Chương 114: Gặp mặt

Căn phòng rộng rãi được trang hoàng bằng những màu sắc rực rỡ, chiếc đỉnh nhỏ toả ra mùi trầm hương phảng phất, Niệm Trì ngồi soi mình trước tấm gương trong suốt, tay cầm chiếc khăn tắm trắng nhẹ nhàng lau đi những giọt nước còn đọng lại trên cơ thể mình.

" cộc " " cộc"..

- Tiểu thư... Tiểu Lan vào nhé!

Tiếng gõ cửa vang lên rồi giọng Bạch Lan xuất hiện, Niệm Trì không dừng tay mà nói với ra:

- Muội vào đi.

" két..." " kẹt..."

Bạch Lan bước vào nàng cũng đã lau khô cơ thể nhưng chỉ khoác lên một áo choàng ngủ mỏng để lộ ra toàn bộ cảnh xuân sắc thiếu nữ, thường ngày mỗi khi nghỉ ngơi nhị nữ thường mặc như vậy phần vì nhị nữ ở cách biệt với bên ngoài, người được phép ra vào hậu hoa viên chỉ là những thị nữ thân thuộc, Tứ lão cũng phải đứng ngoài sân rồi đánh tiếng từ xa nên dần nó cũng đã trở thành thói quen.

- Muội chưa thay đồ sao? Sau này nên sửa thói quen này ah! Lớn rồi mà cứ lồ lộ như vậy không tốt chút nào.

Niệm Trì hơi ngước mắt nhìn nói.

Bạch Lan hai tay chống nạnh mà lúc lắc người người nói:

- Nhế nó mới mát nha! Hửm không lẽ tiểu thư sợ bị ta câu dẫn sao???

- phì... Thân thể muội có chỗ nào ta chưa biết??? Câu dẫn gì chứ?? Nhìn nhiều sắp ngấy rồi đây.

Nhìn điệu bộ khiêu khích trước mắt khiến Niệm Trì phì cười, nói là vậy nhưng cơ thể thiếu nữ mười bẩy trăng tròn, tràn đầy sức sống nàng nhìn còn thích mắt sao mà ngấy cho nổi.

- hì hì... sau này muội sẽ để ý, chứ để tiểu thư thích mình thật thì muội không biết lấy cách gì từ chối tiểu thư đây.

Bạch Lan lại gần Niệm Trì cười nói nhưng đôi long thủ bắt đầu loạn động tích cực.

Niệm Trì hơi kẹp hai cánh tay mình lại phòng thủ nói:

- Muội không ở phòng mặc đồ còn qua đây giỡn ta sao??

Bạch Lan cầm chiếc khăn lau khô mái tóc Niệm Trì rồi tự tin nói:

- Muội phải qua chuẩn bị cho tiểu thư chứ! Tiểu thư phải thật xinh đẹp để cho vị công tử đó thấy rằng dù hắn có tu vi kinh thế ra sao nhưng lời hắn nói ra sai rồi!

Nhị nữ tíu ta, tíu tít sửa soạn trang phục cho nhau mà thời gian cứ chậm rãi trồi qua! Nữ nhân ah cái công việc này lúc nào cũng mất thời gian như thế cả...

Nam Doanh khách điếm, Gióng ngồi trầm ngâm nhìn bức tàn đồ mà An Nhiên đưa lúc trong phòng đấu giá, lúc này đã được ghép lại thêm một mảnh nữa, nhưng nhìn đi nhìn lại mà cũng chẳng thể có gì hiểu được.

Thạch Sanh cùng những người khác thấy Gióng chú tâm như vậy cũng ghé đầu coi, nhưng không được bao lâu tiểu nữ hài đã ngán ngẩm ra sảnh đuổi nhau đùa nghịch. Khải Đức nhìn cho gọi là nhưng hắn chúa ghét những thứ phức tạp như vậy, nên nhanh chóng ngồi góc bàn lấy bầu rượu uống, mắt nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ đôi khi cười một cách ngờ nghệch.

Thạch Sanh cố ghép nối đồ hình nhưng ngán ngẩm nói:

- Công tử, ta thật không hiểu thứ này có ý nghĩa gì?

Gióng gật đầu, cái này cũng quá khó hiểu đi.

- Hai mảnh này có những kí hiệu giống nhau nhưng ghép lại cũng không thể nhìn rõ điều gì, xem chừng phải đến lúc ghép đủ bốn mảnh mới hiểu được huyền cơ trong đó.

Thạch Sanh nhìn An Nhiên đang chơi đùa với Tuyết Nhi phía ngoài ngẫm nghĩ nói:

- Công tử, không phải chúng ta biết tung tích mảnh thứ ba sao? Đâu biết chừng... Người có muốn ta đi lấy nó về đây không??

Gióng tay thu lại hai bức tàn đồ lắc đầu:

- Đã biết tung tích thì lo gì không đến tay?? Bức thứ ba này để sau này An Nhiên đến lấy là được, tâm ma thứ này không đơn giản tuy giờ đứa trẻ này còn nhỏ tâm tư đơn thuần, nhưng về lâu về dài Sẽ thành trở ngại lớn ở đạo tâm. Để nó tự giải quyết đi với lại giờ tung tích bức cuối cùng chưa rõ nên không cần vội vàng.

Những điều Gióng nói Thạch Sanh hắn đều hiểu, con người vốn dĩ gọi là vậy bởi vì tồn tại hai mặt đối lập đó là phần con và phần người.

Khi tâm ma, tham niệm dục vọng quá lớn chính là lúc con người mất đi bản tâm của mình, hắn không hề muốn điều đó sẽ sảy ra vì con người đôi khi là sinh vật đáng sợ nhất thậm chí hơn cả quỷ thần.

- Công tử, người hẹn vị tiểu thư Vạn Niên đến người nghĩ cô Nàng biết điều gì sao?

- Ta nghĩ không hẳn nàng ta biết gì, mà đột nhiên ta có một suy nghĩ cần xác thực thôi! Điều này ta Sẽ nói với ngươi sau.

- vâng, mà không phải công tử có ý với nàng ta chứ??

- Có ý sao? Ta chưa nghĩ đến đoạn đó nhưng có lẽ ta sẽ cho nàng ta một sự lựa chọn về tương lai.

- Sự lựa chọn cho tương tai??

- Đúng vậy, cuộc sống là những sự lựa chọn không phải sao?

