Quyển 1 – Chương 27: Đồ ngốc, giả chết không phải tốt rồi sao?!

Edit + Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Đoan Mộc Điềm cùng Quân Tu Nhiễm dường như là nhảy lên cùng một lúc, dùng khinh công lao vụt về phía hồ ly mắt xanh.

Sau lưng có sát khí đánh tới, phía trước cũng có mũi nhọn lao về, hồ ly mắt xanh bất kể dịch chuyển về bên nào thì cũng sẽ bị một người khác công kích.

Y đứng nguyên tại chỗ, một tay ôm bụng, qua kẽ hở giữa các ngón tay không ngừng tuôn ra máu tươi, thậm chí còn có một đoạn ruột non bên trong vết thương bị kéo ra ngoài, trong mùi máu tươi còn có pha lẫn mùi tanh hôi không chịu nổi.

Một chiêu kia của Đoan Mộc Điềm thực sự vô cùng cay độc xảo trá, đoản kiếm trong tay cũng cực kì sắc nhọn, mặc dù không thể thành công phá nát bụng y, nhưng cũng đâm rách, lòi ra một chút nội tạng, khiến cho hồ ly mắt xanh bị trọng thương.

Cho nên giờ phút này, hồ ly mắt xanh chặt chẽ nhìn chăm chăm Đoan Mộc Điềm đang phóng tới, hung quang trong mắt bùng lên, không thèm để ý tới Quân Tu Nhiễm ở phía sau.

Mặc dù bị trọng thương, ruột bị lôi ra nhưng nội lực của hồ ly mắt xanh cực kì thâm hậu, hơi thở vẫn âm trầm, ngược lại càng thêm hung hãn, đưa tay liền đánh thẳng về phía Đoan Mộc Điềm.

Một chưởng này khí thế hung tợn, mang theo một luồng hung tàn bạo ngược, làm cho Đoan Mộc Điềm cảm thấy hít thở không thông, không dám chính diện đụng tới.

Khoảng cách giữa nàng và hồ ly mắt xanh vốn gần, động tác phi thân đến trước mặt y chẳng qua chỉ xảy ra trong nháy mắt, khi y đưa tay chụp tới, cũng là lúc nàng đâm đoản kiếm ra.

Một khắc đó, gió mạnh đập vào mặt, nàng chợt cúi đầu định né đi một chương của y, đã thấy y kịp thời lật cổ tay lại, đánh về phía mình.

Chợt có một mũi nhọn hiện ra bên cạnh, đoản kiếm sắc bén vô thanh vô thức đâm vòng qua, chém thẳng vào tay y.

Nếu y muốn bảo trụ tay mình, nhất định phải chuyển hướng, mà một khi y chệch hướng, cho dù chỉ chậm hơn một cái chớp mắt, cũng đủ để Đoan Mộc Điềm đánh tan vòng công kích của y.

Quân Tu Nhiễm ở phía sau cũng bổ nhào đến, tứ chi giang ra quấn chặt lấy người y.

Hồ ly mắt xanh hừ lạnh một tiếng, chợt nhấc chân đá Đoan Mộc Điềm ra, đồng thời xoay người đánh Quân Tu Nhiễm một chưởng, đoản kiếm trong tay Đoan Mộc Điềm cũng ‘xoẹt’ qua cánh tay hắn một cái.

Đối diện đánh tới là một cái chân mang khí thế mãnh liệt, Đoan Mộc Điềm không né tránh, trong mắt chợt hiện lên vẻ lãnh liệt, xoay ngược đoản kiếm đâm thẳng xuống cái chân kia.

Nhưng giây tiếp theo, trước mắt nàng chợt loáng thoáng, rồi một luồng sức mạnh khổng lồ đập vào nơi thắt lưng của nàng, một trận đau nhức truyền đến, toàn bộ cơ thể trong nháy mắt bắn ngược trở về, ầm ầm đập mạnh vào thân cây phía sau, rồi lại bay ngược ra ngã mạnh xuống đất, máu tươi điên cuồng phun trào.

“Điềm Điềm!” Quân Tu Nhiễm gào lên, ánh tím trong mắt lãnh lẽo, hai tay quấn trên cổ hồ ly mắt xanh dùng sức thắt chặt lại, càng dán chặt lên lưng y, đồng thời hai chân quàng lên phía trước, đá mạnh vào cái tay đang ôm bụng, ngăn cản nội tạng trượt ra ngoài của y.

