Chương 102: C102: Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì

Làm như vậy, có hơi có vẻ càng che càng lộ.

Mấy thợ rèn này có quan hệ tốt với Đỗ Quy Nguyên, quay về bảo Đỗ Quy Nguyên dặn dò bọn họ vài câu là ổn, không nhất thiết nói ra trước mặt bao nhiêu người.

Về đến nhà, người của nội vụ phủ vẫn còn đang bận rộn giúp Vân Hạc bố trí phủ đệ.

Chỗ cần tu sửa thì tu sửa, nên đổi mới thì đổi mới. Bên trong phủ, đâu đâu cũng là những người đang bận rộn.

Diệp Tử đảm đương quản gia tạm thời cũng không tồi, nàng ấy sắp xếp mọi thứ trong phủ ngay ngắn rõ ràng.

Cho đến khi nghe thấy Thẩm Hinh nói chuyện phiếm cùng với Diệp Tử, Vân Hạc mới biết, ngày mai là ngày giỗ của cha và ca ca của Thẩm Hinh.

“Không đúng!”

Vân Hạc khẽ cau mày, thắc mắc nhìn hai nữ tử: “Ngày giỗ của bọn họ, chẳng phải là một tháng trước sao?”

Trận chiến Sóc Bắt ròng rã đã kết thúc hơn năm năm rồi!

Cha và ca ca của Thẩm Hinh trước lúc trận chiến Sóc Bắc kết thúc đã tử trận rồi.

Làm sao có thể mai mới là ngày giỗ của họ chứ?

Nghe câu hỏi của Vân Hạc, vẻ mặt của hai cô gái lập tức trở nên ảm đạm. Cao Hộp ở bên cạnh thấy thế, vội dùng mắt ra hiệu cho Vân Hạc.

Hả?

Vân Hạc khó hiểu.

Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì?

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lặng im thật lâu, Diệp Tử mới u sầu thở dài nói n hạ có điều không biết, bọn họn chỉ dựa vào một đội binh đã tập kích triều đình Bắc Hoàn, dẫn đến Đại Thiền Vu Bắc Hoàn phẫn nộ, sau khi bọn họ tử chiến, Đại Thiền Vu Bắc Hoàn lệnh thiết ky dẫm đạp xác thịt xương cốt của họ thành thịt nát! Phần mộ của bọn họ, chỉ dùng áo quan, cho nên ngày giỗ của bọn họ là tính theo ngày áo quan nhập. thổ, hồn về cố hương..."

“Cái này...

Vân Hạc có chút ngập ngừng, ái ngại nói: “Xin lỗi, ta không nghe ai nói qua chuyện này.”

Hắn chỉ biết ba cha con Thẩm Nam Chinh chết rất oanh liệt, không ngờ lại thảm như vậy.

Chả trách Cao Hợp lại dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn!

Hầy!

Mối thù này, chỉ có thể đi đến Sóc Bắc mới có thể giúp bọn họ báo thù thôi! “Không sao, ta biết điện hạ không biết rõ chuyện này.”

Diệp Tử miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.

“Vậy... Ngày mai ta có phải cũng nên đi bái tế ba người Thẩm tướng quân? Vân Hạc lại hỏi.

Diệp Tử nói: “Theo lễ chế, điện hạ và Lạc Nhạn vẫn chưa hoàn thành hôn sự, có thể không đi.”

“Ta vẫn nên đi đi!”

Vân Hạc nhẹ nhàng thờ dài.

Có thể không đi, vậy cũng có nghĩa là có thể đi. Đi hay không là tùy người!

Dù sao cũng là nhạc phụ và cữu huynh của mình, cũng nên đi theo bái tế một chút.

Nghe Vân Hạc nói muốn đi, Thẩm Hinh bất giác khẽ ngước mắt lên nhìn.

Đôi môi đỏ của nàng khế nhúc nhích, muốn từ chối.

Nhưng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không từ chối.

Thấy tâm trạng hai người phụ nữ không tốt, Vân Hạc chủ động đổi chủ đề nói chuyện, hỏi Diệp Tử tiến độ chiêu mộ binh mã của bọn Đỗ Quy Nguyên đến đâu rồi.

Việc chiêu mộ binh sĩ của đám người Đỗ Quy Nguyễn ngược lại tiến triển rất thuận lợi.

Dù gì, số ngân lượng của Vân Hạc rất đủ và dồi dào.

