Chương 76: “Yên tâm, trong lòng anh tự biết rõ.”

Những tin tức này nói là thật cũng thật, nói giả thì cũng giả, thật thật giả giả trộn lẫn vào nhau, không phân biệt được. Ngay cả thời gian chuẩn xác cũng có, chắc chắn đã giúp những chuyện nghe rợn cả người này tăng thêm mấy phần chân thực.

—— Vạch trần cuộc sống “cô bé lọ lem” suốt hai mươi năm của phu nhân Lục thị!!!

—— Phiên bản thực tế chim sẻ biến thành phượng hoàng vẫn còn tiếp diễn, vì vậy hãy chú ý theo dõi!!!

—— Thân là họ hàng xa của Diệp gia, tôi biết rõ từng li từng tí về hai chị em sinh đôi này từ lúc sinh ra đến nay, tin hay không.

Trên các diễn đàn lớn nhỏ tràn ngập những tin tức có liên quan tới Diệp Trăn. Trong đó còn phải kể đến câu chuyện tình yêu ‘truyền kỳ’ và ‘kinh thiên động địa’ của cô với Lục Bắc Xuyên, tiêu đề vô cùng giật gâm, chuyện cũ cẩu huyết nhưng thu hút người đọc. Tuy nhiên trong những chuyện thật thật giả giả này, phần lớn đều là bịa đặt.

Về phần người bịa đặt, ngoại trừ Tần Tri Âm ra, Diệp Trăn cũng không nghĩ ra ai khác.

Tần Tri Âm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ với chuyện này, lúc chuyện xảy ra phải ngay lập tức chiếm lấy vị trí thượng phong. So với việc bị người khác đồn đại ra những chuyện không có thật, vậy không bằng mình đánh đòn phủ đầu trước, dù sau này có bị hắt nước bẩn thì vẫn có thể đứng vững được.

Chuyện này trên Weibo cũng không phải hot bình thường.

“Tôi là bạn học của bà Lục thời cấp 3, lúc ấy đã cảm thấy Diệp Trăn và Diệp Tình quả thực là người của hai thế giới khác mhau. Cách ăn mặc và ăn nói của Diệp Trăn so ra hoàn toàn kém Diệp Tình, thì ra là vì ở nhà bị phân biệt đối xử.”

“Cả nhà Diệp gia đều là lũ quỷ hút máu. Tôi có bạn làm ở công ty Diệp thị, trước đó có nghe nói qua Diệp gia vì muốn bám bắp đùi Lục gia mà bán cả con gái đó!”

“Trời ạ… Nhìn nhiều chuyện bị vạch trần như vậy, khi còn bé Diệp Trăn quả thực quá đáng thương. Quần áo lại còn toàn là quần áo mà chị không muốn mặc, Diệp gia không thiếu tiền mà, có cần thiết phải đối xử như vậy không? Tại sao lại có loại cha mẹ bất công như thế chứ? Không phải đều là con gái của mình sao?”

“Con gái được tỉ mỉ bồi dưỡng hoạt động trong giới giải trí lâu như vậy mà không nổi được, bây giờ đứa con gái bị mình xem nhẹ được bay lên cành vàng thì lại muốn ôm đùi. Là tôi tôi cũng không cho ôm! Dựa vào cái gì!”

“Đau lòng cho chị gái nhỏ quá à, mau thoát khỏi cái gia đình hút máu này đi!”

“Bây giờ nghĩ lại trước đó Diệp Tình cứ cọ nhiệt Diệp Trăn trên Weibo mãi, buồn nôn thật, làm ra vẻ quá. Thảm nào Diệp Trăn vẫn luôn không đáp lại, cô ta không hot được là đáng đời!”

Những comment này Diệp Trăn đều đọc được, cũng may dư luận được Tần Tri Âm dẫn dắt nên đều theo phe bên này, phần lớn đều là cổ vũ, rất hài hòa.

Không thấy một chút lời lẽ khó coi nào, tâm tình Diệp Trăn rất tốt.

Đương nhiên tâm tình tốt không chỉ bởi vì chuyện này.

Lục Bắc Xuyên đẩy cửa phòng tắm ra, Diệp Trăn cười ném điện thoại sang một bên. Nằm ở trên giường, tay phải chống đỡ đầu, vén chăn về phía Lục Bắc Xuyên.

Diệp Trăn mặc một bộ áo ngủ tơ lụa ôm sát cơ thể, phác hoạ ra thân hình hoàn mỹ lung linh tinh tế của cô. Tay trái khoác lên mông ngoắc ngoắc ngón tay với Lục Bắc Xuyên, khoé mắt đuôi lông mày quyến rũ động lòng người, giống như yêu tinh.

Ánh mắt Lục Bắc Xuyên hơi tối, hầu kết vô ý thức nhấp nhô trên dưới.

Một màn này, là đàn ông đều không thể chống đỡ lại được dụ hoặc.

