Chương 13: Ngửi Hương

Mặc dù trong lòng tôi không hề cảm thấy có lỗi với Tú Tú, những gì có thể làm tôi đều đã làm rồi, sai lầm của tôi là cứu người không kịp lúc, nhưng những chuyện đáng sợ xảy ra mấy ngày qua đều có liên quan đến Tú Tú, trong lòng vẫn đau thương, nên nghe thấy tiếng của Tú Tú, tôi hoảng loạn, vội vàng quay đầu nhìn sang Giang Tiểu Thơ nói: “Làm sao đây? Làm sao đây?”

“Hoảng gì chứ.” Giang Tiểu Thơ trừng mắt nhìn tôi, mặt không hề biến sắc.

Lúc đó tôi đã quên mất ý nghĩ Giang Tiểu Thơ thật giả gì rồi, nhìn thấy gương mặt bình tĩnh của Giang Tiểu Thơ, trong lòng cảm thấy vững tin hơn rất nhiều.

“Không đúng, dùng cách của em đáng lẽ bọn họ sẽ không thể phát hiện ra tung tích của chúng ta, chắc chắn phải xảy ra sai sót ở đâu đó.” Giang Tiểu Thơ nhíu mày, nhìn tôi nói: “Anh có chắc là mình không quay đầu lại không?”

“Không có không có” tôi vội vàng phủ nhận, nhưng trong lòng ngày càng bất an, lại hỏi tiếp: “Đúng rồi, nếu như quay đầu thì sẽ xảy ra chuyện gì?”

“Trên hai vai và đỉnh đầu của mỗi người luôn có một ngọn lửa, phân chia đại diện cho tinh thần, nơi này âm khí quá nặng, chỉ một chút dương khí lộ ra sẽ bị phát giác, vậy nên em đã dùng đèn khóa hồn để khống chế lửa trên đỉnh đầu anh, thuận tiện cũng ổn định được ngọn lửa trên hai vai, nhưng chỉ cần quay đầu, hít thở sẽ làm lực khống chế bị thổi bay, như thế lửa trên hai vai sẽ bị lộ ra.” Giang Tiểu Thơ trả lời.

Tôi ngẩn người, “Chắc không sao, nhiều nhất chỉ có một lúc.”

“Đom đóm trong đêm cũng chỉ sáng có một chốc lát, rất bắt mắt đúng không.” Giang Tiểu Thơ trừng mắt với tôi, đột nhiên như nhớ ra gì đó: “Anh hỏi nhiều như vậy làm gì? Không phải anh thực sự đã quay đầu lại rồi chứ?”

“Không, không có.” Bên ngoài tôi ra sức phủ nhận nhưng trong lòng lại lo lắng muốn chết.

“Bỏ đi, dù anh có quay đầu hay chưa, vốn dĩ đi đến đoạn này cũng sẽ bị phát hiện ra, đoạn đường tiếp theo sẽ rất khó khăn, anh phải cẩn thận.” Giang Tiểu Thơ nói rồi lấy từ trong túi ra một bó hương đưa cho tôi, “Anh có bật lửa chứ.”

Tôi gật đầu, nói có.

“Vậy thì tốt, chốc nữa anh cầm bó hương này, đốt nó lên rồi cứ đi thẳng về phía trước, phải nhớ, dù có xảy ra chuyện gì cũng không được quay đầu lại, chỉ cần cứ đi thẳng về phía trước là được, bó hương này không được để tắt.” Giang Tiểu Thơ nói.

Tôi ngẩn người, “Nhiều hương thế này, đường xuống núi nhiều nhất cũng chỉ có một tiếng đồng hồ là tới nơi rồi.”

Giang Tiểu Thơ cười chế giễu, nhưng lại không nói gì.

Tôi bị nụ cười của cô ấy làm nổi hết gai ốc, “Em cười gì vậy?”

“Không có gì, anh nghỉ ngơi rồi xuất phát đi, em có chút việc phải đi làm trước, nhớ đấy, một khi xuất phát là phải thắp hương lên, nếu không anh là người thoải mái nhất!” Giang Tiểu Thơ nói rồi liền rời đi.

