Chương 99: Thần vẫn luôn tồn tại

Đêm thanh gió mát, ánh trăng non lơ lửng trên cao tỏa ra thứ ánh sáng huyền diệu nhẹ nhàng, khiến người ta cảm thấy thích thú một cách kỳ lạ bởi vậy xưa nay trăng là một hiện tượng thiên nhiên được người đời ca tụng, đối ẩm ngắm trăng, trăng như một người tri kỷ của những người mang tâm sự.

Ngọn lửa giữa sân vẫn sáng rực soi rõ từng khuôn mặt ngây thơ non nớt đang lắng tai chăm chú nghe câu chuyện xưa, câu chuyện manh đầy màu sắc huyền thoại, biểu cảm trên khuôn mặt thay đổi theo từng nhịp chuyện có lo lắng, có kính ngưỡng, có mơ mộng thích thú.

Gióng dừng câu chuyện dài về ngồn gốc dân tộc mình, mắt nhìn trời cao thổn thức, Gióng tự hào vì mình được sinh ra trong một dân tộc như vậy, và bản thân mình cũng đang tiếp tục viết lên một phần nhỏ trong hành trình bất diệt ấy.

Thạch Sanh ngồi chống cằm suy nghĩ miên man, hắn nhớ câu chuyện truyền thuyết Rồng Tiên này câu chuyện được nghe người mẹ già kể lúc hắn còn nằm nôi những trưa hè tiếng sao diều du dương, lời cha dặn dò lúc tọa hóa:

- Sanh nhi, nam nhi Đại Việt ta, phải biết tự cường sống sao cho không không phụ huyết mạch Rồng Tiên, dù bão táp mưa xa vẫn hiên ngang ngẩng đầu phá bỏ mọi chướng ngại.

Mỗi người mang tâm tư, Thạch Sanh nhìn công tử tuy người còn nhỏ bé nhưng bóng lưng như một người khổng lồ khí tức thôn thiên cường đại, Gióng cảm nhận được ánh mắt của Thạch Sanh thì cười truyền âm nói:

- Thạch Sanh, câu chuyện có phải rất quen thuộc đúng không? Cùng ta viết thêm một trang nhỏ trong hành trình ấy thế nào??

- công tử, đúng vậy ah câu chuyện này ta đã không biết đã nghe bao lần rồi, được cùng người đi trên hành trình này là vinh hạnh của ta.

- Được đồng hành cùng các ngươi cũng là vinh hạnh của ta.

Hai người nhìn nhau gật đầu, những người khác thì vẫn còn đang hồi tưởng lại câu chuyện này, An Nhiên gối đầu trên đùi Xuân Mai ánh mắt đen láy mơ màng hỏi:

- Công tử, câu chuyện là có thật sao??

Gióng gật đầu trầm ngâm:

- Đúng đây là câu chuyện có thật chỉ có điều nó đã từ rất lâu về trước, đất nước ấy vẫn tồn tại, những con người ấy vẫn đang đấu tranh và viết tiếp lên hành trình bất diệt.

- Vậy thần thật sự tồn tại sao??

- đúng vậy thần thật sự tồn tại, thần vẫn luôn tồn tại.

- Vậy tại sao thần không cứu giúp chúng sinh??

- Sao nàng biết thần không cứu giúp chúng sinh??

- Chúng tiểu nữ không phải là minh chứng lúc này sao?

An Nhiên nhìn Gióng chỉ vào bản thân mình, Gióng hiểu điều nữ hài suy nghĩ, suy ngẫm rồi trả lời:

- Chúng sinh thiên địa này có rất nhiều, thần là đại năng giả cũng là kẻ có trái tim nhìn chúng sinh đau khổ sao mà không muốn giúp?? Nhưng có giúp được hết sao?? Mỗi một phiến thiên địa đều mang theo những quy tắc, mọi thứ đều hình thành và phát triển theo quy luật của nó, thần là kẻ có thể phá vỡ những quy tắc này nhưng để làm điều đó Sẽ làm rồi loạn sự phát triển và vận hành quy luật của thiên địa đó, ngươi thấy đấy thiên địa có giới hạn tu vi khi ngươi vượt quá mức giới hạn sẽ gây ảnh hưởng và dẫn đến sự bài trừ từ đó phải đi đến thiên địa khác cũng giống như ngươi đun một ấm nước nước sôi sẽ hoá thành dạng hơi.. nếu để giúp một người đc sống lại phải đánh đổi đến sự nguy hiểm của rất nhiều người khác vậy ngươi lựa chọn thế nào?

