Chương 5: Tu Luyện

Dù chỉ nhớ một chút thần thú thần công nhưng Tiêu Quân cũng không quá thất vọng, dù sao thì chàng cũng đã ghi nhớ toàn bộ Thượng Cổ Thần Công, đó cũng chính là công pháp mạnh nhất của chàng kiếp trước, dù rằng chàng mới chỉ luyện thành sáu thức.

Kiếp trước sở dĩ Tiêu Quân phải cố sống cố chết lao vào tranh đoạt thần thú nguyên huyết cũng không phải vì muốn dựa vào đó luyện thần thú thần công, mà đơn giản muốn tận dụng chúng nâng cao thực lực cùng với khả năng miễn nhiễm thuộc tính một phần vô cùng bá đạo nguyên huyết thần thú mang lại.

Mặc dù nói là miễn nhiễm một phần, nhưng thực tế giờ đây những loại lửa, sét,... thấp kém đã không còn có thể gây tổn thương được cho Tiêu Quân, muốn gây tổn thương cho Tiêu Quân ư, có thể, cứ mang những loại thuộc tính cùng cấp ra nói chuyện nhé, cũng tương đương với việc chỉ có thuộc tính ở đẳng cấp thần thú mới có thể gây tổn thương cho chàng được, còn mấy loại thuộc tính gần bằng cũng có thể, nhưng ít nhất cũng phải hơn Tiêu Quân mấy cái cảnh giới mới có thể.

Cũng tức là muốn gây tổn thương cho Tiêu Quân bằng lửa, ít nhất phải là võ giả Thiên Võ Cảnh, dùng một loại hỏa thuật cấp cao mới có thể.

Tiêu Quân cũng không vội vã tu luyện, trước mắt chàng đi thông báo cho cha mẹ chuyện mình đã giải được độc.

Đối diện với chuyện này, cha mẹ chàng vô cùng kinh ngạc, nhưng nhiều nhất vẫn là cảm giác hạnh phúc, mẹ chàng thậm chí đã khóc còn nhiều hơn khi biết chàng trúng độc.

Cứ thế, tin tức chàng giải được Tuyệt Mệnh Tiêu Hồn Tán dần dần lan truyền khắp nơi, cũng có không ít người đến tìm hiểu thực hư, dù sao trong suy nghĩ của họ, Tuyệt Mệnh Tiêu Hồn Tán vốn là không thể giải, thậm chí khi biết tin Tiêu Quân không còn trúng độc, có người còn cho rằng vốn dĩ chàng cũng không có trúng độc.

Với mấy tin đồn này, Tiêu Quân không giải thích, cũng không quan tâm.

Nhưng cũng từ chuyện này mà chàng bắt đầu đề phòng, Tuyệt Mệnh Tiêu Hồn Tán không thể tự dưng mà tới, hơn nữa còn là muốn tính mạng của chàng không thể nghi ngờ, loại độc cấp bảy này dù là kiếp trước cũng rất ít người giải được, không phải thù sâu như biển e rằng sẽ không hạ độc, chàng thật nghĩ không ra ai là người hạ độc, hơn nữa là hạ lúc nào mà thần không biết quỷ không hay.

Thời gian nháy mắt trôi qua một tháng, tất cả công pháp thần thú Tiêu Quân ghi nhớ được chàng đã luyện thành toàn bộ, cùng với đó là bốn thức của Thượng Cổ Thần Công, đây cũng không phải Tiêu Quân thiên tài gì, căn bản những thức đầu tiên coi như là nhập môn, vô cùng dễ luyện, còn Thượng Cổ Thần Công chàng đã quá quen thuộc, nếu không phải vì hạn chế của thân thể e rằng chàng đã luyện thẳng đến thức thứ sáu.

Khoảng thời gian này chàng luyện công cũng tính là bí mật, dù cha mẹ và em gái thường xuyên qua thăm cũng không nhận ra được sự thay đổi của chàng.

