Chương 115: Ta sẽngươi

Sở Sở và Thạch Thanh đã đi tới, hai nàng thấy đều thấy lưu manh đang nói chuyện với ai đó. Nhìn kỹ lại là người quen liền lập tức nhăn nhó nói: "An An, sao ngươi lại ở đây?"

"Các người quen nhau?" Lần này đến phiên Hướng Nhật kinh ngạc, đồ đệ quen thì khỏi bàn cãi, còn Sở Sở làm sao.Cái này.ko đúng! Nghĩ đi nghĩ lại thì chuyện này cũng đâu có gì là lạ. Đơn giản là vì cô nàng An An này biết Băng tỷ, thì dĩ nhiên cũng phải quen với Sở Sở, chuyện này cũng bình thường.

"Thanh Thanh? Sở Sở?" An Tâm ko ngờ có thể gặp hai người ở chổ này, mừng như điên nhưng lại ko biểu lộ, chỉ vì hai nàng đang ở cùng một chỗ với thằng con trai đáng ghét kia, hơn nữa cử chỉ còn rất thân mật. Cơn ghen trong lòng chuẩn bị bùng phát...(ghen = cái wth gì thế?)

"An Tâm, hai người kia cũng là bằng hữu của ngươi?" Kim Thân Dân cũng chú ý đến 2 đại mỹ nữ đang tiến đến gần, hai mắt trở nên sáng rỡ rồi lập tức khôi phục lại như cũ, nở một nụ cười sáng lạn như ánh bình minh trong đêm tối ra chào hỏi.

"Hỏi thừa, hôm nay ta nhờ ngươi đi hỗ trợ ta, ngươi hỏi nhiều quá làm gì?" Tâm tình ko vui đương nhiên ngữ khí cũng bất thiện, huống chi nàng cũng cực kỳ chán ghét cái tên xú nam nhân này, cho nên cũng ko khách khí mà nói.

Kim Thân Dân cảm thấy xấu hổ, nhưng chẳng qua ko nói gì, phủi tay một cái coi như xong, rặng ra một nụ cười.chẳng qua là do gia tộc đối phương đang hợp tác làm ăn với gia đình hắn, nếu ko hai vị mỹ nhân trước mặt, dễ gì hắn bỏ qua. Vốn được xưng là Hàn Quốc đệ nhất " Sát gái ", nhìn thấy "cực phẩm tam giác" như thế, nhịn được là trời ko dung đất ko tha! Với lại đang ở trong trường học, theo hắn nghĩ, nữ sinh thích những người mạnh mẽ, hơn nữa hắn rất tự tin vào dung mạo cùng gia cảnh của mình, chỉ cần vài chiêu, chắc chắn sẽ ngoan ngoãn "nằm dưới".

An tiểu thư thì lại ko biết được suy nghĩ xấu xa đê tiện của người bên cạnh, hiện giờ nàng chỉ chú ý vào thằng con trai tàn phế kia thôi. Hơn nữa tay của hắn lại đang nằm trên vai của Sở đại tiểu thư, làm nàng tức giận ko thôi " Sở Sở, ngươi cũng quen tên hỗn đản này sao?" Nói xong lấy ngón trỏ chỉ thẳng mặt lưu manh.

Sở Sở có chút kinh ngạc, mắt nhìn đối phương đầy vẻ nghi vấn " An An, giữa hai người có hiểu lầm phải ko?"

"Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì? Hắn ngày hôm qua dám.dám.đánh ta!" Vốn lửa giận đã đến đỉnh, muốn nói hết sự thật ra, nhưng lại lo lắng chuyện như vậy nói ra làm người ta cười, nên vội thay đổi chủ ý.

Hướng Nhật ở bên cạnh nghe vậy đổ cả mồ hôi lạnh. Nếu cô bé này đem cái việc mình ép hun ra mà nói, cái này chắc chắn chỉ có lết với bị thương gần chết với hai lão bà mà thôi! Chưa kịp thở phào nhẹ nhỡm hắn lại phát hiện ra ánh mắt đồ đệ đang nhìn mình với vẻ ám mụi, nàng đã phát hiện ra gì chăng?

"Sao thế, lão sư, người trông có vẻ khẩn trương?" Quả nhiên Thạch Thanh nhân cơ hội này " đâm" cho một dao

Những lời này đã làm cho Sở đại tiểu thư chú ý, nhìn thấy lưu manh thần sắc trở nên quái dị cũng lên tiếng hỏi: "Hướng Quỳ, nói thật cho ta nghe, ngươi.có khi dễ An An ko?"

"Cái này.làm gì có " Hướng Nhật cẩn thận trả lời, một khi cô bé đã ko dám nói ra, thì còn gì mà phải sợ nữa, cho nên cảm thấy mừng rỡ, trong lòng cũng ko còn sợ hãi.

"Ngươi còn chối!" An tiểu thư trừng mắt " Cái tên hỗn đản này, mấy người bảo vệ kia còn đang nằm bệnh viện, có cần đối chứng ko?"

Hướng Nhật còn chưa kịp nói gì, Sở Sở đã ngẩng mặt lên nhìn hắn " Hướng Quỳ, ngươi thật sự đã đánh An An?" Nói xong ánh mắt lộ ra tia nghiêm túc trước giờ chưa từng thấy (cái này nó chưa thấy chứ ko phải chưa có)

Thấy vậy lưu manh lại lên cơn nhồi máu cơ tim lần 2: "Ta chỉ là.chỉ là.đùa một chút.đùa chút thôi!"

"Một khi đã thừa nhận, chuyện này sẽ dễ xử thôi " An Tâm ko để ý đến những lời nói của hắn, với nàng mục đích đã đạt được, tiếp lời đối phương: "Ta hôm nay dẫn theo một người, nếu ngươi đánh thắng hắn, chuyện giữa ta và ngươi coi như xóa bỏ."

"Chỉ đơn giản vậy thôi?." Hướng Nhật trừng to mắt, đang tính nói tiếp thì bỗng nhận thấy sắc mặt của thằng đằng sau càng lúc càng u ám.