Gióng nhìn tất cả mọi người rồi nhìn An nhiên hỏi, mọi người cúi đầu, An Nhiên ngẩn ngơ:

- Việc này tiểu nữ...

Gióng cười nói:

- Rất khó đúng không??

- Vâng.

An Nhiên gật đầu đáp, nếu nàng phải đứng giữa sự lựa chọn như vậy thì thật khó để tìm được đáp án, nàng cứu đc người thân của mình nhưng nếu hành động đó khiến nhiều đứa trẻ hơn nữa lại mất đi người thân, nặng hơn là làm sụp đổ quy tắc hay phá vỡ vị diện thì sẽ trở thành tội nhân muôn đời.

- Thần cũng vậy nhưng vấn đề nào cũng có biện pháp, đó là truyền đạt ý niệm, ý niệm của thần là thứ mờ mịt ít người biết về điều này, có bao giờ ngươi đứng trước khó khăn bỗng nhiên có một tia sáng xuất hiện trong đầu mình và ngươi nhận ra mình có phương pháp để giải thế cục đó?? Đây gọi là Thần Giác. Hay khi ngươi bỗng nhiên xuất hiện một cách tình cờ mà cứu giúp một người nào đó?? Đây là Thần Dẫn... Hoặc khi ngươi vô tình tìm được thứ gì đó tốt đẹp? Mà ngươi chưa bao giờ gặp được vậy tại sao lại đc gặp dược một cách vô tình? Đó là Thần Vận. Ngay cả bây giờ ngươi gặp đc chúng ta đó gọi là Thần Duyên, là sự sắp xếp của chư thần, chỉ là chúng ta chưa từng biết mà thôi.

- Thần luôn tồn tại và quan sát tất cả, nhưng thần khó có thể hạ thế một là vì vị diện áp chế hai là vì thế lực đối nghịch.

- Thế lực đối nghịch??

Người người lẩm bẩm hiếu kỳ về cái gọi như vậy, Gióng gật đầu nói:

- Đúng vậy đối nghịch ở đây tức là đối nghịch với thần, vạn vật trên thế gian đều có hai mặt đối nghịch bài trừ nhau, đối nghịch với thần đó là ác thần. Ác thần truyền đạt những tư tưởng xấu, suy nghĩ xấu, khiến con người hành động theo lối xấu để bài trừ đi phần thiện, nên mới có phân hai mặt thiện ác trong các quy luật.

- Công tử vậy những người như chúng ta chỉ có thể theo sự áo đặt đó sao??

An Nhiên ngẫm nghĩ đặt nghi vấn:

- Phải mà cũng không phải, con người chỉ có thể làm chủ khi bản thân đủ mạnh mẽ ví như các ngươi hôm nay nếu các ngươi đủ mạnh thì mọi điều sẽ không diễn ra như vậy, nếu một ngày các ngươi đủ mạnh như thần các ngươi sẽ thoát khỏi mọi điều và nắm giữ nó, và hơn hết các ngươi phải mang trong lòng tín niệm kiên định của bản thân để phân biệt được điều mình phải đi theo.

Mọi người trầm ngâm suy nghĩ khiến không gian trở nên tĩnh lặng hơn, con yêu trư lớn Khải Đức quay trên Đống lửa đã chín toả ra hương vị thơm nồng khiến những chiếc bụng đói như những kẻ phản đối đầu óc đua nhau cất tiếng phản pháo như những tiếng ếch nhái kêu sau cơn mưa, bọn trẻ xấu hổ lúng túng.

Gióng cười nói với chúng:

- Nếu đã chín rồi thì cùng nhau dùng thôi! Đói bụng sẽ không thể ngủ ngon được.

Những đứa lớn hơn tiến lại xẻ những miếng thịt chia cho những đứa còn lại, chúng vui mừng cầm thịt trong tay nhai ngẫu nghiến, cả ngày hôm nãy chúng đã chưa có gì vào bụng rồi.

Khải Đức xẻ chút thịt chạy lại cung kính đưa cho công tử, sư phụ, với Xuân Mai và một phần cho vị muội muội đáng yêu rồi ngồi cạnh nàng vừa ăn vừa trò chuyện.