- Ta hiểu ý công tử, ta rất tò mò nàng Sẽ lựa chọn như nào.

Hai người nhìn nhau cười, cuộc sống con người ta luôn đứng trước những lụa chọn, từ đơn giản nhất cho đến những điều to lớn quan trọng, lựa chọn có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của bản thân thậm chí là biến thiên.

Thạch Sanh dõi mắt nhìn phương xa mỉm cười:

- Nói đến Tào Tháo, Tào Tháo đến. Có đôi khi thắp hương không phải cách duy nhất để gọi quỷ thần.

Gióng gật đầu mở lời:

- Đến rồi sao??

- Đúng ah! đội hình đông đủ nhị vị thiếu nữ, Tứ lão ngoan đồng.

- Vậy xem ra chúng ta phải bận rộn rồi! Hahaha.

Gióng cười nói, xem ra họ có chút không yên tâm đây, đối diện với sự huyền bí đôi khi khiến người ta trở nên tò mò vượt qua cả nỗi sợ hãi.

Gióng ngẫm nghĩ rồi cất tiếng gọi:

- Tuyết Nhi, nàng lại đây.

Gióng gọi giơ tay vẫy Nguyệt Nhi, ra hiệu nàng lại gần, Nguyệt Nhi đùa giỡn với An Nhiên nghe tiếng gọi liền ứng chạy lại:

- dạ! Công tử.

Nhị nữ nắm tay nhau vào phòng, An Nhiên đứng sau lưng Thạch Sanh dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình đấm đấm nhẹ vào lưng phụ thân, nháy mắt tinh nghịch với Nguyệt Nhi.

Nguyệt Nhi sau mấy ngày nhìn thấy những điều kỳ lạ từ người công tử nhỏ tuổi này, thêm phần cũng được phụ mẫu dặn dò nên trở nên nhu thuận hơn rất nhiều những bản thân vẫn có đôi chút ngượng ngập cất lời:

- Công tử, cho gọi ta??

Gióng nhìn Nguyệt nhi khẽ gật đầu, nữ hài này mấy ngày nay tâm tính đã trở nên tốt hơn nhiều so với trước, đó là điều đáng mừng, Gióng cười nói:

- uh! Nàng có muốn xem ta làm ảo thuật không??

- Có..., công tử làm cho ta xem đi.

- Con cũng muốn xem, sư phụ...

Nguyệt Nhi mắt sáng rực gật đầu lia lịa, An Nhiên đang thể hiện mình là đứa trẻ hiếu thuận cũng nhảy nhót, Khải Đức nghe vậy cũng dừng mắt dõi theo, Thạch Sanh nhìn bọn trẻ vui vẻ như vậy thì cũng cảm thấy hứng thú.

Gióng cười nhẹ, chỉ vào chiếc ghế bên cạnh nói:

- Nàng ngồi xuống đi rồi vén váy lên.

Nguyệt Nhi nghe vậy hai má ửng đỏ nhưng vì tò mò nên vẫn nghiêm chỉnh làm theo.

Những người khác dõi theo nghi hoặc không thôi, chiếc váy hồng được kéo lên đôi chút để lộ ra đôi bàn chân nhỏ xíu một bên đen như mực một bên trắng hồng mềm mại.

Gióng nhìn đôi chân này vẫn hơi chút chạnh lòng như lần đầu tiên, khẽ thở dài cười nói:

- Ta bắt đầu đây.

- Ân.

Gióng nói rồi đưa tay về phía chân của Tuyết Nhi, những người khác hồi hộp dõi theo.

Chiếc chân đen của Tuyết Nhi vốn yên lặng như bình thường, lúc này hiểu ý chủ nhân mà lay động như thực thể, không đợi bàn tay Gióng chạm đến mà như một dòng nước nước đen uốn lượn chảy ngược về phía Gióng.

Dòng nước đen đến gần tay Gióng rồi từ từng ngón tay toả rộng ra bao bọc toàn bộ thân thể Gióng vào trong, nhìn Gióng như một hắc đản khổng lồ và chiếc chân của Nguyệt Nhi màu cũng đã nhạt đi hơn trước rất nhiều.

Nguyệt Nhi cùng mọi người tò mò đi lại xung quanh hắc đản kinh ngạc, An Nhiên đưa ngón tay nhỏ chạm vào nhưng không có cảm giác cứng cáp mà nó đàn hồi như thạch đen vậy

Hắc đản hình thành, một lúc sau co rút lại hình thành từng bộ vị thân thể của một nhân loại trưởng thành, chỉ khác là từ đầu đến chân vẫn là một màu đen kịt và đầu trọc lốc không một cọng tóc.

Từng người, từng người đưa tay chạm vào thân thể trước mắt này kinh ngạc tột độ, nhưng không thấy hắc nhân có cử động gì khác lạ.

- công tử..

- công tử...

- sư phó...

Từng tiếng gọi vang lên hắc nhân như tỉnh giấc người nhẹ rung, đôi mắt đang khép chặt nhẹ nhàng từ từ mở ra, nhưng không có con ngươi nó chỉ mà một chiếc màn đen bên trong là hốc tối, Một lúc sau hai hoả cầu xuất hiện lơ lửng.

Gióng nghe tiếng gọi mà trở nên tỉnh táo hơn, vốn dĩ điều này là điều trong dự đoán nhưng khi thực hiện nó Gióng vẫn cảm thấy choáng ngợp, Gióng ở trung tâm hắc nhân mà điều khiển thân thể hắc nhân bằng suy nghĩ của mình.

Hắc nhân đưa tay kiểm tra các bộ vị thân thể, Gióng gật đầu vừa lòng không thôi vì đây chính là hình ảnh trước khi Gióng nhận nhiệm vụ đến tu chân giới, chỉ khác là đầu trọc không tóc, Gióng ngẫm nghi đôi chút thì mái tóc dài đen mượt lần lượt mọc ra.

Thân thể cao lớn hùng vĩ, cơ bắp căng tràn với tỷ lệ hài hoà chỉ khác là đen quá đi rồi, lúc này nếu như đứng trong bóng tối Gióng nắm chắc là có hiệu quả ẩn thân tuyệt vời.

- Sư phụ người quá đỉnh.

An Nhiên giơ ngón tay tán thưởng với đôi mắt ngưỡng mộ không thôi! Những người khác cũng làm hành động tương tự gật đầu đồng quan điểm.