"Đơn giản thế thôi. Nếu ngươi đánh hắn bị thương hoặc bị hắn đánh cho tàn phế thì cũng ko liên quan đến ta " An tiểu thư cười nói, nhưng ngữ khí lại vô cùng độc ác làm cho người khác phải run sợ. Thật ra thì.nàng cũng ko quan tâm đến hắn, vốn dĩ nàng muốn cho người này phải chết thảm! Dù sao kết quả cũng như nhau, nàng nói những điều như vậy cũng cảm thấy thừa.

Sở Sở thật ko biết trước kia giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nên lên tiếng khuyên bảo: "An An, chuyện này."

An Tâm cũng ko để ý đến lời nàng " Sở Sở, ngươi ko cần quản, ta và người này tự giải quyết được"

"Nhưng mà."

"Ko có nhưng mà gì hết! Bọn họ hôm nay nhất định phải đánh " An tiểu thư lớn tiếng nói

Sở Sở đang muốn nói gì nữa thì Thạch Thanh đã giữ nàng lại: "Sở Sở, bọn họ đã muốn đánh nhau, em làm sao có thể cản lại được. Hơn nữa em đã quên chiến tích " Huy Hoàng " của người ta rồi sao " Trên thực tế, Thạch Thanh ko bị những lời nói của người kia làm cho run sợ, chỉ lo rằng lưu manh trong lúc đánh nhau xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nàng đã từng chứng kiến cảnh hắn một người đánh mấy trăm người nên trong lòng vô cùng an tâm. Hơn nữa Thạch Thanh biết, mặc dù tên cầm thú sư phụ này chỉ còn có thể cử động một tay, nhưng muốn đánh tên kia thì vô cùng dễ dàng, Đối với người yêu thích Tae Kwon Do (ko biết đúng ko) như nàng, nhìn qua cũng có thể nhận ra người kia chính là quán quân 5 lần liên tục của Hàn Quốc - Kim Thân Dân, thực lực của hắn ko phải là yếu, nhưng nếu đem so với cầm thú lão sư, quả thật đang nằm mơ.

Sở Sở cũng vì lời nhắc nhở của nàng mà yên lòng, nhưng lại đưa ra một điều kiện, là phải đấu trong nhu đạo xã, lý do là nơi đó đủ rộng, ko bị gò bó, hơn nữa sẽ ko ai làm phiền đến 2 người. Cái này là do nàng nói, còn sự thật là gì thì chỉ có mình nàng ấy biết mà thôi.

Đối phương đã đáp ứng, An Tâm dĩ nhiên ko từ chối. lập tức thúc giục đến nhu đạo xã. Bây giờ nàng ko có chút lo lắng, thực lực của tên Hàn Quốc này nàng cũng đã chứng kiến. Mặc dù thằng con trai tàn phế kia cũng rất lợi hại, nhưng tận mắt nàng nhìn thấy tên Hàn Quốc này một quyền đánh bay 5 6 thằng. Hơn nữa thằng kia chỉ có thể xài một tay, lần này phải lột da hắn, Đáng tiếc nàng đã đánh giá sai lầm, thằng kim chi này sau khi được này gọi đến đã nhắc nhở với mấy thằng kia giả bộ "diễn kịch", một quyền đấm bay mấy người ko thành vấn đề, vả lại tụi kia diễn quá xuất sắc.

Bây giờ ku kim chi này cũng ko để đối phương vào mắt, đối thủ nhỏ nhắn thật ko xứng, hơn nữa lại còn bị phế một tay, làm thấy cảm thấy mình là người lớn lại cầm thêm vũ khí mà đánh nhau với một đứa trẻ. Mà hắn cũng đã nghĩ, đối phương ko chỉ đắc tội với người ta, mà hai cái cực phẩm tam giác bên cạnh lại vô cùng lo lắng cho hắn, làm cho ku này vô cùng tức tối, quyết tâm phải giáo huấn một phen, nếu được thì phế luôn tay kia của nó.

Mấy người này đi vào phòng tập lúc còn sớm nên ko có người, bầu ko khí im lặng, rất thích hợp cho việc giao đấu.

"Mời!" Bởi vì có mỹ nữ ở đây nên Kim chi cũng làm dáng một chút, cúi chào đối thủ theo lễ rồi mới bắt đầu thủ thế.

Hướng Nhật đã sớm biết hắn mãi mê ngắm Sở Sở và đồ đệ, trong lòng giận vô cùng, muốn móc cặp mắt chó của hắn ra từ lâu, nên giơ ngón tay lên ngoắc ngoắc đầy khiêu khích, thái độ rất khinh thường đối thủ.

Kim Thân Dân hét lên một tiếng, rốt cuộc cũng ko giữ được phong độ như nãy, đánh ra một quyền cuồng đạo, hắn đã bị thằng nhóc con đối diện chọc điên, một con kiến dám khiêu chiến với một con cự long, điều này với hắn là một nỗi sỉ nhục chưa từng có. Một quyền đánh ra này muốn dạy cho đối phương biết hắn ko phải là người dễ đụng vào.

Hướng Nhật nãy giờ vẫn bất động, tựa hồ như khí thế đe dọa nãy giờ kia ko tồn tại đối với mình.

Bên cạnh đó, An tiểu thư vẻ mặt vô cùng tàn ác, thậm chí còn cực kỳ hưng phấn khi nghĩ đến cảnh trả thù thằng tàn phế kia.

"Bộp " một tiếng, giống như lấy một vật thể cứng đánh vào người.Kim chi lúc này như bị xe tải đâm trúng vậy, bay đi với vận tốc còn nhanh hơn lúc tấn công, đáp xuống đất còn lăn thêm vài vòng mới dừng, cách chỗ lưu manh đang đứng đến 7 8 mét.