Gióng lấy từ trong giới chỉ ra hai vò rượu rồi đưa một vò cho Thạch Sanh một vò thì vừa ăn vừa uống một chút, Thạch Sanh nhận rượu cười:

- Công tử, nhắm rượu bên bếp lửa dưới ánh trăng đúng là cảm giác không tệ.

- Đúng vậy ah, không gian này đúng là thích hợp.

gióng cười gật đầu.

Thạch Sanh nhìn lũ hài tử này rồi hỏi:

- Công tử, người định sắp xếp họ như thế nào đây?

Ngẫm nghĩ đôi chút gióng từ tốn nói:

- Vốn dĩ ta định để Khải Đức đưa bọn chúng một đường trở về tông môn, nhưng giờ nghĩ lại như vậy thật có chút không thoả đáng, bọn họ đều không thể phi hành, ngay cả Khải Đức cũng vậy dọc đường về yêu thú, nhân loại, còn có Phúc Hưng Bang nữa khó tránh khỏi gặp bất trắc, Khải Đức tuy cường đại nhưng chung quy cũng chỉ thuần thể lực lại là người thuần phác, ta thấy mình không nên đánh cược thì hơn.

- Ta sẽ đưa bọn chúng vào Báo Thiên Tháp, đợi khi chúng ta trở về tông môn thì sẽ đưa bọn họ ra, tuy có thể hơi bức bối với chúng nhưng trong thời gian đó có thể để chúng tranh thủ tu luyện đôi chút.

Thạch Sanh gật đầu đồng ý, những điều công tử nói hoàn toàn hợp lý, và hắn cũng thấy việc để Khải Đức dẫn đội có đội chút nguy hiểm, không phải không tin tưởng chỉ là đề phòng vạn nhất mà thôi.

- Công tử, bọn hắc ưng giờ thế nào rồi?

Gióng đưa thần thức vào kiểm tra trong báo thiên tháp thì lắc đầu:

- Chưa có gì đặc biệt, vẫn đang tập trung luyện hoá, ta thật sự mong chờ vào sự biến đổi sau khi hoang thành của bọn chúng, chỉ lo thời gian không đủ mà thôi!

Thạch Sanh ngẫm nghĩ thưa:

- Công tử yên tâm, ba mươi ngày thì trong đấy là ba trăm ngày ta nghĩ cũng đủ để họ tăng lên một tiểu cấp độ rồi!

- Mong là như vậy, nếu không lần này quả thật có đội chút khó khăn, còn ngươi tu vi hiện giờ thế nào? Đã cảm ứng được thiên kiếp chưa?

Gióng trầm tư hỏi Thạch Sanh dù sao nếu có cơ hội vẫn là tốt nhất

Thạch Sanh lắc đầu:

- Công tử, ta chỉ mới bước chân vào hậu kỳ đỉnh phong, cũng chưa biết lúc nào mới độ kiếp hoá thần, nếu như có thiên tài địa bảo phụ trợ thì như đan dược thì có lẽ có cơ hội.

- Đan dược thì đúng là hiếm có, thiên tài địa bảo phù hợp thì cũng không dễ tìm.

- Đúng vậy, nên việc của ta ít nhất phải mất thời gian khá lâu vì ngoài tăng trưởng linh lực thì cảm ngộ cũng là một phần cần thời gian.

Gióng ngẫm nghĩ tia sáng loé lên trong đầu thiên địa linh vật hệ kim không phải gióng có sao?? Nghĩ là làm, Gióng chìa tay ra viên bi sắt xuất hiện nơi tay.

Thạch Sanh nhìn bi sắt trong tay gióng ngẩn ngơ, kim linh khí thật nồng đậm ngoài ra tốc độ nó thu nạp linh khí rất nhanh, hắn nhạc nghiên hỏi:

- Công tử, vậy này là??

Gióng cười nhìn hắn:

- Đây chính là ngựa sắt của ta ah, nó cũng chính là thiên địa linh vật.

Thạch Sanh há hốc miệng nhìn như không tin vào tai mình:

- Ngựa sắt Hùng Vương rèn cho người lại có thể là thiên địa linh vật? Quá trân quý ah, phàm nhân giới lại có thể có thứ này.

- Mới đầu ta cũng rất ngạc nghiên vì nó nhưng nghĩ lại cũng chẳng có gì lạ, đại Việt ta như nào ngươi cũng hiểu đi.

