Chương 65

"Tránh ra." Thái Vy lùng bùng kéo chăn, đôi mắt xanh tràn đầy tức giận hậm hực nhìn Nam Cường như muốn ăn tươi nốt sống.

Đồng hồ lúc này đã điểm đến 6h19 phút. Cô chỉ có thể loạng choạng
quấn chăn bò đến lỗ chó để chui vào phòng mình, cô sợ anh lại nổi lên
thú tính muốn tiếp tục sơi tái cô, mà giờ không còn sớm nữa nếu bà Lê
chắc chắn sẽ.... nghĩ thôi cũng không dám nghĩ nữa.... Khuôn mặt của
Thái Vy đỏ ửng.

Nam Cường nào để cho cô đi được, anh kéo cô lại, đặt cô lên đùi mình, bàn tay có nhiều vết chai sạn nâng gương mặt của cô lên.

"Nhớ lấy những gì vừa nói!" Một nụ hôn trực tiếp áp tới làm cô không
phản ứng kịp. Nhưng tinh thần của cô lúc này rất tỉnh táo, Thái Vy mạnh
mẽ đưa hàm trên cắn phật một cái, mùi tanh lồng của máu tràn đầy trong
khoang miệng của hai người, Nam Cường cũng đâu có chịu thua. Anh đáp trả lại khiến cho cô một phen đau điếng.

Tức lắm, tay của cô cũng chỉ đánh vào người anh một hồi anh mới buông ra. Sơi chỉ mỏng manh suốt hiện trong suốt kéo dài theo động tác của
Nam Cường.

Đôi mắt xanh lửa giận ngập tràn tức tốc lấy gối đập vào mặt anh,
nhưng cũng chỉ được mấy cái. Riêng bàn tay trần chạm vào lồng ngực để
đánh anh thì anh cũng mới không nói gì. Trong khoang miệng hay bất cứ
nơi nào của cô đều cảm tưởng có một mùi đặc trưng quan thuộc của anh.
Nam Cường làm sao mặc kệ cô được, bàn tay to lớn của anh trực tiếp tóm
lấy bàn tay nhỏ của cô áp chặt xuống dưới eo bụng, cái nơi đó nó đã đứng thẳng, cứng rắn như đá. Cô mặt mày đỏ lựng rút tay thật nhanh quấn chăn đi ngay không thèm gây sự với anh nữa.

Nam Cường nhìn cô chui có chút buồn cười, cảnh xuân lộ ra, cặp mông
trắng trẻo vẫn còn in năm bàn tay của anh ở trên đó, sau đó chính là cô
bé của cô lấp ló ẩn hiện, hình như do động tác di chuyển mạnh mẽ có vẻ
thành quả của cả đêm và dư vị sáng nay của anh bắt đầu có dấu hiệu chảy
ra. Cả có vẻ cô bé của cô có chút đỏ có vẻ đêm qua anh hơi mạnh tay....

Còn Tiểu Cường hưng phấn cực kì!

Thái Vy thầm chửi rủa 7749 về hành động biến thái chết tiệt của Nam
Cường, những nghĩ đến đâu mặt cô cũng đỏ tới đó cô cũng...chính là không phản kháng lại anh nên mới..... Nước nóng chảy chậm rãi lên da thịt của cô, bên dưới rất nhạy cảm chỉ cần cô ngồi thẳng đảm bảo sẽ có thứ đó sẽ chảy ra.... Đêm qua và sáng nay anh đều bắn vào cô.... Nhỡ mang thai
thì sao....

Mặc dù hơi đau nhưng cô cũng đành vì chính sự, đưa tay vào mong muốn có thể thanh tẩy hết những cái đó ra khỏi người của cô....

