Chương 3: Bộ mặt thật

Một câu nói của Thiên Thư làm hy vọng trong hắn bùng lên. Hắn đang cực kỳ sung mãn vì có thêm quyết tâm nhưng rồi lại hụt hẫng khi hắn nhớ mẹ hắn từng nói:

- ‘Tu luyện hồn lực cực khó! Nếu không khống chế được tốt sẽ bị linh hồn câu diệt, với cả khi bắt đầu tu luyện cần có thiên phú về hồn lực cực cao.’

- Ta không có hồn lực mạnh lúc kiểm tra viên đá kiểm tra còn không phát ra tia sáng nào. Thiên Thư ngươi ác quá, ngươi biết là ta không có cơ hội thì đừng gieo thêm hy vọng nữa chứ!

- Ngươi lúc đấy khác và ngươi bây giờ khác.

- Linh hồn ngươi xuyên không vào cơ thể này, cộng với chỉ cần tìm được đủ nguyên liệu ta có thể giúp ngươi dung hợp với linh hồn của chủ nhân trước đây của cơ thể này, nếu thành công có thể giúp ngươi có hồn lực mạnh khởi đầu mạnh gấp đôi, có thể gấp 3 người thường.

Thiên Thư đáp lại làm hắn tràn đầy nhiệt huyết.

- Được! Nếu có cơ hội ta đương nhiên sẽ không làm phế vật. Vậy nguyên liệu cần thiết là gì thế? Ta sẽ đi tìm, ta không thể làm phế vật được! – Hắn đặt quyết tâm.

- Luyện hồn thảo, hồn tinh thú 100 năm( hồn lực của thú tu luyện 100 năm được đúc kết trong thú hồn gọi là hồn tinh), đủ năm loại đá ngũ hành, hồn thiên chi, huyết linh hoa,…Tìm đủ thì gọi ta, ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi kiếp phế vật.

- Thoát khỏi kiếp phế vật đúng là điều ta mong ước từ kiếp trước, nhưng mấy loại trên cũng đắt quá rồi. – Nghe xong, hắn thấy nghèo là một cái tội.

- Chả nhẽ, ta mặt dày đi xin tiền mẹ? Mà thôi, mặt dày mới tán gái được, tập dần vậy! – Hắn tự bào chữa cho mình.

Dứt lời, hắn tự dưng nhớ ra một điều cực kỳ lạ thường, hắn chịu được hắn liền hỏi:

- Không phải ngươi chỉ là một bảo vật thôi sao? Làm sao ngươi có thể giúp được ta?

- Một bảo vật có linh trí và sức mạnh thì sẽ thừa sức giúp một tên nhóc phế vật như ngươi. – Thiên Thư đáp lại.

- Linh trí và sức mạnh, bảo vật nào cũng có sao? Hay chỉ riêng ngươi?

- Cái ngươi hỏi đấy… lúc nào ngươi có được sức mạnh đủ to lớn thì sẽ tự biết. Còn bây giờ, với đẳng cấp này của ngươi không nên biết nhiều chỉ tổn hại ngươi thôi. – Câu nói của Thiên Thư chứa đầy mùi chê bai hắn.

Quân Huyền hắn đương nhiên biết Thiên Thư chê hắn nhưng Thiên Thư đang nói đúng sự thật mà, thực lực hắn còn quá nhỏ bé nên hắn chỉ tức giận ngầm trong bụng.

Nghe Thiên Thư nói hắn thử suy đoán một vài thứ nhưng rồi liền gạt bỏ ngay:

- Không nghĩ nữa! Không nghĩ nữa! Nghĩ nữa là chỉ tổn đau đầu ta hơn thôi. Giờ ta phải ra phố xem đã, trước giờ chỉ thấy trên TV giờ được xem thực rồi. – Nghĩ đến đây, hắn mỉm cười tươi rồi mở cửa bước ra ngoài.

Và rồi, hắn đi xuống dưới lầu và đi ra ngoài tửu lầu của mẹ hắn. Hắn ra ngoài phố, nhưng khung cảnh trước mắt hắn không phải là một cảnh tráng lệ, nguy nga, huy hoàng như thành phố lớn, mà nơi đây chỉ là một trấn nhỏ đông đúc người với những bộ quần áo cổ trang.