Cũng còn may cho hắn là ở trong phòng tập đất nệm lại rộng rãi, chứ ở chỗ khác chật chội mà nền cứng thì hắn bây giờ đã thành một vũng máu rồi. Và cũng vì như thế, bây giờ hắn bắt đầu thấy đau và thốn, nhất là ở chỗ bị đối phương đá trúng, cơn đau đi đến mọi ngõ ngách trong hẻm của hắn. Bây giờ trông hắn thật thảm thương, nhưng một con tôm luộc nằm co rút lại, tay ôm cứng ngắt cái khu vực ở dưới, ngay cả thằng em cũng chui vào trong mà trốn, thật là tội nghiệp a (em tự nhiên cũng thấy thốn)

Thật ra là.Hướng Nhật ko dùng nhiều lực, nhưng vị trí đá thì hơi độc ác, cứ canh me thằng nhỏ của người ta ra mà sút.

Chỗ này mà bị thương, cho dù là cao thủ võ lâm tuyệt đỉnh võ công đầy mình đi nữa, cũng phải tịnh dưỡng một thời gian mới có thể hoạt động lại, nếu ko chỉ sợ thành " bất lực", lạng quạng là một bước đi vào thế giới thứ ba

Cái cảm giác này so với lúc đang " quần quật" trên giường với đàn bà mà bị gãy ngang còn kinh khủng hơn nhiều, cái kia bất quá còn có chút cảm giác tê tái.còn chuyện này.ach.khủng khiếp quá!

An Tâm một lần nữa miệng chữ A mồm chữ O, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc " Hoa mắt, nhất định là hoa mắt." Nàng ko tin rằng thằng kim chi lợi hại kia lại ko thể tiếp nỗi một chiêu của thằng tàn phế, cũng giống như bọn bảo vệ hôm qua vậy. Bây giờ thằng kim kim gì đó đang nằm lăn qua lăn lại rên hự hự.nếu ko phải tận mắt chứng kiến, nàng chắc chắn cho rằng hai người này đang diễn kịch.

Thạch Thanh trong mắt đã xuất hiện thêm nhiều tia kì dị, thực lực của tên cầm thú lão sư này so với trước kia càng trở nên cường đại hơn, vừa rồi đối phương một chiêu cũng chưa đánh xong đã bị hắn đạp nằm lăn lóc trên sàn. Xem ra khoảng cách của mình sao với hắn càng lúc càng xa, về sau càng phải cố gắng thật nhiều, chẳng biết bao giờ mới được lợi hại như hắn đây?

Sở Sở trong lòng thì nghĩ đơn giản hơn nhiều, thấy lưu manh đánh thắng, vô cùng vui sướng, nhảy tưng tưng lại chỗ hắn, vừa nãy thấy đối phương hung hãn lao đến lưu manh nên nàng lại gần kiểm tra xem hắn có mất miếng thịt nào ko, hoàn hảo, hắn ko bị gì, lại còn đạp bay đối phương. Cái này cũng ko phải kỹ thuật gì ghê gớm chỉ là một phản ứng tự nhiên, nhưng lại vô cùng lợi hại, một cước đạp đối phương ra xa.

"Hướng Quỳ, anh ko sao chứ? Xương cốt có bị gì ko?" Sở Sở cẩn thận kiểm tra tay phải lưu manh, vì tối qua khi hắn về nhà đã thấy miếng băng gạc mới, hỏi ra mới biết đi trên đường vô ý quơ tay trúng cột điện mà nứt xương ngón tay phải vào viện băng bó lại, Sở Sở lo lắng hồi nãy hắn vô ý động tay phải nên mới xem xét cẩn thận.

"A, chuyện vặt mà. Ta đâu cần dùng đến nó " Nói rồi lấy cánh tay phải ôm nàng vào lòng, sau đó nhìn về phía cô nàng họ An đang đứng ngẩng ngơ ở một góc mà nói: "An tiểu thư, chuyện chúng ta.coi như bỏ qua nha"

"Hả " An Tâm hồi phục tinh thần, ý thức được lời nói của đối phương lại thấy hắn đang ôm người con gái khác trong lòng nên cắn răng tức giận nói: "Bỏ qua? Ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày àh"

"Có lầm hay ko? Ngươi đã nói nếu ta thắng thì sẽ xóa bỏ, bây giờ đổi ý àh?" Hướng Nhật vô cùng bất mãn nói.

"Đúng vậy, ta đổi ý đó, như vậy thì sao." An tiểu thư vô cùng căm hận, ko để ý đến người đang nằm trên mặt đất, bỏ chạy ra cửa quay đầu lại nói: "Ngươi chờ đi, chuyện này ta ko để yên đâu"

"Chờ một chút, An An " Thạch Thanh đuổi theo, mặc dù nàng rất vui vì tên cầm thú sư phụ này đánh thắng, nhưng lại lo lắng cho cô bạn thân kia, một người rất cố chấp, lỡ như làm liều rồi gây chuyện đến hắn, nàng ko biết ăn nói với Sở Sở như thế nào.

"Thạch Thanh, có chuyện gì?" An Tâm thấy nàng đuổi theo, trong lòng vui vẻ.chợt nhớ đến chuyện gì đó, vẻ mặt trầm xuống thấy rõ: "Nếu vì thằng khốn kia cầu xin, thì ngươi nên từ bỏ đi, ta nhất định ko buông tha đâu"

"An An, ngươi ko nể mặt bằng hữu." Thạch Thanh còn tính nói thêm gì nữa đã bị An Tâm cắt lời: "Trừ phi ngươi trở về bên cạnh ta.còn có Sở Sở nữa, cả hai người trở về bên cạnh ta, nếu ko.ta sẽ ko tha cho tên khốn đó " (Kinh quá)

Lời này nói ra ko một chút do dự lại kèm theo âm lượng lớn nên ở đằng xa, Sở Sở và Hướng Nhật cũng nghe rõ, đối với nữ đồng chí An tiểu thư này, hắn cũng ko muốn thô bạo, vừa nãy nàng nuốt lời hắn đã ko chấp, bây giờ mở miệng ý muốn cướp đàn bà của hắn, nhịn nữa là trời đánh chết " Tên biến thái nam ko ra nam nữ ko ra nữ kia! Nói cho ngươi biết, Sở Sở là người đàn bà của ta, Thạch Thanh cũng là.là đồ đệ ta, ngươi mà có ý định gì với bọn họ, coi chừng ta đem ngươi hiếp xong giết, giết rồi lại hiếp!"

