Quyển 1 – Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam

Đa số người ở Trường An đều biết một điều, vì một nguyên nhân bí ẩn nào đấy mà Lão Triều Xuân Phong Đình không hề muốn nhắc tới danh xưng Ngư Long bang của mình mà càng muốn gọi nó, thiên hạ đệ nhất bang ở thành Trường An bằng cái tên khác, Xuân Phong Đình.

Nhiều người đoán có thể do người này từ nhỏ đã sống tại con phố cắt ngang Xuân Phong Đình mà ra. Mấy tên địch nhân lại âm thầm giễu cợt nói rằng do hắn đã giết người quá nhiều, làm nhiều chuyện xấu, tước đoạt niềm vui của vô số người...nói tóm lại là một kẻ rất thô bỉ....nên hắn phải cố gắng để cho tên bang phái mình có chút tao nhã như cái tên gọi Xuân Phong Đình.

Xuân Phong Đình nằm trong khu dân nghèo, kiến trúc có phần rách nát. Từ sáng đến tối lại có rất nhiều người bán hàng rong cùng mấy kẻ rãnh rỗi đi khắp hang cùng ngõ hẻm la ó ầm ĩ, ngay cả một chút thanh tĩnh còn không có chứ nói gì đến cái gì gọi là tao nhã. Ấy vậy mà hôm nay bên ngoài Xuân Phong Đình lại yên tĩnh một cách kỳ lạ.

Vẳng khắp không gian là tiếng mưa rơi từng giọt và tiếng sấm rền vang. Đi khắp các chợ trong phố cũng không thấy một người nào, thậm chí cả âm thanh con nít khóc cũng không có. Phảng phất nơi đây ngoại trừ mưa gió cùng cảnh xơ xác tiêu điều đang bao phủ khắp phố ra thì không còn thứ gì tồn tại. Yên lặng! Yên lặng đến nỗi làm cho người ta có cảm giác đây như một vùng đất chết.

Khoảng cách từ phố bốn mươi bảy đến đình Xuân Phong Đình cũng không tính xa. Trên con đường vắng lặng đột nhiên có hai người như lữ khách lững thững đi tới, không bao lâu sau đã bước vào trong ngõ tối.

Một tiểu đình lờ mờ hiện ra phía trước, Xuân Phong Đình tao nhã như được giấu sâu vào bóng đêm, ẩn sâu trong cơn mưa kéo dài khiến lắm người chỉ thấy thấp thoáng bóng dáng chứ không thể đoán được có bao nhiêu kẻ địch đang đồng thời ẩn phục ở xung quanh.

Đeo khăn bịt mặt màu đen, lưng mang theo rất nhiều vật dụng, Ninh Khuyết tay cầm cây dù bằng giấy dầu tán chống thấm nước đi sau Triều Tiểu Thụ. Thoạt nhìn qua hắn trông hệt như một tên trợ thủ đắc lực, cũng chẳng biết từ lúc nào cây dù trong tay Triều Tiểu Thụ đã chuyển sang nơi hắn.

Ánh mắt vẫn hiện rõ vẻ thờ ơ không quan tâm, Triều Tiểu Thụ chắp tay từ từ đi tới. Cho dù thanh sam trên người đã bị nước mưa từ cây dù nhỏ xuống làm ướt nhẹp hơn một nửa, nhưng khuôn mặt hắn vẫn luôn nở nụ cười bình thản làm cho cảnh sắc mưa gió cũng sáng lạn hơn mấy phần.

Bốn phía xung quanh tiểu đình có phần tơi tả đúng thật yên lặng.

Mấy kẻ đang mai phục xung quanh không thể ngờ tình cảnh lại trở nên như vậy. Không hề có cảnh ba nghìn tên trâu bò mặc thanh sam vây quanh như tưởng tượng mà chỉ có Lão Triều Xuân Phong Đình cùng một thiếu niên có vẻ trầm mặc xuất hiện. Cả hai làm bạn cùng mưa gió mà tiến tới.

