Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe

Tống Bảo bước vào cửa, lúc này mẹ của cậu vẫn chưa ngủ, bà đang ngồi xem ti vi mấy phim truyền hình tay ba nhăng nhít.

"Con về rồi đây, sao mẹ không ngủ sớm đi."

Tống Thư ngoảnh mặt lại lắc lắc đầu nói: "Tự nhiên không muốn đi ngủ, thuận tiện cả đôi đường chờ con về thôi, ăn cái gì không mẹ làm cho."

Tống Bảo ngồi phịch xuống ghế, khuôn mặt tràn ngập ý cười. Tông Thư đương nhiên biết cái khuôn mặt này là kiểu gì.

"Thích ai rồi à." Bà đưa miếng táo vào miệng nói.

Chàng trai này lập tức đỏ mặt mím môi. Điều này làm bà khẽ cười rồi nói tiếp: "Tốt mà, ngại ngần cái gì, thấy mày ngần này tuổi rồi mà không thích ai mẹ còn tưởng mày thích đàn ông."

Đàn ông? Tống Bảo mặt nhăn mày nhó trước câu nói của mẹ mình, bà Tống đưa miếng táo vừa được gọt cho cậu ăn. Lòng cậu có chút hỗn loạn, cái thứ tình cảm này lần đầu cậu mới thấy chẳng là cảm giác có chút hảo cảm với Thái Vy thôi, chứ làm sao mà thích cô được... Họ cũng chỉ mới gặp được mấy ngày.

"Mẹ đi ngủ đi."

"Ừ."

....

Thái Vy dụi mắt, quầng thâm ở dưới hiện lên thấy rõ, cô ngáp ngắn ngáp dài đưa cái bàn chải đánh răng vào miệng. Rửa mặt xong cái mới tỉnh táo đôi chút.

Nam Cường lúc này đã tốc biến về phòng của mình rồi.

Mở cửa tủ chỉ cần nhìn đống váy được treo ngăn nắp trong đó làm cô khá là ba chấm. Không mặc bằng cởi chuồng!

Nhớ lại lời của Diệp Mạc nói: "Chân con rất đẹp, nên phải mặc váy, mặc quần cực kì phí phạm tài nguyên thiên nhiên đẹp đẽ này."

Thái Vy cứng họng. Bà bồi thêm một câu: "Ngại thì mua váy dài qua đầu gối. Mặc dần rồi quen, chứ nhìn bộ quần áo như đàn ông của con cô không thích."

Từ cô không thích vang lên, Thái Vy càng ba chấm hơn... Diệp Mạc đã nói như thế cô nào dám làm trái ý bà...

Kế hoạch của hôm nay, hiện tại cô vẫn chưa có. Chải đầu buộc tóc luôn là tiết mục sau cùng rồi cô mới bước ra khỏi cửa.

"Cô, chú."

Diệp Mạc và Nam Mộ đã ngồi ở bàn ăn, hai người gật đầu mỉm cười với Thái Vy. Một lúc sau mấy người khác cũng xuống, đặc biệt là Nam Phi xồn xồn lên nịnh bợ cô cái chuyện chiếc vương miệng tiếp tục, chừng nào chưa cho cậu chắc cái lỗ tai của cô sẽ bị tên này tra tấn cho tê liệt mất....

"Ăn đi. Nói hơi nhiều rồi đấy."

Nam Phi bĩu môi, sau đó cậu không nói nữa.

"Chuyện lái xe, tí nữa chú Mộ trở con đi tham khảo nhé." Diệp Mạc khẽ nói với Thái Vy.

Cô nghe xong hớn hở đáp: "Nhanh thế hả cô." Thật ra muốn nhanh hơn cũng được thậm trí có thể tạo hẳn cho Thái Vy một cái bằng giấy phép lái xe quy củ.

Diệp Mạc gật đầu. Thái Vy sơ cua nói thêm cho bà chuyện tối qua mình đã đến đâu, nói đến đây Diệp Mạc có chút tức giận, làm cô sợ hết hồn nhưng ngay sau đó chỉ khẽ véo tay cô một cái rồi nói: "Lần sau mấy chỗ nguy hiểm thế này con phải nói trước cho cô."

