Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm

Nhưng gạt bỏ suy nghĩ vu vơ qua một bên, gương mặt mỹ nhân của Linh Vân lại trở nên nghiêm túc, lo lắng rồi nói:

- Sao con có thể đến nơi nguy hiểm thế được? Con vừa tỉnh lại, người con đang cực kỳ yếu.

- Không chỉ như thế, Khôn Lâm Chi Sâm toàn thú dữ với tu vi cao, đến ta còn có chút không dám động mà con không có hồn lực tiến vào sao có thể giữ an toàn được? – Linh Vân vội ngăn hắn lại, vì thật sự nàng không muốn hắn liều mạng tu luyện như thế.

Khôn Lâm Chi Sâm đâu phải nơi có thể mang ra nói đùa?

Nó cực kỳ nguy hiểm. Riêng bên ngoài thì đã có những cự thế mấy trăm năm đến ở, hay thú dữ tu vi 10 năm, 20 năm không phải là hiếm gặp.

Bên ngoài Khôn Lâm Chi Sâm đã nguy hiểm thế thì bên trong nó sẽ khủng bố như nào?

Khủng bố? Đang nói quá sao? Không! Hoàn toàn không nói quá!

Bên trong nó cực kỳ khủng bố, cự thú nghìn năm hay mấy nghìn năm không phải là hiếm chút nào.

Điều chứng minh rõ nhất là Linh Vân – dù là huyền cảnh cường giả nhưng đến nàng cũng không dám vào quá sâu của sơn lâm, nói chi Quân Huyền, một thân tu vi không có.

Quân Huyền hắn tu vi không có? Bảo vật bảo vệ cũng không có cái nào dính mông… vậy hắn lấy cái gì mà đòi vào sơn lâm nguy hiểm kia đây?

Quân Huyền hắn thấy Linh Vân nàng lo lắng như vậy thì có chút vui mừng trong lòng, hắn liền nói bâng khuâng, vu vơ:

- Hay mẹ đi cùng con nhé?

Linh Vân nàng như chỉ chờ có câu hỏi này liền lập tức gật đầu đồng ý.

- Được chứ? Để ta đi cùng con thì con sẽ bớt nguy hiểm hơn. – Linh Vân vừa gật đầu, vừa nói.

Quân Huyền hắn nhìn nàng như thế thì có chút yêu nàng hơn nữa. Nàng sẵn sàng vì hắn mà nguy nan cũng không từ.

Nhưng hắn là nam nhân đương nhiên không muốn để nữ nhân của mình bảo vệ rồi, như thế có phần mất mặt lắm.

Và đối với Quân Huyền thì hắn không bao giờ chịu để mất mặt vì lí do như vậy rồi.

Hắn muốn hắn sẽ là nam nhân bảo vệ nàng chứ không phải để nàng bảo vệ.

Quân Huyền hắn mỉm cười rồi đáp lại ánh mắt đang mong chờ của Linh Vân:

- Con có thể tự bảo vệ mình mà, mẹ không cần đi cùng đâu. – Quân Huyền vừa nói vừa đặt tay mình lên tay nàng như muốn trấn an nàng.

- Nhưng…con có biết trong đấy nguy hiểm lắm không? Có rất nhiều… - Linh Vân đang định nói tiếp những nguy hiểm thì chợt nhận ra trên đôi môi nhỏ nhắn, xinh xắn như cánh hoa đào này lại có thứ gì đó chặn lại.

Nàng nhìn xuống thì thấy có ngón tay nhỏ đang cố ý chặn lời nói nàng lại, nàng không biết vì sao!…nàng muốn hỏi người chặn vì sao lại làm thế nhưng khi vừa quay lại vì Quân Huyền hắn chỉ mỉm cười nhẹ rồi đáp:

- Nàng yên tâm, ta tự có cách mà. – Hắn vừa nói vừa cười như muốn cho Linh Vân thêm yên tâm.

Nàng lần đầu thấy vẻ nam tính tự tin của Quân Huyền nên có chút bất ngờ, trong lồng ngực tiếng tim đập nhanh bất chợt vang ra.

Cái cảm giác chỉ nhìn nam nhân đã rung động này…nàng chưa từng có.