“Em đi đâu vậy!” tôi vội vàng lớn tiếng hỏi, Giang Tiểu Thơ không trả lời lại, chỉ có giọng nói của tôi vang vọng trong màn đêm.

Chờ Giang Tiểu Thơ đi rồi, tôi cũng hoảng loạn, tiếng của Tú Tú vừa mới vang lên, nhỡ đâu tới tìm tôi thì làm thế nào?

Vừa nghĩ như vậy, một mình tôi cũng không dám lưu lại đỉnh núi lâu, tôi vội đứng dậy, theo lời Giang Tiểu Thơ nói, thắp một cây hương rồi đi hướng về phía đường xuống núi!

Cây hương vừa được thắp lên liền giống như trúng phải tà cháy xì xèo, phút chốc đã cháy mất một phần tư.

“Mẹ kiếp, chuyện gì vậy? Đang trêu tao phải không?” tôi ngẩn người, giờ đã hiểu nụ cười lúc nãy của Giang Tiểu Thơ là ý gì, theo như tốc độ cháy của hương, nhiều nhất được nửa giờ, chỗ hương trong tay tôi không đủ, gì mà nhiều chứ, ít quá mới đúng!

Tôi nào dám ở thêm, nhanh chóng đứng dậy đi xuống núi!

Đi một hồi, tôi cảm thấy có gì đó không đúng, vì tôi luôn cảm nhận được xung quanh hình như có ai đó đang lại gần, nhưng lại không hề nhìn thấy gì.

Nhưng khi cây hương thứ tư chuẩn bị cháy hết, tôi nhìn thấy xung quanh có bốn năm người với nửa người trong suốt đang say sưa đưa mũi hít hà cây hương trên tay tôi, trông biểu hiện rất ngây ngất, giống như ăn được thứ sơn hào hải vị vậy!

Tôi giật mình, không phải là quỷ hồn chứ!

Lúc tôi đang suy nghĩ, cây hương đã cháy hết, đám người nửa trong suốt vây quanh tôi đồng loạt quay đầu nhìn chằm chằm tôi, trông rất dữ tợn!

Tôi vội vàng thắp nén hương thứ năm, bọn họ mới quay đầu đi chuyên tâm ngửi mùi hương.

Mẹ kiếp, chuyện gì vậy?

Vừa nghĩ đến xung quanh mình tập trung một đám quỷ, tim tôi đập nhanh như đánh trống, cảm giác toàn thân mềm nhũn đi.

Đi một hồi ngày càng nhiều quỷ hồn tập trung lại, đám quỷ hồn đó có rất nhiều loại, có loại mặc quần áo cũ nát, có loại lại mặc đồ đẹp đẽ, lại có con mặc đồ từ hồi Trung Sơn, thậm chí có con mặc đồ cổ nhân, sau đó, đến cả ma nữ cũng tập trung lại bên cạnh tôi, trong đó có một con ma nữ mặc đồ hý kịch rất xinh đẹp, chút nữa thì tôi không thể rời mắt khỏi nó.

Đám quỷ xung quanh đến hít mùi hương ngày càng nhiều, nắm hương trên tay tôi đốt ngày càng nhanh, đừng nói là nửa tiếng, cố gắng kiên trì mười năm phút cũng khó!

Mà mỗi lần hương cháy gần hết, lũ quỷ lại quay ra lườm tôi trông rất dữ tợn, tôi có thể tưởng tượng được nếu như bó hương trong tay tôi thật sự đốt hết, lũ quỷ nhất định sẽ quay ra thịt tôi!

Tôi học theo câu chửi cửa miệng của Giang Tiểu Thơ “Làm bừa”, chỉ có thể miễn cưỡng đốt hương tiếp tục đi về phía trước, bước chân đảo nhanh hơn hẳn.

Nhưng bất luận thế nào, nắm hương trong tay tôi cũng không đốt được lâu, tôi còn chưa đi đến sườn núi, bó hương đã gần hết rồi.

Chết rồi chết rồi, lần này chết chắc rồi.

Tôi cảm thấy trán đã rịn ra mồ hôi lạnh, con bé Giang Tiểu Thơ này cũng thật là, đã biết sẽ xảy ra chuyện như này rồi, sao không đem theo nhiều hương một chút, chỉ có một bó, còn không đủ cho lũ quỷ hồn này xỉa răng.

