Chương 16: Chương 16: Hồng Môn Yến (P2)

Ánh đèn rực rỡ được thắp lên
Trong lúc đó, một đám cung nữ bận rộn đi qua phủ nội vụ và ngự hoa viên.
Đèn đuốc chiếu xuống, một đám cung nữ muôn màu muôn vẻ,tay nâng la bàn bằng bạc,cùng nhau đi tới.
Tiếng trúc thanh nhã đã vang lên từng khúc.
Trong hoàng cung rực rỡ náo nhiệt, dạ yến buổi tối bắt đầu.
Thái hậu ngồi ở trên cao, vẻ mặt đầy nhân từ,nụ cười toát lên vẻ cao quý.Rõ ràng là một người phụ nữ đã ngoại tứ tuần, nhưng khí chất vẫn không có nửa phần thuyên giảm
Chỉ là nụ cười kia chỉ thể hiện ở vẻ bề ngoài,cặp mắt lợi hại kia có vẻ như nhiều năm nay chưa bao giờ buông lỏng cảnh giác.Người này chính là Thái hậu,là người đứng đầu hậu cung mấy chục năm qua.
Khi còn là một Thiết nương tử nổi tiếng,tác phong nhanh nhạy không thua gì nam nhi., hơn nữa thủ đoạn inh,nàng đứng đầu hậu cung nhiều năm như vậy nhưng chưa từng nghe nói qua có phi tử nào giám chống lại bà.
Nàng và Dục Húc ngồi cùng nhau.Trên gương mặt tuấn tú cùng một chút thư sinh đang nở một nụ cười như có như không.

Đó là những danh môn tiều thư,một đám lấy khăn che mặt,đoan trang ngồi nhưng lại cố tình để lộ ra đôi mắt chứa đầy ẩn tình,chỉ mong được hoàng thượng để ý mà dược vào cung phong phi.
Làm rạng danh cho gia tộc.
Cũng vì chính mình tìm một nơi tốt để gả vào.
Chỉ là…làm cung phi…thật sự tốt sao???
Chỉ sợ là thấy người mới cười nhưng không thấy người cũ khóc.
Chính mình thử thì mới biết bên trong là bể khổ.
Ôn nhi vội vã đi tới trước mặt Thái hậu cùng Hoàng thượng và quỳ xuống:
-“Thị nữ Ôn nhi của Phượng Tê cung bái kiến hoàng thượng,Thái hậu,hoàng thượng vạn tuế,Thái hậu thiên tuế”
-“ Hoàng hậu nương nương sai nô tỳ đến bẩm báo với hoàng thượng cùng Thái hậu rằng yến hội đêm nay nàng không thể tới”-Ôn nhi với giọng nói trong sáng nói.
Thái hậu nghe xong mặt đen hơn phân nửa,giống như vô ý liếc mắt nhìn Hạ Thừa tướng một cái.Lại nhìn Ôn nhi
-“ Nàng làm sao mà không thể tới?chẳng lẽ nàng không biết tối nay ai gia tổ chức yến hội sao?Thân là Hoàng hậu,ngay cả yến hội cơ bản nhất cũng không chịu tới.”
Bà đương nhiên sẽ không cho cái tiện nữ kia dám khinh thường bà,bà chỉ cảm thấy rằng phụ thân nhà này không tới tham gia yến hội khiến bà bẽ mặt.Kỳ thật bà cũng không hi vọng nàng tham gia,chẳng qua yến hội lần này không giống với các lần yến hội khác,bà muốn nàng đến là có mưu đồ.
-“ Hoàng hậu nương nương bị phong hàn,không đứng dậy xuống giường được”-Ôn nhi theo lời nàng dạy mà đáp.Việc này thật sự làm cho người ta khó khăn,nàng nhìn ra rằng,Thái hậu rất hi vọng Hoành hậu có thể tới,tuy rằng nàng cũng không hiểu vì sao nhưng nàng biết Thái hậu không phải vì quý Hoàng hậu mà hi vọng nàng đến,có vẻ là có mục đích gì khác.