Vậy mà giờ đây, khi đối mặt với hắn, với Quân Huyền cảm giác ấy lại xuất hiện, và đó cũng là lần đầu nàng biết rung động là thế nào…

Trên đôi gò má nhỏ của Linh Vân lại có chút nét ửng đỏ hiện lên, nàng vì muốn che dấu sự rung động mà có phần xấu hổ đó liền đáp lại nhỏ nhẹ:

- Vậy, con chỉ được đi trong một tuần thôi đó. Nếu con không thành công cũng không sao đâu. Mẹ chỉ cần con an toàn thôi, rồi mẹ sẽ đưa con được vào học viện được mà.

- Học viện? À đúng rồi, đó là nơi main phải đến thế thì ta phải nhanh có hồn thú đầu để đột phá mới được mới được. – Hắn nghe xong hai từ học viện liền nghĩ thầm.

- Vâng, mẹ yên tâm, con là con của mẹ mà sao có thể thất bại được chứ? – Quân Huyền hắn nói như muốn khẳng định thêm rằng hắn sẽ an toàn.

Linh Vân nghe thế thì có chút mỉm cười ngạc nhiên. Vì nhiều khi nàng hay nói hắn là con của nàng nên sẽ không phải lo nhiều, mà bây giờ hắn dùng câu không khác nghĩa bao nhiêu đáp lại nếu nàng phủ định nó chẳng khác gì đã gạt đi những hy vọng, lòng tin nàng tạo cho hắn trước đó.

Quân Huyền thấy nàng không nói gì liền hiểu ngầm nàng đang dần đồng ý. Hắn thật ra cũng muốn nàng đi cùng lắm, nhưng hắn lại không muốn nàng bị nguy hiểm một chút nào nên đành kiếm lý do để nàng ở nhà.

Dù hắn biết nàng là huyền cảnh những nguy hiểm ở ngoài sơn lâm có thể sẽ không nguy hại đến nàng nhưng nhỡ sơ sẩy nàng vì bảo vệ hắn mà bị thương, hay mất mạng thì hắn có ân hận cả đời cũng không đủ.

Quân Huyền hắn vừa uống bát canh gà nóng vừa ngắm dung mạo tựa tiên thiên của Linh Vân, quả thật canh có đắng đến mấy cũng thành ngon.

Đắng vì sao? Vì nó có vài phần nhân sâm, ngải cứu, và một số dược liệu khác khiến góp phần tạo vị đắng miệng. Nhưng chỉ đắng một chút thôi, Linh Vân sao nỡ để Quân Huyền chịu cay đắng chứ.

Còn ngọt vì sao? Chỉ có một lý do duy nhất là vì có Linh Vân ở đây, một mỹ nữ như Linh Vân xuất hiện có thể khiến mọi thứ xung quanh Quân Huyền đều ngọt cả.

Quân Huyền cứ vậy, vừa ngắm Linh Vân, vừa uống hết bát canh gà. Xong xuôi, Quân Huyền liền đứng dậy chuẩn bị vài đồ dùng cần thiết cho chuyến đi.

- Chắc cũng đủ rồi. – Quân Huyền nhìn đống đồ mình chuẩn bị trong tay nải mà tự nghĩ thầm. Chợt, đôi mắt hắn có chút co lại hắn phát hiện mình còn thiếu thứ gì đó.

Quân Huyền hắn thấy thiếu cái gì đó, mà cái thiếu đó đang ở chỗ Linh Vân. Quân Huyền hắn mỉm cười nhẹ rồi tiến lại gần nàng. Hắn nhìn nàng rồi nói:

- Thật ra, ta cũng không biết phải đi mất bao lâu nữa, nhưng ít nhất 7 ngày cũng là quá dài rồi, nên ta sợ nàng sẽ nhớ ta nhiều. – Quân Huyền hắn đổi cách xưng hô rồi.

Linh Vân nghe hắn xưng hô thế thì có chút ngạc nhiên, nàng đang định đổi lại thì hắn lại nói tiếp:

- Ta cũng sẽ nhớ nàng rất nhiều nữa nên nàng có thể tặng ta một cái quà gì trước khi xa nhau không? – Quân Huyền hắn hỏi Linh Vân.

- Con muốn gì? – Linh Vân hỏi lại bằng cách xưng hô quen thuộc làm hắn có chút hụt hẫng.

- Những lúc như này…nên đổi cách xưng hô, chứ nếu nàng xưng hô như vậy sẽ làm mất đi bầu không khí tình cảm nơi đây. – Quân Huyền hắn nhẹ nhàng đổi cách xưng hô.

Linh Vân nghe hắn nói như thế thì có chút cười mỉm trong lòng, nàng đáp lại:

- Vậy, c … chàng muốn ta tặng gì chàng đây? – Linh Vân cười mỉm, xong cuối cùng nàng cũng chịu đổi cách xưng hô.