Có thể lũ quỷ cũng biết rằng hương trên tay tôi không còn nhiều nữa, khi tôi tiếp tục đi xuống dưới, một số con muốn tham gia hít hương đã bị đám quỷ vốn có đuổi ra.

Mà đám quỷ đang vây quanh tôi nội bộ chúng cũng xảy ra xung đột, đến cuối cùng còn lại ba con, một con chính là ma nữ xinh đẹp mặc đồ hý kịch, còn một con là quỷ mặt xanh răng dài rất hung tợn nhưng không biết là nam hay nữ, cuối cùng là một lão bà bà, khuôn mặt xanh lét, rất kỳ quái, trông thấy là khiến người ta dựng tóc gáy.

Quỷ vừa ít đi, tốc độ cháy của cây hương trên tay tôi cũng chậm lại.

Trong lòng cảm thấy bất mãn, bọn ngươi sao không sớm tranh giành nhau đi? Như thế ta có thể cố gắng lâu hơn chút! Giờ hay rồi dù các ngươi chỉ còn có ba, nhưng hương trong tay ta cũng chỉ còn chưa đến hai mươi cây.

Hình như nghe được suy nghĩ trong đầu tôi, ba con quỷ còn lại bắt đầu xâu xé lẫn nhau, ra đi nhanh nhất là lão bà bà, bị ma nữ xinh đẹp và con quỷ mặt hung tợn xé nát vụn.

Nhìn thấy kết cục của quỷ lão bà, tôi không kìm được nghĩ đến chính mình, chờ hương cháy hết chúng chắc chắn sẽ quay ra xé vụn tôi thôi!

Sau khi chỉ còn lại con quỷ mặt hung tợn và ma nữ xinh đẹp, chúng bắt đầu thận trọng hơn, tôi nghĩ xét về thực lực chắc chúng cũng tương đương nhau nên mới kiêng sợ nhau như vậy.

Tôi nghĩ phải có cách để chúng đánh lẫn nhau, lưỡng hổ tương tranh ắt phải có một con bị thương, nói không chừng tôi vẫn còn cơ hội thoát thân.

Nhưng không biết Giang Tiểu Thơ rốt cuộc đi đâu lâu như vậy mà vẫn chưa thấy quay lại? Không biết rằng tôi đang rất sợ hãi sao?

Tôi cần được an ủi.

Vô thức tôi phát hiện ra vai trò của tôi và Giang Tiểu Thơ đã bị đảo ngược rồi, vốn dĩ tôi là người bảo vệ cô ấy, nào ngờ rằng chuyện phát triển đến lúc này, lại biến thành tôi cần cô ấy bảo vệ.

Không chờ đến lúc tôi nghĩ ra được cách, khi hương chỉ còn lại có mười cây, hai con quỷ hồn cuối cùng cũng không đủ nhẫn nại nữa, bắt đầu lao vào xâu xé nhau, tôi tiếp tục đi về phía trước, không dám quay đầu lại nhìn.

Tôi đi được khoảng chừng hai ba phút thì cảm thấy có thứ gì đó bắt đầu tiếp cận mình, trèo lên người tôi, nhưng cơ thể tôi vẫn như cũ không cảm thấy nặng.

Tôi mơ hồ nhận thấy một cơn gió lạnh thổi từ trên đỉnh đầu xuống, ngẩng đầu lên nhìn liền thấy ma nữ xinh đẹp không biết từ lúc nào đã trèo lên lưng tôi, từ trên cao nhìn xuống, khuôn mặt trắng bệch xinh đẹp hung dữ nhìn tôi, hai con mắt đỏ quạch ẩn chứa sự tàn độc và háo thắng!

Tôi giật mình hoảng hốt, nhanh chóng thắp thêm một cây hương nữa, lúc này cô ta mới từ phía bên cổ tôi thò đầu ra, hít hà mùi hương trên tay tôi, biểu cảm rất say mê!

