Chương 276

Thiên Hạ
Chương 276 : Nước cờ kép
gacsach.com

ngày hôm sau là ngày nghỉ của triều đình, triều Đường không phải dùng chế độ một tuần bảy ngày, mà lấy tuần nhật* làm một chu kỳ, tuần nhật chính là ngày nghỉ. trong ngày đó bá quan được nghỉ một ngày, các việc triều chính đều đình chỉ cả. bận rộn suốt chín ngày, bá quan văn võ đều mỏi mệt không chịu nổi, đều trốn ở trong nhà hưởng thụ một ngày hiếm hoi này.

*Tuần nhật là mười ngày

Nhưng đối với Đại Đường hoàng đế Lý Long Cơ, tuần nhật lại không có ý nghĩa gì cả, hắn gần như mỗi ngày đều ở trong trạng thái nhàn rỗi. chỉ có trường hợp đặc biệt phát sinh, hắn mới phải ra mặt giải quyết vấn đề.

Hôm nay chính là có tình trạng đặc biệt, giữa trưa, hắn nhận được một quyển tấu chương do đứa con trai cả dâng lên. nói rõ ra, thì đó là một thư cáo trạng minh oan. hắn muốn lật lại vụ án oan xảy ra cách đây hai năm. Hai năm trước, lúc đó Lý Khánh An nhậm chức Hà nam đạo Quan sát sứ tại huyện Uất Trì gặp phải thích khách, hơn năm mươi tên thích khách bị giết, lúc ấy chứng cứ để lại tại hiện trường cũng đều vô cùng xác thực chứng minh là do Khánh vương Lý Tông ở phía sau làm chủ mưu. Lúc ấy, vụ án Lý Tông ở Biện Châu nuốt chiếm đất đai của dân cũng đồng thời bị phát hiện, để làm dịu cơn thịnh nộ của dân chúng, Lý Long Cơ đã không có điều tra sâu vào vụ án ám sát đó, trực tiếp đem nó tính vào trên đầu của Lý Tông, Lý Tông bởi vậy mà bị lột bỏ hết thảy chức vụ. ở nhà bế môn sám hối một năm.

Thời gian đã dần dần trôi qua hai năm. Lý Long Cơ cũng gần như quên việc này rồi. nhưng sau mấy ngày Đệ vương bị ám sát, Khánh vương Lý Tông đột nhiên cầu xin lật lại vụ án đó, điều này làm cho Lý Long Cơ thực sự kinh ngạc, hắn kinh ngạc không phải bởi bản thân vụ án. mà là thời cơ mà Lý Tông lựa chọn rất khôn khéo, cũng chính là ngay sau ba ngày Dương Quốc Trung và Lý Khánh An ở Hưng Khánh cung tranh chấp.

Dương Quốc Trung và Lý Khánh An tranh chấp cho thấy điều gì. cho thấy vụ Đệ vương bị ám sát rất có thể là ngụy tạo, ít nhất Lý Long Cơ đã đoán được một hai phần, ngay tại thời khắc mấu chốt này, Khánh vương đột nhiên lật lại vụ án. Lý Long Cơ cũng không thể không thán phục Khánh vương nắm bắt thời cơ một cách khôn khéo.

Sự việc đã qua đi hai năm. Lý Long Cơ cũng đã nhớ không rõ rồi, hắn lại sai người tìm những ghi chép báo cáo lúc đó, hắn bắt đầu dần dần nhớ ra tình hình lúc đó.

Lúc ấy hắn nhận được bản báo cáo điều tra liền có sự hoài nghi. làm sao lại có thích khách đem thân phận của kẻ chủ mưu đưa ra tại hiện trường như thế chứ, lệnh bài của Khánh vương phủ. trên chuôi đao dùng để ám sát lại có khắc chữ Khánh vương, những chứng cứ này đều vô cùng vớ vẩn. còn có hai tên thích khách bị bắt sống thì đã bị giết để diệt khâu, sự việc cũng chăng đi đến đâu. chỉ là vì giết một người răn trăm người, để dập tắt sự giận dừ của công chúng, hắn mới dùng đứa con cả Lý Tông để làm vật hi sinh. Vụ án này đã chìm vào trong quên lãng hai năm. hiện tại lại đột nhiên bị lật tung lên. Lý Long Cơ không khỏi lâm vào trầm tư mà suy nghĩ.

