Chương 36

Trời đã sáng, Thái Vy tỉnh lại trong cơn đau nhức, cả người cô đều như bị xe tải cán qua cán lại nhiều lần, đặc biệt chân của cô rất đau, đau đến
mức chỉ cần cử động nhẹ cũng nhức nhối.

Chậm chạm mở mắt, cô trợn tròn mắt, cái giấc mơ hôm qua cô đã mơ thấy mình và Nam Cường cùng nhau trần trụi quấn lấy không tách ra được.....
Cứ ngỡ là mơ nhưng không ngờ, không ngờ, trời ơi, trời ơi, ông trời giết con đi.....

Vốn chỉ cần bắt xe chạy ra chỗ khác, ai ngờ lại gặp phải Nam Cường,
sau đó anh ta không nói không rằng kéo cô đi, sau đó thì cô lại bị
thương viên đạn ghim sâu vào chân cô đau muốn chết. Cuối cùng là gì, cô
đã bị như vậy, cứu tên này một mạng mà hắn còn dám giở trò làm chuyện
đồi bại với cô....

Mẹ kiếp.

Thái Vy hoảng loạn đẩy mình và anh ra, nhưng lúc này mới chú ý đến
dưới thân, vẫn còn bị cái gì đó nhồi đầy đến trướng. Hơi thở nam tính
tuy xa lạ nhưng lại có gì đó rất thân thuộc. Khỏi phải đoán cô cũng biết chắc mình đang nằm trên thân ai.

Nhìn xuống dưới cô đỏ mắt hoảng hốt giật lùi lại, cái đó chậm rãi di
chuyển ra ngoài. Thái Vy không biết làm sao lui không được tiến không
xong, anh đã tỉnh từ lâu nhìn cô bối rối đỏ mắt thú vị phết.

"Đừng động đậy." Nam Cường mở mắt nhìn cô hai tay giữ lấy chế trụ Thái Vy.

Cô thấy anh máu dồn lên đại não lập tức vung tay, tát một phát mạnh mẽ.

"Chát." Tiếng bạt tay dòn tan vang rộng cả cánh rừng. Năn bàn tay của cô tê tái mà mặt Nam Cường cũng đỏ ủng đủ biết cô dùng lực mạnh như thế nào.

"Đi ra." Nam Cường nén giận biết mình làm sai nhưng từ thủa cha sinh
mẹ đẻ đến giờ anh cũng chưa bao giờ bị đánh đến mất mặt thế này may mà
không có ai nhìn thấy. Kìm chế cơn tức giận, anh cũng không ngại tính
toán với cô sau này.

"Bình tĩnh."

Anh chậm rãi, bình thản rút ra ngoài. Thái Vy mắt trợn tròn, to như
vậy...sao có thể.... Mặt cô đỏ bừng đầu óc trống rỗng hiện hình ảnh vừa rồi... Cô... cô thực sự không hiểu nổi tại sao lại có thể nhét vào
nổi....

Thái Vy lập tức cuộn tròn trong chiếc áo khoác của Nam Cường.

"Anh....anh tránh ra chỗ khác..."

Nam Cường nhún vai gật đầu bình tĩnh đứng dậy đi ra chỗ khác. Thái Vy mặt đỏ như trái gấc bắt đầu nhặt quần áo mặc lại, lúc mặc bên trong cô
còn chảy cái gì đó trăng trắng.... Trên người cô có vô số dấu hôn đỏ ủng đặc biệt là ở đùi và ngực, thành quả của tên khốn nào đó đây. Cô mặt
càng đỏ hơn bất chấp mặc lại quần áo mặc kệ.

Nam Cường quay lại nhặt chiếc sơ mi trắng rũ rũ sau đó lại mặc lên
người mặc cho nó bẩn, Thái Vy định nói nhưng lại thôi bởi suy nghĩ thế
cũng đúng. Sau đó lại thản nhiên như không lấy áo khoác, áo sơ mi lại
mặc như thất làm Thái Vy bực mình muốn đánh người. Không ai nói gì cả
không khí có chút gượng gạo.

Nam Cường lúc này mới đi đến chỗ cô xốc người cô lên cõng. Thái Vy hoảng loạn hét thẳng vào tai anh.

"Làm gì thế điên à."

Nam Cường bực bội quay đầu lại nhìn cô: "Thế cô cho rằng cô đi được à."

Thái Vy lúc này không nói gì nữa, im lặng. Nam Cường bình tĩnh đi chậm lại lúc này mới phun ra một câu làm cô không ngờ.

