Chương 46: 46: Vậy Thì Thử Một Chút

Thật vất vả mới dỗ dành Tiểu Như vui vẻ lại, Đường Ninh đỡ Tiểu Như dậy, Chung Ý cùng Tình Nhi cùng Đường Yêu Yêu từ bên ngoài đi tới.Chung Ý nhìn mặt mũi Tiểu Như đang tràn đầy nước mắt một cái, vội vàng đi tới, hỏi: "Làm sao vậy, hắn bắt nạt muội à?"Tô Như vội vàng lắc đầu: "Không, không có.

.

.""Lúc này rồi, ngươi còn bao che cho hắn.

.

." Chung Ý nhíu mày nhìn Đường Ninh một cái, có chút đau lòng nói: "Tiểu Như đối tốt với ngươi như vậy, ngươi.

.

."Ánh mắt của Đường Yêu Yêu nhìn hắn đầy vẻ khinh bỉ.Liền ngay cả Tình Nhi đều thè lưỡi với hắn, lấy đó để tỏ vẻ xem thường."Chung tỷ tỷ, không phải là như thế.

.

." Trên mặt Tô Như lộ ra một chút hoảng hốt, vội vàng giải thích nói: "Vừa rồi, mới vừa rồi là chính ta nhớ tới một ít chuyện.

.

."Đường Yêu Yêu nói ra: "Tiểu Như cô nương, ngươi đừng lúc nào cũng che chở cho hắn, nếu không ta đánh hắn giúp ngươi hả giận!".

.

.Các nàng thật vất vả mới tin tưởng không phải hắn bắt nạt Tiểu Như, có hạ nhân của Chung gia bưng mấy cái rương lớn tiến đến.Đường Ninh kinh ngạc nói: "Đây là cái gì?"Chung Ý chỉ vào một cái rương bên trong đó, nói: "Đây là ta cùng mẹ chọn lễ vật cho Tiểu Như."Đường Ninh lại chỉ sang mấy cái rương khác, "Vậy những thứ này thì sao?"Chung Ý nói: "Những thứ này là Yêu Yêu tặng."Đường Ninh mở ra nhìn một chút, bên trong một cái rương là các loại thuốc bổ trân quý, bên trong một cái rương khác chứa tơ lụa quý báu, bên trong một cái khác thì lại là đồ trang sức châu báu hoa mắt.

.

.Phần lễ tặng này của Đường yêu tinh cũng thật sự là đủ lớn.Tô Như liên tục khoát tay: "Không được, những thứ này ta không thể nhận.

.

."Đường Ninh nhìn Đường Yêu Yêu một cái, nói: "Những dược liệu này lưu lại, những thứu khác đều lấy về đi."Giá trị cái rương này của nàng, đã có thể mua xuống mấy ngôi nhà như thế này rồi.Đường Yêu Yêu bĩu môi nói: "Những thứ này là ta đưa cho Tiểu Như, cũng không phải là đưa cho ngươi.

.

."Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng nàng vẫn nghe lời đem những cái rương khác mang về.Cái rương của Chung Ý mang tới thì không quý trọng như vậy, chỉ là một chút vải vóc, son phấn bột nước các thứ đồ vật mà con gái phải dùng đến, Tô Như thoạt đầu chối từ, về sau được Đường Ninh ra hiệu, cũng chỉ có thể tiếp nhận.Nhận lễ vật xong, Chung Ý cùng Đường Yêu Yêu liền dẫn nàng đi tới cửa hàng may để đo kích thước quần áo, chỉ để lại một mình hắn ở chỗ này.Tô Như cùng Chung Ý có thể thành lập được hữu nghị, là chuyện để cho Đường Ninh cũng không kịp chuẩn bị.Dựa theo bài vở thông thường, các nàng hẳn là nên đánh nhau.Hắn rất nhanh đã nghĩ ra rõ ràng, là bởi vì hai người đều rất đáng yêu.Chữ "Đáng" này, ở trong cổ ngữ chính là ý tứ "Đáng giá".Đường yêu tinh cũng rất đáng yêu, tính tình thật không biết làm bộ, nếu như một ngàn lượng bạc mà hắn nợ kia có thể không cần trả lại thì càng đáng yêu hơn.Lúc ấy nếu như nàng lại kiên trì thêm chút nữa, hắn cũng không cần phải viết cái phiếu nợ kia.Cơm tối là cùng một chỗ ăn ở Chung phủ.Hai cô gái vốn hẳn nên đối địch thì cả ngày đều vừa nói vừa cười, Chung Ý nói muốn dạy Tô Như đọc sách, Tô Như nói muốn dạy Chung Ý thêu thùa.