- Ta cũng không muốn một cái gì xa vời đâu, đơn giản như một nụ hôn đến từ nàng là được rồi. - Quân Huyền hắn nhìn Linh Vân rồi nói.

Linh Vân nghe thế thì có chút nhăn mặt suy ngẫm: ‘Một nụ hôn mà bảo không xa vời.’

- Ta không bị chàng lừa nữa đâu, lần trước chàng lừa ta… - Linh Vân đang định nói tiếp thì Quân Huyền dơ ngón tay chặn nhẹ đôi môi nhỏ nhắn hoa đào của nàng lại rồi thể hiện sự bá đạo nam nhân vốn có của mình đáp lại:

- Lần này, ta không lừa nàng nữa. – Dứt lời, Quân Huyền hắn hôn nhẹ lên trên trán Linh Vân.

Nụ hồn lần này đúng là có báo trước thật nhưng vẫn bất ngờ làm sao…

Nàng tưởng rằng hắn sẽ tham lam tìm đến đôi môi căng mọng của nàng cơ, nhưng nào ngờ được hắn lại hôn lên trán của nàng…điều nàng khó ngờ tới được.

Quân Huyền hắn thật lúc đầu cũng tính tới hôn lên đôi môi nàng cơ, nhưng hắn lại cú chút gì đó sợ nàng từ chối nên hắn chọn hôn vào trán nàng.

Nụ hôn trong thoáng chốc đã qua đi, Linh Vân hơi ké mắt nhìn thử thì thấy Quân Huyền hắn vẫn đứng trước mặt nàng với khí thế bá đạo đấy. Nàng có chút đỏ mặt khi tự nhiên đối mặt với hắn lúc bấy giờ…

- Cứ mở mắt rồi đi về phòng là được rồi. – Linh Vân vẫn hơi hé mắt và suy nghĩ thử cách ứng phó với tình huống ngượng ngạo này.

Quân Huyền thì hắn cực kỳ nhạy cảm nên phát hiện ngay vị kiều mị tiểu nữ nhân này có chút ngượng ra mặt. Đôi mắt còn không dám mở hẳn để nhìn hắn nữa.

Không muốn bầu không khí ngượng ngùng kéo dài lâu. Quân Huyền hắn liền nhanh chóng đeo tay nải lên rồi ghé lại gần tai Linh Vân, nhỏ nhẹ nói:

- Ta đi đây. Nàng đừng nhớ ta nhiều quá nhé, lại tổn hại sức khỏe.

Quân Huyền dứt lời liền nhanh chân đi ra ngoài phòng để lại Linh Vân vẫn còn đang cực kỳ ngượng ngùng bên trong. Vốn dĩ nghe được vế đầu nàng đã muốn chào tạm biệt hắn rồi nhưng ngay khi nàng nghe được vế sau thì gượng mặt ửng đỏ cả lên, đến chào hắn còn có chút ngượng nữa…

Linh Vân không thấy có tiếng động gì nữa liền biết Quân Huyền đã đi rồi. Nàng mới dám mở nhẹ đôi mắt sáng như hạt ngọc của mình ra. Vừa mở mắt việc đầu tiên nàng làm là tiến lại gần cửa sổ phòng con trai nàng, nàng mở cửa sổ một cách nhanh chóng.

Quả thật, hắn vẫn chưa đi xa. Nàng vừa mở cửa sổ vẫn còn nhìn thấy hình bóng hắn ở dưới trấn, nàng có chút mỉm cười ngượng rồi trên gương mặt đang ửng đỏ bỗng trở nên vô sắc, lạnh lùng. Nàng dơ nhẹ bàn tay cửa mình ra như ra hiệu gì đó. Nàng vừa ra hiệu thì không mất quá lâu có một thân ảnh hắc y xuất hiện.

Điều đặc biệt là hắc y này vừa xuất hiện đã quỳ xuống, miệng đáp lại hiệu lệnh đó bằng vẻn vẹn bốn từ:

- Thánh nữ có lệnh?

Hắc y kia xuất hiện bất ngờ nhưng Linh Vân vẫn bình thản, đáp với giọng lạnh lùng:

- Ngươi đi theo bảo vệ thiếu chủ đi.