Hắn đi qua, giọng nói hơi khàn, cúi người hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Diệp Trăn lăn một vòng trên giường, dùng ngón chân trắng nõn mượt mà cọ hắn. Lục Bắc Xuyên một tay nắm lấy mắt cá chân cô, nhìn qua có vẻ còn rất tỉnh táo, nhưng lại không thể che dấu dục vọng như muốn nuốt tất cả vào bụng lộ ra dưới đáy mắt.

Ý cười trên mặt Diệp Trăn càng tăng lên.

Lục Bắc Xuyên thô lỗ đẩy Diệp Trăn lên trên giường, hơi thở nóng rực phun lên cổ cô, nhìn có vẻ rất hưng phấn.

Dục vọng dâng trào.

Diệp Trăn thuận thế ôm cổ của hắn, để Lục Bắc Xuyên hôn rồi gặm cắn lên cổ mình một lúc. Sau đó nhẹ giọng cười trầm thấp bên tai Lục Bắc Xuyên, “Lục tiên sinh, em đến tháng.”

Hai người thắm thiết triền miên, thân hình kề sát nhau mười phần mập mờ, Lục Bắc Xuyên đã sớm bị Diệp Trăn trêu chọc đến mức quên hết tất cả chờ được vận động. Câu này của Diệp Trăn giống như một chậu nước lạnh dội từ trên đầu hắn xuống, tưới từ ngoài vào tim hắn.

“Em…” Ánh mắt Lục Bắc Xuyên vẫn còn nóng rực, nhìn Diệp Trăn dưới thân đang cười giảo hoạt, nửa ngày sau mới khàn giọng hỏi: “Thật?”

“Em lừa anh làm gì?” Diệp Trăn ôm cổ Lục Bắc Xuyên, thuận thế hôn một cái lên môi hắn, được một tấc lại muốn tiến một thước, còn cắn lỗ tai Lục Bắc Xuyên một cái.

Thân hình Lục Bắc Xuyên cứng đờ, mắt trần cũng có thể thấy cơ bắp trên cánh tay hắn căng cứng lên, hầu kết khó chịu nhấp nhô.

Đây là đang cố hết sức kiềm chế.

Diệp Trăn vô tội nói, “Xin lỗi, đáng lẽ ra em nên nói cho anh sớm hơn.”

Lục Bắc Xuyên nhìn ý cười dưới đáy mắt cô sau đó nhắm hai mắt lại, một lát sau mới mở ra, giọng nói khàn đến mức không nghe thấy, lại mang theo ý tứ cưng chiều đến bất lực, “Em đó…”

Trong nháy mắt hắn liền hiểu Diệp Trăn là đang cố ý chỉnh hắn.

Nhưng khoảng thời gian gần đây quả thật là mình có chút quá phận.

Nói xong, Lục Bắc Xuyên đứng dậy, sửa sang lại áo ngủ, tiếp tục đi vào phòng tắm.

Nhìn bóng lưng hốt hoảng chật vật của Lục Bắc Xuyên, Diệp Trăn ho khan một tiếng.

Lục Bắc Xuyên dưới giường mặc âu phục chỉnh tề thì là một bộ dáng “người sống chớ lại gần”, rất quân tử, cao lãnh. Nhưng lúc lên giường cởi âu phục xuống lại chính là một tên vô lại ăn tủy mới biết vị ngon!

Hồi tưởng lại buổi tối đầu tiên, Diệp Trăn rất là hối hận, không nên hỏi Lục Bắc Xuyên khi hắn đang bận, “Không được, lần sau rồi nói…”

Đàn ông không thể trêu, đàn ông cấm dục nhiều năm càng không thể chọc.

Bây giờ Diệp Trăn đã có đủ hiểu biết với câu nói này, mà Lục Bắc Xuyên cũng khiến cho Diệp Trăn hoàn toàn hiểu thế nào là ‘Lần sau sẽ nói’.

Cho nên trong mấy ngày qua, Diệp Trăn đối mặt với Lục Bắc Xuyên đều là một bộ dạng lão đại không vui.

Bốn ngày qua luôn chịu uỷ khuất, bây giờ rốt cuộc đã được chiếm thế thượng phong, tâm tình Diệp Trăn rất là thoải mái.

Tiếng nước tí tách rơi trong phòng tắm truyền đến, Diệp Trăn ngán ngẩm cầm điện thoại tiếp tục lướt đọc tin báo trên mạng, Diệp Trăn đã xem hết, những vẫn chưa thấy Lục Bắc Xuyên đi ra.

Diệp Trăn ngáp một cái, buông điện thoại xuống, mắt nhìn đồng hồ trên tường, nhớ tới biểu cảm ẩn nhẫn vừa rồi của Lục Bắc Xuyên ở trước mặt mình, bắp thịt cánh tay và bụng dưới vô cùng rắn chắc, đột nhiên một cảm giác khô nóng lan tràn khắp toàn thân, dần dần khiến Diệp Trăn cũng thấy khó chịu.

Cửa phòng tắm mở ra, Lục Bắc Xuyên chỉ lấy khăn tắm vây quanh ở bên hông, những giọt nước đọng trên người còn chưa lau sạch sẽ. Giọt nước trượt xuống dọc theo đường cong phần bụng rắn chắc, ẩn vào trong khăn tắm.

