Chương 28: 28: Xem Trò Đùa

“Thanh niên trí thức Khương, thanh niên trí thức Khương! Thanh niên trí thức Lâm! Mọi người mau tới đây!”“Lại đây lấy đồ đi!”Nghe được vài tiếng gọi vang lên bên tai, Tạ Minh Đồ chớp chớp mắt, ngẩng đầu thấy một người từ bên kia đi tới.

Mà người dẫn đầu đúng là Khương Yến Đường.

Đáy lòng Tạ Minh Đồ trầm xuống, trong đôi mắt đen nhánh như mực có thứ gì đó lắng đọng lại.

Nhóm thanh niên trí thức muốn tới chỗ tán cây bên này để lấy nông cụ, trùng hợp là Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn đều ngồi ở bên này, cũng không biết người phát nông cụ có cố ý hay không, còn kêu vài tiếng, rất nhiều người dùng ánh mắt xem kịch vui nhìn tới phía này.

Mấy ngày hôm trước Tô Hiểu Mạn còn dây dưa với Khương Yến Đường , vất vả lắm mới dừng lại, hôm nay lại thấy Tô Hiểu Mạn tới đưa cơm, vốn cho rằng cô sẽ tới bên này gây sự, lại không nghĩ cô an tĩnh ngồi ở bên cạnh người nhà họ Tạ, căn bản là không tới tìm Khương Yến Đường nói một lời nào.

Chẳng lẽ cô không phát hiện hôm nay Khương Yến Đường cũng ở chỗ này hay sao?Hiện tại tên kia hô vài tiếng, khẳng định cô cũng nghe thấy được.

Tô Hiểu Mạn cũng thấy ánh mắt người xung quanh nhìn về phía này không đúng lắm, cô cũng nhìn thấy Khương Yến Đường đang đi tới bên này.

Trong trí nhớ của cô có bộ dáng của đối phương, trong hiện thực lại vẫn là lần đầu tiên gặp mặt, Tô Hiểu Mạn cảm thấy Khương Yến Đường lớn lên cũng chỉ vậy mà thôi, đẹp hơn so với những người xung quanh một chút, hơn nữa có ấn tượng khi xuyên vào, cô cảm thấy Khương Yến Đường rất giống người nhà họ Tạ.

Đặc biệt là giống Tạ lão nhị.

Sau khi quét mắt nhìn Khương Yến Đường vài lần, Tô Hiểu Mạn cũng thu hồi tầm mắt, hai vị nam nữ chính Trương Lị Lị và Khương Yến Đường này, cô cũng chẳng quan tâm mấy, cũng không muốn tiếp xúc với bọn họ.

Hiện tại Tô Hiểu Mạn đã kết hôn, vốn cũng không nên có tiếp xúc gì với Khương Yến Đường cả.

“Sao Tô Hiểu Mạn lại không có tỏ vẻ gì nhỉ?”“Này không phù hợp lẽ thường chút nào!”“Thế mà cô ta vẫn ngồi bên cạnh lão ngũ nhà họ Tạ, không phải trước đó còn đòi ly hôn ư?”Lúc ánh mắt Tô Hiểu Mạn nhìn quá đó, đôi mắt Khương Yến Đường cũng không nhịn được dừng ở trên người cô, hắn ta vẫn luôn biết Tô Hiểu Mạn là một người phụ nữ rất xinh đẹp, chỉ là quá phiền phức, lại còn ngu ngốc, trình độ văn hóa không cao, trình độ tư tưởng cũng thấp hèn, cách nói chuyện khiến người ta chán ghét.

Khương Yến Đường chuyển ánh mắt đi chỗ khác, cảm thấy mình nhất định không thể để vẻ ngoài của đối phương hấp dẫn.

Trương Lị Lị ở bên cạnh dùng vẻ mặt khẩn trương mà nhìn Khương Yến Đường, lo lắng Khương Yến Đường lại bị người phụ nữ không biết xấu hổ này quấn lấy.

*Tô Hiểu Mạn bảo Tạ Minh Đồ cầm chén tới đây, cô dọn dẹp một chút chuẩn bị đi về nhà, Tạ Minh Đồ giúp cô thu dọn sạch sẽ, lại đi ra suối nhỏ chỗ chân núi rửa sạch chén.

