Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B

Deyun

Muốn cướp người từ bên trong bộ Tra Xét, Tần Thái sợ rằng sẽ bị lộ thân phận.

Cô đã từng vào nơi bắt giữ nhiều lần, cũng coi như là quen thuộc. Nhưng vì luôn phải trực đêm cảnh giác Nhân Gian nên bọn họ chia làm hai ca ngày đêm, lúc nào cũng có người canh gác,

Nếu có thể dễ dàng cứu được người thì Nhân Gian đã không cần phải đem tiền đi chuộc.

Buổi tối, Tần Thái đi làm như bình thường.

9 giờ rưỡi, Hùng Thiên Lâm lại tống cổ Tần Thái đi mua trà sữa. Trong đội mới tới một thành viên tên là Lưu Trí, thăng chức từ dưới hiệp quản, thay cho Vương Kiêu.

Lúc này hắn là mới nhất, theo lý, việc chạy tới lui như vậy phải là hắn làm. Nhưng ai bảo Hùng Thiên Lâm coi thường Tần Thái—— Cô không những là đồ đệ Bạch Hà, mà còn là con gái.

Cho nên mấy việc khổ sai như này vẫn chỉ có Tần Thái làm.

Tần Thái không nói gì, cầm lấy tiền rồi đi. Đường Bố vốn không nói nhiều bỗng nhiên mở miệng: " Giúp tôi mua nhiều chút, tôi mời."

Tần Thái trừng mắt, tên Đường Bố này luôn ít nói, hôm nay lại muốn nhờ vả, cô thấy có chút kì quái. Hùng Thiên Lâm lại không kiên nhẫn: " Còn không mau đi đi!"

Tần Thái có chút khó xử: " Đội trưởng Hùng, gần đây không bán..."

Cô còn chưa nói xong, đã bị Hùng Thiên Lâm chen: " Gần đây không có thì mày không biết đi xa hơn mà mua? Sau bữa tối mà còn không về, còn có thể xem mày làm nên trò trống gì?"

Tần Thái không nói nhiều nữa, quay đầu liếc sang Đường Bố, đi mua trà sữa.

Thật ra Đường Bố đang làm rất hợp ý cô, cô không thể xin nghỉ, nếu không lúc bên trên tra hỏi, cô sẽ bị hiềm nghi. Cô tính nhân lúc đi mua trà sữa, vừa vặn có thứ chứng minh.

Chỉ là sợ không đủ thời gian.

Mà tên Đường Bố này, rõ ràng là đang giúp cô.

Nhưng tại sao?

Hay đây là cảm giác giữa đồng đội, vào thời khắc mấu chốt đã nhận ra kế hoạch của cô?

Vậy thì bây giờ có nên đi hay không?

Cuối cùng Tần Thái cắn răng—— đi, nhất định phải nắm chắt thời cơ.

Tốc độ chạy của cương thi rất nhanh. Tần Thái dùng toàn lực, chỉ hai phút sau đã đến bộ Tra Xét.

Bên trong có bảy tên đang trực ban, bên ngoài là bàn tiếp tân, có hai nhân viên, còn lại là bốn người phụ trách tra hỏi phạm nhân, xử lý công việc.

Cả ngày na Tần Thái lên kế hoạch—— cô không thể để người khác nhận ra. Cho nên biện pháp tốt nhất là nhập vào thân thể người khác để đi vào.

Mấy tên tra xét này chắc chắn không có dị mắt như BH, thứ có thể nhìn thấu hồn phách nguyên hình. Cô nghĩ là làm, đứng ở góc quảng trường tìm một tên nam nhân hút thuốc rất cường tráng, thu gọn hồn phách của hắn, rồi chui vào.

Rồi đưa thân thể mình đặt vào xe, khóa kĩ càng.

Cô đi đến bàn tiếp tân, người tiếp cô tên Tiểu Tuệ, cô ấy vừa định lên tiếng hỏi thân phận thì Tần Thái đã khống chế được hồn phách.