Chẳng lẽ đứa con trai cả đã chịu nhẫn nhịn suốt hai năm trời? vẫn đang đợi chờ cơ hội? Xem ra rất giống. Lý Tông ở trong tấu chương chỉ thẳng ra là do Đệ vương giá họa cho hắn. vả lại còn có chứng cớ, hai thích khách duy nhất có thế xác nhận thân phận chính là do quân sự của Đệ vương mua từ trong ngục giam ra. ngoài ra còn có khế ước lúc ấy đã để lại.

Lý Long Cơ đang chậm rãi lật xem bản tấu chương này, sắc mặt càng lúc càng sa sầm xuống, hắn biết đứa con trai cả rất có thể là bị oan uổng. nhưng không ngờ tới lại là Đệ vương, hắn đã hai lần lập ra kế hoạch ám sát rồi.

“Pằng!” Một tiếng. Lý Long Cơ nện một quyền thật mạnh xuống bàn. thấp giọng mắng: “Đúng là cả gan làm loạn!”

Hắn cất tấu chương đi, lập tức xuống chỉ nói: “Tuyên ý chỉ của trẫm, tốc triệu Khánh vương. Đệ vương vào cung.”

Sau nửa canh giờ. Khánh vương và Đệ vương trước sau đi tới Hưng Khánh điện. Lý Tông đã có sự chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho buổi gặp ngày hôm nay. Hắn cũng biết, hôm nay chính là một bước ngoặt trong cuộc đời hắn. phụ hoàng hắn đã hai năm không có gặp hắn rồi. nếu hắn còn không lên tiếng, cục diện chính trị của Đại Đường sẽ không còn có cơ hội dành cho hắn nữa.

Lý Tông hai năm nay đã vỗ béo bản thân mình lên rất nhiều, nhưng vì muốn che giấu sự béo phì của hắn trước mặt phụ hoàng, hắn đã dùng suốt một canh giờ để tiến hành hoá trang, dùng loại phấn trắng xanh để che đậy sắc dầu mỡ trên mặt, đội mũ sa sẫm màu. lại thay chiếc trường bào rộng thùng thình, như vậy, nhìn hắn bèn có vẻ hơi gầy đi một chút. ít nhất cũng không mập mạp đến nỗi làm người ta khiếp sợ.

Nhưng cách đi đứng của hắn lại có vấn đề, hắn đã không thể tự đi đường được nữa rồi. chân của hắn không thể chống đỡ nổi sức nặng của thân thể. bắt buộc phải người đỡ đi. điểm này thì không cách nào che giấu được.

Hai gã hoạn quan đỡ Lý Tông đi vào, hắn vừa bước vào cửa điện liền quỳ rạp trên mặt đất gào khóc: “Phụ hoàng, con rốt cục lại gặp được cha rồi.”

Hắn gần như là bò đến bên cạnh chân của Lý Long Cơ, cố hết sức mà dập đầu: “Hài nhi hai năm này ngày nào cũng đều nhớ nhung phụ hoàng đó!”

Cho dù sự biểu lộ tình cảm của hắn có chút khoa trương, nhưng chính vì như vậy, lại che giấu đi việc hắn không thể đi lại bình thường được, hơn nữa ấn tượng đầu tiên để lại cho Lý Long Cơ không phải là mập mạp, mà là tình cảm cha con ruột rà ôm ấp nỉ non.

Lý Long Cơ nhìn đứa con trai cả của mình, cái mũi cũng có chút chua xót. từ nhỏ ông ta đã không thích đứa con trai cả này lắm. tư chất của hắn tầm thường, gánh vác không nổi sự kỳ vọng lớn lao mà Lý Long Cơ đặt ra với hắn. hắn tham ăn thích chơi bời. dưới sự so kè của đứa con kế Lý Anh thông minh hiếu học lại càng trở nên tối tăm ảm đạm hơn. bởi vậy hắn bị định sẵn không thể trở thành người kế vị của để quốc Đại Đường.