Diệp Trăn không hề chớp mắt nhìn Lục Bắc Xuyên trần truồng đi ra, thính tai nóng lên.

Lục Bắc Xuyên lại không có chút ý ngượng ngùng nào, nhìn qua hơi thở đã ổn định hơn rất nhiều, thản nhiên thay áo ngủ bên cạnh Diệp Trăn. Sau đó tắt đèn, kéo Diệp Trăn dựa ở đầu vai mình, hôn lên đỉnh đầu Diệp Trăn, “Hai ngày này cơ thể không khoẻ thì đừng có đến công ty, cho em hai ngày ở nhà nghỉ ngơi thật tốt. Ngủ thôi.”

Một bàn tay rắn chắc cường ngạnh kéo cô vào lòng, Diệp Trăn dường như còn có thể cảm nhận được trên người Lục Bắc Xuyên tản ra hơi nóng, hô hấp nhẹ nhàng phả vào tai Diệp Trăn, giống như chỉ là lơ đãng.

Đó là một nơi cực kì mẫn cảm, Diệp Trăn khó chịu cọ xát, thoát khỏi sự ôm ấp của Lục Bắc Xuyên, lăn sang phía bên kia che kín chăn mền đi ngủ.

Cũng may ổ chăn này mát, có thể làm nguội bớt dục vọng nóng bỏng vừa mới dâng lên của Diệp Trăn.

Cuối cùng là ai trừng phạt ai đây!

Diệp Trăn cắn góc chăn khóc không ra nước mắt, nội tâm rất muốn thét lên.

Tên vô lại này chính là không chịu ăn một chút thua thiệt nào!

Cô lật qua lật lại ngủ không được, Lục Bắc Xuyên bên cạnh lại ngủ rất ngon giấc, Diệp Trăn thật muốn một cước đạp phăng hắn xuống giường.

Mơ mơ màng màng, Diệp Trăn cũng không nhớ rõ mình đã ngủ bao giờ. Trên giường đột nhiên có động tĩnh, trực tiếp đánh thức Diệp Trăn đang thiu thiu ngủ.

Cô xoa xoa con mắt vì buồn ngủ mà trở nên mông lung, đang muốn hỏi thăm, lại nhìn thấy bóng lưng Lục Bắc Xuyên biến mất ở cửa.

Diệp Trăn nhìn đồng hồ trên tường, từ lúc cô lên giường ngủ đến giờ đã qua hai tiếng rồi.

Cô vén chăn lên đứng dậy, rón rén mở cửa, thấy cửa phòng Chúc Chúc bị mở ra, bên trong truyền ra ánh đèn yếu ớt và tiếng dỗ nhỏ của Lục Bắc Xuyên.

Mấy ngày qua Chúc Chúc vẫn đang cai sữa, nhưng Diệp Trăn và mẹ Lục lại không nỡ, chỉ cần Chúc Chúc vừa khóc vừa nháo không ăn cơm, hai người liền thỏa hiệp. Được một lần lại có lần hai, thế là chuyện cai sữa liền thành chuyện khó khăn xa vời.

Nhưng Lục Bắc Xuyên lại không mềm lòng, nói cai sữa là phải cai sữa, mỗi bữa tối đều về đúng giờ để cho Chúc Chúc ăn những món mà dì Nguyệt đã chuẩn bị.

Ở trước mặt người cha nghiêm khắc này, bộ dáng làm nũng khóc rống của Chúc Chúc trước mặt mẹ Lục và Diệp Trăn hoàn toàn không có tác dụng, nếu làm ồn Lục Bắc Xuyên sẽ còn đánh hai cái không nặng không nhẹ lên tay bé, thành công chấn chỉnh lại nhóc.

Dưới cách dạy dỗ này, Chúc Chúc nào còn dám phản kháng cha nó.

Bình thường vừa thấy Lục Bắc Xuyên sẽ giống như con chuột thấy mèo, ngoan đến mức chịu không nổi, bảo há mồm ăn cơm liền há mồm ăn cơm, Lục Bắc Xuyên nói không được khóc thì thật sự không khóc. Cách dạy dỗ này so với cách của Diệp Trăn và mẹ Lục, cầm đồ chơi dụ dỗ, còn có tác dụng hơn nhiều.

Nhưng Diệp Trăn cũng lo lắng, phương pháp dạy con cái của Lục Bắc Xuyên như vậy, nhỡ lúc con trai lớn rồi lại không chịu thân mật với hắn thì sao?

Diệp Trăn dựa vào cửa, nhìn Lục Bắc Xuyên bế Chúc Chúc tựa ở đầu vai hắn rồi cẩn thận dỗ dành bên trong. Hắn đưa bình sữa đưa tới bên miệng Chúc Chúc, Chúc Chúc đang ngủ mơ mơ màng màng ghé vào đầu vai Lục Bắc Xuyên, có lẽ là bởi vì ánh đèn quá mờ, Chúc Chúc cũng không có chú ý tới người đang bế nhóc dỗ dành chính là người cha đáng sợ của nhóc, lúc này còn cực kì an tâm mà ôm cổ Lục Bắc Xuyên, vừa cắn núm bình sữa vừa nhỏ giọng sụt sùi, hiển nhiên là mới vừa khóc.

