Chương 67-1: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (1)

Mấy năm trước công ty Triêu Tầm còn được coi là công ty đứng nhất nhì giới giải trí, dưới trướng có vô số nghệ sĩ đang nổi, cũng đã từng chiếm hơn nửa giang sơn giới giải trí, huy hoàng trong một khoảng thời gian.

Bây giờ bởi vì cách quản lý không phù hợp và yêu cầu của nghệ sĩ ngày càng cao, có không ít nghệ sĩ bị công ty giải trí khác cướp mất đến mức không gượng dậy nổi, bây giờ dưới trướng chỉ nắm giữ hợp đồng của một đám minh tinh tuyến ba bốn, không có nổi một minh tinh đang hot.

Giọng điệu ông chủ của công ty trầm trọng, “Sau khi các quản lý cấp cao trong công ty đã thảo luận và thống nhất, chúng tôi đã đồng ý đề nghị thu mua công ty giải trí Triêu Tầm của tập đoàn Lục thị.”

Lời vừa nói ra, nhiều minh tinh ngồi bên dưới dồn dập đè nén sự vui sướng trên mặt.

Tình trạng hiện giờ của công ty trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, công ty không có nhiều tài nguyên trong giới giải trí, không tranh thủ được nhiều tài nguyên cho nghệ sĩ, một miếng bánh kem phải chia cho nhiều người như vậy, sao có thể thỏa mãn.

Nhưng được Lục thị thu mua thì không giống.

Trước kia truyền ra tin tức Lục thị có ý định đầu tư phim, đây rõ ràng chính là điềm báo Lục thị muốn tiến vào giới giải trí. Mặc dù không có kinh nghiệm trong giới, nhưng bất kể nói như thế nào thì Lục thị cũng là tập đoàn nhất nhì nước, có tài chính có nhân mạch có quyết tâm.

Bây giờ giải trí Triêu Tầm bị Lục thị thu mua, đây sẽ là công ty giải trí duy nhất dưới trướng tập đoàn Lục thị, còn sợ Lục thị sẽ không dốc hết toàn lực phát triển Triêu Tầm sao?

Tất nhiên, những minh tinh có hợp đồng với Triêu Tầm như bọn họ về sau sẽ không còn phải lo lắng không có tài nguyên nữa.

Tất cả mọi người im lặng nín thở không dám lộ ra nửa phần vui sướng trước mặt ông chủ, dồn dập ra vẻ lo lắng ưu sầu.

Ông chủ lớn ở trên bục phát biểu cảm nghĩ, đại khái nói là mặc dù công ty Triêu Tầm bị thu mua nhưng mọi người mãi mãi đều là người một nhà.

Mọi người đều mang vẻ cảm khái, vạn phần không muốn.

Sau khi buổi họp kết thúc, người đại diện của Diệp Tình bảo Diệp Tình đến văn phòng anh ta một chuyến, Diệp Tình đồng ý.

Quá trình cuộc họp như nào Diệp Tình vẫn luôn không quan tâm, trong đầu cô ta chỉ còn lại câu nói ‘Công ty giải trí Triêu Tầm sắp bị Lục thị thu mua’ của ông chủ.

Có người cười chúc mừng Diệp Tình, “Diệp Tình, về sau công ty bị Lục thị thu mua rồi, cô cũng phải chiếu cố chúng tôi một chút nhé, dù sao ông chủ Lục thị cũng là em rể của cô mà.”

Nhìn vẻ ngoài thì như chúc mừng, kì thực là châm chọc.

Trong số bọn họ ai nhìn mà không hiểu quan hệ giữa Diệp Trăn và Diệp Tình? Nếu quan hệ hai người thật sự tốt, Diệp Tình sẽ luôn bị lu mờ dưới đáy giới giải trí như bây giờ chắc?

Mà gần đây trên mạng bùng nổ những chuyện kia, hơn phân nửa đều không thoát khỏi dính líu tới Diệp Tình.

Nếu công ty Triêu Tầm bị Lục thị thu mua, vậy trò hay bây giờ mới chính thức mở màn nha!

Trong văn phòng người đại diện của Diệp Tình cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

“Diệp Tình à, ở trước mặt cô tôi cũng không muốn nói nhiều, tình huống của công ty cô cũng biết mà. Lục thị thu mua công ty, bất kể là đối với tôi, hay là đối với mọi người mà nói đều là chuyện tốt,” Người đại diện của cô ta thở dài, “Nhưng gần đây tôi nghe nói được một chút chuyện, không biết có liên quan tới cô hay không.”

Diệp Tình cười nói: “Có chuyện gì anh cứ nói thẳng.”

“Cũng không có việc gì, chỉ là những lời đồn đại trên mạng gần đây thôi, cô có biết không?”

Quả nhiên là bởi vì việc này.

Diệp Tình gật đầu, “Chuyện này tôi cũng hơi nghe thấy.”

