Chương 56: C56: Phế tích thái cổ

"Tôn giả, trong số những đệ tử thế gia hôm nay đến tham gia cũng không thiếu những người thực lực xuất chúng." Quốc chủ Đại Hồng quốc Hồng Bá ngữ khí tất cung tất kính nói với một lão giả ngồi bên cạnh.

Nếu như để cho ai đó nhìn thấy Hồng Bá đường đường là quốc chủ hơn nữa còn là Đại Quân cấp 8 lại kính sợ với một lão đầu gầy yếu như vậy chắc chắn sẽ rơi cằm xuống đất mất. Nhưng chỉ có những cao thủ thực sự mới biết được thân phận lão giả trước mặt Hồng Bá lúc này rốt cuộc có bao nhiêu hiển hách.

"Ừ, những hậu bối này của chúng ta càng ngày càng an nhàn rồi. Mấy năm gần đây người có thể gửi đến Nịnh Mông Ma Hải tham gia Lĩnh vực chiến càng lúc càng ít, lần thí luyện này coi như là một liều thuốc mạnh cho các Đại Thế gia đi."

Hóa ra thí luyện lần này chẳng qua chỉ là một cái cớ, mục đích chân chính của Thái Nguyên tôn giả và Hồng Bá quốc chủ chính là để cho những thiếu niên triệu hồi sư có tiềm năng của đế quốc đi cảm nhận thực lực chân chính của Ma tộc.

Thần thức của tôn giả Thái Nguyên đảo qua quảng trường Liệt Nhật, nơi đang có mấy ngàn thiếu niên tập hợp, chờ đợi được truyền tống đến phế tích.

"Ồ?" Tôn giả Thái Nguyên phát ra một tiếng hô bất ngờ, quay sang cười nói với Hồng Bá: "Tiểu Bá, xem ra người thừa kế của các Thế gia cũng không hề yếu đuối như trong tưởng tượng của chúng ta. Không hề tìm thế thân, có mấy gia tộc khế ước đã gửi người thừa kế mạnh nhất của bọn họ đến đây."

Lúc nói ra những lời này, trong lòng ông vô cùng đau xót. Ông cũng đã từng có một đồ đệ thiên tư ngạo nghễ, chỉ tiếc sinh không đúng thời. Tuy không có cơ hội khế ước với chiến thú mạnh nhất của gia tộc, nhưng dựa vào nỗ lực kinh người của bản thân tiến vào trung tâm Nịnh Mông Ma Hải, tự tay chém đầu Yêu Vương lao ra, chấn hưng sĩ khí Nhân tộc.

Đáng tiếc trời đố anh tài, đồ đệ tài năng này của ông lại đã sớm ngã xuống tại chiến trường Hoàng Hải.

"Lãnh Mặc, Tuyết Kỳ Lân Tuyết gia đã xuất hiện, liệu đó có phải là người thừa kế di chỉ của ngươi hay không? Sẽ bảo vệ lãnh thổ Nhân tộc ta trong trận chiến Nhân – Ma chứ?" Tâm tình Thái Nguyên có chút kích động.

·

Thủy Kỳ Lân ở dưới chân Yêu Nhiêu đã không còn kiên nhẫn được nữa, đối với người chủ nhân mạnh mẽ khế ước với mình này, nó vẫn chưa hoàn toàn tin phục.

Yêu Nhiêu dẫn theo Nguyên Phương và Chiến Hổ bước qua tên Vương Thông đang chết ngất trên đất. Đối với loại nhị thế tổ mới bị dọa hai câu đã sợ tới mức tè ra quần này, Yêu Nhiêu không dậy nổi ý chí chiến đấu.

Mấy trăm ánh mắt nóng rực như lửa nhìn vào Yêu Nhiêu, trong đó có đủ những kẻ không có ý tốt.

Mà cái Yêu Nhiêu muốn chính là loại hiệu quả này. So với chuyện ẩn mà không phát, không bằng ngay từ đầu nên thể hiện luôn ra khả năng của mình ra. Nàng tin chắc rằng lần thí luyện này tuyệt đối không phải là trận kịch chiến giữa Nhân tộc và Ma tộc, mà sẽ là yến hội tàn sát giải quyết ân oán trăm năm giữa các đại Thế gia của Đại Hồng quốc.