Lục Bắc Xuyên ôm Chúc Chúc, sờ lên trên trán bé, sau đó nhẹ nhàng vỗ lên lưng dỗ bé đi ngủ, giọng điệu dịu dàng, hoàn toàn khác so với bộ dáng người cha nghiêm khắc vào ban ngày.

Dỗ một hồi lâu, Chúc Chúc mới dần dần ngừng khóc nức nở, nằm ở đầu vai cha, mơ màng ngủ thiếp đi.

Thấy Chúc Chúc đã ngủ, lúc này Lục Bắc Xuyên mới đặt bé xuống cái nôi rồi đắp kín chăn, hôn một cái lên trán của bé.

Diệp Trăn nhón chân đi vào phòng, nhìn Chúc Chúc đang ngủ say, trên lông mày và lông mi dài rậm còn đọng chút nước mắt, nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”

Lục Bắc Xuyên thuận thế ôm vợ mình, hôn lên đỉnh đầu cô, thấp giọng nói, “Không có gì, vừa nãy nghe thấy nó khóc, có lẽ là đói bụng nên anh pha cho nó chút sữa bột, em đi ngủ trước đi.”

Dưới ánh đèn mông lung, bầu không khí rất ấm cúng.

Diệp Trăn cũng nắm chặt lấy khuôn mặt Lục Bắc Xuyên hôn trả lại một cái, “Bình thường nghiêm khắc với con như vậy, em còn tưởng rằng anh không thích nó.”

“Em và mẹ đều sủng con lên trời, anh đương nhiên phải nghiêm khắc hơn một chút,” Lục Bắc Xuyên chê cười cô, “Lúc trước cũng không biết là ai nói muốn làm một người mẹ nghiêm khắc, không thể chiều con hư, bây giờ thì cứ đau lòng sủng ái nuông chiều nó, còn không cho anh quản?”

Lại lấy chuyện này để chê cười cô.

Diệp Trăn bĩu môi, “Không cho anh quản lúc nào, con của anh, anh muốn quản sao thì quản. Nhưng anh cũng phải chú ý một chút, con sợ anh như thế, lớn lên lại xa cách thì sao.”