Tuy Tiểu Tuệ trong Tra xét, nhưng chỉ là nhân viên văn phòng, không hề có thân thủ, hồn phách không chịu nổi một đòn, liền nằm lên bàn trông như đang ngủ.

Tần Thái thầm than, Tiểu Tuệ thật rất dễ thương, nhìn ai cũng cười ngọt ngào. Cô không nghĩ ra cách khác, liền dùng du phù dán lên cổ cho cô ấy, thu hồn phách vào du phù để tránh tổn thương.

Tuy cô chỉ là tuần tra của Tra xét, nhưng cũng biết phải đăng ký ra vào. Lập tức tự mình cầm một bản đăng kí.

Hai tên nhân viên một đang chơi game online, một tên khác ăn mì. Thấy cô đi vào thì chỉ hất hất cằm: " Điền xong giấy đó đi."

Tần Thái không phản ứng nhìn tên đang ăn mì: " Có thể cho tôi mượn bút không?"

Hắn định nói chuyện gì đột nhiên hai mắt trợn trừng lên, té xỉu lên bàn. Quả thật hơi bất hạnh, mặt hắn úp trọn lên bát mì.

Cũng may là miệng bát không lớn, bằng không với cách chết ly kì đó, chắc hẳn sẽ phải lưu vào sử sách, trở thành truyền thuyết mất...= =

Tần Thái thấy nước mì không ngập đến mũi hắn, không để ý nữa, lại làm ngất tên tra xét đang chơi game kia. Người này chơi đến nhập tâm, còn đang trong phó bản.

Tần Thái thầm than—— thật ngại quá, sợ rằng không qua được phó bản này rồi.

Cô không tốn chút sức, đã hạ xong bên ngoài.

Bốn người bên trong thì khó giải quyết hơn, bọn họ là Tra xét chân chính, mỗi người đều có dây trói. Chỉ xảy một chút, sẽ thua.

Tần Thái đặt thân thể nam nhân đang dùng xuống bên cạnh tên ăn mì, chui vào thân thể cô tiếp tân Tiểu Tuệ. Sau đó cô pha bốn ly cà phê mở cửa đi vào, bên trong là văn phòng lớn, nhưng không chia ô. Mỗi người một bàn, làm việc của mình.

Tần Thái không còn nhiều thời gian, cô nhanh chóng lấy đi thiên hồn của một tên, dùng thiên hồn của mình khống chế hắn. Tên Tra xét chỉ khẽ rung lên, đã mất đi ý thức tự chủ.

Tần Thái ra lệnh hắn phải dùng dây thừng của mình bắt trói lấy một Tra xét khác.

Hai tên còn lại cứ nghĩ bọn họ đang đùa giỡn, chỉ quay quanh tên bị trói cười haha trêu ghẹo.

Tên bị trói nằm trên đất hét ầm lên. Tần Thái nhanh tay rú dây thừng của tên khác rồi nhanh chóng trói lại. Tên cuối cùng nhận ra không bình thường, lập tức rút dây thừng chỉ vào người đang bị Tần Thái khống chế: " Canh Vĩ, ta cảnh cáo ngươi không được đùa nữa!"

Tần Thái nhanh chóng thu hồn chủ hồn đang khống chế Canh Vĩ, tên kia đã tung dây thừng tới, trói người tên Canh Vĩ kia như bánh chưng.

Lúc này chỉ còn lại hắn, Tần Thái dùng thân thể Tiểu Tuệ đi tới: " Bọn họ làm sao vậy?"

Hắn còn đang đắc ý, đạp một cước lên Canh Vĩ lăn dưới sàn: " Do tên này hồ nháo..."

Còn chưa nói xong, Tần Thái rút dây thừng từ một tên Tra xét, bó tên kia lại. Rồi gõ vào hồn phách của hắn, nắm dây thừng trong tay.

Bây giờ cả bốn tên mới phát giác chuyện không đúng, dường như cùng kêu lên: " Tiểu Tuệ?"

Tần Thái không để ý đến bọn họ, rất nhanh đã tìm thấy chìa khóa phòng giam giữ. Chỗ đó đi ra đi vào cần phải xác nhận bằng dấu vân tay. Cũng may Tần Thái đang dùng thân thể của Tiểu Tuệ, đi vào rất dễ dàng.