-“ Hoàng hậu bị phong hàn thật là đúng lúc,liệu còn có tâm tư nào khác?”-Thái hậu mặt lạnh nói xong,nhất thời mọi thứ đều im lặng.Ai cũng biết ở trong triều,quyền lực của Thái hậu không thua kém Hoàng thượng.
Cả điện chỉ còn có Dục Húc là cứ cười cười nhìn Thái hậu,lại nhìn tên thủ hạ tên An Đạt,sau đó quay đầu nhìn về phía Ôn nhi,nói:
-“ Ngươi đi xuống đi”
Hắn biết lời Ôn nhi nói là giả, bởi vì trước đó hắn còn thấy nàng khỏe mạnh vậy mà chưa đến hai canh giờ đã bị bệnh rồi,đã thế còn nằm trên giường không dậy nổi.

Nhưng mà,nhìn cái nữ nhân xấu muốn chết người kia,đầu óc vẫn chưa đủ hiểu biết,tránh đi vẫn tốt hơn.Những chuyện xảy ra trong cung hắn đều biết hết rồi, hắn biết hạ An Đạt lão gia hỏa kia có đi tìm nàng.
Thế nhưng hắn cũng không quá để ý,kỳ thật nếu như Hạ gia có hai nữ nhi cùng nhập cung,với hắn đều không liên quan.Cho dù các nàng có tiến cung thật thì hắn cũng có thể làm cho các nàng trở nên vô tác dụng.
-“ Đợi chút”-Ôn nhi đang định lui ra thì nghe thấy tiếng Thái hậu.Nàng quay lại chỉ thấy Thái hậu đứng ở trên cao,vẻ mặt tôn quý nhất quyết nói:
-“ Lần này yến hội được tạo ra là do Hoàng hậu,nếu nàng không tới thì còn gì là tiệc.Ngươi nói cho Hoàng hậu biết dù bị bệnh nàng cũng không thể để thất lễ như vậy.Hơn nữa ai gia,hoàng thượng cùng các đại thần còn ở đây chẳng lẽ nàng lại không tới?Ngươi đi giúp nàng tới đây”
Tuy lời nói của Thái hậu có điểm gượng ép bởi vì mục đích của yến hội không phải vì Hoàng hậu mà có.Hơn nữa Hoàng hậu bị bệnh không thể tới là chuyện bình thường, có gì mà thất lễ.
Chẳng qua là không một ai dám lên tiếng.Bởi vì không ai vì một nữ tử ti tiện mà giám mạo phạm cả Thái hậu.
Nhưng cũng có vài người vì tình thân mà đứng ra nói giúp.
Thanh nhi quay đầu liếc mắt nhìn Dục Húc với ánh mắt nghi ngờ,thấy hắn mỉm cười nhìn mình,lòng can đảm dược tăng cao,đứng lên cười mị hoặc,ôn nhu nói:
-“ Thái hậu thiên tuế,xin cho Thanh nhi nói một câu,hoàng hậu tỷ tỷ thân thể thật sự không được thoải mái nên không thể đến tham gia yến hội này.Hoàng hậu tỷ tỷ thân thể cao quý,là Hoàng hậu một nước,nếu như thân thể tỷ ấy tham gia yến tiệc này mà bị bệnh thì thật không tốt”
Lời nói hợp tình hợp lý,hơn nữa giọng điệu lại tỏ vẻ thân thiết khiến nhiều người không biết nhìn vào lại tưởng Thanh Quý phi cùng Hoàng hậu thật sự là tỷ muội thân thiết.
Nhưng mọi người đều biết hành động này là có rắp tâm.
Thanh nhi nghi ngờ liếc mắt nhìn Dục Húc một cái,chỉ thấy hắn lười biếng giơ tay lên:

-“ Trẫm cảm thấy Thanh ái phi nói cũng có lý.Mẫu hậu thấy có đúng không?
Mà Thái hậu có vẻ như không ngại trở mặt,tối nay chính là thời điểm mấu chốt,bà quyết không thể để một sai sót nào xảy ra,tiện nữ kia không đến khiến phần thắng của bà giảm bớt,mặt lạnh đi,nói với Hoàng thượng:
-“ Nếu ai gia vẫn muốn mời Hoàng hậu tham gia thì sao?”
