Quyển 1 – Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân

Ninh Khuyết không nên có cảm giác lạnh, bởi tên thư sinh mặc áo bông kia từ đầu đến cuối, từ chân lên đầu, từ trong ra ngoài đều không hề lộ ra một chút địch ý cũng như bất kì khí tức nguy hiểm nào. Trái lại, hắn tựa như một đóa liên hoa vô cùng thanh tịnh, sạch sẽ, đem lại cảm giác giống như thân nhân, làm người khác rất dễ dàng tín nhiệm.

Thế nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi lạnh, bởi vì tên thư sinh kia chỉ liếc qua liền biết được sau lưng hắn chính là một cây dù, hơn nữa lại là một cây dù lớn màu đen, đó là thứ quan trọng nhất của hắn và Tang Tang, hơn nữa còn muốn trao đổi.

Ánh sáng mặt trời vẫn chưa chiếu sáng hết con đường nhỏ, vì vậy nhiệt độ nơi đây hơi lạnh. Hay đây cũng chính là nguyên nhân làm hắn thấy lạnh? Hay là cảm giác thân cận, tin tưởng do tên thư sinh kia mang lại khiến cho hắn sợ hãi?

Ninh Khuyết đứng im như một bức tượng băng điêu trên con đường nhỏ. Hắn đứng rất lâu, cho tới khi tỉnh lại, ngơ ngẩn quay đầu, hắn nhìn thoáng qua đằng sau cũng không thấy bất cứ ai. Sau đó hắn cúi đầu ngẫm nghĩ, phát hiện ra dù có cố gắng thế nào cũng không nhớ đến tột cùng là vừa xảy ra chuyện gì, vậy nên hắn quyết định cũng không suy nghĩ nữa. Khẽ lắc lắc đầu, hắn tiến về nơi mấy tên học sinh đang rì rầm to nhỏ.

Hắn không biết người được gọi là Phu Tử trong truyền thuyết mới vừa rồi đã đón xe rời đi, hắn không biết mình vừa bỏ lỡ một thời khắc lịch sử quan trọng ra sao, hắn không biết mình cự tuyệt trao đổi với tên thư sinh kia như thế nào, hắn không biết rằng đó mới chân chính là bài học đầu tiên. Nhưng cho dù biết rõ, hắn cũng sẽ không đổi, dùng thứ mình đang có đi đổi thứ không có, đây cũng không phải là việc hắn hay làm.

...

...

Theo lẽ thường, việc đầu tiên khi vào học ở Thư Viện là nghe giảng giải một vài vấn đề cơ bản. Tất cả các học sinh tập trung ở phía trước tấm bình phong bằng đá hơi lạnh lẽo kia, cõi lòng tràn ngập mơ ước lắng nghe một vị giáo thụ phát biểu, sau đó mường tượng ra cuộc sống sau hai, ba năm nữa.

Sau khi nhập học, bên trong Thư Viện chia làm sáu khoa, hai trăm thí sinh bị chia vào sáu thư xá. Thời gian lên lớp mỗi ngày từ sáng sớm tới trưa, mới nghe có vẻ không dài, nhưng thực tế trong đó không có bất kì thời gian nào để nghỉ ngơi.

Bảy người may mắn tiến vào Thuật khoa, mỗi ngày sau giờ ngọ còn được nhận sự dạy bảo ở nhiều phương diện khác, các đệ tử bình thường khác sau giờ ngọ đều có thể tự do vui chơi. Có thể chọn lựa ở lại Thư Viện tự học, hoặc là trở lại thành Trường An thưởng rượu, ngắm hoa, nhưng vị giáo thụ thủ tịch (giáo thụ có quyền cao nhất) hiền hậu kia rất thành khẩn đề nghị mọi người tốt nhất nên ở lại Thư Viện, đi Cựu Thư Lâu đọc sách.