Thạch Sanh dường như hiểu ý định của Gióng ngẫm nghĩ hỏi:

- công tử, còn tu vi, khí tức thì sao?? Giọng nói...

Hắc nhân Gióng dơ đôi tay gãi gãi đầu suy ngĩ miệng mở lớn nói:

- à uh! Để xem... A giọng nói này chẳng phải của ta sao??

Gióng lẩm bẩm ngạc ngiên vì đây chính các là giọng nói lúc trước, xem ra con ngựa này trong trí nhớ của nó có lưu trữ.

- Tu vi, khí tức...các ngươi xem có cảm nhận gì không??

Gióng thử phát tán tu vi và khí tức của bản thân ra rồi hỏi mọi người,

Thạch Sanh đưa thần thức đảo qua đảo lại hắc nhân rồi đưa thần thức tiến vào, ánh mắt hắn trở nên kinh ngạc lắc đầu:

- Công tử ta không cảm nhận được gì cả, thần thức của ta như thể lâm vào Bóng tối. Cái này quá kì diệu rồi!

- Người thử công kích ta xem.

Gióng gật đầu nhấc tay đấm về phía Thạch Sanh, Thạch Sanh đưa tay nắm lấy bàn tay đen ngẫm nghĩ nói:

- Lực lượng không lớn chỉ cỡ Trúc cơ đỉnh, xem ra là lực lượng tu vi của công tử hiện giờ, đây chỉ có tác dụng như một bộ giáp.

Gióng gật đầu lúc này chỉ cần vậy thôi! Nếu mà lực lượng có thể quá lớn thì Gióng đâu cần tu luyện làm gì nữa.

- Thế thì cũng không có gì đặc biệt nhỉ??

- ta cũng thấy vậy ah...

Nhị nữ nhìn nhau lắc đầu, nếu chỉ là một bộ giáp thì có gì lạ đâu ta??

Gióng ngẫm nghĩ cười nói:

- có chứ đó là điểm đặc biệt là biến đổi ah.

Nhị nữ nghe vậy mắt loé sáng, Gióng nhìn ánh mắt háo hức của chúng mà, thân thể bắt đầu biến đổi, từng thước thịt hắc y như thể bùn lầy di chuyển thân thể liên tục biến đổi lúc là nam tử cao gầy, khi béo ú, lúc nhìn y hệt như Thạch sanh, Khải Đức, Tiêu Mạt...khi người già người trẻ lúc người thú.

- Hoan hô... Quá đỉnh. Vậy chẳng phải thiên biến vạn hoá trong truyền thuyết sao??

Nhị nữ nhìn mà há hốc mồm tấm tắc, cái này da thịt như thật mềm dẻo, nhưng chỉ tiếc là cái gì cũng là một màu đen thui.

Gióng gật đầu hài lòng, chính xác là như vậy nhưng lại có hạn chế ah, Gióng biến đổi thân thể thành một nữ nhân, thân thể đẫy đà cần cong có, lồi, lõm đủ cả.

Gióng đưa tay lên đôi gò bổng đảo đen xoa nắn lắc đầu:

- Thật mềm, chỉ tiếc là nó chỉ có thể như vậy.

Thạch Sanh nhìn hành động trước mặt mà chẳng biết nói gì, Khải Đức giường như không quan tâm quay lại uống rượu.

Nhị nữ thì mặt đỏ tía tai chạy ra ngoài miệng thì hét thất thanh:

- Công tử... Xấu xa, biến thái..

- Ách... Sư phó biến thái.

- Ài quá lố rồi! Xem ra cần đồ mặc

Gióng nhìn nhị nữ chạy ra ngoài, cười nói.

Thạch Sanh gật đầu tìm kiếm trong giới chỉ một bộ hắc y có chiếc mũ trùm kín, giầy găng tất cả đều một màu đen tuyền đưa cho Gióng.

Giọng mặc đồ hoàn tất hài lòng, màu đen luôn mang lại cho người ta cảm giác huyền bí quả không sai, thậm chí cây sáo trên tay Gióng cũng trở thành một màu đen, nhấc chân đi đi lại đôi chút trong phòng, từng cử động nhịp nhàng như thể người thật, tự nhủ sau này nếu dùng bộ dạng này lưu lạc đúng là không tệ.

- An Nhiên...

Gióng ngồi điềm nhiên cất tiếng gọi đại đệ tử nhỏ tuổi của mình.

- dạ...

An Nhiên nghe tiếng gọi liền đáp lời, nàng đứng ở ngoài ngó đầu nhìn xem mới bước vào chờ đợi.

Gióng nhìn nàng dặn dò:

- uhm giờ con với Nguyệt Nhi xuống dưới đón người Vạn Niên lên đây.

- vâng..

An Nhiên vâng lời rồi chạy ra nắm tay Tuyết Nhi, nhị nữ vui vẻ từng tăng bước xuống cửa khách điếm chờ đợi người của Vạn Niên đến.

Nam Doanh khách điếm nằm trên trục đường chính từ thành Bắc đến thành nam, trên đường phố lúc này người đi lại tấp nập, hai tiểu cô nương ngồi bên hiên chỉ trỏ đông tây cười giỡn không thôi.

Một chiếc xe ngựa rộng lẫy được kéo bởi mấy thớt hắc mã có một chiếc sừng bạc trên đầu, khiến người đi đường trầm trồ chỉ trỏ bàn luận, đặc biệt khi trên đó có ký hiệu Vạn Niên đặc thù.

Chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa Nam Doanh thì người đánh xe vội nhảy xuống đất, tay cầm chiếc bục nhỏ đặt ngay trước cửa xe, tay vén rèm cửa sang một bên cùng kính.

Bạch Lan mặc một thân tử y bó sát thân thể, để lộ ra đường cong mềm mại, mái tóc đen dài búi sau được cài lại bởi những chiếc trâm ngọc, nàng bước xuống trước sau đó đứng cạnh bên đưa tay đỡ Niệm trì.

