Chương 48: Ngươi nói đúng

“Ha ha, đúng là không biết xấu hổ.” Hi Thần chế nhạo: “Nam Thiên Ức đã chạy rồi, ngươi nghĩ mình còn có thể bắt hắn ta sao?”

Tư Tuyết lườm nàng ta, không trả lời.

Tôn Thất lên tiếng: “Ta tin tưởng cô nương, khu nhà lao này luôn được canh giữ nghiêm ngặt, ít nhất Nam Thiên Ức vẫn chưa chạy đi xa!”

Nghe Tôn Thất nói như vậy, sắc mặt của Hi Thần tái đi, nàng ta hừ một tiếng.

Sau một lúc im lặng, Tư Tuyết nói với Quyền Mạch Ngự: “Chủ tử, ta muốn có bản đồ của nhà lao.”

Quyền Mạch Ngự nhìn Tôn Thất, Tôn Thất lập tức hiểu ý, phái người đem bản đồ nhà lao ra.

Tư Tuyết nhận lấy bản đồ rồi đặt nó lên bàn, nhìn thoáng qua.

“Lấy một cây bút đến đây.” Tư Tuyết nói.

Không mất nhiều thời gian, có người mang cây bút và mực lên, Tư Tuyết dùng một vẻ mặt ghét bỏ mà nhìn hai thứ đó, lại nói: “Ta không dùng loại bút này, lấy cho ta cục than đi.”

Mặc dù Tôn Thất không hiểu nhưng vẫn gọi người đi chuẩn bị.

Sau khi Tư Tuyết nhận được cục than, nàng gọt cục than thành hình dáng bút chì, mọi người đều nhìn nàng với vẻ sửng sốt.

“Chủ tử, ngài nói xem... Nếu là ngài, ngài sẽ chạy bằng đường nào?” Tư Tuyết gọt xong cục than thì quay lại hỏi Quyền Mạch Ngự.

Quyền Mạch Ngự đi về phía Tư Tuyết đứng ở phía sau nàng, hắn cúi người xuống, tay phải chống đỡ trên bàn và nhìn bản đồ.

Tư Tuyết đag ngồi trên ghế, Quyền Mạch Ngự đứng ở đằng sau Tư Tuyết nhìn bản đồ trông như đang ôm Tư Tuyết. Không những vậy, cơ thể của hắn thực sự đã đụng vào người Tư Tuyết.

Hi Thần mở to hai mắt, trong lúc tức giận nàng ta muốn tiến lên, Triệt Dịch vội vàng kéo Hi Thần lại: “Đừng có hấp tấp!”

Hi Thần dừng bước nhìn Triệt Dịch, hít một hơi thật sâu mới ghìm lại được cảm giác muốn tiến lên đánh người.

“Nếu là trẫm thì trẫm sẽ đi đường này, nơi này binh lực là yếu nhất.” Ngón tay của Quyền Mạch Ngự chỉ một nơi.

“Đúng vậy, binh lực ở nơi này rất yếu, nhưng đây chỉ là bề ngoài thôi, thật ra đây mới là nơi khó chạy thoát nhất, bởi ở đây chủ tử đã phái cao thủ ẩn nấp, tạo cho người trốn thoát cảm giác không có ai đang canh giữ ở đây, nhưng thực tế thì nơi này ngài có thể dễ dàng bắt được kẻ chạy trốn.”

Nói xong, Tư Tuyết quay đầu nhìn Quyền Mạch Ngự, khiêu khích cười một tiếng.

Những người khác đều há to miệng, tỏ ra không thể tin vì Tư Tuyết lại nhận ra nhanh như vậy.

Trước giờ họ chưa từng nói cho Tư Tuyết, làm sao Tư Tuyết lại biết được. Với lại, Tư Tuyết quay đầu nhìn Hoàng thượng với khoảng cách gần như thế, nếu gần thêm chút nữa thì có thể hôn vào mặt của Hoàng thượng rồi.

Thậm chí Tôn Thất gần như có thể cảm nhận được cơn tức giận tỏa ra từ Hi Thần, khóe miệng hắn ta không khỏi co giật, miễn cưỡng nở một nụ cười.

“Đúng vậy, ngươi nói không sai.” Quyền Mạch Ngự khẽ mỉm cười.

Tư Tuyết cười cười, quay người lại, giơ tay cầm cục than vẽ lên vài chỗ.

“Các ngươi ấy à, không thể bố trí đội hình như vậy được, phân bố binh lực cũng không đúng.” Tư Tuyết lắc đầu thở dài nói.

Nghe Tư Tuyết nói vậy, những người đang ở đây đều sững ra, Hi Thần lại khinh thường cười một tiếng.

Đúng là không biết tự lượng sức mình, cái gì cũng dám nói.