Tên nam nhân bị bắt kia bây giờ đang rất yếu ớt—— dù sao cũng là đang dùng thân thể của người khác. Đối với khống thi giả, nếu không thể khống chế khí âm dương thì đối với bản thân sẽ có thương tổn rất lớn.

Tần Thái lôi hồn của hắn ra, tùy tay vẽ một đạo trương phù, nhốt hắn vào lá bùa rồi xoay người đi ra ngoài.

Ra tới cửa, cô thay thân thể Tiểu Tuệ sang thân thể người đàn ông, đi ra khỏi bộ Tra xét rất nhanh. Cách xa tầm 50 mét, cô mới thả hồn phách Tiểu Tuệ ra. Vì trên thân Tiểu Tuệ có du phù của cô nên hồn cô ấy tìm về thân thể rất nhanh.

Đến chiếc xe đang đậu cạnh quảng trường, Tần Thái chui vào lại thân thể của mình, lúc xuống xe thuận tay thả hồn phách người đàn ông kia đi.

Một lúc sau anh ta tỉnh lại, cảm thấy đầu váng vất, không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, dựa vào xe mà nôn tới tấp. Tần Thái che mũi lại đi ra xa.

Đem theo hồn phách thu được tới khách sạn Giang Minh, đối phương là một người trẻ tuổi, tóc nhuộm vàng, mặc áo khoác và đeo balo du lịch rất to, như là một du khách. Tất nhiên Tần Thái không tin, đối mặt với người khống thi thì không thể tin diện mạo bên ngoài được.

Cô ném lá bùa trong người ra: " Bây giờ nói cho ta biết, làm sao ngươi biết thân phận của ta?"

Hắn cười cười: " Thông gia đã giữ chữ tín như vậy, chuyện này ta đảm bảo sẽ không có người thứ ba biết được. Yên tâm đi."

Tần Thái sao có thể yên tâm—— cô đã mạo hiểm việc bị Trật Tự phát hiện thân phận mà nghĩ cách cứu hồn phách tên kia ra, không phải chỉ đổi lấy một câu hứa lèo như vậy.

Tần Thái cũng đã nghĩ tới, đối phương là ai cô không hề biết, nếu bất chấp động thủ, không thành công được thì sẽ hoàn toàn bị động. Thế nên cô đã trộm một dây thường trói người.

Cô đến Trật Tự, tuy rằng còn trong thời gian thực tập, không được phát dây thừng, nhưng cũng đã được học các khẩu quyết và thao tác. Bây giờ khoảng cách đang rất gần, dây thừng vừa tung ra, chuẩn xác gói hắn thành bánh chưng.

Ngã trên mặt đất, hồn phách không thể ly thể, hắn thay đổi sắc mặt: " Ngươi có ý gì?"

Tần Thái không nhiều lời, dùng du phù ngũ giác dán vào, chặn hắn không thể nhìn, nghe, nói hay nghĩ và cũng không cảm nhận được gì.

Sau đó cô thuê căn phòng tại khách sạn Giang Minh trong hai ngày.

Làm xong mọi chuyện, cô toàn lực chạy vội về, mua một thùng trà sữa và đồ ăn khuya. Tuy cô đã cố hết sức nhưng lúc về cũng đã trôi qua 25 ph.

Hùng Thiên Lâm chỉ vào mũi cô mà mắng đến phun máu chó. Tần Thái thấp giọng giải thích: " Gần đây không có quán, phải chạy rất xa."

Một đội ai ai cũng nhào vào ăn, dần dần quên việc này đi.

4 giờ rưỡi ngày hôm đó, Tần Thái chạy đến khách sạn Giang Minh.

Trời sáng rất nhanh, cần phải xử lý người bên trong.

Trong lòng cô mãi không bỏ xuống được, bắt buộc phải ép hỏi cho ra tin tức, rồi sau đó " xử lý" hắn. Tên tóc vàng vẫn còn nằm trên giường, qua một đêm hắn vẫn chưa thể thoát khỏi dây thừng.