.

.Chẳng biết tại sao, Đường Ninh luôn cảm thấy phía sau lưng lạnh cầm cập.Chung Minh Lễ tựa hồ vẫn luôn có tâm sự, cơm ăn được một nửa, bỗng nhiên buông bát đũa xuống, nhìn Đường Ninh, nói: "Liên quan tới kỳ thi châu lần này, có một chuyện, hôm nay ta vừa mới biết được."Tầm mắt mọi người đang ngồi trên bàn đều nhìn về phía Chung Minh Lễ."Tin tức từ kinh đô bên kia truyền đến, triều đình đối với khoa khảo, tựa hồ lại có chút cải biến, có tin đồn nói là, từ năm nay trở đi, phàm là thi châu trở lên, người vô cớ bỏ thi, bị coi là xem thường khoa cử, ba lần liên tục tiếp đó, liền không được tham gia thi."Nguyên nhân có thể được cho phép bỏ thi, khẳng định là không bao gồm mất trí nhớ.Ba lần liên tục, đó chính là ba năm ba năm lại ba năm.Không sai biệt lắm sẽ có mười năm không thể tham gia thi châu, sắc mặt của Tô Như cùng Chung Ý đều có chút trắng bệch."Mặc dù chỉ là tin đồn, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

.

." Chung Minh Lễ nhìn hắn, nói: "Cho nên, kỳ thi châu lần này, ngươi vẫn phải tham gia, cho dù là thi rớt, cũng còn tốt hơn là mười năm không thể tham gia kỳ thi."Hắn chăm chú nhìn Đường Ninh, nói: "Coi như là thử một chút đi."Thi châu là cửa thứ nhất của khoa cử chính thức, người thi rớt thì trong vòng hai năm sau đó, cần phải tham dự mấy lần kiểm tra nữa, mới có thể một lần nữa thu hoạch được tư cách thi châu.Không tham gia thi châu một lần thì còn tốt, nếu như bốn lần liên tục đều không tham gia, Tiểu Như sẽ rất thương tâm, Chung Ý sẽ thất vọng, Đường Yêu Yêu sẽ tự trách, nhạc phụ nhạc mẫu, tất cả mọi người đều sẽ thất vọng.

.

.Hơn nữa cũng sẽ bại lộ việc hắn không muốn tham gia khoa cử, cam chịu, tự chấp nhận đọa lạc, mặc cảm, không thể tự thoát ra được.

.

.

, bại lộ hắn là một con cá ướp muối thật sự.

.

.Nếu như làm tất cả đều không thể tránh khỏi, Đường Ninh suy nghĩ, nói ra: "Vậy liền thử một chút đi.

.

.""Chẳng qua chỉ là một kỳ thi mà thôi, Ninh nhi cũng không cần quá mức để ý." Trần Ngọc Hiền nhìn hắn, an ủi: "Nhạc phụ ngươi năm đó thế nhưng mà phải tham gia kỳ thi châu ba lần liên tục mới tiến vào kỳ thi tỉnh."Chung Minh Lễ để đũa xuống, sắc mặt có chút mất tự nhiên, nói ra: "Bà nói chuyện này làm gì.

.