Mà nếu xóa đi tất cả các yếu tố chính trị, thì Lý Long Cơ lại phát hiện chỗ đáng yêu của đứa con trai này, hắn không có đầu óc giảo hoạt, sự ngu dốt của hắn khiến cho hắn không có nhiều tâm cơ như các huynh đệ của hắn. Con trai kế Lý Anh tuy rằng thông minh, nhưng không có tình cảm của người làm con. con trai thứ ba Lý Hanh thì ẩn trong sự nhu nhược lại có dã tâm. mà đứa con trai cả Lý Tông tuy rằng ngu dốt. nhưng lại có tình cha con ruột thịt đối với phụ thân, tình thân ruột thịt. Lý Long Cơ tới lúc tuổi già. mới bắt đầu dần dần hiểu được sự quan trọng của tình thân ruột thịt.

Nếu không phải suy xét theo góc độ của thái tử. đứa con trai cả Lý Tông vẫn là đứa con trai tốt. nghĩ đến chính mình hai năm trước đã đổ oan cho hắn. thì trong lòng Lý Long Cơ cũng không khỏi thầm áy náy. ông ta đương nhiên biết đứa tật xấu háo ăn ngon của đứa con trai, thân thể mập mạp hơn một chút, cũng không có quan hệ gì. trong thiên hạ có người cha mẹ nào lại ghét bỏ con cái mình vì nó mập quá đâu chứ?

“Tông nhi. con đứng lên đi!”

Lý Long Cơ nháy mắt ra hiệu với các hoạn quan bên cạnh. Lập tức có hai gã hoạn quan đi lên đỡ Lý Tông đứng lên. Lý Long Cơ lại sai người lấy một cái gối mềm cho hắn ngồi xuống.

Hắn thấy đứa con con khóc đến mức mặt đầy nước mũi nước mắt. trong lòng càng mềm lòng đi mấy phần, liền cười nói: “Con trai của ta hai năm nay ở trong phủ qua như thế nào?”

“Phụ hoàng, hài nhi tự biết nghiệp chướng của mình nặng nề, hai năm nay ở nhà bế môn sám hối, không dám ra khỏi cửa một bước.”

Lý Long Cơ gật gật đầu: “chỉ có sám hối thôi thì không thể được, quan trọng là phải xem hành động. trẫm nghe nói con đã đem đất đai tại Hà nam. Giang Hoài đều chia cho các nông dân nghèo không ruộng đất. trẫm cảm thấy rất an ủi và vui mừng. Cuối cùng con cũng đã có tiến bộ. biết được là không thể tát sạch nước ao mà bắt cá.”

Lý Tông sửng sốt. hắn đem đất đai cấp cho nông dân nghèo không ruộng đất khi nào thế? Làm gì có chuyện đó! Hắn khó khăn lắm mới tụ tập đất đai như thế làm sao có thể trả lại chứ? Lý Tông xoay chuyển tâm niệm, bỗng nhiên hiểu ra. nhất định là con trai Lý Cầu của hắn đã tự ý lén làm. Năm trước nó đã khuyên hắn từ bỏ một phần đất đai, kết quả bị hắn đánh cho một trận nhừ đòn. nhất định là nó rồi. chỉ có nó mới có thể lấy đất đai của mình mà cho đi.

Trong lòng Lý Tông mắng to một phen xối xả. nhưng ở trước mặt phụ hoàng, hắn cũng không dám biểu hiện ra hiện ra trên mặt. hắn vội vàng nói: “Đây là kết quả sám hối của nhi thần, lỗi của nhi thần chính là quá tham lam. từ nhỏ phụ hoàng chia lê, nhi thần luôn ăn thêm hai trái, tật xấu này kéo dài cho tới hôm nay. biến thành tham đất đai. Từ sau khi phụ hoàng quở trách nhi thần, nhi thần rút ra kinh nghiệm xương máu. rốt cục mới hiểu được, đạo lý quốc gia lấy dân làm gốc. nhi thần nguyện dâng gạo ra lần nữa. để giải quyết nạn thiên tai tại các nơi.”

Trong việc chiếm dụng đất đai, Lý Tông cũng không ngu dốt. hắn sợ phụ hoàng bắt hắn dâng ra đất đai lần nữa. liền tiên hạ thủ vi cường, tỏ vẻ chính mình tình nguyện quyên lương gạo. mà không nói chuyện đất đai.

Lý Long Cơ hiển nhiên không có nhìn thấu lòng dạ hẹp hòi của đứa con này, hắn vừa an ủi vừa vui mừng mà cười nói: “Con trai của ta quả nhiên tiến bộ hẳn ra.”