Trên quảng trường Liệt Nhật lúc này đã đứng đầy những đệ tử thế gia cũng như hộ vệ của họ. Thực lực các đệ tử phần lớn đều từ cấp hai tới cấp bốn, nhưng hộ vệ bọn họ dẫn theo thì lại có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Yêu Nhiêu thậm chí còn cảm giác được một vài cỗ hơi thở thuộc về cấp Lĩnh Chủ đang ẩn nấp.

Hiện giờ nàng đúng là đang cần những đối thủ như vậy. Không phải là loại nhị thế tổ bị sắc đẹp hấp dẫn mà là đối thủ chân chính, có thế mới kích phát được tiềm năng trong thân thể, mới có thể nhanh chóng tiến giai.

·

"Phế tích Thái Cổ có 81 cửa vào, các ngươi sẽ được truyền tống bất kỳ đến môt trong số những cửa đó. Sẽ không có triệu hồi sư Lĩnh Chủ âm thầm bảo vệ, nếu các ngươi không địch lại Ma tộc · chết!"

"Cửa truyền tống trận sau mười ngày mới mở ra lần nữa, kẻ nào không chạy về kịp · chết!"

Người giải thích không hề tồn tại chút tình cảm nào, một từ chết kia vào tai những đệ tử bên dưới khiến ai nấy đều run sợ. Chẳng qua lúc này không một ai trong số bọn họ được chất vấn thêm điều gì, bởi vì toàn bộ quảng trường Liệt Nhật đã được cải tạo thành một truyền tống trận khổng lồ.

Truyền tống trận hoa lệ sáng lên, hàng ngàn thiếu niên chìm vào thần quang, không còn bóng dáng.

"A.. thiếu chủ.. tại sao chúng ta không được truyền tống cùng nhau?"

Là hai lão đầu khi nãy bị Thủy Kỳ Lân dọa sợ đang quỳ rạp trên mặt đất gào khan.

Những hộ vệ quá tuổi bị gạt ra ngoài truyền tống trận giống như bọn họ có không dưới trăm người. Vốn tưởng rằng có thể gian lận, ai ngờ rằng truyền tống trận đã tinh diệu đến mức có thể nhận biết được số tuổi bị hạn chế cơ chứ. Những đệ tử quý tộc bọn họ nguyện trung thành giờ phút này đã chính thức biến thành một miếng thịt tươi ngon dưới ma trảo của kẻ địch rồi.

"Đối với chúng ta, lần thí luyện này không chỉ có đệ tử quý tộc mà còn có cả những thiếu niên hộ vệ xuất thân bình thường nhưng thiên tư ưu việt. Chỉ có vứt bỏ đi quan niệm cổ hủ quý tộc là trên hết đi thì những nhân tài chân chính của Đại Hồng quốc mới thực sự trưởng thành."

Thái Nguyên tôn giả đứng ở trên đài cao lưu lại một câu nói như vậy, sau đó lập tức biến mất không còn bóng dáng.

Yêu Nhiêu cảm giác được thân thể của mình phảng phất như bị một lực lượng thần bí nào đó lôi kéo phi hành về phía trước. Cảnh sắc bốn phía chỉ chợt lóe qua, rất nhanh trong mắt đã chỉ còn là những dải màu sắc tươi sáng. Nàng đã từng một lần được sử dụng quyển trụ truyền tống dưới đáy hồ học viện Xuất Vân cho nên không hề cảm thấy mệt mỏi, nhưng người chưa từng xuyên qua không gian mà đi như Nguyên Phương và Chiến Hổ thì đã bị xoay cho choáng váng đầu óc, vừa hạ cánh là ngay lập tức phun ra hết mật xanh mật vàng.

Quyển trục ma pháp là thứ đồ mà chỉ có những siêu cấp Thế gia mới có cơ hội sở hữu, giá trung bình đều từ một ngàn kim tệ trở lên. Mà thứ để một lần truyền tống được mấy ngàn người như lần này không biết đã phải tiêu hao bao nhiêu ma hạch, Đại Hồng quốc hẳn phải có một vị Phù Sư cấp Đại Sư mới có thể khống chế được một pháp trận lớn như vậy.

