Tại vùng cùng cực phía đông của Thiên Tinh đại lục, một nơi không có vết tích của loài người hay tu chân giả, không phải là chưa có ai phát hiện được mà là không ai dám bước đến.
Bởi vì, nơi đây là nơi cư ngụ của loài rồng.
Trên bầu trời xanh thẳm của nơi đây, từng con rồng uốn lượn mạnh mẽ trên bầu trời, gầm thét những thanh âm vang dội.
Tại một cây kim trụ to lớn độc nhất của nơi này, một con rồng to lớn, mạnh mẽ hơn những con còn lại đang nằm cuộn tròn trên đó.
Nơi ở của con rồng này không một con rồng nào khác dám đụng tới, vì nó là vua của các loại rồng, Long Tể.
Long Tể có bộ da màu xanh, nên còn được gọi là...Thanh Long. Một trong tứ đại thánh thú.
Mười ngàn năm trước, đại chiến tam giới diễn ra, thần - tiên - nhân - ma đua nhau giết chóc, khiến những Phàm nhân rơi vào lầm than.
Đúng lúc này, một người đàn ông tên là Viễn Ảnh xuất hiện, tu vi ông ta đã vượt qua Bất Toại Kỳ, là một thiên tài của Đại Ẩn Giới.
Ông ta dẫn đầu tứ thánh thú gồm: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ chiến đấu bốn phương, dọn dẹp nổi loạn.
Cuối cùng, ông ta cùng tứ đại thần thú gặp một người đàn ông khác có tu vi giống ông, tên Ma Siêu, ông ta cũng có bốn con thần thú giống ông nhưng là tứ đại hung thú gồm: Thao Thiết, Hỗn Độn, Đào Ngột và Cùng Kỳ.
Tứ đại hung thú này có sức mạnh ngang bằng tứ đại thánh thú của Viễn Ảnh nên hai bên cân tài ngang sức, cuộc chiến đấu diễn ra liên tục đúng 1 năm 9 tháng 12 ngày thì có biến cố xảy ra.
Lúc ấy, bỗng nhiên trên trời xuất hiện tứ đại thần khí rơi xuống nơi chiến đấu kia, lần lượt là:
Tứ đại thần thú nhân lúc bốn món thần binh kia rơi xuống thì lập tức phản ứng, tiến lên giành quyền sở hữu, sau khi sở hữu được bốn món thần binh lợi khí kia thì tu vi của tứ thánh thú lập tức tăng cao, sau đó liền có thể hóa thành hình người.
Sau khi hóa thành hình người, mỗi thánh thú đều cầm thần binh cho riêng mình.
Thanh Long hóa thành một nam tử dáng người tiêu soái, tay cầm Kim Long Trụ, đánh bại Hỗn Độn.
Huyền Vũ cầm Thần Oa Thạch, hóa thành một nam tử dáng người to tướng, trấn nhiếp Thao Thiết.
Hỏa Phượng Kiếm rơi vào tay Chu Tước, Chu Tước biến thành một mỹ nữ dáng người thướt tha, sức mạnh uy vũ, hỏa thần lan rộng, đốt cháy Đào Ngột.
Cuối cùng, Bạch Hổ nắm trong tay Trấn Sơn Đao, phút chốc trở thành một nam tử vóc dáng vạm vỡ, sức mạnh vạn người không ai địch nổi, trảm sát Cùng Kỳ.
Tứ đại hung thú trong phút chốc chết đi, nhưng nguyên thần lại nhanh chóng tẩu thoát.
Sau đó, chỉ còn lại người đàn ông tên Ma Siêu kia, ông ta biết mình rốt cuộc không xong nên đã nhanh chóng vận chuyển toàn bộ uy lực, chuẩn bị tẩu thoát.
Thế nhưng, ngay lúc đó, tứ đại thánh thú lại cùng nhau hợp sức, sử dụng bốn món thần binh, bao vây Ma Siêu lại, Ma Siêu không còn đường thoát, chỉ có thể tự bạo thân thể, năng lượng khuếch tán đi ra, khiến cho Viễn Ảnh trọng thương nặng nề, nên đã quay về Đại Ẩn Giới.
Còn tứ đại thánh thú, cũng bị thương lần đó, tu vi giảm sút, nhưng vì sợ tứ đại hung thú lần nữa quấy nhiễu nhân gian, nên mỗi con đã chia ra bốn phương, trấn trụ cùng cực của Đông Tây Nam Bắc tại Thiên Tinh đại lục.
Thanh Long thì bay đến phía đông, nơi cây cối rậm rạp, quanh năm tươi tốt nên được gọi là Thanh Thư Đảo.
Còn Chu Tước bay về phương nam, sống trên một ngọn núi, quanh năm nhiệt độ cực cao, có tên là Hỏa Diệm Sơn.
Bạch Hổ thì chạy hướng tây, nơi rừng rậm đầy rẫy, các loại động vật hoang dã sống lây láng khắp nơi, gọi là Đại Tuyệt Sâm Lâm.
