Chương 58

Editor: Thùy Phạm

Beta: Crow Very Fun

Chương 58: Ngày 14 tháng 4 chương A

Tần Thái không biết phải kiểm chứng như thế nào. Thông Gia giống như không có chuyện gì, lúc phải đi làm vẫn đi làm. Lúc tan việc liền xuống tầng ngầm, gọi Đàm Tiếu đến như thường ngày, cũng không biết định làm gì.

Nếu như nhất định phải chỉ ra có gì đó sai sai, thì chỉ là hắn không còn nghiên cứu hồn phách của Tần Thái nữa.

Chuyện lươn tinh như chưa từng xảy ra, thứ duy nhất còn sót lại là tháng này, tháng sau, tháng sau sau nữa, lương của Tần Thái đều bị trừ thôi..

Tần Thái cay đắng.

Không có tiền lương, nhưng cơm vẫn phải ăn. Tần Thái đành gọi cho Thanh Hoạt Tử: "Mấy ngày này có nơi nào có việc làm, nhớ nói với tôi."

Thanh Hoạt Tử vừa nghe Tần Thái muốn tìm việc, liền biết ngay là loại việc gì. Hắn vội vàng nhận lời. Nhưng mà loại công việc này không giống như giao báo, mỗi ngày đều có việc làm. Tần Thái cũng chỉ có từng ấy lựa chọn.

Mấy ngày này rất bình lặng, cô vẫn luôn tìm tới chỗ Sa Ưng, không hiểu sao, lần nào Sa Ưng cũng vắng nhà. Tần Thái đợi ở cửa nhà anh rất lâu, bác gái hàng xóm đi chợ về thậm chí ăn xong, vẫn thấy cô đứng đợi, không khỏi thở dài: "Cô à, làm gì thì giờ này cũng nên về nhà đi thôi."

Tần Thái lắc đầu: "Cháu chờ thêm một lát, đến mấy lần anh ấy đều vắng nhà."

Bác gái bức xúc, tiến đến đập cửa uỳnh uỳnh: "Con gái nhà người ta đến đây bao nhiêu lần, anh định trốn đến lúc nào hả? Chia tay hay không cũng phải nói một câu chứ, trốn tránh như con rùa rụt cổ thế là sao?!"

Bác gái rất hăng hổ, âm thanh rất lớn. Mặt Tần Thái đỏ chót: "Bác gái, cháu.. không cần đập cửa đâu, cháu chờ là được rồi..."

Đến mức hàng xóm hai bên đều bị đả động, cửa cuối cùng cũng mở.

Dĩ nhiên người mở cửa là Sa Ưng, Tần Thái cùng anh bốn mắt nhìn nhau, cũng không biết nên nói gì. Bác gái lúc này lại nở nụ cười: "Mấy người trẻ tuổi, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra, duyên số không như xe khách, lỡ một lần thì khó mà gặp lại."

Bác gái vừa nói vừa đẩy Tần Thái vào trong nhà, mình thì tự quay về. Sa Ưng im lặng một hồi, cuối cùng vẫn đóng cửa lại: "Uống gì?"

"À?" Tần Thái lúc này mới để ý đến nội thất trong nhà hắn.

Phòng khách bày trí đơn giản, một bàn trà màu trắng, bên cạnh là bộ sofa vàng nhạt. Sa Ưng xuống bếp, lúc ra tay cầm hai chai bia: "Trong tủ còn thứ này thôi."

Tần Thái nhận lấy, Sa Ưng không thay đổi sắc mặt: "Cô đến có việc gì?"

Tần Thái cũng không biết nói sao: "Sa Ưng, tôi.."

Sa Ưng phẩy tay: "Xin lỗi thì miễn."

Tần Thái càng không biết nói gì, cô chỉ dám lắp bắp: "ở chỗ tôi còn có... một cuộn da của chị Hồng, anh muốn lấy... làm kỉ niệm không?!"

"... " Sa Ưng nhìn cô, trầm mặc ít nhất năm phút, cuối cùng vùng dậy, nắm cổ áo Tần Thái: "Lam Sầu, mẹ kiếp! sở trường của cô là ăn đánh à!!!"

Với tính tình của Sa Ưng, mà tức được thế đúng là chẳng dễ. Tần Thái hơi hoảng: "Không phải không phải... tôi đến xin lỗi, thật đấy!!"

Sa Ưng bóp chặt Tần Thái, bị cô chọc tức sau cùng lại bật cười: "Cô mà là đàn ông, tôi đập chết cô thật đấy!!"

Dáng người anh vốn cao, lại lực lưỡng, Tần Thái thực sự sợ anh sẽ đánh cô: "Tôi là con gái, con gái thật! Anh đừng đánh, tôi sai rồi!"