Chào đón đám người vừa đến là luồng hương vị mặn tanh, trước mắt Yêu Nhiêu lúc này là một hải đảo được ma khí bao phủ.

Xích Ma Hải cũng không hoàn toàn là nước biển, bên trong đó trôi nổi lơ lửng rất nhiều đảo nhỏ đủ các loại hình dạng, thậm chí không hề thua kém lãnh thổ của Đại Hồng quốc. Dù sao Ma tộc cũng không phải sinh vật thủy sinh, nhưng thủy vực đỏ ngầu vô cùng vô tận trước mắt vẫn được Nhân tộc kính sợ xưng là Xích Ma Hải!

Đây là nơi mà kiếp trước Yêu Nhiêu thân là triệu hồi sư cấp ba cao cấp cũng không dám dễ dàng đặt chân đến. Hiện giờ chỉ mới bước vào cấp ba, nàng đã bởi vì nguyên nhân thí luyện mà truyền tống đến nơi được coi là hung hiểm nhất trên Chu Tước đại lục · phế tích Thái Cổ!

Phía trước mặt chính là một tòa phế tích khổng lồ, có vẻ như mang hơi hướng kiến trúc của Ma tộc. Diện tích của nó lớn đến mức nếu như được khôi phục thì phải lớn bằng cả thành Bạch Vân. Cho dù nay đã bị hủy diệt tử khí bám xung quanh tòa thành này vẫn khiến người ta nhìn vảo mà run sợ.

Xuyên qua tầng tử khí, Yêu Nhiêu ẩn ẩn phát hiện được lực lượng hủy diệt đi thành trì vĩ đại này dường như là một vết đao bạc, từ trên xuống dưới trực tiếp chém tòa thành này thành hai. Trên vết đao ấy đến nay vẫn còn lưu lại hơi thở từ thời viễn cổ, người nào nhìn thấy dù chỉ là thoáng qua cũng phải chịu cảnh thổ huyết.

Nếu đúng như suy đoán của Yêu Nhiêu thì đó phải là một võ giả cường đại đến mức nào mới có thể chém ra một đao như thế?