Hơn nữa, cũng sẽ không cho rằng vị Lục hoàng tử này thật sự một lòng muốn chạy đến Sóc Bắc, chỉ coi như hắn muốn binh sĩ trong phủ của mình chống đỡ được thể diện, về cơ bản là không cần lo lắng sẽ chết trận.

Dưới tình huống như vậy, việc mộ binh cũng trở nên đặc biệt sôi động.

Một khi số lượng người ứng tuyển nhiều lên rồi, quan điểm chọn lọc tự nhiên cũng sẽ được nâng cao lên.

Cũng bởi vì quan điểm chọn lọc cao, mới dẫn đến việc đến giờ vẫn chưa chiêu mộ đủ binh sĩ trong phủ.

“Doanh trại và vị trí thao trường đã chọn lựa xong chưa?”

Vân Hạc lại hỏi. “Những nơi gần phủ đệ của điện hạ thật sự là không có vị trí thích hợp.”

Diệp Tử đáp: “Nơi gần phủ đệ nhất chính là Miêu Nhĩ Sơn ở Thanh Nam, mà bên đó...”

Bên đó vốn là nơi khai thác đá của quan phủ, cũng là nơi có rất nhiều tù nhân đang lao dịch tại đó.

Đủ rộng rãi, những căn nhà bị bỏ hoang chỉ cần gia công tu sửa là có thể làm thành doanh trại.

Chỉ là cách phủ đệ của Vân Hạc có chút xa, tầm khoản hơn hai mươi dặm. Vân Hạc suy nghĩ, gật đầu nói: “Vậy thì chọn chỗ Miêu Nhĩ Sơn đi!” Hơn hai mươi dặm cũng không được coi là quá xa.

Dù gì hiện giờ hắn cũng không thể trông mong gì những người mới được chiêu mộ vào làm phủ binh này có thể giúp gì cho hắn.

€ó chỗ thích hợp huấn luyện bọn họ là được rồi.

“Vâng!”

Diệp Tử khẽ gật đầu: “Có điều, chuyện này cần điện hạ tấu rõ với thánh thượng, tuy chỗ khai thác đá đó bị bỏ hoang nhưng lại thuộc quản lý của quan phủ, chúng ta cưỡng chế chiếm lấy sợ là sẽ chịu chỉ trích.”

Vân Hạc gật đầu nói: “Ừm quay về ta sẽ tấu rõ với phụ hoàng.”

Sau khi xử lý xong nơi đóng quân, hai người lại hàn huyên một hồi.

Thẩm Hinh không biết nói gì, phần lớn đều là Vân Hạc và Diệp Tử nói chuyện với nhau.

Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, Thẩm Hinh không khỏi cau mày.

Nàng cảm thấy tẩu tẩu của mình giống như thật sự trở thành quản gia của hắn vậy?

Sau đó Diệp Tử lại sắp xếp mọi chuyện trong phủ một hồi, sau khi ăn cơm tối xong, bèn cùng Thẩm Hinh quay về Thẩm gia.

Ngày mai sẽ bái tế công công và người trượng phu đã mất, nàng ấy cũng cần quay về Thẩm gia để chuẩn bị ổn thỏa...