Một hồi lâu, sau khi xác định được đối phương chỉ có hai người là Lão Triều Xuân Phong Đình cùng với Ninh Khuyết, mấy tên đang núp trong bóng đêm không hề che giấu hành tung của mình nữa. Tiếng bước chân “loạch xoạch”, tiếng đáy giày đạp cỏ vang lên không ngừng, kèm theo đó là tiếng ma sát chậm rãi khi đao được rút ra khỏi vỏ. Mấy trăm tên hán tử giang hồ sắc mặt âm trầm từ bóng tối phía sau tiểu đình từ từ bước ra.

Lão Triều Xuân Phong Đình cùng Ninh Khuyết đứng cách tiểu đình không xa lẳng lặng nhìn đám người đông nghịt từ bốn phương tám hướng dũng mãnh đổ ra. Triều Tiểu Thụ khẽ mỉm cười, cũng chẳng làm chuyện vô vị đi hỏi người thiếu niên đằng sau có sợ hay không. Dùng tay lau nước mưa trên mặt, hắn chỉ vào một người trung niên hơi mập đứng ở đằng trước nói:

- Người này gọi là Mông lão gia, đương gia Nam thành. Đại hán đầu trọc đứng cạnh là Tống Thiết Đầu (đầu sắt). Mông lão gia chính là đại ca Tống Thiết Đầu, còng tên Tống Thiết Đầu lại là đại ca của đám người ngày ngày tới cửa hàng ngươi gây chuyện.

Nam tử trung niên mặc thanh sam vừa nhấc tay lên, đám người đêm mưa vây đánh chợt xôn xao. Mấy tên hán tử dũng mãnh vẻ mặt nghiêm nghị cầm đao đứng ngay trước mặt lão đại đột nhiên đồng thời lùi về sau một bước trong vô thức. Đứng phía sau, Ninh Khuyết quan sát một cảnh này cũng hiểu được mấy phần địa vị của Ngư Long bang ở thành Trường An, đồng thời thấy rõ sự uy hiếp của Lão Triều Xuân Phong Đình trong lòng đám nhân sĩ giang hồ này ghê gớm ra sao.

Triều Tiểu Thụ cười cười, cũng không nói lời châm chọc. Hắn lại đưa tay chỉ một người cao gầy đứng ở mé đông, nói:

- Vị này tên Tuấn Giới, chủ sự Tây thành, thuộc hạ cũng có dăm ba. Bình thường, mấy huynh đệ dưới tay ta qua lại với hắn không ít.

Ngay sau đó, ông ta lại nhìn lướt qua đám người đang đứng thành một vòng nhỏ sau tiểu đình cau mày nói:

- Mấy tên này là người của Miêu thúc! Miêu thúc lâu nay vốn lăn lộn trong phủ Trường An, làm việc trước giờ không hề quy củ khiến người ta phải ghét cay ghét đắng. Tất nhiên là ta không sợ hắn, nhưng em vợ hắn là tiểu thiếp của Lục sự tham quân phủ Trường An nên ta cũng cho hắn chút ít mặt mũi mà thôi.

- Mấy tên kia hơi phiền toái một chút, bọn họ vốn là lính canh thành nên cũng có chút công phu. Phiền phức ở chỗ trước nay ta không bao giờ tống cho bọn hắn ít tiền khi vận chuyển hàng hóa qua, nên đám lính canh thành luôn có ý kiến với ta. Hôm nay giết hết bọn này không biết đám còn lại có ngu xuẩn tìm tới gây chuyện nữa không.