Linh Vân vừa dứt lời thì hắc y kia liền biến mất. Trước khi biến mắt thì hắc y chỉ đáp lại một từ ngắn gọn: ‘Rõ’

Linh Vân từ đầu quá trình hắc y hiện thân đến lúc hắc y rời đi, nàng vẫn luôn giữ bộ mặt lạnh lùng cảm giác nhìn vào có chút áp bức hiện ra. Nên hắc y kia từ đầu đến cuối đều không dám nhìn lên có hai lí do, một là tránh bị cảm giác áp bức đè nén, hai là vì tôn kính.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Không
2 Chương 2: Cảnh giới
3 Chương 3: Bộ mặt thật
4 Chương 4: Cảnh đẹp tuyệt thế giai nhân
5 Chương 5: Ánh sáng kỳ lạ
6 Chương 6: Chết? Ta không thể!
7 Chương 7: Linh hồn quang sắc!?...Sức mạnh áp đảo vạn giới?
8 Chương 8: Hồn tu...Cơ duyên được học hỏi
9 Chương 9: Thượng cổ công pháp!... Võ hồn thú hai
10 Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm
11 Chương 11: Gặp nạn
12 Chương 12: Thoát nguy
13 Chương 13: Tiên Phượng
14 Chương 14: Thoát nạn
15 Chương 15: Hỏa Vương Xà Thiên
16 Chương 16: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Đầu)
17 Chương 17: Thu Phục Hồi Thú Đầu (Hồi Giữa)
18 Chương 18: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Kết)
19 Chương 19: Ma Thần
20 Chương 20: Hiển Uy
21 Chương 21: Mỹ phụ cứu nguy
22 Chương 22: Chuẩn Bị Lên Đế Đô
23 Chương 23: Lên đế đô
24 Chương 24: Rắc rối tìm tới
25 Chương 25: Phó viện trưởng
26 Chương 26: Phẫn nộ - Hắc y nhân
27 Chương 27: Thiên lão
28 Chương 28: Thân phận thần bí
29 Chương 29: Nhập luyện đan môn
30 Chương 30: Thanh Thúy học tỷ
31 Chương 31: Không chỉ một mình ngươi nha!
32 Chương 32: Trang bức thần nhãn
33 Chương 33: Thánh chiến
34 Chương 34: Thanh tâm đan
35 Chương 35: Phòng ta
36 Chương 36: Hoàn mỹ đan thành phế đan?
37 Chương 37: Máu mũi không ngừng tuôn
38 Chương 38: Hồn kỹ
39 Chương 39: Đột phá
40 Chương 40: Ta muốn luyện đan nhị phẩm!
41 Chương 41: Đan thành - Tụ huyền trận
42 Chương 42: Nhân Huyền Cảnh
43 Chương 43: Hồn kỹ tiểu thành
44 Chương 44: Một đấu tất cả!
45 Chương 45: Bế quan
46 Chương 46: Đánh đổi
47 Chương 47: Tiến vào Huyền Cảnh
48 Chương 48: Gặp cường địch
49 Chương 49: Giết yêu thú - Gặp ma nữ
50 Chương 50: Liễu Kim Phượng
51 Chương 51: Thân phận
52 Chương 52: Bản đồ - Qua phòng ta được không?
53 Chương 53: Giúp nữ thần đột phá - Linh Nhi tan biến
54 Chương 54: Hi vọng - Đấu yêu thú
55 Chương 55: Nhất kích thiểm sát
56 Chương 56: Ngươi cũng có phần xinh đẹp đó
57 Chương 57: Nữ thần gặp nguy
58 Chương 58: Là ai?
59 Chương 59: Quân Huyền xuất thủ
60 Chương 60: Linh thảo tam cấp
61 Chương 61: Đoạt xá
62 Chương 62: Đột phá liên tục
63 Chương 63: Tổ đội thành lập
64 Chương 64: Huyền cảnh kết thúc
65 Chương 65: Ai nói ta chỉ có một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp?
66 Chương 66: Tuyên bố kết quả
67 Chương 67: Hồn hệ mở tiệc
68 Chương 68: Viên tinh thạch thú thứ ba?
69 Chương 69: Tiểu Ly ngộ tính
70 Chương 70: Ngũ đại cường giả
71 Chương 71: Vân Lam đột phá
72 Chương 72: Luyện đan thất bại
73 Chương 73: Tân sinh đại chiến
74 Chương 74: Long đầu bí ẩn
