Quyển 1 – Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang

Lý Thanh Sơn lạnh nhạt đáp: "Đang ở trong hồng trần, làm sao có thể không bị hơi thở hồng trần cảm nhiễm?"

Hoàng Dương chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn ông, bỗng nhiên mở miệng nói
một câu không chút nào tương quan: "Nếu bệ hạ ở trong cung, ngươi vì sao không ở trong cung?"

"Quy củ là vật chết, người sống không thể bị vật chết ràng buộc. Bệ hạ
phần lớn thời gian đều ở trong cung, chẳng lẽ ta mỗi ngày đều phải thế?
Ngươi có thể ngày ngày tránh bên trong Vạn Nhạn Tháp tụng kinh, mà ta
thân là người đứng đầu Nam môn Hạo Thiên đạo, cũng có rất nhiều chuyện
phải làm, huống chi thành Trường An có AI đủ khả năng bất lợi với bệ
hạ?"

"Nam môn Hạo Thiên đạo..." Hoàng Dương nhẹ giọng lặp lại một lần,
trên mặt nổi lên vẻ tươi cười không rõ tư vị, nhẹ giọng cảm khái nói:
"Đại Đường ta ngạnh sinh chia ra một cái Nam môn từ Hạo Thiên đạo, thật
không biết hàng năm ngươi về Tây Lăng làm sao có thể khán trụ đôi mắt
phun ra lửa giận của nhóm đại thần quan kia nữa."

Lý Thanh Sơn ngạo nghễ nói: "Nhắm h AI mắt, ngồi trên thần điện, không
nhìn tới mấy mặt già của sư thúc sư bá, h AI t AI giả điếc, đứng ở núi
hoa đào không có cây đào, không đi nghe tiếng chuông trang nghiêm chốn
thâm sơn."

"Nam môn hàng năm giao nộp không ít bạc, bọn họ còn muốn thế nào nữa?
Chẳng lẽ thật có thể phán ta thành nghịch tặc phản giáo cần đem tru sát? Vậy nhóm lão đạo bên Tây Lăng kia phải diệt đế quốc Đại Đường ta
trước."

Hòa thượng Hoàng Dương cười cười, không nói thêm gì nữa.

Nam môn Hạo Thiên đạo là kết quả cân bằng giữa Đại Đường đế quốc và Tây Lăng thần điện, trên thực tế nó đại biểu cho thắng lợi lớn nhất mà Đại
Đường đế quốc đạt được ở thế tục từ cuộc chiến tranh tôn giáo, ngày nào
nó còn tồn tại trên đời, mặt mũi của các cao nhân đạo gia Tây Lăng sẽ
khó coi thêm ngày ấy. Bản thân Hoàng Dương là tu hành Phật môn, thật sự
không thích hợp phát biểu cái nhìn về chuyện này cho lắm.

"Đêm qua Chu Tước tỉnh."

Lý Thanh Sơn kéo câu chuyện trở về đề tài trọng tâm lúc trước, lạnh
lùng nhìn hòa thượng Hoàng Dương nói: "Bất luận có nguyện ý tự chuốc
phiền não hay không, việc này đã quấy nhiễu rất nhiều người, ta thân là
quốc sư Đại Đường, không có khả năng đối mặt nghi vấn của triều đình lại không thể cho ra đáp án."

Hòa thượng Hoàng Dương nhìn kinh Phật trên án thư trước mặt, nhìn nét
mực dùng tâm huyết chu sa nhuận thành đỏ tươi bên trên kinh thư, trầm
mặc một lát sau đáp: "Cho nên ngươi tới chỗ ta tìm đáp án?"

"Trước khi Chu Tước tỉnh, một gã kiếm sư có tiếng nam thành bị người chém rớt đầu."

Trong tháp chật chội, Lý Thanh Sơn vòng qua bàn gỗ nhỏ, h AI bước liền
đi tới rìa tháp, ánh mắt xuyên thấu cửa sổ lưu ly nhìn ra bên ngoài
tháp, lướt qua tầng tầng lớp lớp cánh rừng hè, dừng tại nơi hơi ẩm bốc
lên trong nam thành.