“Hự!” Hồ ly mắt xanh lảo đảo, thét lớn một tiếng, một chưởng đánh về phía sau cũng vì vậy mà lệch hướng.

Quân Tu Nhiễm dùng hết toàn lực, đá mạnh lên miệng vết thương trên bụng y, nội lực trong kinh mạch điên cuồng lưu chuyển, hai tay dùng sức đến nỗi có thể nghe được tiếng xương cốt răng rắc truyền ra từ cổ hồ ly mắt xanh.

Hồ ly mắt xanh trợn to mắt, ánh xanh trong mắt càng lúc càng đậm, đưa tay nắm lấy cổ chân của Quân Tu Nhẫm, rồi hung hăng ném hắn xuống khỏi lưng mình.

Thân hình bay ra đập mạnh vào cành cây, tiếng ‘bịch bịch’ truyền ra không dứt, thân thể đập qua hết cành này tới cành khác, sau đó đập mạnh xuống đất, giống như một toàn bộ đất đá trong rừng đều bị xới tung lên.

Hắn giãy dụa định đứng lên, song vừa nhúc nhích, áp lực đè nén lúc trước bỗng nhiên phá tan áp chế, chỉ thấy sắc mặt hắn đỏ lên, sau đó “phụt” một cái phun ra máu tươi đỏ chót.

Ói ra một ngụm máu, ngược lại cảm giác thoải mái hơn, giãy dụa bò dậy, xuyên qua cánh rừng nhìn về phía hồ ly mắt xanh khuôn mặt giận dữ, ánh tím trong mắt đột nhiên hiện lên ý cười, lau đi vết máu nơi khóe miệng, lạnh lùng nói: “Phế vật, hóa ra ngươi cùng lắm cũng chỉ được đến trình độ này mà thôi, hôm nay ngươi tốt nhất giết ta ở đây, đừng hòng nghĩ tới mang ta về nơi đó tiếp tục hành hạ..”

Hồ ly mắt xanh một tay ôm bụng che miệng vết thương, đã bị chọc giận hoàn toàn, khuôn mặt vốn ôn hòa giờ phút này không còn nữa, thay vào đó là vẻ dữ tợn vặn vẹo, nhìn chằm chằm Quân Tu Nhiễm, cắn chặt răng rít lên: “Vậy ngươi đi chết đi.”

Dứt lời, y nhảy lên, vọt về phía Quân Tu Nhiễm.

Ngay chính lúc này, Đoan Mộc Điềm vốn bị té xuống đất hơi thở mỏng manh, giãy dụa trên đất thế nào cũng không đứng dậy được, bất chợt nhảy lên, đánh về phía y.

Hồ ly mắt xanh cười lạnh, năm ngón tay xòe ra mạnh mẽ chộp tới, khi sắp bắt được nàng thì bỗng nhiên thấy nàng uốn người một cái, tạo thành một tư thế quỷ dị không thể tin được, vừa vặn thoát khỏi tay y, tiếp tục vọt tới.

Y cả kinh, vội vàng bứt ra lui về phía sau, nhưng vẫn bị vật sắc nhọt kia xẹt qua người, xuyên qua xiêm y xanh thẫm, một vệt máu phun ra từ thắt lưng.

Tia sáng trong mắt y chợt lóe, lạnh lùng nhìn về phía Đoan Mộc Điềm.

Tiểu nha đầu này sao khó chơi vậy? Nhìn bộ dáng nàng cùng lắm mới chỉ sáu bảy tuổi, lại có thể nhiều lần đả thương y, chẳng lẽ huyết thống của Đoan Mộc gia thực sự tốt như vậy, ngay cả một nữ oa bảy tuổi cũng biến thái như thế?

Một chiêu vừa rồi, sắc bén mà xảo quyệt, hơn nữa khí thế hung tàn trên người nàng, thậm chỉ cách nắm bắt thời cơ của nàng, đều tuyệt đối không thể là thứ mà mấy vị tiểu thư công tử ngay cả máu cũng chưa bao giờ thấy qua kia có thể luyện được.