Trong đêm xuân mưa gió bay lất phất, mấy trăm nhân vật thành Trường An tụ tập nơi Xuân Phong Đình để vây giết bang chủ bang phái lớn nhất thành Trường An. Nhưng đối mặt với tình thế này, hắn lại ôn hòa hướng Ninh Khuyết giới thiệu từng người, không bỏ qua ai. Điều này chỉ có thể giải thích bởi hai điều, một là rất kiên nhẫn, hai là rất có lòng tin.

Ninh Khuyết hạ giọng nói:

- Giới thiệu ai cũng được nhưng nhớ trừ ta ta đấy. Ở đây toàn là mấy tên có quyền hành ở Trường An, nếu như họ biết thân phận ta rồi sau này ta sao còn lăn lộn ở đây được nữa?

- Qua đêm nay mấy tên này không chết thì cũng vỡ mật.

Lão Triều Xuân Phong Đình đứng chắp tay nhìn đám người trong đêm mưa, bình tĩnh nói:

- Đã như vậy, sao ngươi còn sợ bọn họ?

Ninh Khuyết miễn cưỡng khen, nhìn bóng lưng hắn rồi chân thành giải thích:

- Ta không sợ giết người, nhưng phiền toái thì lại khác.

Trong lúc hai người nhẹ giọng trò chuyện với nhau dưới ô, đám người bên kia rốt cuôc đã không thể chịu đựng nổi nhục nhã bởi thái độ như xem toàn bộ anh hùng ở thành Trường An như không khí của hai người. Sau nhiều lần thương nghị, họ bèn cử Mông lão gia ở Nam thành ra đại biểu nói chuyện.

Với tình huống bây giờ, ai cũng cho là Lão Triều nhất định sẽ chết. Nhưng nói thật, một khi đối phương còn chưa nhắm mắt, tắt thở thì không có ai dám đứng trước mặt hắn ta mà càn rỡ cả. Mông lão gia ở Nam thành cũng như thế, nhưng ai bảo hắn lại là người có thế lực lớn nhất, người đông nhất trong đám người ở đây? Mà thường ngày hắn cũng bị Ngư Long bang trấn áp rất tàn nhẫn, hắn không ra mặt thì còn ai nữa đây.

- Áp lương, dời kho, trợ giúp hậu cần Quân bộ, trông chừng khố phòng Hộ bộ... mấy hạng mục kiếm sống ở đại Đường này bị Ngư Long bang ngươi mấy năm nay lại chiếm hết, lại không hề cho đám huynh đệ chúng ta tí nước nào.Trời đất chứng giám, sao lại có chuyện không có đạo lý như thế?

Mông lão gia nam thành lạnh lùng nhìn Triều Tiểu Thụ nói:

- Chắc ngươi cũng rõ đụng chạm nhiều người là gì! Trước kia, chúng ta vì nể bảng hiệu lâu năm Lão Triều đình Xuân Phong của ngươi nên mới nhượng ba phần. Bây giờ cả triều đình cũng muốn thu thập ngươi, vậy mà ngươi lại không muốn nhường nhịn chút nào, vậy đừng trách chúng ta không khách sáo với ngươi.

- Nhân sĩ lăn lộn giang hồ trước giờ không có tài ăn nói, để cho bọn họ dài dòng thêm nữa cũng chỉ có mấy lời như thế thôi. Bây giờ ta cần đích thân ra mặt đàm phán với hắn, mấy lời vừa rồi của hắn xem như cũng đủ rồi.

Triều Tiểu Thụ đứng dưới ô chậm rãi nhìn Mông lão gia, hắn mỉm cười vừa nói. Tất nhiên là những lời ông ta nói không phải để đối phương nghe mà là cho Ninh Khuyết ở sau.