Lúc này, Đệ vương Lý Diễm cũng đi vào đại điện, trong lòng hắn thấp thỏm không yên, không biết đã xảy ra chuyện gì. Hai hôm trước tâm trạng hắn rối như tơ vò, Dương Quốc Trung muốn bắt Hình Tể nhưng bị thất thủ, làm cho âm mưu ám sát của hắn có nguy cơ bị bại lộ, cho dù Dương Quốc Trung đã thề thốt rằng không có bán đứng hắn. nhưng Lý Diễm lại cảm thấy phụ hoàng đã biết được chân tướng rồi, nếu không đã không tước đoạt cơ hội kế vị đông cung của hắn. mà lại để cho hắn đi An Tây.

Lúc đầu. việc đi An Tây làm cho hắn chán nản vô cùng, nhưng quân sư của hắn khuyên hắn. đi An Tây cũng là cơ hội ngàn năm có một để bồi dưỡng thế lực của mình. Lý Diễm cũng bắt đầu động lòng. An Tây đất đai rộng lớn, diện tích lớn không thua gì Đại Đường, nếu hắn có thể có được binh giáp mấy chục vạn, một khi thế cục Trung Nguyên hỗn loạn, hắn liền lập tức dẫn binh mà vào, vị tất không có cơ hội quay lại với ngôi vị đế vương. Vì thế. trong lòng hắn lại bất đầu tính toán hẳn lên. làm thế nào mới có thể đuổi Lý Khánh An đi. để người của hắn tiếp nhận chức vụ An Tây tiết độ sứ, đây là bước đầu tiên hắn thực sự nắm bắt An Tây trong tay.

Hai ngày nay hắn cùng quân sự của mình luôn bàn về việc này suốt, không ngờ Lý Long Cơ lại bỗng nhiên tuyên hắn vào cung, vừa rất khẩn trương, hắn cũng lờ mờ đoán được, có lẽ là chính thức nhâm mệnh hắn làm Lũng Hữu đạo chư phiên trấn an đại sứ.

Lý Diễm đi vào đại điện, vừa đưa mắt nhìn một cái liền thấy Khánh vương Lý Tông, trong lòng hắn không khỏi ngẩn ra. đã hai năm không có thấy hắn ta rồi. hắn ta sao lại xuất hiện vậy?

Hắn không kịp nghĩ nhiều, vội vàng tiến lên quỳ xuống trước mặt phụ hoàng: “Nhi thần tham kiến phụ hoàng, nguyện phụ hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!”

“ngươi thật sự hy vọng ta sống lâu trăm tuổi sao?” Lý Long Cơ lạnh lùng hỏi.

Lý Diễm sợ tới mức rùng mình một cái. cuống quít nói: “Phụ hoàng vì sao lại hỏi như vậy, nhi thần làm sao lại không hy vọng phụ hoàng sống lâu trăm tuối chứ, đây là nguyện vọng duy nhất của nhi thần mà.”

“Dối trá! Quá ư là dối trá!”

Lý Long Cơ giận không kiềm được, hắn càng ngày càng khó khắc chế sự phẫn nộ trong lòng, hắn nghĩ đến việc đứa con trai này vì muốn làm chủ đông cung, mà có thể chọn dùng thủ đoạn ám sát ti tiện đến thế. Nếu hắn thật sự thực hiện được, thế thì hắn có thể sẽ phát động chính biến không, sẽ lật đổ mình hay không? Rất có khả năng đó, hắn không phải đã cả gan dám ở trước mặt mình mà phát động việc ám sát sao? Đứa con ngày dáng vẻ đường đường, cao lớn uy phong là thế kia, mà sao tâm địa lại ác độc đến thế!

Lý Diễm kinh hồn táng đảm, nói với giọng run rẩy: “Phụ hoàng... Đây là... Từ đâu mà nói thế?”

“Từ đâu mà nói thế?” Lý Long Cơ xoạt một cái ném mật ước của Hàn Bạch Nhan cho hắn xem: “Tự ngươi hãy nhìn xem đi! Ngươi đã làm chuyện tốt gì!”