Tô Hiểu Mạn dùng nước suối lạnh lẽo rửa mặt, dòng nước mát mẻ lạnh băng, phảng phất có thể đem đi hết thảy nắng nóng bức bối, cô nhớ tới ánh mắt kinh ngạc của những người đó vừa rồi, không nhịn được cười vài tiếng.

Những người này không xem được trò hay nữa đâu, vì “Tô Hiểu Mạn” sẽ không bao giờ tới dây dưa với thanh niên trí thức Khương nữa.

Hồi tưởng lại nụ cười đầy thâm ý của chị dâu hai khi cô mới ra khỏi cửa, ý cười trên mặt Tô Hiểu Mạn cũng càng ngày càng sâu.

Hiện tại Tô Hiểu Mạn muốn thay đổi từng bước thanh danh của chính mình ở trong thôn, làm mọi người thấy cô thay đổi, đương nhiên, cái quá trình này cần phải đi từng bước một.

Đầu tiên, là bắt đầu từ chuyện không mê mệt thanh niên trí thức Khương nữa.

“Tạ Minh Đồ, cảm ơn anh rửa chén giúp tôi.

”Tạ Minh Đồ ngẩng đầu, thấy Tô Hiểu Mạn ngồi bên dòng nước cười nhạt, khẩn trương nắm lấy chén sứ trong tay, bỗng nhiên mặt lại đỏ một chút.

Đây là phản ứng tự nhiên không chịu khống chế của thân thể, anh cũng không rõ ràng lắm là Tô Hiểu Mạn đến tột cùng uống sai thứ thuốc gì, trước đây vẫn luôn cười với Khương Yến Đường, mà hiện tại lại cười với anh.

Tạ Minh Đồ không rên tiếng nào đẩy chén đũa đã rửa sạch tới bên cạnh Tô Hiểu Mạn.

Tô Hiểu Mạn nhìn bộ dạng cúi đầu im lặng của anh, biết anh chỉ là tự ti nhút nhát, không thích nói chuyện nhưng mà lại có một tâm địa rất thiện lương.

.