Mông lão gia thấy hắn khinh thị mình như thế, sắc mặt trở nên khó coi. Cầm quải trượng nơi tay, hắn khẽ siết chặt lại rồi quát to lên:

- Ngư Long bang tuy được gọi là ba nghìn thanh sam, nhưng ta và ngươi đều biết người dám bỏ mạng vì ngươi chỉ khoảng hai trăm. Hôm nay, các huynh đệ có thể vì ngươi đều bị các quý nhân trấn áp trong quân doanh kỵ binh Vũ Lâm quân. Tối nay ta chống mắt ra xem ngươi làm cách nào để thoát thân!

Nhìn khuôn mặt béo phì đang co quắp, Triều Tiểu Thụ bỗng nhiên nhoẻn miệng cười đáp:

- Vấn đề thứ nhất, dù là áp lương, dời kho, hay là vận chuyển...ta có thể lấy những mối làm ăn đó nhiều năm là vì ta có tư cách. Dù là ngươi, hay Tuấn Giới, thậm chí Miêu thúc, không có ai trong các ngươi có năng lực chiếm những mối đó. Thậm chí có để những mối làm ăn đó trước mặt các ngươi, các ngươi cũng không dám đụng.

- Ngươi cũng không cần dò xét ta có hậu chiêu hay không. Ta khẳng định hôm nay không có một huynh đệ Xuân Phong Đình nào tới đây trừ ta. Mà Tề lão tứ không có ở đây chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Không cần kỳ quái, hắn và các huynh đệ khác đã tới nhà các ngươi. Ta đoán nhé, bây giờ ở Nam thành đông thành, và chỗ của Miêu thúc chắc cũng không được yên tĩnh lắm.

Triều Tiểu Thụ vừa nói mấy lời này, đám người ở đây nhất thời hỗn loạn lên. Bọn họ ở chỗ này vây Triều Tiểu Thụ, tra xét hành tung của hắn một cách chặt chẽ. Nhưng thật không ngờ Triều Tiểu Thụ lại đem bản thân làm mồi dụ tập trung bọn hắn ở đây, lại đem lực lượng còn lại của Ngư Long bang đến chỗ ở của bọn hắn.

- Ân oán không liên quan đến vợ con gia đình!

Mấy tên lính canh thành lớn tiếng quát mắng:

- Triều Tiểu Thụ, ngươi khinh người quá đáng.

Sắc mặt chợt lạnh xuống, Triều Tiểu Thụ khẽ lắc đầu nói:

- Các ngươi ở cửa nhà vây giết ta, nếu như không phải ta đã cho người nhà di tản trước, vậy bây giờ có phải là ân oán làm hại gia đình hay không? Dù vậy các ngươi cứ yên tâm, Lão Triều Xuân Phong Đình ta trước giờ làm việc có quy củ. Ta không có ý định giết chết các ngươi ngay trước cửa nhà khiến cho cha mẹ, vợ con các ngươi phải khóc lóc thương tâm.

Dừng một chút, hắn nhìn mọi người, bình tĩnh nói:

- Nhưng mà sau tối nay, các ngươi đừng nghĩ tới việc còn gì trong thành Trường An.

Các ngươi đừng nghĩ tới việc còn gì trong thành Trường An.

Một câu nói đơn giản, nhưng làm cho trong đầu mọi người ở đây xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Lão Triều Xuân Phong Đình, năm chữ này chính là bảo đảm của sự tín nghĩa, ông ta nói không động đến thân quyến nhất định sẽ không động. Nhưng sau cơn mưa đêm xuân lạnh lẽo này, cha mẹ già vợ trẻ con thơ sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, nhà cửa, tài sản kinh doanh nhiều năm sẽ bị những hán tử thanh sam của Ngư Long bang biến thành sỏi đá. Liệu ai có thể chịu đựng chuyện này phát sinh trên người mình?