"Kiếm sư bị giết kia đã từng là giám định sư văn thư quân bộ. Không có
mấy người biết hắn là đệ tử Tây Lăng, một tay kiếm quyết đến từ đạo môn
Hạo Thiên chúng ta. Đây cũng không phải vấn đề mấu chốt, ta không có
hứng thú thay các sư thúc bá Tây Lăng khởi binh vấn tội đế quốc, điều ta cảm thấy hứng thú chính là, kiếm sư trước khi chết từng ngự kiếm phá
rách áo khoác hung thủ, nhưng hung thủ lại không hề đổ máu."

Nghe lời này, Hoàng Dương như có điều đăm chiêu, chậm rãi đáp: "Cường giả Võ đạo đỉnh phong?"

Lý Thanh Sơn quay đầu chấp tay sau lưng, lẳng lặng nhìn vị tăng nhân
nói: "Cường giả Võ đạo đế quốc đều không có khả năng ra tay, cường giả
Võ đạo Nam Tấn Đại Hà Yên Quốc đều bị triều đình giám thị, loại khả năng này coi như cực nhỏ, cho nên ta hoài nghi có phải đám hòa thượng khổ tu Nguyệt Luân quốc ẩn vào nổi điên hay không."

"Cho nên ngươi tới hỏi ta?" Hoàng Dương mỉm cười lặp lại lời từng nói qua lúc trước.

"Thế gian tương truyền, ngươi đã từng đi qua nơi không thể biết ở hoang nguyên, ta biết đây chẳng phải truyền thuyết, mà là sự thật. Một khi đã vậy, sự tình liên quan đến đám tăng nhân khổ tu Nguyệt Luân quốc, ta
đương nhiên muốn tới hỏi ngươi."

"Ta là người phủ Bình Châu Đại Đường." Hoàng Dương thu liễm nụ cười,
lẳng lặng hồi đáp: "Hơn nữa ta cũng không tin tăng lữ Nguyệt Luân quốc
sẽ vô duyên vô cớ mạo hiểm lẻn vào thành Trường An giết người."

"Vậy ngươi làm sao giải thích việc trên áo hung đồ không có máu?" Lý Thanh Sơn h AI mắt nhìn ông hỏi.

Hòa thượng Hoàng Dương đôi mắt an tĩnh, chậm rãi hồi đáp: "Chu Tước tức giận thức tỉnh, ngưng tụ hơi thở thiên địa thành ngọn lửa vô danh, ngọn lửa này đủ để thiêu đốt vạn vật, huống chi là một ít máu? Nói không
chừng hung đồ kia đã trở thành tro tàn."

Vị quý nhân Đại Đường này tinh tu phật hiệu quả nhiên rất cao thâm, nhẹ nhàng bâng quơ liền đoán được chân tướng sự tình.

Nhưng mà đó cũng không thể hoàn toàn giải thích tất cả vấn đề.

Lý Thanh Sơn nhíu mày hỏi: "Cho dù ngươi và ta toàn lực ra tay, đại
khái cũng chỉ có thể khiến bức tranh kia miễn cưỡng mở mắt liếc một cái, còn người này lại có thể khiến Chu Tước thức tỉnh tức giận, thế gian có mấy người có thể? Nếu thật sự là vị tiền bối trong truyền thuyết kia,
vì sao vị ấy lại muốn đến thành Trường An giết người? Vì sao phải mạo
hiểm dẫn động lửa giận của Chu Tước? Vì sao không có chút dấu hiệu nào?"

Hòa thượng Hoàng Dương mỉm cười nói: "Vẫn là câu nói cũ, thần vật thánh nhân lưu lại trước đây, mỗi lần động tĩnh đều có chân nghĩa, nơi nào có thể cho đám phàm phu tục tử còn vây trong hồng trần như chúng ta biết
được? Vị tiền bối kia nếu đã tới thành Trường An, nếu thật sự đã siêu
thoát cảnh giới Tri Mệnh, thân mang Thiên Khải hoặc Vô Cự, như vậy mục
đích của người cũng không phải ngươi hay ta có khả năng đoán được."

