Quyển 2 – Chương 34: Hát vang loạn tình

Lúc trở lại đại doanh, trời cũng đã vào đêm, sao trên bầu trời đêm
như tranh vẽ, trăng khuyết hơi nghiêng. Toàn bộ Trấn Tây quân đều hoan
hô vui mừng. Đây chính là trận đánh sảng khoái nhất của hai nước Chiến
và Tinh trong nhiều năm qua, là lần đầu tiên đạt kết quả lớn đến thế.

Trước kia, Tinh quốc e ngại Chiến quốc hùng mạnh, hàng năm Chiến quốc đều
nhiễu loạn ở biên cảnh, Tinh quốc mặc dù có đánh trả, nhưng chung quy
cũng chưa bao giờ chiến tranh trực diện. Mấy năm nay hai nước đã chất
chứa oán hận khá sâu, lần này một trận ở giản núi Cao Phong đã tiêu diệt gần bốn vạn quân, chủ tướng Vạn Niên Đạt chết thảm, phó tướng Đẳng Thập Tứ của Chiến quốc bị bắt sống, quy hàng tám ngàn người.

Hầu như
quân lính Tinh quốc đều căm hận bọn chúng, nhất thời sĩ khí trong doanh
dâng cao, khắp nơi đều nhóm lửa, uống rượu ăn thịt, tỏ vẻ ăn mừng. Những tướng lĩnh trong quân biết Chiến quốc không thể mở thêm đợt công kích
nào nữa, nên cũng không ra lệnh ước thúc, trong chốc lát toàn bộ quân
doanh đều cười đùa ầm ĩ, hương thịt nướng càng bay xa bốn phía.

Khánh Nhiễm bị các huynh đệ Bộ Binh doanh vây quanh, bọn họ nhiệt tình mời
nàng uống rượu ăn thịt, nàng cũng cười nhận. Nhìn gương mặt hưng phấn
của mọi người, nhất thời lại nghĩ đến những binh sĩ không thể trở về, dù làm thế nào Khánh Nhiễm cũng không thể hân hoan cười hát như bọn họ
được.

Chiến trường tàn khốc quả thực vẫn không thích hợp với nữ
tử, sinh mệnh con người quá ư thấp kém, ai cũng không cao quý hơn ai là
bao. Bỏ mạng chỉ là chuyện bình thường, chiến trường là như vậy, chỉ có
không ngừng chạy nhanh, không ngừng chém giết. Trước sự thật tàn khốc
này, lòng người cũng trở nên cứng như thép.

Khánh Nhiễm không biết có phải cũng có một ngày, nàng cũng sẽ giống những binh lính đó, nhìn
những quân sĩ cùng doanh ngã vào vũng máu, lại trở nên thờ ơ, trở nên tê liệt. Có lẽ sẽ như vậy, cho dù đau lòng thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ
nhỏ vài giọt nước mắt, than khóc vài tiếng là có thể ngăn cản chiến
tranh vô tình này sao? Có thể lấy lại sinh mệnh của tuổi trẻ sao?

Tại đây con người sẽ trở nên nhỏ bé, tựa như cát bụi phiêu đãng trong trời đất.

Khanh Nhiễm cười gượng, ngửa đầu nâng cánh tay, vò rượu trong tay trút xuống, dưới ánh lửa một dòng rượu trong vắt tỏa ra sóng nước chảy vào cuống
họng.

“Hảo!”

“Hảo tửu lượng!”

. .

Từng thanh âm
ủng hộ từ xung quanh truyền đến, Khánh Nhiễm ném xuống đất vò rượu đã
sạch trơn, cười nhìn về phía những gương mặt sống động của mọi người.
Những chiến sĩ này dễ thương như thế, dũng cảm không sợ hãi, chân thành
tha thiết như lửa, sức sống mạnh mẽ sáng rọi.

Trong lòng Khánh
Nhiễm dâng lên cảm giác hào hùng, thật cao hứng vì chính mình cũng có
thể trở thành một người trong số họ. Nàng đột nhiên đứng dậy, rút trường kiếm trong tay ra, cười nói: “Đang lúc hăng hái như vậy, thỉnh mọi
người hát cùng, để tưởng niệm các huynh đệ Bộ Binh Doanh và Trấn Tây
quân đã tử trận!”