Trong khi tâm tư hồ ly mắt xanh xoay chuyển, Đoan Mộc Điềm cũng không dừng lại, mượn lực từ mặt đất tiếp tục vọt lên, góc độ công kích vẫn xảo quyệt tàn nhẫn như cũ, là góc độ mà người ta khó lòng phòng bị hay ngăn cản được nhất.

Đây căn bản không phải chiêu thức của thế giới này, mà là chiêu thức được tôi luyện thành qua muôn vàn thử thách ở kiếp trước, đã sớm dung nhập vào linh hồn, là chiêu thức chuyên dùng để giết người, giờ phút này rốt cuộc được thi triển, phối hợp với nội lực mà kiếp trước nàng chưa từng có, cho dù chỉ nhỏ bé không đáng kể so với hồ ly mắt xanh, nhưng giờ khắc này, nàng vẫn quyết chí xông lên, ngay cả linh hồn cũng dường như đang vui sướng gào thét.

Lúc này, ở trong mắt hồ ly mắt xanh, khí tức toàn thân của tiểu nha đầu đang lao về phía y kia đều đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, sắc bén hung hãn, giống như một con dã thú cắn người!

Y nhe răng cười, một lần nữa đưa tay chộp tới. ngang nhiên không hề sợ hãi tiếp lấy đoản kiếm sắc bén trong tay nàng.

“Đinh!”

Tay và đoản kiếm đụng nhau, nhưng vang lên lại là tiếng kim loại, Đoan Mộc Điềm ngẩn ra, trước mắt chợt lấp loáng, một cơn đau đớn lướt qua mặt nàng, nàng không hề do dự lui về phía sau, không biết đụng phải đá hay cành cây, mà gót chân bị thương vừa lùi về đã truyền tới đau đớn bén nhọn, làm chân nàng chợt run rẩy một hồi.

Nàng âm thầm kêu không ổn, cái chân bị thương cũng vì chống đỡ không nổi mà ngã xuống.

Có thứ gì đó xẹt qua chóp mũi nàng, gò má đau đớn, gần như vậy khiến nàng rốt cuộc nhìn rõ, đó là móng tay, móng tay màu đen.

Móng tay của hồ ly mắt xanh, nhưng lại tựa như đoản kiếm sắc bén, lóe lên ánh sáng đen kịt âm u.

“Ngươi thực nghĩ rằng, chỉ bằng một con nhóc như ngươi là có thể đánh bại ta sao? Vừa rồi chẳng qua là không đè phòng nên mới bị ngươi đánh lén thành công, hiện tại, ngươi chết đi được rồi.”

Hồ ly mắt xanh đứng ở trước mặt nàng, khuôn mặt dữ tợn lạnh lùng, dứt lời liền lộ ra năm ngón tay sắc nhọn, đâm thẳng về phía nàng.

Đoan Mộc Điềm nhìn chằm chằm móng vuốt đang phóng tới kia, muốn xoay người né tránh nhưng lại phát hiện cả người vô lực, chút sức lực cuối cùng đã bị một cái nhảy lên liều mạng kia rút sạch, bây giờ thậm chí một cái nhích người cũng không nổi.

Sát khí đập thẳng vào mặt, nàng mím môi nhìn y, định ngưng tụ chút sức lực trong cơ thể, nhưng tất cả chỉ là vô dụng.

Chẳng lẽ thật sự chết như vậy sao?

Có điều cũng không uổng, mấy năm nay, ở thế giới này, nàng thật sự hạnh phúc.

Chuyện cũ trong mấy năm qua nhanh chóng tràn về, nàng chợt cong khóe môi lộ ra nụ cười yếu ớt. Mắt thấy có người lao tới, ngay khi móng vuốt kia sắp đâm vào cơ thể nàng, liền hung hãn ập tới, xoay người bổ nhào lên thân thể nàng, ôm chặt nàng vào ngực.

Tiếp đó, một tiếng ‘phập’ vang lên, là tiếng móng vuốt đâm vào da thịt, người nọ cứng đờ, ở bên tai nàng nhẹ giọng nói: “Đồ ngốc, cứ tiếp tục giả chết không phải tốt rồi sao?”

