Chương 36: Gió Thoảng Bên Tai

Ngô Ái Trân không dám hé răng, đôi mắt Kỳ Minh An tối đi, theo đó cũng trầm mặc.

Thật sự là không biết nói gì cho đúng.

Kỳ Minh An biết vợ mình ăn quá no mới bị như vậy, khẳng định không phải là do trúng độc, rốt cuộc giống như mẹ nói, mình cũng ăn, sao chỉ có thể một mình vợ mình trúng độc.

Nhưng do vợ quá khó chịu, anh đau lòng không chịu nổi, sao có thể nhẫn tâm nói vợ mình ăn nói hồ đồ?

Vợ mình nói tầm bậy cũng tốt, ít nhất dời đi sự chú ý của cô ấy, như vậy sẽ đỡ khó chịu hơn một ít!

Đi khám bệnh vì ăn no, anh cũng không cảm thấy có cái gì, có đôi khi ăn no cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Vợ mình luôn miệng nói Mạnh Dao hạ độc, Kỳ Minh An căn bản không để ý, chỉ là lời nói mà thôi.

Chỉ cần vợ có thể tốt, anh liền mặc kệ, muốn nói thế nào thì nói thế ấy.

Lưu Thúy Hoa nhìn hai vợ chồng con cả, bà hoàn toàn thất vọng.

"Ngô Ái Trân, con ngẫm lại đi, con cảm thấy mình nói gì cũng đúng, làm gì cũng đúng, chỉ có người khác là sai thôi phải không? Con để tay lên ngực mà xem, việc hôm nay là ai sai, con ăn uống nó say, ăn đến trướng bụng thì đổ thừa Dao Dao hạ độc con. Vẫn câu nói kia, cùng một nồi cơm, sao con bé có thể hạ độc?"

(Mình thay đổi cách xưng hô chị-tôi thành mẹ-con là do mình cảm thấy thật ra bà Lưu Thúy Hoa cũng thương con dâu cả Ngô Ái Trân, chẳng qua mấy chương trước Ngô Ái Trân cứ không nghe lời khuyên của bà, mà hành động theo ý mình, nên bà Lưu Thúy Hoa xưng hô như vậy để Ngô Ái Trân nghe lời, ít gây chuyện hơn một xíu. Còn bây giờ, thì bà Lưu Thúy Hoa cảm thấy thất vọng rồi, không muốn nói gì Ngô Ái Trân nữa, nên sẽ xưng hô mẹ-con.)

"Còn con nữa Kỳ Minh An, có phải con chỉ quan tâm đến vợ mình, mấy người còn lại đối với con đều là râu ria không? Vợ con cứ luôn miệng nói Dao Dao hạ độc, con cũng không thấy bất ổn, đúng không?"

Mắt Kỳ Minh An lần nữa tối lại, anh không cãi cọ, chỉ há miệng nói: "Mẹ, con biết sai rồi, Ái Trân cũng biết sai, mẹ xem việc này...."

Cho tới bây giờ, Kỳ Minh An vẫn không thấy có gì sai, chỉ muốn việc lớn hóa nhỏ việc nhỏ hóa không.

"Ha, tốt, thật tốt, tôi dạy ra đứa con thật tốt!"

Lưu Thúy Hoa thật sự nổi giận, cười lạnh, rồi gầm lên một tiếng: "Quỳ xuống!"

Kỳ Minh An ngẩn người, ngay sau đó, buông xe ra, trước ánh mắt nghiêm trọng của Lưu Thúy Hoa, "thình thịch" quỳ xuống.

Mẹ bắt con quỳ, con đương nhiên phải quỳ.

Ngô Ái Trân vốn dĩ đang cà lơ phất phơ, cúi đầu không nói lời nào, chờ việc này qua đi.

Bình thường là như vậy, chỉ cần chị giả vờ câm điếc, mẹ chồng sẽ không so đo, cứ vậy mà bỏ qua.

Nhưng hôm nay mẹ chồng cư nhiên bắt chồng mình quỳ xuống, chị thật sự luống cuống, hoảng đến lắp ba lắp bắp.

"Mẹ, mẹ, việc này con, Minh An..."

"Con câm miệng!"