Niệm trì gật đầu, khẽ đặt tay lên bàn tay của Bạch Lan, rồi nhẹ nhàng bước xuống, Niệm trì hôm nay có một sự khác biệt không nhỏ, nàng một thân sắc đỏ lộ hờ nửa ngực trên trắng muốt, để lộ bờ vai nhỏ nhắn mềm mượt mà, tóc trên đỉnh đầu búi cao được giữ bằng chiếc châm cài đầu to bản hình chiếc quạt được đính ngọc bích, phần tóc gáy buông thẳng mượt, phần tóc mái hai bên đung đưa, chiếc vòng cổ nhỏ, đôi khuyên tai đều được đính Ngọc Bích, sự kết hợp giữa đỏ và xanh khiến nàng toát lên một vẻ mỹ lệ kỳ lạ.

Khuôn mặt nhỏ thanh thoát với ngũ quan hài hoà được đánh lên chút phấn hồng, mi dài cong vút được điểm thêm chút ở đuôi mắt, đôi môi hồng nhạt như nụ hoa chớm nở, trên trán một hình cánh hoa nhỏ màu đỏ được vẽ lên một cách tinh tế làm tăng thêm một vẻ quý phái.

Người qua người lại trên đường trầm trồ trước vẻ khuynh thành trước mắt, thậm chí những nữ nhân đi qua cũng hướng mắt nhìn, có thán phục hâm mộ, có ghen tị... Rồi người cấu người véo, lườm nguýt nam nhân kế bên của mình.

Bạch Lan dặn dò người đánh xe đôi chút rồi nhìn Niệm Trì gật đầu, hai người bước vào, Bạch Lan đang tính gọi tiểu nhị để hỏi han thì thấy hại tiểu nữ hài đứng trước mặt, vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn hai nàng.

- Hai tiểu muội muội có chuyện gì thế??

Niệm Trì mỉm cười, hơi cúi người vuốt đầu Nguyệt Nhi hỏi.

An Nhiên cười tươi để lộ chiếc răng khểnh nhỏ:

- tỷ tỷ, tỷ có phải Niệm Trì Tỷ Tỷ không??

Niệm Trì gật đầu vui vẻ, hai tiểu nữ hài thật khiến người khác thích thú.

- Đúng rồi!

An Nhiên Hí hửng đánh mắt với tuyết nhi nói:

- Thấy chưa ta đã nói mà! Mi thua rồi lát phải đấm lưng cho ta ah.

- ách....Thua thì thua, ai bảo ai với lúc đấu giá tỷ ấy lại thay đổi như vậy.

- Đó sư phụ đã bảo rồi: quan sát, tư duy, đánh giá ah, nhớ nhớ chưa?

- hừ lần sau ta thắng cho coi.

- ách....

- phì....

Niệm Trì có cảm giác thất bại trong lòng ah, không lẽ hình ảnh của mình trong buổi đấu giá lại già và khác lạ một cách như vậy??

Bạch Lan suýt chút phì cười hỏi An Nhiên:

- Muội sao nhận ra nói tỷ nghe nào??

An Nhiên làm bộ ngãi cằm nói:

- Thứ nhất: từ Vạn Niên đến Sẽ đi từ hướng đó tới. Thứ hai: trên xe có ký hiệu Vạn Niên. Thứ ba: tuy Niệm Trì tỷ tỷ có thay đổi nhưng tỷ thì lại không có thay đổi gì ah.

Nhị nữ nhìn nhau tuy đây là những điều với người lớn nếu chú ý thì quá bình thường, nhưng với hài tử thì ở độ tuổi tăng động có được sự chú ý như vậy là đáng kinh ngạc.

- Đích thị, muội muội thật Thông minh. Ta nghĩ hai muội ở đây không chỉ vì cá cược cỏn con đi.

Niệm Trì vuốt mái tóc đỏ của An Nhiền cười hỏi:

- Sự phụ dặn hai muội xuống đây đón tỷ. Tỷ tỷ mời lên lầu, người đang đợi tỷ ở trên đó.

An Nhiên gật đầu nói rồi ra dấu mời Niệm Trì cùng Bạch Lan lên lầu các, Niệm Trì với Bạch Lan nhìn nhau không nói rồi đi theo hai tiểu nữ hài lên lầu.

Đại sảnh lầu hai, Gióng cùng Khải Đức và Thạch Sanh ngồi uống trà chờ đợi, Thạch Sanh cười nói:

- Công tử, vị tiểu thư này tối hôm nay rất đẹp ah, xem ra nàng ta rất để ý đến lời nói của công tử ah.

- Xem nếu không cho nàng câu trả lời thuyết phục thì không được ah, ta cũng cảm thấy bứt rứt đây hahaha..

Niệm Trì tay cầm váy bước đi mà lòng có chút căng thẳng, trước khi bước vào Nam Doanh nàng đã thử thả thần thức xem xét nhưng không xem xét đc gì, ngay cả tứ lão truyền âm tới cũng lắc đầu không ngớt.

Tứ nữ lên đến lầu hai thì sảnh lúc này người ngồi đây cũng khá nhiều, nhị nữ kiều diễm xuất hiện khiến nhiều ánh mắt đổ dồn về, nhiều thiếu niên không thể kiềm lòng trước sắc đẹp muốn buông lời nhưng bị các tiền bối giữ lại.

Không ai bảo ai những người có tuổi tác liền đứng dậy chắp tay nói:

- Gặp qua Niệm Trì tiểu thư, Bạch Lan cô nương.

Những thanh niên tài Tuấn nghe vậy hơi sửng sốt đôi chút, tuy chưa gặp mặt nhưng danh tiếng của nhị họ cũng đã nghe qua, lòng thầm thở phào vì may chưa buông lời nghẹo nguyệt, nếu không sảy ra chuyện gì đâu ai biết được, cũng lục tục đứng dậy chắp tay:

- Gặp qua Niệm Trì tiểu thư, Bạch Lan cô nương.

Niệm Trì cùng Bạch Lan hơi nhún người đáp lễ, Niệm Trì nói vài lời khách sáo:

- Gặp qua chư vị, chư vị cứ tự nhiên.

Điếm chủ Nam Doanh đang ngồi trò chuyện phía ngoài liền cúi người đi tới vui vẻ nói:

- Tại hạ là điếm chủ, không biết hôm nay Tiểu thư đến Nam Doanh là dùng bữa hay tìm người, tại Hạ có thể giúp gì tiểu thư không??

Bạch Lan nhìn lão rồi đưa cho hắn mấy viên linh thạch dặn dò:

- Tiểu thư nhà có hẹn bằng hữu ở đây, cũng không phiền lão bản gì nhiều, lát manh lên mấy tuần trà ngon là được. Còn nữa có hạ nhân phía ngoài lão mang cho hắn chút gì trong lúc chờ đợi là được.