"Ta giết ngươi!" An Tâm hai mắt đỏ bừng đầy căm hận, xông tới tên tàn phế kia mà liều mạng, liền bị Thạch Thanh ôm lấy ko cho làm loạn, tuy ko nhúc nhích được nhưng hai mắt vẫn nhìn về phía lưu manh đầy căm hận.

"Sư phụ, người sao lại có thể nói như thế?" Thạch Thanh quay sang nói với lưu manh, giọng đầy oán trách.

Hướng Nhật xấu hổ cười: "Kích động, chỉ là hơi kích động." Thật ra thì.hắn cũng thấy hối hận vì đã nói ra những lời ấy. chuyện như vậy mà cũng dám nói ra, ko phải tự đưa đầu vào máy chém sao? Quả nhiên, lời vừa nói xong, bộ phận bên hông thông báo với hắn rằng có một vật thể bén nhọn đang cấu xé da thịt hắn, tuy ko cảm thấy đau nhưng cũng nhận được sự uy hiếp.

"Em ko thể nhẹ nhàng được àh?" Hướng Nhật cười khổ, mặc dù ko đau, nhưng vẫn phải làm thế để thỏa mãn sở thích ngược đãi của cô nàng.

"Xứng đáng " Sở Sở liếc mắt nhìn hắn " Ai kêu ăn nói khó nghe làm chi " Nói xong đẩy tay lưu manh ra " Ta ra đó một chút, ngươi đứng yên ở đây, ko được lên tiếng, nếu ko tối nay ta lại qua phòng Thanh tỷ ngủ" Tiểu hồ ly lại nở một nụ cười, sau đó đi ra ngoài cửa với 2 người con gái kia

Hướng Nhật buồn bực sờ cái mũi, hắn cảm giác được, câu nói cuối của nàng có phần uy hiếp, tuyệt đối ko thể do nàng nghĩ ra.rồi thêm chuyện sáng nay nữa.chắc chắn có bàn tay của đồ đệ Thạch Thanh nhúng vào.

Hướng Nhật kết luận.đồ đệ này thật ko dễ dàng đắc tội chút nào.

Đang lúc lưu manh đứng thở dài một mình thì 3 người kia cũng thì thầm to nhỏ với nhau, một hồi sau bắt đầu cười nói, nhất là An tiểu thư, hơn nữa một tay ôm lấy một người, thậm chí còn vuốt lên vuốt xuống nữa chứ. Hướng Nhật thấy vậy, hận ko đem nàng.đè ra hiếp xong giết quách cho rãnh nợ (móa con này.)

An Tâm vẻ mặt vô cùng đắc ý nhìn tên tàn phế, động tác trên tay càng lúc càng đầy sự kiêu ngạo, thậm chí còn mò xuống bộ phận mẫn cảm nữa

Hướng Nhật tức muốn hộc máu, rõ ràng đàn bà của mình mà để nó chiếm tiện nghi như vậy, nhịn ko nỗi nữa muốn tiến tới gần.

Chẳng qua hắn chưa kịp đến gần thì An tiểu thư đã đi đến gần " Tiểu tử, ta quyết định rồi, ngày mai ta sẽ dọn đến ở chung với ngươi!"

An Tâm mặt vui vẻ khi nói xong câu này, ko để ý đến đối phương vì câu nói đó mà trở nên ngu ngốc.

