Chương 99: Bảy tội lỗi của con người

Thái Vy quay đầu cười hề hề với Nam Cường. Trong tầm mắt lúc này khuôn mặt của anh còn có mấy vết sước đỏ nổi bật trên gương mặt anh tuấn. Đôi mắt của cô lộ lên tia khó chịu, cả hai cùng đi gần đến mấy vết này nhìn càng rõ hơn.

"Đi."

Nam Cường đi đến kéo Thái Vy xộc một lèo đi vào trong nhà. Mễ Tư huýt sáo nhếch miệng theo bọn họ ở đằng sau.

Mọi người đều ở phòng khách còn có Kỉ Chính, Kỉ Tống và Kỉ Tư Thiên. Thanh Dung thì đang băng bó lại phần tay của Vũ Hành Long.

Mấy người đi cùng anh còn thương nặng hơn anh. Mộc Tử lúc này vẫn ôm chiếc máy tính đầu được băng bó, lớp băng gặt trắng làm nổi bật mái tóc đen của anh.

"Con về rồi đây." Thái Vy hướng đến Diệp Mạc và Nam Mộ chào lễ phép. Khẽ quay đầu chào Thanh Dung và Kỉ Chính.

Kỉ Tư Thiên bĩu môi nhìn cô một cách hó chịu, giờ còn ít chứ hồi trước con bé này còn nhìn cô khinh khỉnh hơn nhiều. Đống băng gạt cũ nhuốm máu được vứt cùng một chỗ tạo thành một đống nhỏ.

"Con thấy sao rồi?" Diệp Mạc đưa tay sờ lên má của Thái Vy hỏi một cách thân mật.

"Dạ? Con lúc nào chả ổn." Ý của cô Mạc lẽ nào là lúc cô bùng nổ cảm xúc ấy chăng?

Diệp Mạc khẽ véo má của cô một cái, mỉm cười khẽ.

"Chuyện của ông Long?"

Thái Vy khẽ à một tiếng đáp: "Không sai, mẹ con chính là người nhà Long tên thật là Long Thiên Tương. Nhưng quả thật mà nói chuyện giữa mẹ và bố con phải nói là một quả bom nổ tung giữa hai nhà rồi."

Diệp Mạc cười khẽ, xuất thân của Tiêu Trân Ái bà và Thái Hoàng đã có nghi vấn từ lâu chỉ là vẫn chưa có kết quả để khẳng định, lần này thì chắc chắn đúng 100% rồi.

Thanh Dung lúc này đã làm xong việc ngẩng đầu khó hiểu trong câu chuyện của Thái Vy.

Mọi người cũng cùng một dấu chấm hỏi nhìn đến hai người, chỉ có Mễ Tư là thư thả uống trà.

Chuyện đối đầu giữa Nam Thị và Long Thị không phải ngày một ngày hai mà đã đến mấy chục năm nay rồi, hai bên đối đầu gay gắt đến mức một mất một còn.

"Con nói sao cơ Vy?"

Thái Vy khẽ nhìn khuôn mặt nặng nề của Thanh Dung đáp nhẹ nhàng: "Mẹ của con là con gái của Long Thị."

Giây phút cô nói xong tất cả mọi người ngồi ở đây đều ngã ngửa. Ông Kỉ Chính là người đầu tiên bật cười khanh khách.

"Không ngờ anh Hoàng lại có ngày này!"

Nam Cường nhìn Thái Vy bằng một đôi mắt nóng như lửa. Cô hoảng hốt cúi đầu lẽ nào anh lại tính toán đến chuyện nhỏ nhặt về việc hôm qua cô không nhắn tin trả lời anh sao? Mà sự thật thì không phải vậy...

...

Quay trở lại việc chính, Nam Cường xử lí rất ổn thỏa mấy ngày này bên Điểu chắc chắn thiệt hại không ít. Một đòn này cảnh cáo bọn chúng phải biết điều. Tiếp đến là sự việc điều tra cái chết của bà Thái. Kỉ Tống khi tìm đến nhà của bác sĩ trực thuộc thì ông ta đã chết được tròn hai tháng, nay là giỗ 60 ngày để lại người vợ trẻ tuổi cùng hai đứa con thơ và người mẹ bệnh tật.

Thái Vy lắc đầu đôi mắt xanh phảng phất không tin về thông tin này.

Mọi người bàn bạc kĩ lưỡng tính toán lại rất nhiều việc bao gồm cả mấy việc nhỏ nhất. Không có bao nhiêu thông tin cả, chỉ là vụn vặt ít tẹo trong một tờ giấy A0 khổng lồ.

Cô không tài nào tập trung nổi đầu lại ong ong nhớ đến vụ cháy hôm trước.