Lưu Thúy Hoa quát Ngô Ái Trân.

Bà hiện tại không nghĩ đến việc dạy dỗ Ngô Ái Trân, chỉ nghĩ đến dạy dỗ lại con trai lớn nhà mình.

"Kỳ Minh An, con tối nay cứ quỳ ở đây, tỉnh táo lại cho mẹ, khi nào con đã tỉnh táo, thì đứng lên!"

Kỳ Minh An là đứa con hiếu thuận, lời của Lưu Thúy Hoa trừ bỏ những thứ có quan hệ với Ngô Ái Trân, anh sẽ giả bộ ngớ ngẩn để cho qua, thời điểm còn lại, anh đều rất nghe lời.

Anh thật sự có khả năng quỳ ở đây cả đêm.

Ngô Ái Trân thấy chồng mình quỳ ở đó, không nhúc nhích, rốt cuộc nhịn không được, mở miệng xin tha.

"Mẹ, con sai rồi, việc này là con sai, con không nên đổ oan cho em dâu, đều do con không lựa lời, mẹ tha cho Minh An đi!"

Phải biết rằng, trong nhà này, người kiên cường nhất là Lưu Thúy Hoa, mà người da mặt dày nhất là Ngô Ái Trân.

Bình thường mặc kệ ai nói cái gì, chị đều xem như gió thoảng bên tai, quên đi không còn một mảnh.

Khóc nức nở nhận sai như vậy, vẫn là lần đầu tiên.

Mạnh Dao lúc ba người trở về, đã từ nhà bếp đi ra.

Không chỉ có cô, ở ngoài sân còn có Kỳ Văn Diệp.

Lưu Thúy Hoa dạy dỗ con trai, con dâu, bọn họ là người nhỏ mới đầu không biết nên nói cái gì, đến lúc sau thì không thể mở miệng được.

Cho đến lúc Ngô Ái Trân khóc nức nở xin tha, Mạnh Dao yếu ớt cầu tình.

"Mẹ, con thấy chị dâu cũng biết mình sai rồi, mẹ tạm tha cho chị ấy lần này đi, bụng chị dâu còn khó chịu, coi như là đã nhận được một bài học rồi!"

Mạnh Dao mở miệng cầu tình, Kỳ Minh An liền ngẩng đầu nhìn cô một cái.

Việc Mạnh Dao mở miệng, nếu như trước đây Ngô Ái Trân sẽ hùng hùng hổ hổ một hồi, hôm nay cũng không phản bác một câu, giống như chính mình bị ép uổng, thật sự bị ủy khuất rất lớn.

Sao tốt như vậy?

Muốn làm người tốt, sao lúc nãy không hé răng, chờ bây giờ mẹ dạy dỗ bọn họ xong mới há mồm cầu tình?

Đây là muốn bọn họ nhớ kỹ ân tình của cô a!

Mạnh Dao không nghĩ tới Kỳ Minh An nghĩ nhiều như vậy.

Mình vô duyên vô cớ bị mắng, chính mình không thể cãi, mẹ giúp cô ta hết giận, còn cô ta ở bên cạnh vui vẻ xem kịch.

Rõ ràng là tức giận, nhưng lại giả vờ không để ý, há mồm cầu tình giúp bọn họ.

Thật ra, Mạnh Dao chỉ nghĩ, nếu hôm nay Kỳ Minh An quỳ cả đêm, ngày mai ai sẽ đi làm? Vạn nhất quỳ đến đổ bệnh đi bệnh viện, còn tốn tiền, không có lợi!

Cho nên, vẫn mau mau về ngủ đi!

