Chương 19: Ăn lẩu

Chiều tối, Thái Vy thở dài bước vào nhà mọi thứ đều rơi vào bế tắc, cô đã
chạy đi hỏi đám trẻ nhưng đám trẻ chỉ lắc đầu bảo có người sai bọn chúng nhưng bọn trẻ quyết không nghe nữa nên đi trả balo lại cho Thái Vy.

Cơm nước xử lí xong trong căn nhà rộng lớn nhưng chỉ có một mình Thái Vy, một cảm giác cô đơn bao trùm, cô mở tivi xem phim nhưng cũng chả
thế đánh bật được cảm giác ấy ra, lúc này cô rất muốn ôm bà cô. Tự nhiên sống mũi cay cay... Chỉ có tiếng từ tivi phát ra Thái Vy quận tròn trên ghế ôm chăn ngủ thiết đi lúc nào không hay.

Đêm muộn, tiếng chuông điện thoại của Thái Vy lúc này lại réo lên, cô trằn trọc dậy mắt cũng khó chịu do quên chưa tháo lens. Thái Vy chửi
thề mấy câu rồi nhìn lên màn hình điện thoại là Nam Cường gọi đến.

Cô cằn nhằn nhấc điện thoại: "Bị điên à."

"...Ra mở cổng."

"Gì? Mở cái gì?"

"Cổng, cổng nhà cô."

"Làm sao phải mở?"

"...ra mở cửa cho tôi vào."

"Đồ thần kinh, đêm hôm vào nhà con gái có một mình anh định làm gì."
Thái Vy ngáp một cái xoay tay vài vòng nhưng lười đứng dậy vẫn chỉ ngồi
trong chăn.

"Nếu cô không ngại để hàng xóm nghe thấy thì tôi cũng không cần khách khí đâu." Nam Cường nghiến răng ken kén đã mệt thì chớ lại còn bị chọc
giận, đáng nhẽ bây giờ cô phải nâng anh như trứng hứng anh như hoa sau
tất cả những gì anh làm cho cô chứ.

"Shit." Thái Vy cúp điện thoại lúc này chồm dậy nhanh chân nhanh tay
lấy trùm chìa khóa để trên bàn đi ra mở cổng. Tưởng chừng chỉ có mình
anh nhưng còn có tận thêm 3 người khách không mời mà đến nữa ba vị đây
chính là Vũ Hành Long, Mộc Tử và Việt Dã. Kèm theo đống thức ăn chưa chế biến trên ba người bọn họ cô cũng hiểu tại sao bọn họ tới đây.

Mẹ kiếp, chỉ vì ăn mà làm phiền người khác nếu mấy hôm trước không
phải họ giúp cô thì cô chắc chắn bây giờ sẽ đánh đuổi từng đứa một.

Ba người kia đi vào, Nam Cường vào sau cùng liếc Thái Vy một cái ném
cho một câu: "Tình huống dù có ngặt nghèo đến mấy tôi cũng chắc chắn sẽ
không động cô đâu, đừng có mơ tưởng cô Tiêu ạ."

Nghe xong cô hậm hực muốn chết nhưng vì anh là sếp kèm theo anh là người đã trợ giúp cô nên đành nín nhịn.

Vào trong nhà ngồi 4 thằng đàn ông tự nhiên như ruồi! Sai vặt Thái Vy đi làm đồ ăn đống đồ thực phẩm tươi sống đã được đã được để sẵn trong
bếp. Cô thở dài sắn tay áo vào làm, một con gà đã được làm sạch sẽ chỉ
cần chặt ra, thịt bò, thịt dải lợn. Cô nghĩ chắc làm lẩu thì sẽ ok nhỉ?
Nói là làm, cô thoan thoắt chặt gà song song nấu nước dùng, rửa rau sạch sẽ vớt ra rổ. Thịt bò và thịt lợn đã được thái sẵn vậy nên chỉ cần chờ
nước dùng xong là có thể ăn, cô lại lụng lọi lại trong tủ may mà có mấy
gói mì, và mấy lắm miến to, tính toán chút đỉnh chắc là vừa đủ.

Thái Vy một mình xử lí tất cả bê hết mọi thứ lên chiếu sắp xếp đâu ra đấy, còn bọn đàn ông kia chỉ rung đùi xem tivi và nói chuyện gì đó chờ
tiếng gọi của Thái Vy để vào quẩy. Lúc này đã là hơn 10h đêm.

Lúc này cô cũng thấy đoi đói chắc do nay hoạt động nhiều.

"Vào đi, xong rồi."

Bốn thằng đàn ông nhanh như một cơn gió đi vào ngồi xuống nồi lẩu sôi bần bật Thái Vy cho thịt gà, thịt bò, thịt dải mỗi thứ một ít vào nồi
cả bốn thằng đàn ông nhìn nồi lẩu mà cứ như chết đói. Làm Thái Vy thấy
mà bật cười.