Lão điếm chủ nhận linh thạch trong tay cúi người nghe dặn tỉ mỉ nói:

- Rõ rồi, rõ rồi... Bạch cô nương yên tâm, lão mới nhập mấy lô chè Thanh hoa, lão sẽ cho người chuẩn bị.

- Tốt... Lão đi đi...

- vâng..

Lão điếm chủ đáp lời rồi nhanh chóng đi xuống lầu chuẩn bị đôi chút.

An Nhiên, Tuyết Nhi vốn dẫn đường nhưng thấy vậy thì dừng lại đôi chút khi thấy lão bản đi rồi, đang tính dẫn đường thì thấy Ba người Thạch Sanh đã tới gần rồi thì chạy lại:

- Sự phụ, phụ thân Niệm Trì tỷ tỷ đã tới rồi!

- Công tử, đại nhân..

Gióng nhìn hai nữ hài xoa đầu chúng noi:

- Làm tốt lắm, lát ta thưởng cho, uhm ảo thuật nhé!

Nhị nữ mặt đỏ lên lắc đầu nguầy nguậy xem ra ấn tượng vừa rồi chưa phai.

Niệm Trì, Bạch Lan đang khách khí gật đầu với vài người trong sảnh nghe vậy ngoảnh lại nhìn thấy hai nữ hài đang líu lo bên cạnh ba nam tử cao lớn, đoán chắc là người mình hẹn hôm nay.

Hai người nhìn nhau nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương, bởi vì những người trước mặt này thoạt nhìn đúng là trẻ tuổi như lời tứ lão đã nói, nam tử nhìn chững chạc này hẳn là vị tiền bối có tu vi kinh người, nam tử mình trần xăm mình, nam tử hắc y bí hiểm này hẳn là vị công tử ca kia rồi, nhưng lại không nhìn rõ tu vi, tổ hợp này đều là quái vật sao??

- Tiểu thư, vị thanh y bên trái chính là vị tiền bối là lão nói, vậy hắc y nhân này chính là vị công tử đó, chỉ là ta không thể nhìn ra được gì thần thức như bị kéo vào lỗ đen quỷ di vậy, kỳ quái kỳ quái.

- Không lẽ là người Ma vực sao??

- Không rõ vì không hề thấy dấu hiệu ma khí, hoặc tu vi người này không thua kém vị tiền bối kia, dù sao tiểu thư nên cẩn thận.

- Được rồi!

Niệm Trì cùng Bạch Lão truyền âm trao đổi đôi chút rồi cắt đứt liên lạc với nhau.

Niệm Trì nhìn Bạch Lan gật đầu rồi hai người tiến về phía Gióng và Thạch Sanh rồi nhẹ nhàng hành lễ:

- Tiểu nữ Niệm Trì, Bạch Lan gặp qua các vị tiền bối.

Gióng đang trêu đùa nhị nữ hài thấy hai đại mỹ nhân chào hỏi vậy thì cũng khách khí cùng hai cha con Thạch Sanh chắp tay:

- Không thể nghênh giá từ xa, mong tiểu thư chớ trách.

- Vãn bối nào dám, tiền bối quá lời rồi!

Tu chân giới thứ bậc dựa trên tu vi, người tu vi yếu kém hơn gọi người phía trên mình như vậy cũng là bình thường, nên Gióng cũng không phủ nhận dù sao cũng chẳng quan trọng.

Nhưng những người xung quanh nghe vậy cảm thấy kinh nhạc không thôi vì những lời của hai người không được che đậy thần thức nên họ đều nghe thấy cả, ai cũng nghi hoặc những người trẻ tuổi này là ai mà khiến vị nhị tiểu thư Van Niên trở nên khách khí như vậy?? Với địa vị của nàng tu vi nàng lại như vậy thì chẳng phải những người này có gì đó quá siêu phàm chăng??.

Gióng giơ tay điệu mời nói:

- Mời nhị vị cô nương.

Nói rồi dẫn đường đưa nhị nữ về phòng, nhị nữ gật đầu đi theo sau, Niệm Trì nhìn theo bóng lưng Gióng phía trước, lòng nghi hoặc không thôi vì người này khiến nàng có cảm giác gì đó thật kì lạ.

Bạch Lan thì mắt dõi về một nơi khác, nam tử đó cầm một bầu rượu vừa đi vừa uống một cách hưởng thụ như chẳng để ý đến mọi điều xung quanh, mỗi khi sơ ý bị bắt gặp ánh mắt người đó khiến con tim nhỏ chợt nhảy nhót, nàng vội vàng lảnh đi mà má hơi phớt hồng.

Khải Đức không quá quan tâm về cuộc hẹn của công tử, công tử sai gì hắn chỉ cần làm tốt là được nhưng cái cuộc hẹn này khiến hắn có cảm giác là lạ, nãy giờ hắn ngờ ngợ như bị ai đó theo dõi vậy, lạ ở một chỗ không có thấy cảm giác nguy hiểm ah, hắn ngoảnh đi ngoảnh lại nhưng không phát hiện điều gì cả.

Phòng Gióng là loại phòng lớn có một phòng khách và một phòng ngủ được ngăn ra cách biệt, Gióng chỉ vào ghế mở miệng:

- Mời nhị vị cô nương ngồi. Mọi người cũng ngồi đi.

Từng người ngồi yên vị bên chiếc bàn trà lớn, thì tiêu nhị cũng vừa kịp bưng lên một ấm trà mới.

Gióng tay đưa tách trà mới, khẽ thổi nhẹ đưa tay quơ làn hơi nóng:

- Trà không tệ, thanh dịu, tịnh tâm tốt.

- đại nhân quả có mắt nhìn đây chính là trà tuyết Thanh Hoa mà chúng tiểu nhân mới nhập về từ Thành Băng Thanh, mời các vị đại nhân dùng trà.

Tiểu nhị nghe vậy ra sức tán thưởng, rồi mời mọi người dùng trà,

Gióng ném cho hắn một chiếc túi nhỏ:

- Thưởng cho ngươi, ngươi đi xuống đi không phải đợi ở ngoài đâu.

- Đa tạ đại nhận! Đa tạ đại nhân....