Chapter
1 Chương 1: Mập mạp, lôi thôi
2 Chương 2: Thằng Nhóc Trộm Tiền
3 Chương 3: Khoản Lớn
4 Chương 4: Quản Nổi Sao?
5 Chương 5: Đứa Trẻ Thức Thời
6 Chương 6: Mặt Trời Mọc Hướng Tây
7 Chương 7: Có Tật Giật Mình
8 Chương 8: Nói Tiếng Người
9 Chương 9: Không Chú Ý Tiểu Tiết
10 Chương 10: Đau Lòng Cho Vợ
11 Chương 11: Đối Với Cô Phá Lệ Khoan Dung
12 Chương 12: Trùm Cuối Không Về Nhà
13 Chương 13: Ngoài Trừ Ăn Thì Biết Làm Gì
14 Chương 14: Trật Eo
15 Chương 15: Thấy Tiền Là Sáng Mắt
16 Chương 16: Chỉ Huy Làm Việc
17 Chương 17: Đưa Mì Trứng
18 Chương 18: Không Nghe Lời
19 Chương 19: Có Chút Đồ Này Cũng Không Ăn Hết
20 Chương 20: Ly hôn, nhất định phải ly hôn
21 Chương 21: Sống như tiểu thư
22 Chương 22: Lo chuyện bao đồng
23 Chương 23: Thư này cũng không biết cho chị
24 Chương 24: Chị nằm mơ à
25 Chương 25: Đau eo
26 Chương 26: Quân Tử Ái Tài, Thủ Chi Hữu Đạo
27 Chương 27: Có khả năng trong lòng nó có người khác
28 Chương 28: Con A, Cũng Không Thành Thật Lắm
29 Chương 29: Gửi Tiền Về Nuôi Vợ
30 Chương 30: Đừng Có Dỗ Ngọt Mẹ
31 Chương 31: Miệng Chó Không Phun Được Ngà Voi
32 Chương 32: Ném Tiền
33 Chương 33: Một Cây Gai
34 Chương 34: Căng Trướng
35 Chương 35: Không Bớt Lo
36 Chương 36: Gió Thoảng Bên Tai
37 Chương 37: Có Tiếng Không Đàng Hoàng
38 Chương 38: Nước Sơn Trà
39 Chương 39: Điều Kiện Trao Đổi
40 Chương 40: Lừa Trùm Cuối
41 Chương 41: Khóc Nhè
42 Chương 42: Chờ Chị Có Lợi Ích Gì
43 Chương 43: Là Mẹ Không Đúng
44 Chương 44: Người Một Nhà
45 Chương 45: Có Tật Giật Mình
46 Chương 46: Trùm Cuối Về Nhà
47 Chương 47: Thiên Nga Trắng
48 Chương 48: Bộ Vòng Bạc
49 Chương 49: Có Tư Cách Gì Mà Không Nghe Lời
50 Chương 50: Trùm Cuối Nhóm Lửa
51 Chương 51: Anh Em Ruột
52 Chương 52: Lạc Mềm Buộc Chặt
53 Chương 53: Ngồi làm phật
54 Chương 54: Không Có Lộc Ăn
55 Chương 55: Vướng Tay Vướng Chân
56 Chương 56: Thiếu Nợ
57 Chương 57: Thằng Bất Hiếu
58 Chương 58: Không Đến Phiên Những Người Khác Nói
59 Chương 59: Nói Giỡn
60 Chương 60: Tiên Hạ Thủ Vi Cường(*)
61 Chương 61: Tham Ăn
62 Chương 62: Nếm thử tay nghề của con dâu
63 Chương 63: Cắn Người Miệng Mềm, Bắt Người Tay Ngắn(*)
64 Chương 64: Nữ chính Kiểu Tịch Ngôn
65 Chương 65: Đóng Cửa, Thả Hổ Tử
66 Chương 66: Không Phúc Khí
67 Chương 67: Cáo Mượn Oai Hùm
68 Chương 68: Bánh Từ Trên Trời Rơi Xuống
69 Chương 69: Khuỷu Tay Hướng Ra Ngoài
70 Chương 70: Lấy Ác Trị Ác Là Sai Sao?
71 Chương 71: Có Việc
72 Chương 72: Mua Lương Thực
73 Chương 73: Xem Kịch Vui
74 Chương 74: Nằm Không Cũng Trúng Đạn