"Còn vụ cháy ạ?"

Nam Mộ đặt điếu thuốc xuống gạt tàn lắc đầu đáp: "Chú và Nam Phi có đến khảo sát nhưng cũng không có thông tin gì."

Mộc Tử ở bên này cau mày nhìn chiếc máy tính rồi đáp: "Về sự việc của bà Thái thì camera chích xuất bị chỉnh sửa cắt ghép clip khác thay thế vào, mọi thứ có liên quan đều bị như vậy, bọn chúng làm việc rất cẩn thận."

...

Mọi người đều trầm tư suy nghĩ trong phòng khách cho đến khi Nam Mộ xua tay giải tán.

Mấy người kia tập hợp gì đó ở phòng của Nam Cường có gọi cô sang nhưng Thái Vy lúc này đang đăm chiêu suy nghĩ chuyện khác. Cô trực tiếp đi về phòng của mình ngồi ở trên giường xoa đầu Vàng đang ngủ khò khò.

Những hình ảnh, dữ liệu lại tái hiện trong đầu của cô một lần nữa. Đống vàng được cất trong két sắt cô bắt đầu lấy ra xếp từng tí một. Ở mặt sau của thỏi vàng có đánh số thứ tự trùng lặp, Nam Cường đã từng xếp theo thứ tự trùng lặp từ bé đến lớn nhưng cũng chỉ ra một hình quái lạ. Những hoa văn không ăn nhập trên thỏi vàng nhìn thật đáng ghét. Một mớ tài liệu trong túi được xếp gọn lúc này bị đổ ra. Chiếc balo trong đó có mấy hoa văn kí tự đặc biệt đó khiến cô càng đau đầu hơn lại xuất hiện.

Tròn, vuông, tam giác, tròn, vuông? Ngôn ngữ này ai mà hiểu thì chết liền. Có hình tròn không tâm, có hình tròn có tâm, hình vuông, hình tam giác, hình ngũ giác, hình lục giác, hình thất giác.

Đôi mắt xanh hiện lên một tia sáng nhảy số, đi đến bàn tìm bút và giấy. Có chút khúc mắc trục trặc nhỏ. Thái Vy vẽ từng hình vào giấy đếm số lượng cạnh của nó. Như vậy tương ứng với tam giác là số 3. Hình vuông là số 4. Ngũ giác là số 5. Lục giác là số 6. Thất giác là số 7.

Vậy còn số 1,2 đâu? Hình tròn không có tâm và hình tròn có tâm có ý nghĩa gì đây? Đến đây cô lại gãi gãi cái đầu nhắm nghiền mắt. Cho dù có cố gắng ngẫm nghĩ nhưng rồi lại chả đâu vào đâu, không thể luận ra nổi.

Mấy cái này chỉ là phỏng đoán. Cô cầm tờ giấy tìm những thỏi được đánh số rồi xếp. Theo tờ giấy tàn hình tròn vuông tam giác thì có thể sẽ... Mong rằng cái này là đúng đi.

Bàn tay Thái Vy nhanh thoăn thoắt xếp vào từng cái một. Dãy số kì lạ được cô viết ra là: 333(.)44567(.)444(.)656676. Trong đó khoảng trống chính là hình tròn tâm và không tâm.

Từng thỏi được xếp vào đã ra một hình thù mới mẻ. Tương ứng với bảy con vật. Đầu tiên là Rồng, tiếp đến Rắn, tiếp đến là con Đười Ươi, nữa là Cáo, Sư Tử và cuối cùng là con Lợn?

Vì có mấy chỗ trống nên hình nhìn có chút khó, trong đống vàng còn lại cô tìm hình dạng giống thế đậy thử vào xem sẽ là số bao nhiêu. Kết quả thu được khá mới mẻ. Tròn tâm chính là số 2 còn tròng không tâm là số 1.

Thật ra cô đã nghĩ chính là tròn tâm là số 1 còn không tâm chính là số 0. Chứ không có số 2 nào ở đây cả

Số vàng còn lại chính là không biết nên ráp kiểu gì, bố cô cũng chỉ có để lại một đoạn ngắn của ngôn ngữ ngoài hành tinh này.

Những cái này sẽ tượng trưng cho cái gì? Một lóe lại hiện lên trong đầu, một bộ phim anime mà cô yêu thích mang tên: Nanatsu no taizai - Thất Hình Đại Tội.

Lẽ nào bảy khu đất đó tượng trưng cho từng tội đồ của con người? Rất nan giải, cô không thể hiểu nổi. Công suất hoạt động đến thế, lúc này cô tự nhiên lại rất mệt.

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>