Sa Ưng cuối cùng vẫn buông tay: "Cô đi đi."

Lúc Tần Thái về nhà cũng đã quá muộn rồi, giờ hẳn Thông Dương Tử cũng ngủ rồi. Cô tắm xong cũng không nhận được cuộc gọi nào, đúng lúc thấy Đàm Tiếu từ dưới tầng lên, còn bưng mũi."

Tần Thái thấy kỳ lạ: "Đàm trợ lý, anh sao thế?"

Đàm Tiếu cau mày, giọng có chút khàn: "Không có chuyện gì."

Tần Thái ghé sát vào nhìn hoảng: "Anh chảy máu mũi kìa."

Cô cầm hòm thuốc lại, tỉ mỉ xem xét, càng nhìn càng thấy không đúng: "Anh bị đánh à?" Đàm Tiếu vẫn không hé miệng, Tần Thái liền rõ ràng mấy phần: "Không phải Thông Gia làm chứ?"

Đàm Tiếu cầm bông thấm: "Lam Sầu, dạo này tôi thấy Thông Gia có chút kỳ quái."

Tần Thái trong lòng nhảy một cái, hỏi phắt lại: "Anh cũng nhận thấy rồi đúng không?"

Đàm Tiếu ngẩn ra, nét mặt càng nghiêm túc: "Chuyện gì xảy ra vậy?"

Tần Thái tất nhiên không dám nói cô đang giữ một con lươn tinh có thể gây nguy hại cho Thông Gia, cô chỉ hàm hồ đáp: "Gần đây hắn không nghiên cứu tôi."

Đàm Tiếu lấy laptop ra lục đi lục lại: "Từ bốn ngày trước bắt đầu, thời gian hắn sinh hoạt đổi thành ngày ngủ đêm dậy. Đi tắm nước ấm từ 38 độ đã thành 26 độ, hơn nữa thời gian cực kì lâu. Mấy ngày này cũng khá hợp khẩu vị tôm cá."

Hắn càng nói, Tần Thái càng đổ mồ hôi lạnh.

Tần Thái muốn đi tìm Ngô Tích một lát, nhưng cô không dám đi. Mấy ngày nay thậm chí cô không dám đến tìm Sa Ưng --- trên người còn có 27 đồng. Vẫn sống nổi ở cái khu đại gia này, cũng đáng gọi là kỳ tích.

Lúc không có tiền đương nhiên phải tiêu ít đi chút, bữa trưa Tần Thái sẽ không gọi nhà hàng --- thó vài món trong bếp của Thông Dương Tử đem về tự nấu ăn.

Ăn thiếu thốn đói mấy ngày, Thích Ấn và Vô Địch Tử lần trước lại tìm tới, lần này hai lão chuẩn bị tươm tất, tiệc mừng bái sư cũng mở được luôn.

Tần Thái vốn muốn từ chối, cô dạy được hai lão cái gì đâu. Nhưng bỗng chợt cô lại muốn, mẹ nó! lần trước Phạm Thành còn đút cho mỗi lão một phong bì dày đấy!

Anh hùng hảo hán cũng phải khụy gối trước đồng tiền, không bằng từ người hai lão này... hờ hờ

Vừa nghĩ thế, cô liền mở lời, hắng giọng một cái: "Các người biết muốn học cần phải có thứ gì quan trọng nhất không?"

Thích Ấn mở miệng trước: "Phải biết lắng nghe!"

Vô Địch Tử nói theo: "Phải có đầu óc!"

Tần Thái lắc đầu: "Hai người đều không có tư chất bái sư, về học lại đi."

Bên này vừa đuổi được hai lão, bên kia lại nhận được điện thoại Tả Lực Khôi gọi, cần Tần Thái đến khu Khang Duy.

Mặt Tần Thái đầy đau khổ: "Tả đội trưởng, tiền bắt xe đến có được trả không?!"

Tả Lực Khôi ngẩn ra, giờ mới phản ứng: "Trả, tất nhiên chứ!"

Tần Thái ngẫm lại thấy không được lắm, lại thêm một câu: "Đi về cũng phải trả đấy!"

Tả Lực Khôi dở khóc dở cười.

Xe vừa đến nơi, Tả Lực Khôi đã tìm được, tiện trả luôn tiền xe. Bên cạnh có một khu chợ đêm, Tần Thái còn chưa hỏi anh có chuyện gì, anh đã mở miệng trước: "Có muốn đi ăn chút gì không?"

Tần Thái vẫn còn hơi đói, thảm thương vô cùng: "Ăn gì đây?"

Tả Lực Khôi kéo cô qua một quán nhỏ ngồi xuống: "Lươn ở quán này ăn rất ngon..."