Thánh nhân, thần vật, Thiên Khải, Vô Cự, những từ ngữ này quanh quẩn
trong không gian chật chội trên đỉnh Vạn Nhạn Tháp, cho dù là quốc sư
Đại Đường hay Phật tử tinh diệu, đối mặt những tồn tại siêu phàm thoát
tục này cũng không khỏi lâm vào trầm mặc thời gian dài.

"Năm Thiên Khải mười ba... Thật sự không thể nào bình tĩnh."

Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người nhìn phía bầu trời bị vo tròn thành kích cỡ bàn tay bên ngoài cửa sổ lưu ly, nhìn đám mây
trôi trên trời, chim chóc ồn ào trên mây, thản nhiên nói: "Không có đại
sự gì, nhưng luôn có chút việc nhỏ khiến người tâm thần không yên, ta
suy nghĩ phải chăng nên gieo một quẻ."

"Đệ tử cửa Phật tu thiện không tu mệnh." Hòa thượng Hoàng Dương nhìn
sau lưng quốc sư, bình tĩnh nói: "Cho tới bây giờ ta vẫn không tin những thứ bốc quẻ như thế này, mong quốc sư chớ quên, năm đó Khâm Thiên giám
nhìn sao cuối cùng gặp phải phong ba bao lớn, hiện thời xem ra, câu đánh giá "Màn đêm che sao, quốc tướng không yên" kia đúng là hoang đường vô
căn cứ."

Lý Thanh Sơn vẫn nhìn mây, lạnh nhạt nói: "Mây trôi có tâm, sao dời có
ý, hà tất phải tức thời suy đoán vận mệnh hoang đường vô căn cứ, đến khi vận mệnh bước sang trang mới, mọi người cuối cùng sẽ phát hiện, không
phải suy đoán hoang đường vô căn cứ, mà là những thứ như vận mệnh, vốn
cũng rất dễ dàng trở nên hoang đường vô căn cứ."

"Ngay cả quốc sư ngươi nói đúng, nhưng cũng đừng quên, năm đó thần quan đến từ Tây Lăng được ngươi thi pháp đã đưa ra lời bình, cho dù ngươi có khả năng dòm ngó thiên cơ, lại phải trả giá bằng tuổi thọ. Lúc Khâm
Thiên giám nhìn sao đoán mệnh gặp phải vô số phong ba, vì cầu bản thân
trong sạch, hoàng hậu nương nương đã đau khổ xin ngươi đoán một quẻ,
ngươi cũng không chịu đáp ứng, chẳng lẽ hôm nay ngươi lại vì chút canh
cánh trong lòng, cảm ứng không hiểu rõ mà tự giảm tuổi thọ sao?"

"Thiên cơ không lường được, Lý Thanh Sơn ta còn muốn nhìn Đại Đường
phồn hoa thêm vài năm, làm sao có thể khổ tâm tự giảm thọ mệnh." Lý
Thanh Sơn chậm rãi nhướng h AI hàng lông mày, nhìn những gánh hàng rong
bán buôn náo nhiệt giữa tiết hè dưới tháp, nói: "Nhưng dù phải liều mạng bệnh nặng một hồi, ta cũng muốn nhìn một chút bàn cờ này rốt cuộc sẽ hạ xuống chuyện xấu ra sao."

Hòa thượng Hoàng Dương nhẹ thở dài một tiếng trong lòng, không còn muốn ngăn cản đối phương, dời đi bút chương kinh Phật trên bàn, từ trong hộp lấy ra quân cờ hắc bạch cùng một bàn cờ, đặt phía trên án thư.

Lý Thanh Sơn xoay người lại, đi đến bên cạnh bàn, không có làm ra động
tác thi pháp phiền phức huyền diệu gì cả, chỉ là nhẹ nhàng phẩy tay áo,
nắm lên h AI quân cờ hắc bạch rất tùy ý ném lên bàn cờ.