Nàng nói xong trường kiếm trong tay liền giương
cao, phi thân bay đến bên cạnh ánh lửa, trong mắt dần hiện lên tình cảm
ấm áp, nhìn những binh lính đang dùng sức vỗ tay hét to ở bốn phía,
trường kiếm trong tay bỗng vung lên, bóng áo xanh xé ngang cả bầu trời.

“Trượng phu, xử thế hề, lập công danh.”

“Lập công danh hề, úy bình sinh.”

“Úy bình sinh hề, ngô tương túy.”

“Ngô tương túy hề, phát cuồng ngâm!”

*Trượng phu, đối nhân xử thế, lập công danh.

Lập công danh, yên lòng một đời.

Yên lòng một đời, ta sẽ uống.

Khi uống say rồi, điên cuồng ngâm nga!*

Bóng trăng treo giữa trời, ánh lửa lập lòe, gió lạnh quất vào mặt, theo mỗi
tiếng ca vang dội của Khánh Nhiễm, thân thể thon dài của nàng mạnh mẽ
như bay, trường kiếm trong tay vũ động như Du long *rồng dưới nước*, bay lượn như ngọn gió.

Nhóm binh lính đứng phía xa nhìn thấy tình cảnh bên này cũng tiến lại, trong lúc nhất thời vạn người trong cốc đều yên lặng, chỉ có tiếng ca như
dệt, vang vọng cả màn trời. Tiếng ca trào dâng, tràn ngập chí khí, kiếm
quang rạng rỡ, kiếm khí tung hoành.

Trong nháy mắt không khí tại
đây tựa hồ ngưng kết, trăm ngàn ánh mắt đưa theo tư thế múa kiếm của
Khánh Nhiễm, cả trái tim và tinh thần đều rung động, phảng phất như nhìn thấy máu đỏ nhuộm sa trường, phảng phất như thấy mình kiến công lập
nghiệp, hát khúc khải hoàn trở về.

Hào khí trong lòng mỗi người
dâng lên, huyết mạch sôi sục, điệu khúc bài hát này đơn giản, lại chỉ có vài câu từ, mọi người yên lặng nghe xong mấy lần, không khỏi gõ vỏ đao, hòa theo tiết tấu, cùng lớn tiếng hát vang.

“Trượng phu, xử thế hề, lập công danh.”

“Lập công danh hề, úy bình sinh.”

. .

Khánh Nhiễm nghe mọi người hòa theo, kiếm thế càng thêm mãnh liệt, nhất thời
cát cuốn lên đầy trời, mũi kiếm khẳng khái hào hùng.

Không có người chú ý tới, giờ phút này Yến Hề Ngân và Tô Lượng đang yên lặng đứng phía sau mọi người nhìn một màn này.

Ánh mắt Yến Hề Ngân sáng ngời nhìn Khánh Nhiễm đang múa kiếm bên trong nhóm người, chỉ cảm thấy tư thế hiên ngang lại thong dong kia đã khiến ánh
trăng trong quân mất cả ánh sáng. Nam tử tên Dịch Thanh này, tài giỏi
tuấn tú, gào thét nơi sa trường, kiên cường dũng cảm, dám ở trên chiến
trường cướp mất Phi Lưu của hắn, dám ở trước mặt hắn thể hiện sự giận
dữ, hắn tán thưởng, nhưng chưa từng chú ý nhiều hơn.

Nhưng mà giờ
phút này, thiếu niên khôi ngô lại đến như một trận gió, thổi vào trái
tim của hắn. Lòng hắn rõ ràng khắc in lại gương mặt đó, tư thái đó. Mạnh mẽ đánh sâu vào lòng hắn.

Yến Hề Ngân sững sờ nhìn gương mặt phấn chấn kia, chỉ cảm thấy chân mày nam tử xinh đẹp nhẹ nhàng, như bức
tranh họa núi xanh. Ánh mắt hắn trong vắt sáng ngời, tựa như áng mây bay lượn trong gió. Trong lúc vũ động dáng người lại uyển chuyển, tay áo
bay lượn như tiên nhân.

Tiếng ca dâng trào, phong thái thu hút,
trong lòng dâng lên mạnh mẽ, nam tử như vậy, xứng đáng là nam nhi trượng phu. Nhưng hắn vì sao, vì sao lại cảm thấy người đó như một đóa hoa
ngọc lan mạnh mẽ tự do, xinh đẹp cao quý, như một đóa sen trắng ngậm
trong sương thu, trang nhã xuất trần?

