Chương 30: Lý Húc

Thái Vy giấu chó nhỏ trong lòng nhẹ nhàng đi vào khách sạn đến được
phòng cô mới thở phào nhẹ nhõm. Bận không ngơi tay, Thái Vy tiếp tục
xách chú chó nhỏ bị bẩn này vào trong nhà vệ sinh, tắm rửa sạch sẽ cho
nó, vết thương ở chân khá nặng có khi mai cô phải đưa nó đi bác sĩ thú y khám.

Trông từ đầu xấu xấu bẩn bẩn thế mà tắm rửa lại sạch sẽ đẹp trai
phết! Là một chú chó lông vàng tai cụp nhá, xinh xẻo lắm chứ đùa, con
này mà đi mua lại phải xì 500-600k Thái Vy vui vẻ cười, đây gọi là có
duyên đấy!

Sáng sớm, lén lút ra khỏi khách sạn Thái Vy cùng ôm chó nhỏ vào trong lòng, đang chuẩn bị bắt xe để họ chở đến bệnh viện thú y lúc này người
bạn cô lâu lắm rồi không gặp lại nhất lại xuất hiện ở đây.

Một người đàn ông chạy đến thở hồng hộc với Thái Vy.

"...Tiêu...Tiêu Vy là cậu đúng không?"

Thái Vy giật mình quay lại đề phòng, nhìn người đàn ông trước mặt có chút quen mắt....

Người đàn ông tức giận, lập tức dùng hành động thân thiết búng trán Thái Vy.

"Gì thế này, bạn bè không nhận ra nhau..." Giọng nói có chút tổn
thương, Thái Vy lúc này mới nhớ ra tên đàn ông này là Lý Húc người bạn
mà chơi thân với cô hồi cấp 2 nhưng lúc đầu lớp 9 đã chuyển trường vì lí do công việc của bố mẹ, bố anh chính là thầy dạy Teakwondo.

"...A..Lý Húc đúng không! Không ngờ, không ngờ luôn, dậy thì thành công đấy, đẹp trai phết!" Thái Vy cười hí hửng nhìn Lý Húc.

"Tưởng quên rồi....." Lý Húc gãi gãi đầu vốn anh cho rằng mình còn
nhìn nhầm cơ chạy thục mạng đến đây xác nhận lại người đúng là không sai lầm!

Thái Vy lúc này mới chú ý đến bộ quần áo của anh là quần áo cảnh sát
hình sự. Mắt lấp lánh giơ cho Lý Húc một like: "Được đấy thanh niên, nói được làm được, không ngờ cậu lại trở thành cảnh sát thật."

Lý Húc gãi gãi mũi mặt mày đỏ lên, có vẻ da mặt anh rất mỏng.

"Đã nói với cậu rồi nên tôi chắc chắn sẽ làm mà.

Sao cậu lại ở đây? Con chó này nữa?"

Thái Vy lúc này mới à lên một tiếng, gãi gãi đầu đưa ra đề nghị: "Đưa tôi đến bệnh viện thú y gần nhất đi. Sau đấy tôi kể cho."

Lý Húc gật đầu kéo Thái Vy đi sang đường bên, chiếc xe Sh đen đang
dựng ở ven đường. Thái Vy mắt sáng lên ôm con chó miệng cười châm chọc
Lý Húc:

"Ghê nha, cả Sh cơ nhiều tiền quá, mới mấy năm không gặp lên đời ra phết."

Lý Húc cười xòa đáp: "Gần chục năm chứ ít gì nữa, nào lên đi."

Thái Vy gật đầu cười, cậu nhanh chóng đưa Thái Vy đến bệnh viện thú
y, cậu cùng cô đi vào trong tưởng sẽ được lấy luôn trong ngày ai ngờ chú chó bị nặng hơn Thái Vy tưởng. Bác sĩ hẹn 3 ngày nữa đến lấy chó. Đóng
trước 50% khoản phí, lúc này bả vai của cô nhức không chịu được, cô liền vào trong nhà WC của bệnh viện cởi áo bôi thuốc.

Lúc này, Lý Húc vẫn cười không ngậm được mồm, cậu không ngờ sẽ gặp
Thái Vy nhanh đến thế. Vốn năm sau sẽ xin chuyển công tác sang thành phố C nhưng ai ngờ năm nay lại được gặp cô ở đây.

Thái Vy sau khi bôi thuốc đỡ hơn rất nhiều đi ra, Lý Húc trở cô đến quán cafe nói chuyện.

Gọi hai ly nước hồng trà lúc này cậu mới hỏi:

"Sao cậu lại đến đây?"

Thái Vy không nhanh không chậm tường thuật lại cho Lý Húc, cậu bất
ngờ sững người không ngờ Diệp Oanh lại có một người bố khốn nạn đến như
thế.

"Cậu làm cảnh sát, chắc mấy vụ tìm người này rành lắm nếu có tin tức báo cho tôi nhé."

Lý Húc trong đầu còn đang không biết làm sao để xin số của cô thì cô đã ngả bài cậu vui vẻ đồng ý.

"Tạm không nhắc đến chuyện Diệp Oanh, cậu thì sao học hành ra sao rồi mà lại thảnh thơi đi chơi vào thời điểm này không sợ bà cậu lo sao."

Thái Vy nghe xong liền mỉm cười tường thuật lại câu truyện: "Tôi ngay sau khi thi đỗ cấp 3 thì không đi học nữa chính là chỉ học hết cấp 2
thôi ý, sau đó thì nộp hồ sơ vào mấy trường đại học học nhảy cóc lên đốt cháy giai đoạn 3 năm.