Quyền Mạch Ngự cười một tiếng, đưa tay lấy một cọng rơm trên tóc của Tư Tuyết xuống.

“Sao trên người của ngươi lại bẩn như vậy? Rơm dính trên tóc này.” Quyền Mạch Ngự lộ ra một vẻ mặt ghét bỏ.

Trong lòng Tư Tuyết như có một vạn con dê chạy qua.

Cho hắn vào nhà lao thử xem có dính rơm trên người không?

Chapter
1 Chương 1: Cứu ta
2 Chương 2: Nếu ngài cứu ta, ta sẽ dốc sức cho ngài một tháng
3 Chương 3: Ngươi không biết trẫm sao?
4 Chương 4: Làm ta sợ chết khiếp
5 Chương 5: Nếu ngươi muốn chết thì cũng dễ lắm
6 Chương 6: Chủ tử!
7 Chương 7: Bắt nạt thị nữ của trẫm, giết không tha
8 Chương 8: Nếu ngươi có ý phản bội trẫm
9 Chương 9: Đưa ta qua đó đi
10 Chương 10: Ngươi thật to gan!
11 Chương 11: Thử có lần sau nữa xem
12 Chương 12: Buồn ngủ thì làm một giấc là được
13 Chương 13: Trẫm không hy vọng sẽ là kẻ thù của ngươi
14 Chương 14: Đâm thẳng đầu vào chỗ chết rồi đấy
15 Chương 15: Ngươi cho rằng bổn cô nương không biết tức giận là gì đấy phải không!
16 Chương 16: Không phiền hoàng thượng phải nhọc lòng
17 Chương 17: Số thịt này thuộc về trẫm
18 Chương 18: Ta cũng muốn!
19 Chương 19: Được rồi, đừng nghịch nữa
20 Chương 20: Còn không mau lăn xuống cho trẫm
21 Chương 21: Món nợ của ngươi, chút nữa trẫm sẽ tính với ngươi
22 Chương 22: Còn dám chạy lung tung nữa, trẫm sẽ chặt chân của ngươi
23 Chương 23: Chủ tử giỏi quá!
24 Chương 24: Chủ tử, ta sợ quá
25 Chương 25: Để ta
26 Chương 26: Ngươi chắc chắn có thể thắng không?
27 Chương 27: Người ngợm toàn máu, đừng đụng vào trẫm
28 Chương 28: Tiến về Cô Vực
29 Chương 29: Ngài có giết hay không?
30 Chương 30: Đủ rồi
31 Chương 31: Chính là ngươi
32 Chương 32: Vẫn tức giận vì khi nãy trẫm không báo thù cho ngươi sao?
33 Chương 33: Ngươi cho rằng bản hộ vệ ăn chay sao!
34 Chương 34: Trẫm cần gọi nàng lúc nào thì phải đến lúc đó
35 Chương 35: Thanh Nha không dám vượt qua quy củ
36 Chương 36: Xin lỗi, ta trượt tay!
37 Chương 37: Chủ tử, ta không phục!
38 Chương 38: Đừng có đụng vào ta, ta tự đi
39 Chương 39: Sao ngươi phiền phức vậy!
40 Chương 40: Thật sự là làm rất tốt
41 Chương 41: Chủ tử, ngài đang làm gì vậy? Làm ta sợ chết khiếp!
42 Chương 42: Trở về, ngươi ở đây chưa đầy ba ngày mà đã muốn ra ngoài rồi à?
43 Chương 43: Có lẽ có thể để nàng ta thử xem
44 Chương 44: Bản hộ vệ là chủ tử của các ngươi
45 Chương 45: Tiểu nha đầu cái đầu ngươi!
46 Chương 46: Ngươi là người của Thái tử điện hạ?
47 Chương 47: Chủ tử, ngươi không tin ta sao?
48 Chương 48: Ngươi nói đúng
49 Chương 49: Chủ tử của chúng ta lợi hại nhất
50 Chương 50: Ta không còn mặt mũi nữa rồi!
51 Chương 51: Ngươi muốn xử lý nàng ta như thế nào?
52 Chương 52: Vì sao ta phải nghe lời ngươi?
53 Chương 53: Cô nương xin dừng bước!
54 Chương 54: Ngươi có thích trẫm không?
55 Chương 55: Yêu ngươi chết mất!
56 Chương 56: Có người muốn giết nàng...
57 Chương 57: Bản hộ vệ muốn xử phạt ngươi theo luật pháp của Cô Vực
58 Chương 58: Muốn thế nào?
59 Chương 59: Muốn làm gì thì tôi đều theo cô
60 Chương 60: Chống đẩy năm trăm cái, không được dừng lại giữa chừng
61 Chương 61: Anh không yêu tôi nữa phải không?