Chapter
1 Chương 1: C1: Nếu đã xuyên thành lão lục vậy làm lão lục thôi
2 Chương 2: C2: Ra chiêu không theo bài cũ
3 Chương 3: C3: Nữ nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta
4 Chương 4: C4: Lão bà này hơi hung dữ
5 Chương 5: C5: Trừng phạt kẻ phản bội
6 Chương 6: C6: Bắt vào nhà lao
7 Chương 7: C7: Dựa vào đâu chứ
8 Chương 8: C8: nói nhảm
9 Chương 9: C9: đồ hay ra vẻ
10 Chương 10: C10: Làm sao bây giờ
11 Chương 11: C11: Khốn kiếp
12 Chương 12: C12: Ngựa đã bị người ta cưỡi đi
13 Chương 13: C13: Ngươi cứ nói đi
14 Chương 14: C14: Tĩnh quốc công
15 Chương 15: C15: Vậy cũng không sao cả
16 Chương 16: C16: Dẫn nàng vào
17 Chương 17: C17: Vân hạc lấy cái gì để tạo phản
18 Chương 18: C18: Lão lục phản ứng thế nào
19 Chương 19: C19: lặng lẽ đánh viên khuê một trận
20 Chương 20: C20: Vậy ngươi thả lỏng đi
21 Chương 21: C21: mượn ngân lượng
22 Chương 22: C22: Thật sao
23 Chương 23: C23: Mượn thì mượn
24 Chương 24: C24: Quốc sư quá mức vô lễ
25 Chương 25: C25: Chỉ vậy thôi
26 Chương 26: C26: Có thể trọng dụng
27 Chương 27: C27: Cô nàng này không ngốc à nha
28 Chương 28: C28: Mọi người lần lượt lên thử
29 Chương 29: C29: Ngồi xuống
30 Chương 30: C30: Không biết trời cao đất dày
31 Chương 31: C31: Quân vương không nói đùa
32 Chương 32: C32: Tên phế vật này nghĩ thoáng thật
33 Chương 33: C33: Lão lục thắng rồi
34 Chương 34: C34: Không thể nào
35 Chương 35: C35: Còn cược tiếp nữa hả
36 Chương 36: C36: Điên rồi
37 Chương 37: C37: Phụ hoàng yên tâm
38 Chương 38: C38: Sướng quá đi
39 Chương 39: C39: Tạ ơn hoàng đế đại càn
40 Chương 40: C40: Tỷ không có yêu cầu gì thật
41 Chương 41: C41: Khắc chữ gì
42 Chương 42: C42: Lục hoàng tử chết tiệt
43 Chương 43: C43: Lá thư này chính là nhược điểm
44 Chương 44: C44: Đúng vậy
45 Chương 45: C45: Xem như thế vậy
46 Chương 46: C46: Vậy cũng hơi nhanh rồi đó nhỉ
47 Chương 47: C47: Ngày mai ta còn phải tới sao
48 Chương 48: C48: Quả nhiên mình vẫn tà dâm vãi
49 Chương 49: C49: Tới hàng rèn làm gì
50 Chương 50: C50: Ngươi nhận lầm người rồi
51 Chương 51: C51: Đứng lên đi
52 Chương 52: C52: Vì sao không thể
53 Chương 53: C53: Vậy thì tốt
54 Chương 54: C54: Ảnh vệ khẽ gật đầu
55 Chương 55: C55: Lão lục
56 Chương 56: C56: Gian tế
57 Chương 57: C57: Xin bệ hạ ban chết
58 Chương 58: C58: Một câu nói
59 Chương 59: C59: Đại càn rất khó chống lại
60 Chương 60: C60: Bởi vì lão lục không nói
61 Chương 61: C61: Tại sao lại như vậy
62 Chương 62: C62: Thật sự đòi nhiều như vậy
63 Chương 63: C63: Vậy thì tốt
64 Chương 64: C64: Nhưng đáng tiếc
65 Chương 65: C65: Các người đều chưa nghe nói sao
66 Chương 66: C66: Thánh thượng bớt giận
67 Chương 67: C67: Ngươi quả thật có tội
68 Chương 68: C68: Trong lòng hắn hiểu rõ
69 Chương 69: C69: Dụ quốc công nói quá rồi
70 Chương 70: C70: Chương hoè
71 Chương 71: C71: Tại sao
72 Chương 72: C72: Chương các lão không gạt ta chứ
73 Chương 73: C73: Ta đi làm việc đâ
74 Chương 74: C74: Phụ hoàng triệu kiến ta làm gì
75 Chương 75: C75: Bọn họ bị bệnh à
76 Chương 76: C76: Đậu má
77 Chương 77: C77: Chuyện gì vậy
78 Chương 78: C78: Hắn ta đến phủ mình để làm gì