Dù chỉ là một trấn nhỏ, nhưng cũng đủ làm thỏa trí tò mò của hắn bao lâu chỉ được xem phim đọc truyện tranh mà bây giờ được xem ngoài đời thật. Hắn vừa đi vừa ngắm than lên ‘Gái thời này đúng xinh và trắng thật, nếu được … sẽ có một ngày ta sẽ cho tất cả tử cung nữ nhân nơi đây đều chứa qua cuộc chiến với ta.’

Đang định ngắm gái tiếp thì hắn lại thấy có đồ ăn gì đó có chút lạ, có chút quen nên hắn liền mua ăn thử.

Mua xong, hai tay hắn cầm hai xiên hồ lô đường vừa ăn vừa đi ngắm gái mãi đến tối hắn mới nhớ ra:

- Chết thật rồi, ta chưa xin tiền mẹ mua đồ Thiên Thử bảo. Nếu muốn có gái theo thì phải có sức mạnh hút gái mới được.

‘Ọc… ọc… ọc…’ tiếng bụng hắn đánh trống vang lên sau một ngày lượn lờ ngoài phố.

- Thôi về nhà ăn đã, mai ta đi kiếm đồ vậy. - Hắn tự nhủ khi thấy bụng kêu.

Về đến ‘Vân hương lầu’, hắn mới để ý kĩ thì ra tửu lầu nhà hắn cũng thuộc dạng khá giả trong Phương trấn này rồi.

Tửu lầu hai tầng, đến tối rồi mà vẫn còn đông khách, nhưng dù đông khách thì mẹ hắn cũng không cần động tay, động chân bưng đồ vì nhà hắn có người làm.

Còn mẹ hắn thì chỉ việc đứng trên quản lí. Bên dưới, có các tì nữ làm việc, ngay cả ở cửa ra vào cũng có hai thị vệ đứng canh. Nhìn như thế, Quân Huyền liền gật gù suy đoán: ‘Địa vị của mẹ hắn trong trấn này cũng không nhỏ đâu’. Không chần chừ nữa, hắn đi vào nhà. Nhưng vừa đến trước cửa thì hai hộ vệ cũng cúi đầu thưa:

- Thiếu gia đã về. – Qua câu chào kia đã làm địa vị của hắn trong mắt khách tôn cao lên không ít.

Vừa nghe thấy câu chào đấy, đám bạn hắn đến ăn trực liền nhìn ra xem thử. Vì sao gọi là ăn trực? Vì đám bạn lấy cớ muốn đến xem hắn như nào và giả bộ ngồi chờ kêu đói tại quán mẹ hắn để mẹ hắn tiếp đãi. Đã là bạn của con trai, ai nỡ đuổi trước mặt khách? Cũng vì lẽ đó mà Linh Vân đành gọi đồ cho bọn nó ăn.

Đúng là vừa đến ăn trực, còn khiến quán mật một bàn nữa. Cái này gọi là bạn bè sao? Bạn thì không, bè thì có!

- Gọi ta là bạn, thế mà lúc ta vào động bị ngất cả lũ chạy đi, không ai vào xem, không ai thèm báo người lớn phải để mẹ ta tự tìm. Đáng hận mà! ( kí ức từ Thiên Thư đưa)

- Vốn tưởng thân thiết ra sao! Hóa ra, tên Quân Huyền kiếp trước này là cái mỏ vàng cho bọn hắn đào à? Dù sao ta cũng là chủ cơ thể này vậy để ta giúp ngươi nhìn rõ bộ mặt bọn nó rồi ra đi thanh thản vậy!

Hắn bước vào, đám bạn kia thấy vậy liền đeo mặt nạ giả dối lên rồi buông thức ăn xuống chạy đến chỗ hắn hỏi han liên tục:

- Quân Huyền ngươi không sao chứ?

- Ngươi thật sự có thể đi lại rồi sao?

- Ngươi mà cứ ngất như vậy, ta lo chết mất.

Hắn thấy vậy liền vỗ vai một nam tử rồi trả lời qua loa:

- Ta không sao, ta không sao.

Rồi đột nhiên hắn lướt mắt qua một lượt dừng lại mở một thiếu nữ áo trắng - người mà Quân Huyền kiếp trước thích và muốn thể hiên lấy lòng. Nhìn nàng Quân Huyền thở dài với suy nghĩ:

- Cô ta cũng bình thường mà, còn kém xa mẹ ta nữa. Tên Quân Huyền kia có mắt thẩm mĩ kém vậy à? Sống cạnh mỹ nữ mà không biết hưởng lại đi tìm hoa cứt lợn để chơi!