Hơn mười quân cờ lóe sáng chạm lên bàn cờ bằng gỗ rồi lăn lộn xoay
tròn, phát ra thanh âm thanh thúy, qua thời gian rất lâu mới dần dần
bình tĩnh trở lại, y theo ý chỉ của vận mệnh, trầm mặc dừng tại phương
vị của bản thân không còn di động.

Ánh mắt Lý Thanh Sơn và Hoàng Dương đồng thời rơi xuống một quân cờ đen thui trên bàn cờ, con cờ đen này không nằm trên tuyến, không giữ thế
cờ, không câu nệ vị trí, cứ như vậy tà tà dừng nơi nào đó, tùy ý mà quái dị.

Những đường kẻ dọc ngang trên bàn cờ giống như đường xá dọc ngang trên
bờ ruộng nhân gian, quân cờ như chiếc xe ngựa lữ hành lưu lại trên giao
lộ, nghiêng mình hỏi nhau, hoặc giả như bạn cũ, hoặc giả thành kẻ địch,
hoặc giả rót h AI chén trà uống rồi không còn gặp lại, yên bình như
thường, phân tranh như thường.

Chỉ có một chiếc xe ngựa vắt ngang ngay chính giữa đại đạo thông thiên, không tiến về phía trước, không lui về phía sau, không hàn huyên cùng
người hành lữ đồng hành bên đường, cũng không có ý tứ va chạm phá vỡ hết thảy, chỉ là trầm mặc chắn tại nơi đó.

Chỉ là một chắn này, nhất thời chắn ra một mảng khác thường trên dòng
đại đạo tung hoành ngang dọc bên bờ ruộng, người phương nam không thể
trở về phương nam, người đi tây không thể đi tây, kẻ địch muốn rút đao
tương đấu lại không cách nào chạm trúng, tình lữ muốn tương thân tương
ái lại không cách nào ôm ấp được, yên bình trở nên trúc trắc, phân tranh trở nên hỗn loạn.

"Đây là chuyện xấu trên bàn cờ đấy sao?"

Nhìn quân cờ đen thui nọ, nhìn chiếc xe ngựa trầm mặc giữa những đường
kẻ dọc ngang, vẻ mặt của quốc sư Đại Đường Lý Thanh Sơn vẫn bình tĩnh
như cũ, thế nhưng khí sắc lại tái nhợt đi với tốc độ mắt thường có thể
thấy được, như là vừa trải qua một cơn bệnh nặng trong khoảnh khắc.

Đỉnh Vạn Nhạn Tháp trầm mặc đầy tĩnh mịch, trầm mặc này không biết qua
mất bao lâu, rốt cục bị thanh âm khàn khàn mà mỏi mệt của Lý Thanh Sơn
đánh vỡ, thanh âm trống rỗng nghe không ra cảm xúc vui. buồn

"Chuyện xấu này... muốn chết."

Hòa thượng Hoàng Dương nghe được lời ấy nao nao, nhìn quân cờ màu đen, chậm rãi chấp tay thành chữ thập, mặt lộ vẻ từ bi.

Ngay tại thời điểm này, đuôi lông mày của Lý Thanh Sơn khẽ nhấc, đồng
tử trong mắt hiện lên dị sắc, nói: "Không đúng, lại có biến số."

...

...

Đêm đen tiến đến, hơi nóng vẫn chưa lui, ve ngoài cửa sổ vẫn kêu như
trước, tầng h AI nhà sách cũ thư viện vẫn yên tĩnh một mảnh, vị nữ giáo
viên thanh tú bên cửa sổ phía đông không biết đã rời đi tự lúc nào, mà
thiếu niên trọng thương sắp chết dưới cửa sổ phía tây vẫn ngồi dựa tường như cũ, hắn sắc mặt tái nhợt h AI mắt nhắm nghiền, tựa hồ ngay sau đó
sẽ tiến vào mộng đẹp tối đen vĩnh cửu.

Cách đó không xa là dãy giá sách dựa vào tường, bất chợt hoa văn rối
rắm bên hông giá sách hơi sáng lên một chút, sau đó lặng yên không tiếng động trượt mở, lát sau, một thiếu niên mập mạp mặc đồng phục thư viện
mùa hè thở hổn hển chen vào đây.