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Quỷ oa oa
2 Quyển 1 - Chương 2: Quỳ xuống
3 Quyển 1 - Chương 3: Núi Tử Hà
4 Quyển 1 - Chương 4: Lên núi hái thuốc
5 Quyển 1 - Chương 5: Đoan Mộc Thần
6 Quyển 1 - Chương 6: Tiếng quỷ kêu trên núi Tử Hà
7 Quyển 1 - Chương 7: Ta là thúc thúc của ngươi
8 Quyển 1 - Chương 8: Cổ ngữ có câu
9 Quyển 1 - Chương 9: Cháu gái, cháu thật khéo tay!
10 Quyển 1 - Chương 10: Xoa bóp
11 Quyển 1 - Chương 11: Thịt?
12 Quyển 1 - Chương 12: Tiến vào núi Tử Hà
13 Quyển 1 - Chương 13: Đôi mắt màu tím
14 Quyển 1 - Chương 14: Lần đầu gặp mặt
15 Quyển 1 - Chương 15: Sụp đổ
16 Quyển 1 - Chương 16: Ta cõng ngươi
17 Quyển 1 - Chương 17: Đau chết gia!
18 Quyển 1 - Chương 18: Tam điện hạ
19 Quyển 1 - Chương 19: Lạc đường? Vứt bỏ?
20 Quyển 1 - Chương 20: Hội chùa ngày trung thu
21 Quyển 1 - Chương 21: Chiếm trước chỗ
22 Quyển 1 - Chương 22: Người thần bí xuất hiện
23 Quyển 1 - Chương 23: Nhân dịp trời tối rời đi
24 Quyển 1 - Chương 24: Hồ ly mắt xanh
25 Quyển 1 - Chương 25: Cản đường
26 Quyển 1 - Chương 26: Điềm Điềm, chạy mau!
27 Quyển 1 - Chương 27: Đồ ngốc, giả chết không phải tốt rồi sao?!
28 Quyển 1 - Chương 28: Phụ thân đuổi tới
29 Quyển 1 - Chương 29: Thêm một hồ ly mắt xanh
30 Quyển 1 - Chương 30: Con dấu hắc ngọc
31 Quyển 1 - Chương 31: Cháo
32 Quyển 1 - Chương 32: Làm mối?
33 Quyển 1 - Chương 33: Lưu Tiểu Thư
34 Quyển 1 - Chương 34: Không nói cho cháu
35 Quyển 1 - Chương 35: Chia ly (thượng)
36 Quyển 1 - Chương 36: Chia ly (Hạ)
37 Quyển 2 - Chương 1: Trở lại kinh thành
38 Quyển 2 - Chương 2: Chớp mắt đã mười năm
39 Quyển 2 - Chương 3: Kinh hồng thoáng qua
40 Quyển 2 - Chương 4: Hoàng Thượng tới
41 Quyển 2 - Chương 5: Trở lại kinh thành
42 Quyển 2 - Chương 6: Đoan Mộc Vương Phủ
43 Quyển 2 - Chương 7: Thúc mang cháu đi ngắm cảnh
44 Quyển 2 - Chương 8: Quân Tu Nhiễm hồi kinh
45 Quyển 2 - Chương 9: Gặp lại Phượng Lâu
46 Quyển 2 - Chương 10: Xuất chinh
47 Quyển 2 - Chương 11: Rước họa cũng vì tham ăn
48 Quyển 2 - Chương 12: Gặp lại
49 Quyển 2 - Chương 13: Xin phụ hoàng làm chủ
50 Quyển 2 - Chương 14: Tứ hôn
51 Quyển 2 - Chương 15: Tam điện hạ tới chơi
52 Quyển 2 - Chương 16: Phản công ngược lại
53 Quyển 2 - Chương 17: Nàng đút cho ta
54 Quyển 2 - Chương 18: Nhào đến hôn một cái
55 Quyển 2 - Chương 19: Khuê tú tràn ngập sảnh đường
56 Quyển 2 - Chương 20: Đánh công chúa
57 Quyển 2 - Chương 21: Trừng phạt
58 Quyển 2 - Chương 22: Án mạng
59 Quyển 2 - Chương 23: Đức phi cho mời
60 Quyển 2 - Chương 24: Huyết nhiễm Tuyên Đức Cung
61 Quyển 2 - Chương 25: Cầu phúc ở Lăng Vân Tự
62 Quyển 2 - Chương 26: Cả người ẩm ướt
63 Quyển 2 - Chương 27: Bị ám sát, nhảy vực
64 Quyển 2 - Chương 28: Nàng uống nhầm thuốc?
65 Quyển 2 - Chương 29: Cái chết của Thái Thiến
66 Quyển 2 - Chương 30: Đấu giá Trân Bảo các
67 Quyển 2 - Chương 31: Ăn cướp trước mặt mọi người
68 Quyển 2 - Chương 32: Giao Thành Mộng Tuyền ra!
69 Quyển 2 - Chương 33: Trong tử lao
70 Quyển 2 - Chương 34: Kẻ chết thay
71 Quyển 2 - Chương 35: Điên phi ở lãnh cung.
72 Quyển 2 - Chương 36: Gặp lại ở lãnh cung
73 Quyển 2 - Chương 37: Con trai của ai?
74 Quyển 2 - Chương 38: Không nhận