Về phần cảnh giới của chàng, thần công vốn dĩ ảnh hưởng không nhiều đến cảnh giới, nhưng những thần công chàng luyện chính là đỉnh cấp thần công trong thiên hạ, dù chỉ là nhập môn thì cũng không phải những công pháp khác có thể so sánh, vì vậy chỉ trong một tháng, chàng từ Linh Võ Cảnh cấp ba lên thẳng Linh Võ Cảnh cấp năm, tốc độ thật khiến người trong thiên hạ giật mình kinh hãi.

Trong một tháng này, không chỉ có thực lực, thần công, điều thay đổi lớn nhất ở Tiêu Quân là tâm thế, từ một người tâm như tro tàn, giờ đây đã thật sự thích nghi và bắt đầu sống một cuộc sống mới.

Và đương nhiên là chuyện gì đến cũng phải đến, trai khôn lấy vợ, gái lớn gả chồng, cũng đâu thể giống như kiếp trước chém chém giết giết để đến nỗi không vợ không con được.

Khụ khụ…

Từ từ đã nào, không phải là ta quên đi Tuyết Nhi mà vội vàng muốn thành hôn đâu, thật sự là bất đắc dĩ…

Chuyện là, cái gã Tiêu Quân này có một cô hôn thê bằng tuổi, được hứa hôn từ trong bụng mẹ, thế nào, nghe đủ phong kiến chưa… Chưa hết, thế nào lại vừa khéo, một tháng nữa cái gã Tiêu Quân này tròn mười tám tuổi, vừa đúng là thời điểm thực hiện cái hôn nhân sắp đặt chết tiệt kia.

Nói là hôn nhân chết tiệt không phải không có lý do đâu, thực tế cái cô nàng gọi là hôn thê kia kìa, vừa béo vừa xấu, ta ngàn vạn lần không muốn lấy cô ta, cô ta đến cái móng chân của Tuyết Nhi cũng không sánh bằng, ta có thể vừa lòng cái rắm à.

Thế quái nào cha mẹ yêu thương ta như vậy nhưng ta có làm thế nào không thể khiến quý phụ mẫu từ bỏ cuộc hôn nhân này, ây, âu cũng là vì mặt mũi của họ, cuối cùng lại để ta tới cõng nồi, thật mệt!!!

Quan trọng là không cam lòng… Không cam lòng… A… Vì cái gì?

Tiêu Quân chán nản nằm mềm trên giường, cứ nghĩ tới một tháng sau phải kết thành phu thê với cô nàng ma chê quỷ hờn kia là lại thấy đau đầu.

Kiếp trước cha mẹ gây thù với nhân vật lớn sau đó bị hại chết, cô nương nhà người ta tránh Tiêu Quân như tránh tà, sau đó Tiêu Quân lang bạt thiên hạ, lấy trả thù làm lẽ sống, vốn dĩ không nghĩ nhiều tới chuyện tình cảm, nhưng ít nhiều gì cũng có Tuyết Nhi bảy năm ở bên, tiêu chuẩn không thể nói là không cao, dù gì Tuyết Nhi người ta cũng là quốc sắc thiên hương.

Tiêu Quân một lần nữa trở mình, vừa ra ngoài cửa liền thi triển bộ pháp đặc thù của Tiêu Gia, Lôi Hình Bộ, một mạch phi thẳng lên ngọn núi sau nhà, mặc dù nói là ngọn núi sau nhà, nhưng cũng không phải quá gần, Tiêu Quân thi triển Lôi Hình Bộ suốt mười mấy phút mới lên tới nơi.

Núi là được gọi là Thanh Phong Sơn, cũng không phải chỉ là một ngọn núi cô lập mà là cả một khu rừng núi kết hợp vô cùng rộng lớn, thường thì người các thế gia cùng các môn phái cũng hay lên đưa luyện tập và tìm kiếm thảo dược.