Chapter
1 Chương 1: Tú Tú
2 Chương 2: Chuyện kỳ Lạ
3 Chương 3: Biến Mất
4 Chương 4: Chiếc Giếng Cạn
5 Chương 5: Quay Về
6 Chương 6: Cô nhi
7 Chương 7: Canh Giữ Bên Quan Tài
8 Chương 8: Quay Về
9 Chương 9: Cảnh Nguy Khốn
10 Chương 10: Sống Hay Là Chết
11 Chương 11: Âm Binh
12 Chương 12: Đường Đêm
13 Chương 13: Ngửi Hương
14 Chương 14: Dương Khí
15 Chương 15: Tóc Bạc
16 Chương 16: Kiên Trì
17 Chương 17: Lời Nhắn
18 Chương 18: Những Tấm Ảnh
19 Chương 19: Huyết Thực
20 Chương 20: Cái Bẫy
21 Chương 21: Ngoài Ý Muốn
22 Chương 22: Trẻ Con
23 Chương 23: Thần Giữ Cửa
24 Chương 24: Vĩnh Dạ
25 Chương 25: Ăn người
26 Chương 26: Miếu thờ
27 Chương 27: Nỗi sợ hãi
28 Chương 28: Gõ cửa
29 Chương 29: Thất vọng
30 Chương 30: Mất tích
31 Chương 31: Thành phố ma
32 Chương 32: Tượng đá
33 Chương 33: Đầu người
34 Chương 34: Nghi hoặc
35 Chương 35: Ngốc nghếch
36 Chương 36: Canh thịt
37 Chương 37: Trứng trùng
38 Chương 38: Cửa đồng
39 Chương 39: Tượng đồng
40 Chương 40: Mặt người
41 Chương 41: Bước đường cùng
42 Chương 42: Giang Lưu
43 Chương 43: Cố nhân
44 Chương 44: Trứng người
45 Chương 45: Từ Phúc
46 Chương 46: Vĩnh cửu
47 Chương 47: Quay lại
48 Chương 48: Bể máu
49 Chương 49: Đứa bé
50 Chương 50: Lừa dối
51 Chương 51: Sụp đổ
52 Chương 52: Điên cuồng
53 Chương 53: Tàn sát
54 Chương 54: Cách thức
55 Chương 55: Vân Nam
56 Chương 56: Lệ Giang
57 Chương 57: Xác chết người phụ nữ
58 Chương 58: Cắn rứt
59 Chương 59: Kì lạ
60 Chương 60: Dụ dỗ
61 Chương 61: Ác ma
62 Chương 62: Hồi phục
63 Chương 63: Bộ xương
64 Chương 64: Im miệng
65 Chương 65: Về nhà
66 Chương 66: Long Tâm
67 Chương 67: Mưa lớn
68 Chương 68: Đêm tối
69 Chương 69: Vượt qua
70 Chương 70: Phế vật
71 Chương 71: Ngôi làng bị nguyền rủa
72 Chương 72: Cái kéo
73 Chương 73: Thảm sát
74 Chương 74: Đường cùng
75 Chương 75: Nội quỷ
76 Chương 76: Cứu binh
77 Chương 77: Hồng hoang
78 Chương 78: Khách tới
79 Chương 79: Tư cách
80 Chương 80: Tuyên cáo
81 Chương 81: Đột phá
82 Chương 82: Kim hoa
83 Chương 83: Vô phong
84 Chương 84: Cố nhân
85 Chương 85: Tin dữ
86 Chương 86: Khép lại
87 Chương 87: Núi đao
88 Chương 88: Tiện nhân
89 Chương 89: Súc sinh
90 Chương 90: Trốn tránh
91 Chương 91
92 Chương 92: Phá pháp
93 Chương 93: Gọi hồn
94 Chương 94: Không muốn
95 Chương 95: Hoa Sơn
96 Chương 96: Kẻ mạnh
97 Chương 97: Định Lô
98 Chương 98: Hồng Tuyết
99 Chương 99: Xung đột
100 Chương 100: Cửu trọng
101 Chương 101: Song tử
102 Chương 102: Đối thoại
103 Chương 103: Sát kiếm
104 Chương 104: Phá Tâm
105 Chương 105: Quỷ kiếm
106 Chương 106: Trò chơi
107 Chương 107: Băng Hỏa
108 Chương 108: Ra sân
Chapter