Đứng trước gương trong nhà vệ sinh, Thái Vy bất mãn nhìn những dấu
vết của tên biến thái nào đó đã để lại trên cổ của cô. Một loạt những
vệt mút đỏ ửng như muỗi đốt, đặc biệt là phần ngực và phần đùi. Còn nữa
ngực của cô bây giờ sờ vào cảm giác rất đau và trướng.để

Nhưng sao cô lại có thể chiều theo ý anh như thế, bọn họ còn chưa thể xác minh được tình cảm của bản thân, nhưng.... chính bản thân cô sâu
thẳm trong tim của chính mình cô cũng không hiểu rằng từ đêm hôm đó Thái Vy đã chính thức bật đèn xanh cho Nam Cường, và một loạt những cảm tình không xác định đó chính là tình cảm nam nữ.

Phải nói rõ ra với anh không thể để chuyện này tiếp diễn được nữa.
Thái Vy lúc này mới quan sát gương mặt mình ở trong gương, khuôn mặt
hiện lên ý cười vui vẻ lồng lộng, đặc biệt đôi mắt xanh này của cô còn
chói sáng hơn mọi ngày rất rất nhiều.

Cô quấn lấy khăn tắm quanh người mình, đi ra khỏi nhà tắm, thì lúc
này Nam Cường quần áo chỉnh tề đang ngồi trên giường gương mặt nghiêm
túc nhìn hồ sơ tài liệu. Bên cạnh đó còn có một bộ quần áo.

"Quần áo." Không ngẩng mặt lên, anh vẫn ném chuẩn xác về hướng của
cô, cô tức lắm nghiến răng ken két nhưng phải mặc quần áo chỉnh tề ra
mới đối chất được với anh. Với một tốc độ thay quần áo còn nhanh hơn đàn ông, Thái Vy đã mặc xong chiếc váy dài màu xanh xám vào người, nhưng
sau khi đứng lên gương thì... nó không thể nào che đi toàn bộ những dấu
hôn mà Nam Cường đã làm trên cổ của cô.

Mở sầm cái cửa phòng tắm, cô hùng hổ bước ra muốn đối chấp với anh.
Chỉ là ngay sau khi thấy gương mặt nghiêm túc làm việc kia lại thôi.

"Không thể che được mấy cái dấu ở cổ."

Nam Cường mới ngửng đầu lên, đứng dậy quan sát một vòng.

"Không sao đâu, mẹ cũng sẽ không quan tâm lắm."

Không quan tâm cái khỉ mốc, cô bĩu môi lắc lắc đầu. Mà nếu có thể cô
Mạc không quan tâm nhưng cô thì quan tâm đấy, mọi người mà hiểu lầm thì
chết thôi.... Thái Vy bực mình kéo anh ra khỏi phòng, theo sau cô Nam
Cường chỉ nhếch miệng, ý cười ngập tràn trên khuôn mặt yêu nghiệt. Như
một ninja chuyên nghiệp cô cùng anh đi đến nhà lấy xe để đi.

Không ngoài dự đoán ngôi biệt thự này có thiết kế y hệt ngôi biệt thự hồi đó. Nén kích động khi nhìn thấy xế xịn bày thẳng tắp từng hàng, cô
bấu lấy tay của anh chỉ vào con Sh ra lệnh anh lấy lái đi.

Anh cũng không biết cô muốn gì, ra hộc tủ đưa vân tay của mình vào, tiếng bíp xác nhận một cái, một đống chìa khóa được hiện ra.

Cầm lấy chiếc chìa khóa xe máy, chiếc Sh đen 150i được nổ lên, chỉ
còn chờ mỗi Thái Vy lên xe ngồi nhưng do chiếc váy dài đến nửa bụng bắp
chân nên cô không thể ngồi được kiểu truyền thống chỉ có thể ngồi theo
kiểu thục nữ mặc váy.

"Váy với vóc, rách hết cả việc. Lần sau đưa quần, tôi chỉ mặc quần
thôi mang váy đến thì anh đi mà mặc. Đáp lại lời của cô đang ba hoa thì
anh đi lên dốc với một tốc độ nhanh sau đó phanh xe lại, Thái Vy hoảng
quá chỉ có thể ôm lấy bụng anh giữ thăng bằng.