"Lần sau ý, nếu bị thiệt hãy báo cáo ngay lặp tức đừng có ý dấu diếm
như chuyện cô bị bỏng ở bả vai. Đừng có mà tự ái đặt cái tôi quá cao sau đó người thiệt lại là mình.

Chuyện của Kỉ Tư Thiên tôi đã phạt nó thật nặng cắt 3 tháng tiền quà
vặt của nó rồi, bao giờ gặp lại tôi bắt nó xin lỗi cô. Tôi cũng không
hiểu vì sao mà nó ghét cô đến mức phải làm đến chuyện như thế.

Cô thì hay rồi tự ái trực tiếp bỏ đi luôn sau đó lại gặp ở nơi quỷ quái này. A Long tức giận lắm đấy cô liệu về mà xin lỗi đi.

Chuyện tối qua nữa, một phần là do cô phát sốt tôi thì trúng xuân
dược, không còn cách nào hạ sốt ngoài cách đấy mà cũng chữa được cho tôi vậy nên cô cũng tự hiểu."

Một tràng dài thao thao bất tuyệt, đây là lần đầu tiên anh nói nhiều
với cô như vậy trong nửa năm nay. Đây cũng là lần đầu tiên Nam Cường anh phải xuống nước với người khác. Thái Vy có chút vui vui, nhưng không có lời xin lỗi nào cả.... Đúng như anh nói thì chắc chắn là cô sốt thật
rồi, cô lại đưa tay lên trán tay còn lại đặt ở trán anh. Nhiệt độ bình
thường rồi không còn đáng lo.

Thấy Thái Vy không nói gì Nam Cường lúc này bồi thêm một câu:

"Tối qua tôi có hơi mất khống chế, xin lỗi cô nhé, tôi sẽ ch...."
chịu trách nhiệm nhưng Thái Vy không muốn anh nói hết câu đã trực tiếp
tren ngang cắt đôi lời nói của anh.

"Ừ, tôi cần suy nghĩ và bình tĩnh lại anh hiểu chứ." Cô không muốn
thảo luận về đề tài đó, cô đang trốn tránh sự việc này cô cần thời gian
để bình tĩnh lại nên...

"Tôi cần một lời giải thích vì sao anh lại bị truy sát." Nam Cường
gật đầu nói hết, cũng tại anh chủ quan và đàn em bảo quán ruột của cúng
nó nên không cần đề phòng kết quả bị bọn bang hội khác bắt lẻ. Anh chắc
chắn đã có kết quả trong lòng chờ hội tụ đủ nhóm anh lập tức trả thù
hành bọn nó ra bã.

Nam Cường gật đầu, Thái Vy được anh cõng trên lưng, cả hai qua một
đêm đã có thêm những bước tiến thay đổi mối quan hệ một cách ngoạn mục.

Anh còn muốn cô sẽ về làm tiếp cơ, ngay sau khi cô đi chất lượng ăn
uống của anh đi xuống rõ rệt. Nhưng thấy cô như vậy thì để sau nói.

Lúc này chiếc đồng hồ của anh kêu lên, từ xa xa chiếc ô tô chuyên
chạy trong rừng rú xuất hiện, Nam Cường nhếch mép trong lòng khó chịu.

Việt Dã bị thương ở cánh tay phải, còn Vũ Hành Long bị cánh trái
riêng Mộc Tử không bị sứt mẻ gì. Đi cùng là Mặc Hành tay bị băng bó cùng đầu cũng thế.

Cả bốn người lập tức chạy đến chỗ Nam Cường càng ngạc nhiên hơn là lại xuất hiện thêm Thái Vy trên lưng anh.

Nam Cường nhíu mày: "Đã quá 8 tiếng kể từ khi tôi bật GPS, các người đã biết tội chưa?"

"Đại ca, xin lỗi đại ca vì việc cứu giá trễ do địch đông và chúng ta bị tính kế không trở kịp."

Nam Cường bực tức ánh mắt khí thế bức người, Thái Vy ở trên lưng có
chút sỡ hãi siết chặt tay hơn, phải đây chính là Nam Cường mà cô quen
biết bấy lâu vẻ dịu dàng vừa nãy đã biến mất hết.

"Hừ, không cần biết, các người chuẩn bị chịu phạt đi."

Lập tức cõng Thái Vy đi về phía xe leo lên, cả bốn người đàn ông lúc
này mới hết run rẩy đi về xe. Hai chiếc xe chạy té khói mất dạng.

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>