Quyển 1 – Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận

Vì sự nghiệp cao cả điều tra ngự sử Trương Di Kỳ lúc nào tới thanh lâu, vào thanh lâu xong đến chỗ cô nương nào, thời điểm nào thì ra về, suốt mấy ngày liền Ninh Khuyết đều lê la trong Hồng Tụ Chiêu, nhưng để che mắt người khác, tránh lưu lại manh mối, đại bộ phận thời gian hắn chỉ chơi bời đùa cợt.

Hắn và Thủy Châu Nhi ngày càng thân thiết, ngay cả những cô nương khác và đám sai vặt cũng quen với sự có mặt của hắn, họ đều biết tên thư sinh nghèo kiết xác này được Giản đại gia đối xử đặc biệt nên không ai dám có ý kiến gì.

Tuy bị Tiểu Thảo giả truyền thánh chỉ mà Ninh Khuyết không cách nào biến thành đàn ông, chỉ được cầm tay ôm ấp giả bộ với đám cô nương, đỡ hẳn khoản tiền chơi gái, nhưng dù sao, da mặt hắn có dày mấy đi nữa thì thỉnh thoảng cũng phải thưởng cho đám nữ tì, sai vặt mấy đồng, và thế là mấy ngày sau, trước sự giảm sút kịch liệt của ngân quỹ cửa hàng, Tang Tang đã sinh nghi.

Buổi tối trở về, đối mặt với sự chất vấn của cô thị nữ nhỏ, Ninh Khuyết tỏ ra hết sức hợp tác và thành khẩn, hắn kể lại tất cả những việc mình đã làm mấy ngày nay, đồng thời nói thêm:

- Không thể không đóng vai khách quen, nếu ngày sau trong thanh lâu xảy ra chuyện gì đó thì quan phủ mới không tập chung sự nghi ngờ lên người ta, ngược lại, nếu ta vừa tới lần đầu mà lão ngự sử kia bỗng lăn đùng ra chết thì nha môn không tới còng đầu ta mới là chuyện lạ.

Rồi hắn cười, nói tiếp:

- Khi mọi chuyện xong xuôi tất nhiên không cần tới đó nữa nên tất nhiên cũng không phải bỏ thêm tiền.

- Sao ta thấy giọng điệu của thiếu gia có vẻ tiếc rẻ lắm thì phải. - Tang Tang ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn hắn - Mà sau khi ngự sử đại nhân chết, nếu ngươi không tới thanh lâu nữa chẳng phải người ta càng nghi ngờ sao?

Ninh Khuyết giật mình nhận ra kế hoạch của mình đúng là có sơ hở, nhưng hắn không chán nản mà còn vui mừng, xoa xoa đầu nàng, nói:

- Nếu quả như vậy thì ngày sau đành tới đó thêm vài lần, ngươi xem chúng ta còn bao nhiêu tiền?

Tang Tang gật đầu quay người định đi làm công việc mà làm yêu thích nhất - đếm tiền, bỗng Ninh Khuyết nhớ ra một chuyện vội kéo nàng lại rồi móc trong người ra một hộp son phấn, do dự một lúc mới nói:

- Đây là đồ mà cô nương Thủy Châu Nhi trong thanh lâu gửi tặng, nàng... cũng không tệ lắm.

Thực ra để có hộp phấn này hắn phải chìa bộ mặt dễ thương nhất của mình ra xin xỏ Thủy Châu Nhi, xin về để vỗ yên Tang Tang, còn tại sao hắn phải kèm thêm câu đánh giá không tệ lắm là do sợ nàng khinh thường thân phận của các cô kĩ nữ nên khinh luôn đồ vật của họ.

Tang Tang lập tức chìa tay nhận lấy, khuôn mặt đen đúa tràn ngập niềm vui, đôi mắt lá liễu cười tít lại, nào đâu thấy cái gì có tên khinh ghét, nàng nói:

- Trước giờ vẫn nghe nói các cô nương trong thanh lâu đều có bí quyết làm đẹp độc đáo của riêng mình, thậm chí còn tốt hơn đồ của Trần Cẩm Ký nữa.

- Thích chứ? - Ninh Khuyết tủm tỉm nhìn nàng.

Hai tay Tang Tang ôm khư khư lấy chiếc hộp, nàng dẩu môi nhìn hắn không chịu đáp, nhưng nét mặt đã sớm bán đứng chủ nhân.

Đem cất chiếc hộp cùng chỗ hộp son phấn vừa mua ở Trầm Cẩm Ký mấy hôm trước xong, Tang Tang bưng chậu nước nóng tới cẩn thận rửa chân cho Ninh Khuyết, rũ sạch chăn chiếu rồi cởi áo ngoài chui lên giường, miệng lẩm bẩm mấy câu đại loại không được ôm chân thấy lạnh thật.