“Những lời bình luận trên mạng quả thực rất khó coi, cô bị cuốn vào trong đó tôi cũng biết rõ là cô vô tội, tôi tin cô, nhưng người ngoài không tin cô cũng không có cách nào, Lục tổng cũng cho rằng trạng thái bây giờ của cô không thích hợp để tiếp tục hoạt động trong giới giải trí,” Người đại diện suy nghĩ một lát, “Như vậy đi, khoảng thời gian này dừng tất cả hoạt động lại, cô trước hết cứ nghỉ một lát, có việc gì tôi sẽ thông báo cho cô sau.”

“Nghỉ ngơi?” Diệp Tình cười lạnh.

Làm sao mà cô ta không hiểu được ý tứ trong lời nói này, cái gì mà nghỉ ngơi, không phải là tuyết tàng (1) sao?

(1) Tuyết tàng: nghĩa đen là giấu trong tuyết, gần giống như “đóng băng” hay phong sát, ở đây chỉ việc ngôi sao bị chính công ty chủ quản bỏ rơi, phong bế hoạt động.

Công ty đã bị Lục thị thu mua, như vậy bị tuyết tàng tất nhiên là do Lục Bắc Xuyên hoặc là Diệp Trăn nói, nguyên nhân cô ta bị phong sát là gì, chỉ sợ là bởi vì những lời đồn trên mạng khoảng thời gian qua.

Một nghệ sĩ đang hot còn không chịu nổi mấy năm tuyết tàng, huống chi cô ta lại chỉ là một minh tinh tuyến ba bốn mà thôi, một khi bị tuyết tàng, một năm rồi hai năm, còn ai còn nhớ rõ cô ta?

“Đúng, khoảng thời gian này cô cứ nghỉ ngơi thật tốt đi, đợi có tài nguyên thích hợp tôi sẽ ngay lập tức thông báo cho cô, nhưng khoảng thời gian này cô cũng nghỉ ngơi dưỡng sức đi, cũng không thể suy sụp tinh thần được.”

Lão hồ ly khẩu Phật tâm xà (2)!

(2) Khẩu Phật tâm xà: (Nghĩa đen) Lời nói của Phật nhưng thâm tâm là của Xà. (Nghĩa bóng) Tỏ vẻ đàng hoàng, đứng đắn nhưng trong bụng xấu xa, độc ác.

Diệp Tình không tốn nhiều miệng lưỡi tranh chấp với người đại diện. Cô ta vốn cũng không ôm bất cứ hi vọng nào với công ty Triêu Tầm này, lại còn sắp bị Lục thị thu mua, cô ta càng sẽ không ôm hi vọng xa vời nào.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Diệp Tình chuẩn bị gọi điện cho chị Lý. Vừa khởi động máy, điện thoại mẹ Diệp liền gọi đến.

“Tình Tình, tại sao con không nghe mẹ nói nốt!”

Diệp Tình kềm chế sự không vui dưới đáy lòng, thấp giọng hấp tấp nói: “Mẹ, hiện tại con còn có việc bận, không nhiều lời với mẹ được, có thời gian con sẽ trở về thăm mẹ sau.”

“Chờ một chút!” Mẹ Diệp chìm khẩu khí, “Trước hết con đừng ngắt điện thoại, nghe mẹ nói hết đã…”

Mẹ Diệp kể lại chuyện hôm nay gặp mặt với Lục phu nhân cho Diệp Tình. Diệp Tình nghe xong mi tâm nhíu chặt, “Mẹ nói là Lục phu nhân muốn bắt con rời khỏi giới giải trí ạ?”

“Đúng, bà ta còn bảo chúng ta về sau đừng đi quấy rầy Diệp Trăn, cho cha con ba mươi triệu,” Mẹ Diệp dừng một chút, “Tình Tình, mẹ nói với con, nếu con có thời gian thì mau trở về, ba mươi triệu kia tuyệt đối không thể rơi xuống trên tay cha con!”

Diệp Tình mờ mịt, “Sao vậy ạ?”

“Con không biết đâu, từ khi công ty lão ta bị thu mua, hiện tại…” Mẹ Diệp dường như rất khó mà mở miệng, “Hện tại lão ta bị nghiện đánh cờ bạc!”

Từ khi Diệp thị rơi vào tay người khác, ngày nào Diệp Chấn Đình cũng ở nhà than thở. Ông ta là người thích sĩ diện, bây giờ ngay cả công ty của mình cũng không gánh nổi, lại không dám liên hệ với bạn bè trước kia, chỉ sợ bị người ta chê cười.

Nhưng nào có chuyện gì che giấu được mãi, một người trong số bạn bè đó biết rủ ông ta mượn rượu tiêu sầu, uống đến say khướt. Lúc đó cha Diệp bị bạn bè đẩy đi đánh cờ bạc, thắng được không ít tiền.

Ăn tuỷ trong xương rồi mới biết nó ngon, cha Diệp thắng được một lần tiền đầy bồn đầy bát, ngày càng hăng hái.