"... " Tần Thái cảm thấy cơ bản là anh chả có tí thành ý gì, chỉ muốn phá hoại khẩu vị người khác, "Quên đi, quay trở về bàn việc đi."

Hừ, giả mù sa mưa mời cơm cái gì, quá giả dối!!

Tả Lực Khôi cảm thấy phụ nữ thật khó đoán, giờ lại không ăn nữa rồi. Anh đành đưa Tần Thái đến địa điểm. Có xe cảnh sát di chuyển tiện hơn nhiều, đến nơi, Tần Thái có chút mù mờ: "Đây là nhà hoang mà, anh cũng quản sao?!"

Tả Lực Khôi kéo Tần Thái bước chầm chậm: "Nơi này đối diện với sân gạch của nhà kho, người gác đêm liên tiếp báo cảnh sát ba lần, nói rằng tối đến nhìn thấy một khuôn mặt trắng bệch trên tường."

Tần Thái suýt thì bị mảnh gạch vỡ quệt xước chân: "Mặt trắng bệch? Cái này các anh cũng quản sao?"

Tả Lực Khôi lắc đầu: "Mấy ngày trước dân cảnh ghé qua xem, vẫn cho là ông ta hoa mắt nhưng tối hôm qua ông ta chết rồi."

Tần Thái và anh bước vào phòng trong, đây đúng là một căn phòng gạch xanh xây tạm bợ. Bên trong có đèn điện, ngoài ra chỉ có một tấm ván gỗ, bên trên có một hai tấm chăn màn, còn có một cái đèn mỏ sạc ắc quy."

Tần Thái nhìn cái đèn mỏ, Tả Lực Khôi cũng không dấu diếm: "Có muốn nhìn qua ảnh xác chết không?"

Tần Thái biết trong chuyện này có điểm ma quái... Nếu không ma quái thì Tả Lực Khôi cũng chẳng tìm đến mình: "Lấy ra đi."

Tả Lực Khôi vẫn cảm thấy hơi thiếu đạo đức, dù sao người ta cũng chỉ là thiếu nữ: "Cô nên chuẩn bị tâm lý trước đã."

Tần Thái hít một hơi sâu: "Lấy đi."

Lúc này Tả Lực Khôi mới cầm ảnh ra, Tần Thái dựa gần ánh đèn mỏ nhìn hồi lâu: "Thứ này.. là con người sao?!"

Trong hình là một đống nhăn nhúm chồng lên nhau, hơn cả xác ướp. Tần Thái đột nhiên mắt sáng lên: "Hắn bị người khác hút hết dương khí mà chết."

Tả Lực Khôi cảm thấy phấn chấn hẳn lên: "Cô chắc chứ?"

Tần Thái lắc đầu, thẳn thắn nói: "Thật ra tôi cũng không có cách nào để xác minh được."

Tả Lực Khôi bật cười: "Đừng có đùa."

Hai người ở trong nhà gạch đợi đến quá nửa đêm, xung quanh đúng là có tiếng dế kêu, ngoài ra không có gì khác thường. Tần Thái chưa ăn cơm tối, còn chưa kịp nấu đã bị Tả Lực Khôi gọi đi. Đã thế còn im ỉm ngồi đợi hơn nửa buổi tối, cô vừa lạnh vừa đói.

Tả Lực Khôi cũng không phải người tinh ý, mãi đến khi bụng Tần Thái kêu òng ọc, anh mới phản ứng: "Cô đói đấy à?"

Tần Thái bức bối: "Tôi còn lạnh nữa đấy!"

Tả Lực Khôi cười một cái: "Tôi đi kiếm đồ ăn."

Tần Thái gật đầu, anh liền đi ra cửa. Anh vừa đi, căn phòng vốn yên tĩnh lại càng yên tĩnh, Tần Thái muốn ngủ mà không ngủ được, bỗng cảm thấy lạnh hơn. Cô xoa xoa tay, bất chợt ngẩng đầu, thấy trên tường có một cái mặt trắng bệch như ẩn như hiện, to như cái chậu rửa mặt!!

Tần Thái trong ngực đập thình thịch, mẹ nó mặt gì to khiếp!!

Cô nhìn cái mặt, cái mặt nhìn lại cô, Tần Thái đánh bạo: " Mày là thứ gì thế? Làm gì ở đây hại người?!"

Đương nhiên là Cái mặt không trả lời, Tần Thái nắm liêm đao trong tay, còn khuyên nó: "Thực ra ý, tao biết tại sao mày lại oán khí không tan, có phải có cái mặt to như thế cũng phiền não lắm đúng không? Người ta mặt như cái đĩa đã nhục, mặt mày còn to như cái chậu... Nhưng mà, làm người hay quỷ cũng phải có đạo đức, mày không thể hưởng sung sướng tạo ra từ nỗi khổ của người khác được đúng không..."

