Chương 19: Hôn lễ người yêu cũ

Dịch: Vạn Cổ

***

Cả thành phố nhộn nhịp như được lên dây cót, người người đều vội vã. Hiện tại là 07 giờ sáng, xe cộ trên đường đã chuyển thành tình trạng đông nghịt rồi.

Đi giữa đám đông, tôi cảm thấy hơi khó chịu. Cảm giác này có lẽ xuất phát từ bệnh nghề nghiệp rồi.

Không gọi taxi, tôi tự cuốc bộ bằng hai chân của mình cả con phố Đinh Đường, cuối cùng đã đến tòa cao ốc đa chức năng lớn nhất Giang Thành, chính là Thế Kỷ Tân Uyển.

Tòa tháp chính có 26 tầng, hai tòa tháp phụ cạnh bên có 13 tầng. Cả khu kiến trúc hợp thành một chữ "Sơn" (山) chắn ngay vị trí chủ chốt của Giang Thành.

Đây chính là tổng bộ của tập đoàn bất động sản Giang Cẩm, cũng là một trong những khách sạn 5 sao ít ỏi tại Giang Thành này, lại chính là nơi tổ chức buổi hôn lễ hoành tráng của nhị công tử nhà họ Giang và Diệp Băng.

Tiệc cưới được tổ chức tại đây, mời đủ các ông này, bà nọ tại Giang Thành. Nhìn sơ qua cứ tưởng đây là một buổi tụ hội của các vị nắm quyền cao chức trọng, thật ra đây là một dạng nghi thức mà nhà họ Giang cử hành để dẫn bước Diệp Băng bước vào xã hội thượng lưu.

"Gà rừng hóa phượng hoàng, từ nay về sau, nhân sinh của anh và em sẽ không còn giao điểm nữa." Tự cười giễu bản thân, tôi liếc mắt nhìn qua hàng loạt xe hộp nổi tiếng, Lamborghini, Ferrari, ngay cả Spyker với giá thấp nhất cũng tầm 5 triệu.

"Chào anh. Ngày hôm nay, nhị công tử đã đặt cả Thế Kỷ Tân Uyển để tổ chức hôn lễ. Không biết anh có thiệp mời hay không?" Người bảo vệ này có hình dáng thô kệch, dù khá lịch thiệp khi nói chuyện, nhưng lại rất tự tin. Bọn họ không sợ làm phật lòng người khác, vì kẻ chống lưng cho họ chính là tập đoàn Giang Cẩm.

"Đây nè." Bị bảo vệ ngăn lại thế này, tôi cũng không thể làm gì khác hơn. Dù gì đi nữa, mấy vị khách khác đến đây đều bằng xế hộp đưa đón, trong khi tôi đang cuốc bộ.

"Xin lỗi anh! Mời anh vào!"

"Ồ? Cậu là... Cao Kiện à?" Tốn thời gian đi đến cửa lớn, còn chưa kịp bước vào trong, một gã đàn ông ăn mặc thanh lịch chạy từ bãi đỗ xe đến: "Không ngờ cậu cũng đến dự đám cưới của Giang thiếu gia à? Ha ha... đã lâu không gặp!"

Tôi vẫn lạnh lùng, chẳng thèm phản ứng thái quá. Kẻ đến đây làm quen chính là một trong những người đã từng là bạn học của tôi tại trường cảnh sát, tên là Từ Tú. Ngày xưa, tên này là một thằng ăn nói rất khéo léo tại trường cảnh sát, xử sự khéo đưa đẩy, dày dạn kinh nghiệm. Thậm chí, gã có thể gặp một tên ăn mày, rồi giả vờ đóng một màn kịch bạn cũ thân thiết lâu năm không gặp y hệt như thật.

"Chào cậu." Hai chữ lạt lẽo ấy từng là câu nói dài nhất mà tôi nói với hắn.

"Úi trời, coi ai tới kìa? Chẳng phải đây là Cao Kiện, bồ cũ của cô dâu ư?" Cô gái vừa nói tên là Trương Viện Viện, cũng là bạn học của tôi tại trường cảnh sát. Trái ngược với Từ Tú, cô gái này lại thích nói nhăng nói cuội, khiến người ta rất phản cảm. Nghe đồn rằng, vừa tốt nghiệp xong là cô ấy kết hôn với ai đó ngoài trường, hiện tại đã làm mẹ.