."Trần Ngọc Hiền không để ý đến ông ta, nhìn Đường Ninh, cười nói: "Không sao, cho dù là thi rớt, chúng ta cũng sẽ chuẩn bị cẩn thận, ba năm sau còn có thể làm lại từ đầu."Đường Ninh gật đầu cười.Hắn đối với khoa cử của triều đại này cũng có chút hiểu biết, về cơ bản, là vẫn tiếp tục sử dụng quy củ của Đường Tống, nhưng có chút cải biến, bao gồm thời gian khảo thí, nội dung, nội dung.

.

.

, biến hóa cũng có rất nhiều.Thi châu đại khái là tương đương với thi giải ở Đường triều, về thời gian là một tháng sau, đại khái là vào đầu tháng chín đến trung tuần tháng chín.Thông qua thi châu, mới có tư cách tham gia kỳ thi tỉnh mùa xuân sang năm tổ chức ở kinh thành, nếu như có thể thông qua kỳ thi tỉnh, vậy liền nhất định có thể chiếm được công danh tiến sĩ.Thi đình sau cùng, chỉ là tiến hành xếp hạng đối với những tiến sĩ thông qua thi tỉnh, phân ra ba vị trí đầu mà thôi.Điểm này cùng quy củ của Tống triều không khác nhau lắm.Tam giáp tiến sĩ, mặc dù đều là tiến sĩ, nhưng đãi ngộ lại khác biệt cực lớn.Một giáp tiến sĩ chỉ có ba người, tiền đồ tất nhiên là không thể hạn lượng, nhị giáp tiến sĩ xuất thân, chính là giống như nhạc phụ của mình, làm một Huyện Lệnh ở bên ngoài, con đường hoạn lộ sau này, toàn bộ nhờ vào vận may.Về phần tiến sĩ đệ tam giáp, thì ngay cả tư cách làm Huyện Lệnh ở bên ngoài đều không có.Nhưng chính là trong số những đệ tam giáp này, cũng là từ những học sinh trong khắp thiên hạ chọn ra người nổi bật, 99% người, đều ở trong mấy cuộc thi phía trước gãy cánh tuột xích.

.

.Đường Ninh sẽ phải đối mặt với thi giải, chính là chính thức đạp bước đầu tiên vào con đường khoa cử.Về sau mỗi một bước, đều sẽ đặc biệt gian nan.Hắn tựa như là một con cá ướp muối không muốn xoay người, ở dưới ánh mắt kỳ vọng của tất cả mọi người nhìn soi mói, chính mình nhảy lên trên thớt gỗ.Chung Minh Lễ nhìn hắn một cái, nói ra: "Về sau, ngươi có thể tùy ý ra vào thư phòng của ta, nếu như thấy có chỗ nào không hiểu, tùy thời hỏi ta."Đường Ninh nhẹ gật đầu, nói ra: "Tạ ơn nhạc phụ đại nhân.""Người một nhà, không cần khách khí." Sau khi Chung Minh Lễ nói một câu, liền đứng dậy rời đi."Ai, cơm đều chưa ăn xong, lại phải ra ngoài.

.

." Trần Ngọc Hiền nhìn theo bóng lưng hắn đi ra, thở dài, lại nhìn Đường Ninh nói ra: "Ninh nhi về sau nếu như thi đậu làm quan, cũng đừng học bộ dạng này của ông ấy."Tham gia khảo thí là hành động bất đắc dĩ, nhưng muốn thi đậu, xác suất kia so với xác suất thi đậu Harvard Oxford ở hậu thế còn nhỏ hơn, đây không phải là vấn đề có thể hay không, mà là Đường Ninh có muốn hay không."Cha chắc là lại có chuyện quan trọng gì đó rồi.

.

." Chung Ý mở miệng, vì Đường Ninh hóa giải một chút xấu hổ.Trần Ngọc Hiền lắc đầu, có chút lo lắng nói: "Trong huyện có thôn dân của hai thôn lấy việc trồng rau mà sinh sống, dân trồng rau sản xuất rau quả không bán được, một năm này bọn họ liền làm không công, một nhà già trẻ đều mất đi sinh kế.

.

.