Nhưng nếu mà nói thì bà cho cô đi chắc... Dù sao cô cũng đi cùng Long Thiên Vũ mà.

Nam Cường liếc cô mấy lượt mới thôi, lúc đi lên xe của chú Mộ cô còn bị anh giật tóc một cái, ghét nhỉ tự nhiên anh lại làm sao sao thế này.

Bàn tay cầm điện thoại cô gõ một loạt tin nhắn gửi đi.

"Được lắm, trưa nay em về anh trụi đầu đi!"

Nam Cường khẽ mỉm cười ở trên xe Việt Dã đang đánh ra gửi một hình icon cảm xúc thách thức.

Thái Vy lúc này đã cất điện thoại đôi mắt xanh được đeo lens lên chăm chú nhìn bào từng động tác của Nam Mộ đánh lái.

Không chớp mắt một giây nào, chăm chú nhìn từng động tác của ông để khắc ghi vào đầu mình. Nam Mộ đương nhiên chính là cực kì hài lòng với dáng vẻ này của cô.

"Con có bằng lái xe máy chưa?"

Thái Vy lúc này sực tỉnh nhìn ông đáp: "Dạ... Con có rồi."

"Sao lúc đấy không học luôn bằng lái ô tô."

Thái Vy gãi gãi đầu đáp: "Con có nghĩ đến rồi, cơ mà lúc học bằng xe máy phất lên nhanh lắm, đến lúc chuẩn bị học bằng ô tô thì xuống dốc thảm hại, đã vậy còn ăn vào cả vốn nữa cơ... Nếu năm đó thời tiết không trái ý của con thì thắng đậm đủ tiền mua ô tô luôn ạ, nhưng vẫn cứ là thực tế khá khốc liệt."

"Thế con giải quyết thế nào?"

"Bán xe máy chú ạ, đủ trả nợ. Nhưng ăn tết không mấy dư dả lắm. Sau đó bà lại bệnh nặng thêm ạ, lúc đấy con đen trồng đen... Sau đó con có gặp được chú đấy. Lúc đấy hỗn loạn lắm, con ngồi ở quán cà phê thử uống cái nước đắng ngắt này nhưng kết quả vẫn không uống được đành phí mấy mấy chục trả tiền nước. Nhưng nhờ có cốc cà phê đắng đó mà con gặp được chú. Có chú chỉ dẫn con mới không lâm vào cảnh đường cùng ý..."

Nam Mộ khẽ cười, Thái Vy nói lại chuyện xưa buồn thảm với thái độ cực kì hoài niệm về những kỉ niệm đó. Có thất bại mới có thành công, thay vì uất hận ông trời vì sao lại đối xử với tôi thế thì hãy đứng lên làm lại từ đầu. Không xa ngã và đánh mất bản ngã của chính mình.

Nhờ vậy mà tôi luyện được Thái Vy của chính bây giờ.

"Không sao kinh doanh thua lỗ là chuyện bình thường."

"Dạ." Giọng nói vui vẻ của cất lên, trên đường đến trường dạy lái, cả hai chú cháu trò chuyện rất vui vẻ cực kì hợp cạ.

Đầu tiên vào đăng kí, nhân vật tầm cỡ như Nam Mộ đích thân đưa cô gái nhỏ trẻ tuổi này đi, ban lãnh đạo của trường trực tiếp ra mặt tiếp đón. Mấy người đó đều tưởng Thái Vy là con của Nam Mộ cho đến khi tên của cô được viết trên giấy. Cơ mà là cháu thì cũng có chúa dám đắc tội với cô. Phê duyệt cực kì nhanh chóng, buổi học đã được tiến hành từ hai hôm trước nếu muốn học phải chờ đến tuần sau đăng kí khóa mới.

Nhưng được đặc cách, cô được phân đến lớp học viên thiếu. Ban lãnh đạo khá là sốt ruột nhưng cũng hết cách, bởi thầy giáo này chính là không hạ thủ lưu tình với con cháu của những nhân vật tai to mặt lớn. Những lớp khác đã đầy không thể chuyển được.... Lại càng không thể đắc tội được với ngày Nam đang đứng trước mặt đây...