Chỉ thấy Dục Húc khoát tay áo nói:
-“ Nếu mẫu hậu vẫn muốn như thế thì xin người hãy tự đi mời nàng tới”
Hắn không cần Thái hậu làm việc gì,chỉ cần bà làm thế nào để hậu cung không rơi vào tay tâm phúc của mình là Hạ Thừa tướng,còn lại những thứ khác không quan trọng với hắn.
Ở hậu cung nữ tử tranh thủ tình cảm để đoạt lợi,cũng chẳng cần giải quyết.Thiếu đi một cái cũng chẳng sao.
-“ Bây giờ nô tỳ sẽ đi thỉnh Hoàng hậu nương nương tới đây ngay”- Ôn nhi cất lời vâng dạ,vội vàng lui xuống.
Nàng tự thắc mắc Hoàng hậu không tham gia tiệc thì làm sao mà lại khiến nhiều người tranh luận như vậy.Xem ra sự việc đúng thật là không đơn giản.Nàng thập phần lo cho chủ tử,đối với vị Hoàng hậu này nàng hiểu rằng Hoàng hậu không dược lòng Thái hậu và một vài người.Nay lại chọc giận Thái hậu,những ngày sau này chắc chắn khó sống,chỉ sợ sẽ gặp nhiều đau khổ.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1: Đối Mắt
2 Chương 2: Chương 2: Lợi Hại
3 Chương 3: Chương 3: Nam Tử Thần Bí (P1)
4 Chương 4: Chương 4: Nam Tử Thần Bí (P2)
5 Chương 5: Chương 5: Nỗi Lo Lắng Của Hạ Gia
6 Chương 6: Chương 6: Ý Chỉ
7 Chương 7: Chương 7: Họa Đến Thân
8 Chương 8: Chương 8: Thất Thường
9 Chương 9: Chương 9: Giận Dữ
10 Chương 10: Chương 10: Tự Mình Động Phòng
11 Chương 11: Chương 11: Dục Hỏa
12 Chương 12: Chương 12: Dục Hỏa
13 Chương 13: Chương 13: Thanh Quý Phi Đến
14 Chương 14: Chương 14: Say Mê Tình
15 Chương 15: Chương 15: Hồng Môn Yến (P1)
16 Chương 16: Chương 16: Hồng Môn Yến (P2)
17 Chương 17: Chương 17: Chỉa Mũi Nhọn
18 Chương 18: Chương 18: Cao Trào
19 Chương 19: Chương 19: Tuyển Phi
20 Chương 20: Chương 20: Dục Húc Khó Lường
21 Chương 21: Chương 21: Mị Quân
22 Chương 22: Chương 22: Họa Tâm
23 Chương 23: Chương 23: Đối Chọi
24 Chương 24: Chương 24: Quản Sai Việc Đâu Đâu
25 Chương 25: Chương 25: Ngũ Vương Dực Lưu
26 Chương 26: Chương 26: Ác Quân Đột Nhiên Tới
27 Chương 27: Chương 27: Không Rõ Tâm Tư
28 Chương 28: Chương 28: Mệnh Bạc Như Tơ
29 Chương 29: Chương 29: Phong Ba Nổi Lên
30 Chương 30: Chương 30: Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
31 Chương 31: Chương 31: Có Rắp Tâm Khác
32 Chương 32: Chương 32: Toan Tính Hàm Mà Không Lộ
33 Chương 33: Chương 33: Nữ Nhân Gợn Sóng
34 Chương 34: Chương 34: Nữ Nhân Gợn Sóng ( Nhị )
35 Chương 35: Chương 35: Nữ Nhân Gợn Sóng ( Tam )
36 Chương 36: Chương 36: Vương Gia Phong Lưu
37 Chương 37: Chương 37: Huệ Phi
38 Chương 38: Chương 38: Người Khó Đối Phó
39 Chương 39: Chương 39: Giận Nhập Phượng Cung
40 Chương 40: Chương 40: Nhìn Nhau Mà Cười