Cô vừa nói vừa đến gần, vốn định trước tiên làm nó chú ý rồi âm thầm cho nó ăn một nhát đao, cái mặt trên tường lại rơi xuống, sau đó lăn ra ngoài y hệt cái chậu thật.

Tần Thái đuổi theo phía sau, cuối cùng đuổi đến một chỗ bỗng dưng lại mất dấu.

Tần Thái tìm xung quanh một hồi, cái gì cũng không thấy, có gốc cây dâu mọc bên cạnh. Lúc này đang là mùa dâu tươi tốt, gió khuya thổi qua có thể nghe thấy âm thanh xào xạc.

Lẽ nào là cây dâu thành tinh?!

Tần Thái đang mịt mù, Tả Lực Khôi đã mua thức ăn về: "Cô ở đấy làm gì? Lại đây ăn đi."

Tần Thái cũng không nói gì với anh, hai người ngồi quanh chiếc đèn mỏ ăn bánh bao, quá nửa đêm cũng không khác thường.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tần Thái vẫn đang ở nhà gạch, Thích Ấn và Vô Địch Tử đã tỉnh ngộ rồi. Sau khi hai lão trở về, nghĩ mãi không trả lời được câu hỏi của Tần Thái. Cuối cùng bất đắc dĩ phải nhờ tới người có chuyên môn. Hai lão gọi điện đến trường học, thẳng thắn hỏi: "Thầy ơi, cho hỏi muốn học thì phải có cái gì quan trọng nhất?"

Đối phương trả lời một phát giải hết nghi vấn: "Học phí!"

Hai người chuẩn bị phong bì dày, quay lại bái sư. Tần Thái muốn mượn có việc bận để đưa đẩy, ai ngờ biết được cô đang có việc, Vô Địch Tử càng cao hứng: "Sư phụ, ta có cái la bàn này, là pháp khí nguyên bộ cao cấp nhất, ngài có cần đến không?"

Trong lòng Tần Thái nhảy một cái, lúc này mới cho địa chỉ.

Hai lão đến xưởng gạch, Vô Địch Tử lấy la bàn ra thử một cái. Hay thay, la bàn vừa cầm ra, kim xoay như chong chóng. Vô Địch Tử lập tức liền nài: "Sư phụ, pháp khí đây rồi, đồ nhi đi trước!"

Thích Ấn cũng không chịu kém cạnh: "Sự phụ, chuỗi Phật châu này đồ nhi hiến cho ngài, hẹn gặp lại sư phụ."

Hai lão vọt đi như sét đánh. Tần Thái nhìn cây dâu kia nét mặt nghiêm nghị.

Chết thật, lẽ nào cái mặt chậu đúng là gốc cây này?!

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51 Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170: Đêm hôm trước
171 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172 Chương 172: Như đã trải qua một đời
173 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174 Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176 Chương 176: Sai càng thêm sai
177 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182 Chương 182: Dũng cảm là gì?
183 Chương 183: Thành công của cô
184 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186 Chương 186: Ngày giỗ
187 Chương 187: Thay đổi
188 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189 Chương 189: Yêu đan
190 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191 Chương 191: Sự thật là gì?
192 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194 Chương 194: Có gì khác biệt
195 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198 Chương 198: Nhị phu nhân
199 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200 Chương 200: Sự nghi ngờ
201 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204 Chương 204: Mượn dao giết người
205 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208 Chương 208: Chỉ còn một bước
209 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214 Chương 214: Ân trọng như núi
215 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216 Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217 Chương 218: Chó nhà có tang
218 Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219 Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220 Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221 Chương 222: Tôn chủ
222 Chương 223: Thiên thư
223 Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224 Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225 Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226 Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227 Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228 Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229 Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230 Chương 231: Kết thúc
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51
Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170: Đêm hôm trước
171
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172
Chương 172: Như đã trải qua một đời
173
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174
Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176
Chương 176: Sai càng thêm sai
177
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182
Chương 182: Dũng cảm là gì?
183
Chương 183: Thành công của cô
184
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186
Chương 186: Ngày giỗ
187
Chương 187: Thay đổi
188
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189
Chương 189: Yêu đan
190
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191
Chương 191: Sự thật là gì?
192
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194
Chương 194: Có gì khác biệt
195
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198
Chương 198: Nhị phu nhân
199
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200
Chương 200: Sự nghi ngờ
201
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204
Chương 204: Mượn dao giết người
205
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208
Chương 208: Chỉ còn một bước
209
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214
Chương 214: Ân trọng như núi
215
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216
Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217
Chương 218: Chó nhà có tang
218
Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219
Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220
Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221
Chương 222: Tôn chủ
222
Chương 223: Thiên thư
223
Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224
Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225
Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226
Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227
Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228
Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229
Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230
Chương 231: Kết thúc
footer(); ?>