Tôi nhíu mày, bước nhanh hơn rời đi, nhưng vẫn suy nghĩ cẩn thận trong đầu: "Trương Viện Viện là một cô gái ngang tàng, sự nghiệp lại không thành công cho lắm. Hơn nữa, cô ấy và chồng đã chuyển nhà khỏi Giang Thành từ lâu, tại sao lần này lại cất công đến đây dự đám cưới của Diệp Băng? Xưa kia, cô ấy rất ganh tị với nhan sắc của Diệp Băng, có lẽ nào lại còn đến đây chúc phúc cho Diệp Băng được cơ chứ?"

"Trừ khi có người đi mời cô ấy đến dự đám cưới đi kèm với một cái giá mà cô ta thỏa mãn." Nghĩ sơ qua đã qua rõ rồi, kẻ sai khiến chính là tên chú rể mưu mô Giang Thần kia: "Xem ra, cái đám cưới ngày hôm nay có vẻ thú vị đây."

Bên trong sảnh tiệc, khách tham dự ngồi đông đúc. Nhìn sơ quam tôi có thể thấy vài người có vẻ là quản lý cao cấp của các công ty. Bọn họ đều là những người tinh anh trên thương trường, dù là lời ăn tiếng nói hay cử chỉ để toát đầy phong phạm của một doanh nhân.

Một cái đám cưới được tổ chức thành một hoạt động thương nghiệp, khách đến tham dự chỉ có mục đích giao lưu, mở rộng mối quan hệ mà thôi. Có mấy ai thật sự tham gia buổi tiệc này để chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ?

"Cao Kiện, bên này! Tất cả mọi người đang chờ một mình cậu đấy!"

Nhìn về hướng có tiếng kêu, tôi thấy có sẵn hai bàn đặt tại góc đại sảnh đang chờ tôi.

Nói đúng hơn là, hai bàn đó dùng để chờ tất cả những người bạn đã từng học tại trường cảnh sát.

Một dĩa rau trộn đẹp mắt được bày biện trên chiếc bàn tròn lớn, mười mấy người bạn học cùng ngồi tâm sự lẫn nhau.

"Nghe đâu mày mua nhà rồi à?"

"Con mày mấy tuổi rồi?"

"Úi trời, cái đồng hồ mà cậu đang đeo hình như mắc lắm phải không?"

Tôi giả vờ mắt điếc tai ngơ giữa cuộc trò chuyện, mồi một điếu thuốc, yên lặng kéo một hơi.

Tôi chẳng là gì trong mắt bọn họ, bọn họ cũng là một nhóm khách qua đường trong cuộc đời của tôi.

Chỉ là, người không muốn hại cọp, cọp lại rắp tâm hại người. Có vài người làm ăn cơ cực, có một vài bạn học thất bại trong cuộc sống, bàn tán một hồi, lại lôi câu chuyện dính dáng đến tôi.

Dưới cái nhìn của bọn họ, tôi đang mang danh phận như một con chó nghèo hèn đi tham dự đám cưới người yêu cũ. Tôi mới chính là người đau khổ nhất trong ngày hôm nay.

Trên đời này, có chuyện nào đau khổ hơn việc tận mắt trông thấy người yêu cũ của mình kết hôn với một người mà mình chỉ có thể ngưỡng mộ suốt đời đâu cơ chứ?

"Cao Kiện, mấy năm qua chẳng nghe thấy tăm hơi gì của mày, giờ mày sống ổn không?"

"Ừ hen! Sau chuyện xảy ra năm đó, mày cũng chẳng liên lạc gì với bọn tao nữa.

"Ừa! Tao cũng chẳng biết cuối cùng bên cảnh sát có bắt được hung thủ thật sự hay không..."

Sự kiện mà bọn họ nhắc đến chính là vụ án mạng liên hoàn trong đêm mưa gây rúng động Giang Thành vào năm đó. Cũng do tôi có dính dáng đến vụ án này, dẫn đến họa lớn, thế rồi tôi bị trường cảnh sát đuổi học.