Đêm dần khuya, tiếng mõ cầm canh văng vẳng đâu đây, Tang Tang nằm một lúc vẫn chưa ngủ được, đôi mắt trong bóng đêm sáng ngời như hai viên ngọc đen, nàng ngơ ngẩn nhìn lên nóc nhà rồi bỗng mở miệng:

- Thiếu gia, vị ngự sử đại nhân kia chừng nào mới tới thanh lâu?

Ninh Khuyết cũng im lặng rất lâu mới đáp:

- Ngày mai.

Tang Tang không biết việc săn bắn trong thành Trường An còn nguy hiểm gấp vạn phần săn bắn trên thảo nguyên nên chẳng hề lo lắng đến an nguy của thiếu gia, ngược lại chỉ quan tâm đến mấy thứ vớ vẩn khác, nàng đưa tay túm chặt mép chăn, cúi đầu nhìn về phía bên kia giường, hỏi:

- Thiếu gia, nếu ngày mai vị ngự sử đại nhân kia chắc chắn phải chết, trước khi lão chết thiếu gia nên nói điều gì đó chứ?

- Phải. - Ninh Khuyết nhíu mày - Đối với loại chuyện báo thù rửa hận này, trước khi đối phương chết mà không cho hắn biết nguyên nhân vì sao phải chết thì không ổn lắm.

- Vậy hãy nói cho lão biết.

- Vì ngươi làm chuyện xấu nên ta phải thay mặt ông trời tiêu diệt ngươi? Nói như vậy có đơn giản và thiếu trang trọng quá không? Còn cách nói nào tương đối nghiêm trang hoành tráng hoặc kịch tính hơn không?

Tang Tang cau mày nghĩ ngợi, nỗ lực tìm cách giải quyết vấn đề, một lúc sau mới gật đầu một cái thật mạnh ra chiều tâm đắc:

- Thiếu gia, làm thơ đi.

- Thơ? Ta đâu có rành mấy thứ đó?

- Để ta viết một bài, thế nào?

- Được.

Tang Tang nghiêm túc đọc vài câu vừa nặn được, Ninh Khuyết cũng nghiêm túc lắng nghe và nghiêm túc nghiền ngẫm, một lát sau mới chân thành nói:

- Quả thật cô làm thơ giỏi hơn ta.

..................................

Là ngự sử thuộc Ngự Sử đài của đế quốc Đại Đường, hàm tòng lục phẩm, phụ trách giám sát trăm quan, đàn hặc kẻ có tội, tước vị tuy không cao nhưng quyền lực không nhỏ, lẽ ra ai được ngồi trên chiếc ghế đó cũng thấy hết sức thỏa mãn, nhưng Trương Di Kỳ lại chưa từng thỏa mãn, bởi lẽ mười ba năm trước lão đã leo tới ngự sử giám sát, đường làm quan rộng thênh thang, ai ngờ qua bao nhiêu năm gian khổ phấn đấu, đến bây giờ vẫn còn là một gã ngự sử vô dụng, có tiếng mà không có miếng.

Nhưng lão không dám oán giận, bởi chính lão biết rất rõ nguyên nhân vì đâu mà con đường làm quan của mình bỗng nhiên trắc trở như vậy - năm xưa sau khi kết luận vụ án Tuyên Uy tướng quân Lâm Quang Viễn, tốc độ thăng tiến của lão liền chậm hẳn, mà bảy năm trước vụ án giết sạch một thôn gần biên giới nước Yến được thẩm tra xong, lão được thăng từ chủ bộ Ngự Sử đài lên ngự sử theo hầu, đó là lần thăng quan cuối cùng.

Vì thân vương điện hạ và tướng quân Hạ Hầu mà lão đã nỗ lực hết mình, lẽ nào lại được trả công như vậy? Nếu bảo hai nhân vật lớn đó muốn giấu nhẹm sự việc xấu xa mờ ám năm xưa, vậy nhất định họ phải tìm mọi cách giết lão chứ không đời nào để lão sống lay lắt ở Ngự Sử đài, chẳng lẽ họ không sợ lão mang lòng oán hận rồi tung hê hết sự thật ra cho thiên hạ biết?

Để ngẫm ra nguyên nhân vì đâu con đường làm quan tắc nghẽn một cách bất thường, Trương Di Kỳ đã khổ sở suy nghĩ suốt hai năm, bốn năm trước lão đột nhiên bừng tỉnh, lúc đó mồ hôi ướt đẫm toàn thân.