“Yên tâm, trong lòng anh tự biết rõ.”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Nghiền Chết Một Con Kiến
3 Chương 3: Nằm Mơ
4 Chương 4: Diệp Tiểu Thư, Thiếu Gia Tỉnh Lại Rồi!
5 Chương 5: Tàn Tật Cũng Tốt!
6 Chương 6: Em Có Em Gái Tên Diệp Trăn?
7 Chương 7: ...
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10: Nữ Nhân Mang Thai Đều Cực Kỳ Nóng Tính!
11 Chương 11
12 Chương 12: Hai khuôn mặt giống nhau như đúc, còn ai nhận ra được là ai?
13 Chương 13: "Kiểm tra lại cho Diệp Tình một lần nữa."
14 Chương 14: Tôi mang thai?!
15 Chương 15: Anh rể?
16 Chương 16: "Đây là Lâm Trạm, sau này sẽ là một thành viên của Lục gia chúng ta."
17 Chương 17: “nữ nhân này, thật đúng là thích lâm trạm sao?!” (1)
18 Chương 17-2: “Nữ Nhân Này, Thật Đúng Là Thích Lâm Trạm Sao?!” (2)
19 Chương 18: Chịu đựng thôi chứ sao
20 Chương 19: Thử áo cưới
21 Chương 20: "lục tổng, đừng giả bộ nữa"
22 Chương 21: Lục tổng, chúng ta ly hôn đi
23 Chương 22: Bởi vì có ý định mưu sát!
24 Chương 23: Chiếc nhẫn
25 Chương 24: “—— Ngày tổ chức hôn lễ không cần mang giày cao gót, anh sẽ chuẩn bị cho em giày đế bằng.”
26 Chương 25: Đa mưu túc trí
27 Chương 26: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (1)
28 Chương 26-2: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (2)
29 Chương 27: Áo cưới mới và lễ phục (1)
30 Chương 27-2: Áo cưới mới và lễ phục (2)
31 Chương 28: Có chút chua (1)
32 Chương 28-2: Có chút chua (2)
33 Chương 29: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (1)
34 Chương 29-2: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (2)
35 Chương 30: Luyến Tiếc Như Trân Bảo (1)
36 Chương 30-2: Luyến tiếc như trân bảo (2)
37 Chương 31: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (1)
38 Chương 31-2: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (2)
39 Chương 32: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (1)
40 Chương 32-2: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (2)
41 Chương 33: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 1
42 Chương 33-2: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 2
43 Chương 34-1: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 1
44 Chương 34-2: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 2
45 Chương 35: Tới cửa thăm viếng (1)
46 Chương 35-2: Tới cửa thăm viếng (2)
47 Chương 36: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (1)
48 Chương 36-2: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (2)
49 Chương 37: K.o! (1)
50 Chương 37-2: K.o! (2)
51 Chương 38: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (1)
52 Chương 38-2: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (2)
53 Chương 39: Năm tháng!
54 Chương 40: Anh sẽ chờ em và con ra (1)
55 Chương 40-2: Anh sẽ chờ em và con ra (2)
56 Chương 41: Mẹ con đều bình an (1)
57 Chương 41-2: Mẹ con đều bình an (2)
58 Chương 42: Em Bé (1)
59 Chương 42-2: Em Bé (2)
60 Chương 43: Lòng Mang Quỷ Thai (1)
61 Chương 43-2: Lòng mang quỷ thai (2)
62 Chương 44: Vòng tay huyết ngọc (1)
63 Chương 44-2: Vòng Tay Ngọc Huyết (2)
64 Chương 45: Cô thật sự rất vô tội
65 Chương 46: Biết thiện ác, rõ đúng sai
66 Chương 46-2: Biết thiện ác, rõ đúng sai (2)
67 Chương 47: Cha nghiêm mẹ hiền?
68 Chương 47-2: Cha nghiêm mẹ hiền (2)
69 Chương 47-3: Cha nghiêm mẹ hiền? (3)
70 Chương 48: Cái váy này cô mặc không hợp
71 Chương 48-2: Cái váy này của tôi cô mặc không hợp 2
72 Chương 49: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (1)
73 Chương 49-2: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (2)
74 Chương 50: Cái vòng ngọc kia (1)
75 Chương 50-2: Cái vòng ngọc kia (2)
76 Chương 51: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (1)
77 Chương 51-2: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (2)
78 Chương 52: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể “gà chó lên trời” sao? (1)
79 Chương 52-2: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể "gà chó lên trời" sao? (2)
80 Chương 53: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không?
81 Chương 53-2: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 2
82 Chương 53-3: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 3
83 Chương 54-1
84 Chương 54-2
85 Chương 55-1
86 Chương 55-2
87 Chương 56-1
88 Chương 56-2
89 Chương 57-1: Mạnh Tiểu Thư
90 Chương 57-2: Mạnh Tiểu Thư
91 Chương 58-1: Đây cũng chính là chỗ mà Mạnh Tiệp lo lắng
92 Chương 58-2
93 Chương 59-1: Hợp tác vui vẻ