"Khó quá bỏ qua đi! Bọn mình nói chuyện nào vui vẻ một tí. Hồi trước, Cao Kiện chính là người có điểm thành tích trung bình cao nhất luôn nha. Một người giỏi như vậy, cho dù tùy ý làm một chuyện bất kỳ nào đó cũng thành công hơn bọn mình nhiều."

"Đâu ra... Tao nghe nói thằng này buôn bán ba cái thứ đồ ngoài luồng, cuộc sống hiện tại vất vả lắm."

"Cậu nói thiệt à? Chẳng trách Diệp Băng lại chia tay. Nếu là mình, mình cũng không thèm quen cái loại đàn ông như vậy. Cậu xem thiếu gia soái ca nhà họ Giang đi, đẹp trai, phóng khoáng, y chang nam chính ngôn tình trong phim Hàn Quốc luôn."

"Chứ gì nữa! Điểm quan trọng nhất chính là người ta có tiền. Cậu có nghe mọi người nói không? Một nhà họ Giang có thể chống đỡ nửa cái bầu trời Giang Thành này đấy."

"Diệp Băng tốt số quá nha."

Một đám người nói tới nói lui, có kẻ hâm mộ, có người ghen tị với Diệp Băng, lại có kẻ cười trên sự đau khổ của tôi.

Nhả một ngụm khói thuốc, tôi chẳng thèm phản bác khi đã quá quen với tình cảnh dơ bẩn như thế này khi sắm vai một người thám tử tư.

"So với người sống, có vẻ cậu thích hợp giao tiếp với người chết hơn đó nha." Có tiếng cười khẽ vang lên, mũi tôi ngửi được một mùi nước hoa đặc biệt nhẹ nhàng.

"Thiết Ngưng Hương à?" Không cần quay đầu lại, vì tôi đã sớm nhớ mãi cái mùi nước hoa y hệt mùi thơm cơ thể này ở trong lòng: "ao chị lại đến đây? Vụ án tại Nhà trọ An Tâm xong rồi à?"

Dập tắt tàn thuốc, tôi quay đầu lại. Dù đã chuẩn bị tốt tâm lý ngay từ đầu, tôi vẫn bị chấn động trước dáng vẻ ăn mặc đầm dạ hội của Thiết Ngưng Hương: "Đẹp quá..."

Bờ vai của cô ấy lộ ra bên ngoài, tựa như hòn ngọc báu nõn nà, làn váy dài đung đưa nhè nhẹ. Cởi bỏ bộ đồng phục cảnh sát, cô ấy mới đúng thật sự là "kinh châu bất động ngưng lưỡng mi - duyên hoa tiêu tẫn kiến thiên chân."*

(Chú thích - kinh châu bất động ngưng lưỡng mi duyên hoa tiêu tẫn kiến thiên chân - Kinh Châu ở đây nên hiểu là hai con mắt ẩn hiện dưới đôi bờ mi, nhìn được chân diện khiến cho hoa tươi phải ảm đạm, phai mờ.)

Bọn đàn ông cùng bàn đều nhìn đến ngẩn ngơ, trong khi mấy cô gái cũng im bặt, nhìn Thiết Ngưng Hương bằng một đôi mắt thù địch.

"Làm phiền các bạn một chút, mình có chuyện cần nói với cậu ta!"

"Được, được thôi." Từ Tú đang ngồi kế tôi liền đứng dậy ngay lập tức. Gã ta còn lịch sự kéo ghé ra sao để cô ấy bước vào ngồi.

Thiết Ngưng Hương gật đầu một cái, rồi ngồi xuống cạnh tôi: "Mấy bạn cứ thoải mái nói chuyện đi, bạn bè họp lớp mà, mình không muốn làm phiền các bạn!"

Đùa à? Nữ thần như em đang ngồi kế thằng quỷ nghèo túng kia, bọn anh còn chuyện gì để nói nữa đây?

