.”
“Vậy anh có nguyện ý mỗi tháng đem tiền nộp lên cho tôi nuôi con không?”
Hàn Liệt càng nghi hoặc hơn nhưng vẫn đáp theo bản năng: “Đương nhiên rồi.”
Anh ở bộ đội cũng không cần tiêu tiền, muốn người ta chăm sóc con cho mình, khẳng định phải trả tiền rồi, bằng không ăn cái gì uống cái gì đây?
“Vậy là tốt rồi.” Liễu Tố Tố yên tâm cười, đây là nụ cười đầu tiên của cô sau khi xuyên đến, nhìn Hàn Liệt đột nhiên cảm thấy mình như bị hoa mắt.
Có tiền tiêu, có cơm ăn, ở thập niên 60 lương thực khan hiếm không có gì quan trọng hơn chuyện này.
Còn có bốn đứa bé và đám chuyện rắc rối nguyên chủ để lại, Liễu Tố Tố cảm thấy, chỉ cần bụng no rồi thì còn phiền toái gì không giải quyết được chứ?
Được rồi, cũng không rối rắm lắm.
Liễu Tố Tố hắng giọng, chính thức mở miệng nói: “Vậy đồng chí Hàn Liệt này, chúng ta liền đi đăng ký kết hôn đi.”
Hàn Liệt đang chuẩn bị đưa ra quyết định hủy hôn liền ngây ngẩn cả người.
Trực tiếp đi đăng ký?
Đây có phải là đồng chí Liễu đến gặp mặt anh cũng không muốn không đấy?.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: 15: Chương 14-2
16 Chương 16: 16: Chương 15
17 Chương 17: 17: Chương 15-2
18 Chương 18: 18: Chương 16
19 Chương 19: 19: Chương 16-2
20 Chương 20: 20: Chương 17
21 Chương 21: 21: Chương 17-2
22 Chương 22: 22: Chương 18
23 Chương 23: 23: Chương 18-2
24 Chương 24: 24: Chương 19
25 Chương 25: 25: Chương 19-2
26 Chương 26: 26: Chương 20
27 Chương 27: 27: Chương 20-2
28 Chương 28: 28: Chương 21
29 Chương 29: 29: Chương 21-2
30 Chương 30: 30: Chương 22-1
31 Chương 31: 31: Chương 22-2
32 Chương 32: 32: Chương 23
33 Chương 33: 33: Chương 23-2
34 Chương 34: 34: Chương 24
35 Chương 35: 35: Chương 24-2
36 Chương 36: 36: Chương 25 1
37 Chương 37: 37: Chương 25-2
38 Chương 38: 38: Chương 26
39 Chương 39: 39: Chương 27
40 Chương 40: 40: Chương 27-2
41 Chương 41: 41: Chương 28
42 Chương 42: 42: Chương 28-2
43 Chương 43: 43: Chương 29
44 Chương 44: 44: Chương 29-2
45 Chương 45: 45: Chương 30
46 Chương 46: 46: Chương 30-2
47 Chương 47: 47: Chương 31
48 Chương 48: 48: Chương 31-2
49 Chương 49: 49: Chương 32
50 Chương 50: 50: Chương 32-2
51 Chương 51: 51: Chương 33
52 Chương 52: 52: Chương 33-2
53 Chương 53: 53: Chương 34
54 Chương 54: 54: Chương 34-2
55 Chương 55: 55: Chương 35
56 Chương 56: 56: Chương 35-2
57 Chương 57: 57: Chương 36
58 Chương 58: 58: Chương 36-2
59 Chương 59: 59: Chương 37
60 Chương 60: 60: Chương 37-2
61 Chương 61: 61: Chương 38
62 Chương 62: 62: Chương 39
63 Chương 63: 63: Chương 39-2
64 Chương 64: 64: Chương 40
65 Chương 65: 65: Chương 40-2
66 Chương 66: 66: Chương 41
67 Chương 67: 67: Chương 41-2
68 Chương 68: 68: Chương 42
69 Chương 69: 69: Chương 42-2
70 Chương 70: 70: Chương 43
71 Chương 71: 71: Chương 43-2
72 Chương 72: 72: Chương 44
73 Chương 73: 73: Chương 44-2
74 Chương 74: 74: Chương 45
75 Chương 75: 75: Chương 45-2
76 Chương 76: 76: Chương 46
77 Chương 77: 77: Chương 46-2
78 Chương 78: 78: Chương 47
79 Chương 79: 79: Chương 47-2
80 Chương 80: 80: Chương 48