Tần Thái tự rót cho mình ly nước, thong thả ung dung: " Xem ra ngươi cũng không cao minh hơn so với ta."

Tên tóc vàng cuối cùng cũng chịu thua: " Thông gia, Thông gia, ta sai rồi. Ngài thả ta ra đi."

Vẻ mặt Tần Thái ôn hòa: " Tại sao ngươi biết được thân phận của ta?"

Ánh mắt đối phương lập lòe, Tần Thái vẫn còn biện pháp khác—— dùng thân đào bấm quyết tăng dương khí trong cơ thể hắn lên. Chiêu này vừa ra, hắn đã đau đến vặn vẹo khuôn mặt: " Thông, Thông gia...ta nói, bởi vì trước kia Thông Dương quán từng có một tiếp tân đến chỗ ta."

Ánh mắt Tần Thái hơi co lại: " Thông Dương quán?"

Đối phương bị dây thừng trói đến chết đi sống lại, lúc này như bị thiêu trên đống lửa: " Cô ấy nói cô ấy tên A Kiều, lớn lên rất trắng trẻo, dáng người đẹp, tiếng nói cũng dễ nghe."

Tần Thái rũ mí mắt: " A Tử?"

Hắn gật đầu liên tiếp: " Thông gia, tôi không dám chọc ngài, những gì ta biết đều đã nói, ngài thả tôi ra đi."

Tần Thái vẫn luôn tự cho mình là người tốt đích thực, nhưng sao cô lại có thể thả hắn được?

" Chỉ bằng việc ngươi buôn bán ma túy, thì phán ngươi tử hình cũng không oan." Âm thanh lạnh băng, sắc mặt tên tóc vàng đại biến. Tần Thái lấy đồng tiền hộ tâm từ trong áo, bóp mạnh hàm hắn ra, nhét đồng tiền vào.

Toàn thân hắn lập tức run rẩy dữ dội, hồn phách lại không thể thoát ra khỏi dây thừng, đôi mắt trừng lớn như muốn rớt ra. Sau đó Tần Thái dùng di hồn chú, tách từng chút từng chút hồn phách hắn ra. Lưỡi hái trên cổ tay cảm nhận được âm khí, nháy mắt hóa thành đao thật.

Hắn cũng là một Huyền Thuật sư, dù cho có mất đi thiên hồn, thì các hồn phách khác cũng còn ý thức mỏng manh.

Nhưng ý thức đó dùng để đối phó với Tần Thái từ xa thì không đủ. Tần Thái dùng khóa hồn đàn nhốt các mảng nhỏ hồn phách của hắn lại, nhưng có chút do dự—— thân thể này không thể để lại đây, khách sạn có camera, sẽ tra ra cô.

Cô đơn giản khống chế thân thể này, cùng hắn đi ra khỏi khách sạn. Sau đó gọi một chiếc xe, đi đến công viên Hương Hồ.

Lúc ấy đã là 5 giờ rưỡi, tuy đang là mùa đông mặt trời mọc muộn, nhưng cũng đã hiện chút ánh sáng mông lung.

Tần Thái điều khiển thân thể kia đi về phía trước, trong công viên Hương Hồ có hồ nước, mà bên cạnh có đám cỏ nước nên muỗi rất nhiều, cho nên đây là nơi vắng vẻ ít người lui tới.

Cô cho người này đi chậm rãi đến bên hồ, từ trên người hắn Tần Thái cảm nhận được cái lạnh từ mặt hồ phả lên da thịt. Cô chậm rãi đưa hắn trèo ra rào chắn, thả người nhảy vào hồ.

Loại cảm giác này giống như lần cô chết, Tần Thái thu hồi hồn của mình lại, đột nhiên di động vang lên.

Cô hoảng sợ, lấy di động ra thì thấy là tin nhắn tới. Là một ảnh chụp cô cùng tên tóc vàng kia đi ra khỏi khách sạn.

Trong lòng Tần Thái cả kinh, lại thấy người gửi là—— Đường Bố.

