Chương 161: C161: Không hiểu hay là giả vở không hiểu

Chỉ thấy Phong Dục Lân đã chết trong cabin...

Cổ gã ta bị bóp nát, trên mặt vẫn còn mang theo vẻ sợ hãi trước khi chết, tựa như không thể tin được mình lại bị giết như thế này!

Hẳn là các võ sĩ của đế quốc Anh vừa mới làm, Diệp Hi Hòa sớm nên nghĩ đến, những người đế quốc Anh kia giúp gã ta tới đây, căn bản không phải là giúp gã ta trốn thoát, mà là để diệt khẩu!!

Mẹ kiếp! Lại như thế nữa rồi, mỗi lần chỉ còn cách một bước, manh mối của mình liền bị cắt đứt!

Tựa như có một bàn tay to vô hình, luôn vươn ra trước mặt mình, mỗi khi bản thân muốn đột phá sẽ bóp ch ết manh mối mới.

Diệp Hi Hòa tay nắm thành quyền, sát khí trong cơ thể dâng trào không thể kiểm soát được.

Đúng lúc này, phía sau vang lên tiếng bước chân, Long Lăng Vân đã tới.

Trước tiên Long Lăng Vân liếc mắt nhìn vết máu trên sân bây, sau đó hỏi Diệp Hi Hòa: "Sư đệ, nơi này xảy ra chuyện gì? Phong Dục Lân đâu?”

"Đã chết."

Giọng nói của Diệp Hi Hòa không có độ ấm: "Đệ chỉ cách một bước, gã ta đã bị người ta diệt khẩu!"

Long Lăng Vân đi tới cabin vừa nhìn, trong lòng có chút tiếc nuối lẫn thương xót.

Phong Dục Lân đã chết, đồng nghĩa với việc rất nhiều thông tin sẽ bị gián đoạn, không thể điều tra kỹ lưỡng.

E là có người cố ý làm vậy, chỉ có người chết mới có thể im lặng, giữ bí mật mãi mãi.

Xem ra Võ Tung nói đúng, phía trên Phong Dục Lân còn có người khác, đối phương không muốn Phong Dục Lân bị bắt sống, để lộ nhiều âm mưu, mới ra sức giế t chết gã ta!

Mà Long Lăng Vân biết, giờ phút này Diệp Hi Hòa nhất định còn căm phẫn hơn mình.

Hắn còn muốn từ trong miệng của Phong Dục Lân hỏi về vị trí của Cục viễn chinh Nhật Bản, kết quả là Phong Dục Lân vừa chết, hắn liền không có cách nào để bắt đầu!

"Chết thì cứ chết đi, sư đệ, đệ đừng quá tức giận, tỷ biết, muốn quét sạch tăm tối và khối u ác tính ở Giang Đông sẽ không bao giờ dễ dàng như vậy, nhưng chỉ cần là cáo, sẽ không thể giấu được mùi khai, sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra manh mối, chúng ta sẽ không bao giờ bỏ. cuộc!”

Long Lăng Vân võ võ bả vai Diệp Hi Hòa, an ủi nói.

“Cũng không phải là không thu được gì.”

Diệp Hi Hòa thản nhiên ni t nhất, Phong Dục Lâm trước khi chết, lại có thể nhận ra thân phận của đệ, chủ động nói cho đệ biết ba năm trước nhà họ Diệp đệ bị diệt vong!

Điều này khiến đệ chắc chắn gã ta biết điều gì đó, cái đêm nhà họ Diệp đệ bị tiêu diệt, rất có thể có liên quan đến Giang Đông, chuyện này đệ sẽ điều tra rõ ràng, ngày mai ở nghĩa trang, đệ nhất định phải làm cho chân tướng rõ ràng!”

"Ừ, sư đệ, chỉ cần đệ không quá phiền muộn, tỷ bất cứ lúc nào cũng sẽ chú ý tới chuyện nhà đệ, chuyện phía sau Phong Dục Lân, tỷ sẽ tra rõ ngọn ngành!"