79 Chương 79: C79: Biết xấu hổ không vậy
80 Chương 80: C80: Quan trọng
81 Chương 81: C81: Lục điện hạ
82 Chương 82: C82: Cũng không được
83 Chương 83: C83: Diệp tử kinh ngạc
84 Chương 84: C84: Điện hạ muốn chơi xấu à
85 Chương 85: C85: Đề này thật sự có sáu đáp án
86 Chương 86: C86: Vẻ mặt hộ vệ không cam lòng hỏi
87 Chương 87: C87: Xảy ra chuyện lớn
88 Chương 88: C88: Nhắm mắt làm ngơ
89 Chương 89: C89: Con muốn làm gì vậy
90 Chương 90: C90: Trẫm còn không trị được con chắc
91 Chương 91: C91: Nhìn dáng vẻ vui mừng của văn đế
92 Chương 92: C92: Các ngươi làm gì
93 Chương 93: C93: Đây là sự thật
94 Chương 94: C94: Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì
95 Chương 95: C95: Kiểm soát binh phủ
96 Chương 96: C96: Bước đi lớn ư
97 Chương 97: C97: Sau khi tan triều
98 Chương 98: C98: Điện hạ anh minh
99 Chương 99: C99: Trong tiệm rèn
100 Chương 100: C100: Gối thêu hoa ư
101 Chương 101: C101: Đây là sự thật
102 Chương 102: C102: Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì
103 Chương 103: C103: Muội ghen
104 Chương 104: C104: Chắc không phải tới ngày đó chứ
105 Chương 105: C105: Nhìn qua
106 Chương 106: C106: Chế tạo vũ tiễn
107 Chương 107: C107: Lão lục bị hành thích
108 Chương 108: C108: Chuyện gì ư
109 Chương 109: C109: Thôi vậy
110 Chương 110: C110: Còn đứng ngây ra đó làm gì
111 Chương 111: C111: Lục điện hạ
112 Chương 112: C112: Nhờ mình ban cho
113 Chương 113: 113: Muội Ghen
114 Chương 114: 114: Chắc Không Phải Tới Ngày Đó Chứ
115 Chương 115: 115: Nhìn Qua
116 Chương 116: 116: Chế Tạo Vũ Tiễn
117 Chương 117: 117: Lão Lục Bị Hành Thích
118 Chương 118: 118: Chuyện Gì Ư
119 Chương 119: 119: Thôi Vậy!
120 Chương 120: 120: Còn Đứng Ngây Ra Đó Làm Gì
121 Chương 121: 121: Lục Điện Hạ
122 Chương 122: 122: Nhờ Mình Ban Cho
123 Chương 123: C123: Liên quan quái gì tới ngươi
124 Chương 124: C124: Thứ chó chết tiệt
125 Chương 125: C125: Say khướt nằm ở sa trường
126 Chương 126: C126: Vậy chẳng lẽ ngươi nghĩ
127 Chương 127: C127: Giờ khắc này đây
128 Chương 128: C128: Không phải ta làm
129 Chương 129: C129: Khắp phố lớn ngõ nhỏ
130 Chương 130: C130: Mười kỹ nữ
131 Chương 131: C131: Chương hư gặp chuyện rồi à
132 Chương 132: C132: Thôi bỏ đi
133 Chương 133: C133: Bà đâu
134 Chương 134: C134: Không được chọn lựa
135 Chương 135: C135: Cụ thể đã xảy ra chuyện gì
136 Chương 136: C136: Thăng khốn kiếp này
137 Chương 137: C137: Xe ngựa của văn đế đã tới
138 Chương 138: C138: Tạ ơn thánh thượng
139 Chương 139: C139: Không nên bảo hắn đi săn bắn
140 Chương 140: C140: Cái gì
141 Chương 141: C141: Nhìn cái gì
142 Chương 142: C142: Vận khí không tốt
143 Chương 143: C143: Khi bọn họ đến
144 Chương 144: C144: Còn cười ngây ngô ở đây
145 Chương 145: C145: Nhi thần không dám
146 Chương 146: C146: Tạ ơn phụ hoàng
147 Chương 147: C147: Đây là bảo vật mà văn đế đã nói
148 Chương 148: C148: Lợi hại lắm
149 Chương 149: C149: Trãm vẫn chưa hồ đồ đâu
150 Chương 150: C150: Thánh thượng tha mạng
151 Chương 151: C151: Quỳ xuống
152 Chương 152: C152: Lập tức lăn cho trãm
153 Chương 153: C153: Nghĩ đến dáng vẻ
154 Chương 154: C154: Ngươi thật sự muốn đi sóc bắc sao