94 Chương 59-2: Hợp tác vui vẻ
95 Chương 60-1: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
96 Chương 60-2: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
97 Chương 61-1: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
98 Chương 61-2: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
99 Chương 62-1: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
100 Chương 62-2: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
101 Chương 63-1: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
102 Chương 63-2: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
103 Chương 64: Công ty giải trí Triêu Tầm
104 Chương 65-1: Vô tội? (1)
105 Chương 65-2: Vô tội? (2)
106 Chương 66: Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe
107 Chương 67-1: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (1)
108 Chương 67-2: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (2)
109 Chương 68: Vậy là tốt rồi
110 Chương 69: Thật đáng yêu
111 Chương 70: Thằng nhóc này rốt cuộc là giống ai đây???
112 Chương 71: Muốn ngồi tù sao?
113 Chương 72: “Không phải chỉ là do cha sợ con không tới thôi sao.”
114 Chương 73: “Sao chị ta lại không bỏ ra nổi hai mươi triệu?”
115 Chương 74: “Anh rất muốn giết ông ta!”
116 Chương 75: “Anh rất muốn giết ông ta!”
117 Chương 76: “Yên tâm, trong lòng anh tự biết rõ.”
118 Chương 77: “Cho nên?”
119 Chương 78: Đánh trống lảng thất bại
120 Chương 79: Phi! Đ�? Súc sinh!
121 Chương 80: “Cái thằng này…”
122 Chương 81: “Điều trị bảo tồn…”
123 Chương 82: “Mấy cái bất động sản đó thì làm được cái gì?”
124 Chương 83: “Chúc Chúc, con biết không? Tên của con là do cụ đặt đấy.”
125 Chương 84: Hắn ta không hối hận, tuyệt đối không hối hận!
126 Chương 85
127 Chương 86: “Em muốn báo hiếu ông một lần cuối cùng.”
128 Chương 87
129 Chương 88: Là cùng một ngày với bọn họ
130 Chương 89: “Ninh Khả, nữ phụ?”
131 Chương 90: “Bà Lục… Thật trùng hợp.”
132 Chương 91
133 Chương 92: Đã từng hi vọng bao nhiêu thì bây giờ thất vọng bấy nhiêu
134 Chương 93: Mẹ Lục giật mình, vội vàng quay ra đóng cửa lại
135 Chương 94: “Lục Bắc Xuyên đi tù, cậu được ôm người đẹp về, không tốt sao?”
136 Chương 95: Lục tổng, mùi dấm của ngài tôi ngửi còn thấy ê hết cả răng đây này!
137 Chương 96: Cảm ơn em đã nguyện ý vì anh mà giữ con lại
138 Chương 97: “Lục thị sụp đổ? Anh có ý gì?”
139 Chương 98: “Xin lỗi, tôi lừa ông, mấy cái chứng cứ phạm tội kia đều là giả.”
140 Chương 99: Lòng lang dạ thú
141 Chương 100: Anh muốn gì
142 Chương 101: Con là đứa bé mà cha thích nhất
143 Chương 102: “Không sao ạ?”
144 Chương 103: “Bộ dạng gì?”
145 Chương 104: “100%”
146 Chương 105: Toàn văn hoàn
147 Chương 106: C106: Vô Tội? (2)
148 Chương 107: C107: Tất Cả Mọi Người Đều Nín Thở Lắng Nghe.
149 Chương 108: C108: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (1)
150 Chương 109: C109: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (2)
151 Chương 110: C110: Vậy Là Tốt Rồi
152 Chương 111: C111: Thật Đáng Yêu
153 Chương 112: C112: Thằng Nhóc Này Rốt Cuộc Là Giống Ai Đây???
154 Chương 113: C113: Muốn Ngồi Tù Sao?
155 Chương 114: C114: "không Phải Chỉ Là Do Cha Sợ Con Không Tới Thôi Sao."
156 Chương 115: C115: "sao Chị Ta Lại Không Bỏ Ra Nổi Hai Mươi Triệu?"
157 Chương 116: C116: "anh Rất Muốn Giết Ông Ta!"
158 Chương 117: C117: "anh Thật Sự Rất Muốn Giết Ông Ta."
159 Chương 118: C118: "yên Tâm, Trong Lòng Tự Anh Biết Rõ."
160 Chương 119: C119: "cho Nên?"
161 Chương 120: C120: Đánh Trống Lảng Thất Bại
162 Chương 121: C121: Phi! Đồ Súc Sinh!
163 Chương 122: C122: "cái Thằng Này..."
164 Chương 123: C123: "điều Trị Bảo Tồn..."
165 Chương 124: C124: "mấy Cái Bất Động Sản Đó Thì Làm Được Cái Gì?"
166 Chương 125: C125: "chúc Chúc, Con Biết Không? Tên Của Con Là Do Cụ Đặt Đấy."
167 Chương 126: C126: Hắn Ta Không Hối Hận, Tuyệt Đối Không Hối Hận!
168 Chương 127: C127: Chương 85
169 Chương 128: C128: "em Muốn Báo Hiếu Ông Một Lần Cuối Cùng."
170 Chương 129: C129: Chương 87
171 Chương 130: C130: Là Cùng Một Ngày Với Bọn Họ
172 Chương 131: C131: "ninh Khả, Nữ Phụ?"
173 Chương 132: C132: "bà Lục... Thật Là Trùng Hợp."
174 Chương 133: C133: Chương 91
175 Chương 134: C134: Đã Từng Hi Vọng Bao Nhiêu Thì Bây Giờ Thất Vọng Bấy Nhiêu.
176 Chương 135: C135: Mẹ Lục Giật Mình, Vội Vàng Quay Ra Đóng Cửa Lại.
177 Chương 136: C136: "lục Bắc Xuyên Đi Tù, Cậu Được Ôm Người Đẹp Về, Không Tốt Sao?"
178 Chương 137: C137: Chương 95