Thế là lỡ nghiện rồi không thể ngăn cản.

“Chuyện gì xảy ra vậy!” Diệp Tình không thể tin nổi, dù biết cha cô ta không đáng tin cậy, nhưng cô ta vẫn nghĩ, chuyện độc hại này ông ấy tuyệt đối sẽ không dính tới.

“Mẹ lừa con làm gì, gần đây, ông ta cứ lục tục ngo ngoe ván thua ván thắng, một ván thua cũng mất mấy triệu, cho nên mẹ mới nói, ba mươi triệu kia tuyệt đối không thể rơi xuống trong tay ông ta, nếu không chỉ sợ là có đi không có về!” Nói xong, mẹ Diệp thở dài, “Mẹ cũng hết cách với ông ta, khuyên như thế nào cũng vô dụng.”

Đúng như Lục phu nhân nói, ba mươi triệu kia quả thật có thể khiến bọn họ hưởng thụ đến tận tuổi già, nhưng nếu Diệp Chấn Đình cầm ba mươi triệu này đi cược, chỉ sợ sẽ mất cả chì lẫn chài.

Nghe nói xong, Diệp Tình trầm mặc một lát, chỉ cảm thấy bị áp lực tới mức không thở nổi, thể xác lẫn tinh thần đều mệt, một đống chuyện dồn dập đổ lên người mình.

“Được, sáng mai con sẽ trở về một chuyến, mẹ đừng lo lắng.”

An ủi mẹ Diệp vài câu xong Diệp Tình liền cúp máy, chuyện cha Diệp không vội, trước mắt việc khẩn cấp nhất là xử lý hoàn cảnh khốn khổ của mình bây giờ. Nếu cô ta thật sự bị tuyết tàng, chỉ sợ sẽ không thể ngóc đầu lên được trong giới nữa.

Diệp Tình đi đến phòng nghỉ, khóa trái cửa lại sau đó bấm gọi cho chị Lý.

“Chị Lý, Triêu Tầm sắp bị Lục thị thu mua rồi, bây giờ công ty cũng đã có kế hoạch sẽ tuyết tàng em, em thật sự không có cách nào đợi tiếp ở đây được nữa. Chị Lý, chị đã nói sẽ tìm cho em một đầu đường ra đúng không.”

Tiếng chị Lý vọng lại trong điện thoại rất bình tĩnh, “Em yên tâm đi, chuyện này chị nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa cho em. Ít nhất trước khi báo chí tung tin bị Lục thị thu mua cũng phải thương lượng với Triêu Tầm chuyện giải ước đã, chúng ta cũng quen biết lâu như vậy rồi, chắc em cũng biết thanh danh trong giới của chị rồi, tuyệt đối sẽ không sẽ có chuyện qua sông đoạn cầu đâu.”

Nghe chị Lý cam đoan như thế, Diệp Tình cũng yên lòng.

Bên kia chị Lý vừa cúp máy Diệp Tình liền lập tức gọi cho Thẩm Vi Nhân, nói lại tình huống của Diệp Tình cho Thẩm Vi Nhân nghe.

Thẩm Vi Nhân nghe xong thản nhiên nói: “Chị Lý, chỗ tôi không phải bãi rác, không phải người nào cũng nhận.”

Chị Lý hơi trì trệ, tất nhiên hiểu ý tứ của Thẩm Vi Nhân, cười nói: “Tôi hiểu rồi.”

Thẩm Vi Nhân cúp máy, tựa vào ghế sau trên xe nhắm mắt dưỡng thần.

“Lợi hại lợi hại, hôm nay tôi coi như đã được chứng kiến thủ đoạn của Thẩm tiểu thư, xem ra về sau hợp tác tôi cũng phải đề phòng một chút mới được.”

Thẩm Vi Nhân mở mắt, liếc nhìn Lục Thiếu Ngôn bên cạnh vỗ tay luôn miệng khen, “Lục thiếu sợ sao?”

Lục Thiếu Ngôn nghênh đón ánh mắt của cô ta, “Sợ chứ! Đương nhiên là sợ rồi! Đấu với mỹ nhân như Thẩm tiểu thư, nếu quả thật đùa nghịch thủ đoạn đấu trí với tôi, có thể tôi cũng không thể chống đỡ được.”

Thẩm Vi Nhân thu hồi ánh mắt, duy trì trầm mặc.

“Nhưng tôi vẫn không hiểu, Thẩm tiểu thư biết rất rõ chuyện dương cầm này rất dễ được làm sáng tỏ chân tướng, vì sao cứ phải làm to chuyện lên?”

Thẩm Vi Nhân xuất thần nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, ngắm hàng xe lướt qua, giọng điệu lạnh nhạt, “Cho mình một cơ hội để hết hi vọng.”

Quá khứ liên quan tới Diệp Trăn bị đào lên mạng cô ta không tin Lục Bắc Xuyên không nhìn thấy, một người bình thường thậm chí có thể nói là tầm thường vô vị như vậy, chỉ có thể ở nhà nuôi con, làm sao xứng với Lục Bắc Xuyên.