Nói đến đây, đột nhiên phía sau lại truyền đến một tràn tiếng bước chân dữ dội.

Sau đó, nhiều binh lính súng vác vai, đạn lên nòng tiến vào hiện trường.

Hành khách từ tất cả các máy bay trên đường băng đã được yêu cầu xuống dưới, khu vực này tạm thời được dọn sạch.

Tuy nhiên, các hành khách không hề phàn nàn, bởi vì bọn họ đã gọi điện đến Cục quân sự, yêu cầu đưa kẻ sát nhân ma quỷ Diệp Hi Hòa ra trước công lý!

Điều có thể nhìn thấy bằng mắt thường là phía sau đám binh lính hùng dũng, hơn chục bóng người mang theo khí thế cường đại sải bước về phía trước, trực tiếp bao vây Diệp Hi Hòa và Long Lăng Vân.

"Hình Kiêu, Lỗ Lạp, các ông có ý gì?" Long Lăng Vân cau mày, nhìn đám chiến thần hỏi.

"Có ý gì? Long Lăng Vân, cô không hiểu hay là giả vở không hiểu?"

Hình Kiêu cười khẩy nói: “Cô thực sự không nghĩ đến oắt con này đã giết chiến thần Tương Khuê, khiến chiến thần Võ Tung bị liệt, vậy là coi như xong sao? Bằng thực lực của cô có thể bảo vệ được cậu ta sao?"

"Hơn nữa, chúng tôi còn nhận được báo cáo của dân chúng, nói nơi này có sát nhân, sát hại bạn bè quốc tế, xem ra ngay cả phó bộ trưởng Phong Dục Lân cũng bị giết ở đây!"

Long Lăng Vân nghe vậy, trong lòng trầm xuống, cô ấy nghe ra ý tứ trong lời nói của Hình Kiêu, thế mà lại muốn đem cái chết của Phong Dục Lân đổ lên đầu của Diệp Hi Hòa?

"Hình Kiêu, tùy việc mà xét, ông đừng gán cho sư đệ của tôi tội danh gây rối trật tự, quân b án nước Phong Dục Lân kia không phải bị đệ ấy giết, trên thực tế, đệ ấy còn không nghĩ Phong Dục Lân chết đau đớn như vậy!"

"Haha, nói như vậy, là thật sao?”

Hình Kiêu mỉa mai nói: “Cô nói hắn không giết gã ta, ai có thể làm chứng? Dù sao phó bộ trưởng đã chết, không có cách nào mở miệng nói được, bây giờ sư đệ cô lại phạm tội khác, sát hại phó bộ trưởng Cục tác chiến.”

Long Lăng Vân mặt lạnh như băng, cuối cùng cô cũng nhìn ra Hình Kiêu quyết tâm gán tội danh lớn hơn cho Diệp Hi Hòa.