Mà nhớ, đã thi đỗ cấp 3 chứ không phải không thi đỗ đừng hiểu lầm!"

Lý Húc cười ừ một tiếng, sau đó gọi phục vụ ra thanh toán, Thái Vy lì mặt bắt campuchia làm cậu không từ chối được.

"Hạt tiêu này, về nhà thăm bố tôi không dù sao cũng rảnh đúng không?" Lý Húc ngại ngùng đưa ra chỉ thị, mặt đỏ lựng lên khiến Thái Vy cười vỡ bụng.

"Đỏ mặt cái gì, đi thôi."

Lúc này ông Lý đang ở trong nhà riêng dạy bọn trẻ con học võ. Thái Vy từ xa chạy đến ôm lấy ông Lý một cách thân thiết. Ông Lý một lúc mới
nhận ra cô học trò yêu quý của mình vui vẻ ôm chặt thêm. Lý Húc ở bên
cạnh thấy cảnh này mà đỏ mắt ghen tị với bố mình.

"Hi thầy Lý, lâu lắm không gặp!"

Ông Lý nhìn Thái Vy cười không ngoắc miệng.

"...Tiêu Nhi!!!! Trời ơi ngọn gió nào đưa con đến đây đây." Thái Vy
cười hì hì hai thầy trò nói qua nói lại với nhau có vẻ mấy phút này cũng không đủ để hai thầy trò bộc lộ hết cảm xúc.

Đám trẻ cũng xôn xao theo Thái Vy. Ông Lý nghiêm giọng giới thiệu:
"Các em, đây là chị Tiêu Vy đàn chị của mấy đứa học trò cũ của thầy, đã
từng đánh bại anh Lý của mấy đứa lên bờ xuống ruộng nhé!"

Lý Húc nghe xong nghiến răng ken két ông bố này không bao giờ nhưng dìm hàng anh.

Trong hàng ngũ có mấy em gái không tin bĩu môi đáp lại ông: "Anh Lý Húc giỏi nhất thầy đừng có chém, đúng không các bạn!"

"Đúng đó, đúng đó."

Chỉ vì một lời khiêu khích này mà Thái Vy cùng Lý Húc giờ lại căng
mắt nhìn nhau. Vai của cô đang bị thương liệu tỉ lệ chiến đấu.... Trời
ơi mấy con nhỏ con gái lúc nào cũng đáng ghét hết....

Một đòn duy nhất, cô cần ra tay trước khi Lý Húc động thủ, bên này Lý Húc lại cười vui vẻ cậu lại được tiếp xúc mới cô. Thái Vy thấy Lý Húc
giờ khác trước mà cô thì ghét thua cuộc.... Có vẻ sẽ lại đả động vết
thương đây.....

Trong vòng 30s Lý Húc đã nằm đo đất, bọn trẻ con há hốc mồm nhìn Thái Vy. Lúc này mặt Thái Vy lại trắng bệch, động tác vừa nãy Lý Húc ra đòn
đã chạm vào vết bỏng của cô. Nhưng cũng đành Thái Vy cắn răng chịu đựng.

Ông Lý huýt sáo cười vui vẻ, Lý Húc thì khuôn mặt đỏ lựng trong lòng
hiện lên chữ không ngờ, không ngờ rằng cô lại trâu bò đến thế còn lợi
hại hơn xưa.....

Thật ra dạo này cô cũng không sử dụng võ nhiều nhưng điều khiến cô
thúc tiến chắc chắn chính là lúc cô đánh nhau với Nam Cường tiếp xúc với người mạnh thì học được người mạnh, trí nhớ não bộ của cô đã tự động
ghi nhớ, vậy nên ông bà ta mới có câu gần mực thì đen gần đèn thì sáng.

Đúng lúc tan giờ, bọn trẻ con giơ ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Thái Vy ra
về. Bà Lý cũng đến, Thái Vy được cả nhà ba người mời ở lại ăn cơm.

Cô vui vẻ chấp nhận, tinh thần quý khách của nhà Lý này thực sự rất
khủng ông Lý cùng bà Lý cứ ra sức bảo Thái Vy ở nhà mình lại mấy hôm cơ
mặc cho cô từ chối. Sợ cô cảm nhận được Lý Húc đứng về phía cô từ chối
thay. Bố mẹ anh nhiệt tình thế này thì chắc chắn sẽ dọa sợ con gái nhà
người ta rồi.

Gặp lại thầy giáo và Lý Húc cô xúc động lắm, bữa cơm vui vẻ trôi qua Lý Húc đưa cô về khách sạn.

"Mai tôi đi bận đi làm rồi, hai ngày nữa mới được nghỉ lúc đấy tôi
dẫn cậu đi tham quan ở thành phố này nhé, lúc đấy cậu còn ở đây không?"

Thái Vy lắc lắc đầu đáp: "Không biết nữa, nếu lúc đấy vẫn còn thì tôi nhắn cho cậu một tin, hihi nay cảm ơn cậu nhé."

Lý Húc cười nhẹ nhàng gật đầu: "Tạm biệt, hẹn ngày kìa nhé."

"Ừm, tạm biệt!"

nay rảnh làm 2 chương nhó, thấy tui chăm không:3 muốn ra nhiều và nhanh hơn nữa thì hãy cmt ủng hộ tui nhaa

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>