Mà chuyện này, Thẩm Vi Nhân cũng không phải là lần đầu nhắc trước mặt Lục Bắc Xuyên, để không chỉ Lục Bắc Xuyên mà thậm chí toàn bộ người của Lục gia đều biết.

Nhưng ngay cả như vậy, Lục Bắc Xuyên và toàn bộ Lục gia đều không có phản ứng gì.

Cô ta thua triệt để, thất bại thảm hại.

“Thẩm tiểu thư có thể nghĩ thông suốt như vậy thật sự là không thể nào tốt hơn nữa, người phụ nữ như Thẩm tiểu thư cũng đâu cần phải câu nệ một tên đàn ông. Chỉ cần Thẩm gia chưa ngã, Thẩm tiểu thư nguyện ý, thiếu gì đàn ông ưu tú xếp hàng chờ Thẩm tiểu thư, cô nói xem tôi có đúng không Thẩm tiểu thư?”

Tất cả mọi thứ của Thẩm Vi Nhân đều là dựa vào quyền thế của Thẩm gia, nếu không có Thẩm gia ở phía sau chống lưng, vậy thì giới giải trí kia đã sớm cắn nuốt cô ta không sót một mảnh.

Trong nội tâm cô ta hiểu rất rõ đó đều là những thứ Thẩm gia mang lại cho cô ta.

Cho nên Thẩm gia tuyệt đối không thể sụp đổ!

Thẩm Vi Nhân hít thở sâu, xoay đầu lại, “Anh yên tâm, những gì nên nói tôi đã sớm nói qua với ông rồi.”

“Thẩm tiểu thư đúng là người thông minh.” Lục Thiếu Ngôn cười khẽ, “Nhưng Diệp Tình kia quả là lợi hại, vậy mà có thể tìm được những video đó để công kích Diệp Trăn. Thẩm tiểu thư nói không sai, không phải thứ rác rưởi gì cũng có thể nhét vào bên Thẩm tiểu thư.”

Trong điện thoại Lục Thiếu Ngôn đang mở chính là video thời cấp 3 của Diệp Trăn.

Thẩm Vi Nhân thản nhiên liếc qua, “Lục thiếu quá khen rồi, nếu như không có Lục thiếu trợ giúp thì làm sao mọi chuyện lại thuận lợi được như vậy?”

Lục Thiếu Ngôn nhíu mày, cười nhạt một tiếng, không nói gì.