Tất nhiên Thanh Phong Sơn do vị trí đặc thù rất gần Tiêu Gia nên các môn phái cùng gia tộc khác cũng chỉ có rất ít người lên đây tập luyện thôi, về phần tìm kiếm dược liệu lại càng ít, tuy Thanh Phong Sơn không phải do Tiêu Gia lập lên, nhưng không biết từ bao giờ lại gần như trở thành “của nhà” Tiêu Gia, hành vi tới đây tìm kiếm dược liệu của các gia tộc khác thường bị Tiêu Gia chỉ trích là “trộm cắp”.

Trên thực tế, hành động của Tiêu Gia vô cùng vô lý, còn có phần vô sỉ, nhưng buồn cười là mọi người đều ít nhiều chấp nhận, dù sao cũng là một trong tứ đại gia tộc của Chí Tôn Quốc, ai dám chống lại, ai có thể chống lại?

Ba đại gia tộc khác ư? Họ ở quá xa, hơn nữa họ cũng chiếm núi y như Tiêu Gia…

Lên đến nơi, Tiêu Quân cũng không có chần chừ, lập tức thi triển thức thứ nhất của Thượng Cổ Thần Công, Thượng Cổ Bát Mạch, mạch thứ nhất, mở!

Một luồng chân khí từ cơ thể Tiêu Quân lập tức trào ra như vỡ đê, đại lượng thật vô cùng khủng làm người phát run, không phải vì nó to lớn mạnh mẽ, mà chỉ là khó có thể tưởng tượng được một Linh Võ Cảnh cấp năm lại có thể phát ra một luồng chân khí nồng đậm và cường đại đến như vậy.

Đúng vậy, Thượng Cổ Thần Công thức thứ nhất, Thượng Cổ Bát Mạch, không phải một chiêu thức tấn công hay phòng thủ mà hoàn toàn là một chiêu thức tăng cường nội công, sức mạnh cơ thể, mở cả tám mạch có thể trong phút chốc tăng cường thực lực lên gấp mấy lần, tất nhiên nội lực cũng tiêu hao vô cùng nhanh chóng, cùng với đó là cơ thể cũng phải gánh chịu áp lực vô cùng nặng nề.

Ở kiếp trước, Tiêu Quân đã có thể mở ra toàn bộ tám mạch, nhưng dù là cường đại như kiếp trước, thời gian duy trì Thượng Cổ Bát Mạch toàn mở cũng không quá mười phút, hơn nữa hậu quả vô cùng lớn, chí ít cũng nằm liệt giường nửa tháng, vì thế nên dù là kiếp trước Tiêu Quân cũng hiếm khi mở cả tám mạch.

Kiếp này thì khỏi phải nói, với cảnh giới Linh Võ Cảnh cấp năm cùng với tố chất thân thể yếu ớt, mở được ra ba mạch cũng phải cố hết sức, đồng thời khó duy trì quá năm phút, nếu là mở ra hai mạch còn đỡ, ít ra có thể duy trì mười lăm phút, sau đó thì đương nhiên, hậu quả cũng là nằm liệt giường vài ngày.

Mạch thứ nhất vừa mở, Tiêu Quân lại tiếp tục dùng đến Thượng Cổ Thần Công thức thứ hai, Thượng Cổ Thần Thể, nếu như thức thứ nhất tăng cường chân khí, nội công, là tăng cường bên trong thì thức thứ hai này chính là tăng cường bên ngoài, chính là tăng cường cơ bắp, để thích ứng với nội công tăng cường do thức thứ nhất đem lại.

Thượng Cổ Thần Thể cũng có rất nhiều tầng, rất nhiều cấp, hiện tại Tiêu Quân mới miễn cưỡng dùng được tầng thứ nhất.

Phù!!

Tiêu Quân hít thở một hơi, cũng không có tiếp tục dùng đến Thượng Cổ Thần Công, mà lần lượt thi triển ra mấy loại thần thú thần công…

Phong Điêu Thần Điển thức thứ nhất, Tường Gió…

Hỏa Kỳ Lân Thần Điển thức thứ nhất, Quả Cầu Lửa…

Hỏa Kỳ Lân Thần Điển thức thứ ba, Bão Lửa…

...

...

Băng Hoàng Thần Điển thức thứ hai, Lá Chắn Băng…

footer(); ?>