Vừa đề cập đến việc Diệp Băng chia tay hắn là một chuyện hoàn toàn đúng đắn, thế là một nữ yêu tinh xinh đẹp hơn Diệp Băng như em lại tìm ngay đến cửa, thật làm bọn này đau xé tim nha!

Sao thằng nhãi này gặp được số hên như thế chứ?

Từ bàn tán sôi nổi, cuộc nói chuyện của nhóm bạn học cũ này đã chuyển thành những âm thanh xì xào. Thiết Ngưng Hương nhìn tôi bằng một ánh mắt hút hồn: "Xin lỗi cậu nhé, chiếm mất thời gian của cậu rồi."

"Không sao cả! Tôi cũng đang chán nè. Mà tại sao chị lại đến dự tiệc cưới của Diệp Băng?"

"Nhà của tôi cũng có qua lại với nhà họ Giang. Bó tay rồi, mấy người bảo thủ trong nhà éo tôi đến đây đó chứ!"

Thiết Ngưng Hương liếc tới liếc lui, rồi nhấc ghế đến ngồi sát bên cạnh tôi. Cô ấy nhón nửa người sang, thủ thỉ vào lỗ tai tôi: "Cô con gái nuôi của hai ông, bà chủ nhà trọ An Tâm, Tiểu Phượng, muốn gặp cậu."

"Tôi không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì lúc ấy, nhưng cô ta chỉ đích danh là cậu, bảo rằng có vài chuyện cô ta chỉ nói riêng cho cậu nghe." Thiết Ngưng Hương nháy mắt nhẹ, như một con hồ ly tinh nghịch: "Phải chăng hai người có quan hệ gì mờ ám?"

Nét mặt cô ấy bỗng trở nên vi diệu; tôi chẳng thèm để ý gì cả, nhưng bọn thanh niên ngồi cùng bàn lại nghe dậy sóng trong cõi lòng.

Đó chính là nét mặt nổi máu ghen, đi kèm với ánh mắt ganh tị. Chẳng ngờ cô nàng nữ thần này lại tỏ vẻ bất mãn khi hắn đến tham gia tiệc cưới của người yêu cũ. Khốn nạn thật, thằng nhóc này tốt hơn tao chỗ nào, mà khiến nữ thần kia lại một lòng một dạ với nó.

"Chị nghĩ nhiều rồi, tôi và Tiểu Phượng chỉ có duyên gặp mặt một lần. Thời gian tôi ở gần cô ấy phỏng chừng còn ngắn hơn thời gian tôi ở bên cạnh chị nữa."

"Dù gì đi nữa, chiều nay cậu theo tôi về đồn. Kể như cậu giúp đàn chị này một lần nhé, được không?"

Hiếm khi tôi có thể thấy thái độ nhờ vả của Thiết Ngưng Hương, bèn trêu ghẹo: "Không thành vấn đề! Nếu sau này tôi có phạm tội, chị nhớ bảo kê tôi nha!"

Hành động trò chuyện thầm thì của hai chúng tôi không phải do hai người có quan hệ thân mật, mà là do câu chuyện này nói về án mạng, không thể để người khác nghe thấy.

Thế nhưng mà, nhóm bạn học cũ lại hiểu làm chuyện này, bắt đầu suy đoán lung tung.

