Chương 78: Nấu chè

"Sao rồi có tìm được cái gì không." Nam Cường đánh tay lái, lái xe ra đường
lớn. Còn Thái Vy thì đang ngồi cầm chiếc điện thoại phóng to phóng nhỏ
chiếc ảnh để tìm điểm khác biệt.

"Không, làm ở đấy cũng lâu nhưng không có gì lạ cả, có mỗi mấy cái tay nắm cửa được thiết kế hơi lạ một chút xíu."

Anh khẽ gật đầu một tay chuyên nghiệp lái xe. Cô càng nghĩ càng không thông... Đầu của cô cảm tưởng như bốc khói cháy đến nơi, mặt mày đỏ
lựng nhưng vẫn chả tìm thấy cái gì cả.

"Bình tĩnh."

Tiếng nói trầm khe khẽ vang lên, Nam Cường vẫn vậy mặt mày vẫn không
cảm xúc, chỉ tập trung lái xe. Một câu nói như vậy lòng cô có chút nhộn
nhạo lại có chút ngòn ngọt được tỏa ra từ trong sâu thẳm nội tâm.

"Ừm."

Được anh xoa dịu bớt, tâm trạng của cô cũng tĩnh lại. Bình tĩnh chọn
lọc với một mớ giấy tờ trong túi, kết quả vẫn vậy không có thông tin gì
cả. Bố ơi là bố, yêu thương nổi bố quá đi...

Lúc này anh đã lái xe đến tổng công ty chính - Nam Thị. Thái Vy giờ
mới có thể ngắm nhìn cái công ty to lớn này, đẹp long lanh, thế này mà
sao tên kia tính toán tiền long kĩ từng khoản thế nhỉ. Nhưng được cái
khoản xông xênh với nhân viên cũng "gút chót" lắm. Mà khoan anh là một
idol khi vào đây, liệu cô có cần đeo khẩu trang không nhỉ?

"Anh vào trước đi, tôi vào sau, ngại lắm."

Đôi mắt hờ hững của anh ném cho cô một cái nhìn khá là bén.

Ok được rồi. Đành phải hưởng ké tí hào quang của idol vậy.... Nhưng
sự thật thì không như cô tưởng tượng, hai người vào thang máy dành riêng cho những người có chức vụ cao. Lên đến tầng 33 thì dừng.

"Sao anh không nói sớm đỡ mất cả công...."

Bàn tay to lớn của Nam Cường lại đặt lên đầu của Thái Vy xoa mạnh làm tóc của cô bù xù hết cả lên. Mặt của cô thì đen nhẻm, lúc này anh mới
khẽ nhếch miệng nở một nụ cười kéo cô vào trong phòng làm việc. Ở ngoài
là một thư kí nam, rất lịch sự khéo léo.

Bàn làm việc đầy ự những giấy tờ được xếp thành chồng lớn. Có vẻ nghỉ một hôm sau khi nhận chức là một điều sai lầm.

Tô Khổng là thư kí trực thuộc của anh. Bước vào báo cáo lịch nhiệm vụ một cách dày đặc. Còn cô thì đang yên vị ở trên ghế sopha với một đống
giấy tờ của ông bố yêu quý để lại cho mình.

Liệu cô có thể tìm ra được cái đống tài liệu ẩm ương mà bố cô giấu
không đây? Thế này mà cứ bảo thương con gái yêu của bố lắm, thương thế
này thì chịu, có dog nó thèm....

A Vàng yêu của cô mấy hôm nay cô không có để ý đến nó.... Bàn tay
nhanh vuốt điện thoại gọi cho Vũ Hành Long, cậu rất nhanh đã bắc máy
đáp:

"À nó được ở trong chuồng cũ của Kim Cương, ăn no ngủ kĩ lắm, công chúa yên tâm. Thế nhé em còn việc bận."

Nói rồi cậu liền cúp máy, tiếng tút vang lên dài dài. Cô cũng nhớ ra
một người bạn cũ lớn lên cùng cô là chú chó tên Kim Cương, xuất hiện
trong ngày tháng tuổi thơ của cô và anh, hóa ra nó đã sớm....

Nhìn anh tập trung làm việc, cô cũng không dám hỏi về nó. Nhưng mà
một điều phải công nhận đàn ông tập trung làm việc cuốn hút đẹp trai hơn hẳn mọi khi.

Nhìn khá là Mlem mlem đó!!!!

Thế này chả dễ thương biết bao, hình ảnh đẹp như này cô lại nghĩ đến
cảnh Nam Cường hóa thành quái khủng..... Nó rất là ba chấm, đáng sợ....

Lé lé cái điện thoại mới, không khổ là siêu cấp đông tiền, cô zoom
lại gần chụp lén anh mấy kiểu. Đẹp long lanh cành đào, điện thoại xịn
nhé chứ nhan sắc của anh thì tầm thường thôi. Do điện thoại cô xịn nên
mới chụp được đẹp trai thế nhé, chứ không phải anh đẹp trai đâu....

Haha, lòng cô tràn ngập vui vẻ, nhìn đống giấy tờ mà nẫu cả ruột nghỉ game thôi để lát tính! Thái Vy vơ hết giấy tờ vào cất hết trong túi
vải. Bản thân tung tăng nhẹ nhàng té ra ngoài.

Tô Khổng nhìn cô đang đứng trước mặt mới khẽ bỏ kính xuống.

"Ngài cần gì?"

Chất lượng nhân viên tốt thật. Thái Vy chớp mắt gãi đầu tỏ vẻ khó xử nói: "Phòng ăn ở đâu ạ."