Yêu Nhiêu nhất thời cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé. Cho dù lúc này hai mắt đã bị lực lượng trên vết đao kia ảnh hưởng mà chảy huyết lệ thì nàng vẫn không nhịn được mà nghiền ngẫm ấn ký được lưu lại từ thời viễn cổ này. Dấu vết cường đại này đối với triệu hồi sư thì không tính là gì, nhưng đối với người đồng thời học tập cả Tung Thế Phá Thiên Kiếm quyết như Yêu Nhiêu mà nói thì chỉ cần có thể lĩnh ngộ được một góc của nó là đã có thể đi lên đỉnh cao của võ đạo rồi.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: ĐỪNG NẤU TÔI
3 Chương 3: Nữ nhi là Thần Vương!
4 Chương 4: TUNG THẾ PHÁ THIÊN KIẾM QUYẾT
5 Chương 5: Lão tử chính là cường đạo (cướp đó m.n)
6 Chương 6: TỔ HAI NGƯỜI VÔ ĐỊCH
7 Chương 7: Đi tìm mẫu thân
8 Chương 8: PHỤ THÂN VÀ CON GÁI NGHÈO TÚNG
9 Chương 9: Là mùi hương của phụ thân
10 Chương 10: Học viện xuất vân
11 Chương 11: Ân tình một tệ, vĩnh viễn không quên
12 Chương 12: Thiên tài vạn năm không gặp.
13 Chương 13: Sinh mệnh quan trọng hơn khát vọng
14 Chương 14: Người, sinh có quý tiện
15 Chương 15: XEM SỰ KÊU GỌI SIÊU CẤP CỦA TA
16 Chương 16: Cung điện dưới nước
17 Chương 17: MỞ RA NHIỆM VỤ CẤP S
18 Chương 18
19 Chương 19: Giao dịch với lão bạch tuộc
20 Chương 20: Thứ X Nhảy Từ Trong Quan Tài ra
21 Chương 21: Học đồ luyện đan
22 Chương 22: Lần đầu luyện đan
23 Chương 23: Sự hy sinh "Vĩ đại"
24 Chương 24: Hoa gặp hoa không nở
25 Chương 25: Khuyên tai màu bạc và sự hỗn loạn (1)
26 Chương 26: Thuộc tính bùng nổ!
27 Chương 27: Quang hệ thần phạt
28 Chương 28: Một đường sinh tử! Chiến!
29 Chương 29: Trốn thoát! Tình cảm của Pháp Y
30 Chương 30: Lão bạch tuộc tặng
31 Chương 31: Ma vân bao phủ, sống và chết!
32 Chương 32: Biến thân! Ma nữ tà ác
33 Chương 33: Tắt Đèn Từ Từ Nói Chuyện
34 Chương 34: Địch Nhân Không Ngờ Tới
35 Chương 35: Đóng Cửa Thả Nạp Đa Đa
36 Chương 36: Hố Ngươi Không Thương Lượng
37 Chương 37: Thông Linh Mạnh Nhất Trong Lịch Sử
38 Chương 38: Dị Thế Viêm Hoàng
39 Chương 39: Ấn Ký Nóng Rực
40 Chương 40: Vận Mệnh Không Cách Nào Sửa Đổi
41 Chương 41: C41: Vận mệnh không cách nào sửa đổi
42 Chương 42: C42: Này đừng đùa như vậy
43 Chương 43: C43: Thăng cấp lửa giận của quanh minh thành chủ
44 Chương 44: C44: Thiếu nữ quyến rũ
45 Chương 45: C45: Thủy kỳ lân và nha đầu cương thiết
46 Chương 46: C46: Đêm đen cũng không đen bằng lòng người
47 Chương 47: C47: Trò chơi đi ở
48 Chương 48: C48: Bản cô nương cần tiền không cần mạng
49 Chương 49: C49: Dâng hương
50 Chương 50: C50: Ba tầng thủy vực từng người thi triển tài năng
51 Chương 51: C51: Chưởng giáo chí tôn
52 Chương 52: C52: Ấn viêm hoàng
53 Chương 53: C53: Tuyết kỳ lân thế hệ mới
54 Chương 54: C54: Gặp lại người quen phải vui vẻ
55 Chương 55: C55: Thí luyện và cục gạch
56 Chương 56: C56: Phế tích thái cổ
57 Chương 57: C57: Phong vân tụ hội
58 Chương 58: C58: Hắc ảnh
59 Chương 59: C59: Vương bát đản địa ma đàn
60 Chương 60: C60: Một trận thành danh
61 Chương 61: C61: Sắc ma nạp đa đa
62 Chương 62: C62: Kha phi báo thù
63 Chương 63: C63: Lựa chọn trong hồ độc
64 Chương 64: C64: Đều bị thương
65 Chương 65: C65: Võ dương đại đế
66 Chương 66: C66: Chí dương đỉnh và đầu sư tử
67 Chương 67: C67: Tồn tại nghịch thiên
68 Chương 68: C68: Mùa xuân chôn long giác tàn phế xuống bùn
69 Chương 69: C69: Tâm bạch dạ nhất
70 Chương 70: C70: Quang minh lĩnh chủ kha nhĩ tát
71 Chương 71: C71: Người giết ngươi tên là yêu nhiêu thượng