Tiểu nhị cảm nhận sức nặng trên tay rạng rỡ thối lui, gặp những vị khách sộp là điều hắn mong đợi ah, chỉ như vậy hắn mới có thể có linh thạch để tu luyện chứ nếu chỉ mong chờ lương cũng chẳng được bao nhiêu.

- Tiểu thư mời dùng trà.

- Vâng mời các vị đại nhân dùng trà.

Nhị nữ dùng trà nhưng không khí có chút kỳ lạ vì mọi người đều đưa ánh mắt nhìn nàng khiến nàng có chút không thích ứng có đôi chút ngượng ngập.

Gióng thấy vậy cũng nghi hoặc nhìn mọi người hỏi:

- có chuyện gì vậy??

Thạch Sanh làm một ngụm trà nhỏ ngẫm nghĩ nói:

- Công tử, ta có cảm giác như đây là buổi ra mắt của cô nương gia đình nhà chồng vậy??

Những người khác gật đầu không thôi, Gióng nhìn kỹ lại thì cũng nhận ra cười nói:

- Hẳn là do tiểu thư có chút giống một tiểu nương tử rồi! hahaha...

Niệm Trì nghe vậy trở nên xấu hổ hơn ah, ban đầu nàng cũng thấy trang phục hơi sao sao nhưng nghe Tiểu Lan thuyết phục cũng thấy ưng ưng ah.

Bạch Lan thân chợt giật nảy nảy mình suýt hô ra thành tiếng, nhưng thấy bàn tay của Niệm Trì đặt trên đùi mình thì hiểu ra vấn đề, kèm theo đôi mắt của Niệm Trì nhìn lại khiến nàng chỉ biết cười trừ.

Gióng ngẫm nghĩ mở lời:

- Niệm Trì tiểu thư, về bức hoạ đó tiểu thư có thể nói cho ta biết vì sao tiểu thư có được nó hay không??

Niệm Trì nghe hỏi vậy thì hồi tưởng độ chút, rồi cất tiếng:

- Công tử, bức Hoạ đó cũng như tiểu nữ nói lúc ở đấu giá hội, tiểu nữ mua lại của một tên thất cái với giá hai trăm linh thạch, vì nghe hắn bảo là đồ gia truyền từ lâu ah, nghe nói là bí mật mà dòng họ hắn lưu giữ từ lâu đời, nhưng đến đời này hắn tuyệt tự e rằng không thể lưu truyền cho hậu thế được nên giờ đành gửi cho người hữu duyên.

- Tiểu nữ nhận được nó năm mười hai tuổi ah, từ đó đến nay cũng đã gần chục năm trời mà tiểu nữ chẳng thể tìm hiểu gì được, giờ nghĩ lại phải chăng là lúc đó tiểu nữ quá ngây thơ để người ta gạt chăng??

Mọi người chăm chú lắng nghe Niệm Trì nói vì tấm tàn đồ này mang đến cho họ hứng thú không nhỏ, nếu đúng như suy tính trước đây hẳn là bí mật không hề nhỏ một chút nào.

- Tiểu thư, hắn có nói gia tộc gì không?? Tiểu thư nhận được nó ở nơi nào??

Niệm Trì ngẫm nghĩ hồi lâu vì chuyện cũng qua lâu rồi nên cũng không biết có nhớ rõ nữa không.

- Công tử, ta nhớ không lầm thì ta có được nó ở Thành Nam Hoang, về phần gia tộc tên ăn mày đó dường như là Huấn Gia?? Luân gia??... Ta cũng không còn nhớ lắm ah.

- Phải chăng là Quân gia??

- Đúng đúng... hẳn là Quân Gia đi.

Gióng cùng mọi người nhìn nhau, thấy sự kinh ngạc trong đôi mắt của đối phương, Quân gia quả nhiên chính là Quân gia trong suy nghĩ bạn đầu, Gióng ngẫm nghĩ:

" Vậy tấm tàn đồ cuối cùng khả năng là Đoàn gia, Vậy Đoàn gia này ở đâu?? Bức màn này liệu có lớn như mong đợi??"