, sáng nay có hai người dân trồng rau không chịu nổi gánh nặng đã nhảy sông, người đã được cứu về rồi, nhưng nếu như rau quả lại vẫn không bán được, sợ là sẽ còn.

.

."Đường Ninh biết rau quả ế là có một cái nguyên nhân rất quan trọng.Nếu như giờ tất cả mọi người đều biết dưa chuột có tác dụng trắng đẹp dưỡng nhan, bổ khoáng chống nhăn, sẽ tranh nhau mua, dẫn đến giá cả của dưa chuột sẽ tăng lên, thúc đẩy lợi ích, sang năm liền sẽ có càng nhiều người trồng trọt dưa chuột hơn.Đến năm thứ hai, trồng trọt dưa chuột quá nhiều, thị trường bão hòa, hàng hóa sẽ không bán được, phát sinh chuyện ế hàng.Hoặc là năm sau các cô gái ở Linh Châu thành đã từ bỏ dưa chuột, dùng tới La Mer cùng CPB, đám dân trồng trọt dưa chuột kia liền sẽ phải uống gió tây bắc.

.

.Đường Ninh lắc đầu, thuận miệng hỏi: "Hàng ế là loại rau quả gì?"Trần Ngọc Hiền suy nghĩ, nói ra: "Hình như là dưa chuột đi.

.