179 Chương 138: C138: Chương 96
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Nghiền Chết Một Con Kiến
3
Chương 3: Nằm Mơ
4
Chương 4: Diệp Tiểu Thư, Thiếu Gia Tỉnh Lại Rồi!
5
Chương 5: Tàn Tật Cũng Tốt!
6
Chương 6: Em Có Em Gái Tên Diệp Trăn?
7
Chương 7: ...
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10: Nữ Nhân Mang Thai Đều Cực Kỳ Nóng Tính!
11
Chương 11
12
Chương 12: Hai khuôn mặt giống nhau như đúc, còn ai nhận ra được là ai?
13
Chương 13: "Kiểm tra lại cho Diệp Tình một lần nữa."
14
Chương 14: Tôi mang thai?!
15
Chương 15: Anh rể?
16
Chương 16: "Đây là Lâm Trạm, sau này sẽ là một thành viên của Lục gia chúng ta."
17
Chương 17: “nữ nhân này, thật đúng là thích lâm trạm sao?!” (1)
18
Chương 17-2: “Nữ Nhân Này, Thật Đúng Là Thích Lâm Trạm Sao?!” (2)
19
Chương 18: Chịu đựng thôi chứ sao
20
Chương 19: Thử áo cưới
21
Chương 20: "lục tổng, đừng giả bộ nữa"
22
Chương 21: Lục tổng, chúng ta ly hôn đi
23
Chương 22: Bởi vì có ý định mưu sát!
24
Chương 23: Chiếc nhẫn
25
Chương 24: “—— Ngày tổ chức hôn lễ không cần mang giày cao gót, anh sẽ chuẩn bị cho em giày đế bằng.”
26
Chương 25: Đa mưu túc trí
27
Chương 26: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (1)
28
Chương 26-2: “Anh chưa từng làm bất kỳ việc phạm pháp nào!” (2)
29
Chương 27: Áo cưới mới và lễ phục (1)
30
Chương 27-2: Áo cưới mới và lễ phục (2)
31
Chương 28: Có chút chua (1)
32
Chương 28-2: Có chút chua (2)
33
Chương 29: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (1)
34
Chương 29-2: Lần đầu kết hôn, không có kinh nghiệm (2)
35
Chương 30: Luyến Tiếc Như Trân Bảo (1)
36
Chương 30-2: Luyến tiếc như trân bảo (2)
37
Chương 31: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (1)
38
Chương 31-2: Mẹ, Trăn Trăn Mang Thai Rồi (2)
39
Chương 32: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (1)
40
Chương 32-2: Đã nghĩ kỹ hết nên cho cháu trai đi nhà trẻ nào rồi! (2)
41
Chương 33: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 1
42
Chương 33-2: Trăn Trăn nhà chúng tôi mang thai rồi!【Vẻ mặt khoe khoang】 2
43
Chương 34-1: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 1
44
Chương 34-2: Mẹ chuẩn bị trước một ít đồ cho cháu của mẹ thì sao! 2
45
Chương 35: Tới cửa thăm viếng (1)
46
Chương 35-2: Tới cửa thăm viếng (2)
47
Chương 36: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (1)
48
Chương 36-2: Quyết đấu đỉnh cao cùng bạn gái cũ! (2)
49
Chương 37: K.o! (1)
50
Chương 37-2: K.o! (2)
51
Chương 38: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (1)
52
Chương 38-2: Tối về nhà anh sẽ giải thích cho em sau (2)
53
Chương 39: Năm tháng!
54
Chương 40: Anh sẽ chờ em và con ra (1)
55
Chương 40-2: Anh sẽ chờ em và con ra (2)
56
Chương 41: Mẹ con đều bình an (1)
57
Chương 41-2: Mẹ con đều bình an (2)
58
Chương 42: Em Bé (1)
59
Chương 42-2: Em Bé (2)
60
Chương 43: Lòng Mang Quỷ Thai (1)
61
Chương 43-2: Lòng mang quỷ thai (2)
62
Chương 44: Vòng tay huyết ngọc (1)
63
Chương 44-2: Vòng Tay Ngọc Huyết (2)
64
Chương 45: Cô thật sự rất vô tội
65
Chương 46: Biết thiện ác, rõ đúng sai
66
Chương 46-2: Biết thiện ác, rõ đúng sai (2)
67
Chương 47: Cha nghiêm mẹ hiền?
68
Chương 47-2: Cha nghiêm mẹ hiền (2)
69
Chương 47-3: Cha nghiêm mẹ hiền? (3)
70
Chương 48: Cái váy này cô mặc không hợp
71
Chương 48-2: Cái váy này của tôi cô mặc không hợp 2
72
Chương 49: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (1)
73
Chương 49-2: Cháu còn có thể gọi chú bằng một cái tên khác, Ngô Ngạn Tổ (2)
74
Chương 50: Cái vòng ngọc kia (1)
75
Chương 50-2: Cái vòng ngọc kia (2)
76
Chương 51: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (1)
77
Chương 51-2: Lục tiên sinh âm thầm hạ quyết định, tiếp tục vơ vét đồ Vật mà vợ hắn thích (2)
78
Chương 52: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể “gà chó lên trời” sao? (1)
79
Chương 52-2: Thật sự coi là mình được gả vào nhà giàu thì có thể "gà chó lên trời" sao? (2)
80
Chương 53: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không?
81
Chương 53-2: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 2
82
Chương 53-3: Em dẫn Chúc Chúc đến đưa cơm trưa cho anh. Lục tiên sinh, thấy cảm động không? 3
83
Chương 54-1
84
Chương 54-2
85
Chương 55-1
86
Chương 55-2
87
Chương 56-1
88
Chương 56-2
89
Chương 57-1: Mạnh Tiểu Thư
90
Chương 57-2: Mạnh Tiểu Thư
91
Chương 58-1: Đây cũng chính là chỗ mà Mạnh Tiệp lo lắng
92
Chương 58-2
93
Chương 59-1: Hợp tác vui vẻ
94