Chapter
1 Chương 1: Sự ủy thác của cô nữ sinh
2 Chương 2: Âm Gian Tú Tràng
3 Chương 3: Buổi phỏng vấn kinh hoàng
4 Chương 4: Năm câu hỏi
5 Chương 5: Tôi là một streamer
6 Chương 6: Lá bùa áp đáy rương
7 Chương 7: Livestream Siêu Kinh Dị
8 Chương 8: Bắt đầu livestream
9 Chương 9: Mô phỏng cái chết
10 Chương 10: Có người ngoài cửa
11 Chương 11: Có quỷ thật ư?
12 Chương 12: Thiên Đô Lôi Phù
13 Chương 13: Giếng cạn trong địa đạo
14 Chương 14: Điểm hối đoái
15 Chương 15: Thiệp mời hôn lễ
16 Chương 16: Tâm thành thì linh
17 Chương 17: Ra tay vì nghĩa
18 Chương 18: Phiền phức liên tục
19 Chương 19: Hôn lễ người yêu cũ
20 Chương 20: Tôi không đồng ý
21 Chương 21: Đạo cao một trượng
22 Chương 22: Em muốn kết hôn với anh
23 Chương 23: Ngôi trường bỏ hoang rùng rợn
24 Chương 24: Trò chơi thi gan
25 Chương 25: Trò chơi bốn góc
26 Chương 26: Thiếu một người ư?
27 Chương 27: Hình nhân, cầu thang, âm thanh
28 Chương 28: Ai đang đánh đàn?
29 Chương 29: Nên tin ai đây?
30 Chương 30: Chung cư nữ sinh
31 Chương 31: Thư tình nhuốm máu
32 Chương 32: Váy đỏ
33 Chương 33: Cõng xác bước đi
34 Chương 34: Bậc thang thứ 13
35 Chương 35: Hồng Loan Thiên Hỷ
36 Chương 36: Đi mua chó
37 Chương 37: Chó dữ
38 Chương 38: Ủy thác của ông chủ Hoàng
39 Chương 39: Tu luyện Thiên Mục
40 Chương 40: Người xem livestream đều là kẻ sắp chết?
41 Chương 41: Không có chứng cứ
42 Chương 42: Cô bé sống trong cơn ác mộng
43 Chương 43: Thạch Hữu Phúc
44 Chương 44: Cổ tiên sinh
45 Chương 45: Ông đến tấu hài à?
46 Chương 46: Cổ độc bá đạo nhất
47 Chương 47: Mày là người thứ bảy
48 Chương 48: Livestream lần thứ ba
49 Chương 49: Chuyến xe buýt nửa đêm
50 Chương 50: Những hành khách quái dị
51 Chương 51: Xuống xe với tao
52 Chương 52: Dẫn hồn giải mộng
53 Chương 53: Trên xe có quỷ
54 Chương 54: Trương Dung
55 Chương 55: Người chết đón xe (thượng)
56 Chương 56: Người chết đón xe (hạ)
57 Chương 57: Không chết không thôi
58 Chương 58: Bùa dẫn đường
59 Chương 59: Trung tâm Hỏa táng Cầu số 03
60 Chương 60: Có kẻ điên rồi
61 Chương 61: Xe tang lên đường
62 Chương 62: Thần sát Thập Ác (thượng)
63 Chương 63: Thần sát Thập Ác (hạ)
64 Chương 64: Thỉnh thần nhập thân
65 Chương 65: Huyết Nhiễm hồng trần, Cửu Vĩ khai thiên
66 Chương 66: Quay lại xe tang
67 Chương 67: Bố cục phong thủy
68 Chương 68: Tư chất kém cỏi nhất trong 500 năm gần đây
69 Chương 69: Cô nàng hot girl điêu ngoa
70 Chương 70: Tơ hồng nhân duyên
71 Chương 71: Phá hai tầng liên tục
72 Chương 72: Nhân duyên cắt không dứt
73 Chương 73: Sát cục của Lộc Hưng
74 Chương 74: Đôi tay trong sương mù
75 Chương 75: Quỷ giấu người
76 Chương 76: Thiên Mục - Cảnh giới thứ nhất: Truy Nhãn
77 Chương 77: Bạch Khởi
78 Chương 78: Đạo sĩ xịn sò
79 Chương 79: Bên người có quỷ
80 Chương 80: Trời tối, đừng nhắm mắt (thượng)
81 Chương 81: Trời tối, đừng nhắm mắt (hạ)
82 Chương 82: Thang máy thông xuống nhà xác
83 Chương 83: Nhảy lầu