75 Quyển 2 - Chương 39: Chiến thắng trở về
76 Quyển 2 - Chương 40: Khiến cho người ta tâm tính phiền loạn
77 Quyển 2 - Chương 41: Hôn kỳ (ngày cưới)
78 Quyển 2 - Chương 42: Cuối cùng cũng phản công
79 Quyển 2 - Chương 43: Qua cầu rút ván.
80 Quyển 2 - Chương 44: Ban thưởng
81 Quyển 2 - Chương 45: Rời khỏi thành.
82 Quyển 2 - Chương 46: Hôn Kì sắp tới
83 Quyển 2 - Chương 47: Mùng 3 tháng 8.
84 Quyển 2 - Chương 48: Hôn Lễ
85 Quyển 2 - Chương 49: Vợ chồng đồng lòng.
86 Quyển 2 - Chương 50: Rời kinh
87 Quyển 3 - Chương 1: Ra biên cương
88 Quyển 3 - Chương 2: Ngàn dặm cầu hôn
89 Quyển 3 - Chương 3: Ân nhân cứu mạng
90 Quyển 3 - Chương 4: Yên lặng chờ gọi
91 Quyển 3 - Chương 5: Nhiếp chính vương cho mời
92 Quyển 3 - Chương 6: Tử sâm vương ở đâu?
93 Quyển 3 - Chương 7: Ninh Thanh
94 Quyển 3 - Chương 8: Xông qua biên giới
95 Quyển 3 - Chương 9: Khai chiến
96 Quyển 3 - Chương 10: Không dám giết
97 Quyển 3 - Chương 11: Quan tặc cấu kết
98 Quyển 3 - Chương 12: Đơn kiện
99 Quyển 3 - Chương 13: Cảnh thế tử đến
100 Quyển 3 - Chương 14: Áp giải hồi kinh
101 Quyển 3 - Chương 15: Thánh chỉ đến!
102 Quyển 3 - Chương 16: Điềm Điềm bị thương
103 Quyển 3 - Chương 17: Có con?
104 Quyển 3 - Chương 18: Môi giới
105 Quyển 3 - Chương 19: Hung khí trần gian
106 Quyển 3 - Chương 20: Thanh Già Quan
107 Quyển 3 - Chương 21: Hoạ thuỷ!
108 Quyển 3 - Chương 22: Đánh nhau to
109 Quyển 3 - Chương 23: Còn là người hay không?
110 Quyển 3 - Chương 24: Quét sạch lời đồn
111 Quyển 3 - Chương 25: Béo quá không tốt
112 Quyển 3 - Chương 26: Ninh Thanh trốn đi
113 Quyển 3 - Chương 27: Vợ chồng đoàn tụ
114 Quyển 3 - Chương 28: Bị cướp
115 Quyển 3 - Chương 29: Hạ sinh
116 Quyển 3 - Chương 30: Ninh Thanh về nhà
117 Quyển 3 - Chương 31: Ta thật sự là hiền thê lương mẫu
118 Quyển 3 - Chương 32: Ép buộc đến ép buộc đi
119 Quyển 3 - Chương 33: Huynh không phải do mẫu phi sinh
120 Quyển 3 - Chương 34: Nửa đường chen chân
121 Quyển 3 - Chương 35: Nguyện làm con trai Hiền phi
122 Quyển 3 - Chương 36: Trà
123 Quyển 3 - Chương 37: Thích khách
124 Quyển 3 - Chương 38: Phượng Lâu phản bội?
125 Quyển 3 - Chương 39: Bắt đầu tranh chấp
126 Quyển 3 - Chương 40: Phóng hỏa trong đêm
127 Quyển 3 - Chương 41: Tiểu Niệm Niệm
128 Quyển 3 - Chương 42: Phượng Lâu phát điên
129 Quyển 3 - Chương 43: Hai bè hát phối thật hay!
130 Quyển 3 - Chương 44: Huynh đệ như tay chân
131 Quyển 3 - Chương 45: Phượng Niệm nhận thân
132 Quyển 3 - Chương 46: Xung đột
133 Quyển 3 - Chương 47: Con riêng
134 Quyển 3 - Chương 48: Về trong sạch
135 Quyển 3 - Chương 49: Một nhà vô sỉ
136 Quyển 3 - Chương 50: Mời khách ăn điểm tâm
137 Quyển 3 - Chương 51: Đau bụng
138 Quyển 3 - Chương 52: Tiểu yêu nghiệt ra đời
139 Quyển 3 - Chương 53: Một nhà ba người
140 Quyển 3 - Chương 54: Vị thuốc cuối cùng
141 Quyển 3 - Chương 55: Đầy tháng
142 Quyển 3 - Chương 56: Bên cạnh quá ồn
143 Quyển 3 - Chương 57: Thiên Ma Cung mất trộm
144 Quyển 3 - Chương 58: Đại hôn, rời kinh
145 Quyển 4 - Chương 1: Lần đầu vào giang hồ
146 Quyển 4 - Chương 2: Cung chủ Thiên Ma cung
147 Quyển 4 - Chương 3: Đi săn
148 Quyển 4 - Chương 4: Tranh thủ thời gian
149 Quyển 4 - Chương 5: Kiểm tra
Chapter