Chiếc xe chậm rãi lái vào biệt thự Thẩm gia, Thẩm Vi Nhân và Lục Thiếu Ngôn một trước một sau đi vào Thẩm gia. Thẳng đến khi ánh chiều tà le lói, lúc này Lục Thiếu Ngôn mới thoả mãn rời khỏi Thẩm gia.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Nghiền Chết Một Con Kiến
3 Chương 3: Nằm Mơ
4 Chương 4: Diệp Tiểu Thư, Thiếu Gia Tỉnh Lại Rồi!
5 Chương 5: Tàn Tật Cũng Tốt!
6 Chương 6: Em Có Em Gái Tên Diệp Trăn?
7 Chương 7: ...
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10: Nữ Nhân Mang Thai Đều Cực Kỳ Nóng Tính!
11 Chương 11
12 Chương 12: Hai khuôn mặt giống nhau như đúc, còn ai nhận ra được là ai?
13 Chương 13: "Kiểm tra lại cho Diệp Tình một lần nữa."
14 Chương 14: Tôi mang thai?!
15 Chương 15: Anh rể?
16 Chương 16: "Đây là Lâm Trạm, sau này sẽ là một thành viên của Lục gia chúng ta."
17 Chương 17: “nữ nhân này, thật đúng là thích lâm trạm sao?!” (1)
18 Chương 17-2: “Nữ Nhân Này, Thật Đúng Là Thích Lâm Trạm Sao?!” (2)
19 Chương 18: Chịu đựng thôi chứ sao
20 Chương 19: Thử áo cưới
21 Chương 20: "lục tổng, đừng giả bộ nữa"
22 Chương 21: Lục tổng, chúng ta ly hôn đi
23 Chương 22: Bởi vì có ý định mưu sát!
24 Chương 23: Chiếc nhẫn
25 Chương 24: “—— Ngày tổ chức hôn lễ không cần mang giày cao gót, anh sẽ chuẩn bị cho em giày đế bằng.”
26 Chương 25: Đa mưu túc trí
27 Chương 26: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (1)
28 Chương 26-2: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (2)
29 Chương 27: Áo cưới mới và lễ phục (1)
30 Chương 27-2: Áo cưới mới và lễ phục (2)
31 Chương 28: Có chút chua (1)
32 Chương 28-2: Có chút chua (2)
33 Chương 29: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (1)
34 Chương 29-2: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (2)
35 Chương 30: Luyến Tiếc Như Trân Bảo (1)
36 Chương 30-2: Luyến tiếc như trân bảo (2)
37 Chương 31: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (1)
38 Chương 31-2: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (2)
39 Chương 32: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (1)
40 Chương 32-2: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (2)
41 Chương 33: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 1
42 Chương 33-2: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 2
43 Chương 34-1: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 1
44 Chương 34-2: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 2
45 Chương 35: Tới cửa thăm viếng (1)
46 Chương 35-2: Tới cửa thăm viếng (2)
47 Chương 36: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (1)
48 Chương 36-2: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (2)
49 Chương 37: K.o! (1)
50 Chương 37-2: K.o! (2)
51 Chương 38: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (1)
52 Chương 38-2: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (2)
53 Chương 39: Năm tháng!
54 Chương 40: Anh sẽ chờ em và con ra (1)
55 Chương 40-2: Anh sẽ chờ em và con ra (2)
56 Chương 41: Mẹ con đều bình an (1)
57 Chương 41-2: Mẹ con đều bình an (2)
58 Chương 42: Em Bé (1)
59 Chương 42-2: Em Bé (2)
60 Chương 43: Lòng Mang Quỷ Thai (1)
61 Chương 43-2: Lòng mang quỷ thai (2)
62 Chương 44: Vòng tay huyết ngọc (1)
63 Chương 44-2: Vòng Tay Ngọc Huyết (2)
64 Chương 45: Cô thật sự rất vô tội
65 Chương 46: Biết thiện ác, rõ đúng sai
66 Chương 46-2: Biết thiện ác, rõ đúng sai (2)
67 Chương 47: Cha nghiêm mẹ hiền?
68 Chương 47-2: Cha nghiêm mẹ hiền (2)
69 Chương 47-3: Cha nghiêm mẹ hiền? (3)
70 Chương 48: Cái váy này cô mặc không hợp
71 Chương 48-2: Cái váy này của tôi cô mặc không hợp 2
72 Chương 49: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (1)
73 Chương 49-2: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (2)
74 Chương 50: Cái vòng ngọc kia (1)
75 Chương 50-2: Cái vòng ngọc kia (2)
76 Chương 51: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (1)
77 Chương 51-2: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (2)
78 Chương 52: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể “gà chó lên trời” sao? (1)
79 Chương 52-2: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể "gà chó lên trời" sao? (2)
80 Chương 53: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không?
81 Chương 53-2: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 2
82 Chương 53-3: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 3
83 Chương 54-1
84 Chương 54-2
85 Chương 55-1
86 Chương 55-2
87 Chương 56-1
88 Chương 56-2
89 Chương 57-1: Mạnh Tiểu Thư
90 Chương 57-2: Mạnh Tiểu Thư