155 Chương 155: C155: Thôi bỏ đi
156 Chương 156: C156: Chuyện này
157 Chương 157: C157: Đệ nói cái gì
158 Chương 158: C158: Không nhìn ra
159 Chương 159: C159: Nô tỳ cũng không rõ
160 Chương 160: C160: Như vậy sao
161 Chương 161: C161: Tham kiến lục điện hạ
162 Chương 162: C162: Thật sự không ít
163 Chương 163: C163: Giữa trưa
164 Chương 164: C164: Tất nhiên nếu có cơ hội
165 Chương 165: C165: Lúc sử dụng
166 Chương 166: C166: Là cái kia hả
167 Chương 167: C167: Chọn người để làm gì ạ
168 Chương 168: C168: Đệ lại đang suy nghĩ
169 Chương 169: C169: Đúng vậy
170 Chương 170: C170: Lưỡi sắc như này
171 Chương 171: C171: Cũng tốt
172 Chương 172: C172: Tạ ơn phụ hoàng
173 Chương 173: C173: Đương nhiên là thật
174 Chương 174: C174: Sau vài ngày theo học tiêu định vũ
175 Chương 175: C175: Cố gắng cái rắm
176 Chương 176: C176: Sau một hòi tra hỏi
177 Chương 177: C177: Không biết từ khi nào
178 Chương 178: C178: Hơn nữa
179 Chương 179: C179: Tới chậm rồi
180 Chương 180: C180: Tần thất hổ
181 Chương 181: C181: Mẹ nó chứ
182 Chương 182: C182: Uống rồi uống
183 Chương 183: C183: Người cũng say thành giống gì rồi
184 Chương 184: C184: Về đến phủ
185 Chương 185: C185: Y sư
186 Chương 186: C186: Con hàng này có lẽ
187 Chương 187: C187: Mái mẹ nó sao ta không biết
188 Chương 188: C188: Nàng là diệu âm sao
189 Chương 189: C189: Có gì mà không ổn chứ
190 Chương 190: C190: Thật sự giả tạo
191 Chương 191: C191: Lưu nhất đao
192 Chương 192: C192: Yêu cầu của vân hạc rất đơn giản
193 Chương 193: C193: Là hai huynh đệ
194 Chương 194: C194: Đương nhiên thật
195 Chương 195: C195: Cái này
196 Chương 196: C196: Lộng lẫy thì lộng lẫy thật
197 Chương 197: C197: Đề mất mạng đến rồi
198 Chương 198: C198: Nên trả lời vấn đề này thế nào đây
199 Chương 199: C199: Sao ngươi không nói
200 Chương 200: C200: Không thể nào
201 Chương 201: C201: Nghĩ cái gì vậy
202 Chương 202: C202: Tiếp tục luyện tập
203 Chương 203: C203: Văn đế ơi văn đế
204 Chương 204: C204: Nói cái gì à
205 Chương 205: C205: Tạ điện hạ thông cảm
206 Chương 206: C206: Có chuyện gì vậy
207 Chương 207: C207: Không nghi ngờ hắn ta thì nghi ngờ ai
208 Chương 208: C208: Chỉ một món đồ nhỏ
209 Chương 209: C209: Suy nghĩ một lát
210 Chương 210: C210: Nói xong
211 Chương 211: C211: Lại bị tên này tính toán rồi
212 Chương 212: C212: Lợi ích
213 Chương 213: C213: Nói xong
214 Chương 214: C214: Khoan hãy nóng
215 Chương 215: C215: Ta thừa nhận ngươi thật sự rất ngốc
216 Chương 216: C216: Hiện tại
217 Chương 217: C217: Rốt cuộc là cái quái gì vậy
218 Chương 218: C218: Con mẹ nó
219 Chương 219: C219: Như vậy sao
220 Chương 220: C220: Ta thật sự thiên hồ
221 Chương 221: C221: Vậy thì không tốt đâu
222 Chương 222: C222: Khi sắp xếp đến giờ tý
223 Chương 223: C223: Lỡ như để lộ ra tin tức
224 Chương 224: C224: Dù cho
225 Chương 225: C225: Không tốn kém
226 Chương 226: C226: Quân tình cấp báo
227 Chương 227: C227: Đệ nhất ác bá đại càn
228 Chương 228: C228: Làm một bản tấu
229 Chương 229: C229: Không ăn thì uổng quá
230 Chương 230: C230: Điện hạ quả nhiên
231 Chương 231: C231: Mau ra ngoài đi
Chapter