72 Chương 72: C72: Người giết ngươi tên là yêu nhiêu trung
73 Chương 73: C73: Người giết ngươi tên là yêu nhiêu hạ
74 Chương 74: C74: Trộm đỉnh
75 Chương 75: C75: Âm lực bùng nổ
76 Chương 76: C76: Vũ
77 Chương 77: C77: Mị lam như hải
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: ĐỪNG NẤU TÔI
3
Chương 3: Nữ nhi là Thần Vương!
4
Chương 4: TUNG THẾ PHÁ THIÊN KIẾM QUYẾT
5
Chương 5: Lão tử chính là cường đạo (cướp đó m.n)
6
Chương 6: TỔ HAI NGƯỜI VÔ ĐỊCH
7
Chương 7: Đi tìm mẫu thân
8
Chương 8: PHỤ THÂN VÀ CON GÁI NGHÈO TÚNG
9
Chương 9: Là mùi hương của phụ thân
10
Chương 10: Học viện xuất vân
11
Chương 11: Ân tình một tệ, vĩnh viễn không quên
12
Chương 12: Thiên tài vạn năm không gặp.
13
Chương 13: Sinh mệnh quan trọng hơn khát vọng
14
Chương 14: Người, sinh có quý tiện
15
Chương 15: XEM SỰ KÊU GỌI SIÊU CẤP CỦA TA
16
Chương 16: Cung điện dưới nước
17
Chương 17: MỞ RA NHIỆM VỤ CẤP S
18
Chương 18
19
Chương 19: Giao dịch với lão bạch tuộc
20
Chương 20: Thứ X Nhảy Từ Trong Quan Tài ra
21
Chương 21: Học đồ luyện đan
22
Chương 22: Lần đầu luyện đan
23
Chương 23: Sự hy sinh "Vĩ đại"
24
Chương 24: Hoa gặp hoa không nở
25
Chương 25: Khuyên tai màu bạc và sự hỗn loạn (1)
26
Chương 26: Thuộc tính bùng nổ!
27
Chương 27: Quang hệ thần phạt
28
Chương 28: Một đường sinh tử! Chiến!
29
Chương 29: Trốn thoát! Tình cảm của Pháp Y
30
Chương 30: Lão bạch tuộc tặng
31
Chương 31: Ma vân bao phủ, sống và chết!
32
Chương 32: Biến thân! Ma nữ tà ác
33
Chương 33: Tắt Đèn Từ Từ Nói Chuyện
34
Chương 34: Địch Nhân Không Ngờ Tới
35
Chương 35: Đóng Cửa Thả Nạp Đa Đa
36
Chương 36: Hố Ngươi Không Thương Lượng
37
Chương 37: Thông Linh Mạnh Nhất Trong Lịch Sử
38
Chương 38: Dị Thế Viêm Hoàng
39
Chương 39: Ấn Ký Nóng Rực
40
Chương 40: Vận Mệnh Không Cách Nào Sửa Đổi
41
Chương 41: C41: Vận mệnh không cách nào sửa đổi
42
Chương 42: C42: Này đừng đùa như vậy
43
Chương 43: C43: Thăng cấp lửa giận của quanh minh thành chủ
44
Chương 44: C44: Thiếu nữ quyến rũ
45
Chương 45: C45: Thủy kỳ lân và nha đầu cương thiết
46
Chương 46: C46: Đêm đen cũng không đen bằng lòng người
47
Chương 47: C47: Trò chơi đi ở
48
Chương 48: C48: Bản cô nương cần tiền không cần mạng
49
Chương 49: C49: Dâng hương
50
Chương 50: C50: Ba tầng thủy vực từng người thi triển tài năng
51
Chương 51: C51: Chưởng giáo chí tôn
52
Chương 52: C52: Ấn viêm hoàng
53
Chương 53: C53: Tuyết kỳ lân thế hệ mới
54
Chương 54: C54: Gặp lại người quen phải vui vẻ
55
Chương 55: C55: Thí luyện và cục gạch
56
Chương 56: C56: Phế tích thái cổ
57
Chương 57: C57: Phong vân tụ hội
58
Chương 58: C58: Hắc ảnh
59
Chương 59: C59: Vương bát đản địa ma đàn
60
Chương 60: C60: Một trận thành danh
61
Chương 61: C61: Sắc ma nạp đa đa
62
Chương 62: C62: Kha phi báo thù
63
Chương 63: C63: Lựa chọn trong hồ độc
64
Chương 64: C64: Đều bị thương
65
Chương 65: C65: Võ dương đại đế
66
Chương 66: C66: Chí dương đỉnh và đầu sư tử
67
Chương 67: C67: Tồn tại nghịch thiên
68
Chương 68: C68: Mùa xuân chôn long giác tàn phế xuống bùn
69
Chương 69: C69: Tâm bạch dạ nhất
70
Chương 70: C70: Quang minh lĩnh chủ kha nhĩ tát
71
Chương 71: C71: Người giết ngươi tên là yêu nhiêu thượng
72
Chương 72: C72: Người giết ngươi tên là yêu nhiêu trung
73
Chương 73: C73: Người giết ngươi tên là yêu nhiêu hạ
74
Chương 74: C74: Trộm đỉnh
75
Chương 75: C75: Âm lực bùng nổ
76
Chương 76: C76: Vũ
77
Chương 77: C77: Mị lam như hải
footer(); ?>