Dáng người rõ ràng cứng cỏi nổi bật, nhưng vì sao hắn lại cảm thấy bên trong ẩn hiện vẻ quyến rũ?

Khánh Nhiễm đã thu kiếm mà cười, phút chốc ánh mắt Yến Hề Ngân bối rối, hắn
rõ ràng có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình, trong cơ thể
dường như có thứ gì muốn phá kén xông ra, trái tim luôn bình tĩnh như
một mặt hồ phẳng lặng, lại như có gió xuân chợt thổi đến, thổi bay gợn
sóng cả trăm dặm.

“Hát rất hay! Hát rất hay!”

Chỉ yên lặng chốc lát, tiếng vỗ tay ở giữa sân bùng lên như lửa.

Tô Lượng cũng vỗ tay hét lớn, Yến Hề Ngân bỗng nhiên xoay người, thần sắc
đại biến, khôi phục lại gương mặt cứng đờ, bước chân vội vã đi thật
nhanh.

Tô Lượng sửng sốt, cũng vội vàng bước nhanh vượt qua: “Vương gia, ngài đi đâu vậy?”

Hắn đuổi theo vài bước, mắt thấy gương mặt Yến Hề Ngân không bình thường,
nên đành im lặng, cũng không dám đuổi theo. Bước chân chỉ vừa ngừng một
lát, thân ảnh cao lớn của Yến Hề Ngân đã biến mất khỏi doanh trướng.

Tô Lượng suy nghĩ nửa ngày, nay vừa đánh thắng trận, cũng không có quân
tình. Những việc sau này đều đã phân phó xuống, ngay cả bước tiếp theo
cũng vừa an bài thỏa đáng cho bộ hạ của Vương gia. Khi nãy không phải
Vương gia vẫn còn rất tốt sao, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Yến Hề Ngân đi nhanh trở lại chủ trướng, chỉ cảm thấy trong lòng nhảy rộn,
trước mắt không ngừng hiện lên dáng người ung dung thư thái kia. Hắn
bước đến án rót một chén nước, uống mấy ngụm liền, chỉ cảm thấy trời đất trầm lắng bắt đầu chuyển động, mặt trăng mặt trời luân phiên thay đổi,
mà trái tim của hắn cũng lên lên xuống xuống, tựa như có gì đó muốn nổ
tung.

Hắn lắc đầu rồi lại cúi đầu, muốn đem gương mặt sống động
kia xóa khỏi tâm trí, nhưng gương mặt đầy sức sống đó lại cố chấp không
chịu rời khỏi, hơn nữa càng hiện rõ hơn.

Hắn chỉ cảm thấy một trận hoảng hốt, buồn bực đi đi lại lại bên trong trướng, rồi đứng lại, bay
lướt qua, bắt lấy thanh trường kiếm treo trên kệ đồng, sải bước hất rèm
trướng, liền xông ra ngoài.

Xoay người lên ngựa, Phi Lưu tê minh
một tiếng, nhanh chóng mang theo hắn, như một ngọn gió xoáy chạy như bay khỏi quân doanh, hắn thúc ngựa chạy điên cuồng, không ngừng vung roi,
thân hình nâng lên khỏi yên ngựa, gió đêm từ bên tai xẹt qua, trong đầu
lại ầm ầm vang dội.

Ý thức dần trở lại rõ ràng, suy nghĩ trong lòng hắn nói: Tuyệt đối không, bản thân tuyệt đối sẽ không động tâm với nam nhân!

Ở Thước Ca thành rõ ràng hắn đã gặp qua khuôn mặt này, chính là ánh mắt
rét lạnh như băng cùng hắn đối diện không chút yếu thế ở tửu lâu. Khuôn
mặt này hắn nhớ rất rõ, đó là Dịch Thanh!

Lúc trước nhìn thấy Dịch Thanh trên chiến trường hắn đã hoài nghi, hoài nghi “hắn” kì thật là
“nàng”. Trong tiềm thức nhất định mình đã đem Dịch Thanh nhận định thành nữ tử, mới có thể như vậy…

Phải! Chính mình làm sao có thể là người đoạn tụ!

Nếu Dịch Thanh đã khiến mình mất khống chế như vậy, vậy phải xác nhận! Đúng vậy! Xác nhận!