Khuôn mặt béo phì của Mông lão gia nam thành lại co quắp, mặc dù thủ hạ đã cầm ô che cho hắn nhưng vẫn không thể giúp hắn không ướt, những hạt nước lạnh buốt rơi vào mặt hắn rồi bắn ra khắp nơi. Hắn lạnh giọng nói:

- Không có nhà thì có thể xây lại, nhưng người đã chết thì không thể làm gì. Chỉ cần giết Lão Triều Xuân Phong Đình ngươi, giang hồ sẽ khác trước, thành Trường An mặc chúng ta tung hoành.

- Thành Trường An vĩnh viễn là của hoàng đế bệ hạ.

Triều Tiểu Thụ khẽ cười một tiếng, cúi đầu liếc nhìn bội kiếm giắt ngay thắt lưng. Lúc ngẩng đầu lại nở một nụ cười như muốn lấy lòng người khác, hắn cất lời:

- Còn nữa, các ngươi đến đây giết ta nhưng liệu các ngươi có bao giờ thấy ta ra tay chưa?

Ninh Khuyết ở sau lặng lẽ cụp ô lại rồi quăng đại xuống dưới chân. Tay phải hắn từ từ đưa về sau nắm lấy chuôi đao đặt xéo sau lưng.

Bàn tay Triều Tiểu Thụ chậm rãi đặt lên chuôi kiếm được giắt ở thắt lưng. Trong khoảng khắc ngón tay thon dài tiếp xúc với chuôi kiếm bị nước mưa làm ướt nhẹp, cái áo thanh sam hắn đang mặc dường như rung ên, vô số giọt nước mưa bị bắn ra ngoài tạo thành bọt nước rất nhỏ, tựa như sương mù.

Nam tử trung niên mỉm cười ôn hòa đột nhiên tản phát sát khí nghiêm nghị tựa như đã trở thành một người hoàn toàn khác. Những giọt mưa lạnh buốt kia dường như cảm nhận được điều gì, hạt nào hạt nấy yên lặng tránh ra không dám đến gần thanh sam nữa.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2 Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3 Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4 Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5 Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6 Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7 Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8 Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9 Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10 Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11 Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12 Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13 Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14 Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15 Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16 Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17 Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18 Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19 Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20 Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21 Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22 Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23 Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24 Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25 Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26 Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27 Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29 Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30 Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31 Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32 Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33 Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34 Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35 Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36 Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37 Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38 Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39 Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40 Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41 Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42 Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43 Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44 Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45 Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46 Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47 Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48 Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49 Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50 Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51 Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52 Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53 Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54 Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56 Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57 Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58 Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59 Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60 Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61 Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62 Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63 Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64 Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65 Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66 Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67 Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68 Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69 Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70 Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71 Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72 Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73 Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74 Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75 Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76 Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77 Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78 Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79 Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80 Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81 Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82 Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83 Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84 Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85 Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86 Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87 Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88 Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89 Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90 Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91 Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92 Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93 Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94 Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95 Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96 Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97 Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98 Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99 Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100 Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101 Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102 Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103 Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104 Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105 Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106 Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107 Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108 Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109 Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110 Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111 Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112 Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113 Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114 Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115 Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116 Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117 Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118 Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119 Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120 Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121 Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122 Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123 Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2
Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3
Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4
Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5
Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6
Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7
Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8
Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9
Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10
Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11
Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12
Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13
Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14
Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15
Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16
Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17
Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18
Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19
Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20
Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21
Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22
Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23
Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24
Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25
Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26
Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27
Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29
Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30
Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31
Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32
Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33
Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34
Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35
Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36
Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37
Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38
Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39
Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40
Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41
Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42
Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43
Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44
Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45
Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46
Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47
Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48
Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49
Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50
Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51
Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52
Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53
Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54
Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56
Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57
Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58
Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59
Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60
Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61
Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62
Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63
Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64
Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65
Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66
Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67
Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68
Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69
Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70
Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71
Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72
Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73
Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74
Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75
Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76
Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77
Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78
Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79
Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80
Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81
Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82
Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83
Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84
Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85
Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86
Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87
Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88
Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89
Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90
Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91
Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92
Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93
Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94
Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95
Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96
Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97
Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98
Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99
Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100
Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101
Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102
Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103
Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104
Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105
Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106
Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107
Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108
Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109
Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110
Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111
Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112
Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113
Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114
Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115
Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116
Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117
Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118
Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119
Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120
Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121
Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122
Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123
Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
footer(); ?>