84 Chương 84: Cô gái xuất hiện trong camera
85 Chương 85: Tiến triển khủng khiếp hơn
86 Chương 86: Nhiệm vụ livestream lần thứ tư
87 Chương 87: Khởi đầu khó đoán
88 Chương 88: Trò chơi giết người
89 Chương 89: Những phòng giam liền kề
90 Chương 90: Người phụ nữ của Satan (thượng)
91 Chương 91: Người phụ nữ của Satan (Hạ)
92 Chương 92: Chuyện đời kể bằng vệt máu
93 Chương 93: Tám căn phòng
94 Chương 94: Trò chơi bắt đầu
95 Chương 95: Giờ chết bắt đầu...
96 Chương 96: The game is going on...
97 Chương 97: Cô từng coi phim ngắn sát nhân chưa?
98 Chương 98: Bệnh viện ác mộng
99 Chương 99: Tội nhân trên thập tự giá
100 Chương 100: Hồi ức của một tội nhân
101 Chương 101: Đầu đuôi câu chuyện
102 Chương 102: Hàng đầu sư
103 Chương 103: Quan tài trong phòng bệnh
104 Chương 104: Tơ hồng đứt đoạn
105 Chương 105: Tru tà
106 Chương 106: Cậu làm gì tối qua?
107 Chương 107: Chuyện cũ cách đây 20 năm
108 Chương 108: Thiên Ất Quý Nhân
109 Chương 109: Đổi điểm thành công
110 Chương 110: Bí mật của Giang Thần
111 Chương 111: Chắc em mù rồi...
112 Chương 112: Nhàn Thanh đạo trưởng
113 Chương 113: Lá bùa thượng thừa đầu tiên
114 Chương 114: Quyết đoán
115 Chương 115: Mày nghĩ tao không dám giết mày à?
116 Chương 116: Tranh quỷ da người (thượng)
117 Chương 117: Tranh quỷ da người (hạ)
118 Chương 118: Người giết vợ
119 Chương 119: Bài vè
120 Chương 120: Nguy cơ phủ xuống
121 Chương 121: Lộc Hưng và Lục Cẩn
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Sự ủy thác của cô nữ sinh
2
Chương 2: Âm Gian Tú Tràng
3
Chương 3: Buổi phỏng vấn kinh hoàng
4
Chương 4: Năm câu hỏi
5
Chương 5: Tôi là một streamer
6
Chương 6: Lá bùa áp đáy rương
7
Chương 7: Livestream Siêu Kinh Dị
8
Chương 8: Bắt đầu livestream
9
Chương 9: Mô phỏng cái chết
10
Chương 10: Có người ngoài cửa
11
Chương 11: Có quỷ thật ư?
12
Chương 12: Thiên Đô Lôi Phù
13
Chương 13: Giếng cạn trong địa đạo
14
Chương 14: Điểm hối đoái
15
Chương 15: Thiệp mời hôn lễ
16
Chương 16: Tâm thành thì linh
17
Chương 17: Ra tay vì nghĩa
18
Chương 18: Phiền phức liên tục
19
Chương 19: Hôn lễ người yêu cũ
20
Chương 20: Tôi không đồng ý
21
Chương 21: Đạo cao một trượng
22
Chương 22: Em muốn kết hôn với anh
23
Chương 23: Ngôi trường bỏ hoang rùng rợn
24
Chương 24: Trò chơi thi gan
25
Chương 25: Trò chơi bốn góc
26
Chương 26: Thiếu một người ư?
27
Chương 27: Hình nhân, cầu thang, âm thanh
28
Chương 28: Ai đang đánh đàn?
29
Chương 29: Nên tin ai đây?
30
Chương 30: Chung cư nữ sinh
31
Chương 31: Thư tình nhuốm máu
32
Chương 32: Váy đỏ
33
Chương 33: Cõng xác bước đi
34
Chương 34: Bậc thang thứ 13
35
Chương 35: Hồng Loan Thiên Hỷ
36
Chương 36: Đi mua chó
37
Chương 37: Chó dữ
38
Chương 38: Ủy thác của ông chủ Hoàng
39
Chương 39: Tu luyện Thiên Mục
40
Chương 40: Người xem livestream đều là kẻ sắp chết?
41
Chương 41: Không có chứng cứ
42
Chương 42: Cô bé sống trong cơn ác mộng
43
Chương 43: Thạch Hữu Phúc