Updated 231 Episodes

1
Chương 1: C1: Nếu đã xuyên thành lão lục vậy làm lão lục thôi
2
Chương 2: C2: Ra chiêu không theo bài cũ
3
Chương 3: C3: Nữ nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta
4
Chương 4: C4: Lão bà này hơi hung dữ
5
Chương 5: C5: Trừng phạt kẻ phản bội
6
Chương 6: C6: Bắt vào nhà lao
7
Chương 7: C7: Dựa vào đâu chứ
8
Chương 8: C8: nói nhảm
9
Chương 9: C9: đồ hay ra vẻ
10
Chương 10: C10: Làm sao bây giờ
11
Chương 11: C11: Khốn kiếp
12
Chương 12: C12: Ngựa đã bị người ta cưỡi đi
13
Chương 13: C13: Ngươi cứ nói đi
14
Chương 14: C14: Tĩnh quốc công
15
Chương 15: C15: Vậy cũng không sao cả
16
Chương 16: C16: Dẫn nàng vào
17
Chương 17: C17: Vân hạc lấy cái gì để tạo phản
18
Chương 18: C18: Lão lục phản ứng thế nào
19
Chương 19: C19: lặng lẽ đánh viên khuê một trận
20
Chương 20: C20: Vậy ngươi thả lỏng đi
21
Chương 21: C21: mượn ngân lượng
22
Chương 22: C22: Thật sao
23
Chương 23: C23: Mượn thì mượn
24
Chương 24: C24: Quốc sư quá mức vô lễ
25
Chương 25: C25: Chỉ vậy thôi
26
Chương 26: C26: Có thể trọng dụng
27
Chương 27: C27: Cô nàng này không ngốc à nha
28
Chương 28: C28: Mọi người lần lượt lên thử
29
Chương 29: C29: Ngồi xuống
30
Chương 30: C30: Không biết trời cao đất dày
31
Chương 31: C31: Quân vương không nói đùa
32
Chương 32: C32: Tên phế vật này nghĩ thoáng thật
33
Chương 33: C33: Lão lục thắng rồi
34
Chương 34: C34: Không thể nào
35
Chương 35: C35: Còn cược tiếp nữa hả
36
Chương 36: C36: Điên rồi
37
Chương 37: C37: Phụ hoàng yên tâm
38
Chương 38: C38: Sướng quá đi
39
Chương 39: C39: Tạ ơn hoàng đế đại càn
40
Chương 40: C40: Tỷ không có yêu cầu gì thật
41
Chương 41: C41: Khắc chữ gì
42
Chương 42: C42: Lục hoàng tử chết tiệt
43
Chương 43: C43: Lá thư này chính là nhược điểm
44
Chương 44: C44: Đúng vậy
45
Chương 45: C45: Xem như thế vậy
46
Chương 46: C46: Vậy cũng hơi nhanh rồi đó nhỉ
47
Chương 47: C47: Ngày mai ta còn phải tới sao
48
Chương 48: C48: Quả nhiên mình vẫn tà dâm vãi
49
Chương 49: C49: Tới hàng rèn làm gì
50
Chương 50: C50: Ngươi nhận lầm người rồi
51
Chương 51: C51: Đứng lên đi
52
Chương 52: C52: Vì sao không thể
53
Chương 53: C53: Vậy thì tốt
54
Chương 54: C54: Ảnh vệ khẽ gật đầu
55
Chương 55: C55: Lão lục
56
Chương 56: C56: Gian tế
57
Chương 57: C57: Xin bệ hạ ban chết
58
Chương 58: C58: Một câu nói
59
Chương 59: C59: Đại càn rất khó chống lại
60
Chương 60: C60: Bởi vì lão lục không nói
61
Chương 61: C61: Tại sao lại như vậy
62
Chương 62: C62: Thật sự đòi nhiều như vậy
63
Chương 63: C63: Vậy thì tốt
64
Chương 64: C64: Nhưng đáng tiếc
65
Chương 65: C65: Các người đều chưa nghe nói sao
66
Chương 66: C66: Thánh thượng bớt giận
67
Chương 67: C67: Ngươi quả thật có tội
68
Chương 68: C68: Trong lòng hắn hiểu rõ
69
Chương 69: C69: Dụ quốc công nói quá rồi
70
Chương 70: C70: Chương hoè
71
Chương 71: C71: Tại sao
72
Chương 72: C72: Chương các lão không gạt ta chứ
73
Chương 73: C73: Ta đi làm việc đâ
74
Chương 74: C74: Phụ hoàng triệu kiến ta làm gì
75
Chương 75: C75: Bọn họ bị bệnh à
76
Chương 76: C76: Đậu má
77
Chương 77: C77: Chuyện gì vậy
78
Chương 78: C78: Hắn ta đến phủ mình để làm gì