81 Chương 81: 81: Chương 49
82 Chương 82: 82: Chương 49-2
83 Chương 83: 83: Chương 50
84 Chương 84: 84: Chương 50-2
85 Chương 85: 85: Chương 51
86 Chương 86: 86: Chương 51-2
87 Chương 87: 87: Chương 52
88 Chương 88: 88: Chương 52-2
89 Chương 89: 89: Chương 53
90 Chương 90: 90: Chương 54
91 Chương 91: 91: Chương 54-2
92 Chương 92: 92: Chương 55
93 Chương 93: 93: Chương 55-2
94 Chương 94: 94: Chương 56
95 Chương 95: 95: Chương 57
96 Chương 96: 96: Chương 58
97 Chương 97: 97: Chương 58-2
98 Chương 98: 98: Chương 59
99 Chương 99: 99: Chương 59-2
100 Chương 100: 100: Chương 60
101 Chương 101: 101: Chương 61
102 Chương 102: 102: Chương 62
103 Chương 103: 103: Chương 62-2
104 Chương 104: 104: Chương 63
105 Chương 105: 105: Chương 64
106 Chương 106: 106: Chương 65
107 Chương 107: 107: Chương 66
108 Chương 108: 108: Chương 67
109 Chương 109: 109: Chương 68
110 Chương 110: 110: Chương 69
111 Chương 111: 111: Chương 69-2
112 Chương 112: 112: Chương 70
113 Chương 113: 113: Chương 70-2
114 Chương 114: 114: Chương 71
115 Chương 115: 115: Chương 72
116 Chương 116: 116: Chương 73
117 Chương 117: 117: Chương 74
118 Chương 118: 118: Chương 75
119 Chương 119: 119: Chương 75-2
120 Chương 120: 120: Chương 76
121 Chương 121: 121: Chương 76-2
122 Chương 122: 122: Chương 77
123 Chương 123: 123: Chương 78
124 Chương 124: 124: Chương 78-2
125 Chương 125: 125: Chương 79
126 Chương 126: 126: Chương 79-2
127 Chương 127: 127: Chương 80
128 Chương 128: 128: Chương 80-2
129 Chương 129: 129: Chương 81
130 Chương 130: 130: Chương 81-2
131 Chương 131: 131: Chương 82
132 Chương 132: 132: Chương 83
133 Chương 133: 133: Chương 83-2
134 Chương 134: 134: Chương 84
135 Chương 135: 135: Chương 84-2
136 Chương 136: 136: Chương 85
137 Chương 137: 137: Chương 86
138 Chương 138: 138: Chương 87
139 Chương 139: 139: Chương 88
140 Chương 140: 140: Chương 89
141 Chương 141: 141: Chương 90
142 Chương 142: 142: Chương 91
143 Chương 143: 143: Chương 92
144 Chương 144: 144: Chương 93
Chapter

Updated 144 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: 15: Chương 14-2
16
Chương 16: 16: Chương 15
17
Chương 17: 17: Chương 15-2
18
Chương 18: 18: Chương 16
19
Chương 19: 19: Chương 16-2
20
Chương 20: 20: Chương 17
21
Chương 21: 21: Chương 17-2
22
Chương 22: 22: Chương 18
23
Chương 23: 23: Chương 18-2
24
Chương 24: 24: Chương 19
25
Chương 25: 25: Chương 19-2
26
Chương 26: 26: Chương 20
27
Chương 27: 27: Chương 20-2
28
Chương 28: 28: Chương 21
29
Chương 29: 29: Chương 21-2
30
Chương 30: 30: Chương 22-1
31
Chương 31: 31: Chương 22-2
32
Chương 32: 32: Chương 23
33
Chương 33: 33: Chương 23-2
34
Chương 34: 34: Chương 24
35
Chương 35: 35: Chương 24-2
36
Chương 36: 36: Chương 25 1
37
Chương 37: 37: Chương 25-2
38
Chương 38: 38: Chương 26
39
Chương 39: 39: Chương 27
40
Chương 40: 40: Chương 27-2
41
Chương 41: 41: Chương 28
42
Chương 42: 42: Chương 28-2
43
Chương 43: 43: Chương 29
44
Chương 44: 44: Chương 29-2
45
Chương 45: 45: Chương 30
46
Chương 46: 46: Chương 30-2