91 Chương 58-1: Đây cũng chính là chỗ mà Mạnh Tiệp lo lắng
92 Chương 58-2
93 Chương 59-1: Hợp tác vui vẻ
94 Chương 59-2: Hợp tác vui vẻ
95 Chương 60-1: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
96 Chương 60-2: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
97 Chương 61-1: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
98 Chương 61-2: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
99 Chương 62-1: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
100 Chương 62-2: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
101 Chương 63-1: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
102 Chương 63-2: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
103 Chương 64: Công ty giải trí Triêu Tầm
104 Chương 65-1: Vô tội? (1)
105 Chương 65-2: Vô tội? (2)
106 Chương 66: Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe
107 Chương 67-1: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (1)
108 Chương 67-2: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (2)
109 Chương 68: Vậy là tốt rồi
110 Chương 69: Thật đáng yêu
111 Chương 70: Thằng nhóc này rốt cuộc là giống ai đây???
112 Chương 71: Muốn ngồi tù sao?
113 Chương 72: “Không phải chỉ là do cha sợ con không tới thôi sao.”
114 Chương 73: “Sao chị ta lại không bỏ ra nổi hai mươi triệu?”
115 Chương 74: “Anh rất muốn giết ông ta!”
116 Chương 75: “Anh rất muốn giết ông ta!”
117 Chương 76: “Yên tâm, trong lòng anh tự biết rõ.”
118 Chương 77: “Cho nên?”
119 Chương 78: Đánh trống lảng thất bại
120 Chương 79: Phi! Đ�? Súc sinh!
121 Chương 80: “Cái thằng này…”
122 Chương 81: “Điều trị bảo tồn…”
123 Chương 82: “Mấy cái bất động sản đó thì làm được cái gì?”
124 Chương 83: “Chúc Chúc, con biết không? Tên của con là do cụ đặt đấy.”
125 Chương 84: Hắn ta không hối hận, tuyệt đối không hối hận!
126 Chương 85
127 Chương 86: “Em muốn báo hiếu ông một lần cuối cùng.”
128 Chương 87
129 Chương 88: Là cùng một ngày với bọn họ
130 Chương 89: “Ninh Khả, nữ phụ?”
131 Chương 90: “Bà Lục… Thật trùng hợp.”
132 Chương 91
133 Chương 92: Đã từng hi vọng bao nhiêu thì bây giờ thất vọng bấy nhiêu
134 Chương 93: Mẹ Lục giật mình, vội vàng quay ra đóng cửa lại
135 Chương 94: “Lục Bắc Xuyên đi tù, cậu được ôm người đẹp về, không tốt sao?”
136 Chương 95: Lục tổng, mùi dấm của ngài tôi ngửi còn thấy ê hết cả răng đây này!
137 Chương 96: Cảm ơn em đã nguyện ý vì anh mà giữ con lại
138 Chương 97: “Lục thị sụp đổ? Anh có ý gì?”
139 Chương 98: “Xin lỗi, tôi lừa ông, mấy cái chứng cứ phạm tội kia đều là giả.”
140 Chương 99: Lòng lang dạ thú
141 Chương 100: Anh muốn gì
142 Chương 101: Con là đứa bé mà cha thích nhất
143 Chương 102: “Không sao ạ?”
144 Chương 103: “Bộ dạng gì?”
145 Chương 104: “100%”
146 Chương 105: Toàn văn hoàn
147 Chương 106: C106: Vô Tội? (2)
148 Chương 107: C107: Tất Cả Mọi Người Đều Nín Thở Lắng Nghe.
149 Chương 108: C108: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (1)
150 Chương 109: C109: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (2)
151 Chương 110: C110: Vậy Là Tốt Rồi
152 Chương 111: C111: Thật Đáng Yêu
153 Chương 112: C112: Thằng Nhóc Này Rốt Cuộc Là Giống Ai Đây???
154 Chương 113: C113: Muốn Ngồi Tù Sao?
155 Chương 114: C114: "không Phải Chỉ Là Do Cha Sợ Con Không Tới Thôi Sao."
156 Chương 115: C115: "sao Chị Ta Lại Không Bỏ Ra Nổi Hai Mươi Triệu?"
157 Chương 116: C116: "anh Rất Muốn Giết Ông Ta!"
158 Chương 117: C117: "anh Thật Sự Rất Muốn Giết Ông Ta."
159 Chương 118: C118: "yên Tâm, Trong Lòng Tự Anh Biết Rõ."
160 Chương 119: C119: "cho Nên?"
161 Chương 120: C120: Đánh Trống Lảng Thất Bại
162 Chương 121: C121: Phi! Đồ Súc Sinh!
163 Chương 122: C122: "cái Thằng Này..."
164 Chương 123: C123: "điều Trị Bảo Tồn..."
165 Chương 124: C124: "mấy Cái Bất Động Sản Đó Thì Làm Được Cái Gì?"
166 Chương 125: C125: "chúc Chúc, Con Biết Không? Tên Của Con Là Do Cụ Đặt Đấy."
167 Chương 126: C126: Hắn Ta Không Hối Hận, Tuyệt Đối Không Hối Hận!
168 Chương 127: C127: Chương 85
169 Chương 128: C128: "em Muốn Báo Hiếu Ông Một Lần Cuối Cùng."
170 Chương 129: C129: Chương 87
171 Chương 130: C130: Là Cùng Một Ngày Với Bọn Họ
172 Chương 131: C131: "ninh Khả, Nữ Phụ?"
173 Chương 132: C132: "bà Lục... Thật Là Trùng Hợp."
174 Chương 133: C133: Chương 91
175 Chương 134: C134: Đã Từng Hi Vọng Bao Nhiêu Thì Bây Giờ Thất Vọng Bấy Nhiêu.
176 Chương 135: C135: Mẹ Lục Giật Mình, Vội Vàng Quay Ra Đóng Cửa Lại.
177 Chương 136: C136: "lục Bắc Xuyên Đi Tù, Cậu Được Ôm Người Đẹp Về, Không Tốt Sao?"