Chương 59-2: Hợp tác vui vẻ
95
Chương 60-1: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
96
Chương 60-2: Cô theo đuổi, hắn im lặng ủng hộ là được rồi
97
Chương 61-1: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
98
Chương 61-2: Nhìn Diệp Tình, Diệp Trăn ý cười dạt dào nhìn sang Lục Bắc Xuyên
99
Chương 62-1: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
100
Chương 62-2: Giẫm lên chân anh, anh ôm em
101
Chương 63-1: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
102
Chương 63-2: Chuyện này quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi
103
Chương 64: Công ty giải trí Triêu Tầm
104
Chương 65-1: Vô tội? (1)
105
Chương 65-2: Vô tội? (2)
106
Chương 66: Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe
107
Chương 67-1: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (1)
108
Chương 67-2: Nghĩ cũng đừng nghĩ! (2)
109
Chương 68: Vậy là tốt rồi
110
Chương 69: Thật đáng yêu
111
Chương 70: Thằng nhóc này rốt cuộc là giống ai đây???
112
Chương 71: Muốn ngồi tù sao?
113
Chương 72: “Không phải chỉ là do cha sợ con không tới thôi sao.”
114
Chương 73: “Sao chị ta lại không bỏ ra nổi hai mươi triệu?”
115
Chương 74: “Anh rất muốn giết ông ta!”
116
Chương 75: “Anh rất muốn giết ông ta!”
117
Chương 76: “Yên tâm, trong lòng anh tự biết rõ.”
118
Chương 77: “Cho nên?”
119
Chương 78: Đánh trống lảng thất bại
120
Chương 79: Phi! Đ�? Súc sinh!
121
Chương 80: “Cái thằng này…”
122
Chương 81: “Điều trị bảo tồn…”
123
Chương 82: “Mấy cái bất động sản đó thì làm được cái gì?”
124
Chương 83: “Chúc Chúc, con biết không? Tên của con là do cụ đặt đấy.”
125
Chương 84: Hắn ta không hối hận, tuyệt đối không hối hận!
126
Chương 85
127
Chương 86: “Em muốn báo hiếu ông một lần cuối cùng.”
128
Chương 87
129
Chương 88: Là cùng một ngày với bọn họ
130
Chương 89: “Ninh Khả, nữ phụ?”
131
Chương 90: “Bà Lục… Thật trùng hợp.”
132
Chương 91
133
Chương 92: Đã từng hi vọng bao nhiêu thì bây giờ thất vọng bấy nhiêu
134
Chương 93: Mẹ Lục giật mình, vội vàng quay ra đóng cửa lại
135
Chương 94: “Lục Bắc Xuyên đi tù, cậu được ôm người đẹp về, không tốt sao?”
136
Chương 95: Lục tổng, mùi dấm của ngài tôi ngửi còn thấy ê hết cả răng đây này!
137
Chương 96: Cảm ơn em đã nguyện ý vì anh mà giữ con lại
138
Chương 97: “Lục thị sụp đổ? Anh có ý gì?”
139
Chương 98: “Xin lỗi, tôi lừa ông, mấy cái chứng cứ phạm tội kia đều là giả.”
140
Chương 99: Lòng lang dạ thú
141
Chương 100: Anh muốn gì
142
Chương 101: Con là đứa bé mà cha thích nhất
143
Chương 102: “Không sao ạ?”
144
Chương 103: “Bộ dạng gì?”
145
Chương 104: “100%”
146
Chương 105: Toàn văn hoàn
147
Chương 106: C106: Vô Tội? (2)
148
Chương 107: C107: Tất Cả Mọi Người Đều Nín Thở Lắng Nghe.
149
Chương 108: C108: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (1)
150
Chương 109: C109: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ! (2)
151
Chương 110: C110: Vậy Là Tốt Rồi
152
Chương 111: C111: Thật Đáng Yêu
153
Chương 112: C112: Thằng Nhóc Này Rốt Cuộc Là Giống Ai Đây???
154
Chương 113: C113: Muốn Ngồi Tù Sao?
155
Chương 114: C114: "không Phải Chỉ Là Do Cha Sợ Con Không Tới Thôi Sao."
156
Chương 115: C115: "sao Chị Ta Lại Không Bỏ Ra Nổi Hai Mươi Triệu?"
157
Chương 116: C116: "anh Rất Muốn Giết Ông Ta!"
158
Chương 117: C117: "anh Thật Sự Rất Muốn Giết Ông Ta."
159
Chương 118: C118: "yên Tâm, Trong Lòng Tự Anh Biết Rõ."
160
Chương 119: C119: "cho Nên?"
161
Chương 120: C120: Đánh Trống Lảng Thất Bại
162
Chương 121: C121: Phi! Đồ Súc Sinh!
163
Chương 122: C122: "cái Thằng Này..."
164
Chương 123: C123: "điều Trị Bảo Tồn..."
165
Chương 124: C124: "mấy Cái Bất Động Sản Đó Thì Làm Được Cái Gì?"
166
Chương 125: C125: "chúc Chúc, Con Biết Không? Tên Của Con Là Do Cụ Đặt Đấy."
167
Chương 126: C126: Hắn Ta Không Hối Hận, Tuyệt Đối Không Hối Hận!
168
Chương 127: C127: Chương 85
169
Chương 128: C128: "em Muốn Báo Hiếu Ông Một Lần Cuối Cùng."
170
Chương 129: C129: Chương 87
171
Chương 130: C130: Là Cùng Một Ngày Với Bọn Họ
172
Chương 131: C131: "ninh Khả, Nữ Phụ?"
173
Chương 132: C132: "bà Lục... Thật Là Trùng Hợp."
174
Chương 133: C133: Chương 91
175
Chương 134: C134: Đã Từng Hi Vọng Bao Nhiêu Thì Bây Giờ Thất Vọng Bấy Nhiêu.
176
Chương 135: C135: Mẹ Lục Giật Mình, Vội Vàng Quay Ra Đóng Cửa Lại.
177
Chương 136: C136: "lục Bắc Xuyên Đi Tù, Cậu Được Ôm Người Đẹp Về, Không Tốt Sao?"
178
Chương 137: C137: Chương 95
179
Chương 138: C138: Chương 96
footer(); ?>