Updated 108 Episodes

1
Chương 1: Tú Tú
2
Chương 2: Chuyện kỳ Lạ
3
Chương 3: Biến Mất
4
Chương 4: Chiếc Giếng Cạn
5
Chương 5: Quay Về
6
Chương 6: Cô nhi
7
Chương 7: Canh Giữ Bên Quan Tài
8
Chương 8: Quay Về
9
Chương 9: Cảnh Nguy Khốn
10
Chương 10: Sống Hay Là Chết
11
Chương 11: Âm Binh
12
Chương 12: Đường Đêm
13
Chương 13: Ngửi Hương
14
Chương 14: Dương Khí
15
Chương 15: Tóc Bạc
16
Chương 16: Kiên Trì
17
Chương 17: Lời Nhắn
18
Chương 18: Những Tấm Ảnh
19
Chương 19: Huyết Thực
20
Chương 20: Cái Bẫy
21
Chương 21: Ngoài Ý Muốn
22
Chương 22: Trẻ Con
23
Chương 23: Thần Giữ Cửa
24
Chương 24: Vĩnh Dạ
25
Chương 25: Ăn người
26
Chương 26: Miếu thờ
27
Chương 27: Nỗi sợ hãi
28
Chương 28: Gõ cửa
29
Chương 29: Thất vọng
30
Chương 30: Mất tích
31
Chương 31: Thành phố ma
32
Chương 32: Tượng đá
33
Chương 33: Đầu người
34
Chương 34: Nghi hoặc
35
Chương 35: Ngốc nghếch
36
Chương 36: Canh thịt
37
Chương 37: Trứng trùng
38
Chương 38: Cửa đồng
39
Chương 39: Tượng đồng
40
Chương 40: Mặt người
41
Chương 41: Bước đường cùng
42
Chương 42: Giang Lưu
43
Chương 43: Cố nhân
44
Chương 44: Trứng người
45
Chương 45: Từ Phúc
46
Chương 46: Vĩnh cửu
47
Chương 47: Quay lại
48
Chương 48: Bể máu
49
Chương 49: Đứa bé
50
Chương 50: Lừa dối
51
Chương 51: Sụp đổ
52
Chương 52: Điên cuồng
53
Chương 53: Tàn sát
54
Chương 54: Cách thức
55
Chương 55: Vân Nam
56
Chương 56: Lệ Giang
57
Chương 57: Xác chết người phụ nữ
58
Chương 58: Cắn rứt
59
Chương 59: Kì lạ
60
Chương 60: Dụ dỗ
61
Chương 61: Ác ma
62
Chương 62: Hồi phục
63
Chương 63: Bộ xương
64
Chương 64: Im miệng
65
Chương 65: Về nhà
66
Chương 66: Long Tâm
67
Chương 67: Mưa lớn
68
Chương 68: Đêm tối
69
Chương 69: Vượt qua
70
Chương 70: Phế vật
71
Chương 71: Ngôi làng bị nguyền rủa
72
Chương 72: Cái kéo
73
Chương 73: Thảm sát
74
Chương 74: Đường cùng
75
Chương 75: Nội quỷ
76
Chương 76: Cứu binh
77
Chương 77: Hồng hoang
78
Chương 78: Khách tới
79
Chương 79: Tư cách
80
Chương 80: Tuyên cáo
81
Chương 81: Đột phá
82
Chương 82: Kim hoa
83
Chương 83: Vô phong
84
Chương 84: Cố nhân
85
Chương 85: Tin dữ
86
Chương 86: Khép lại
87
Chương 87: Núi đao
88
Chương 88: Tiện nhân
89
Chương 89: Súc sinh
90
Chương 90: Trốn tránh
91
Chương 91
92
Chương 92: Phá pháp
93
Chương 93: Gọi hồn
94
Chương 94: Không muốn
95
Chương 95: Hoa Sơn
96
Chương 96: Kẻ mạnh
97
Chương 97: Định Lô
98
Chương 98: Hồng Tuyết
99
Chương 99: Xung đột
100
Chương 100: Cửu trọng
101
Chương 101: Song tử
102
Chương 102: Đối thoại
103
Chương 103: Sát kiếm
104
Chương 104: Phá Tâm
105
Chương 105: Quỷ kiếm
106
Chương 106: Trò chơi
107
Chương 107: Băng Hỏa
108
Chương 108: Ra sân
footer(); ?>