Thạch Sanh ngẫm nghĩ cũng không phủ nhận phân thân của cha Long đâu phải là đơn giản, thiên tài địa bảo đại Việt không thiếu chỉ là chuyện tu luyện nó không phải là vấn đề đơn giản như ở đây mà thôi.

Viên bi sắt trong tay Gióng theo thần niệm của gióng phân liệt thành một viên nhỏ hơn, Gióng cắt đứt liên hệ với viên bi nhỏ đưa cho Thạch Sanh nói:

- Ngươi trích huyết nhận chủ đi, có nó thì tu luyện của ngươi sẽ có sự trợ giúp không nhỏ.

Thạch Sanh nhìn viên bi sắt trước mặt lắc đầu:

- Vông tử, điều này quá trân quý rồi, ta không thể nhận được nó Sẽ làm giảm đi sức mạnh của pháp bảo của người ah.

Gióng cười nói:

- Đây là pháp bảo có thể hoá hình, và phát triển nhờ sự hấp thụ linh khí nên không lâu sẽ hồi phục thôi! Ngươi cầm lấy đi, hãy nhớ hành trình của chúng ta chỉ mới bắt đầu chúng ta còn phải cường đại hơn rất nhiều

Thạch Sanh ngẫm nghĩ rồi quỳ xuống hai tay nhận lấy rồi tạ ơn:

- Vậy Thạch Sanh xin nhận, đa tạ công tử, Thạch Sanh sẽ không khiến người thất vọng.

Nói rồi Thạch Sanh cầm viên bi sắt trích huyết nhận chủ rồi khoanh chân ngồi tại chỗ luyện hoá viên bi sắt. Gióng nhìn hắn uống nốt chút rượu rồi khoanh chân đả toạ tu luyện.

Đám hài tử ăn uống song trời cũng đã khuya nằm xung quanh đống lửa ngủ say mê mệt, Khải Đức nhìn mọi người đã đi ngủ hết thì đứng dậy đưa thêm củi vào để lửa thêm đỏ, hắn ngồi khều than canh chừng cho mọi người say giấc vừa nhâm nhi bầu rượu của sư huynh Ngô Ngạn cho mang theo, một tay cầm chiếc đùi heo ăn uống nhiệt tình.

  • **


" Đừng hỏi anh vì sao?

Thuyền tình chẳng đưa lối

Bởi duyên kiếp đã tận

Ta lỡ mất nhịp yêu"

22h47 ngày 25/5/2018

Tạm biệt!