Chapter
1 Chương 1: Cao thủ rời núi, mối hận ngút trời
2 Chương 2: Đương nhiên là tìm đến
3 Chương 3: Nhục nhã cực hạn
4 Chương 4: Xuống dưới mà xám hối đi
5 Chương 5: Chắc chắn Diệp Hi Hòa là ác ma
6 Chương 6: Bí mật kinh thiên
7 Chương 7: Lấy oán báo ân
8 Chương 8: Quỷ quoái khó lường
9 Chương 9: Không kiềm chế được d*c vọng
10 Chương 10: Còn ai muốn tự sát nữa?
11 Chương 11: Trí nhớ khá đấy!
12 Chương 12: Trần Hán Sinh?
13 Chương 13: Một tiếng rác!
14 Chương 14: Khäc phục hậu quá?
15 Chương 15: Tàn dư nhà họ Diệp
16 Chương 16: Đã xảy ra chuyện gì thế?
17 Chương 17: Thân gửi!
18 Chương 18: Không cần vội
19 Chương 19: Ai đó?
20 Chương 20: Cái quỷ gì vậy!
21 Chương 21: Cô đang làm gì vậy?
22 Chương 22: Em gái tôi đâu rồi?
23 Chương 23: Anh trai?
24 Chương 24: Sao vậy?
25 Chương 25: Diệp Hi Hòa?
26 Chương 26: Có lầm không vậy
27 Chương 27: To gan!
28 Chương 28: Mắt trợn tròn!
29 Chương 29: Đừng!!
30 Chương 30: Cả nhà họ Lâm đều im bặt!
31 Chương 31: Ông xem hay là tôi xem?
32 Chương 32: Thường tan nát ư?
33 Chương 33: Mày đang đánh rắm à?
34 Chương 34: Mẹ nó!
35 Chương 35: Có lẽ hắn đang tới tìm anh đấy!
36 Chương 36: Anh ta vừa nghe thấy cái gì vậy?
37 Chương 37: Phán Quan tức giận!
38 Chương 38: Đây là Diêm Vương Điện đấy!
39 Chương 39: Vẻ mặt Diệp Hi Hòa trở nên lạnh buốt!
40 Chương 40: Lo trước khỏi hoạ
41 Chương 41: Chết tiệt!
42 Chương 42: Má ơi
43 Chương 43: Diệp Hi Hòa tức giận!
44 Chương 44: Huyết Tường Vi
45 Chương 45: Không có ở đây ư?
46 Chương 46: Trương Cầm Dao!
47 Chương 47: Kiêu ngạo như vậy sao?
48 Chương 48: Tự rạch ư?
49 Chương 49: Hồi phục ư?
50 Chương 50: Nhưng mà
51 Chương 51: Mọi người thấy không?
52 Chương 52: Lý Nhất Đaol
53 Chương 53: Cái quỷ gì đây?
54 Chương 54: Diệp Hi Hòa dừng tay
55 Chương 55: Cao thủ cấp Thái Đấu!
56 Chương 56: Nói thật thì tôi cũng không biết
57 Chương 57: Sao cô lại ở đây?
58 Chương 58: Người Nhật Bản?
59 Chương 59: Hắn tới rồi?
60 Chương 60: Nhanh cứu tôi
61 Chương 61: Bồi thường mười tỷ
62 Chương 62: Bắt giữ
63 Chương 63: Đầu óc tên đó có vấn đề hả
64 Chương 64: Nịnh hót
65 Chương 65: Thả tôi ra
66 Chương 66: Cậu nghĩ mình là ai
67 Chương 67: Hậu quả vô cùng nghiêm trọng
68 Chương 68: Tôi lập tức dẫn cô tới đó ngay!
69 Chương 69: Tốt lắm
70 Chương 70: Cửu sư tỷ
71 Chương 71: Chẳng bao lâu
72 Chương 72: Nhất định phải trừng phạt
73 Chương 73: Để tao làm đối thủ của mày
74 Chương 74: Dám ra tay với nữ chiến thần thì đây là tội chết
75 Chương 75: Huyết Đao Môn
76 Chương 76: Đến đúng lúc đấy
77 Chương 77: Tàn sát Huyết Đao Môn
78 Chương 78: Muốn biết ư? Nằm mơ
79 Chương 79: Một mình hắn bao vây chúng ta
80 Chương 80: Thái Thượng trưởng lão?
81 Chương 81: Thật xinh đẹp
82 Chương 82: Thăng oät
83 Chương 83: Ông ta là cao thủ Đại Thái Đẩu