Tô Khổng mỉm cười chỉ tận tình cho Thái Vy đi xuống tầng thứ 27, ở đó là căng tin của cả công ty. Không quên đưa cho cô thẻ quẹt riêng để có
thể đi được thang máy.

Hí hửng xuất hiện, ở đây có đầy đủ người của các phòng nên nếu gặp
người lạ mặt ở đây thì không có gì là lạ nên Thái Vy nhẹ nhàng hòa mình
vào dòng người ở khi nhà ăn. Mua cốc trà uống để thanh miệng, lúc cô đi
về thì thấy một nhóm người đứng tụ tập đang nấu cái gì đó mà có vẻ khá
đỏng đảnh, nhìn rất khó chịu. Thú tính của cô lại nổi nên quyết vào giúp họ một tay.

"Sai rồi, bỏ cái kia vào sau cùng. Cho yến ngâm vào trước."

Mấy cô kế toán đưa mắt lên nhìn Thái Vy, người này khá là lạ nhưng có vẻ biết cách làm! Bốn cô mù mờ về nấu ăn trực tiếp kéo Thái Vy đến
giọng nan nỉ nói: "Cô biết nấu hả, giúp chúng tôi nhé.... pls đó bọn tôi đã nấu hỏng cả 2 lần rồi mà đây gói cuối, hỏng nốt thì...."

Đương nhiên là cô không từ chối rồi, dù sao nghỉ xả stress bằng cách nấu ăn này rất tốt.

Tài nghệ của Thái Vy thì mọi người chắc cũng biết rồi đấy, mấy cô gần đó khen lấy khen để, lúc cô ra về còn đóng gói hẳn 4 cốc chè lớn cho
Thái Vy xách về phòng. Mấy cô kế toán cảm ơn rối rít cơ, ai cũng ăn như
hạm vậy....

"Cảm ơn cô nhiều lắm! Cầm lấy, mai xuống nữa không chúng mình lại nấu ăn tiếp, đồ cô làm ngon không thể không khen luôn...."

Thái Vy chỉ cười lắc lắc đầu bày tỏ không biết. Bình tĩnh đi ra thang máy xịn của sếp, trong ánh mắt ngỡ ngàng của vài người nhân viên vô
tình nhìn thấy. Còn mấy cô kế toán đó thì... đang tranh nhau ăn vì không nhanh là hết....

Lúc Thái Vy quay lại, miệng thì hút trà, tay cầm điện thoại, tay còn lại thì xách một túi lớn để 4 cốc chè.

Cô vui vẻ để lên bàn của Tô Khổng một cốc.

"Ăn thử nhé!"

Tô Khổng ngỡ ngàng, chỉ kịp gật đầu cảm ơn thì Thái Vy đã đi vào phòng.

Lúc này, trên sopha đã có một vị khách mới, tên này quen lắm hình như ở công ty cũ cô đã gặp một lần rồi thì phải.

Nam Cường thấy Thái Vy quay lại, Ngự Thiên Ngạo nhìn thấy một người
con gái lạ mặt ở trong phòng bạn mình anh liền nhếch mép đưa cho Nam
Cường một ánh nhìn.

"....Rất tốt, phải như vậy chứ Cường!"

Ném cho Ngự Ngạo Thiên một ánh mắt cảnh cáo, anh mới bình thản vẫy tay bảo cô lại đây.

"Đây là Thái Vy, còn đây là Ngư Ngạo Thiên cậu ấy là bạn của tôi."

Cô gật đầu khe khẽ coi như chào anh ta, anh ta cũng vậy.

"Anh ăn chè không, tôi làm đấy." Sẵn ba cốc trên tay Thái Vy đưa đặt luôn nên bàn đang có mấy cốc chè bọn họ đang uống dở.

Ngự Thiên Ngạo định từ chối nhưng nghĩ thế hơi mất lịch sự nên gật đầu, mở ra ăn vài miếng lấy lệ.

Nam Cường đương nhiên là không chê bình thản mở nắp ăn. Công việc anh cũng đã bàn xong với anh ta rồi nên giờ thoải mái.

Đôi lông mày của Ngự Thiên Ngạo, mở to ra ăn thêm mấy ngụm lớn. Nhìn
thần sắc của anh ta mà cô cảm thấy rất ba chấm, lẽ nào đồ cô làm có
người ăn không được?...

"Không ngon hả?"

Lúc này anh ta đã ăn hết một nửa. Lấy lại vẻ mặt mọi khi đáp: "Không
ngon lắm, cô làm rất ngon! Nhà tôi đang thiếu đầu bếp, mà làm ngon như
cô thì không có. Nếu cô...."

"Tự về bảo vợ cậu nấu cho ăn." Đôi mắt của Nam Cường trừng anh ta mặt mày khó chịu cắt ngang lời của Ngự Thiên Ngạo.

Anh ta lúc này mới biết mình hơi lỡ lời, nhếch miệng nhún vai không
nói gì nữa. Nhìn thấy một cốc chè nữa còn trong túi đặt ở trên bàn, mắt
ưng của anh lại tia về phía cô.

"Thái Vy vợ tôi thích ăn ngọt đặc biệt là chè đấy."

Nghe cái liền hiểu, cô hơi buồn cười, bàn tay đẩy nốt cốc chè còn lại về phía anh ta.

"Ừm, đây anh cứ thoải mái."

Ngự Thiên Ngạo lúc này đứng dậy, thân hình cao lớn xoay chuyển đều có quy củ, chào hai người rồi xách nốt cốc chè còn lại mang về cho vợ ăn.

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>