Mai sẽ là ngày học lí thuyết giờ giấc được in rất rõ, và phải đi khá là sớm. Thái Vy hí hửng cầm quyển sách lí thuyết và thực hành trên tay cùng với ông Nam Mộ tiến về phía xe ô tô đẹp mắt. Có chút chuyện lặt vặt thế mà cũng hết nửa buổi sáng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Long Thiên Vũ gọi đến cho Thái Vy, muốn cô đến công ty của mình để nhờ cái gì đó.

Mặt Thái Vy méo sệch, giả xử người hôm nay đưa cô đi là Việt Dã, là Nam Cường, là Nam Phi hay ông Lê thì chuyện đã dễ nói đằng này lại là Nam Mộ. Vào tận hang ổ của kẻ thù truyền kiếp ai mà thích cho nổi...

"Có chuyện gì con cứ nói." Giọng nói trầm của ông vang lên.

Thái Vy e dè đáp: "Chú trở con đến Long Thị nhé...."

"Được, mà chuyện của hai nhà giờ con không phải ngại nữa. Cả chuẩn bị có hạng mục hợp tác gắn kết, nên từ giờ không có chuyện là kẻ địch." Thật ra sợi dây gắn kết này chính là Thái Vy, cô bé là cầu nối giữa hai nhà. Cả hai đều bỏ qua thù cũ mà bắt tay nhau thôi...

Cô nghe được thông tin này từ miệng của Nam Mộ không khỏi vui vẻ đáp: "Thế thì tốt quá ạ."

"Ừ."

....

"Chú đi trước nhé, có gì trưa con nhắn cho cô Mạc."

Chiếc Land Cruiser màu đen nhanh chóng biến mất dưới đại sảnh Long Thị, Thái Vy đeo túi bước vào, Tôn Á Á đã chờ sẵn từ trước thấy cô bước vào là đi đến ngay.

"Tiểu thư, ngài đi theo tôi, giám đốc Long đang chờ ngài." Lòng Tôn Á Á có chút chua xót khi nói.

Thái Vy cũng nhận ra khó hiểu với cô thư kí này... Tự nhiên coi cô kiểu như là cướp gì đó quan trọng của chị ta vậy...

Thang máy chuyên dụng cho hàng ngũ cấp cao, Thái Vy đăm chiêu nhìn Tôn Á Á.

"Cô là?"

"Dạ, tôi là thư kí trực thuộc của giám đốc Long. Tên là Tôn Á Á."

Cô chỉ muốn hỏi tên thôi mà sao trả lời quy củ thế chị gái...

"Tôn Á Á, em là Tiêu Vy rất vui được gặp chị. Bỏ kính ngữ nhé, em nghe không quen." Bàn tay của Thái Vy đưa ra làm cho Tôn Á Á rất ngạc nhiên nhưng cũng bắt tay với cô.

"Dạ."

"Chị lại thế nữa rồi."

Tôn Á Á đỏ mặt ngượng ngùng đáp: "Được."

"Em bao nhiêu tuổi?"

"Em 23 tuổi, mấy tháng nữa sẽ sang 24. Còn chị."

"Chị vừa tròn 26." Nói đến đây Thái Vy mỉm cười với cô.

Cửa mở ra Thái Vy theo đường cũ tự nhiên đi đến phòng làm việc của Long Thiên Vũ.

Lòng Tôn Á Á như lửa đốt đi đi đi lại ở hành lang, cuối cùng cũng nghĩ ra cách mang trà và bánh vào. Tiếng trò chuyện vui vẻ rôm dả của cả hai phát ra làm tim cô thít lại một cách đau điếng, mặt vẫn vậy nhưng nhìn kĩ mới thấy.

Cô đặt khay xuống lui ra khỏi cửa, mấy cái biểu cảm đó được Thái Vy thu hết vào mắt, đôi mắt của cô hiện lên vẻ tinh nghịch.

"Anh làm việc tiếp đi em có việc muốn hỏi chị Tôn."

"Ừ."

Mở cửa, Tôn Á Á mặt không biểu lộ cảm xúc gì mấy nhưng Thái Vy đang ngay sát mặt của cô nhìn chằm chằm làm cô toát mồ hôi hột...

"Chị gái có phải chị thích anh của em đúng không?"

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>