Lý Diễm cuống quít nhặt tờ giấy đó lên. đầu của hắn phựt một cái lớn ra. việc của hai năm trước đó, thì ra đã bị bại lộ rồi. mồ hôi trên trán hắn lăn xuống, lại len lén liếc nhìn Lý Tông một cái, thấy gương mặt hắn ta đầy vẻ tức giận, hắn bỗng nhiên cắn răng một cái. dập đầu nói: “Chuyện này do thuộc hạ của nhi thần tự ý gây nên. nhi thần thật không biết việc này.”

Lý Long Cơ thấy hắn trong giờ khắc này rồi mà còn muốn ngụy biện nữa. không khỏi càng thêm lửa giận phừng phực. vốn dĩ hắn ở trong Hưng Khánh điện để xử lý chuyện này, chính là không nghĩ việc xấu trong nhà đồn cả ra ngoài, nếu Lý Diễm dập đầu nhận tội, hắn chỉ xử phạt một chút, thì cũng thôi liền, không ngờ đứa con trai này lại một mực nói rằng sự việc không quan hệ gì đến nó cả. Lý Long Cơ đã có chút phẫn nộ quá mức chịu đựng rồi.

Hắn giận quá hóa cười: “Tốt! Tốt! Thật tốt cho người không biết việc này, một câu nói đã phủi sạch sẽ hết các tội lỗi của ngươi, đúng! Trẫm không có chứng cớ của ngươi, cho nên không thể định tội của ngươi. nhưng trẫm có gia pháp, trẫm dùng gia pháp thì không cần chứng cớ rồi, người đâu!”

Lập tức đi lên mấy chục tên thị vệ. Lý Long Cơ chỉ tay vào Lý Diễm, giọng căm hận nói: “Đem tên nghịch tử này lôi xuống cho trẫm. đánh ngay năm mươi côn. xem nó còn dám chối cãi nữa hay không!”

Bọn thị vệ như lang như hổ đem Lý Diễm lôi ra. Lý Diễm sợ tới mức hô to: “Phụ hoàng, nhi thần biết sai rồi. tha cho con đi!”

“Hãy đánh mạnh tay vào cho trẫm! Không được nương tay, ai dám nương tay trẫm sẽ giết ai!” Lý Long Cơ rít gào mà quát to.

Lúc này, Lý Tông vội vàng nói: "Phụ hoàng, nhi thần xin phụ vương tha cho tứ đệ. chuyện này có lẽ thật sự không liên quan đến tứ đệ.”

“Cái gì không liên quan, việc này rõ ràng là do chính hắn gây nên! Còn muốn chống chế nữa. sao trẫm lại có thể có đứa con trai như vậy chứ?”

Lý Long Cơ cơn giận chưa nguôi, lại lệnh nói: “Truyền trung quan Trương Phụng Ân!”

Tim của Lý Tông đập thình thịch, quả nhiên tới rồi.

Trương Phụng Ân được Lý Tông hối lộ với một giá trị rất lớn. biết hôm nay chính mình sẽ phải ra mặt. bèn sớm đã chờ ở bên ngoài Hưng Khánh cung, lúc Lý Long Cơ vừa tuyên hắn vào điện, hắn lập tức đi vào liền.

“Lão nô Trương Phụng Ân khấu kiến Thánh Thượng!”

“Trương Phụng Ân. ngươi có biết tội chưa?”

“Lão nô từng khuyên Đệ vương. khuyên ngài ấy không nên quá mức sủng ái các nho nhân, ngài ấy không nghe, mới ra nông nỗi hôm nay, lão nô quả thật có tội.”

Lý Long Cơ sửng sốt: “Ngươi đang nói cái gì?”

Trương Phụng Ân cũng sửng sốt. vội vàng nói: “Bệ hạ không phải bởi vì tội bùa thuật mà xử phạt Đệ vương sao?”

“Chờ một chút!”

Lý Long Cơ bỗng nhiên nghe ra manh mối, hắn hạ thấp người hỏi: “Ngươi hãy nói rõ ràng cho trẫm biết, bùa thuật gì. trẫm không hề biết gì cả.”

“Thì ra bệ hạ không biết, lão nô đang muốn bẩm báo với bệ hạ đây.”

“Ngươi nói!”

Lý Long Cơ khẽ đè đai lưng, để cho mình kiềm chế cơn giận một chút, hắn đã ý thức được đứa con trai này của hắn thật sự là nghiệp chướng nặng nề rồi.