Bọn này cũng sành ăn gớm phút mốt đã hết bay Thái Vy lại là người bỏ
vào, Nam Cường còn cáu ăn chưa được mấy miếng lại ngồi nhìn nồi lẩu.
Thái Vy lại ôm bụng cười, lâu lắm rồi cô mới được ăn cùng đông người thế này.

"Đỉnh đỉnh, hết xảy luôn!" Mộc Tử gắp liên hồi miệng không ngừng khen.

"Quyết định đúng đắn. Siêu ngon luôn mấy nhà hàng thua đứt đồ của em nấu đó Tiểu Tiêu." Việt Dã cũng vậy.

"Mặc dù hơi có lỗi với chị, nhưng nghe đại ca bảo là chị ổn rồi nên
em và các anh mới đến." Vũ Hành Long miệng thì nghe có vẻ khách sáo đấy
nhưng không nhìn dáng vẻ ăn của cậu ta với câu nói này thực sự làm Thái
Vy nghiến răng ken két. Một người vừa mất đi người thân mà bọn này không ái ngại kéo nhau đến đã vậy lại còn ăn lẩu như liên hoan nữa, có vẻ cô
đã chọn sai món rồi....

"Tạm được thôi, trừ điểm do quá lắm chuyện khi mở cửa." Nam Cường mồm thì chê nhưng chê thì chê ăn còn tham hơn cả ba người kia.

Thái Vy lúc này be like!

"Sao mấy người không vào nhà hàng mà ăn, đỡ mất công mua đồ ăn rồi đi đường vòng về nhà tôi."

"Ăn không ngon."

"Ăn không hợp."

"Ăn như dở hơi."

"Cả ba ý kiến trên."

Thái Vy mặt cô thật ba chấm.... chỉ có như vậy mà các người không ngại đến gõ cửa làm phiền luôn! Hay thực sự rất hay!!!

Thái Vy lúc này mới vào nhập cuộc ăn uống với 4 người lúc này mới nhớ đến chính sự. Cô đưa ra câu hỏi cho Nam Cường tại sao không biết cô là
ai đến từ đâu mà lại giúp cô nhiều đến thế, đóng không một khoản tiền
lớn chi phí phẫu thuật cho bà cô hơn nửa tỉ bạc đó....

Nam Cường dừng ăn nhẹ nhàng nói: "Tiện tay."

"Anh không sợ tôi bỏ của chạy lấy người à."

"Không, ngay sau khi biết nhà cô tôi thấy cũng được bán căn nhà này
chắc giá cũng được lắm." Thái Vy nghe xong liền nghiến răng ken két mọi
thứ anh làm cho cô từ mấy hôm trước đến mấy hôm nay thiện cảm đều mất
sạch, đã vậy lại còn âm thêm 1000%. Nam Cường lại cúi đầu ăn tiếp, Thái
Vy mất hứng luôn đi dừng cuộc chơi đi vào trong phòng lấy tiền.

"Chỗ này tuy không đủ nhưng anh cứ cầm trước nhé, ở đây mới có 200
triệu thôi." Bốn người đàn ông cùng quay lại, Nam Cường gật đầu sau đó
lại ăn tiếp, bốn người này chắc mới chạy tị nạn đói từ năm 1945 chắc
luôn.

"Mộc Tử anh đưa em giấy chi phí về đám tang bà em hết bao nhiêu tính
tổng lại với tiền phẫu thuật kia cho em xem là bao nhiêu rồi báo em
nhé." Mộc Tử ở bên này gật đầu.

Lúc lâu sau đó thì cuộc chiến cũng đã kết thúc, thức ăn bọn họ mua đã bị bọn họ chén sạch đã vậy Thái Vy còn lỗ thêm mấy gói mì và năm miến
to.

Bốn thằng ăn xong lại phủi mông ra về một cách thản nhiên, khiến Thái Vy tức bốc hỏa nhưng nghĩ lại bốn thằng đó là chủ nợ kiêm sếp của mình
nên không dám nói ra chỉ có thể chửi thầm bên trong.

Nam Cường ra về Thái Vy lúc này mới đi đến nói: "Cho tôi nghỉ 5 ngày nữa nhé!"

"Được, trưa chiều tối mấy giờ cô có nhà?" Chặn hòng luôn, Thái Vu đang định bảo là không có nấu ăn hộ nhưng...

"Tối đến thôi, các anh tự xử ăn uống sáng trưa đi." Thái Vy hậm hực nói.

"Được." Sau đó Nam Cường xoay ngươid ra về, Thái Vy sau khi khóa cửa
nhà liền quay về phòng ngủ để mặc đống bát đũa trên chiến trường mai
dọn.

Sau 5 ngày phải Thái Vy miệt mài tìm kiếm kết quả nhưng chả có tung
tích gì, cô cũng bấm bụng đi làm lại. Mọi việc trở lại quỹ đạo Thái Vy
lòng đã nguôi ngoai cơn thương tiếc nhớ bà vừa mới mất.

Lòng mong rằng sẽ có thể sẽ gặp lại cô Mạc sớm nhưng nếu biết rằng cụm từ "sớm" này sẽ là một năm nữa.

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>