Chapter
1 Chương 1: Mượn xác
2 Chương 2: Hảo hán không chấp nhất cái bất lợi trước mắt
3 Chương 3: Đấu tay đôi với mỹ nữ
4 Chương 4: Nàng theo ta đến chỗ nào nghỉ một đêm nhé
5 Chương 5: Ở chung
6 Chương 6: Chỉ cho ngươi biết nhân sinh luôn thiên biến vạn hoá
7 Chương 7: Gặp quỷ rồi
8 Chương 8: Để ta sờ ngực một cái
9 Chương 9: Một sợi lông đen
10 Chương 10: Ra là anh cô còn dâm đãng hơn ta
11 Chương 11: Người quen
12 Chương 12: Tụ tập
13 Chương 13: Giải tán
14 Chương 14: Đẫm máu
15 Chương 15: Nghi bậy bạ
16 Chương 16: Có tin hay không ông đây tối nay sẽ tập kích
17 Chương 17: Ta ghét nhất thằng nào kiêu ngạo hơn mình
18 Chương 18: Người đẹp, mời ta một ly nào
19 Chương 19: Phát hiện ra anh đẹp trai còn hơn hồi nãy nữa
20 Chương 20: Tự tìm tới cửa nạp mạng
21 Chương 21: Đừng sợ, dọa mày thôi!
22 Chương 22: Cô bị lừa rồi, đồng chí cảnh sát
23 Chương 23: Chuẩn bị hoàn tất, nửa đêm tập kích
24 Chương 24: Không bằng cầm thú
25 Chương 25: Nếu còn sờ ông đây kiện cô tội bất lịch sự
26 Chương 26: Rất đàn hồi, rất co giãn
27 Chương 27: Vừa xem TV vừa chiến
28 Chương 28: Viện nghiên cứu loại người bất bình thường
29 Chương 29: Thật không muốn làm nhục mày
30 Chương 30: Tỷ chỉ làm công cho người mà thôi
31 Chương 31: Lưu manh thứ thiệt tới
32 Chương 32: Lần thứ hai vào sở cảnh sát
33 Chương 33: Chờ tụi bay lâu lắm rồi
34 Chương 34: Thẩm vấn tàn khốc
35 Chương 35: Thật sự có thể dùng tay ư?
36 Chương 36: Á mĩ cha - ta nguyện ý
37 Chương 37: Ông nghĩ sao về việc ăn cơm trước kẻng
38 Chương 38: Tình địch
39 Chương 39: Dám gọi thị trưởng là lão già ư?
40 Chương 40: Sư phụ, anh tốt với em quá
41 Chương 41: Tụi mình yêu nhé
42 Chương 42: Uy hiếp
43 Chương 43: Hù dọa
44 Chương 44: Một ngày không bình tĩnh
45 Chương 45: Ông đây muốn đập hắn
46 Chương 46: Sư phụ, thật sự có thể sao?
47 Chương 47: Mất mát
48 Chương 48: Tình cờ gặp mặt
49 Chương 49: Âm mưu
50 Chương 50: Em nghĩ em muốn
51 Chương 51: Hôm này là vầng trăng phố thị sao?
52 Chương 52: Không tốn công sức
53 Chương 53: Nhức đầu
54 Chương 54: Xảy ra chuyện rồi
55 Chương 55: Lời thề độc
56 Chương 56: Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc
57 Chương 57: Chấn động Bắc Hải
58 Chương 58: Tình tiết vụ án
59 Chương 59: Mời anh hỗ trợ điều tra
60 Chương 60: Một điều kiện
61 Chương 61: Ba chuyện ngươi phải tuyệt đối nghe lời
62 Chương 62: Mẹ vợ bắt quả tang con rể
63 Chương 63: Không có việc gì, hai người tiếp tục đi
64 Chương 64: Ý đồ xấu xa
65 Chương 65: Anh ra ngoài làm chuyện quan trọng
66 Chương 66: Ai nói gái đẹp ngực to là ngốc nghếch
67 Chương 67: Thiết Uyển là “bà xã” của ta
68 Chương 68: Quần lót hình chữ T
69 Chương 69: Anh là Hướng Quỳ?
70 Chương 70: Bạn thời trung học
71 Chương 71: Hướng mẫu đến thăm
72 Chương 72: Trong rượu có vấn đề
73 Chương 73: Sinh con tốt
74 Chương 74: Hay là gọi 'bà xã' luôn đi
75 Chương 75: Tôi gọi bà ta là 'má'
76 Chương 76: Có nhiều nữ nhân hơn hình như cũng không phải là một chuyện hay
77 Chương 77: Đụng chuyện
78 Chương 78: Dì đến
79 Chương 79: Bác gái, bác năm nay bao nhiêu tuổi
80 Chương 80: Nữ hoàng thích vào Toa - let nam
81 Chương 81: Tối nay mình ngủ chung giường được không?
82 Chương 82: Không thể để người khác ve vãn
83 Chương 83: Đi, tụi mình tới sân bóng rổ
84 Chương 84: Chị sẽ ra đón hắn
85 Chương 85: Tôi biết hắn là ai rồi
86 Chương 86: Hậu quả rất nghiêm trọng
87 Chương 87: Cái rổ không được chắc cho lắm
88 Chương 88: Một vụ nổ
89 Chương 89: Ba cú đấm
90 Chương 90: Em đừng thông minh như vậy được hay không?
91 Chương 91: Tụi mình chỉ tắm uyên ương thôi
92 Chương 92: Sư phụ, anh thật quá vô sỉ
93 Chương 93: Cẩn thận mông em nở hoa
94 Chương 94: Tên cặn bã
95 Chương 95: Vụ bạo lực trong trường
96 Chương 96: Ác nhân tiên cáo trạng
97 Chương 97: Làm gia sư
98 Chương 98: Xông lên, cướp của hắn
99 Chương 99: Cao thủ võ lâm hám tiền
100 Chương 100: Đồ đệ trả thù
101 Chương 101: Ngươi trả lời cái này
102 Chương 102: Nàng học chiêu này từ khi nào vậy?
103 Chương 103: Ngươitránh ra
104 Chương 104: Đúng là người tình của nàng ta
105 Chương 105: Đẻ tôi tự giải quyết
106 Chương 106: Cường hôn - ép hun
107 Chương 107: Bạch Hổ
108 Chương 108: Nha đầu, là ngươi?
109 Chương 109: Lão tử ko chỉ giỡn với ngươi, mà còn muốn đánh ngươi
110 Chương 110: Đổ máu
111 Chương 111: Trùng hợp!
112 Chương 112: Đều là người nhà cả
113 Chương 113: Cẩn thận coi chừng ta phát dục
114 Chương 114: An cô nương lại muốn hun?
115 Chương 115: Ta sẽngươi