178 Chương 137: C137: Chương 95
179 Chương 138: C138: Chương 96
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Nghiền Chết Một Con Kiến
3
Chương 3: Nằm Mơ
4
Chương 4: Diệp Tiểu Thư, Thiếu Gia Tỉnh Lại Rồi!
5
Chương 5: Tàn Tật Cũng Tốt!
6
Chương 6: Em Có Em Gái Tên Diệp Trăn?
7
Chương 7: ...
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10: Nữ Nhân Mang Thai Đều Cực Kỳ Nóng Tính!
11
Chương 11
12
Chương 12: Hai khuôn mặt giống nhau như đúc, còn ai nhận ra được là ai?
13
Chương 13: "Kiểm tra lại cho Diệp Tình một lần nữa."
14
Chương 14: Tôi mang thai?!
15
Chương 15: Anh rể?
16
Chương 16: "Đây là Lâm Trạm, sau này sẽ là một thành viên của Lục gia chúng ta."
17
Chương 17: “nữ nhân này, thật đúng là thích lâm trạm sao?!” (1)
18
Chương 17-2: “Nữ Nhân Này, Thật Đúng Là Thích Lâm Trạm Sao?!” (2)
19
Chương 18: Chịu đựng thôi chứ sao
20
Chương 19: Thử áo cưới
21
Chương 20: "lục tổng, đừng giả bộ nữa"
22
Chương 21: Lục tổng, chúng ta ly hôn đi
23
Chương 22: Bởi vì có ý định mưu sát!
24
Chương 23: Chiếc nhẫn
25
Chương 24: “—— Ngày tổ chức hôn lễ không cần mang giày cao gót, anh sẽ chuẩn bị cho em giày đế bằng.”
26
Chương 25: Đa mưu túc trí
27
Chương 26: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (1)
28
Chương 26-2: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (2)
29
Chương 27: Áo cưới mới và lễ phục (1)
30
Chương 27-2: Áo cưới mới và lễ phục (2)
31
Chương 28: Có chút chua (1)
32
Chương 28-2: Có chút chua (2)
33
Chương 29: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (1)
34
Chương 29-2: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (2)
35
Chương 30: Luyến Tiếc Như Trân Bảo (1)
36
Chương 30-2: Luyến tiếc như trân bảo (2)
37
Chương 31: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (1)
38
Chương 31-2: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (2)
39
Chương 32: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (1)
40
Chương 32-2: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (2)
41
Chương 33: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 1
42
Chương 33-2: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 2
43
Chương 34-1: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 1
44
Chương 34-2: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 2
45
Chương 35: Tới cửa thăm viếng (1)
46
Chương 35-2: Tới cửa thăm viếng (2)
47
Chương 36: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (1)
48
Chương 36-2: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (2)
49
Chương 37: K.o! (1)
50
Chương 37-2: K.o! (2)
51
Chương 38: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (1)
52
Chương 38-2: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (2)
53
Chương 39: Năm tháng!
54
Chương 40: Anh sẽ chờ em và con ra (1)
55
Chương 40-2: Anh sẽ chờ em và con ra (2)
56
Chương 41: Mẹ con đều bình an (1)
57
Chương 41-2: Mẹ con đều bình an (2)
58
Chương 42: Em Bé (1)
59
Chương 42-2: Em Bé (2)
60
Chương 43: Lòng Mang Quỷ Thai (1)
61
Chương 43-2: Lòng mang quỷ thai (2)
62
Chương 44: Vòng tay huyết ngọc (1)
63
Chương 44-2: Vòng Tay Ngọc Huyết (2)
64
Chương 45: Cô thật sự rất vô tội
65
Chương 46: Biết thiện ác, rõ đúng sai
66
Chương 46-2: Biết thiện ác, rõ đúng sai (2)
67
Chương 47: Cha nghiêm mẹ hiền?
68
Chương 47-2: Cha nghiêm mẹ hiền (2)
69
Chương 47-3: Cha nghiêm mẹ hiền? (3)
70
Chương 48: Cái váy này cô mặc không hợp
71
Chương 48-2: Cái váy này của tôi cô mặc không hợp 2
72
Chương 49: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (1)
73
Chương 49-2: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (2)
74
Chương 50: Cái vòng ngọc kia (1)
75
Chương 50-2: Cái vòng ngọc kia (2)
76
Chương 51: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (1)
77
Chương 51-2: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (2)
78
Chương 52: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể “gà chó lên trời” sao? (1)
79
Chương 52-2: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể "gà chó lên trời" sao? (2)
80
Chương 53: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không?
81
Chương 53-2: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 2
82
Chương 53-3: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 3
83
Chương 54-1
84
Chương 54-2
85
Chương 55-1
86
Chương 55-2
87
Chương 56-1
88
Chương 56-2
89
Chương 57-1: Mạnh Tiểu Thư
90
Chương 57-2: Mạnh Tiểu Thư
91
Chương 58-1: Đây cũng chính là chỗ mà Mạnh Tiệp lo lắng
92
Chương 58-2
93
Chương 59-1: Hợp tác vui vẻ