Hắn vừa nghĩ xog liền biến khuôn mặt nghiêm túc rồi nhờ lũ bạn BÈ gọi mẹ hắn vào phòng hắn. Hắn có chuyện muốn báo với mọi người.

Khi các ‘bạn’ hắn đã đến đủ cùng mẹ hắn thì hắn đang ngồi đột nhiên trên ghê liền đứng dậy nói:

- Mẹ con có lỗi với mẹ!

Linh Vân nghe thế liền ngạc nhiên rồi vội vàng đáp lại hắn:

- Con đâu có lỗi gì sao phải xin lỗi ta?

- Vì con không thể tu luyện được nữa. – Hắn giả bộ mà cứ như thật, chưa để mẹ hắn đáp lại hắn liền chuyển đến mục tiêu.

- Ta đã không thể tu luyện được nữa rồi, từ giờ ta chỉ là một phế nhân thôi. Các cậu có chấp nhận chơi làm bằng hữu cùng với một phế nhân như ta không?

Mẹ hắn im lặng không nói gì đứng đơ như một pho tượng. Còn lũ bạn nghe câu hắn hỏi liền thầm nhau truyền tai nhau:

- Nó phế rồi kìa.

- Ừ, tao biết mà. Nó tỉnh dậy đã là kỳ tích rồi, không phế sao được.

- Thế giờ chúng ta phải làm sao?

- Còn làm sao nữa, có một thế lực ngang với Vân Hương Lâu đó là Diệp gia.

- Ý ngươi là chúng ta đi theo con trai của Diệp gia chủ sao?

- Đúng thế, vì nó có chút háo sắc nên Yến Vũ lo được, chúng ta cứ đi theo thôi, dù sao con trai nhà đấy cũng tốt hơn thằng phế, nhà cũng giàu nữa. – Yến Vũ ở đây ám chỉ cô gái Quân Huyền kiếp trước thích.

Đám bạn hắn thi nhau truyền tai giải pháp để chuyển mỏ đào, sau một hồi bọn bạn Quân Huyền mới quay lại đáp:

- Chuyển mày hỏi hệ trọng quá, tao chưa trả lời ngay được.

- Đúng, tao cần suy nghĩ một chút mà có việc quan trọng, ta phải về trước. Nãy giờ đến đây chơi cũng lâu rồi, mẹ tao chắc lo lắm.

Rồi như thế 3 nam 2 nữ cùng đi ra ngoài trước khi đi ra bạch y thiếu nữ - Yến Vũ nhìn hắn cười nhếch mép rồi mới đi ra hẳn.

Quân Huyền nhìn đám bạn lộ bản chất thì liền cười mỉm gian tà và nghĩ thầm:

- Anh đây đọc tiểu thuyết tu tiên nhiều hơn tuổi đời bố mẹ các chú đấy, cái trò đào mỏ này anh phất tay diễn nhẹ cái là lộ ngay bộ mặt ra ấy mà.

Bây giờ, hắn mới để ý đến người mẹ của mình không biết từ bao giờ hai dòng lệ từ mắt mẹ hắn chảy ra không ngừng, tay thì che miệng để tiếng khóc không kêu lên.

Quân Huyền thấy vậy liền chạy ra ôm trầm lấy mẹ hắn, dùng đôi tay lau hai dòng lệ, miệng lắp bắp không ra hết câu:

- Mẹ… mẹ …mẹ… m…m

Chưa nói hết thì đột nhiên mẹ hắn nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy tình thương rồi nhẹ nhàng nói:

- Yên tâm! Mẹ không sao, chỉ có chút hơi hụt hẫng. Dù con có ra sao, không tu luyện được, phế nhân đi chăng nữa… thì con mãi là con của Linh Vân ta. Từ bây giờ, con hãy ở trong Vân Hương Lâu này đừng đi ra ngoài, con ra ngoài sẽ bị người ta làm khó vì không có tu vi còn con ở đây mẹ sẽ bảo vệ con.

