Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm

Lúc đầu, tên tóc vàng còn gào thét đau đớn, nhưng chẳng bao lâu sau, giọng nói đã khàn đi, chỉ có thể phát ra những tiếng nấc nghẹn, vô cùng thê thảm.

Trên tường còn lưu lại hàng loạt vết máu thịt, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến người ta run sợ trong lòng.

Tên tóc vàng cũng đau đến mức ngất đi mấy lần, nhưng lần nào cũng đột nhiên tỉnh lại, sau đó trên mặt truyền tới từng cơn đau đớn thấu tim.

Mãi cho đến khi mũi của tên tóc vàng bị mài phẳng, toàn bộ da thịt trên mặt bị chà hết, có thể nghe rõ được tiếng xương va vào đá sắc bén, Lăng Nghị mới buông tay ra, để tên tóc vàng trượt xuống như một con chó chết.

Lúc này, tên tóc vàng đã hấp hối, mặt mũi không còn gì.

Lăng Nghị tùy ý phủi tay, xoay người bỏ đi.

Sau khi anh rời đi không lâu, một nhóm người có chuyên môn đã đến dọn dẹp đống lộn xộn.

Nếu Lăng Nghị không cho tên tóc vàng chết thì bọn họ nhất định sẽ không để tên tóc vàng chết, dù sao còn có câu sống không bằng chết.

Hai chủ tớ Hàn Nhược Tuyết nhìn bóng lưng đã đi xa của Lăng Nghị đều thở phào nhẹ nhõm trong vô thức.

"Ông Ngô, may mà sáng nay ông đã ngăn tôi lại, nếu không tôi đã giống như anh ta rồi." Hàn Nhược Tuyết nghĩ đến cảnh sáng nay ngăn Lăng Nghị lại, cô ấy không khỏi cảm thấy sợ hãi.

"Cô nên thấy mừng vì lúc đó chúng ta đắc tội anh ấy chứ không phải vợ con anh ấy.

Nếu không kết cục của chúng ta sẽ còn thảm hơn cả tên tóc vàng." Ngô Càn nhìn mặt mũi tên tóc vàng không còn gì, không khỏi cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Hàn Nhược Tuyết nghe vậy gật đầu nói: "Đúng thế, chỉ mắng một câu đã rơi vào kết cục sống không bằng chết.

Nếu là giơ tay tát chẳng phải là sẽ muôn kiếp không trở lại được?"
Nói xong, Hàn Nhược Tuyết toát mồ hôi lạnh.

Phải biết là, sau khi cô ấy tìm được thông tin của Tề Thi Vận, cô ấy đã lên kế hoạch dùng cô để uy hiếp Lăng Nghị giao cỏ Râu Rồng ra, nhưng vì dè chừng thực lực của Lăng Nghị nên mới từ bỏ ý định này.

Bây giờ nghĩ lại, nếu thật sự làm như vậy, e rằng toàn bộ nhà họ Hàn sẽ không còn tồn tại.

Điều này sao có thể không khiến Hàn Nhược Tuyết đổ mồ hôi lạnh?
“Cho nên vẫn là cô chủ sáng suốt, bảo vệ hai mẹ con họ trước, tìm được chỗ dựa lớn như vậy cho nhà họ Hàn.”
Nghe vậy, Hàn Nhược Tuyết cười khổ: “Cũng chỉ là một suy nghĩ đã suýt chút nữa khiến nhà họ Hàn phải diệt vong.”
Ngô Càn: "..."
"Được rồi, ông Ngô, ông cứ đợi ở Giang Châu.

Dù Lăng đại sư có yêu cầu gì, ông bằng mọi giá cứ đáp ứng.

Tôi phải tiếp tục đi tìm cỏ Râu Rồng." Hàn Nhược Tuyết nhìn tuyết trắng trên mặt đất, thở dài: "Cũng không biết liệu có thể tìm được hay không.”
“Ông chủ người tốt gặp chuyện tốt, chắc chắn sẽ tìm được.” Ngô Càn an ủi nói.