Kỷ luật thư viện cũng không chặt chẽ, mà còn có phần lỏng lẻo. Dùng tiếng chuông ở sâu bên trong Thư Viện làm tín hiệu, tiếng thứ nhất chính là thông báo, tiếng thứ hai chính là vào học, tiếng thứ ba là kết thúc. Thời gian giữa tiếng chuông thứ hai và ba chính là thời gian lên lớp, trong khoảng thời gian này yêu cầu mọi đệ tử đều phải chuyên tâm nghe giảng bài, có thể đặt câu hỏi nhưng không được gây ồn ào. Về phần quét dọn, làm vệ sinh, đệ tử hoàn toàn không phải đụng tới, triều đình hàng năm đều bỏ một số tiền lớn vào Thư Viện để thuê người quét rác, nấu ăn.

Tiếp theo chính là xếp lớp, phương thức của Thư Viện cũng rất đơn giản mà công bằng, căn bản không quan tâm đến thế gia, cũng như thành tích khảo thí của thí sinh trước đây. Vị tam công tử Tạ Thừa Vận và Chung Đại Tuấn được xếp vào lớp Giáp, Lâm Xuyên Vương Dĩnh xếp vào lớp Đinh, Ninh Khuyết thì vào lớp Bính.

Đi tới bên phòng giáo thụ lấy sách vở của mình, Ninh Khuyết theo dòng người tiến vào hành lang tương ứng trên thẻ bài gỗ. Sau khi tìm được lớp Bính, nhìn những cánh cửa sổ sáng ngời như được vẽ lên bức tường trắng như giấy kia, nghĩ đến việc mấy năm sau mình phải sống ở nơi này, nghĩ đến chính mình cuối cùng cũng có thể bước lên con đường quý tộc rộng lớn ở Đại Đường, tâm tình của hắn chợt trở nên bâng khuâng. Hít một hơi thật sâu cho bình tĩnh, hắn giơ chân bước qua bậc cửa kia.

- Ninh Khuyết! Lại đây ngồi.

Bên trong thư xá chợt vang lên hai âm thanh kinh ngạc ngoài ý muốn.

Ninh Khuyết ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trong thư xá rộng rãi kia Chu Do Hiền đang đưa tay ngoắc ngoắc, vẻ mặt nhìn hắn cực kỳ hưng phấn nhưng khi nhìn từ một bên thì có vẻ hơi tái. Mà ngồi ở hàng thứ nhất, Tư Đồ Y Lan lại đang hứng thú nhìn hắn, hôm nay thiếu nữ này mặc một bộ trang phục màu xanh lam, phía trên vạt áo có thêu mấy đóa hoa mai, cổ áo hơi mở để lộ ra cần cổ trắng nõn.

Như tỉnh giấc mộng, những âm thanh, hình ảnh này giống như cả một đời rồi hắn chưa gặp lại, quả thực chính xác là một đời. Đây là những thứ mà hắn quen thuộc nhất, hình ảnh này mỗi năm hắn đều trông thấy một lần, hơn nữa lúc đó còn có nhiều người gọi hắn lại ngồi chung.

Ninh Khuyết lặng lẽ đứng trong thư xá, hắn nhắm chặt mắt lại, đem những hình ảnh vô căn cứ kia xua ra khỏi tâm trí. Nhìn về khuôn mặt đang chờ đợi của Tư Đồ Y Lan, hắn mỉm cười áy náy rồi đi về phía đằng sau.

Hắn không biết vị Tư Đồ tỷ này là con gái của tướng quân Vân Huy, nhưng biết chắc chắc nàng xuất thân từ hào môn quý tộc Trường An. Tuy nói các đệ tử đều được đối xử như nhau trong Thư Viện, hôm qua cũng đã nghe việc trước đây bệ hạ từng cải trang đến đây học tập, cùng ngồi với những học sinh xuất thân nghèo hèn… Thế nhưng nếu tiếp xúc cùng những tiểu thư con nhà giàu này quá nhiều, ai biết có thể xảy ra phiền phức gì.