Đường Bố liền gọi đến, Tần Thái dựa người vào cây tùng nhận nghe: " Chuyện gì?"

Trong điện thoại, Đường Bố nói thẳng mục đích: " Tôi biết cô mạnh hơn so với bọn hắn, cũng biết cô đang làm cái gì. Thật ra cô đang làm việc cho Thanh bang, đúng không?"

Thanh bang chính là bang phái bí ẩn đang buôn bán ma túy.

Tần Thái cố gắng bình tĩnh: " Nói tiếp đi."

Đường Bố rất dứt khoát: " Cô là đồ đệ của Bạch hà, tuy rằng cô che giấu rất tốt, nhưng tôi biết cô mạnh hơn rất nhiều. Yêu cầu của tôi rất đơn giản—— Bạch Hà thu tôi làm đồ đệ, chỉ cần tôi có thể học được này kia, việc gì tôi cũng sẽ làm. Cả đời này không thể cứ mãi đi tuần ngoài phố được, đúng không?"

Thật lâu Tần Thái mới thở nhẹ một hơi: " Rất có lý tưởng."

Đường Bố không quan tâm lời khen của cô: " Cô nghĩ cho kỹ, rồi cho tôi câu trả lời, nếu không chắc chắn ảnh chụp này sẽ xuất hiện ở nơi mà cô không muốn nó."

Hắn chỉ cho rằng Tần Thái đang cấu kết với Thanh bang, cho nên mới đi cứu người từ bộ Tra xét, rồi đi ra cùng nhau từ khách sạn Giang Minh.

Tính đến lúc hừng đông còn một tiếng, Tần Thái ngửa đầu nhìn sắc trời, nói với di động một câu: " Nhất định phải vậy sao?"

Giọng nói Đường Bố thâm trầm: "Đừng cò kè mặc cảm, một khi ảnh chụp phát tán ra ngoài, cô đoán được hậu quả rồi đấy!"

Tần Thái nhìn bóng người dần dần nổi lên trong hồ, thật lâu mới thấp giọng: " Được rồi."

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51 Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170: Đêm hôm trước
171 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172 Chương 172: Như đã trải qua một đời
173 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174 Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176 Chương 176: Sai càng thêm sai
177 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182 Chương 182: Dũng cảm là gì?
183 Chương 183: Thành công của cô
184 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186 Chương 186: Ngày giỗ
187 Chương 187: Thay đổi
188 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189 Chương 189: Yêu đan
190 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191 Chương 191: Sự thật là gì?
192 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194 Chương 194: Có gì khác biệt
195 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198 Chương 198: Nhị phu nhân
199 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200 Chương 200: Sự nghi ngờ
201 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204 Chương 204: Mượn dao giết người
205 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208 Chương 208: Chỉ còn một bước
209 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214 Chương 214: Ân trọng như núi
215 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216 Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217 Chương 218: Chó nhà có tang
218 Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219 Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220 Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221 Chương 222: Tôn chủ
222 Chương 223: Thiên thư
223 Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224 Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225 Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226 Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227 Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228 Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229 Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230 Chương 231: Kết thúc
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51
Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170: Đêm hôm trước
171
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172
Chương 172: Như đã trải qua một đời
173
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174
Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176
Chương 176: Sai càng thêm sai
177
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182
Chương 182: Dũng cảm là gì?
183
Chương 183: Thành công của cô
184
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186
Chương 186: Ngày giỗ
187
Chương 187: Thay đổi
188
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189
Chương 189: Yêu đan
190
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191
Chương 191: Sự thật là gì?
192
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194
Chương 194: Có gì khác biệt
195
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198
Chương 198: Nhị phu nhân
199
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200
Chương 200: Sự nghi ngờ
201
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204
Chương 204: Mượn dao giết người
205
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208
Chương 208: Chỉ còn một bước
209
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214
Chương 214: Ân trọng như núi
215
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216
Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217
Chương 218: Chó nhà có tang
218
Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219
Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220
Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221
Chương 222: Tôn chủ
222
Chương 223: Thiên thư
223
Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224
Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225
Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226
Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227
Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228
Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229
Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230
Chương 231: Kết thúc
footer(); ?>