"Nam Cường! Có biết đi xe không đấy...." Một phen làm cô hú hồn, cơ
bắp căng chặt cô ôm gắt gao lấy anh. Cực kì sợ chết! Nghe thấy tiếng
cười của anh Thái Vy bực mình thực sự.

"Bé tiếng thôi, giờ đi đâu."

Thái Vy bĩu môi đáp: "Về nhà tôi."

"Làm gì?"

"Lấy đồ cần lấy và mua cái gì đó để che cái chết tiệt mà anh làm trên người tôi đây!"

"Ừ."

Từ lúc biết thân phận rồi cô còn ngại ngần gì với anh nữa. Đại khái cảm thấy hồi trước mình thật ngu xi khi khép nép với anh....

...

Rất nhanh đã đến nhà của cô, mở cửa cổng Nam Cường phi xe vào trong,
Thái Vy đã trực tiếp mở cửa nhà bước vào phòng mình lục lọi, lấy chiếc
túi màu đen nhẹt hết tài liệu ở trong chiếc cặp trước đó. Anh bước vào
phòng thì cô đã chuẩn bị đầy đủ đồ xong xuôi vào chiếc túi đó. Giờ cô
đang mở chiếc gối để lấy chiếc vòng cổ và cái lắc tay.

Trong bọc túi zip, chiếc vòng cổ tình xảo khắc tên Thái Vy được hiện
rõ, nhìn chiếc vòng cổ này Nam Cường không khỏi hoài niệm. Bên cạnh nó
còn có một chiếc lắc tay bạc xinh xẻo.

"Đeo vào luôn đi, những vật nhỏ thường khó tìm."

Cô dừng hẳn lại động tác, gật đầu, mở chiếc túi zip lấy sợi dây chuyền cùng lắc tay ra. Đưa cho anh dây chuyền liền nói:

"Đeo hộ đi." Để lại chiếc lắc tay xuống Thái Vy cúi đầu tóc được vẩy
ngược hết lên, một động tác nhỏ, búi tóc to dùng ở trên đỉnh đầu cái gáy xinh đẹp của cô lộ ra. Xoay người mình lại, chiếc cổ trắng muốt hiện
lên không hiểu vì sao lúc này anh lại bộc phát thú tính, đưa miệng của
mình lên trên làm một dấu ấn đỏ chót sau gáy cô. Anh còn muốn làm thêm
nhiều dấu ấn trên người cô nữa.

"Đau..." Thái Vy mặt mày khó chịu quay lại thực sự là muốn đánh người nhưng cô lại có cảm giác không nỡ liền dẫm mạnh vào chân của anh một
cái, đôi dép trong nhà nên không hề gì, lúc này đây cô lại mong cô đang
đi đôi guốc đêm qua.

"Anh mà còn linh tinh thì đừng trách tôi."

Nam Cường không nói gì liền đưa tay tháo sợi dây chuyền đeo lên cổ cô.

Rất đẹp, cực kì hợp!

Lắc tay được cô siết chặt trong cổ tay lúc này mới ok.

Thái Vy cầm theo túi đồ khóa cửa nhà ngồi lên xe của anh. Cả hai quay về nhà anh.

"Vào chỗ bán mĩ phẩm kia kìa." Cô cần mua cái kem mà Lê Ly bảo rằng có thể che khuyết điểm.

....

"Vy Nhi? Con dậy chưa?"

Không có tiếng đáp lại Diệp Mạc liền xoay tay cầm ở trong phòng đều
không thấy một bóng dáng của ai nhưng đồ trong đó đều lộn xộn, chắc chắn hôm qua Vy Nhi của bà đã ở đây lúc này bà mới thở phào nhẹ nhõm.

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>