Thời điểm thân hình chật vật chuẩn bị ngồi xổm xuống rút ra bản 《 Ngô
Chiêm Dương luận Hạo Nhiên kiếm 》 bên dưới giá sách kia, thiếu niên mập
mạp bỗng nhiên nhíu mày lại, khuôn mặt trắng noãn non nớt hiện ra một vẻ hồ nghi, xoay người nhìn lại.

Nhìn thiếu niên bên tường cách đó không xa vẫn không nhúc nhích phảng
phất như đang ngủ, lông mi nhíu chặt của hắn dần dần giãn ra, môi dày
mấp máy cảm thán nói: "Thư viện lúc nào lại tới thêm một kẻ còn liều
mạng hơn cả tên Ninh Khuyết kia vậy a?"

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2 Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3 Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4 Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5 Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6 Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7 Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8 Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9 Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10 Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11 Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12 Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13 Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14 Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15 Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16 Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17 Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18 Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19 Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20 Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21 Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22 Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23 Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24 Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25 Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26 Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27 Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29 Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30 Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31 Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32 Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33 Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34 Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35 Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36 Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37 Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38 Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39 Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40 Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41 Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42 Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43 Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44 Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45 Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46 Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47 Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48 Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49 Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50 Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51 Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52 Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53 Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54 Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56 Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57 Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58 Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59 Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60 Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61 Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62 Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63 Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64 Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65 Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66 Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67 Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68 Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69 Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70 Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71 Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72 Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73 Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74 Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75 Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76 Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77 Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78 Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79 Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80 Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81 Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82 Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83 Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84 Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85 Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86 Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87 Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88 Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89 Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90 Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91 Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92 Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93 Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94 Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95 Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96 Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97 Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98 Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99 Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100 Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101 Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102 Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103 Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104 Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105 Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106 Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107 Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108 Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109 Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110 Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111 Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112 Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113 Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114 Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115 Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116 Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117 Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118 Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119 Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120 Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121 Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122 Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123 Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có tỳ nữ .
2
Quyển 1 - Chương 2: Nuôi tỳ nữ lấy tự trọng
3
Quyển 1 - Chương 3: Nói giỏi viết giỏi - Thiếu niên nghèo xác
4
Quyển 1 - Chương 4: Sự mộc mạc của người Đường thật không dễ thấy!
5
Quyển 1 - Chương 5: Người Đường không điển hình không thích nghĩ đến trăng sao
6
Quyển 1 - Chương 6: Nơi biên thành thật khó tưởng tượng được cuộc sống trong Trường An (1+2+3)
7
Quyển 1 - Chương 7: Đêm uống rượu, mơ thấy một vùng biển cả
8
Quyển 1 - Chương 8: Bên đường Bắc Sơn, tên từ nam tới
9
Quyển 1 - Chương 9: Những thị vệ tâm như đá tảng
10
Quyển 1 - Chương 10: Một kiếm gác trên đùi, một kiếm bay ngang trong máu
11
Quyển 1 - Chương 11: Kiếm ai đang than thở
12
Quyển 1 - Chương 12: Thủ đoạn Ma tông và mũi tên của người lính biên thùy
13
Quyển 1 - Chương 13: Đóa hoa đỏ trên tấm áo xanh
14
Quyển 1 - Chương 14: Ta có ba thanh đao
15
Quyển 1 - Chương 15: Hắn là người đốn củi bên hồ Sơ Bích
16
Quyển 1 - Chương 16: Hắn bước đi trong núi, trên lưng cõng một cô bé
17
Quyển 1 - Chương 17: Câu chuyện cổ tích kể bên đống lửa
18
Quyển 1 - Chương 18: Chỉ vì cô quá xinh đẹp mà ra
19
Quyển 1 - Chương 19: Trong tuyết sơn chẳng có thứ gì
20
Quyển 1 - Chương 20: Cánh đào khuất ở góc tranh
21
Quyển 1 - Chương 21: Hỏi đạo nào không còn trong khuôn khổ?
22
Quyển 1 - Chương 22: Học tập trên đường
23
Quyển 1 - Chương 23: Ta biết rằng ngài biết ta là người có dị bẩm...
24
Quyển 1 - Chương 24: Kẻ khó chiều
25
Quyển 1 - Chương 25: Một giấc mộng
26
Quyển 1 - Chương 26: Tòa thành hùng vĩ kia ơi, lâu rồi không gặp!
27
Quyển 1 - Chương 27: Ta cùng Trường An vui ngày gặp lại
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngoài phủ tướng quân
29
Quyển 1 - Chương 29: Gặp nhau sau bảy năm trời
30
Quyển 1 - Chương 30: Thấy chu tước tim ta băng giá
31
Quyển 1 - Chương 31: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (1)
32
Quyển 1 - Chương 32: Một đồng tiền hại hai chủ tớ sứt đầu mẻ trán (2)
33
Quyển 1 - Chương 33: Bút rơi xuống ngõ bốn mươi bảy
34
Quyển 1 - Chương 34: Vị khách hàng đầu tiên của Lão Bút Trai
35
Quyển 1 - Chương 35: Mưa xuân sao lạnh lùng ghê
36
Quyển 1 - Chương 36: Mặt thản nhiên mà tim như xé rách
37
Quyển 1 - Chương 37: Thanh lâu đầy rẫy biết tìm nơi nào?
38
Quyển 1 - Chương 38: Rượu hoa nhắm với hạt dưa, chuyện thường trong dự liệu
39
Quyển 1 - Chương 39: Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