Cuối cùng là Huyền Vũ đi đến phương bắc, chốn vào một hang động to lớn, quy cư ở ẩn, hang động ấy có tên là Quy Ẩn Động.
...
Thanh Long đang nằm trên cây kim trụ, bỗng ngẩng đầu nhìn về phương xa, sau đó rống to một tiếng, rồi trực tiếp bay đi, rất nhanh liền biến mất.
...
Tại một nơi thâm sâu cùng cốc, một cô gái quần áo tả tơi đang không ngừng cắn máu từ lòng bàn tay, thực hiện một pháp quyết kỳ lạ, rồi chống mạnh xuống mặt đất, hô to: "Thanh Long, triệu!"
Trên bầu trời cao lập tức xuất hiện từng trận cuồng phong, sau đó một bóng dáng mơ mơ ảo ảo bay xuống khiến cô cực kì hi vọng.
Đây đã là lần thứ năm nghìn chín trăm bảy mươi hai rồi, nếu như lần này không thành công nữa thì cô cùng không thể làm tiếp được, vì máu cô sắp cạn rồi.
Chuyện đó đã thực sự không làm cô thất vọng, bóng dáng mơ hồ kia dần dần rõ nét, nó lớp da xanh, to lớn, nó là...Thanh Long.
Cô gái vui mừng như muốn hét lên! Tốt quá, là Thanh Long, ta cuối cùng cũng thành công triệu hồi Thanh Long!
Thanh Long xuất hiện lúc này, chính xác là Long Tể của Thanh Thư Đảo.
Thanh Long ngó mặt nhìn quanh thì liền thấy một cô gái mặc áo quần rách rưới đứng đó đang nhìn mình, trên người cô ta chính là từng mảng thịt lớn trắng ngần hiển lộ, thế nhưng, nét mặt cô ta lại là tỏ ra vui mừng.
Thanh Long trực tiếp bay lại trước mặt cô gái kia, nói: "Là ngươi triệu hồi ta?"
Cô gái kia vui mừng đáp: "Đúng, là ta!"
Thanh Long gật đầu nói: "Không tệ, còn trẻ như vậy đã triệu hồi được Thượng Cổ Thần Thú như ta, xem ra thiên phú của ngươi rất tốt, hiện tại ngươi đã đạt đến cảnh giới nào của Triệu Hồi Sư rồi?"
Cô gái xấu hổ nói: "Ta...đã đạt đến Tôn Sư đệ tứ tầng của Triệu Hồi Sư."
"Cái gì?!" Thanh Long khiếp sợ nói: "Không ngờ ngươi chỉ mới là Tôn Sư đã có thể triệu hồi ta, thiên phú của ngươi quả nhiên nghịch thiên, nên biết, cho dù là những tên Thánh Sư hay Thần Sư cũng chưa chắc đã gọi được ta."
"A!", cô gái kia kinh hãi kêu một tiếng, Thanh Long không nói quá đó chứ, đến Thần Sư cũng chưa chắc đã triệu hồi được à?"
Thanh Long nhìn ngó xung quanh rồi nói: "Theo như ta biết thì ngươi chỉ mới có thể triệu hồi được Mạnh Chương ta thôi đúng không? Còn Lăng Quang, Giám Bình, Chấp Minh, ngươi vẫn chưa gọi được bọn chúng đúng không?"
Cô gái nghe xong cũng liền gật đầu đáp lại, cô đương nhiên biết những cái tên mà Thanh Long nói đến là ai, Lăng Quang chính là Chu Tước, Giám Binh chính là Bạch Hổ, còn Chấp Minh thì là Huyền Vũ, dĩ nhiên tên của Thanh Long chính là Mạnh Chương.
Thanh Long thấy vậy cũng liền cười, sau đó hóa thành một nam tử tuấn tú, tóc dài búi lên cao, ánh mắt như có thần, thân hình thì rắn chắc lạ thường, rồi mới nói tiếp: "Ha ha, ngươi chưa gọi được là phải, chứ nếu ngươi mà gọi được thì mới chính là khiến ta kinh hãi a, ngươi chỉ mới là Tôn Sư mà đã triệu hồi được ta thì đã khiến ngạc nhiên lắm rồi."
Nói rồi, trong tay Thanh Long xuất hiện một viên ngọc châu màu xanh nhàn nhạt, hắn nói: "Hôm nay coi như là lần đầu gặp mặt, ta cũng cho ngươi một món quà ra mắt để chúc mừng thiên phú kinh người của ngươi, đây gọi là Mộc Thanh Châu, loại linh châu có khả năng điều khiển cây cối, cũng như những loài linh vật có liên quan đến hệ mộc. Ngươi hãy gắng tâm luyện hóa nó, coi như là quà ta tặng ngươi đi."