Updated 149 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Quỷ oa oa
2
Quyển 1 - Chương 2: Quỳ xuống
3
Quyển 1 - Chương 3: Núi Tử Hà
4
Quyển 1 - Chương 4: Lên núi hái thuốc
5
Quyển 1 - Chương 5: Đoan Mộc Thần
6
Quyển 1 - Chương 6: Tiếng quỷ kêu trên núi Tử Hà
7
Quyển 1 - Chương 7: Ta là thúc thúc của ngươi
8
Quyển 1 - Chương 8: Cổ ngữ có câu
9
Quyển 1 - Chương 9: Cháu gái, cháu thật khéo tay!
10
Quyển 1 - Chương 10: Xoa bóp
11
Quyển 1 - Chương 11: Thịt?
12
Quyển 1 - Chương 12: Tiến vào núi Tử Hà
13
Quyển 1 - Chương 13: Đôi mắt màu tím
14
Quyển 1 - Chương 14: Lần đầu gặp mặt
15
Quyển 1 - Chương 15: Sụp đổ
16
Quyển 1 - Chương 16: Ta cõng ngươi
17
Quyển 1 - Chương 17: Đau chết gia!
18
Quyển 1 - Chương 18: Tam điện hạ
19
Quyển 1 - Chương 19: Lạc đường? Vứt bỏ?
20
Quyển 1 - Chương 20: Hội chùa ngày trung thu
21
Quyển 1 - Chương 21: Chiếm trước chỗ
22
Quyển 1 - Chương 22: Người thần bí xuất hiện
23
Quyển 1 - Chương 23: Nhân dịp trời tối rời đi
24
Quyển 1 - Chương 24: Hồ ly mắt xanh
25
Quyển 1 - Chương 25: Cản đường
26
Quyển 1 - Chương 26: Điềm Điềm, chạy mau!
27
Quyển 1 - Chương 27: Đồ ngốc, giả chết không phải tốt rồi sao?!
28
Quyển 1 - Chương 28: Phụ thân đuổi tới
29
Quyển 1 - Chương 29: Thêm một hồ ly mắt xanh
30
Quyển 1 - Chương 30: Con dấu hắc ngọc
31
Quyển 1 - Chương 31: Cháo
32
Quyển 1 - Chương 32: Làm mối?
33
Quyển 1 - Chương 33: Lưu Tiểu Thư
34
Quyển 1 - Chương 34: Không nói cho cháu
35
Quyển 1 - Chương 35: Chia ly (thượng)
36
Quyển 1 - Chương 36: Chia ly (Hạ)
37
Quyển 2 - Chương 1: Trở lại kinh thành
38
Quyển 2 - Chương 2: Chớp mắt đã mười năm
39
Quyển 2 - Chương 3: Kinh hồng thoáng qua
40
Quyển 2 - Chương 4: Hoàng Thượng tới
41
Quyển 2 - Chương 5: Trở lại kinh thành
42
Quyển 2 - Chương 6: Đoan Mộc Vương Phủ
43
Quyển 2 - Chương 7: Thúc mang cháu đi ngắm cảnh
44
Quyển 2 - Chương 8: Quân Tu Nhiễm hồi kinh
45
Quyển 2 - Chương 9: Gặp lại Phượng Lâu
46
Quyển 2 - Chương 10: Xuất chinh
47
Quyển 2 - Chương 11: Rước họa cũng vì tham ăn
48
Quyển 2 - Chương 12: Gặp lại
49
Quyển 2 - Chương 13: Xin phụ hoàng làm chủ
50
Quyển 2 - Chương 14: Tứ hôn
51