“Bệ hạ. lão nô bị Đệ vương bỏ mặc. việc bên ngoài của ngài ấy lão nô một chút cũng không biết, nhưng việc bên trong phủ. thì lão nô có nghe biết một chút đỉnh, lão nô nghe nói ngài ấy mê tín bùa thuật, lúc nào cũng đều có thực hiện việc bùa thuật.”

Lý Tông bên cạnh ngây ngẩn cả người, hắn cứ tưởng rằng Trương Phụng Ân sẽ nói các nho nhân tranh mị mà bỏ bùa thuật, không ngờ tới Trương Phụng Ân căn bản không hề đề cập tới các nho nhân, mục tiêu chỉ thẳng vào Đệ vương, thủ đoạn cay độc càng hơn cả mình nữa.

Lý Long Cơ cố kiềm nén cơn lửa giận ngùn ngụt, hỏi: “Ngươi nói như vậy, có chứng cớ gì không?”

“Bệ hạ nếu không tin. có thể nhìn xem trong giày của ngài ấy.”

“Người đâu! Hãy đem nghịch tử đó tới đây cho trẫm.”

Năm mươi côn đã đánh xong. Lý Diễm bị đánh tới da tróc thịt bong, máu chảy ướt cả quần, hắn nằm sấp trên giường nệm được khiêng vào tới nơi. nói cũng không nói ra được.

“Phụ hoàng, nhi thần biết tội!” Hắn thì thào nói.

Lý Long Cơ lại không có ý dừng tay, lập tức lệnh nói: “cởi giày nó xuống, xem trong giày nó có cái gì?”

Mấy tên hoạn quan tiến lên cởi đôi giày da đen của Lý Diễm ra. một gã hoạn quan bỗng nhiên cao giọng nói: “Bệ hạ. trong giày có dán bùa.”

“Mang lên đây cho trẫm!”

Lý Long Cơ nhìn trên mâm thấy lá bùa vẽ đầy các câu bùa chú, tức giận đến toàn thân phát run. Từ sau vụ án bùa thuật của đông cung ở hai năm trước, hắn hận bùa thuật đến thấu xương, đã từng không chỉ nghiêm cấm bùa thuật, nếu hoàng thân quốc thích mà dính líu tới bùa thuật, đồng loạt xử trọng tội. hắn lặp đi lặp lại mà cảnh cáo, lại không ngờ rằng hôm nay ở trong giày của một đứa con trai khác của mình lại lục soát ra thứ vật đó.

“Rất tốt! Con trai tốt của trẫm. ngươi đã mang bùa thuật vào điện, trẫm thật không ngờ rằng, con trai của trẫm lại hiếu thảo đến thế.”

Giọng của Lý Long Cơ rất thấp và trầm, trong lòng ông ta đã nổi lên một tia sát khí.

Lý Diễm thấy trong giày của chính mình lại có bùa thuật, hắn nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán. hắn biết điều này có ý nghĩa gì. hắn cũng biết mình thế là xong rồi. huynh đệ cùng tàn. bị đánh một trận có lẽ là bỏ qua rồi. nhưng nếu dính líu đến bùa thuật, thì phụ hoàng bất luận như thế nào cũng sẽ không tha thứ cho mình rồi.

Mọi ý niệm trong lòng hắn đều tan theo mây khói, rơi lệ nói: “Phụ hoàng xin cho nhi thần nói một câu. nhi thần bèn đưa cổ ra chịu chết.”

“Ngươi nói!”

“Nhi thần cùng Vi phi bất hoà. sủng ái hai nho nhân, hai nho nhân không ngừng tranh giành sự sủng ái, việc này chỉ e sợ là do bọn họ cầu mị gây nên. nhi thần thật không biết việc này, trời đất chứng giám, nhi thần nếu có nửa câu hư ngôn. thì sẽ bị sét đánh cho chết.”

“Hừ!” Lý Long Cơ hừ một tiếng: “Trẫm chỉ biết, ngươi nhất định lại là không biết sự tình rồi chứ gì. bởi vì nói cho cùng tất cả mọi chuyện tình ngươi đều là không biết sự tình gì cả. hoặc là do cấp dưới tự ý gây nên. hoặc là sủng cơ tranh mị. cũng đều không liên quan gì đến ngươi cả. cho nên trẫm sẽ không thể xử phạt ngươi. ngươi sẽ tiếp tục vắt óc nghĩ mưu tính kế tranh đoạt đông cung, đúng không?”