Chapter
1 Chương 1: Xung thiên thần vương
2 Chương 2: Ta là thiên binh đây
3 Chương 3: Cưỡi gió về trời
4 Chương 4: Hồi thiên đình gặp bạn cũ
5 Chương 5: Trống đồng vang tiên tụ thần sơn
6 Chương 6: Long Thần sơn, sứ mệnh mới
7 Chương 7: Xung Thiên, ta chọn con
8 Chương 8: Ta phán con tử
9 Chương 9: Tu chân giới, Gióng ta đến rồi!
10 Chương 10: Cha Long, con sẽ làm được
11 Chương 11: Thoát phàm nhập khí
12 Chương 12: Không gì là không thể
13 Chương 13: Ngũ hành thiên địa quyết
14 Chương 14: Tiểu mỹ nam vạn nữ mê
15 Chương 15: Nhị linh xuất hiện
16 Chương 16: Song linh tỉ đấu
17 Chương 17: Nhị nữ lại nhà
18 Chương 18: Thanh Hà, không phải là thường nhân
19 Chương 19: Tầng thứ nhất bảo tháp
20 Chương 20: Mùa xuân đầu tiên
21 Chương 21: Ta thật sự... Sẽ rất nhớ đệ
22 Chương 22: Dòng máu Lạc Hồng
23 Chương 23: Sau này lớn lên, chàng có thể lấy ta không??
24 Chương 24: Từ giờ thiếp là của chàng
25 Chương 25: Nhị nữ rời đi
26 Chương 26: Hoả linh thạch
27 Chương 27: Diệt kim sư nắm động linh
28 Chương 28: Khai thác mỏ
29 Chương 29: Bại lộ
30 Chương 30: Ngũ lang trại đến
31 Chương 31: Huyết chiến trong mưa, kẻ phá rối
32 Chương 32: Đệ theo tỷ nhé??
33 Chương 33: Dám chạm đến nhi tử của ta, đã hỏi ta chưa?
34 Chương 34: Mẫu thân, người rất ngưu ah
35 Chương 35: Biến dị băng linh căn
36 Chương 36: Công tử đã sờ ta, ta đi theo công tử được không??
37 Chương 37: Xuân Mai
38 Chương 38: Ngũ Lang kế hoạch mới
39 Chương 39: Một mình không đánh được thì ta gọi hội
40 Chương 40: Điên cuồng hấp thụ, tiến trúc cơ
41 Chương 41: Độ kiếp(thượng): Hư ảnh thần tiên
42 Chương 42: Độ kiếp(Hạ): Huyết mạch thức tỉnh
43 Chương 43: Thạch sanh, cùng ta đi giết người thế nào??
44 Chương 44: Họ Lý tên Thông, siêu cấp bọ hung
45 Chương 45: Giải cứu mẫu thân(1)
46 Chương 46: Giải cứu mẫu thân(2)
47 Chương 47: Mẫu thân! Minh minh nhớ người
48 Chương 48: Công tử, Thanh Xà không có gì để mặc
49 Chương 49: Đến ngũ lang trại
50 Chương 50: Ta không cần những kẻ biến thái
51 Chương 51: Bắt đầu thực hiện kế hoạch
52 Chương 52: Nhị nữ đòi theo hầu
53 Chương 53: Khởi lập Việt tông
54 Chương 54: Việt tông sơ bộ hình thành
55 Chương 55: Đồng hương ở bên, có tết Việt
56 Chương 56: Cắm bảng hiệu, tuyển sinh
57 Chương 57: Ta là đường chủ, không phải tông chủ
58 Chương 58: Tuyển chọn thành công
59 Chương 59: Gã bợm rượu đến từ tây vực
60 Chương 60: Lý Thông chiến Gragas
61 Chương 61: Bái sư học rượu
62 Chương 62: Dụ khỉ rời núi
63 Chương 63: Diệt sát, gọi thú
64 Chương 64: Sắp xếp một vở diễn
65 Chương 65: Yêu thú quây thành
66 Chương 66: Đi chúng ta trở về
67 Chương 67: Huyết mạch hỗn độn thần thú
68 Chương 68: Giữa đường gặp cướp
69 Chương 69: Ngươi đi cùng ta kiếm cơm thế nào?
70 Chương 70: Ta muốn ngươi đánh với ta một trận
71 Chương 71: Thu đệ tử phải có phong cách
72 Chương 72: Dạy bổ củi thật sao??
73 Chương 73: Đường trở về ở nơi nào???
74 Chương 74: Chưa bao giờ mẹ kể
75 Chương 75: Chưa bao giờ mẹ kể(1)
76 Chương 76: Chưa bao giờ mẹ kể (2)
77 Chương 77: Chưa bao giờ mẹ kể (3)
78 Chương 78: Nếu không bảo vệ được người thân vậy ta tu đạo để làm gì??
79 Chương 79: Tìm kiếm tung tích phụ thân
80 Chương 80: Phương pháp mở cửa quái dị
81 Chương 81: Di chỉ Hợp Hoan Phái, phụ thân còn sống
82 Chương 82: Mỗi người mỗi dự định
83 Chương 83: Ta vốn là một Nam Thần thuần khiết
84 Chương 84: Thập nhất tông môn tụ Lam Nhiên
85 Chương 85: Dạy dỗ nữ nhân
86 Chương 86: Công tử, Hoắc Kỳ đến rồi!
87 Chương 87: Bàn bạc đối sách
88 Chương 88: Hạ Sơn
89 Chương 89: Thạch gia trang, thảm cảnh
90 Chương 90: Hoả linh thể, Thạch An Nhiên
91 Chương 91: Thu nhận đám hài tử
92 Chương 92: Nghĩa tử, nghĩa nữ và đồ Đệ
93 Chương 93: Kể chuyện dưới trăng: Thần Thú Hỗn độn
94 Chương 94: Kể chuyện dưới trăng: Khai Thiên Tích Địa
95 Chương 95: Kể chuyện dưới trăng: Bọc Trứng Rồng Tiên, Cửu Vỹ Hồ Đát Kỷ
96 Chương 96: Kể chuyện dưới trăng: Hồng Hoang Mộc Tinh, vì đại Việt trường tồn
97 Chương 97: Kể chuyện dưới trăng: Trăm Con Phá Bọc, Diệt Mộc Tinh
98 Chương 98: Kể chuyện dưới trăng: Đứng Lên Đi Vì Một Đại Việt Trường Tồn, Đại Việt Bất Diệt
99 Chương 99: Thần vẫn luôn tồn tại
100 Chương 100: Thành Lam Nhiên, mẫu tử hắc y
101 Chương 101: Lời nhắn từ Hằng Nga
102 Chương 102: Hắc y nhân
103 Chương 103: Tính toán với người gặp khó khăn
104 Chương 104: Chiếc mặt nạ
105 Chương 105: Viên bi của người thật tuyệt vời!
106 Chương 106: Đấu giá hội bắt đầu!!
107 Chương 107: Chúng ta quá nghèo!
108 Chương 108: Có ý tứ!
109 Chương 109: Thuần tuý trêu người
110 Chương 110: Áp trục lên tràng
111 Chương 111: Tranh Đoạt (1)
112 Chương 112: Tranh Đoạt (2)
113 Chương 113: Mỹ Nữ Muốn Lọt Hố Rồi!
114 Chương 114: Gặp mặt
115 Chương 115: Ta chọn nàng vì ta muốn có nàng
116 Chương 116: Quân gia, tiểu nữ cám ơn người!
117 Chương 117: Theo đuôi!
Chapter