94
Chương 59-2: Hợp tác vui vẻ
95
Chương 60-1: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
96
Chương 60-2: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
97
Chương 61-1: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
98
Chương 61-2: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
99
Chương 62-1: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
100
Chương 62-2: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
101
Chương 63-1: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
102
Chương 63-2: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
103
Chương 64: Công ty giải trí Triêu Tầm
104
Chương 65-1: Vô tội? (1)
105
Chương 65-2: Vô tội? (2)
106
Chương 66: Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe
107
Chương 67-1: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (1)
108
Chương 67-2: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (2)
109
Chương 68: Vậy là tốt rồi
110
Chương 69: Thật đáng yêu
111
Chương 70: Thằng nhóc này rốt cuộc là giống ai đây???
112
Chương 71: Muốn ngồi tù sao?
113
Chương 72: “Không phải chỉ là do cha sợ con không tới thôi sao.”
114
Chương 73: “Sao chị ta lại không bỏ ra nổi hai mươi triệu?”
115
Chương 74: “Anh rất muốn giết ông ta!”
116
Chương 75: “Anh rất muốn giết ông ta!”
117
Chương 76: “Yên tâm, trong lòng anh tự biết rõ.”
118
Chương 77: “Cho nên?”
119
Chương 78: Đánh trống lảng thất bại
120
Chương 79: Phi! Đ�? Súc sinh!
121
Chương 80: “Cái thằng này…”
122
Chương 81: “Điều trị bảo tồn…”
123
Chương 82: “Mấy cái bất động sản đó thì làm được cái gì?”
124
Chương 83: “Chúc Chúc, con biết không? Tên của con là do cụ đặt đấy.”
125
Chương 84: Hắn ta không hối hận, tuyệt đối không hối hận!
126
Chương 85
127
Chương 86: “Em muốn báo hiếu ông một lần cuối cùng.”
128
Chương 87
129
Chương 88: Là cùng một ngày với bọn họ
130
Chương 89: “Ninh Khả, nữ phụ?”
131
Chương 90: “Bà Lục… Thật trùng hợp.”
132
Chương 91
133
Chương 92: Đã từng hi vọng bao nhiêu thì bây giờ thất vọng bấy nhiêu
134
Chương 93: Mẹ Lục giật mình, vội vàng quay ra đóng cửa lại
135
Chương 94: “Lục Bắc Xuyên đi tù, cậu được ôm người đẹp về, không tốt sao?”
136
Chương 95: Lục tổng, mùi dấm của ngài tôi ngửi còn thấy ê hết cả răng đây này!
137
Chương 96: Cảm ơn em đã nguyện ý vì anh mà giữ con lại
138
Chương 97: “Lục thị sụp đổ? Anh có ý gì?”
139
Chương 98: “Xin lỗi, tôi lừa ông, mấy cái chứng cứ phạm tội kia đều là giả.”
140
Chương 99: Lòng lang dạ thú
141
Chương 100: Anh muốn gì
142
Chương 101: Con là đứa bé mà cha thích nhất
143
Chương 102: “Không sao ạ?”
144
Chương 103: “Bộ dạng gì?”
145
Chương 104: “100%”
146
Chương 105: Toàn văn hoàn
147
Chương 106: C106: Vô Tội? (2)
148
Chương 107: C107: Tất Cả Mọi Người Đều Nín Thở Lắng Nghe.
149
Chương 108: C108: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (1)
150
Chương 109: C109: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (2)
151
Chương 110: C110: Vậy Là Tốt Rồi
152
Chương 111: C111: Thật Đáng Yêu
153
Chương 112: C112: Thằng Nhóc Này Rốt Cuộc Là Giống Ai Đây???
154
Chương 113: C113: Muốn Ngồi Tù Sao?
155
Chương 114: C114: "không Phải Chỉ Là Do Cha Sợ Con Không Tới Thôi Sao."
156
Chương 115: C115: "sao Chị Ta Lại Không Bỏ Ra Nổi Hai Mươi Triệu?"
157
Chương 116: C116: "anh Rất Muốn Giết Ông Ta!"
158
Chương 117: C117: "anh Thật Sự Rất Muốn Giết Ông Ta."
159
Chương 118: C118: "yên Tâm, Trong Lòng Tự Anh Biết Rõ."
160
Chương 119: C119: "cho Nên?"
161
Chương 120: C120: Đánh Trống Lảng Thất Bại
162
Chương 121: C121: Phi! Đồ Súc Sinh!
163
Chương 122: C122: "cái Thằng Này..."
164
Chương 123: C123: "điều Trị Bảo Tồn..."
165
Chương 124: C124: "mấy Cái Bất Động Sản Đó Thì Làm Được Cái Gì?"
166
Chương 125: C125: "chúc Chúc, Con Biết Không? Tên Của Con Là Do Cụ Đặt Đấy."
167
Chương 126: C126: Hắn Ta Không Hối Hận, Tuyệt Đối Không Hối Hận!
168
Chương 127: C127: Chương 85
169
Chương 128: C128: "em Muốn Báo Hiếu Ông Một Lần Cuối Cùng."
170
Chương 129: C129: Chương 87
171
Chương 130: C130: Là Cùng Một Ngày Với Bọn Họ
172
Chương 131: C131: "ninh Khả, Nữ Phụ?"
173
Chương 132: C132: "bà Lục... Thật Là Trùng Hợp."
174
Chương 133: C133: Chương 91
175
Chương 134: C134: Đã Từng Hi Vọng Bao Nhiêu Thì Bây Giờ Thất Vọng Bấy Nhiêu.
176
Chương 135: C135: Mẹ Lục Giật Mình, Vội Vàng Quay Ra Đóng Cửa Lại.
177
Chương 136: C136: "lục Bắc Xuyên Đi Tù, Cậu Được Ôm Người Đẹp Về, Không Tốt Sao?"
178
Chương 137: C137: Chương 95
179
Chương 138: C138: Chương 96
footer(); ?>