Ánh mắt Yến Hề Ngân dần nóng rực, ẩn chứa sự kiên định, hắn chỉ cảm thấy
giờ phút này trong lòng vừa ngọt ngào lại vừa đắng chát, trong vui sướng lại mang theo lo lắng.

Hắn là người có ý chí kiên định, cũng là
người luôn giữ được sự thanh tỉnh, cho tới bây giờ đều hiểu được chính
mình muốn cái gì, đến bây giờ đều xác định rõ mục tiêu, không sợ hướng
đến phía trước. Hơn hai mươi năm qua, rất ít việc làm hắn mê muội, nhất
là mấy năm nay, lãnh binh bên ngoài, một quyết định sai lầm sẽ phải đánh đổi bằng tính mạng của hơn vạn người, vì thế hắn phải luôn bình tĩnh
kiềm chế mình.

Nhưng mà lần này, hắn lại sinh ra cảm giác mờ mịt
và hoảng hốt chưa từng có, trong lòng lại tựa như có một con ngựa bị
kinh sợ xô loạn bốn phía. Thế này không được, hắn phải biết rõ ràng.

Năm nay hắn đã hai mươi bốn tuổi, không phải là tiểu tử ngây thơ không biết thế sự, tất nhiên hắn biết tâm loạn là gì. Chỉ là hắn vạn lần không
ngờ, lần đầu tiên động lòng, lại vào lúc bất ngờ không kịp đề phòng thế
này, lần đầu tiên tâm loạn, ngay cả giới tính của đối phương cũng không
hiểu rõ.

Hắn biết hiện tại bản thân đang đối mặt với hai sự thật,
một cái là tàn khốc, có lẽ sẽ khiến hắn không thể chấp nhận. Nhưng một
cái lại ngọt ngào, sẽ làm hắn vui sướng đến hát vang. Mấy năm nay chinh
chiến bên ngoài, không phải hoàng huynh không có ý muốn tứ hôn cho hắn,
ngược lại đã bức hôn nhiều lần. Mà những lúc đó hắn đều khước từ, nhất
là hàng năm bản thân đều ở bên ngoài, không muốn chậm trễ tuổi xuân tươi đẹp của nhân gia cô nương.

Mà một lí do khác khiến hắn vẫn ngại
ngùng nói với hoàng huynh đó là, hắn…đang chờ mong tình yêu, hắn không
muốn lấy một nữ tử xa lạ làm vợ. Thê tử của hắn, phải có đủ năng lực để
cùng hắn đứng chung một chỗ, hắn không cần những tiểu thư yểu điệu như
hoa ở kinh thành, nữ nhân của hắn cần phải kiên cường.

Bởi vì hắn
là người luôn bước trên lưỡi đao, nữ nhân của hắn phải chịu được gió
sương, không thể yếu đuối mà phải kiên cường bền bĩ, như vậy mới có thể
khiến tâm hắn chấn động, khiến hắn cam tâm tình nguyện dâng hiến trái
tim nóng bỏng của mình, như vậy mới có thể cùng hắn nâng đỡ lẫn nhau, an ủi hắn những lúc chinh chiến gian khổ.

Mà những điều này “nàng”
đều có! Nếu trong lòng hoài nghi, hắn nhất định phải xác nhận, tuy trong lòng có lo sợ, nhưng sự kiên định nhiều năm không cho phép hắn lùi
bước.

Yến Hề Ngân đột nhiên xoay người, phóng người lên ngựa, ánh
mắt sáng rực, kiên định nhìn về phía trước, một tiếng quát lớn, Phi Lưu
như một cơn sóng xông thẳng vào màn đêm, chạy nhanh về hướng quân doanh.