116 Chương 116: Bổng đả “uyên ương”
117 Chương 117: Chúng ta chỉ cần trợ giúp Thiết tiểu thư
118 Chương 118: Bắn tỉa
119 Chương 119: Ta nghĩ hiện tại đã có
120 Chương 120: Một cây súng
121 Chương 121: Ta sẽ cho ngươi xem chứng cứ
122 Chương 122: Có người trong phòng khách
123 Chương 123: Khiêu khích của thằng nhóc đến từ Nhật Bản
124 Chương 124: Nội công
125 Chương 125: Giá tiếp
126 Chương 126: Trường trung học Thánh Dục Cường
127 Chương 127: Truy sát 36F
128 Chương 128: Nên gọi ta là di phu
129 Chương 129: Nên làm vậy sao
130 Chương 130: Chính xác là như vậy
131 Chương 131: Tiêu diệt dòng giống của nó
132 Chương 132: Bắt được con cá lớn
133 Chương 133: Ai làm chuyện vớ vẫn này
134 Chương 134: Đùa giỡn với đồ đệ
135 Chương 135: Đập bằng tay hay bằng sách vào đầu cái nào thì đau hơn?
136 Chương 136: Tên bác sĩ cầm thú
137 Chương 137: Thật quá đáng
138 Chương 138: Đau lòng
139 Chương 139: Anh hùng cứu mỹ nhân
140 Chương 140: Tiểu thư An Tâm
141 Chương 141: Tại sao lại như vậy?
142 Chương 142: Chuẩn bị ra nước ngoài
143 Chương 143: Coi chừng ta ghen
144 Chương 144: Lòng tham nổi lên
145 Chương 145: Tay không vs súng
146 Chương 146: Làm anh em?
147 Chương 147: Kế hoạch X - men
148 Chương 148: Theo dõi
149 Chương 149: Thân vương điện hạ tấn kiến
150 Chương 150: Còn có ý khác
151 Chương 151: Hình như bị xâm phạm
152 Chương 152: Giường to vậy thì mỗi người một nữa cũng có sao đâu
153 Chương 153: Hội đua xe
154 Chương 154: Dẹp bớt được mấy cái hiểu lầm cũ
155 Chương 155: Bị phục kích
156 Chương 156: Dù sao tôi cũng không xem anh là đàn ông
157 Chương 157: Dẫn nước vào ruộng mình, không cho chảy qua ruộng người khác
158 Chương 158: Đồ lót chữ T có rất nhiều cái hay
159 Chương 159: Cùng chung mục tiêu
160 Chương 160: Chỉ còn cách ấy
161 Chương 161: Màn biểu diễn lúc tạm nghỉ giải lao
162 Chương 162: Dễ dàng giải quyết hai kẻ chủ mưu
163 Chương 163: Cùng chung chăn gối
164 Chương 164: Chia tay ngoài ý muốn
165 Chương 165: Cái này tôi không nói, là cô tự nói
166 Chương 166: Ta cuối cùng cũng đợi được đồ vong ân phụ nghĩa nhà ngươi
167 Chương 167: Hậu quả thật sự rất nghiêm trọng
168 Chương 168: Mau dẫn tôi đi tìm hắn
169 Chương 169: Người này dường như cũng không phải rất xấu
170 Chương 170: Hiểu lầm càng ngày càng sâu
171 Chương 171: Thư uy hiếp
172 Chương 172: Giúp ta đánh nhau
173 Chương 173: Hộ hoa quân đoàn
174 Chương 174: Thích nữ nhân có làn da đen hơn mình
175 Chương 175: Vụ giao dịch đắt tiền nhất lịch sử
176 Chương 176: Bị bắt quả tang xem phim con heo
177 Chương 177: Vệ sĩ miễn phí
178 Chương 178: Phiền toái tới nhà
179 Chương 179: Sóng gió ở cục cảnh sát
180 Chương 180: Kết cục
181 Chương 181: Giám sát
182 Chương 182: Không bí mật được thì ta làm công khai
183 Chương 183: Hai bà xã bị đùa giỡn
184 Chương 184: Đàn ông hạ lưu
185 Chương 185: Cứu viện
186 Chương 186: Kích động muốn giết người
187 Chương 187: Tiếp xúc Bàn Long Hội lần đầu tiên
188 Chương 188: Hắn là người thứ hai
189 Chương 189: Ngươicũng là của ta
190 Chương 190: Cực độc
191 Chương 191: Đánh cuộc cái “lần đầu tiên” ấy
192 Chương 192: Lưu manh sư phụ, sắc lang đại ca
193 Chương 193: Dạ tiệc
194 Chương 194: Đau đớn đến tan nát trái tim
195 Chương 195: Kế hoạch dâm đãng trộm hương cướp ngọc
196 Chương 196: Bởi vì cô ấy sợ tối, cho nên anh mới
197 Chương 197: Sư phụ, anh tha cho em đi
198 Chương 198: Tiến thoái lưỡng nan
199 Chương 199: Có người muốn tìm cách giết anh
200 Chương 200: Đàn bà làm người ta chán ghét
201 Chương 201: Ra ngoài mua đồ ăn
202 Chương 202: Tụi mình bị theo dõi
203 Chương 203: Người ta tìm chính là cậu
204 Chương 204: Em yêu, em nhớ anh không?
205 Chương 205: Hôm nay anh không được phép chạm vào em
206 Chương 206: Tên đĩ đực mặt trắng là bạn trai cũ của nữ thư ký
207 Chương 207: Bị dụ dỗ ăn một nửa
208 Chương 208: Chúa ơi, người phải cứu con đi chứ!
209 Chương 209: Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
210 Chương 210: Thì ra là người quen
211 Chương 211: Mục tiêu - bất kể sống hay chết
212 Chương 212: Ta nói được thì nhất định làm được
213 Chương 213: Đã xảy ra chuyện
214 Chương 214: Quái vật
215 Chương 215: Ngày mai
216 Chương 216: Rất có thể
217 Chương 217: Chủ nhật cuối tháng, nhà ta không có ai
218 Chương 218: Không lạy cũng được, vậy ký vào đây
219 Chương 219: Mỹ nhân kế
220 Chương 220: Có hứng thú đi Nam thành một chuyến hay không
221 Chương 221: Hung thủ
222 Chương 222: Sợ hãi
223 Chương 223: Chuẩn bị
224 Chương 224: 3p
Chapter