75 Chương 75: Một Trăm Đồng
76 Chương 76: Khoản Lớn
77 Chương 77: Chén Cháo Trắng
78 Chương 78: Phân cơm
79 Chương 79: Lên Trấn
80 Chương 80: Nhỏ Mà Lanh
81 Chương 81: Hai Chiếc Xe
82 Chương 82: Trấn Nhỏ
83 Chương 83: Canh Hồ Cay, Bánh Bao Chiên Nước
84 Chương 84: Mua Mua Mua
85 Chương 85: Khi Nào Thì Quen Biết
86 Chương 86: Quán Ăn Vặt, Tiêu Tiền Lung Tung
87 Chương 87: Có Muốn Ăn Hay Không?
88 Chương 88: Em Mua Cho Chị
89 Chương 89: Mùi Dấm
90 Chương 90: Trong Túi Anh Hai Có Tiền
91 Chương 91: Cho Em Tiền, Không Hẳn Là?
92 Chương 92: Trùm Cuối Sao Có Thể...Ngây Thơ Như Vậy?
93 Chương 93: Thế Giới Này Thật Nhỏ
94 Chương 94: Ngó Lơ Nữ Chính
95 Chương 95: Ghét Bỏ Xe Nữ Chính
96 Chương 96: Quan Hệ Của Trùm Cuối Và Nữ Chính
97 Chương 97: Khăn Tay Của Trùm Cuối
98 Chương 98: Đây Là Ghét Bỏ Cô
99 Chương 99: Cả Nhà Uống Gió Tây Bắc
100 Chương 100: Ăn Mềm Không Ăn Cứng
101 Chương 101: Nói Chuyện Quanh Co Lòng Vòng
102 Chương 102: Còn Muốn Làm Chị
103 Chương 103: Giảm Béo Làm Gì?
104 Chương 104: Trùm Cuối Kén Ăn
105 Chương 105: Mì Nước
106 Chương 106: Ba Tô Mì
107 Chương 107: Càng Ăn Càng Đói
108 Chương 108: Giảm Béo Cũng Tốt
109 Chương 109: Gánh Tội Thay Đại Vai Ác
110 Chương 110: Xương Bò Hầm Miến
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Mập mạp, lôi thôi
2
Chương 2: Thằng Nhóc Trộm Tiền
3
Chương 3: Khoản Lớn
4
Chương 4: Quản Nổi Sao?
5
Chương 5: Đứa Trẻ Thức Thời
6
Chương 6: Mặt Trời Mọc Hướng Tây
7
Chương 7: Có Tật Giật Mình
8
Chương 8: Nói Tiếng Người
9
Chương 9: Không Chú Ý Tiểu Tiết
10
Chương 10: Đau Lòng Cho Vợ
11
Chương 11: Đối Với Cô Phá Lệ Khoan Dung
12
Chương 12: Trùm Cuối Không Về Nhà
13
Chương 13: Ngoài Trừ Ăn Thì Biết Làm Gì
14
Chương 14: Trật Eo
15
Chương 15: Thấy Tiền Là Sáng Mắt
16
Chương 16: Chỉ Huy Làm Việc
17
Chương 17: Đưa Mì Trứng
18
Chương 18: Không Nghe Lời
19
Chương 19: Có Chút Đồ Này Cũng Không Ăn Hết
20
Chương 20: Ly hôn, nhất định phải ly hôn
21
Chương 21: Sống như tiểu thư
22
Chương 22: Lo chuyện bao đồng
23
Chương 23: Thư này cũng không biết cho chị
24
Chương 24: Chị nằm mơ à
25
Chương 25: Đau eo
26
Chương 26: Quân Tử Ái Tài, Thủ Chi Hữu Đạo
27
Chương 27: Có khả năng trong lòng nó có người khác
28
Chương 28: Con A, Cũng Không Thành Thật Lắm
29
Chương 29: Gửi Tiền Về Nuôi Vợ
30
Chương 30: Đừng Có Dỗ Ngọt Mẹ
31
Chương 31: Miệng Chó Không Phun Được Ngà Voi
32
Chương 32: Ném Tiền
33
Chương 33: Một Cây Gai
34
Chương 34: Căng Trướng
35
Chương 35: Không Bớt Lo
36
Chương 36: Gió Thoảng Bên Tai
37