Chapter
1 Chương 1: Xung thiên thần vương
2 Chương 2: Ta là thiên binh đây
3 Chương 3: Cưỡi gió về trời
4 Chương 4: Hồi thiên đình gặp bạn cũ
5 Chương 5: Trống đồng vang tiên tụ thần sơn
6 Chương 6: Long Thần sơn, sứ mệnh mới
7 Chương 7: Xung Thiên, ta chọn con
8 Chương 8: Ta phán con tử
9 Chương 9: Tu chân giới, Gióng ta đến rồi!
10 Chương 10: Cha Long, con sẽ làm được
11 Chương 11: Thoát phàm nhập khí
12 Chương 12: Không gì là không thể
13 Chương 13: Ngũ hành thiên địa quyết
14 Chương 14: Tiểu mỹ nam vạn nữ mê
15 Chương 15: Nhị linh xuất hiện
16 Chương 16: Song linh tỉ đấu
17 Chương 17: Nhị nữ lại nhà
18 Chương 18: Thanh Hà, không phải là thường nhân
19 Chương 19: Tầng thứ nhất bảo tháp
20 Chương 20: Mùa xuân đầu tiên
21 Chương 21: Ta thật sự... Sẽ rất nhớ đệ
22 Chương 22: Dòng máu Lạc Hồng
23 Chương 23: Sau này lớn lên, chàng có thể lấy ta không??
24 Chương 24: Từ giờ thiếp là của chàng
25 Chương 25: Nhị nữ rời đi
26 Chương 26: Hoả linh thạch
27 Chương 27: Diệt kim sư nắm động linh
28 Chương 28: Khai thác mỏ
29 Chương 29: Bại lộ
30 Chương 30: Ngũ lang trại đến
31 Chương 31: Huyết chiến trong mưa, kẻ phá rối
32 Chương 32: Đệ theo tỷ nhé??
33 Chương 33: Dám chạm đến nhi tử của ta, đã hỏi ta chưa?
34 Chương 34: Mẫu thân, người rất ngưu ah
35 Chương 35: Biến dị băng linh căn
36 Chương 36: Công tử đã sờ ta, ta đi theo công tử được không??
37 Chương 37: Xuân Mai
38 Chương 38: Ngũ Lang kế hoạch mới
39 Chương 39: Một mình không đánh được thì ta gọi hội
40 Chương 40: Điên cuồng hấp thụ, tiến trúc cơ
41 Chương 41: Độ kiếp(thượng): Hư ảnh thần tiên
42 Chương 42: Độ kiếp(Hạ): Huyết mạch thức tỉnh
43 Chương 43: Thạch sanh, cùng ta đi giết người thế nào??
44 Chương 44: Họ Lý tên Thông, siêu cấp bọ hung
45 Chương 45: Giải cứu mẫu thân(1)
46 Chương 46: Giải cứu mẫu thân(2)
47 Chương 47: Mẫu thân! Minh minh nhớ người
48 Chương 48: Công tử, Thanh Xà không có gì để mặc
49 Chương 49: Đến ngũ lang trại
50 Chương 50: Ta không cần những kẻ biến thái
51 Chương 51: Bắt đầu thực hiện kế hoạch
52 Chương 52: Nhị nữ đòi theo hầu
53 Chương 53: Khởi lập Việt tông
54 Chương 54: Việt tông sơ bộ hình thành
55 Chương 55: Đồng hương ở bên, có tết Việt
56 Chương 56: Cắm bảng hiệu, tuyển sinh
57 Chương 57: Ta là đường chủ, không phải tông chủ
58 Chương 58: Tuyển chọn thành công
59 Chương 59: Gã bợm rượu đến từ tây vực
60 Chương 60: Lý Thông chiến Gragas
61 Chương 61: Bái sư học rượu
62 Chương 62: Dụ khỉ rời núi
63 Chương 63: Diệt sát, gọi thú
64 Chương 64: Sắp xếp một vở diễn
65 Chương 65: Yêu thú quây thành
66 Chương 66: Đi chúng ta trở về
67 Chương 67: Huyết mạch hỗn độn thần thú
68 Chương 68: Giữa đường gặp cướp
69 Chương 69: Ngươi đi cùng ta kiếm cơm thế nào?
70 Chương 70: Ta muốn ngươi đánh với ta một trận
71 Chương 71: Thu đệ tử phải có phong cách
72 Chương 72: Dạy bổ củi thật sao??
73 Chương 73: Đường trở về ở nơi nào???
74 Chương 74: Chưa bao giờ mẹ kể
75 Chương 75: Chưa bao giờ mẹ kể(1)
76 Chương 76: Chưa bao giờ mẹ kể (2)
77 Chương 77: Chưa bao giờ mẹ kể (3)
78 Chương 78: Nếu không bảo vệ được người thân vậy ta tu đạo để làm gì??
79 Chương 79: Tìm kiếm tung tích phụ thân
80 Chương 80: Phương pháp mở cửa quái dị
81 Chương 81: Di chỉ Hợp Hoan Phái, phụ thân còn sống
82 Chương 82: Mỗi người mỗi dự định
83 Chương 83: Ta vốn là một Nam Thần thuần khiết
84 Chương 84: Thập nhất tông môn tụ Lam Nhiên
85 Chương 85: Dạy dỗ nữ nhân
86 Chương 86: Công tử, Hoắc Kỳ đến rồi!
87 Chương 87: Bàn bạc đối sách
88 Chương 88: Hạ Sơn
89 Chương 89: Thạch gia trang, thảm cảnh
90 Chương 90: Hoả linh thể, Thạch An Nhiên
91 Chương 91: Thu nhận đám hài tử
92 Chương 92: Nghĩa tử, nghĩa nữ và đồ Đệ
93 Chương 93: Kể chuyện dưới trăng: Thần Thú Hỗn độn
94 Chương 94: Kể chuyện dưới trăng: Khai Thiên Tích Địa
95 Chương 95: Kể chuyện dưới trăng: Bọc Trứng Rồng Tiên, Cửu Vỹ Hồ Đát Kỷ
96 Chương 96: Kể chuyện dưới trăng: Hồng Hoang Mộc Tinh, vì đại Việt trường tồn
97 Chương 97: Kể chuyện dưới trăng: Trăm Con Phá Bọc, Diệt Mộc Tinh
98 Chương 98: Kể chuyện dưới trăng: Đứng Lên Đi Vì Một Đại Việt Trường Tồn, Đại Việt Bất Diệt
99 Chương 99: Thần vẫn luôn tồn tại
100 Chương 100: Thành Lam Nhiên, mẫu tử hắc y
101 Chương 101: Lời nhắn từ Hằng Nga
102 Chương 102: Hắc y nhân
103 Chương 103: Tính toán với người gặp khó khăn
104 Chương 104: Chiếc mặt nạ
105 Chương 105: Viên bi của người thật tuyệt vời!
106 Chương 106: Đấu giá hội bắt đầu!!
107 Chương 107: Chúng ta quá nghèo!
108 Chương 108: Có ý tứ!
109 Chương 109: Thuần tuý trêu người
110 Chương 110: Áp trục lên tràng
111 Chương 111: Tranh Đoạt (1)
112 Chương 112: Tranh Đoạt (2)
113 Chương 113: Mỹ Nữ Muốn Lọt Hố Rồi!
114 Chương 114: Gặp mặt
115 Chương 115: Ta chọn nàng vì ta muốn có nàng
116 Chương 116: Quân gia, tiểu nữ cám ơn người!
117 Chương 117: Theo đuôi!
Chapter