Updated 224 Episodes

1
Chương 1: Mượn xác
2
Chương 2: Hảo hán không chấp nhất cái bất lợi trước mắt
3
Chương 3: Đấu tay đôi với mỹ nữ
4
Chương 4: Nàng theo ta đến chỗ nào nghỉ một đêm nhé
5
Chương 5: Ở chung
6
Chương 6: Chỉ cho ngươi biết nhân sinh luôn thiên biến vạn hoá
7
Chương 7: Gặp quỷ rồi
8
Chương 8: Để ta sờ ngực một cái
9
Chương 9: Một sợi lông đen
10
Chương 10: Ra là anh cô còn dâm đãng hơn ta
11
Chương 11: Người quen
12
Chương 12: Tụ tập
13
Chương 13: Giải tán
14
Chương 14: Đẫm máu
15
Chương 15: Nghi bậy bạ
16
Chương 16: Có tin hay không ông đây tối nay sẽ tập kích
17
Chương 17: Ta ghét nhất thằng nào kiêu ngạo hơn mình
18
Chương 18: Người đẹp, mời ta một ly nào
19
Chương 19: Phát hiện ra anh đẹp trai còn hơn hồi nãy nữa
20
Chương 20: Tự tìm tới cửa nạp mạng
21
Chương 21: Đừng sợ, dọa mày thôi!
22
Chương 22: Cô bị lừa rồi, đồng chí cảnh sát
23
Chương 23: Chuẩn bị hoàn tất, nửa đêm tập kích
24
Chương 24: Không bằng cầm thú
25
Chương 25: Nếu còn sờ ông đây kiện cô tội bất lịch sự
26
Chương 26: Rất đàn hồi, rất co giãn
27
Chương 27: Vừa xem TV vừa chiến
28
Chương 28: Viện nghiên cứu loại người bất bình thường
29
Chương 29: Thật không muốn làm nhục mày
30
Chương 30: Tỷ chỉ làm công cho người mà thôi
31
Chương 31: Lưu manh thứ thiệt tới
32
Chương 32: Lần thứ hai vào sở cảnh sát
33
Chương 33: Chờ tụi bay lâu lắm rồi
34
Chương 34: Thẩm vấn tàn khốc
35
Chương 35: Thật sự có thể dùng tay ư?
36
Chương 36: Á mĩ cha - ta nguyện ý
37
Chương 37: Ông nghĩ sao về việc ăn cơm trước kẻng
38
Chương 38: Tình địch
39
Chương 39: Dám gọi thị trưởng là lão già ư?
40
Chương 40: Sư phụ, anh tốt với em quá
41
Chương 41: Tụi mình yêu nhé
42
Chương 42: Uy hiếp
43
Chương 43: Hù dọa
44
Chương 44: Một ngày không bình tĩnh
45
Chương 45: Ông đây muốn đập hắn
46
Chương 46: Sư phụ, thật sự có thể sao?
47
Chương 47: Mất mát
48
Chương 48: Tình cờ gặp mặt
49
Chương 49: Âm mưu
50
Chương 50: Em nghĩ em muốn
51
Chương 51: Hôm này là vầng trăng phố thị sao?
52
Chương 52: Không tốn công sức
53
Chương 53: Nhức đầu
54
Chương 54: Xảy ra chuyện rồi
55
Chương 55: Lời thề độc
56
Chương 56: Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc
57
Chương 57: Chấn động Bắc Hải
58
Chương 58: Tình tiết vụ án
59
Chương 59: Mời anh hỗ trợ điều tra
60
Chương 60: Một điều kiện
61
Chương 61: Ba chuyện ngươi phải tuyệt đối nghe lời
62
Chương 62: Mẹ vợ bắt quả tang con rể
63
Chương 63: Không có việc gì, hai người tiếp tục đi
64
Chương 64: Ý đồ xấu xa
65
Chương 65: Anh ra ngoài làm chuyện quan trọng
66
Chương 66: Ai nói gái đẹp ngực to là ngốc nghếch
67
Chương 67: Thiết Uyển là “bà xã” của ta
68
Chương 68: Quần lót hình chữ T
69
Chương 69: Anh là Hướng Quỳ?
70
Chương 70: Bạn thời trung học
71
Chương 71: Hướng mẫu đến thăm
72
Chương 72: Trong rượu có vấn đề
73
Chương 73: Sinh con tốt
74
Chương 74: Hay là gọi 'bà xã' luôn đi
75
Chương 75: Tôi gọi bà ta là 'má'
76
Chương 76: Có nhiều nữ nhân hơn hình như cũng không phải là một chuyện hay
77
Chương 77: Đụng chuyện
78
Chương 78: Dì đến
79
Chương 79: Bác gái, bác năm nay bao nhiêu tuổi
80
Chương 80: Nữ hoàng thích vào Toa - let nam
81
Chương 81: Tối nay mình ngủ chung giường được không?
82
Chương 82: Không thể để người khác ve vãn
83
Chương 83: Đi, tụi mình tới sân bóng rổ
84
Chương 84: Chị sẽ ra đón hắn
85
Chương 85: Tôi biết hắn là ai rồi
86
Chương 86: Hậu quả rất nghiêm trọng
87
Chương 87: Cái rổ không được chắc cho lắm
88
Chương 88: Một vụ nổ
89
Chương 89: Ba cú đấm
90
Chương 90: Em đừng thông minh như vậy được hay không?
91
Chương 91: Tụi mình chỉ tắm uyên ương thôi
92
Chương 92: Sư phụ, anh thật quá vô sỉ
93
Chương 93: Cẩn thận mông em nở hoa
94
Chương 94: Tên cặn bã
95
Chương 95: Vụ bạo lực trong trường
96
Chương 96: Ác nhân tiên cáo trạng
97
Chương 97: Làm gia sư
98
Chương 98: Xông lên, cướp của hắn
99
Chương 99: Cao thủ võ lâm hám tiền
100
Chương 100: Đồ đệ trả thù
101
Chương 101: Ngươi trả lời cái này
102
Chương 102: Nàng học chiêu này từ khi nào vậy?
103
Chương 103: Ngươitránh ra
104
Chương 104: Đúng là người tình của nàng ta
105
Chương 105: Đẻ tôi tự giải quyết
106
Chương 106: Cường hôn - ép hun
107
Chương 107: Bạch Hổ
108
Chương 108: Nha đầu, là ngươi?
109
Chương 109: Lão tử ko chỉ giỡn với ngươi, mà còn muốn đánh ngươi
110
Chương 110: Đổ máu
111
Chương 111: Trùng hợp!
112
Chương 112: Đều là người nhà cả
113
Chương 113: Cẩn thận coi chừng ta phát dục
114
Chương 114: An cô nương lại muốn hun?
115
Chương 115: Ta sẽngươi
116