84 Chương 84: Lá rụng về cội
85 Chương 85: Mềm mịn không xương
86 Chương 86: Thiên Quốc
87 Chương 87: Ương ngạnh nhỉ
88 Chương 88: Huyết chú
89 Chương 89: Tại sao lại như chó nhà có tang thế
90 Chương 90: Đóng cửa lại cho tôi
91 Chương 91: Vô cùng nhục nhã
92 Chương 92: Cái ôm đoạt mệnh
93 Chương 93: Ai ra tay trước là kẻ mạnh
94 Chương 94: Quang Chỉ Quyền!
95 Chương 95: Nhiệm vụ của đối phương là tiêu diệt nữ chiến thần Long Lăng Vân
96 Chương 96: Một trăm tỷ
97 Chương 97: Thuộc hạ không dám
98 Chương 98: Không phá thủng trời thì không chịu bỏ cuộc
99 Chương 99: Chó cắn chó, cả hai cùng chết
100 Chương 100: Không biết tự lượng sức mình
101 Chương 101: Sau này hắn chính là người đàn ông của tôi
102 Chương 102: Rút những ống này ra
103 Chương 103: Sư tỷ đẹp hơn cô ta
104 Chương 104: Nó cho rằng nó là ai
105 Chương 105: Cấp bậc gì mà dám mơ ước người phụ nữ hắn đã cọc trước
106 Chương 106: Sau này sẽ có nhiều cơ hội
107 Chương 107: Mau chạy đi
108 Chương 108: Treo thưởng
109 Chương 109: Danh sách ám sát
110 Chương 110: Làm gì có cái lý đấy
111 Chương 111: Liễu Thành Chí
112 Chương 112: Nhuộm đỏ cả hành lang
113 Chương 113: Trong mắt mắt tôi, hắn ta chẳng là gì
114 Chương 114: Tất cả mọi người hãy cùng nhau xông lên
115 Chương 115: Nghe lệnh của ai
116 Chương 116: Ông chưa chuẩn bị một trăm tỷ à
117 Chương 117: Tính thêm năm trăm tỷ
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149: C149: Ngài không muốn cứu cô ấy sao
150 Chương 150: C150: Sư tỷ của tôi ở đâu các người đã làm gì cô ấy
151 Chương 151: C151: Đệ chắc chắn muốn làm chuyện này vì ta
152 Chương 152: C152: Chẳng lẽ không có ai ở giang đông có thể gi3t chết nữ ma đầu đó sao
153 Chương 153: C153: Diệp hi hòa tao đây giết người cũng không chớp mắt
154 Chương 154: C154: Võ tướng 9 sao
155 Chương 155: C155: Các người cũng muốn chết à
156 Chương 156: C156: Bà đây không rãnh dạy dỗ ông đâu
157 Chương 157: C157: Rút lưỡi
158 Chương 158: C158: Đừng có xem những thứ không nên xem
159 Chương 159: C159: Giờ là lúc để ông nghĩ về mấy vấn đề này ư
160 Chương 160: C160: Cứng đờ một chỗ
161 Chương 161: C161: Không hiểu hay là giả vở không hiểu
162 Chương 162: C162: Bọn họ muốn chết nhanh ai cũng không ngăn cản được
163 Chương 163: C163: Bộ trưởng đến
164 Chương 164: C164: Quỳ xuống
165 Chương 165: C165: Từ chối
166 Chương 166: C166: Đừng trách sư tỷ không cho đệ cơ hội
167 Chương 167: C167: Tôi không cần cô làm việc này
168 Chương 168: C168: Những nơi họ đi qua đều là máu xương bung bét cực kì bi thảm
169 Chương 169: C169: Tập đoàn anh hoa
170 Chương 170: C170: Cô biết sao
171 Chương 171: C171: Không có thời gian lãng phí với cậu
172 Chương 172: C172: Biến mất đi
173 Chương 173: C173: Nhẫn đao thất nhân
174 Chương 174: C174: Sợ bị chỉ phối
Chapter