62 Chương 62: Sao anh phải như vậy chứ?
63 Chương 63: Trẫm sẽ ra mặt cho nàng ấy
64 Chương 64: Chủ tử, ta không dám
65 Chương 65: Sao ngài lại không tin ta… ta đánh ngực ngài đấy
66 Chương 66: Chủ tử, nghe ta có được không...
67 Chương 67: Chủ tử… đau…
68 Chương 68: Ta một lòng trung thành với chủ tử
69 Chương 69: Chậm muốn chết, để trẫm
70 Chương 70: Chủ tử, ngài đừng đụng vào nó, sẽ hỏng đấy...
71 Chương 71: Trẫm đưa cho ngươi một cái mới
72 Chương 72: Bị thương ở đâu, để ta xem xem
73 Chương 73: Ta sai rồi được chưa!
74 Chương 74: Lúc này đã bớt giận chưa?
75 Chương 75: Oan có đầu nợ có chủ
76 Chương 76: Đứng lên đi, không phải muốn trẫm bôi thuốc cho ngươi sao?
77 Chương 77: Có phải đây không phải là lần đầu tiên không?
78 Chương 78: Vậy lần này trẫm sẽ dịu dàng hơn, ngươi không được tránh
79 Chương 79: Ngài nhất định phải để ta khóc cho nghe phải không?
80 Chương 80: Thẳng thắn cái đầu ngài ý!
81 Chương 81: Cái đầu… ngài ấy…
82 Chương 82: Chủ tử, ngài không phúc hậu
83 Chương 83: Chủ tử ơi chủ tử, ngài thấy ta học có giống không?
84 Chương 84: Tiểu nữ hơi sợ…
85 Chương 85: Sao không đuổi theo vậy?
86 Chương 86: Không bị thương ở đâu đúng không?
87 Chương 87: Bảo bối
88 Chương 88: Bảo bối, ta nhìn trúng nàng rồi
89 Chương 89: Chủ tử, ngài hung dữ với ta…
90 Chương 90: Ngài vốn không thể quản được ta!
91 Chương 91: Không cần để ý như vậy
92 Chương 92: A! Chủ tử đỡ ta!
93 Chương 93: Đánh chết ngươi cho xong!
94 Chương 94: Ta xui xẻo thế nào chứ?
95 Chương 95: Đều tại ngài!
96 Chương 96: Chủ tử, ta sợ mất mặt
97 Chương 97: Có phải Hoàng thượng đánh ngươi không!?
98 Chương 98: Ta nghe nói gần đây ngươi thắng rất nhiều tiền?
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Cứu ta
2
Chương 2: Nếu ngài cứu ta, ta sẽ dốc sức cho ngài một tháng
3
Chương 3: Ngươi không biết trẫm sao?
4
Chương 4: Làm ta sợ chết khiếp
5
Chương 5: Nếu ngươi muốn chết thì cũng dễ lắm
6
Chương 6: Chủ tử!
7
Chương 7: Bắt nạt thị nữ của trẫm, giết không tha
8
Chương 8: Nếu ngươi có ý phản bội trẫm
9
Chương 9: Đưa ta qua đó đi
10
Chương 10: Ngươi thật to gan!
11
Chương 11: Thử có lần sau nữa xem
12
Chương 12: Buồn ngủ thì làm một giấc là được
13
Chương 13: Trẫm không hy vọng sẽ là kẻ thù của ngươi
14
Chương 14: Đâm thẳng đầu vào chỗ chết rồi đấy
15
Chương 15: Ngươi cho rằng bổn cô nương không biết tức giận là gì đấy phải không!
16
Chương 16: Không phiền hoàng thượng phải nhọc lòng
17
Chương 17: Số thịt này thuộc về trẫm
18
Chương 18: Ta cũng muốn!
19
Chương 19: Được rồi, đừng nghịch nữa
20
Chương 20: Còn không mau lăn xuống cho trẫm
21
Chương 21: Món nợ của ngươi, chút nữa trẫm sẽ tính với ngươi
22
Chương 22: Còn dám chạy lung tung nữa, trẫm sẽ chặt chân của ngươi
23
Chương 23: Chủ tử giỏi quá!
24
Chương 24: Chủ tử, ta sợ quá
25
Chương 25: Để ta
26
Chương 26: Ngươi chắc chắn có thể thắng không?
27
Chương 27: Người ngợm toàn máu, đừng đụng vào trẫm
28
Chương 28: Tiến về Cô Vực
29
Chương 29: Ngài có giết hay không?
30
Chương 30: Đủ rồi
31
Chương 31: Chính là ngươi
32
Chương 32: Vẫn tức giận vì khi nãy trẫm không báo thù cho ngươi sao?