Chương 37: Có Tiếng Không Đàng Hoàng
38
Chương 38: Nước Sơn Trà
39
Chương 39: Điều Kiện Trao Đổi
40
Chương 40: Lừa Trùm Cuối
41
Chương 41: Khóc Nhè
42
Chương 42: Chờ Chị Có Lợi Ích Gì
43
Chương 43: Là Mẹ Không Đúng
44
Chương 44: Người Một Nhà
45
Chương 45: Có Tật Giật Mình
46
Chương 46: Trùm Cuối Về Nhà
47
Chương 47: Thiên Nga Trắng
48
Chương 48: Bộ Vòng Bạc
49
Chương 49: Có Tư Cách Gì Mà Không Nghe Lời
50
Chương 50: Trùm Cuối Nhóm Lửa
51
Chương 51: Anh Em Ruột
52
Chương 52: Lạc Mềm Buộc Chặt
53
Chương 53: Ngồi làm phật
54
Chương 54: Không Có Lộc Ăn
55
Chương 55: Vướng Tay Vướng Chân
56
Chương 56: Thiếu Nợ
57
Chương 57: Thằng Bất Hiếu
58
Chương 58: Không Đến Phiên Những Người Khác Nói
59
Chương 59: Nói Giỡn
60
Chương 60: Tiên Hạ Thủ Vi Cường(*)
61
Chương 61: Tham Ăn
62
Chương 62: Nếm thử tay nghề của con dâu
63
Chương 63: Cắn Người Miệng Mềm, Bắt Người Tay Ngắn(*)
64
Chương 64: Nữ chính Kiểu Tịch Ngôn
65
Chương 65: Đóng Cửa, Thả Hổ Tử
66
Chương 66: Không Phúc Khí
67
Chương 67: Cáo Mượn Oai Hùm
68
Chương 68: Bánh Từ Trên Trời Rơi Xuống
69
Chương 69: Khuỷu Tay Hướng Ra Ngoài
70
Chương 70: Lấy Ác Trị Ác Là Sai Sao?
71
Chương 71: Có Việc
72
Chương 72: Mua Lương Thực
73
Chương 73: Xem Kịch Vui
74
Chương 74: Nằm Không Cũng Trúng Đạn
75
Chương 75: Một Trăm Đồng
76
Chương 76: Khoản Lớn
77
Chương 77: Chén Cháo Trắng
78
Chương 78: Phân cơm
79
Chương 79: Lên Trấn
80
Chương 80: Nhỏ Mà Lanh
81
Chương 81: Hai Chiếc Xe
82
Chương 82: Trấn Nhỏ
83
Chương 83: Canh Hồ Cay, Bánh Bao Chiên Nước
84
Chương 84: Mua Mua Mua
85
Chương 85: Khi Nào Thì Quen Biết
86
Chương 86: Quán Ăn Vặt, Tiêu Tiền Lung Tung
87
Chương 87: Có Muốn Ăn Hay Không?
88
Chương 88: Em Mua Cho Chị
89
Chương 89: Mùi Dấm
90
Chương 90: Trong Túi Anh Hai Có Tiền
91
Chương 91: Cho Em Tiền, Không Hẳn Là?
92
Chương 92: Trùm Cuối Sao Có Thể...Ngây Thơ Như Vậy?
93
Chương 93: Thế Giới Này Thật Nhỏ
94
Chương 94: Ngó Lơ Nữ Chính
95
Chương 95: Ghét Bỏ Xe Nữ Chính
96
Chương 96: Quan Hệ Của Trùm Cuối Và Nữ Chính
97
Chương 97: Khăn Tay Của Trùm Cuối
98
Chương 98: Đây Là Ghét Bỏ Cô
99
Chương 99: Cả Nhà Uống Gió Tây Bắc
100
Chương 100: Ăn Mềm Không Ăn Cứng
101
Chương 101: Nói Chuyện Quanh Co Lòng Vòng
102
Chương 102: Còn Muốn Làm Chị
103
Chương 103: Giảm Béo Làm Gì?
104
Chương 104: Trùm Cuối Kén Ăn
105
Chương 105: Mì Nước
106
Chương 106: Ba Tô Mì
107
Chương 107: Càng Ăn Càng Đói
108
Chương 108: Giảm Béo Cũng Tốt
109
Chương 109: Gánh Tội Thay Đại Vai Ác
110
Chương 110: Xương Bò Hầm Miến
footer(); ?>