47
Chương 47: 47: Chương 31
48
Chương 48: 48: Chương 31-2
49
Chương 49: 49: Chương 32
50
Chương 50: 50: Chương 32-2
51
Chương 51: 51: Chương 33
52
Chương 52: 52: Chương 33-2
53
Chương 53: 53: Chương 34
54
Chương 54: 54: Chương 34-2
55
Chương 55: 55: Chương 35
56
Chương 56: 56: Chương 35-2
57
Chương 57: 57: Chương 36
58
Chương 58: 58: Chương 36-2
59
Chương 59: 59: Chương 37
60
Chương 60: 60: Chương 37-2
61
Chương 61: 61: Chương 38
62
Chương 62: 62: Chương 39
63
Chương 63: 63: Chương 39-2
64
Chương 64: 64: Chương 40
65
Chương 65: 65: Chương 40-2
66
Chương 66: 66: Chương 41
67
Chương 67: 67: Chương 41-2
68
Chương 68: 68: Chương 42
69
Chương 69: 69: Chương 42-2
70
Chương 70: 70: Chương 43
71
Chương 71: 71: Chương 43-2
72
Chương 72: 72: Chương 44
73
Chương 73: 73: Chương 44-2
74
Chương 74: 74: Chương 45
75
Chương 75: 75: Chương 45-2
76
Chương 76: 76: Chương 46
77
Chương 77: 77: Chương 46-2
78
Chương 78: 78: Chương 47
79
Chương 79: 79: Chương 47-2
80
Chương 80: 80: Chương 48
81
Chương 81: 81: Chương 49
82
Chương 82: 82: Chương 49-2
83
Chương 83: 83: Chương 50
84
Chương 84: 84: Chương 50-2
85
Chương 85: 85: Chương 51
86
Chương 86: 86: Chương 51-2
87
Chương 87: 87: Chương 52
88
Chương 88: 88: Chương 52-2
89
Chương 89: 89: Chương 53
90
Chương 90: 90: Chương 54
91
Chương 91: 91: Chương 54-2
92
Chương 92: 92: Chương 55
93
Chương 93: 93: Chương 55-2
94
Chương 94: 94: Chương 56
95
Chương 95: 95: Chương 57
96
Chương 96: 96: Chương 58
97
Chương 97: 97: Chương 58-2
98
Chương 98: 98: Chương 59
99
Chương 99: 99: Chương 59-2
100
Chương 100: 100: Chương 60
101
Chương 101: 101: Chương 61
102
Chương 102: 102: Chương 62
103
Chương 103: 103: Chương 62-2
104
Chương 104: 104: Chương 63
105
Chương 105: 105: Chương 64
106
Chương 106: 106: Chương 65
107
Chương 107: 107: Chương 66
108
Chương 108: 108: Chương 67
109
Chương 109: 109: Chương 68
110
Chương 110: 110: Chương 69
111
Chương 111: 111: Chương 69-2
112
Chương 112: 112: Chương 70
113
Chương 113: 113: Chương 70-2
114
Chương 114: 114: Chương 71
115
Chương 115: 115: Chương 72
116
Chương 116: 116: Chương 73
117
Chương 117: 117: Chương 74
118
Chương 118: 118: Chương 75
119
Chương 119: 119: Chương 75-2
120
Chương 120: 120: Chương 76
121
Chương 121: 121: Chương 76-2
122
Chương 122: 122: Chương 77
123
Chương 123: 123: Chương 78
124
Chương 124: 124: Chương 78-2
125
Chương 125: 125: Chương 79
126
Chương 126: 126: Chương 79-2
127
Chương 127: 127: Chương 80
128
Chương 128: 128: Chương 80-2
129
Chương 129: 129: Chương 81
130
Chương 130: 130: Chương 81-2
131
Chương 131: 131: Chương 82
132
Chương 132: 132: Chương 83
133
Chương 133: 133: Chương 83-2
134
Chương 134: 134: Chương 84
135
Chương 135: 135: Chương 84-2
136
Chương 136: 136: Chương 85
137
Chương 137: 137: Chương 86
138
Chương 138: 138: Chương 87
139
Chương 139: 139: Chương 88
140
Chương 140: 140: Chương 89
141
Chương 141: 141: Chương 90
142
Chương 142: 142: Chương 91
143
Chương 143: 143: Chương 92
144
Chương 144: 144: Chương 93
footer(); ?>