Đến bây giờ hắn mới hiểu, chỉ có cha mẹ mới yêu thương hắn thật lòng còn những người ngoài kia chỉ là có qua có lại, nếu ngu ngơ còn thành mỏ đào. Hắn mỉm cười hạnh phúc đáp lại một câu gây sốc cực kỳ:

- Mẹ! Thật ra, con không bị phế.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Không
2 Chương 2: Cảnh giới
3 Chương 3: Bộ mặt thật
4 Chương 4: Cảnh đẹp tuyệt thế giai nhân
5 Chương 5: Ánh sáng kỳ lạ
6 Chương 6: Chết? Ta không thể!
7 Chương 7: Linh hồn quang sắc!?...Sức mạnh áp đảo vạn giới?
8 Chương 8: Hồn tu...Cơ duyên được học hỏi
9 Chương 9: Thượng cổ công pháp!... Võ hồn thú hai
10 Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm
11 Chương 11: Gặp nạn
12 Chương 12: Thoát nguy
13 Chương 13: Tiên Phượng
14 Chương 14: Thoát nạn
15 Chương 15: Hỏa Vương Xà Thiên
16 Chương 16: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Đầu)
17 Chương 17: Thu Phục Hồi Thú Đầu (Hồi Giữa)
18 Chương 18: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Kết)
19 Chương 19: Ma Thần
20 Chương 20: Hiển Uy
21 Chương 21: Mỹ phụ cứu nguy
22 Chương 22: Chuẩn Bị Lên Đế Đô
23 Chương 23: Lên đế đô
24 Chương 24: Rắc rối tìm tới
25 Chương 25: Phó viện trưởng
26 Chương 26: Phẫn nộ - Hắc y nhân
27 Chương 27: Thiên lão
28 Chương 28: Thân phận thần bí
29 Chương 29: Nhập luyện đan môn
30 Chương 30: Thanh Thúy học tỷ
31 Chương 31: Không chỉ một mình ngươi nha!
32 Chương 32: Trang bức thần nhãn
33 Chương 33: Thánh chiến
34 Chương 34: Thanh tâm đan
35 Chương 35: Phòng ta
36 Chương 36: Hoàn mỹ đan thành phế đan?
37 Chương 37: Máu mũi không ngừng tuôn
38 Chương 38: Hồn kỹ
39 Chương 39: Đột phá
40 Chương 40: Ta muốn luyện đan nhị phẩm!
41 Chương 41: Đan thành - Tụ huyền trận
42 Chương 42: Nhân Huyền Cảnh
43 Chương 43: Hồn kỹ tiểu thành
44 Chương 44: Một đấu tất cả!
45 Chương 45: Bế quan
46 Chương 46: Đánh đổi
47 Chương 47: Tiến vào Huyền Cảnh
48 Chương 48: Gặp cường địch
49 Chương 49: Giết yêu thú - Gặp ma nữ
50 Chương 50: Liễu Kim Phượng
51 Chương 51: Thân phận
52 Chương 52: Bản đồ - Qua phòng ta được không?
53 Chương 53: Giúp nữ thần đột phá - Linh Nhi tan biến
54 Chương 54: Hi vọng - Đấu yêu thú
55 Chương 55: Nhất kích thiểm sát
56 Chương 56: Ngươi cũng có phần xinh đẹp đó
57 Chương 57: Nữ thần gặp nguy
58 Chương 58: Là ai?
59 Chương 59: Quân Huyền xuất thủ
60 Chương 60: Linh thảo tam cấp
61 Chương 61: Đoạt xá
62 Chương 62: Đột phá liên tục
63 Chương 63: Tổ đội thành lập
64 Chương 64: Huyền cảnh kết thúc
65 Chương 65: Ai nói ta chỉ có một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp?
66 Chương 66: Tuyên bố kết quả
67 Chương 67: Hồn hệ mở tiệc
68 Chương 68: Viên tinh thạch thú thứ ba?
69 Chương 69: Tiểu Ly ngộ tính
70 Chương 70: Ngũ đại cường giả
71 Chương 71: Vân Lam đột phá
72 Chương 72: Luyện đan thất bại
73 Chương 73: Tân sinh đại chiến
74 Chương 74: Long đầu bí ẩn
75 Chương 75: Tiêu Huyền
76 Chương 76: Luyện thể?
77 Chương 77: Chấn động toàn trường
78 Chương 78: Tân sinh đệ nhất học viện