Chapter
1 Chương 1: 1: Xuyên Qua
2 Chương 2: 2: Nhân Vật Pháo Hôi
3 Chương 3: 3: Hắc Hóa Hoàn Toàn
4 Chương 4: 4: Người Đàn Ông Đáng Thương
5 Chương 5: 5: Cùng Cảnh Ngộ
6 Chương 6: 6: Vừa Sạch Sẽ Lại Xinh Đẹp
7 Chương 7: 7: Đau Lòng
8 Chương 8: 8: Làm Việc Không Nghĩ Tới Hậu Quả
9 Chương 9: 9: Tô Hiểu Mạn Muốn Ở Lại
10 Chương 10: 10: Nhà Dột Lại Còn Gặp Mưa
11 Chương 11: 11: Phản Ứng Kỳ Lạ
12 Chương 12: 12: Có Giỏi Thì Đuổi Tôi Về Nhà Mẹ Đẻ Đi
13 Chương 13: 13: Lợn Chết Không Sợ Nước Sôi
14 Chương 14: 14: Không Được Như Ước Nguyện
15 Chương 15: 15: Cùng Nhau Rửa Chén
16 Chương 16: 16: Để Thím Buộc Tóc Cho Cháu Nhé
17 Chương 17: 17: Cơm Bí Đỏ
18 Chương 18: 18: Động Thổ Trên Đầu Thái Tuế
19 Chương 19: 19: Con Dâu Nhà Ta Toàn Đứa Thật Thà
20 Chương 20: 20: Chờ Xem Trò Hay
21 Chương 21: 21: Chỉ Là Trùng Hợp Thôi Sao
22 Chương 22: 22: Cũng Từng Là Một Đứa Trẻ Xinh Đẹp
23 Chương 23: 23: Mùi Vị Thế Nào
24 Chương 24: 24: Trọng Sinh
25 Chương 25: 25: Bản Tính Ăn Phân
26 Chương 26: 26: Eo Nhỏ Mông To
27 Chương 27: 27: Nhìn Người Đàn Ông Khác
28 Chương 28: 28: Xem Trò Đùa
29 Chương 29: 29: Cảm Thấy Vui
30 Chương 30: 30: Cái Gì Thế
31 Chương 31: 31: Thịt Thỏ
32 Chương 32: 32: Về Nhà Mẹ Đẻ
33 Chương 33: 33: Thêu
34 Chương 34: 34: Hóng Hớt Chuyện
35 Chương 35: 35: Diện Mạo Tuấn Mỹ
36 Chương 36: 36: Đánh Cược
37 Chương 37: 37: Dễ Làm Việc
38 Chương 38: 38: Cãi Nhau
39 Chương 39: 39: Bánh Rán Nhân Hẹ
40 Chương 40: 40: Tranh Ăn
41 Chương 41: 41: Cho Anh Đấy
42 Chương 42: 42: Thay Đổi Ngoại Hình
43 Chương 43: 43: Chó Lớn
44 Chương 44: 44: Giống Tiên Nữ
45 Chương 45: 45: Thức Ăn Ngon
46 Chương 46: 46: Giúp Đỡ
47 Chương 47: 47: Quá Khứ
48 Chương 48: 48: Đội Ngũ Học Tập
49 Chương 49: 49: Đọc Sách
50 Chương 50: 50: Nấu Ăn Ngon
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Xuyên Qua
2
Chương 2: 2: Nhân Vật Pháo Hôi
3
Chương 3: 3: Hắc Hóa Hoàn Toàn
4
Chương 4: 4: Người Đàn Ông Đáng Thương
5
Chương 5: 5: Cùng Cảnh Ngộ
6
Chương 6: 6: Vừa Sạch Sẽ Lại Xinh Đẹp
7
Chương 7: 7: Đau Lòng
8
Chương 8: 8: Làm Việc Không Nghĩ Tới Hậu Quả
9
Chương 9: 9: Tô Hiểu Mạn Muốn Ở Lại
10
Chương 10: 10: Nhà Dột Lại Còn Gặp Mưa
11
Chương 11: 11: Phản Ứng Kỳ Lạ
12
Chương 12: 12: Có Giỏi Thì Đuổi Tôi Về Nhà Mẹ Đẻ Đi
13
Chương 13: 13: Lợn Chết Không Sợ Nước Sôi
14
Chương 14: 14: Không Được Như Ước Nguyện
15
Chương 15: 15: Cùng Nhau Rửa Chén
16
Chương 16: 16: Để Thím Buộc Tóc Cho Cháu Nhé
17
Chương 17: 17: Cơm Bí Đỏ
18
Chương 18: 18: Động Thổ Trên Đầu Thái Tuế
19
Chương 19: 19: Con Dâu Nhà Ta Toàn Đứa Thật Thà
20
Chương 20: 20: Chờ Xem Trò Hay
21
Chương 21: 21: Chỉ Là Trùng Hợp Thôi Sao
22
Chương 22: 22: Cũng Từng Là Một Đứa Trẻ Xinh Đẹp
23
Chương 23: 23: Mùi Vị Thế Nào
24
Chương 24: 24: Trọng Sinh
25
Chương 25: 25: Bản Tính Ăn Phân
26
Chương 26: 26: Eo Nhỏ Mông To
27
Chương 27: 27: Nhìn Người Đàn Ông Khác
28
Chương 28: 28: Xem Trò Đùa
29
Chương 29: 29: Cảm Thấy Vui
30
Chương 30: 30: Cái Gì Thế
31
Chương 31: 31: Thịt Thỏ
32
Chương 32: 32: Về Nhà Mẹ Đẻ
33
Chương 33: 33: Thêu
34
Chương 34: 34: Hóng Hớt Chuyện
35
Chương 35: 35: Diện Mạo Tuấn Mỹ
36
Chương 36: 36: Đánh Cược
37
Chương 37: 37: Dễ Làm Việc
38
Chương 38: 38: Cãi Nhau
39
Chương 39: 39: Bánh Rán Nhân Hẹ
40
Chương 40: 40: Tranh Ăn
41
Chương 41: 41: Cho Anh Đấy
42
Chương 42: 42: Thay Đổi Ngoại Hình
43
Chương 43: 43: Chó Lớn
44
Chương 44: 44: Giống Tiên Nữ
45
Chương 45: 45: Thức Ăn Ngon
46
Chương 46: 46: Giúp Đỡ
47
Chương 47: 47: Quá Khứ
48
Chương 48: 48: Đội Ngũ Học Tập
49
Chương 49: 49: Đọc Sách
50
Chương 50: 50: Nấu Ăn Ngon
footer(); ?>