Bỏ mớ sách nặng nề nơi tay ra, hắn nhìn đôi má đã trở nên tái nhợt của Chu Do Hiền, nhìn đôi môi đã trở nên xanh mét của hắn, nhìu mày hỏi:

- Ngươi hôm qua lại đi Hồng Tụ Chiêu?

- Ở lại suốt một đêm – Chu Do Hiền thở dài, hắn đau khổ nói, không hề giấu diếm chút nào:

- Ninh Khuyết, thế giớ này đảo lộn rồi! Ta nghĩ mãi vẫn không ra, cho nên ở lại Hồng Tụ Chiêu chơi đùa một đêm.

Ninh Khuyết nhớ tới lúc gặp thư sinh kia, thân thể trở nên hơi căng cứng, hắn hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

- Ta lại có thể vào được Thư Viện, không phải thế gian này đã bị đảo lộn rồi sao?

Mặt mày Chu Do Hiền cực kỳ buồn bã, hắn đau khổ nói:

- Ngươi cũng biết, lão đầu tử nhà ta bỏ ra hai ngàn lượng bạc mua cho ta tư cách nhập viện, ta chỉ muốn mạ vàng, đánh bóng chút ít cho tên tuổi mình thôi, sau này cưới lão bà cũng dễ dàng. Cả sáu môn thi hôm qua ta đều làm qua loa, mò mẫn cả, thời điểm niêm yết ta cũng chưa từng xem. Áy vậy mày kết quả…..ta vậy mà đạt bốn môn thượng ất!

Ninh Khuyết kinh ngạc không nói gì, sau một lúc lâu, hắn mới tán thưởng tự đáy lòng:

- Ngươi quả thật là chân nhân bất lộ tướng.

- Bất lộ tướng con khỉ!

Sắc mặt Chu Do Hiền giống như biết tin lão đầu tử vừa chết, hồn bay phách lạc đâu hết cả, hắn nói:

- Ta trả lời môn Tính toán thế này: Phu Tử uống rượu say, ăn hoa đào nơi lưng chừng núi…Vậy mà được điểm thượng ất. Cái này không phải là do mấy vị giáo thụ trong Thư Viện bị điên rồi sao.

Ninh Khuyết suy nghĩ một lát, suy đoán nói:

- Có phải là do bạc của nhà ngươi?

Chu Do Hiền tức giận nói:

- Ai nói việc vào được Thư Viện có thể dùng tiền bạc? Hơn nữa lão đầu tử chỉ có bỏ ra hai ngàn lượng bạc thôi! Tính ra hai ngàn lượng đó cũng đủ cho ta vui chơi ở Hồng Tụ Chiêu ba, bốn tháng rồi, đủ thời gian để làm rất nhiều việc.

...

...

Tại một nơi xa tại Đông thành Trường An, trên ghế bành một nhà nào đó ở ngân phường, một vị lão gia tử dáng người cực kỳ mập mạp đang đau lòng nhìn xem sổ sách, hai mắt đẫm lệ, hắn thở dài nói:

- Hai mươi vạn lượng bạc…Hiền nhi à, vi phụ đem hơn phân nửa sản nghiệp đều bán đi, chỉ mong người trở nên nổi bật, ngươi cũng không nên làm cho vi phụ thất vọng. Ai dám nói Thư Viện không thu tiền chứ, bọn họ đúng là tham lam mà…Nhưng dù gì cũng nên thu vừa phải thôi chứ.

...

...

Chu Do Hiền cũng không biết lão đầu tử nhà hắn vì muốn hắn vào được Thư Viện mà đã đánh bạc lớn như vậy, thế nhưng lão vẫn cảm thấy tức giận, bất bình, vẫn cảm thấy mấy tên giáo thụ Thư Viện thật giỏi hét giá.

- Ta từ nhỏ không thích thi thư, không thích cưỡi ngựa, bắn cung, cho nên cũng không hay kết giao cùng mấy vị công tử, tiểu thư trong thành Trường An. May mắn ngươi cũng học lớp Bính, nếu không ta thực sự không biết sẽ sống những năm tới ra sao.