"Hy vọng vậy." Hàn Nhược Tuyết nói: "Đúng rồi, căn dặn xuống dưới, nhà họ Hàn không ai được phép đắc tội vợ con của Lăng đại sư.

Đó là vảy ngược của Lăng đại sư, gặp được họ đều phải khách sáo."
"Cô chủ yên tâm, lão biết phải làm thế nào."

“Còn nữa, hành vi sa ngã của Lăng đại sư mấy năm nay hẳn là cố ý để thiên hạ thấy nhằm che giấu thân phận.

Nếu anh ấy chưa nói cho Tề Thi Vận biết, vậy người của chúng ta cũng không nên vạch trần, kẻo đắc tội với Lăng đại sư.”
Hàn Nhược Tuyết tiếp tục dặn dò, Ngô Càn bên cạnh liên tục gật đầu tỏ ý đã ghi nhớ.

"Tề Thi Vận, cô và tôi thực sự là cùng người nhưng không cùng số, thật là làm người ta hâm mộ." Hàn Nhược Tuyết mặc sườn xám, đôi chân dài bước đi trong tuyết trắng...!
Cùng lúc đó, trong khu VIP của Bệnh viện Quốc tế Tần Hoàng Giang Châu là đông đảo các trưởng khoa do đích thân viện trưởng Trần Thiên Minh dẫn đầu.

Là bệnh viện tư nhân lớn nhất ở Giang Châu, có trang thiết bị y tế và nhân tài tốt nhất ở Giang Châu.

Dùng một câu nói của người dân để hình dung là, Hắc Bạch Vô Thường tới đây đều phải đi đường vòng..

Chapter
1 Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2 Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3 Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4 Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5 Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6 Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7 Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8 Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9 Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10 Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11 Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12 Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13 Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14 Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15 Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16 Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17 Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18 Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19 Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20 Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21 Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22 Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23 Chương 23: 23: Ai Vậy
24 Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25 Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26 Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27 Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28 Chương 28: 28: Được Thôi
29 Chương 29: 29: Thế Nào
30 Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31 Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32 Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33 Chương 33: 33: Phải Biết
34 Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35 Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36 Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37 Chương 37: 37: Xin Chào
38 Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39 Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40 Chương 40: 40: Xin Lỗi
41 Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42 Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43 Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44 Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45 Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46 Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47 Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48 Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49 Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50 Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51 Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52 Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53 Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54 Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55 Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56 Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57 Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58 Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59 Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60 Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61 Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62 Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63 Chương 63: 63: Tới Rồi
64 Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65 Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66 Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67 Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68 Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69 Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70 Chương 70: 70: Nghe Vậy
71 Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72 Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73 Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74 Chương 74: C74: Không có
75 Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76 Chương 76: C76: Chị dâu
77 Chương 77: C77: Đúng thật
78 Chương 78: C78: Lúc này
79 Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80 Chương 80: C80: Con đi3m thối
81 Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82 Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2
Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3
Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4
Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5
Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6
Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7
Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8
Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9
Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10
Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11
Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12
Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13
Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14
Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15
Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16
Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17
Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18
Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19
Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20
Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21
Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22
Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23
Chương 23: 23: Ai Vậy
24
Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25
Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26
Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27
Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28
Chương 28: 28: Được Thôi
29
Chương 29: 29: Thế Nào
30
Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31
Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32
Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33
Chương 33: 33: Phải Biết
34
Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35
Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36
Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37
Chương 37: 37: Xin Chào
38
Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39
Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40
Chương 40: 40: Xin Lỗi
41
Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42
Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43
Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44
Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45
Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46
Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47
Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48
Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49
Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50
Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51
Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52
Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53
Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54
Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55
Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56
Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57
Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58
Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59
Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60
Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61
Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62
Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63
Chương 63: 63: Tới Rồi
64
Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65
Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66
Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67
Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68
Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69
Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70
Chương 70: 70: Nghe Vậy
71
Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72
Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73
Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74
Chương 74: C74: Không có
75
Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76
Chương 76: C76: Chị dâu
77
Chương 77: C77: Đúng thật
78
Chương 78: C78: Lúc này
79
Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80
Chương 80: C80: Con đi3m thối
81
Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82
Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
footer(); ?>