79
Chương 79: C79: Biết xấu hổ không vậy
80
Chương 80: C80: Quan trọng
81
Chương 81: C81: Lục điện hạ
82
Chương 82: C82: Cũng không được
83
Chương 83: C83: Diệp tử kinh ngạc
84
Chương 84: C84: Điện hạ muốn chơi xấu à
85
Chương 85: C85: Đề này thật sự có sáu đáp án
86
Chương 86: C86: Vẻ mặt hộ vệ không cam lòng hỏi
87
Chương 87: C87: Xảy ra chuyện lớn
88
Chương 88: C88: Nhắm mắt làm ngơ
89
Chương 89: C89: Con muốn làm gì vậy
90
Chương 90: C90: Trẫm còn không trị được con chắc
91
Chương 91: C91: Nhìn dáng vẻ vui mừng của văn đế
92
Chương 92: C92: Các ngươi làm gì
93
Chương 93: C93: Đây là sự thật
94
Chương 94: C94: Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì
95
Chương 95: C95: Kiểm soát binh phủ
96
Chương 96: C96: Bước đi lớn ư
97
Chương 97: C97: Sau khi tan triều
98
Chương 98: C98: Điện hạ anh minh
99
Chương 99: C99: Trong tiệm rèn
100
Chương 100: C100: Gối thêu hoa ư
101
Chương 101: C101: Đây là sự thật
102
Chương 102: C102: Bên trong chẳng lẽ còn có ẩn tình gì
103
Chương 103: C103: Muội ghen
104
Chương 104: C104: Chắc không phải tới ngày đó chứ
105
Chương 105: C105: Nhìn qua
106
Chương 106: C106: Chế tạo vũ tiễn
107
Chương 107: C107: Lão lục bị hành thích
108
Chương 108: C108: Chuyện gì ư
109
Chương 109: C109: Thôi vậy
110
Chương 110: C110: Còn đứng ngây ra đó làm gì
111
Chương 111: C111: Lục điện hạ
112
Chương 112: C112: Nhờ mình ban cho
113
Chương 113: 113: Muội Ghen
114
Chương 114: 114: Chắc Không Phải Tới Ngày Đó Chứ
115
Chương 115: 115: Nhìn Qua
116
Chương 116: 116: Chế Tạo Vũ Tiễn
117
Chương 117: 117: Lão Lục Bị Hành Thích
118
Chương 118: 118: Chuyện Gì Ư
119
Chương 119: 119: Thôi Vậy!
120
Chương 120: 120: Còn Đứng Ngây Ra Đó Làm Gì
121
Chương 121: 121: Lục Điện Hạ
122
Chương 122: 122: Nhờ Mình Ban Cho
123
Chương 123: C123: Liên quan quái gì tới ngươi
124
Chương 124: C124: Thứ chó chết tiệt
125
Chương 125: C125: Say khướt nằm ở sa trường
126
Chương 126: C126: Vậy chẳng lẽ ngươi nghĩ
127
Chương 127: C127: Giờ khắc này đây
128
Chương 128: C128: Không phải ta làm
129
Chương 129: C129: Khắp phố lớn ngõ nhỏ
130
Chương 130: C130: Mười kỹ nữ
131
Chương 131: C131: Chương hư gặp chuyện rồi à
132
Chương 132: C132: Thôi bỏ đi
133
Chương 133: C133: Bà đâu
134
Chương 134: C134: Không được chọn lựa
135
Chương 135: C135: Cụ thể đã xảy ra chuyện gì
136
Chương 136: C136: Thăng khốn kiếp này
137
Chương 137: C137: Xe ngựa của văn đế đã tới
138
Chương 138: C138: Tạ ơn thánh thượng
139
Chương 139: C139: Không nên bảo hắn đi săn bắn
140
Chương 140: C140: Cái gì
141
Chương 141: C141: Nhìn cái gì
142
Chương 142: C142: Vận khí không tốt
143
Chương 143: C143: Khi bọn họ đến
144
Chương 144: C144: Còn cười ngây ngô ở đây
145
Chương 145: C145: Nhi thần không dám
146
Chương 146: C146: Tạ ơn phụ hoàng
147
Chương 147: C147: Đây là bảo vật mà văn đế đã nói
148
Chương 148: C148: Lợi hại lắm
149
Chương 149: C149: Trãm vẫn chưa hồ đồ đâu
150
Chương 150: C150: Thánh thượng tha mạng
151
Chương 151: C151: Quỳ xuống
152
Chương 152: C152: Lập tức lăn cho trãm
153
Chương 153: C153: Nghĩ đến dáng vẻ
154
Chương 154: C154: Ngươi thật sự muốn đi sóc bắc sao