40
Quyển 1 - Chương 40: Đêm nay, bên suối một chàng trai
41
Quyển 1 - Chương 41: Thủy Châu Nhi nóng bỏng
42
Quyển 1 - Chương 42: Ngự sử Trương Di Kỳ hối hận
43
Quyển 1 - Chương 43: Ngự sử Trương Di Kỳ vào rọ
44
Quyển 1 - Chương 44: Ngự sử Trương Di Kỳ tuyệt vọng
45
Quyển 1 - Chương 45: Ngự sử Trương Di Kỳ toi mạng
46
Quyển 1 - Chương 46: Xã hội đen đàm phán chuyện di dời - Một nét văn hóa Trường An
47
Quyển 1 - Chương 47: Gậy trúc rỗng hai đầu vang vọng
48
Quyển 1 - Chương 48: Nha dịch bị thương, đạo sĩ già đứng bên tế đàn
49
Quyển 1 - Chương 49: Đại Đường - Thần Quốc khéo là ghét nhau
50
Quyển 1 - Chương 50: Cuộc nói chuyện làm thay đổi lịch sử giang hồ Thành Trường An
51
Quyển 1 - Chương 51: Ông trời còn dung ta thì ta còn sống khỏe
52
Quyển 1 - Chương 52: Đình Xuân Phong, lão Triều Tiểu Thụ
53
Quyển 1 - Chương 53: Người đứng bên đình ướt vạt áo lam
54
Quyển 1 - Chương 54: Mưa to trong đêm, truyền kỳ tái hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Triều Tiểu Thụ!Triều Tiểu Thụ!
56
Quyển 1 - Chương 56: Xe ngựa nơi mưa,ba kiếm tái hiện
57
Quyển 1 - Chương 57: Cùng nhau chiến đấu!
58
Quyển 1 - Chương 58: Mưa,gió và bóng đêm đều có thể vào
59
Quyển 1 - Chương 59: Náo loạn Trường An
60
Quyển 1 - Chương 60: Vừa chạy vừa bắn tên
61
Quyển 1 - Chương 61: Hàng tỷ giọt mưa trút xuống
62
Quyển 1 - Chương 62: Giết người còn mệt hơn cuốc đất
63
Quyển 1 - Chương 63: Mạng sống là thứ nhất,thứ hai là tô mỳ trứng
64
Quyển 1 - Chương 64: Ngự Thư phòng
65
Quyển 1 - Chương 65: Thời khắc cá vượt biển(1)
66
Quyển 1 - Chương 66: Thời khắc cá vượt biển(2)
67
Quyển 1 - Chương 67: Hoa nở nơi thiên đường(1)
68
Quyển 1 - Chương 68: Hoa nở nơi thiên đường(2)
69
Quyển 1 - Chương 69: Hoa nở nơi thiên đường(3)
70
Quyển 1 - Chương 70: Cáo biệt ngõ quen
71
Quyển 1 - Chương 71: Thư viện
72
Quyển 1 - Chương 72: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (thượng)
73
Quyển 1 - Chương 73: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (trung)
74
Quyển 1 - Chương 74: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (hạ)
75
Quyển 1 - Chương 75: Mùa xuân năm đó ta cắt một cân đào! (4)
76
Quyển 1 - Chương 76: Tia chớp màu đen cùng dây cung hòa tấu
77
Quyển 1 - Chương 77: Thư Viện ngoại hạng
78
Quyển 1 - Chương 78: Thảo luận học thuật lúc giữa chiều
79
Quyển 1 - Chương 79: Bài học đầu tiên
80
Quyển 1 - Chương 80: Thanh xuân ơi hỡi thanh xuân
81
Quyển 1 - Chương 81: Vị giáo thụ người Yên trong Thư Viện
82
Quyển 1 - Chương 82: Cựu Thư Lâu
83
Quyển 1 - Chương 83: Nhát đao đầu tiên chẻ đôi ngọn núi
84
Quyển 1 - Chương 84: Xuân tàn, người mệt, sách còn trơ trơ
85
Quyển 1 - Chương 85: Ngoài Nhà Sách sóng dâng gió nổi
86
Quyển 1 - Chương 86: Cỗ xe ngựa màn xanh
87
Quyển 1 - Chương 87: Giấy kẹp trong sách, chẳng biết viết gì
88
Quyển 1 - Chương 88: Sự ra đời của một tuyệt tác vô sỉ
89
Quyển 1 - Chương 89: Thăm phủ công chúa
90
Quyển 1 - Chương 90: Một câu chuyện gọi là cổ tích về hoàng tử bé...
91
Quyển 1 - Chương 91: Giết người tại kho củi phường sắt
92
Quyển 1 - Chương 92: Lấy máu rửa máu
93
Quyển 1 - Chương 93: Ai động vào ngự thư phòng của Trẫm?
94
Quyển 1 - Chương 94: Cánh cửa đầu tiên đi tới thế giới kia
95
Quyển 1 - Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
96
Quyển 1 - Chương 96: Đêm nay không người đi vào giấc ngủ
97
Quyển 1 - Chương 97: Ai dựa lan can ngắm nhìn?
98
Quyển 1 - Chương 98: Cùng là kẻ lưu lạc chân trời
99
Quyển 1 - Chương 99: Đêm hai đại danh thiếp ra đời
100
Quyển 1 - Chương 100: Truyền nhân thần phù sư
101
Quyển 1 - Chương 101: Lời nhắn về cây tiêu của đất trời
102
Quyển 1 - Chương 102: Những kẻ kinh mạch không thông hoặc đứt đoạn nào đó
103
Quyển 1 - Chương 103: Dời núi
104
Quyển 1 - Chương 104: Thư từ qua lại bàn luận ưu khuyết điểm
105
Quyển 1 - Chương 105: Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
106
Quyển 1 - Chương 106: Viết thư xuyên ngày tháng
107
Quyển 1 - Chương 107: Đêm hè một bát mì, ven hồ Một trà sư
108
Quyển 1 - Chương 108: Trận chiến đầu tiên trong đời
109
Quyển 1 - Chương 109: Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
110
Quyển 1 - Chương 110: Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
111
Quyển 1 - Chương 111: Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
112
Quyển 1 - Chương 112: Trên tháp luận động tĩnh
113
Quyển 1 - Chương 113: Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
114
Quyển 1 - Chương 114: Sức nặng không thể thừa nhận
115
Quyển 1 - Chương 115: Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
116
Quyển 1 - Chương 116: Khăn ướt
117
Quyển 1 - Chương 117: Thanh âm mỹ diệu
118
Quyển 1 - Chương 118: Chuyện xưa
119
Quyển 1 - Chương 119: Thi đấu
120
Quyển 1 - Chương 120: Tự ấu sát man
121
Quyển 1 - Chương 121: Sau khi có thể tu hành
122
Quyển 1 - Chương 122: Xem phá
123
Quyển 1 - Chương 123: Thiếu niên ái tài
footer(); ?>