79 Chương 79: Một chưởng!
80 Chương 80: Đấu Vương Chung
81 Chương 81: Chiến địa huyền
82 Chương 82: Kiếm hồn
83 Chương 83: Thắng bại rõ ràng
84 Chương 84: Ta còn là một luyện đan sư
85 Chương 85: Thần kỳ đan dược
86 Chương 86: Lão nhân thần bí
87 Chương 87: Tiểu Ly cơ duyên
88 Chương 88: Thánh Giả Chi Địa
89 Chương 89: Rời học viện
90 Chương 90: Tứ cấp yêu thú
91 Chương 91: Một con cá?
92 Chương 92: Hồn thú khế ước
93 Chương 93: Thôn Hồn Quyết tầng thứ hai
94 Chương 94: Hay ta cũng đi làm tướng cướp nhỉ?
95 Chương 95: Muốn chặt tay ta?
96 Chương 96: Cứu người vì tiền?
97 Chương 97: Chi nhánh
98 Chương 98: Tam cấp yêu thú
99 Chương 99: Tiểu Viêm hiển uy
100 Chương 100: Dị hỏa vị trí
101 Chương 101: Long Ca quá khứ
102 Chương 102: Tiến vào thành
103 Chương 103: Gia nhập thành - Mị lực của yêu hồ
104 Chương 104: Tiến vào bảo khố
105 Chương 105: Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết
106 Chương 106: Diễn kịch
107 Chương 107: Ngọc Lệ Huyết Viêm, Thất Tinh Quả
108 Chương 108: Chí cực huyền băng
109 Chương 109: Luyện hóa dị hỏa
110 Chương 110: Thành công !
111 Chương 111: Trốn chạy
112 Chương 112: Hồng y thiếu nữ
113 Chương 113: Tô Hồng Ngọc - Tô gia
114 Chương 114: Thiên cấp bảo vật
115 Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt
116 Chương 116: Tranh đồ Vì mỹ nhân
117 Chương 117: Đấu giá kết thúc
118 Chương 118: Mai Hoa Kiếm Pháp, ta truyền cho nàng
119 Chương 119: Một tuần luyện tập
120 Chương 120: Nhận đồ đệ
121 Chương 121: Tông tộc tỉ thí
122 Chương 122: Kinh thiên nhất kiếm
123 Chương 123: Biến cố
124 Chương 124: Vương gia ý đồ
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Không
2
Chương 2: Cảnh giới
3
Chương 3: Bộ mặt thật
4
Chương 4: Cảnh đẹp tuyệt thế giai nhân
5
Chương 5: Ánh sáng kỳ lạ
6
Chương 6: Chết? Ta không thể!
7
Chương 7: Linh hồn quang sắc!?...Sức mạnh áp đảo vạn giới?
8
Chương 8: Hồn tu...Cơ duyên được học hỏi
9
Chương 9: Thượng cổ công pháp!... Võ hồn thú hai
10
Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm
11
Chương 11: Gặp nạn
12
Chương 12: Thoát nguy
13
Chương 13: Tiên Phượng
14
Chương 14: Thoát nạn
15
Chương 15: Hỏa Vương Xà Thiên
16
Chương 16: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Đầu)
17
Chương 17: Thu Phục Hồi Thú Đầu (Hồi Giữa)
18
Chương 18: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Kết)
19
Chương 19: Ma Thần
20
Chương 20: Hiển Uy
21
Chương 21: Mỹ phụ cứu nguy
22
Chương 22: Chuẩn Bị Lên Đế Đô
23
Chương 23: Lên đế đô
24
Chương 24: Rắc rối tìm tới
25
Chương 25: Phó viện trưởng
26
Chương 26: Phẫn nộ - Hắc y nhân
27
Chương 27: Thiên lão
28
Chương 28: Thân phận thần bí
29
Chương 29: Nhập luyện đan môn
30
Chương 30: Thanh Thúy học tỷ
31
Chương 31: Không chỉ một mình ngươi nha!
32
Chương 32: Trang bức thần nhãn
33
Chương 33: Thánh chiến
34
Chương 34: Thanh tâm đan
35
Chương 35: Phòng ta
36
Chương 36: Hoàn mỹ đan thành phế đan?
37
Chương 37: Máu mũi không ngừng tuôn
38
Chương 38: Hồn kỹ
39
Chương 39: Đột phá