Sau khi Chu Do Hiền đau khổ nói xong, Ninh Khuyết thấy hắn không hề có biểu hiện xấu hổ, hay e thẹn nào khi nói về việc không thích thi thư, cưỡi ngựa, bắn cung, mà ngược lại còn lộ ra vẻ điều đó là đương nhiên, thậm chí có chút tự hào.

Hắn cười cười an ủi người có thể xem như người quen duy nhất của hắn ở Trường An:

- Nhập gia tùy tục, sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy, nghĩ nhiều làm gì.

- Chí phải – Chu Do Hiền nhìn các bạn cùng học bên trong thư xá rộng rãi, ánh mắt dừng lại ở những thiếu nữ có dáng vẻ yểu điệu. Đảo qua đảo lại mấy lần, sắc mặt hắn cuối cùng cũng trở nên vui vẻ.

- Cùng nhiều bạn học thân cận, tương lại hôn sự cũng có chỗ dựa.

Ninh Khuyết không nói nên lời, cũng không đủ mặt dày để nói tiếp.

Chu Do Hiền vốn là tên tính tình hời hợt điển hình, nếu không ngày đó cũng chẳng mời Ninh Khuyết uống rượu tại trong thanh lâu, vui vẻ cùng mấy cô nương ngay trong lần đầu gặp gỡ. Sau khi ổn định lại tâm trạng, hắn lập tức trở lại như bình thường, hai ngón tay giơ lên phía trước như muốn quyết tâm kẹp chặt mấy vị thiếu nữ phía trước, hắn hạ giọng nói:

- Thiếu nữ điềm đạm kia là Kim Vô Thải, là ấu nữ của quốc tử Đại Đường. Tính tình dịu dàng nhưng lại rất khó chọc, bởi tính tình của quốc tử đại nhân rất nghiêm minh, hay có thể nói là nóng nảy. Vị cô nương cao cao kia cũng không nên gây, nàng ta họ Cao, trong nhà có cậu là người hầu trong hậu cung.

- Tiểu tử lòe loẹt kia gọi là Trần Tử Hiền, nhà hắn ở thành Tây mở một thư cục (nhà in), cũng coi như có chút tiền. Lúc nào ta và ngươi muốn đi uống rượu hoa đầu mà kẹt tiền, có thể gọi hắn cùng đi. Về phần tên lùn bên cạnh hắn cũng không cần để ý, nghe nói tên này là đệ tử tới từ Thần Châu, ngoại trừ ăn cơm và ngủ thì đều dành thời gian đọc sách về cung tên, là một kẻ không thú vị.

Ninh Khuyết cảm thấy rất bội phục, hắn thầm nghĩ, một tên không muốn vào Thư Viện, chỉ dùng chút ít thời gian liền nói ra rành mạch lai lịch của mấy mươi người trong thư xá, khả năng của hắn quả thật đáng khen. Chắc hẳn phải nâng tầm cái sự nghiệp ăn chơi của hắn lên tới tận cùng, tới mức có thể tống hết bạn bè, bằng hữu vào cả trong Thư Viện thì mới có thể kể rành rọt được như vậy.

- À, tiểu tỷ kia chắc ngươi cũng biết là ai, nàng ta không tệ, là con gái của tướng quân Vân Huy đại danh vang đội, Tư Đồ Y Lan.

Chu Do Hiền vỗ nhẹ lên thư án, nước miếng theo mồm hắn bắn ra xối xa, bay tứ tung trong gió:

- Ninh huynh, lúc trước ngươi bỏ qua nàng mà ngồi với ta, bổn công tử quả thật không hiểu. Nhưng dù gì ta cũng phải nhắc nhở ngươi, ngươi có khả năng đã đắc tội với vị quý nữ nổi tiếng Trường An này rồi. Đừng nói ta không nhắc trước, vị này quý nữ lúc tám tuổi đã cưỡi ngựa tung hoành tại đường Chu Tước, cùng đám tỳ nữ cùng tuổi xưng là Nương Tử quân. Những năm gần đây nàng dọa không biết bao nhiêu người bán trái cây, hàng rong, bánh rán…,bao nhiêu nam tử hán to gan lớn mật sợ hãi, đạp bằng bao nhiêu tên vô tình vô nghĩa. Ngươi mà đắc tội nàng, trong thành Trường An liền khó có nơi cho ngươi đi tới. Ngươi muốn mua trái cây ăn ư? Lập tức có ngay một đống quả trái cây hôi thối ngon lành cho ngươi xơi tức thì.

