Chương 208: Chỉ còn một bước

DeYun

Cuối tháng, Tần Thái ở Tinh Tú thính luyện chữ, Lục Hồng Huyên chơi bên cạnh cùng mấy bảo mẫu. Lục Thiếu Hoài đi tới tìm Tần Thái, hắn không có gì cần che giấu: "Tử Hằng bên kia, bây giờ hơi thở đã yếu, cô xem một chút có cần xử lý luôn không, có thuận lợi không?"

Tần Thái nhắm mắt nhập định, lát sau tỉnh lại nói ra một tin tức không tốt cho hắn lắm: "Tử Hằng phu nhân vẫn còn duyên với ngài, chỉ sợ phải tiếp tục như thế thôi."

Lục Thiếu Hoài gật đầu, báo thù cũng chỉ cần một thời gian, bây giờ hắn cảm thấy không còn thú vị. Người phụ nữ kia nên chết sớm mới tốt. Nhưng lời Tần Thái khiến hắn phải suy xét, cuối cùng quyết định chờ thêm.

Buổi chiều, Bạch Cập gọi điện tới chỉ nói một câu: "Tôi đã tìm được Lâm Băng Băng."

Tần Thái nắm chặt cây bút lông trong tay: "Địa điểm."

Bạch Cập nhả chữ lưu loát: "Nhà tôi."

Cô nhanh chóng chạy đến nhà Bạch Cập, chưa thấy Lâm Băng Băng đâu mà bàn Bạch Cập đang bày rất nhiều ảnh chụp và pháp khí.

Tần Thái đứng cạnh bàn, Bạch Cập không có ở đây, có tiếng nước mơ hồ truyền từ nhà tắm ra. Hẳn là hắn mới về tới nên đang tắm rửa.

Tần Thái ngồi xuống trước bàn, từ từ xem kĩ một chồng ảnh chụp kia. Đó là miệng vết thương của người chết, ban đầu nhìn qua giống như bị vũ khí đâm, nhưng các tấm phía sau lại giống như là thứ khác đâm.

Tần Thái xem từng cái một, Bạch Cập đang xoa tóc bước ra ngoài, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Tần Thái chẳng nâng đầu lên: "Lâm Băng Băng ở đâu?"

Chuyện của Đàm Tiếu như vả vào mặt bộ Phán quan, Bạch Cập là người kiêu ngạo, làm sao có thể chịu được nỗi nhục này. Huống chi chuyện lần này chứng minh pháp chú hộ thân của Nhân Gian có điểm yếu, ngoài mặt tỏ vẻ chuyện này không sao, nhưng bộ Phán quan quyết phải truy ra bằng được.

Tần Thái đang chăm chú xem, Bạch Cập đi đến sau lưng cô cầm lấy ảnh chụp, gần đây hắn không có cơ hội ở riêng với Tần Thái. Thứ nhất là sau chuyện của Đàm Tiếu, Tần Thái không có tâm trạng. Thứ hai là vì trách nhiệm với công việc, hắn canh cánh chuyện này hơn ai hết. Cho nên thật ra hắn cũng không có hứng thú.

"Đây là cái gì?" Giọng nói Tần Thái nặng nề, Bạch Cập lật vài tấm ảnh: "Là miệng vết thương trợ lý của cô. Lần đầu nhìn thì có vẻ do kiếm gây ra. Tôi từng nghi ngờ chuyện này là bất ngờ. Nhưng sau vài lần phân tích thì tôi đã tìm được hung khí."

Tần Thái ngẩng đầu nhìn hắn, hắn lại lấy ra mấy tấm khác, rồi mở chiếc hộp gỗ trên bàn, bên trong là một vũ khí bằng kim loại sắc bén. Hình dạng của nó rất cổ quái, hình thù thì như dao găm, nhưng lưỡi thì uốn lượn như ngọn lửa.

" Bởi vì chỉ cần miệng vết thương là biết được hung khí, nhưng hung thủ rất giảo hoạt, hắn đã phá miệng vết thương nhiều lần để không dễ phát hiện. Cần phải mất nhiều thời gian để phân tích. Dường như hắn muốn che giấu chân tướng." Bạch Cập cũng đang nhìn dao găm kì lạ kia "Vì sao lại muốn che giấu, ý đồ rất rõ là hắn sợ bị nhận ra."

"Cho nên....chúng ta biết người này?" Tần Thái ngẩng đầu lên nhìn, hắn cười một chút.

Không cần trả lời.

"Lâm Băng Băng đâu?" Nhân Gian vẫn luôn tìm người này, mà cô ta như biến mất khỏi thế gian. Bạch Cập mở khóa hồn đàn, bên trong có vài mảnh hồn phách nhỏ. Lòng Tần Thái nặng nề, quả nhiên vẫn là....