Có thể đẩy một vị Ngự Sử đang lúc chói sáng nhất rơi xuống vực sâu, có thể nhẹ nhàng chặt đứt con đường lên trời thênh thang mà thân vương điện hạ và tướng quân Hạ Hầu dày công chuẩn bị cho lão đồng thời không để lại dấu vết can thiệp nào, khắp thiên hạ Đại Đường này chỉ có một người làm nổi - hoàng đế bệ hạ.

Trong mắt người đời, vị hoàng đế Đại Đường tuy không thể gọi là hôn ám nhưng so với các đời tổ tông quả thật có phần dè dặt nhu nhược.

Nguyên nhân của nhận định đó cũng khá hoang đường, bằng cớ rõ ràng nhất mà người trong thiên hạ nhất trí đưa ra chính là: từ khi bệ hạ đăng cơ, đế quốc không còn chỉ biết dùng các biện pháp thô bạo vô lễ đối phó với các quốc gia xung quanh mà bắt đầu dùng chữ lý để nói chuyện.

Tuy chữ lý lớn nhất vẫn nằm trong tay Đại Đường, nhưng nói thế nào thì nói, trong mắt đám dê béo và con tin, một kẻ cướp chịu giảng đạo lý vẫn là một kẻ cướp dễ thương.

Chỉ Trương Di Kỳ và tuyệt đại đa số quan viên trong triều biết vị hoàng đế bệ hạ của họ chưa bao giờ là người dè dặt nhu nhược.

Vấn đề của bệ hạ chỉ ở chỗ ngài yêu thích văn thơ thư pháp từ nhỏ, dưới tấm long bào ẩn chứa trái tim đầy chất thư sinh, do đó tính tình có phần lười biếng khoan dung.

Nhưng chung quy, bệ hạ vẫn mang họ Lý, vẫn mang trong mình dòng máu bạo ngược và kiêu ngạo của hoàng gia Đại Đường, nếu có kẻ dám chạm đến vẩy ngược của ngài, vậy hắn sẽ biết thế nào là cơn lôi đình của bậc đế vương.

Cả vụ Tuyên Uy tướng quân phản quốc và vụ thảm sát ở biên giới nước Yến đều được làm sạch sẽ, những điểm đáng nghi đều bị xóa bỏ, nhân chứng vật chứng không còn một mống, nhưng bệ hạ không hề tin tưởng kết quả điều tra của đám quần thần, ngài chỉ không có bằng chứng thôi, vì thế, tuy lúc ngồi trên ngai rồng bệ hạ cũng lười chẳng muốn lật lại những bản án đã phủ đầy bụi đó, nhưng đám quan viên khiến ngài nảy sinh lòng nghi ngờ thì cả đời này đừng mong thăng tiến.

Thân vương điện hạ là đứa em trai nhỏ mà bệ hạ hết sức thương yêu, Hạ Hầu là đại tướng mà bệ hạ ưa thích, bệ hạ có thể tạm tha thứ cho họ, nhưng một gã ngự sử như Trương Di Kỳ lão thì có tư cách gì?

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2 Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3 Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4 Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5 Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6 Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7 Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8 Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9 Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10 Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11 Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12 Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13 Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14 Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15 Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16 Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17 Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18 Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19 Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20 Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21 Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22 Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23 Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24 Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25 Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26 Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27 Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29 Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30 Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31 Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32 Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33 Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34 Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35 Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36 Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37 Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38 Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39 Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40 Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41 Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42 Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43 Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44 Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45 Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46 Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47 Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48 Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49 Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50 Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51 Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52 Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53 Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54 Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56 Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57 Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58 Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59 Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60 Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61 Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62 Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63 Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64 Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65 Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66 Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67 Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68 Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69 Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70 Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71 Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72 Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73 Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74 Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75 Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76 Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77 Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78 Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79 Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80 Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81 Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82 Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83 Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84 Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85 Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86 Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87 Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88 Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89 Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90 Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91 Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92 Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93 Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94 Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95 Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96 Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97 Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98 Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99 Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100 Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101 Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102 Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103 Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104 Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105 Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106 Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107 Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108 Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109 Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110 Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111 Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112 Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113 Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114 Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115 Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116 Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117 Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118 Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119 Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120 Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121 Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122 Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123 Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2
Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3
Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4
Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5
Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6
Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7
Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8
Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9
Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10
Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11
Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12
Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13
Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14
Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15
Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16
Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17
Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18
Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19
Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20
Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21
Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22
Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23
Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24
Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25
Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26
Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27
Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29
Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30
Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31
Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32
Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33
Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34
Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35
Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36
Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37
Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38
Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39
Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40
Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41
Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42
Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43
Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44
Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45
Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46
Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47
Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48
Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49
Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50
Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51
Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52
Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53
Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54
Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56
Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57
Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58
Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59
Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60
Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61
Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62
Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63
Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64
Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65
Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66
Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67
Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68
Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69
Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70
Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71
Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72
Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73
Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74
Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75
Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76
Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77
Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78
Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79
Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80
Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81
Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82
Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83
Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84
Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85
Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86
Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87
Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88
Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89
Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90
Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91
Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92
Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93
Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94
Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95
Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96
Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97
Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98
Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99
Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100
Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101
Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102
Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103
Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104
Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105
Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106
Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107
Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108
Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109
Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110
Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111
Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112
Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113
Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114
Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115
Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116
Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117
Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118
Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119
Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120
Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121
Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122
Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123
Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
footer(); ?>