Ninh Khuyết bị một màn nước bọt tung tóe này làm kinh sợ, sau một lúc lâu hắn mới kịp phản ứng trở lại. Hắn nghĩ thầm, mấy chuyện như Nương Tử quân gì đó hắn cũng không đi trêu chọc, tất nhiên cũng không sợ, Tư Đồ Y Lan trong mắt hắn cũng không phải một nữ hài điêu ngoa, ác độc. Ngược lại hắn đối với Chu Do Hiền rất tán dương:

- Lần tới đi Hồng Tụ Chiêu, nếu tình hình tài chính căng thẳng, ta nghĩ cũng không cần lôi kéo Trần Tử Hiền, chỉ cần ngươi đi kể vài ba câu chuyện chắc là đủ.

Hắn tự nghĩ những lời trêu chọc này rất hợp lý, ai ngờ Chu Do Hiền nghe xong liền liếc nhìn hắn, sau đó nhàn nhạt cười nói:

- Dựa vào mấy lời này mà có thể kiếm ít bạc ở trong thanh lâu sao, mấy lời này ngoài Ninh huynh ra trong thiên hạ còn có ai nói được chứ?

Mặt mũi Ninh Khuyết cứng đờ, hắn rất muốn đem người này ra đánh đập một trận cho bỏ tức, nhưng cuối cùng cũng đèn nén lại được bởi vì lúc này giáo thụ phụ trách giảng bài môn Lễ nghi với vẻ mặt nghiêm trang đã đi tới.

Bên trong thư xá bỗng nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh, những âm thanh lộn xộn cũng không biết đã tiêu biến đi nơi nào.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2 Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3 Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4 Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5 Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6 Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7 Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8 Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9 Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10 Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11 Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12 Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13 Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14 Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15 Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16 Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17 Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18 Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19 Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20 Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21 Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22 Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23 Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24 Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25 Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26 Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27 Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29 Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30 Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31 Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32 Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33 Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34 Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35 Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36 Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37 Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38 Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39 Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40 Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41 Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42 Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43 Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44 Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45 Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46 Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47 Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48 Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49 Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50 Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51 Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52 Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53 Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54 Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56 Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57 Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58 Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59 Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60 Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61 Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62 Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63 Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64 Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65 Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66 Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67 Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68 Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69 Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70 Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71 Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72 Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73 Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74 Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75 Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76 Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77 Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78 Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79 Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80 Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81 Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82 Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83 Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84 Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85 Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86 Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87 Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88 Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89 Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90 Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91 Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92 Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93 Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94 Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95 Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96 Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97 Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98 Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99 Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100 Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101 Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102 Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103 Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104 Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105 Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106 Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107 Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108 Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109 Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110 Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111 Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112 Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113 Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114 Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115 Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116 Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117 Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118 Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119 Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120 Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121 Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122 Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123 Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2
Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3
Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4
Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5
Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6
Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7
Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8
Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9
Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10
Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11
Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12
Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13
Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14
Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15
Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16
Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17
Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18
Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19
Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20
Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21
Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22
Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23
Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24
Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25
Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26
Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27
Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29
Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30
Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31
Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32
Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33
Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34
Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35
Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36
Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37
Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38
Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39
Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40
Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41
Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42
Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43
Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44
Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45
Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46
Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47
Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48
Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49
Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50
Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51
Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52
Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53
Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54
Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56
Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57
Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58
Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59
Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60
Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61
Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62
Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63
Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64
Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65
Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66
Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67
Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68
Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69
Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70
Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71
Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72
Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73
Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74
Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75
Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76
Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77
Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78
Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79
Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80
Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81
Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82
Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83
Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84
Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85
Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86
Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87
Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88
Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89
Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90
Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91
Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92
Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93
Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94
Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95
Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96
Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97
Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98
Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99
Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100
Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101
Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102
Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103
Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104
Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105
Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106
Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107
Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108
Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109
Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110
Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111
Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112
Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113
Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114
Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115
Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116
Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117
Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118
Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119
Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120
Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121
Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122
Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123
Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
footer(); ?>