Bạch Cập lấy những mảnh nhỏ đó ra: "Tôi đi tìm Liên minh Thực vật, lúc đó hung thủ đã dùng bí pháp phá hủy hết thảm thực vật có linh tính ở thôn Thượng Khê, chúng nó không có cách nào để tìm manh mối. Nhưng qua vài lần tìm kiếm, tôi đã tìm được chút tàn phách mỏng manh của Lâm Băng Băng. Dựa vào hành vi kín đáo như vậy, không thể nào hắn sẽ để lại thứ này, tôi vẫn chưa rõ."

Tần Thái nhìn chúng, bỗng thở dài cười chua xót: "Là pháp chú hộ thân của tôi cho anh ấy, thế mà lại đưa Lâm Băng Băng."

Bạch Cập liền hiểu, hắn bắt đầu cảm thấy có hứng thú: "Pháp chú không tệ, hung thủ có đủ thời gian giấu giếm mà vẫn lưu lại được chút này. Cống hiến cho bộ Phán quan đi."

Tần Thái không để tâm đến, cô cần phải đọc hồn phách của Lâm Băng Băng.

Ký ức bên trong rất yếu, với thị giác của Lâm Băng Băng chỉ nhìn được ba người đang truy đuổi Đàm Tiếu, mà bóng dáng ba người này xác thật bề ngoài giống Huyền Thuật sư của Nhân Gian, nhưng Lâm Băng Băng vốn không có căn cơ, chuyện này chưa chắc chính xác.

Tác động đến thị giác là pháp chú đơn giản nhất của Huyền Thuật sư, xem ra tàn hồn này không giúp được gí. Tần Thái cầm pháp khí hình dạng kì lạ kia: "Sư thúc xác định đây là hung khí sao."

Bạch Cập gật đầu: "Tuy không biết chiều dài cụ thể, nhưng dựa vào vết đâm kia thì chắc chắn không sai." Hắn đã so sánh nhiều lần "Ngoài lưỡi dao đã đoán được, chuôi dao thì không cách nào phát hiện, dù có hiểu binh khí đến mức nào thì chỉ xác định được hình dáng cơ bản, không đoán được chuôi dao."

Tần Thái nắm chặt dao găm, Bạch Cập đưa cho cô manh mối khác: "Năm phút đã phá vỡ được pháp chú hộ thân của hội viên Nhân Gian cấp A, người ra tay chắc chắn không đơn giản. Nếu không phải nhất thời nổi lòng tham, vậy mục đích là gì?"

Tần Thái hừ lạnh: "Mục đích à, sau khi Đàm Tiếu chết, Yến Tiểu Phi liền tiếp nhận chức vụ trợ lý. Yến Tiểu Phi là đồ đệ quý giá của Yến Trọng Hoan đấy."

Bạch Cập gật đầu: "Nếu là Yến Trọng Hoan tự mình ra tay thì có khả năng đó lắm. Tu vi của hắn tuy không làm được gì nhưng cũng đủ để đứng ở loại hai loại ba trong Huyền Thuật sư."

Tần Thái đứng dậy, cô cất dao găm kia vào trong túi: "Tôi có việc đi trước."

Bạch Cập tùy tiện mặc thêm quần áo, thoáng lắc đầu, lầm bà lầm bầm: "Vẫn cái tính tình thiếu kiên nhẫn."

Nhưng lần này hắn đoán sai rồi, Tần Thái không đi tìm Yến Trọng Hoan mà trở về Thiên Lư loan. Mấy ngày nay Sa Ưng về nhà rất sớm, anh vốn là con người tự do, nhưng sau khi không còn Đàm Tiếu, anh biết Tần Thái không quen nên mỗi khi không có việc gì là sẽ về với cô.

Hai cánh tay Tần Thái ôm cổ anh, cả hai lẳng lặng ôm như thế. Gần đây Tần Thái khá dính người, anh vỗ vỗ lưng cô như trẻ con: "Chúng ta đi ra ngoài một chút đi."

Tần Thái lắc đầu, giọng cô bình tĩnh đến đáng sợ: "Bạch Cập đã khôi phục vết thương của Đàm Tiếu, phân tích được hung khí giết anh ấy."

Sa Ưng ngẩn ra: "Cô muốn báo thù sao?"

Tần Thái cắn răng, sau đó nói nhỏ: "Chuyện này, chắc chắn có liên quan đến Yến Trọng Hoan, nhưng với người như hắn không có khả năng tự mình ra tay."

Sa Ưng gác cằm lên đầu vai cô, hương thơm nhàn nhạt lượn lờ chóp mũi: "Không hiểu lắm."

Tần Thái gật đầu: "Trật Tự và Nhân Gian vì sao không đánh nhau đến sống chết, bởi vì các quản lý cấp cao sợ ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ. Nếu họ biết tính mạng của mình bị uy hiếp nghiêm trọng, anh nói xem bọn họ có chọn "được ăn cả ngã về không" không?"