155
Chương 155: C155: Thôi bỏ đi
156
Chương 156: C156: Chuyện này
157
Chương 157: C157: Đệ nói cái gì
158
Chương 158: C158: Không nhìn ra
159
Chương 159: C159: Nô tỳ cũng không rõ
160
Chương 160: C160: Như vậy sao
161
Chương 161: C161: Tham kiến lục điện hạ
162
Chương 162: C162: Thật sự không ít
163
Chương 163: C163: Giữa trưa
164
Chương 164: C164: Tất nhiên nếu có cơ hội
165
Chương 165: C165: Lúc sử dụng
166
Chương 166: C166: Là cái kia hả
167
Chương 167: C167: Chọn người để làm gì ạ
168
Chương 168: C168: Đệ lại đang suy nghĩ
169
Chương 169: C169: Đúng vậy
170
Chương 170: C170: Lưỡi sắc như này
171
Chương 171: C171: Cũng tốt
172
Chương 172: C172: Tạ ơn phụ hoàng
173
Chương 173: C173: Đương nhiên là thật
174
Chương 174: C174: Sau vài ngày theo học tiêu định vũ
175
Chương 175: C175: Cố gắng cái rắm
176
Chương 176: C176: Sau một hòi tra hỏi
177
Chương 177: C177: Không biết từ khi nào
178
Chương 178: C178: Hơn nữa
179
Chương 179: C179: Tới chậm rồi
180
Chương 180: C180: Tần thất hổ
181
Chương 181: C181: Mẹ nó chứ
182
Chương 182: C182: Uống rồi uống
183
Chương 183: C183: Người cũng say thành giống gì rồi
184
Chương 184: C184: Về đến phủ
185
Chương 185: C185: Y sư
186
Chương 186: C186: Con hàng này có lẽ
187
Chương 187: C187: Mái mẹ nó sao ta không biết
188
Chương 188: C188: Nàng là diệu âm sao
189
Chương 189: C189: Có gì mà không ổn chứ
190
Chương 190: C190: Thật sự giả tạo
191
Chương 191: C191: Lưu nhất đao
192
Chương 192: C192: Yêu cầu của vân hạc rất đơn giản
193
Chương 193: C193: Là hai huynh đệ
194
Chương 194: C194: Đương nhiên thật
195
Chương 195: C195: Cái này
196
Chương 196: C196: Lộng lẫy thì lộng lẫy thật
197
Chương 197: C197: Đề mất mạng đến rồi
198
Chương 198: C198: Nên trả lời vấn đề này thế nào đây
199
Chương 199: C199: Sao ngươi không nói
200
Chương 200: C200: Không thể nào
201
Chương 201: C201: Nghĩ cái gì vậy
202
Chương 202: C202: Tiếp tục luyện tập
203
Chương 203: C203: Văn đế ơi văn đế
204
Chương 204: C204: Nói cái gì à
205
Chương 205: C205: Tạ điện hạ thông cảm
206
Chương 206: C206: Có chuyện gì vậy
207
Chương 207: C207: Không nghi ngờ hắn ta thì nghi ngờ ai
208
Chương 208: C208: Chỉ một món đồ nhỏ
209
Chương 209: C209: Suy nghĩ một lát
210
Chương 210: C210: Nói xong
211
Chương 211: C211: Lại bị tên này tính toán rồi
212
Chương 212: C212: Lợi ích
213
Chương 213: C213: Nói xong
214
Chương 214: C214: Khoan hãy nóng
215
Chương 215: C215: Ta thừa nhận ngươi thật sự rất ngốc
216
Chương 216: C216: Hiện tại
217
Chương 217: C217: Rốt cuộc là cái quái gì vậy
218
Chương 218: C218: Con mẹ nó
219
Chương 219: C219: Như vậy sao
220
Chương 220: C220: Ta thật sự thiên hồ
221
Chương 221: C221: Vậy thì không tốt đâu
222
Chương 222: C222: Khi sắp xếp đến giờ tý
223
Chương 223: C223: Lỡ như để lộ ra tin tức
224
Chương 224: C224: Dù cho
225
Chương 225: C225: Không tốn kém
226
Chương 226: C226: Quân tình cấp báo
227
Chương 227: C227: Đệ nhất ác bá đại càn
228
Chương 228: C228: Làm một bản tấu
229
Chương 229: C229: Không ăn thì uổng quá
230
Chương 230: C230: Điện hạ quả nhiên
231
Chương 231: C231: Mau ra ngoài đi
footer(); ?>