75 Chương 75: Tiêu Huyền
76 Chương 76: Luyện thể?
77 Chương 77: Chấn động toàn trường
78 Chương 78: Tân sinh đệ nhất học viện
79 Chương 79: Một chưởng!
80 Chương 80: Đấu Vương Chung
81 Chương 81: Chiến địa huyền
82 Chương 82: Kiếm hồn
83 Chương 83: Thắng bại rõ ràng
84 Chương 84: Ta còn là một luyện đan sư
85 Chương 85: Thần kỳ đan dược
86 Chương 86: Lão nhân thần bí
87 Chương 87: Tiểu Ly cơ duyên
88 Chương 88: Thánh Giả Chi Địa
89 Chương 89: Rời học viện
90 Chương 90: Tứ cấp yêu thú
91 Chương 91: Một con cá?
92 Chương 92: Hồn thú khế ước
93 Chương 93: Thôn Hồn Quyết tầng thứ hai
94 Chương 94: Hay ta cũng đi làm tướng cướp nhỉ?
95 Chương 95: Muốn chặt tay ta?
96 Chương 96: Cứu người vì tiền?
97 Chương 97: Chi nhánh
98 Chương 98: Tam cấp yêu thú
99 Chương 99: Tiểu Viêm hiển uy
100 Chương 100: Dị hỏa vị trí
101 Chương 101: Long Ca quá khứ
102 Chương 102: Tiến vào thành
103 Chương 103: Gia nhập thành - Mị lực của yêu hồ
104 Chương 104: Tiến vào bảo khố
105 Chương 105: Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết
106 Chương 106: Diễn kịch
107 Chương 107: Ngọc Lệ Huyết Viêm, Thất Tinh Quả
108 Chương 108: Chí cực huyền băng
109 Chương 109: Luyện hóa dị hỏa
110 Chương 110: Thành công !
111 Chương 111: Trốn chạy
112 Chương 112: Hồng y thiếu nữ
113 Chương 113: Tô Hồng Ngọc - Tô gia
114 Chương 114: Thiên cấp bảo vật
115 Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt
116 Chương 116: Tranh đồ Vì mỹ nhân
117 Chương 117: Đấu giá kết thúc
118 Chương 118: Mai Hoa Kiếm Pháp, ta truyền cho nàng
119 Chương 119: Một tuần luyện tập
120 Chương 120: Nhận đồ đệ
121 Chương 121: Tông tộc tỉ thí
122 Chương 122: Kinh thiên nhất kiếm
123 Chương 123: Biến cố
124 Chương 124: Vương gia ý đồ
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Không
2
Chương 2: Cảnh giới
3
Chương 3: Bộ mặt thật
4
Chương 4: Cảnh đẹp tuyệt thế giai nhân
5
Chương 5: Ánh sáng kỳ lạ
6
Chương 6: Chết? Ta không thể!
7
Chương 7: Linh hồn quang sắc!?...Sức mạnh áp đảo vạn giới?
8
Chương 8: Hồn tu...Cơ duyên được học hỏi
9
Chương 9: Thượng cổ công pháp!... Võ hồn thú hai
10
Chương 10: Khôn Lâm Chi Sâm
11
Chương 11: Gặp nạn
12
Chương 12: Thoát nguy
13
Chương 13: Tiên Phượng
14
Chương 14: Thoát nạn
15
Chương 15: Hỏa Vương Xà Thiên
16
Chương 16: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Đầu)
17
Chương 17: Thu Phục Hồi Thú Đầu (Hồi Giữa)
18
Chương 18: Thu Phục Hồn Thú Đầu (Hồi Kết)
19
Chương 19: Ma Thần
20
Chương 20: Hiển Uy
21
Chương 21: Mỹ phụ cứu nguy
22
Chương 22: Chuẩn Bị Lên Đế Đô
23
Chương 23: Lên đế đô
24
Chương 24: Rắc rối tìm tới
25
Chương 25: Phó viện trưởng
26
Chương 26: Phẫn nộ - Hắc y nhân
27
Chương 27: Thiên lão
28
Chương 28: Thân phận thần bí
29
Chương 29: Nhập luyện đan môn
30
Chương 30: Thanh Thúy học tỷ
31
Chương 31: Không chỉ một mình ngươi nha!
32
Chương 32: Trang bức thần nhãn
33
Chương 33: Thánh chiến
34
Chương 34: Thanh tâm đan
35
Chương 35: Phòng ta
36
Chương 36: Hoàn mỹ đan thành phế đan?
37
Chương 37: Máu mũi không ngừng tuôn