Mà giờ phút này Khánh Nhiễm đang cùng các huynh đệ Bộ Binh doanh bàn luận
thương pháp, không biết rằng bản thân sắp gặp phải một thử thách như thế nào.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
2 Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
3 Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
4 Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
5 Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
6 Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
7 Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
8 Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
9 Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
10 Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
11 Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
12 Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
13 Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
14 Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
15 Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
16 Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
17 Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
18 Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
19 Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
20 Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
21 Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
22 Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
23 Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
24 Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
25 Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
26 Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
27 Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
28 Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
29 Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
30 Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
31 Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
32 Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
33 Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
34 Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
35 Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
36 Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
37 Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
38 Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
39 Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
40 Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
41 Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
42 Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
43 Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
44 Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
45 Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
46 Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
47 Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
48 Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
49 Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
50 Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
51 Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
52 Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
53 Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
54 Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
55 Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
56 Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
57 Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
58 Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
59 Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
60 Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
61 Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
62 Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
63 Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
64 Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
65 Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
66 Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
67 Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
68 Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
69 Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
70 Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
71 Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
72 Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
73 Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
74 Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
75 Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
76 Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
77 Quyển 2 - Chương 41
78 Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
79 Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
80 Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
81 Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
82 Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
83 Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
84 Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
85 Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
86 Quyển 2 - Chương 50
87 Quyển 2 - Chương 51
88 Quyển 2 - Chương 52
89 Quyển 2 - Chương 53
90 Quyển 2 - Chương 54
91 Quyển 2 - Chương 55
92 Quyển 2 - Chương 56
93 Quyển 2 - Chương 57
94 Quyển 2 - Chương 58
95 Quyển 2 - Chương 59
96 Quyển 2 - Chương 60
97 Quyển 2 - Chương 61
98 Quyển 2 - Chương 62
99 Quyển 2 - Chương 63
100 Quyển 2 - Chương 64
101 Quyển 2 - Chương 65: Tâm tư của nam nhân
102 Quyển 2 - Chương 66: Tứ lang bày tỏ tình cảm
103 Quyển 2 - Chương 67: Tình thi dụ khanh
104 Quyển 2 - Chương 68: Lần thứ hai cứu mỹ nhân
105 Quyển 2 - Chương 69: Bị khanh cảm phục
106 Quyển 2 - Chương 70
107 Quyển 2 - Chương 71
108 Quyển 2 - Chương 72
109 Quyển 3 - Chương 1: Vang danh thiên hạ
110 Quyển 3 - Chương 2: Tri kỷ trong đêm trăng
111 Quyển 3 - Chương 3
112 Quyển 3 - Chương 4: Khuynh tâm khuynh tình
113 Quyển 3 - Chương 5
114 Quyển 3 - Chương 6
115 Quyển 3 - Chương 7
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
2
Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
3
Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
4
Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
5
Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
6
Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
7
Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
8
Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
9
Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
10
Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
11
Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
12
Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
13
Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
14
Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
15
Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
16
Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
17
Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
18
Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
19
Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
20
Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
21
Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
22
Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
23
Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
24
Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
25
Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
26
Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
27
Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
28
Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
29
Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
30
Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
31
Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
32
Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
33
Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
34
Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
35
Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
36
Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
37
Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
38
Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
39
Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
40
Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
41
Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
42
Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
43
Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
44
Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
45
Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
46
Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
47
Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
48
Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
49
Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
50
Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
51
Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
52
Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
53
Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
54
Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
55
Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
56
Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
57
Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
58
Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
59
Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
60
Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
61
Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
62
Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
63
Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
64
Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
65
Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
66
Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
67
Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
68
Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
69
Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
70
Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
71
Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
72
Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
73
Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
74
Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
75
Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
76
Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
77
Quyển 2 - Chương 41
78
Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
79
Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
80
Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
81
Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
82
Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
83
Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
84
Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
85
Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
86
Quyển 2 - Chương 50
87
Quyển 2 - Chương 51
88
Quyển 2 - Chương 52
89
Quyển 2 - Chương 53
90
Quyển 2 - Chương 54
91
Quyển 2 - Chương 55
92
Quyển 2 - Chương 56
93
Quyển 2 - Chương 57
94
Quyển 2 - Chương 58
95
Quyển 2 - Chương 59
96
Quyển 2 - Chương 60
97
Quyển 2 - Chương 61
98
Quyển 2 - Chương 62
99
Quyển 2 - Chương 63
100
Quyển 2 - Chương 64
101
Quyển 2 - Chương 65: Tâm tư của nam nhân
102
Quyển 2 - Chương 66: Tứ lang bày tỏ tình cảm
103
Quyển 2 - Chương 67: Tình thi dụ khanh
104
Quyển 2 - Chương 68: Lần thứ hai cứu mỹ nhân
105
Quyển 2 - Chương 69: Bị khanh cảm phục
106
Quyển 2 - Chương 70
107
Quyển 2 - Chương 71
108
Quyển 2 - Chương 72
109
Quyển 3 - Chương 1: Vang danh thiên hạ
110
Quyển 3 - Chương 2: Tri kỷ trong đêm trăng
111
Quyển 3 - Chương 3
112
Quyển 3 - Chương 4: Khuynh tâm khuynh tình
113
Quyển 3 - Chương 5
114
Quyển 3 - Chương 6
115
Quyển 3 - Chương 7
footer(); ?>