40
Chương 40: Ta muốn luyện đan nhị phẩm!
41
Chương 41: Đan thành - Tụ huyền trận
42
Chương 42: Nhân Huyền Cảnh
43
Chương 43: Hồn kỹ tiểu thành
44
Chương 44: Một đấu tất cả!
45
Chương 45: Bế quan
46
Chương 46: Đánh đổi
47
Chương 47: Tiến vào Huyền Cảnh
48
Chương 48: Gặp cường địch
49
Chương 49: Giết yêu thú - Gặp ma nữ
50
Chương 50: Liễu Kim Phượng
51
Chương 51: Thân phận
52
Chương 52: Bản đồ - Qua phòng ta được không?
53
Chương 53: Giúp nữ thần đột phá - Linh Nhi tan biến
54
Chương 54: Hi vọng - Đấu yêu thú
55
Chương 55: Nhất kích thiểm sát
56
Chương 56: Ngươi cũng có phần xinh đẹp đó
57
Chương 57: Nữ thần gặp nguy
58
Chương 58: Là ai?
59
Chương 59: Quân Huyền xuất thủ
60
Chương 60: Linh thảo tam cấp
61
Chương 61: Đoạt xá
62
Chương 62: Đột phá liên tục
63
Chương 63: Tổ đội thành lập
64
Chương 64: Huyền cảnh kết thúc
65
Chương 65: Ai nói ta chỉ có một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp?
66
Chương 66: Tuyên bố kết quả
67
Chương 67: Hồn hệ mở tiệc
68
Chương 68: Viên tinh thạch thú thứ ba?
69
Chương 69: Tiểu Ly ngộ tính
70
Chương 70: Ngũ đại cường giả
71
Chương 71: Vân Lam đột phá
72
Chương 72: Luyện đan thất bại
73
Chương 73: Tân sinh đại chiến
74
Chương 74: Long đầu bí ẩn
75
Chương 75: Tiêu Huyền
76
Chương 76: Luyện thể?
77
Chương 77: Chấn động toàn trường
78
Chương 78: Tân sinh đệ nhất học viện
79
Chương 79: Một chưởng!
80
Chương 80: Đấu Vương Chung
81
Chương 81: Chiến địa huyền
82
Chương 82: Kiếm hồn
83
Chương 83: Thắng bại rõ ràng
84
Chương 84: Ta còn là một luyện đan sư
85
Chương 85: Thần kỳ đan dược
86
Chương 86: Lão nhân thần bí
87
Chương 87: Tiểu Ly cơ duyên
88
Chương 88: Thánh Giả Chi Địa
89
Chương 89: Rời học viện
90
Chương 90: Tứ cấp yêu thú
91
Chương 91: Một con cá?
92
Chương 92: Hồn thú khế ước
93
Chương 93: Thôn Hồn Quyết tầng thứ hai
94
Chương 94: Hay ta cũng đi làm tướng cướp nhỉ?
95
Chương 95: Muốn chặt tay ta?
96
Chương 96: Cứu người vì tiền?
97
Chương 97: Chi nhánh
98
Chương 98: Tam cấp yêu thú
99
Chương 99: Tiểu Viêm hiển uy
100
Chương 100: Dị hỏa vị trí
101
Chương 101: Long Ca quá khứ
102
Chương 102: Tiến vào thành
103
Chương 103: Gia nhập thành - Mị lực của yêu hồ
104
Chương 104: Tiến vào bảo khố
105
Chương 105: Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết
106
Chương 106: Diễn kịch
107
Chương 107: Ngọc Lệ Huyết Viêm, Thất Tinh Quả
108
Chương 108: Chí cực huyền băng
109
Chương 109: Luyện hóa dị hỏa
110
Chương 110: Thành công !
111
Chương 111: Trốn chạy
112
Chương 112: Hồng y thiếu nữ
113
Chương 113: Tô Hồng Ngọc - Tô gia
114
Chương 114: Thiên cấp bảo vật
115
Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt
116
Chương 116: Tranh đồ Vì mỹ nhân
117
Chương 117: Đấu giá kết thúc
118
Chương 118: Mai Hoa Kiếm Pháp, ta truyền cho nàng
119
Chương 119: Một tuần luyện tập
120
Chương 120: Nhận đồ đệ
121
Chương 121: Tông tộc tỉ thí
122
Chương 122: Kinh thiên nhất kiếm
123
Chương 123: Biến cố
124
Chương 124: Vương gia ý đồ
footer(); ?>