Quyển 2 - Chương 15: Tam điện hạ tới chơi
52
Quyển 2 - Chương 16: Phản công ngược lại
53
Quyển 2 - Chương 17: Nàng đút cho ta
54
Quyển 2 - Chương 18: Nhào đến hôn một cái
55
Quyển 2 - Chương 19: Khuê tú tràn ngập sảnh đường
56
Quyển 2 - Chương 20: Đánh công chúa
57
Quyển 2 - Chương 21: Trừng phạt
58
Quyển 2 - Chương 22: Án mạng
59
Quyển 2 - Chương 23: Đức phi cho mời
60
Quyển 2 - Chương 24: Huyết nhiễm Tuyên Đức Cung
61
Quyển 2 - Chương 25: Cầu phúc ở Lăng Vân Tự
62
Quyển 2 - Chương 26: Cả người ẩm ướt
63
Quyển 2 - Chương 27: Bị ám sát, nhảy vực
64
Quyển 2 - Chương 28: Nàng uống nhầm thuốc?
65
Quyển 2 - Chương 29: Cái chết của Thái Thiến
66
Quyển 2 - Chương 30: Đấu giá Trân Bảo các
67
Quyển 2 - Chương 31: Ăn cướp trước mặt mọi người
68
Quyển 2 - Chương 32: Giao Thành Mộng Tuyền ra!
69
Quyển 2 - Chương 33: Trong tử lao
70
Quyển 2 - Chương 34: Kẻ chết thay
71
Quyển 2 - Chương 35: Điên phi ở lãnh cung.
72
Quyển 2 - Chương 36: Gặp lại ở lãnh cung
73
Quyển 2 - Chương 37: Con trai của ai?
74
Quyển 2 - Chương 38: Không nhận
75
Quyển 2 - Chương 39: Chiến thắng trở về
76
Quyển 2 - Chương 40: Khiến cho người ta tâm tính phiền loạn
77
Quyển 2 - Chương 41: Hôn kỳ (ngày cưới)
78
Quyển 2 - Chương 42: Cuối cùng cũng phản công
79
Quyển 2 - Chương 43: Qua cầu rút ván.
80
Quyển 2 - Chương 44: Ban thưởng
81
Quyển 2 - Chương 45: Rời khỏi thành.
82
Quyển 2 - Chương 46: Hôn Kì sắp tới
83
Quyển 2 - Chương 47: Mùng 3 tháng 8.
84
Quyển 2 - Chương 48: Hôn Lễ
85
Quyển 2 - Chương 49: Vợ chồng đồng lòng.
86
Quyển 2 - Chương 50: Rời kinh
87
Quyển 3 - Chương 1: Ra biên cương
88
Quyển 3 - Chương 2: Ngàn dặm cầu hôn
89
Quyển 3 - Chương 3: Ân nhân cứu mạng
90
Quyển 3 - Chương 4: Yên lặng chờ gọi
91
Quyển 3 - Chương 5: Nhiếp chính vương cho mời
92
Quyển 3 - Chương 6: Tử sâm vương ở đâu?
93
Quyển 3 - Chương 7: Ninh Thanh
94
Quyển 3 - Chương 8: Xông qua biên giới
95
Quyển 3 - Chương 9: Khai chiến
96
Quyển 3 - Chương 10: Không dám giết
97
Quyển 3 - Chương 11: Quan tặc cấu kết
98
Quyển 3 - Chương 12: Đơn kiện
99
Quyển 3 - Chương 13: Cảnh thế tử đến
100
Quyển 3 - Chương 14: Áp giải hồi kinh