Updated 117 Episodes

1
Chương 1: Xung thiên thần vương
2
Chương 2: Ta là thiên binh đây
3
Chương 3: Cưỡi gió về trời
4
Chương 4: Hồi thiên đình gặp bạn cũ
5
Chương 5: Trống đồng vang tiên tụ thần sơn
6
Chương 6: Long Thần sơn, sứ mệnh mới
7
Chương 7: Xung Thiên, ta chọn con
8
Chương 8: Ta phán con tử
9
Chương 9: Tu chân giới, Gióng ta đến rồi!
10
Chương 10: Cha Long, con sẽ làm được
11
Chương 11: Thoát phàm nhập khí
12
Chương 12: Không gì là không thể
13
Chương 13: Ngũ hành thiên địa quyết
14
Chương 14: Tiểu mỹ nam vạn nữ mê
15
Chương 15: Nhị linh xuất hiện
16
Chương 16: Song linh tỉ đấu
17
Chương 17: Nhị nữ lại nhà
18
Chương 18: Thanh Hà, không phải là thường nhân
19
Chương 19: Tầng thứ nhất bảo tháp
20
Chương 20: Mùa xuân đầu tiên
21
Chương 21: Ta thật sự... Sẽ rất nhớ đệ
22
Chương 22: Dòng máu Lạc Hồng
23
Chương 23: Sau này lớn lên, chàng có thể lấy ta không??
24
Chương 24: Từ giờ thiếp là của chàng
25
Chương 25: Nhị nữ rời đi
26
Chương 26: Hoả linh thạch
27
Chương 27: Diệt kim sư nắm động linh
28
Chương 28: Khai thác mỏ
29
Chương 29: Bại lộ
30
Chương 30: Ngũ lang trại đến
31
Chương 31: Huyết chiến trong mưa, kẻ phá rối
32
Chương 32: Đệ theo tỷ nhé??
33
Chương 33: Dám chạm đến nhi tử của ta, đã hỏi ta chưa?
34
Chương 34: Mẫu thân, người rất ngưu ah
35
Chương 35: Biến dị băng linh căn
36
Chương 36: Công tử đã sờ ta, ta đi theo công tử được không??
37
Chương 37: Xuân Mai
38
Chương 38: Ngũ Lang kế hoạch mới
39
Chương 39: Một mình không đánh được thì ta gọi hội
40
Chương 40: Điên cuồng hấp thụ, tiến trúc cơ
41
Chương 41: Độ kiếp(thượng): Hư ảnh thần tiên
42
Chương 42: Độ kiếp(Hạ): Huyết mạch thức tỉnh
43
Chương 43: Thạch sanh, cùng ta đi giết người thế nào??
44
Chương 44: Họ Lý tên Thông, siêu cấp bọ hung
45
Chương 45: Giải cứu mẫu thân(1)
46
Chương 46: Giải cứu mẫu thân(2)
47
Chương 47: Mẫu thân! Minh minh nhớ người
48
Chương 48: Công tử, Thanh Xà không có gì để mặc
49
Chương 49: Đến ngũ lang trại
50
Chương 50: Ta không cần những kẻ biến thái
51
Chương 51: Bắt đầu thực hiện kế hoạch
52
Chương 52: Nhị nữ đòi theo hầu
53
Chương 53: Khởi lập Việt tông
54
Chương 54: Việt tông sơ bộ hình thành
55
Chương 55: Đồng hương ở bên, có tết Việt
56
Chương 56: Cắm bảng hiệu, tuyển sinh
57
Chương 57: Ta là đường chủ, không phải tông chủ
58
Chương 58: Tuyển chọn thành công
59
Chương 59: Gã bợm rượu đến từ tây vực
60
Chương 60: Lý Thông chiến Gragas
61
Chương 61: Bái sư học rượu
62
Chương 62: Dụ khỉ rời núi
63
Chương 63: Diệt sát, gọi thú
64
Chương 64: Sắp xếp một vở diễn
65
Chương 65: Yêu thú quây thành
66
Chương 66: Đi chúng ta trở về
67
Chương 67: Huyết mạch hỗn độn thần thú
68
Chương 68: Giữa đường gặp cướp
69
Chương 69: Ngươi đi cùng ta kiếm cơm thế nào?
70
Chương 70: Ta muốn ngươi đánh với ta một trận
71
Chương 71: Thu đệ tử phải có phong cách
72
Chương 72: Dạy bổ củi thật sao??
73
Chương 73: Đường trở về ở nơi nào???
74
Chương 74: Chưa bao giờ mẹ kể
75
Chương 75: Chưa bao giờ mẹ kể(1)
76
Chương 76: Chưa bao giờ mẹ kể (2)
77
Chương 77: Chưa bao giờ mẹ kể (3)
78
Chương 78: Nếu không bảo vệ được người thân vậy ta tu đạo để làm gì??
79
Chương 79: Tìm kiếm tung tích phụ thân
80
Chương 80: Phương pháp mở cửa quái dị
81
Chương 81: Di chỉ Hợp Hoan Phái, phụ thân còn sống
82
Chương 82: Mỗi người mỗi dự định
83
Chương 83: Ta vốn là một Nam Thần thuần khiết
84
Chương 84: Thập nhất tông môn tụ Lam Nhiên
85
Chương 85: Dạy dỗ nữ nhân
86
Chương 86: Công tử, Hoắc Kỳ đến rồi!
87
Chương 87: Bàn bạc đối sách
88
Chương 88: Hạ Sơn
89
Chương 89: Thạch gia trang, thảm cảnh
90
Chương 90: Hoả linh thể, Thạch An Nhiên
91
Chương 91: Thu nhận đám hài tử
92
Chương 92: Nghĩa tử, nghĩa nữ và đồ Đệ
93
Chương 93: Kể chuyện dưới trăng: Thần Thú Hỗn độn
94
Chương 94: Kể chuyện dưới trăng: Khai Thiên Tích Địa
95
Chương 95: Kể chuyện dưới trăng: Bọc Trứng Rồng Tiên, Cửu Vỹ Hồ Đát Kỷ
96
Chương 96: Kể chuyện dưới trăng: Hồng Hoang Mộc Tinh, vì đại Việt trường tồn
97
Chương 97: Kể chuyện dưới trăng: Trăm Con Phá Bọc, Diệt Mộc Tinh
98
Chương 98: Kể chuyện dưới trăng: Đứng Lên Đi Vì Một Đại Việt Trường Tồn, Đại Việt Bất Diệt
99
Chương 99: Thần vẫn luôn tồn tại
100
Chương 100: Thành Lam Nhiên, mẫu tử hắc y
101
Chương 101: Lời nhắn từ Hằng Nga
102
Chương 102: Hắc y nhân
103
Chương 103: Tính toán với người gặp khó khăn
104
Chương 104: Chiếc mặt nạ
105
Chương 105: Viên bi của người thật tuyệt vời!
106
Chương 106: Đấu giá hội bắt đầu!!
107
Chương 107: Chúng ta quá nghèo!
108
Chương 108: Có ý tứ!
109
Chương 109: Thuần tuý trêu người
110
Chương 110: Áp trục lên tràng
111
Chương 111: Tranh Đoạt (1)
112
Chương 112: Tranh Đoạt (2)
113
Chương 113: Mỹ Nữ Muốn Lọt Hố Rồi!
114
Chương 114: Gặp mặt
115
Chương 115: Ta chọn nàng vì ta muốn có nàng
116
Chương 116: Quân gia, tiểu nữ cám ơn người!
117
Chương 117: Theo đuôi!
footer(); ?>