Chương 116: Bổng đả “uyên ương”
117
Chương 117: Chúng ta chỉ cần trợ giúp Thiết tiểu thư
118
Chương 118: Bắn tỉa
119
Chương 119: Ta nghĩ hiện tại đã có
120
Chương 120: Một cây súng
121
Chương 121: Ta sẽ cho ngươi xem chứng cứ
122
Chương 122: Có người trong phòng khách
123
Chương 123: Khiêu khích của thằng nhóc đến từ Nhật Bản
124
Chương 124: Nội công
125
Chương 125: Giá tiếp
126
Chương 126: Trường trung học Thánh Dục Cường
127
Chương 127: Truy sát 36F
128
Chương 128: Nên gọi ta là di phu
129
Chương 129: Nên làm vậy sao
130
Chương 130: Chính xác là như vậy
131
Chương 131: Tiêu diệt dòng giống của nó
132
Chương 132: Bắt được con cá lớn
133
Chương 133: Ai làm chuyện vớ vẫn này
134
Chương 134: Đùa giỡn với đồ đệ
135
Chương 135: Đập bằng tay hay bằng sách vào đầu cái nào thì đau hơn?
136
Chương 136: Tên bác sĩ cầm thú
137
Chương 137: Thật quá đáng
138
Chương 138: Đau lòng
139
Chương 139: Anh hùng cứu mỹ nhân
140
Chương 140: Tiểu thư An Tâm
141
Chương 141: Tại sao lại như vậy?
142
Chương 142: Chuẩn bị ra nước ngoài
143
Chương 143: Coi chừng ta ghen
144
Chương 144: Lòng tham nổi lên
145
Chương 145: Tay không vs súng
146
Chương 146: Làm anh em?
147
Chương 147: Kế hoạch X - men
148
Chương 148: Theo dõi
149
Chương 149: Thân vương điện hạ tấn kiến
150
Chương 150: Còn có ý khác
151
Chương 151: Hình như bị xâm phạm
152
Chương 152: Giường to vậy thì mỗi người một nữa cũng có sao đâu
153
Chương 153: Hội đua xe
154
Chương 154: Dẹp bớt được mấy cái hiểu lầm cũ
155
Chương 155: Bị phục kích
156
Chương 156: Dù sao tôi cũng không xem anh là đàn ông
157
Chương 157: Dẫn nước vào ruộng mình, không cho chảy qua ruộng người khác
158
Chương 158: Đồ lót chữ T có rất nhiều cái hay
159
Chương 159: Cùng chung mục tiêu
160
Chương 160: Chỉ còn cách ấy
161
Chương 161: Màn biểu diễn lúc tạm nghỉ giải lao
162
Chương 162: Dễ dàng giải quyết hai kẻ chủ mưu
163
Chương 163: Cùng chung chăn gối
164
Chương 164: Chia tay ngoài ý muốn
165
Chương 165: Cái này tôi không nói, là cô tự nói
166
Chương 166: Ta cuối cùng cũng đợi được đồ vong ân phụ nghĩa nhà ngươi
167
Chương 167: Hậu quả thật sự rất nghiêm trọng
168
Chương 168: Mau dẫn tôi đi tìm hắn
169
Chương 169: Người này dường như cũng không phải rất xấu
170
Chương 170: Hiểu lầm càng ngày càng sâu
171
Chương 171: Thư uy hiếp
172
Chương 172: Giúp ta đánh nhau
173
Chương 173: Hộ hoa quân đoàn
174
Chương 174: Thích nữ nhân có làn da đen hơn mình
175
Chương 175: Vụ giao dịch đắt tiền nhất lịch sử
176
Chương 176: Bị bắt quả tang xem phim con heo
177
Chương 177: Vệ sĩ miễn phí
178
Chương 178: Phiền toái tới nhà
179
Chương 179: Sóng gió ở cục cảnh sát
180
Chương 180: Kết cục
181
Chương 181: Giám sát
182
Chương 182: Không bí mật được thì ta làm công khai
183
Chương 183: Hai bà xã bị đùa giỡn
184
Chương 184: Đàn ông hạ lưu
185
Chương 185: Cứu viện
186
Chương 186: Kích động muốn giết người
187
Chương 187: Tiếp xúc Bàn Long Hội lần đầu tiên
188
Chương 188: Hắn là người thứ hai
189
Chương 189: Ngươicũng là của ta
190
Chương 190: Cực độc
191
Chương 191: Đánh cuộc cái “lần đầu tiên” ấy
192
Chương 192: Lưu manh sư phụ, sắc lang đại ca
193
Chương 193: Dạ tiệc
194
Chương 194: Đau đớn đến tan nát trái tim
195
Chương 195: Kế hoạch dâm đãng trộm hương cướp ngọc
196
Chương 196: Bởi vì cô ấy sợ tối, cho nên anh mới
197
Chương 197: Sư phụ, anh tha cho em đi
198
Chương 198: Tiến thoái lưỡng nan
199
Chương 199: Có người muốn tìm cách giết anh
200
Chương 200: Đàn bà làm người ta chán ghét
201
Chương 201: Ra ngoài mua đồ ăn
202
Chương 202: Tụi mình bị theo dõi
203
Chương 203: Người ta tìm chính là cậu
204
Chương 204: Em yêu, em nhớ anh không?
205
Chương 205: Hôm nay anh không được phép chạm vào em
206
Chương 206: Tên đĩ đực mặt trắng là bạn trai cũ của nữ thư ký
207
Chương 207: Bị dụ dỗ ăn một nửa
208
Chương 208: Chúa ơi, người phải cứu con đi chứ!
209
Chương 209: Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
210
Chương 210: Thì ra là người quen
211
Chương 211: Mục tiêu - bất kể sống hay chết
212
Chương 212: Ta nói được thì nhất định làm được
213
Chương 213: Đã xảy ra chuyện
214
Chương 214: Quái vật
215
Chương 215: Ngày mai
216
Chương 216: Rất có thể
217
Chương 217: Chủ nhật cuối tháng, nhà ta không có ai
218
Chương 218: Không lạy cũng được, vậy ký vào đây
219
Chương 219: Mỹ nhân kế
220
Chương 220: Có hứng thú đi Nam thành một chuyến hay không
221
Chương 221: Hung thủ
222
Chương 222: Sợ hãi
223
Chương 223: Chuẩn bị
224
Chương 224: 3p
footer(); ?>