33
Chương 33: Ngươi cho rằng bản hộ vệ ăn chay sao!
34
Chương 34: Trẫm cần gọi nàng lúc nào thì phải đến lúc đó
35
Chương 35: Thanh Nha không dám vượt qua quy củ
36
Chương 36: Xin lỗi, ta trượt tay!
37
Chương 37: Chủ tử, ta không phục!
38
Chương 38: Đừng có đụng vào ta, ta tự đi
39
Chương 39: Sao ngươi phiền phức vậy!
40
Chương 40: Thật sự là làm rất tốt
41
Chương 41: Chủ tử, ngài đang làm gì vậy? Làm ta sợ chết khiếp!
42
Chương 42: Trở về, ngươi ở đây chưa đầy ba ngày mà đã muốn ra ngoài rồi à?
43
Chương 43: Có lẽ có thể để nàng ta thử xem
44
Chương 44: Bản hộ vệ là chủ tử của các ngươi
45
Chương 45: Tiểu nha đầu cái đầu ngươi!
46
Chương 46: Ngươi là người của Thái tử điện hạ?
47
Chương 47: Chủ tử, ngươi không tin ta sao?
48
Chương 48: Ngươi nói đúng
49
Chương 49: Chủ tử của chúng ta lợi hại nhất
50
Chương 50: Ta không còn mặt mũi nữa rồi!
51
Chương 51: Ngươi muốn xử lý nàng ta như thế nào?
52
Chương 52: Vì sao ta phải nghe lời ngươi?
53
Chương 53: Cô nương xin dừng bước!
54
Chương 54: Ngươi có thích trẫm không?
55
Chương 55: Yêu ngươi chết mất!
56
Chương 56: Có người muốn giết nàng...
57
Chương 57: Bản hộ vệ muốn xử phạt ngươi theo luật pháp của Cô Vực
58
Chương 58: Muốn thế nào?
59
Chương 59: Muốn làm gì thì tôi đều theo cô
60
Chương 60: Chống đẩy năm trăm cái, không được dừng lại giữa chừng
61
Chương 61: Anh không yêu tôi nữa phải không?
62
Chương 62: Sao anh phải như vậy chứ?
63
Chương 63: Trẫm sẽ ra mặt cho nàng ấy
64
Chương 64: Chủ tử, ta không dám
65
Chương 65: Sao ngài lại không tin ta… ta đánh ngực ngài đấy
66
Chương 66: Chủ tử, nghe ta có được không...
67
Chương 67: Chủ tử… đau…
68
Chương 68: Ta một lòng trung thành với chủ tử
69
Chương 69: Chậm muốn chết, để trẫm
70
Chương 70: Chủ tử, ngài đừng đụng vào nó, sẽ hỏng đấy...
71
Chương 71: Trẫm đưa cho ngươi một cái mới
72
Chương 72: Bị thương ở đâu, để ta xem xem
73
Chương 73: Ta sai rồi được chưa!
74
Chương 74: Lúc này đã bớt giận chưa?
75
Chương 75: Oan có đầu nợ có chủ
76
Chương 76: Đứng lên đi, không phải muốn trẫm bôi thuốc cho ngươi sao?
77
Chương 77: Có phải đây không phải là lần đầu tiên không?
78
Chương 78: Vậy lần này trẫm sẽ dịu dàng hơn, ngươi không được tránh
79
Chương 79: Ngài nhất định phải để ta khóc cho nghe phải không?
80
Chương 80: Thẳng thắn cái đầu ngài ý!
81
Chương 81: Cái đầu… ngài ấy…
82
Chương 82: Chủ tử, ngài không phúc hậu
83
Chương 83: Chủ tử ơi chủ tử, ngài thấy ta học có giống không?
84
Chương 84: Tiểu nữ hơi sợ…
85
Chương 85: Sao không đuổi theo vậy?
86
Chương 86: Không bị thương ở đâu đúng không?
87
Chương 87: Bảo bối
88
Chương 88: Bảo bối, ta nhìn trúng nàng rồi
89
Chương 89: Chủ tử, ngài hung dữ với ta…
90
Chương 90: Ngài vốn không thể quản được ta!
91
Chương 91: Không cần để ý như vậy
92
Chương 92: A! Chủ tử đỡ ta!
93
Chương 93: Đánh chết ngươi cho xong!
94
Chương 94: Ta xui xẻo thế nào chứ?
95
Chương 95: Đều tại ngài!
96
Chương 96: Chủ tử, ta sợ mất mặt
97
Chương 97: Có phải Hoàng thượng đánh ngươi không!?
98
Chương 98: Ta nghe nói gần đây ngươi thắng rất nhiều tiền?
footer(); ?>