Updated 117 Episodes

1
Chương 1: Xung thiên thần vương
2
Chương 2: Ta là thiên binh đây
3
Chương 3: Cưỡi gió về trời
4
Chương 4: Hồi thiên đình gặp bạn cũ
5
Chương 5: Trống đồng vang tiên tụ thần sơn
6
Chương 6: Long Thần sơn, sứ mệnh mới
7
Chương 7: Xung Thiên, ta chọn con
8
Chương 8: Ta phán con tử
9
Chương 9: Tu chân giới, Gióng ta đến rồi!
10
Chương 10: Cha Long, con sẽ làm được
11
Chương 11: Thoát phàm nhập khí
12
Chương 12: Không gì là không thể
13
Chương 13: Ngũ hành thiên địa quyết
14
Chương 14: Tiểu mỹ nam vạn nữ mê
15
Chương 15: Nhị linh xuất hiện
16
Chương 16: Song linh tỉ đấu
17
Chương 17: Nhị nữ lại nhà
18
Chương 18: Thanh Hà, không phải là thường nhân
19
Chương 19: Tầng thứ nhất bảo tháp
20
Chương 20: Mùa xuân đầu tiên
21
Chương 21: Ta thật sự... Sẽ rất nhớ đệ
22
Chương 22: Dòng máu Lạc Hồng
23
Chương 23: Sau này lớn lên, chàng có thể lấy ta không??
24
Chương 24: Từ giờ thiếp là của chàng
25
Chương 25: Nhị nữ rời đi
26
Chương 26: Hoả linh thạch
27
Chương 27: Diệt kim sư nắm động linh
28
Chương 28: Khai thác mỏ
29
Chương 29: Bại lộ
30
Chương 30: Ngũ lang trại đến
31
Chương 31: Huyết chiến trong mưa, kẻ phá rối
32
Chương 32: Đệ theo tỷ nhé??
33
Chương 33: Dám chạm đến nhi tử của ta, đã hỏi ta chưa?
34
Chương 34: Mẫu thân, người rất ngưu ah
35
Chương 35: Biến dị băng linh căn
36
Chương 36: Công tử đã sờ ta, ta đi theo công tử được không??
37
Chương 37: Xuân Mai
38
Chương 38: Ngũ Lang kế hoạch mới
39
Chương 39: Một mình không đánh được thì ta gọi hội
40
Chương 40: Điên cuồng hấp thụ, tiến trúc cơ
41
Chương 41: Độ kiếp(thượng): Hư ảnh thần tiên
42
Chương 42: Độ kiếp(Hạ): Huyết mạch thức tỉnh
43
Chương 43: Thạch sanh, cùng ta đi giết người thế nào??
44
Chương 44: Họ Lý tên Thông, siêu cấp bọ hung
45
Chương 45: Giải cứu mẫu thân(1)
46
Chương 46: Giải cứu mẫu thân(2)
47
Chương 47: Mẫu thân! Minh minh nhớ người
48
Chương 48: Công tử, Thanh Xà không có gì để mặc
49
Chương 49: Đến ngũ lang trại
50
Chương 50: Ta không cần những kẻ biến thái
51
Chương 51: Bắt đầu thực hiện kế hoạch
52
Chương 52: Nhị nữ đòi theo hầu
53
Chương 53: Khởi lập Việt tông
54
Chương 54: Việt tông sơ bộ hình thành
55
Chương 55: Đồng hương ở bên, có tết Việt
56
Chương 56: Cắm bảng hiệu, tuyển sinh
57
Chương 57: Ta là đường chủ, không phải tông chủ
58
Chương 58: Tuyển chọn thành công
59
Chương 59: Gã bợm rượu đến từ tây vực
60
Chương 60: Lý Thông chiến Gragas