101
Quyển 3 - Chương 15: Thánh chỉ đến!
102
Quyển 3 - Chương 16: Điềm Điềm bị thương
103
Quyển 3 - Chương 17: Có con?
104
Quyển 3 - Chương 18: Môi giới
105
Quyển 3 - Chương 19: Hung khí trần gian
106
Quyển 3 - Chương 20: Thanh Già Quan
107
Quyển 3 - Chương 21: Hoạ thuỷ!
108
Quyển 3 - Chương 22: Đánh nhau to
109
Quyển 3 - Chương 23: Còn là người hay không?
110
Quyển 3 - Chương 24: Quét sạch lời đồn
111
Quyển 3 - Chương 25: Béo quá không tốt
112
Quyển 3 - Chương 26: Ninh Thanh trốn đi
113
Quyển 3 - Chương 27: Vợ chồng đoàn tụ
114
Quyển 3 - Chương 28: Bị cướp
115
Quyển 3 - Chương 29: Hạ sinh
116
Quyển 3 - Chương 30: Ninh Thanh về nhà
117
Quyển 3 - Chương 31: Ta thật sự là hiền thê lương mẫu
118
Quyển 3 - Chương 32: Ép buộc đến ép buộc đi
119
Quyển 3 - Chương 33: Huynh không phải do mẫu phi sinh
120
Quyển 3 - Chương 34: Nửa đường chen chân
121
Quyển 3 - Chương 35: Nguyện làm con trai Hiền phi
122
Quyển 3 - Chương 36: Trà
123
Quyển 3 - Chương 37: Thích khách
124
Quyển 3 - Chương 38: Phượng Lâu phản bội?
125
Quyển 3 - Chương 39: Bắt đầu tranh chấp
126
Quyển 3 - Chương 40: Phóng hỏa trong đêm
127
Quyển 3 - Chương 41: Tiểu Niệm Niệm
128
Quyển 3 - Chương 42: Phượng Lâu phát điên
129
Quyển 3 - Chương 43: Hai bè hát phối thật hay!
130
Quyển 3 - Chương 44: Huynh đệ như tay chân
131
Quyển 3 - Chương 45: Phượng Niệm nhận thân
132
Quyển 3 - Chương 46: Xung đột
133
Quyển 3 - Chương 47: Con riêng
134
Quyển 3 - Chương 48: Về trong sạch
135
Quyển 3 - Chương 49: Một nhà vô sỉ
136
Quyển 3 - Chương 50: Mời khách ăn điểm tâm
137
Quyển 3 - Chương 51: Đau bụng
138
Quyển 3 - Chương 52: Tiểu yêu nghiệt ra đời
139
Quyển 3 - Chương 53: Một nhà ba người
140
Quyển 3 - Chương 54: Vị thuốc cuối cùng
141
Quyển 3 - Chương 55: Đầy tháng
142
Quyển 3 - Chương 56: Bên cạnh quá ồn
143
Quyển 3 - Chương 57: Thiên Ma Cung mất trộm
144
Quyển 3 - Chương 58: Đại hôn, rời kinh
145
Quyển 4 - Chương 1: Lần đầu vào giang hồ
146
Quyển 4 - Chương 2: Cung chủ Thiên Ma cung
147
Quyển 4 - Chương 3: Đi săn
148
Quyển 4 - Chương 4: Tranh thủ thời gian
149
Quyển 4 - Chương 5: Kiểm tra
footer(); ?>