Sau đó, Mạnh Chương đưa tay ra phía trước, viên châu ngọc lập tức bay đến tay của tiểu cô nương kia, tiểu cô nương hai tay nhận lấy.
Sau khi đưa viên châu cho tiểu cô nương kia xong thì liền đi mất, trước khi đi còn không quên để lại cho cô một loại ký hiệu gọi Thanh Long Ấn Ký, có thể giúp cho tiểu cô nương kia dễ dàng triệu hồi ra Thanh Long hơn rất nhiều.
Thanh long sau khi đi mất, từ phía xa bỗng nhiên xuất hiện lão giả tuổi đã cao, chống gậy bước đến, lão cười nói với cô nương kia: "Linh nhi, con đã triệu hồi được Thanh Long rồi à?"
Cô gái gọi Linh nhi kia liền cung kính hai tay đáp: "Vâng! Sư phụ, Huyền Thanh Linh con đã thành công triệu hồi Thanh Long rồi ạ! Sư phụ, ngươi dạy con phương pháp triệu hồi Bạch Hổ đi!"
Ông lão ấy vuốt vuốt chồm râu của mình: "Được, ta mặc dù chỉ mới đạt đến Thần Sư đệ nhị tầng, thế nhưng vẫn thuộc trong những người có thể thành công triệu hồi tứ đại thánh thú, mặc dù vậy, ta vẫn không thể muốn gọi là gọi, ta thấy con tư chất không tồi, nên muốn bồi dưỡng, không ngờ con chỉ mới đạt đến Tôn Sư đã triệu hồi thành công Thanh Long rồi, trong tương lai, biết đâu con là người có thể triệu hồi được Đại Ẩn Thú rồi sao?"
Huyền Thanh Linh đáp: "Sư phụ! Tất cả chỉ là do công chỉ dạy cho chu đáo của người!"
Ông lão chỉ cười ha ha, rồi nhẹ nhàng nói: "Thôi được rồi, để ta dạy con phương pháp triệu hồi Bạch Hổ!"
Nói xong, ông lão làm ra rất nhiều loại thủ ấn cùng khẩu quyết, cắn máu của mình, rồi chưởng xuống mặt đất, lập tức, phong ba bão táp nổi lên, đại địa không ngừng rung động, rồi một tầng sương mù hiện ra, sau đó, tầng sương mù dần biến mất, để hiện ra thân ảnh của Bạch Hổ.
Ông lão vẫy tay chào Bạch Hổ, Bạch Hổ hóa thành một nam tử tiêu soái, vóc người vạm vỡ nói với ông lão: "Thú Lão, ông gọi ta có chuyện gì vậy?"
Ông lão được gọi là Thú Lão, nói: "Không có gì, Giám Binh, dạo này ngươi khỏe chứ?"
Giám Binh đáp: "Ta khỏe! Mà ông gọi ta chỉ hỏi han sức khỏe thôi sao?"
Thú Lão trả lời: "À, không không, ta gọi ngươi là do chỉ dạy đồ đệ ta!"
Nghe lời nói của Thú Lão, Giám Binh theo bản năng quay đầu lại nhìn đồ đệ của ông, chỉ thấy một cô gái dáng người xinh đẹp, Giám Binh nghi ngờ hỏi: "Là cô ta sao? Đạt đến cảnh giới nào rồi?"
Thú Lão xấu hổ đáp: "Tôn Sư!"
"Cái gì? Tôn Sư sao?" Giám Binh cảm thấy cực kì kinh ngạc.
Thú Lão vẻ mặt đanh lại, nói: "Đừng coi thường nó, nó đã triệu hồi được Mạnh Chương rồi đấy!"
"Ha ha, triệu hồi được lão long rồi sao? Thú vị đấy! Thôi được rồi! Ta đi trước đây, mong được đồ đệ ông triệu hồi đến!"
Nói xong, Giám Binh lập tức biến mất.
Thú Lão thấy Giám Binh đi mất, lúc này mới quay sang nói với Huyền Thanh Linh: "Con đã thấy rõ rồi chứ?"
Huyền Thanh Linh gật đầu, nói: "Con đã hiểu rồi sư phụ! Với lại, sư phụ Thanh Long ban nãy đã tặng cho con một viên Mộc Thanh Châu!"
Thú Lão nói: "Ừ! Đấy là cơ duyên của con, con hãy cố gắng tập luyện, hơn nữa..."
Nói dứt đoạn, Thú Lão bấm bấm đốt ngón tay rồi lại nói tiếp: "Người đó đã xuất hiện rồi, không bao lâu nữa sẽ đến đây! Con hãy mau chóng tu luyện trợ giúp người đó!"
Nói rồi, Thú Lão liền biến mất, để lại Huyền Thanh Linh đứng đó, cô cố gắng tập luyện.
... Giới Thiệu Thêm:
...
P/s: Chương này mặc dù không hay lắm nhưng nó có liên quan về sau. Thân!
Updated 26 Episodes