Updated 174 Episodes

1
Chương 1: Cao thủ rời núi, mối hận ngút trời
2
Chương 2: Đương nhiên là tìm đến
3
Chương 3: Nhục nhã cực hạn
4
Chương 4: Xuống dưới mà xám hối đi
5
Chương 5: Chắc chắn Diệp Hi Hòa là ác ma
6
Chương 6: Bí mật kinh thiên
7
Chương 7: Lấy oán báo ân
8
Chương 8: Quỷ quoái khó lường
9
Chương 9: Không kiềm chế được d*c vọng
10
Chương 10: Còn ai muốn tự sát nữa?
11
Chương 11: Trí nhớ khá đấy!
12
Chương 12: Trần Hán Sinh?
13
Chương 13: Một tiếng rác!
14
Chương 14: Khäc phục hậu quá?
15
Chương 15: Tàn dư nhà họ Diệp
16
Chương 16: Đã xảy ra chuyện gì thế?
17
Chương 17: Thân gửi!
18
Chương 18: Không cần vội
19
Chương 19: Ai đó?
20
Chương 20: Cái quỷ gì vậy!
21
Chương 21: Cô đang làm gì vậy?
22
Chương 22: Em gái tôi đâu rồi?
23
Chương 23: Anh trai?
24
Chương 24: Sao vậy?
25
Chương 25: Diệp Hi Hòa?
26
Chương 26: Có lầm không vậy
27
Chương 27: To gan!
28
Chương 28: Mắt trợn tròn!
29
Chương 29: Đừng!!
30
Chương 30: Cả nhà họ Lâm đều im bặt!
31
Chương 31: Ông xem hay là tôi xem?
32
Chương 32: Thường tan nát ư?
33
Chương 33: Mày đang đánh rắm à?
34
Chương 34: Mẹ nó!
35
Chương 35: Có lẽ hắn đang tới tìm anh đấy!
36
Chương 36: Anh ta vừa nghe thấy cái gì vậy?
37
Chương 37: Phán Quan tức giận!
38
Chương 38: Đây là Diêm Vương Điện đấy!
39
Chương 39: Vẻ mặt Diệp Hi Hòa trở nên lạnh buốt!
40
Chương 40: Lo trước khỏi hoạ
41
Chương 41: Chết tiệt!
42
Chương 42: Má ơi
43
Chương 43: Diệp Hi Hòa tức giận!
44
Chương 44: Huyết Tường Vi
45
Chương 45: Không có ở đây ư?
46
Chương 46: Trương Cầm Dao!
47
Chương 47: Kiêu ngạo như vậy sao?
48
Chương 48: Tự rạch ư?
49
Chương 49: Hồi phục ư?
50
Chương 50: Nhưng mà
51
Chương 51: Mọi người thấy không?
52
Chương 52: Lý Nhất Đaol
53
Chương 53: Cái quỷ gì đây?
54
Chương 54: Diệp Hi Hòa dừng tay
55
Chương 55: Cao thủ cấp Thái Đấu!
56
Chương 56: Nói thật thì tôi cũng không biết
57
Chương 57: Sao cô lại ở đây?
58
Chương 58: Người Nhật Bản?
59
Chương 59: Hắn tới rồi?
60
Chương 60: Nhanh cứu tôi
61
Chương 61: Bồi thường mười tỷ
62
Chương 62: Bắt giữ
63
Chương 63: Đầu óc tên đó có vấn đề hả
64
Chương 64: Nịnh hót
65
Chương 65: Thả tôi ra
66
Chương 66: Cậu nghĩ mình là ai
67
Chương 67: Hậu quả vô cùng nghiêm trọng
68
Chương 68: Tôi lập tức dẫn cô tới đó ngay!
69
Chương 69: Tốt lắm
70
Chương 70: Cửu sư tỷ
71
Chương 71: Chẳng bao lâu
72
Chương 72: Nhất định phải trừng phạt
73
Chương 73: Để tao làm đối thủ của mày
74
Chương 74: Dám ra tay với nữ chiến thần thì đây là tội chết
75
Chương 75: Huyết Đao Môn
76
Chương 76: Đến đúng lúc đấy
77
Chương 77: Tàn sát Huyết Đao Môn
78
Chương 78: Muốn biết ư? Nằm mơ
79
Chương 79: Một mình hắn bao vây chúng ta
80
Chương 80: Thái Thượng trưởng lão?
81
Chương 81: Thật xinh đẹp
82
Chương 82: Thăng oät
83
Chương 83: Ông ta là cao thủ Đại Thái Đẩu