44
Chương 44: Cổ tiên sinh
45
Chương 45: Ông đến tấu hài à?
46
Chương 46: Cổ độc bá đạo nhất
47
Chương 47: Mày là người thứ bảy
48
Chương 48: Livestream lần thứ ba
49
Chương 49: Chuyến xe buýt nửa đêm
50
Chương 50: Những hành khách quái dị
51
Chương 51: Xuống xe với tao
52
Chương 52: Dẫn hồn giải mộng
53
Chương 53: Trên xe có quỷ
54
Chương 54: Trương Dung
55
Chương 55: Người chết đón xe (thượng)
56
Chương 56: Người chết đón xe (hạ)
57
Chương 57: Không chết không thôi
58
Chương 58: Bùa dẫn đường
59
Chương 59: Trung tâm Hỏa táng Cầu số 03
60
Chương 60: Có kẻ điên rồi
61
Chương 61: Xe tang lên đường
62
Chương 62: Thần sát Thập Ác (thượng)
63
Chương 63: Thần sát Thập Ác (hạ)
64
Chương 64: Thỉnh thần nhập thân
65
Chương 65: Huyết Nhiễm hồng trần, Cửu Vĩ khai thiên
66
Chương 66: Quay lại xe tang
67
Chương 67: Bố cục phong thủy
68
Chương 68: Tư chất kém cỏi nhất trong 500 năm gần đây
69
Chương 69: Cô nàng hot girl điêu ngoa
70
Chương 70: Tơ hồng nhân duyên
71
Chương 71: Phá hai tầng liên tục
72
Chương 72: Nhân duyên cắt không dứt
73
Chương 73: Sát cục của Lộc Hưng
74
Chương 74: Đôi tay trong sương mù
75
Chương 75: Quỷ giấu người
76
Chương 76: Thiên Mục - Cảnh giới thứ nhất: Truy Nhãn
77
Chương 77: Bạch Khởi
78
Chương 78: Đạo sĩ xịn sò
79
Chương 79: Bên người có quỷ
80
Chương 80: Trời tối, đừng nhắm mắt (thượng)
81
Chương 81: Trời tối, đừng nhắm mắt (hạ)
82
Chương 82: Thang máy thông xuống nhà xác
83
Chương 83: Nhảy lầu
84
Chương 84: Cô gái xuất hiện trong camera
85
Chương 85: Tiến triển khủng khiếp hơn
86
Chương 86: Nhiệm vụ livestream lần thứ tư
87
Chương 87: Khởi đầu khó đoán
88
Chương 88: Trò chơi giết người
89
Chương 89: Những phòng giam liền kề
90
Chương 90: Người phụ nữ của Satan (thượng)
91
Chương 91: Người phụ nữ của Satan (Hạ)
92
Chương 92: Chuyện đời kể bằng vệt máu
93
Chương 93: Tám căn phòng
94
Chương 94: Trò chơi bắt đầu
95
Chương 95: Giờ chết bắt đầu...
96
Chương 96: The game is going on...
97
Chương 97: Cô từng coi phim ngắn sát nhân chưa?
98
Chương 98: Bệnh viện ác mộng
99
Chương 99: Tội nhân trên thập tự giá
100
Chương 100: Hồi ức của một tội nhân
101
Chương 101: Đầu đuôi câu chuyện
102
Chương 102: Hàng đầu sư
103
Chương 103: Quan tài trong phòng bệnh
104
Chương 104: Tơ hồng đứt đoạn
105
Chương 105: Tru tà
106
Chương 106: Cậu làm gì tối qua?
107
Chương 107: Chuyện cũ cách đây 20 năm
108
Chương 108: Thiên Ất Quý Nhân
109
Chương 109: Đổi điểm thành công
110
Chương 110: Bí mật của Giang Thần
111
Chương 111: Chắc em mù rồi...
112
Chương 112: Nhàn Thanh đạo trưởng
113
Chương 113: Lá bùa thượng thừa đầu tiên
114
Chương 114: Quyết đoán
115
Chương 115: Mày nghĩ tao không dám giết mày à?
116
Chương 116: Tranh quỷ da người (thượng)
117
Chương 117: Tranh quỷ da người (hạ)
118
Chương 118: Người giết vợ
119
Chương 119: Bài vè
120
Chương 120: Nguy cơ phủ xuống
121
Chương 121: Lộc Hưng và Lục Cẩn
footer(); ?>