Lúc này Sa Ưng mới hiểu ý cô: "Cô lấy danh nghĩa báo thù cho Đàm Tiếu, làm đám quản lý của Trật Tự khủng hoảng, gây xích mích rồi phát động tử chiến giữa Trật Tự và Nhân Gian sao?"

Năm ngón tay Tần Thái nhẹ nhàng mơn trớn vai anh, rồi ôm chặt: "Phải hoàn toàn hỗn loạn, mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi."

Vào đêm hôm đó, Yến Trọng Hoan đang lái xe đi cao tốc về nội thành Tam Họa, lúc đi ngang khúc cong, đột nhiên tiếng bánh xe phía trước không đúng. Hắn vốn là người cảnh giác cao lập tức hạ tốc độ, tìm một nơi trống trải dừng lại."

Xuống xe nhìn thoáng qua, hắn biến sắc. Hai bánh trước dính đầy bùn đen. Hắn dùng tay chạm vào, không phải là dính bùn, mà là toàn bộ bánh xe biến thành bùn.

Yến Trọng Hoan lập tức nắm chặt pháp bảo trong tay, trầm giọng nói: "Là ai? Đừng có lén lút."

Hàng đá ven đường cao tốc vốn không có gì, bỗng có một thân hình dần dần xuất hiện, áo gió màu đen dài đến đầu gối, mái tóc ngắn trắng như sữa, trên cổ tay mềm mại quấn bởi một vòng tay hoa sen màu như trăng rằm. Yến Trọng Hoan lùi về sau một bước, hắn nhanh chóng vào trạng thái chiến đấu, vừa rồi hắn không hề cảm giác được có hơi thở người sống, cô ta đã xuất hiện như thế nào?

Tay phải Tần Thái cầm dao găm do Bạch Cập chế tạo, giọng nói thấm gió lạnh: "Yến Trọng Hoan, ngươi cho rằng chuyện Đàm Tiếu chỉ đến vậy thôi sao?"

Bước chân Yến Trọng Hoan loạng choạng, hắn vận sức cầm chắc pháp khí, bàn tay túa mồ hôi lạnh: "Là cô? Cái gì Đàm Tiếu hả?"

Tần Thái tiến lên một bước, tay trái khẽ di chuyển, ống tay áo rũ xuống che chắn thứ gì đó đang di chuyển bên trong phát sáng màu xanh bích. Ánh mắt Yến Trọng Hoan chằm chằm vào nơi đó, kiến thức của hắn rộng rãi nên biết thứ này là oan nghiệt.

Hơn nữa do Tần Thái nuôi trên người, sao có thể là người lương thiện?!

Cô dịu dàng vuốt ve nó, giọng nói âm lãnh khiến người nghe lạnh toát: "Ngươi có thể làm bộ không biết, ta cũng không cần khẩu cung."

Yến Trọng Hoan nhanh chóng bấm tay niệm chú, hắn không thể giả ngu: "Tần Thái, ngươi đừng mù quáng! Ta giết Đàm Tiếu làm gì? Ngươi nghe ai nói bậy?"

Cô khẽ nâng tay phải lên, lộ thanh dao găm: "Chẳng lẽ đây không phải là đồ của Trật Tự sao?"

Bề ngoài thì bình tĩnh nhưng hồn phách đang dao động giống như mất đi lý trí. Yến Trọng Hoan kết xong pháp chú hộ thân, hắn rút pháp bảo ra khỏi vỏ, đâm thẳng về phía oan nghiệt trên tay trái cô. Chỉ có thể ra tay trước thì mới áp chế được. Nhưng pháp bảo vừa cách một tấc, bỗng hóa thành nước trong rơi xuống đất.

Lần này Yến Trọng Hoan thất sự sợ mất rồi, thứ trước mắt tuyệt đối không phải là ảo giác, là kim sinh thủy, cô ta có thể hiểu thấu đáo tà thuật luân chuyển âm dương ngũ hành đến mức này sao? Sao có thể?!

Hắn không thể dừng lại lập tức quay đầu bỏ chạy. Nhưng tốc độ của người có nhanh thì làm sao so với tốc độ của cương thi? Hắn nhanh chóng phát hiện sự bất lực, sau đó đầu vai cảm nhận đau xót, cô ta thật sự dùng oan nghiệt!!!

Hắn vội vàng dùng thuật pháp trấn an oan nghiệt, tận tai nghe thấy tiếng vang xương cốt của mình bị gặm. Máu chảy đầy bả vai, sau đó loan đao hình bán nguyệt đâm thẳng vào lưng. Hắn kêu lên một tiếng, thân hình ngã về phía trước rồi trượt chân lao xuống chân đường cao tốc. Thanh đao rút khỏi cơ thể hắn, cô gái đứng trên đường, gió đêm thổi bay vạt áo như Tử Thần.