61
Chương 61: Bái sư học rượu
62
Chương 62: Dụ khỉ rời núi
63
Chương 63: Diệt sát, gọi thú
64
Chương 64: Sắp xếp một vở diễn
65
Chương 65: Yêu thú quây thành
66
Chương 66: Đi chúng ta trở về
67
Chương 67: Huyết mạch hỗn độn thần thú
68
Chương 68: Giữa đường gặp cướp
69
Chương 69: Ngươi đi cùng ta kiếm cơm thế nào?
70
Chương 70: Ta muốn ngươi đánh với ta một trận
71
Chương 71: Thu đệ tử phải có phong cách
72
Chương 72: Dạy bổ củi thật sao??
73
Chương 73: Đường trở về ở nơi nào???
74
Chương 74: Chưa bao giờ mẹ kể
75
Chương 75: Chưa bao giờ mẹ kể(1)
76
Chương 76: Chưa bao giờ mẹ kể (2)
77
Chương 77: Chưa bao giờ mẹ kể (3)
78
Chương 78: Nếu không bảo vệ được người thân vậy ta tu đạo để làm gì??
79
Chương 79: Tìm kiếm tung tích phụ thân
80
Chương 80: Phương pháp mở cửa quái dị
81
Chương 81: Di chỉ Hợp Hoan Phái, phụ thân còn sống
82
Chương 82: Mỗi người mỗi dự định
83
Chương 83: Ta vốn là một Nam Thần thuần khiết
84
Chương 84: Thập nhất tông môn tụ Lam Nhiên
85
Chương 85: Dạy dỗ nữ nhân
86
Chương 86: Công tử, Hoắc Kỳ đến rồi!
87
Chương 87: Bàn bạc đối sách
88
Chương 88: Hạ Sơn
89
Chương 89: Thạch gia trang, thảm cảnh
90
Chương 90: Hoả linh thể, Thạch An Nhiên
91
Chương 91: Thu nhận đám hài tử
92
Chương 92: Nghĩa tử, nghĩa nữ và đồ Đệ
93
Chương 93: Kể chuyện dưới trăng: Thần Thú Hỗn độn
94
Chương 94: Kể chuyện dưới trăng: Khai Thiên Tích Địa
95
Chương 95: Kể chuyện dưới trăng: Bọc Trứng Rồng Tiên, Cửu Vỹ Hồ Đát Kỷ
96
Chương 96: Kể chuyện dưới trăng: Hồng Hoang Mộc Tinh, vì đại Việt trường tồn
97
Chương 97: Kể chuyện dưới trăng: Trăm Con Phá Bọc, Diệt Mộc Tinh
98
Chương 98: Kể chuyện dưới trăng: Đứng Lên Đi Vì Một Đại Việt Trường Tồn, Đại Việt Bất Diệt
99
Chương 99: Thần vẫn luôn tồn tại
100
Chương 100: Thành Lam Nhiên, mẫu tử hắc y
101
Chương 101: Lời nhắn từ Hằng Nga
102
Chương 102: Hắc y nhân
103
Chương 103: Tính toán với người gặp khó khăn
104
Chương 104: Chiếc mặt nạ
105
Chương 105: Viên bi của người thật tuyệt vời!
106
Chương 106: Đấu giá hội bắt đầu!!
107
Chương 107: Chúng ta quá nghèo!
108
Chương 108: Có ý tứ!
109
Chương 109: Thuần tuý trêu người
110
Chương 110: Áp trục lên tràng
111
Chương 111: Tranh Đoạt (1)
112
Chương 112: Tranh Đoạt (2)
113
Chương 113: Mỹ Nữ Muốn Lọt Hố Rồi!
114
Chương 114: Gặp mặt
115
Chương 115: Ta chọn nàng vì ta muốn có nàng
116
Chương 116: Quân gia, tiểu nữ cám ơn người!
117
Chương 117: Theo đuôi!
footer(); ?>