38
Chương 38: Hồn kỹ
39
Chương 39: Đột phá
40
Chương 40: Ta muốn luyện đan nhị phẩm!
41
Chương 41: Đan thành - Tụ huyền trận
42
Chương 42: Nhân Huyền Cảnh
43
Chương 43: Hồn kỹ tiểu thành
44
Chương 44: Một đấu tất cả!
45
Chương 45: Bế quan
46
Chương 46: Đánh đổi
47
Chương 47: Tiến vào Huyền Cảnh
48
Chương 48: Gặp cường địch
49
Chương 49: Giết yêu thú - Gặp ma nữ
50
Chương 50: Liễu Kim Phượng
51
Chương 51: Thân phận
52
Chương 52: Bản đồ - Qua phòng ta được không?
53
Chương 53: Giúp nữ thần đột phá - Linh Nhi tan biến
54
Chương 54: Hi vọng - Đấu yêu thú
55
Chương 55: Nhất kích thiểm sát
56
Chương 56: Ngươi cũng có phần xinh đẹp đó
57
Chương 57: Nữ thần gặp nguy
58
Chương 58: Là ai?
59
Chương 59: Quân Huyền xuất thủ
60
Chương 60: Linh thảo tam cấp
61
Chương 61: Đoạt xá
62
Chương 62: Đột phá liên tục
63
Chương 63: Tổ đội thành lập
64
Chương 64: Huyền cảnh kết thúc
65
Chương 65: Ai nói ta chỉ có một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp?
66
Chương 66: Tuyên bố kết quả
67
Chương 67: Hồn hệ mở tiệc
68
Chương 68: Viên tinh thạch thú thứ ba?
69
Chương 69: Tiểu Ly ngộ tính
70
Chương 70: Ngũ đại cường giả
71
Chương 71: Vân Lam đột phá
72
Chương 72: Luyện đan thất bại
73
Chương 73: Tân sinh đại chiến
74
Chương 74: Long đầu bí ẩn
75
Chương 75: Tiêu Huyền
76
Chương 76: Luyện thể?
77
Chương 77: Chấn động toàn trường
78
Chương 78: Tân sinh đệ nhất học viện
79
Chương 79: Một chưởng!
80
Chương 80: Đấu Vương Chung
81
Chương 81: Chiến địa huyền
82
Chương 82: Kiếm hồn
83
Chương 83: Thắng bại rõ ràng
84
Chương 84: Ta còn là một luyện đan sư
85
Chương 85: Thần kỳ đan dược
86
Chương 86: Lão nhân thần bí
87
Chương 87: Tiểu Ly cơ duyên
88
Chương 88: Thánh Giả Chi Địa
89
Chương 89: Rời học viện
90
Chương 90: Tứ cấp yêu thú
91
Chương 91: Một con cá?
92
Chương 92: Hồn thú khế ước
93
Chương 93: Thôn Hồn Quyết tầng thứ hai
94
Chương 94: Hay ta cũng đi làm tướng cướp nhỉ?
95
Chương 95: Muốn chặt tay ta?
96
Chương 96: Cứu người vì tiền?
97
Chương 97: Chi nhánh
98
Chương 98: Tam cấp yêu thú
99
Chương 99: Tiểu Viêm hiển uy
100
Chương 100: Dị hỏa vị trí
101
Chương 101: Long Ca quá khứ
102
Chương 102: Tiến vào thành
103
Chương 103: Gia nhập thành - Mị lực của yêu hồ
104
Chương 104: Tiến vào bảo khố
105
Chương 105: Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết
106
Chương 106: Diễn kịch
107
Chương 107: Ngọc Lệ Huyết Viêm, Thất Tinh Quả
108
Chương 108: Chí cực huyền băng
109
Chương 109: Luyện hóa dị hỏa
110
Chương 110: Thành công !
111
Chương 111: Trốn chạy
112
Chương 112: Hồng y thiếu nữ
113
Chương 113: Tô Hồng Ngọc - Tô gia
114
Chương 114: Thiên cấp bảo vật
115
Chương 115: Ba điều kiện - Đấu giá bắt
116
Chương 116: Tranh đồ Vì mỹ nhân
117
Chương 117: Đấu giá kết thúc
118
Chương 118: Mai Hoa Kiếm Pháp, ta truyền cho nàng
119
Chương 119: Một tuần luyện tập
120
Chương 120: Nhận đồ đệ
121
Chương 121: Tông tộc tỉ thí
122
Chương 122: Kinh thiên nhất kiếm
123
Chương 123: Biến cố
124
Chương 124: Vương gia ý đồ
footer(); ?>