84
Chương 84: Lá rụng về cội
85
Chương 85: Mềm mịn không xương
86
Chương 86: Thiên Quốc
87
Chương 87: Ương ngạnh nhỉ
88
Chương 88: Huyết chú
89
Chương 89: Tại sao lại như chó nhà có tang thế
90
Chương 90: Đóng cửa lại cho tôi
91
Chương 91: Vô cùng nhục nhã
92
Chương 92: Cái ôm đoạt mệnh
93
Chương 93: Ai ra tay trước là kẻ mạnh
94
Chương 94: Quang Chỉ Quyền!
95
Chương 95: Nhiệm vụ của đối phương là tiêu diệt nữ chiến thần Long Lăng Vân
96
Chương 96: Một trăm tỷ
97
Chương 97: Thuộc hạ không dám
98
Chương 98: Không phá thủng trời thì không chịu bỏ cuộc
99
Chương 99: Chó cắn chó, cả hai cùng chết
100
Chương 100: Không biết tự lượng sức mình
101
Chương 101: Sau này hắn chính là người đàn ông của tôi
102
Chương 102: Rút những ống này ra
103
Chương 103: Sư tỷ đẹp hơn cô ta
104
Chương 104: Nó cho rằng nó là ai
105
Chương 105: Cấp bậc gì mà dám mơ ước người phụ nữ hắn đã cọc trước
106
Chương 106: Sau này sẽ có nhiều cơ hội
107
Chương 107: Mau chạy đi
108
Chương 108: Treo thưởng
109
Chương 109: Danh sách ám sát
110
Chương 110: Làm gì có cái lý đấy
111
Chương 111: Liễu Thành Chí
112
Chương 112: Nhuộm đỏ cả hành lang
113
Chương 113: Trong mắt mắt tôi, hắn ta chẳng là gì
114
Chương 114: Tất cả mọi người hãy cùng nhau xông lên
115
Chương 115: Nghe lệnh của ai
116
Chương 116: Ông chưa chuẩn bị một trăm tỷ à
117
Chương 117: Tính thêm năm trăm tỷ
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149: C149: Ngài không muốn cứu cô ấy sao
150
Chương 150: C150: Sư tỷ của tôi ở đâu các người đã làm gì cô ấy
151
Chương 151: C151: Đệ chắc chắn muốn làm chuyện này vì ta
152
Chương 152: C152: Chẳng lẽ không có ai ở giang đông có thể gi3t chết nữ ma đầu đó sao
153
Chương 153: C153: Diệp hi hòa tao đây giết người cũng không chớp mắt
154
Chương 154: C154: Võ tướng 9 sao
155
Chương 155: C155: Các người cũng muốn chết à
156
Chương 156: C156: Bà đây không rãnh dạy dỗ ông đâu
157
Chương 157: C157: Rút lưỡi
158
Chương 158: C158: Đừng có xem những thứ không nên xem
159
Chương 159: C159: Giờ là lúc để ông nghĩ về mấy vấn đề này ư
160
Chương 160: C160: Cứng đờ một chỗ
161
Chương 161: C161: Không hiểu hay là giả vở không hiểu
162
Chương 162: C162: Bọn họ muốn chết nhanh ai cũng không ngăn cản được
163
Chương 163: C163: Bộ trưởng đến
164
Chương 164: C164: Quỳ xuống
165
Chương 165: C165: Từ chối
166
Chương 166: C166: Đừng trách sư tỷ không cho đệ cơ hội
167
Chương 167: C167: Tôi không cần cô làm việc này
168
Chương 168: C168: Những nơi họ đi qua đều là máu xương bung bét cực kì bi thảm
169
Chương 169: C169: Tập đoàn anh hoa
170
Chương 170: C170: Cô biết sao
171
Chương 171: C171: Không có thời gian lãng phí với cậu
172
Chương 172: C172: Biến mất đi
173
Chương 173: C173: Nhẫn đao thất nhân
174
Chương 174: C174: Sợ bị chỉ phối
footer(); ?>