.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Tú Cầu Từ Trên Trời Rơi Xuống
2 Chương 2: 2: Cô Gia Mất Hồn
3 Chương 3: 3: Tình Tiết Máu Chó
4 Chương 4: 4: Vụ Án Khó Giải Quyết
5 Chương 5: 5: Lôi Đình Phá Án
6 Chương 6: 6: Ấn Tượng Thay Đổi
7 Chương 7: 7: Thần Y Hỏi Thuốc
8 Chương 8: 8: Uống Nhiều Nước Nóng
9 Chương 9: 9: Phương Ngoại Thần Tiên
10 Chương 10: 10: Giấy Trắng Hiện Tà
11 Chương 11: 11: Cũng Là Thần Tiên
12 Chương 12: 12: Thông Cảm Nhiều Hơn
13 Chương 13: 13: Tâm Tư Tài Nữ
14 Chương 14: 14: Bát Canh Buổi Tối
15 Chương 15: 15: Khó Lòng Phòng Bị
16 Chương 16: 16: Thơ Vô Chủ
17 Chương 17: 17: Hắn Tên Là Đường Ninh
18 Chương 18: 18: Ngăn Cách Tiêu Trừ
19 Chương 19: 19: Chung Ý Mời
20 Chương 20: 20: Ong Bướm
21 Chương 21: 21: Lòng Sinh Kính Ý
22 Chương 22: 22: Kẻ Giấu Mặt Phía Sau
23 Chương 23: 23: Thần Y Sư Huynh
24 Chương 24: 24: Cố Ý Làm Khó Dễ
25 Chương 25: 25: Đêm Hôm Đó
26 Chương 26: 26: Tình Chàng Ý Thiếp
27 Chương 27: 27: So Với Nàng Còn Biết Đánh Nhau Hơn
28 Chương 28: 28: Đệ Nhất Tài Nữ
29 Chương 29: 29: Đừng Nói Mò
30 Chương 30: 30: Vạch Mặt
31 Chương 31: 31: Thị Lang Nhiệt Tình
32 Chương 32: 32: Gặp Lại Tân Nguyệt
33 Chương 33: 33: Đừng Bắt Nạt Ta
34 Chương 34: 34: Vong Ân Phụ Nghĩa
35 Chương 35: 35: Gặp Nhau
36 Chương 36: 36: Tiểu Ninh Ca
37 Chương 37: 37: Con Dâu Nuôi Từ Bé
38 Chương 38: 38: Chưa Từng Nghe Nói
39 Chương 39: 39: Thiếu Nợ
40 Chương 40: 40: Nhạc Phụ Thuyết Phục
41 Chương 41: 41: Nửa Đêm Trinh Nhi
42 Chương 42: 42: Trắng Đẹp Kháng Nhăn
43 Chương 43: 43: An Gia Châu Thành
44 Chương 44: 44: Qua Loa
45 Chương 45: 45: Bí Phương Tổ Truyền
46 Chương 46: 46: Vậy Thì Thử Một Chút
47 Chương 47: 47: Đồng Bệnh Tương Liên
48 Chương 48: 48: Tất Cả Đều Muốn
49 Chương 49: 49: Hội Nghiên Cứu Và Thảo Luận Mỹ Dung
50 Chương 50: 50: Hội Nghiên Cứu Và Thảo Luận Mỹ Dung
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Tú Cầu Từ Trên Trời Rơi Xuống
2
Chương 2: 2: Cô Gia Mất Hồn
3
Chương 3: 3: Tình Tiết Máu Chó
4
Chương 4: 4: Vụ Án Khó Giải Quyết
5
Chương 5: 5: Lôi Đình Phá Án
6
Chương 6: 6: Ấn Tượng Thay Đổi
7
Chương 7: 7: Thần Y Hỏi Thuốc
8
Chương 8: 8: Uống Nhiều Nước Nóng
9
Chương 9: 9: Phương Ngoại Thần Tiên
10
Chương 10: 10: Giấy Trắng Hiện Tà
11
Chương 11: 11: Cũng Là Thần Tiên
12
Chương 12: 12: Thông Cảm Nhiều Hơn
13
Chương 13: 13: Tâm Tư Tài Nữ
14
Chương 14: 14: Bát Canh Buổi Tối
15
Chương 15: 15: Khó Lòng Phòng Bị
16
Chương 16: 16: Thơ Vô Chủ
17
Chương 17: 17: Hắn Tên Là Đường Ninh
18
Chương 18: 18: Ngăn Cách Tiêu Trừ
19
Chương 19: 19: Chung Ý Mời
20
Chương 20: 20: Ong Bướm
21
Chương 21: 21: Lòng Sinh Kính Ý
22
Chương 22: 22: Kẻ Giấu Mặt Phía Sau
23
Chương 23: 23: Thần Y Sư Huynh
24
Chương 24: 24: Cố Ý Làm Khó Dễ
25
Chương 25: 25: Đêm Hôm Đó
26
Chương 26: 26: Tình Chàng Ý Thiếp
27
Chương 27: 27: So Với Nàng Còn Biết Đánh Nhau Hơn
28
Chương 28: 28: Đệ Nhất Tài Nữ
29
Chương 29: 29: Đừng Nói Mò
30
Chương 30: 30: Vạch Mặt
31
Chương 31: 31: Thị Lang Nhiệt Tình
32
Chương 32: 32: Gặp Lại Tân Nguyệt
33
Chương 33: 33: Đừng Bắt Nạt Ta
34
Chương 34: 34: Vong Ân Phụ Nghĩa
35
Chương 35: 35: Gặp Nhau
36
Chương 36: 36: Tiểu Ninh Ca
37
Chương 37: 37: Con Dâu Nuôi Từ Bé
38
Chương 38: 38: Chưa Từng Nghe Nói
39
Chương 39: 39: Thiếu Nợ
40
Chương 40: 40: Nhạc Phụ Thuyết Phục
41
Chương 41: 41: Nửa Đêm Trinh Nhi
42
Chương 42: 42: Trắng Đẹp Kháng Nhăn
43
Chương 43: 43: An Gia Châu Thành
44
Chương 44: 44: Qua Loa
45
Chương 45: 45: Bí Phương Tổ Truyền
46
Chương 46: 46: Vậy Thì Thử Một Chút
47
Chương 47: 47: Đồng Bệnh Tương Liên
48
Chương 48: 48: Tất Cả Đều Muốn
49
Chương 49: 49: Hội Nghiên Cứu Và Thảo Luận Mỹ Dung
50
Chương 50: 50: Hội Nghiên Cứu Và Thảo Luận Mỹ Dung
footer(); ?>