41 Chương 41: Chương 41: Đột Nhiên Đau Lòng Rơi Lệ
42 Chương 42: Chương 42: Quyền Rơi Vào Tay Ai ( Nhất )
43 Chương 43: Chương 43: Quyền Rơi Vào Tay Ai ( Nhị )
44 Chương 44: Chương 44: Quyền Rơi Vào Tay Ai (Tam)
45 Chương 45: Chương 45: Ước Hẹn Với Tiểu Cửu
46 Chương 46: Chương 46: Ước Hẹn Của Tiểu Cửu (Nhị)
47 Chương 47: Chương 47: Chán Ghét Chi Lễ
48 Chương 48: Chương 48: Xấu Hổ Mập Mờ
49 Chương 49: Chương 49: Hoa Chiêu Dung Có Thai
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Chương 1: Đối Mắt
2
Chương 2: Chương 2: Lợi Hại
3
Chương 3: Chương 3: Nam Tử Thần Bí (P1)
4
Chương 4: Chương 4: Nam Tử Thần Bí (P2)
5
Chương 5: Chương 5: Nỗi Lo Lắng Của Hạ Gia
6
Chương 6: Chương 6: Ý Chỉ
7
Chương 7: Chương 7: Họa Đến Thân
8
Chương 8: Chương 8: Thất Thường
9
Chương 9: Chương 9: Giận Dữ
10
Chương 10: Chương 10: Tự Mình Động Phòng
11
Chương 11: Chương 11: Dục Hỏa
12
Chương 12: Chương 12: Dục Hỏa
13
Chương 13: Chương 13: Thanh Quý Phi Đến
14
Chương 14: Chương 14: Say Mê Tình
15
Chương 15: Chương 15: Hồng Môn Yến (P1)
16
Chương 16: Chương 16: Hồng Môn Yến (P2)
17
Chương 17: Chương 17: Chỉa Mũi Nhọn
18
Chương 18: Chương 18: Cao Trào
19
Chương 19: Chương 19: Tuyển Phi
20
Chương 20: Chương 20: Dục Húc Khó Lường
21
Chương 21: Chương 21: Mị Quân
22
Chương 22: Chương 22: Họa Tâm
23
Chương 23: Chương 23: Đối Chọi
24
Chương 24: Chương 24: Quản Sai Việc Đâu Đâu
25
Chương 25: Chương 25: Ngũ Vương Dực Lưu
26
Chương 26: Chương 26: Ác Quân Đột Nhiên Tới
27
Chương 27: Chương 27: Không Rõ Tâm Tư
28
Chương 28: Chương 28: Mệnh Bạc Như Tơ
29
Chương 29: Chương 29: Phong Ba Nổi Lên
30
Chương 30: Chương 30: Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
31
Chương 31: Chương 31: Có Rắp Tâm Khác
32
Chương 32: Chương 32: Toan Tính Hàm Mà Không Lộ
33
Chương 33: Chương 33: Nữ Nhân Gợn Sóng
34
Chương 34: Chương 34: Nữ Nhân Gợn Sóng ( Nhị )
35
Chương 35: Chương 35: Nữ Nhân Gợn Sóng ( Tam )
36
Chương 36: Chương 36: Vương Gia Phong Lưu
37
Chương 37: Chương 37: Huệ Phi
38
Chương 38: Chương 38: Người Khó Đối Phó
39
Chương 39: Chương 39: Giận Nhập Phượng Cung
40
Chương 40: Chương 40: Nhìn Nhau Mà Cười
41
Chương 41: Chương 41: Đột Nhiên Đau Lòng Rơi Lệ
42
Chương 42: Chương 42: Quyền Rơi Vào Tay Ai ( Nhất )
43
Chương 43: Chương 43: Quyền Rơi Vào Tay Ai ( Nhị )
44
Chương 44: Chương 44: Quyền Rơi Vào Tay Ai (Tam)
45
Chương 45: Chương 45: Ước Hẹn Với Tiểu Cửu
46
Chương 46: Chương 46: Ước Hẹn Của Tiểu Cửu (Nhị)
47
Chương 47: Chương 47: Chán Ghét Chi Lễ
48
Chương 48: Chương 48: Xấu Hổ Mập Mờ
49
Chương 49: Chương 49: Hoa Chiêu Dung Có Thai
footer(); ?>