Lý Diễm cúi đầu. một câu cũng không dám nói, hắn còn có thể nói cái gì? ngay cả thề phụ hoàng cũng không tin. còn có cái gì có thể giải thích, trong lòng hắn chỉ còn sự than thở, tất cả hùng tâm tráng chí tại giờ khắc này đều tan thành mây khói cả. hắn lẳng lặng chờ đợi một khắc cuối cùng sắp đến.

Lúc này, Lý Tông quỳ xuống, khóc nói: “Nhi thần nguyện vì huynh đệ chịu một nửa tội, huynh đệ như tay chân, tay chân đoạn lìa. không thể nối lại, cầu mong phụ hoàng tha cho đệ ấy một mạng!”

Lý Long Cơ nhìn hắn một lúc lâu. bèn thở dài một hơi nói: “Thôi được! Vì lời nói của con. trẫm tạm tha hắn một mạng.”

Hắn chỉ tay vào Lý Diễm lệnh nói: “Đưa hắn giam trong Ưng cẩu phường, trọn đời này không được ra khỏi cửa!”

“Tạ ơn phụ hoàng đã không giết! Tạ ơn đại ca đã khẩn cầu cho đệ!”

Lý Diễm trong tiếng khóc rống bị khiêng xuống, lúc này, Lý Long Cơ nhìn Lý Tông một cái, gật đầu khen nói: “Con rất tốt. không hổ là huynh trưởng, tuy là khờ khạo, nhưng có sự bao dung rộng rãi của huynh trưởng, trẫm lần trước quả thật là nghi oan con rồi.”

Lý Tông trong lòng chua xót không thôi, hắn nức nở rơi lệ nói: “Nhi thần chỉ hận không thể thay phụ hoàng phân ưu, bộ dạng trở nên mập mạp như vậy.”

Lý Long Cơ khẽ cười nói: “Mập mạp là bởi vì con thiếu việc vận động cưỡi ngựa bắn cung, trẫm phải cho con một cơ hội cưỡi ngựa bắn cung.”

Hắn trầm tư chốc lát, vốn là mệnh Lý Diễm đi An Tây, hiện tại Lý Diễm phạm tội, chỉ đành hủy bỏ, đứa con cả của mình ở thời khắc mấu chốt như vậy ra tay, chứng tỏ hắn cũng không phải quá ngu dốt, hoặc là đề nghị của thủ hạ hắn, nhưng cũng nói rõ được hắn giỏi về nghe kế, đây chính là một ưu điểm, để hắn đi An Tây thật vừa lúc, đứa con cả ở trong kinh, ngược lại sẽ bất lợi trong việc dùng trưởng tôn kế vị, đem đứa con cả điều đi, tạo điều kiện cho trưởng tôn nhập đông cung.

Nghĩ vậy, hắn chậm rãi nói: “Năm Khai Nguyên thứ tư. con lĩnh An Tây đại đô hộ từ xa, giữ chức Lũng Hữu chư phiên trấn an đại sứ; năm Khai Nguyên mười lăm, con lĩnh Lương Châu đô đốc từ xa, kiêm Hà Tây chư quân tiết độ đại sứ, bây giờ con bị cách hết mọi chức, trẫm chuẩn bị tiếp tục nhậm mệnh con làm Lũng Hữu đạo chư phiên trấn an đại sứ. đi đến Quy Tư thực nhiệm, con có đồng ý đi không?”

Lý Tông không nghĩ đến sẽ là kết quả này, hắn ngẩn người cả nửa buổi trời, vạn bất đắc dĩ. đành phải dập đầu tạ ân nói: “Nhi thần tạ phụ hoàng tín nhiệm, nguyện thay phụ hoàng phân ưu!”

“Tốt lắm. ngày mai triều hội, trẫm sẽ chính thức nhậm mệnh con tân chức, Tông nhi. con đừng coi thường An Tây. trẫm sẽ tiến hành một loạt những an bài đối với An Tây, ngày mai con ắt sẽ biết.”

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>