" Mau đến Hoàng Tuyền bầu bạn với Đàm Tiếu nhà tôi đi." Cô nói nhỏ.

Bùm một tiếng động lớn, hắn ngã nhào vào góc ruộng, phía trên không nhìn rõ được tình hình. Tần Thái quay người đi ngược lại, xe Sa Ưng vừa chạy tới: "Sao rồi?"

Tần Thái lên xe: "Chắc là dọa hắn sợ rồi."

Sa Ưng nhìn thoáng qua ven đường: "Sẽ không chết thật chứ?"

Cô hất cầm bảo anh lái xe: "Đến một oan nghiệt còn không đối phó được, chết cũng đáng."

Trong ruộng lúa, ý thức Yến Trọng Hoan vẫn còn tỉnh táo, một khi hắn lâm vào trạng thái nửa hôn mê thì oan nghiệt kia sẽ gặm hắn từng chút một. Vết thương xuyên từ lưng ra trước bụng, máu vẫn đang chảy, thậm chí hắn có thể chạm được nội tạng của mình. Chưa từng gần cái chết đến thế, hắn che lại phần ruột muốn chảy ra ngoài, cưỡng chế bản thân tập trung tinh thần.

Hắn lấy một chút đất giả làm thân, quét máu rồi viết lên đó sinh thần bát tự, cuối cùng dùng cả máu để vẽ bùa niệm chú. Quả nhiên là thân giả có hiệu lực, oan nghiệt chuyển sang gặm cắn nó.

Thời gian không còn nhiều, thân giả không trụ được lâu, một khi oan nghiệt gặm hết hiệu lực của phù chú, chắc chắn oan nghiệt sẽ tìm đến hắn. Yến Trọng Hoan xé áo quấn chặt vết thương, dồn sức chạy vội. Vừa chạy vừa cầu cứu.

Máu chảy theo thành đường, cái oan nghiệt kia gặm sắp đứt vai phải của hắn.

Không thể chết như vậy! Không thể chết.

Lúc hắn về tới Bất Ki các, sắc trời đã dần sáng. Bảo vệ cửa trường trung học nghiệp vụ Tam Họa phát hiện, ông chú 50 tuổi lập tức biến thành Huyền Thuật sư, nhanh chóng dùng phù chú cầm máu.

Oan nghiệt của Tần Thái đuổi đến cổng trường, nó không vào được kết giới của Bất Ki các đành lẩn quẩn bên ngoài. Nó thủ ở đó đến hừng đông, cuối cùng không chống chọi nổi với dương khí nên về lại chỗ Tần Thái.

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51 Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170: Đêm hôm trước
171 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172 Chương 172: Như đã trải qua một đời
173 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174 Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176 Chương 176: Sai càng thêm sai
177 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182 Chương 182: Dũng cảm là gì?
183 Chương 183: Thành công của cô
184 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186 Chương 186: Ngày giỗ
187 Chương 187: Thay đổi
188 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189 Chương 189: Yêu đan
190 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191 Chương 191: Sự thật là gì?
192 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194 Chương 194: Có gì khác biệt
195 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198 Chương 198: Nhị phu nhân
199 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200 Chương 200: Sự nghi ngờ
201 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204 Chương 204: Mượn dao giết người
205 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208 Chương 208: Chỉ còn một bước
209 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214 Chương 214: Ân trọng như núi
215 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216 Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217 Chương 218: Chó nhà có tang
218 Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219 Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220 Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221 Chương 222: Tôn chủ
222 Chương 223: Thiên thư
223 Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224 Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225 Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226 Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227 Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228 Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229 Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230 Chương 231: Kết thúc
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51
Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170: Đêm hôm trước
171
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172
Chương 172: Như đã trải qua một đời
173
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174
Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176
Chương 176: Sai càng thêm sai
177
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182
Chương 182: Dũng cảm là gì?
183
Chương 183: Thành công của cô
184
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186
Chương 186: Ngày giỗ
187
Chương 187: Thay đổi
188
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189
Chương 189: Yêu đan
190
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191
Chương 191: Sự thật là gì?
192
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194
Chương 194: Có gì khác biệt
195
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198
Chương 198: Nhị phu nhân
199
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200
Chương 200: Sự nghi ngờ
201
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204
Chương 204: Mượn dao giết người
205
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208
Chương 208: Chỉ còn một bước
209
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214
Chương 214: Ân trọng như núi
215
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216
Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217
Chương 218: Chó nhà có tang
218
Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219
Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220
Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221
Chương 222: Tôn chủ
222
Chương 223: Thiên thư
223
Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224
Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225
Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226
Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227
Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228
Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229
Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230
Chương 231: Kết thúc
footer(); ?>