Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa

Tuyết Hi an ủi Lăng Nghị một lúc lâu, Lăng Nghị mới ngừng khóc, mà sau vài lần thử Tuyết Hi cũng ôm búp bê Barbie chạy quanh phòng, vui vẻ như một con chim khách nhỏ đang hót líu lo.
Tề Thi Vận thấy hai cha con ở chung rất hòa thuận, mới yên tâm trở lại phòng bếp rửa rau và nấu ăn cùng Chu Ấu Vi.
Chu Ấu Vi trốn ở sau cửa bếp nhìn thấy chuyện vừa xảy ra bên ngoài, nhưng cô ta không dám ra ngoài vì kính sợ Lăng Nghị, không dám xuất hiện trước mặt anh.
“Chị, anh rể thật sự tệ như chị nói trên điện thoại trước đó sao?”, Chu Ấu Vi thăm dò hỏi.
“Còn tệ hơn nữa kìa”.

Tê Thi Vận tựa hồ đã quen thuộc với chuyện này, nói đến chủ đề này mà cảm xúc cũng không dao động quá lớn.
“Nhưng tại sao em lại cảm thấy tính tình của anh rể rất tốt? Cho dù là đối với chị hay là Tuyết Hi thì anh ấy đều rất kiên nhẫn”.
Phải biết răng, ở ngoài anh ấy là người mà ngay cả anh Báo còn phải tôn trọng, chẳng phải những người đàn ông như vậy thường rất kiêu ngạo sao, nhưng trên người anh rể lại không hề có dấu hiệu của sự kiêu ngạo.
Tê Thi Vận nghe vậy cười khổ, lắc đầu nói: “Con người của anh ấy giỏi nhất là ngụy trang, em đừng để biểu hiện bên ngoài của anh ấy đánh lừa”.

Chu Ấu Vi có chút không hiểu, tại sao buổi sáng trước khi đi ra ngoài, mỗi câu nói của chị đều bênh vực cho anh rể, tới buổi tối chị lại bắt đầu nói xấu anh ấy?
“Chẳng lẽ trong mắt chị, anh rể là một người rất tệ hại sao?”
Tề Thi Vận nghe vậy giật mình, sau đó lắc đầu cười khổ: “Trước khi Tuyết Hi được một tuổi, chị thực sự cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới, anh ấy chưa bao giờ bỏ lỡ bất kỳ lần khám thai nào của chị, và cũng chưa bao giờ văng mặt trong từng ngày Tuyết Hi lớn lên...!Nhưng sau khi Tuyết Hi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư, mọi thứ đã thay đổi".
“Vậy là do căn bệnh ung thư của Tuyết Hi đã tác động tới anh rể sao?”
“Chị cũng hy vọng như vậy, hy vọng một ngày nào đó anh ấy có thể tỉnh ngộ.

Nhưng chị đã thất vọng quá nhiều lần, hiện tại chị không còn hy vọng gì với anh ấy nữa.

Em đừng nhìn hiện tại anh ấy kiên nhẫn như vậy, có lẽ không giả vờ được mấy ngày là sẽ lộ ra bộ mặt thật, cho nên...”, Tê Thi Vận đột nhiên im lặng, không nói thêm gì nữa.
“Cho nên cái gì?” Tê Thi Vận lắc đầu: “Không có gì”.
'Cho nên chị mới ly hôn với anh ấy và cũng không cho anh ấy tiếp xúc với Tuyết Hi, chỉ vì sợ bây giờ Tuyết Hi càng vui vẻ thì sau này sẽ càng đau lòng hơn.

Hơn nữa thời gian còn lại của Tuyết Hi cũng không nhiều lắm, chị không muốn con bé lại bị những kẻ đòi nợ đó dọa đến khóc, bị bọn họ đánh đập tra tấn...
Tê Thi Vận thầm nói trong lòng, trong thâm tâm vô cớ bắt đầu đau đớn.
“Đúng rồi, em đi một quãng đường xa tới đây, xác định không chơi thêm mấy ngày nữa, buổi tối là đi về sao?”, Tê Thi Vận hỏi.
Vẻ mặt Chu Ấu Vi buồn bã, nhưng lại không dám nói cho chị họ nghe chuyện xảy ra tối qua, nên chỉ gật đầu cười khổ: “Ừm, em muốn về nhà”.
Nhìn thấy cô ta như vậy, Tê Thi Vận còn tưởng cô ta bị thất tình, nên cũng không hỏi nữa, mà tập trung nấu nướng.
Trong phòng khách, Lăng Nghị và Tuyết Hi giúp búp bê Barbie chải tóc, trang điểm và thử các loại quần áo, họ chơi rất vui vẻ, cảm giác như thời gian trôi qua trong chớp mắt.
Khi họ thử đến bộ quần áo thứ năm, tất cả thức ăn đã được dọn lên bàn, mùi thơm ngào ngạt.

Không cần Tề Thi Vận nhắc nhở, Lăng Nghị liền dẫn Tuyết Hi đi phòng vệ sinh rửa tay, sau đó ngồi vào bàn ăn, chờ ăn cơm.
Mọi người ăn bữa cơm này rất hòa thuận vui vẻ, đặc biệt là Chu Ấu Vi, cô ta có vẻ rất khách khí với Lăng Nghị, khiến Tề Thi Vận cảm thán, em họ của cô cuối cùng cũng đã trưởng thành, biết kính trọng người lớn.
Không chỉ vậy, cô còn có một loại ảo giác rằng Lăng Nghị của trước đây đã quay trở lại.
Nhưng cô nhanh chóng từ bỏ ý nghĩ này, và cảnh cáo bản thân không được ảo tưởng, nếu Lăng Nghị có thể trở nên tốt hơn, thì heo mẹ cũng biết hát “Tam bảo cát tường”!
“Tối nay tiểu Vi có chuyến bay, lát nữa anh đưa con bé một chút đi”.

Khi bữa ăn gần kết thúc, Tê Thi Vận nói với Lăng Nghị.

“Được”.

Lăng Nghị đồng ý một cách thoải mái, bởi vì anh biết đây là Tê Thi Vận đang âm thầm đuổi anh đi, ý là sau khi đưa xong thì không cần phải quay lại.

Lần này đến lượt Chu Ấu Vi ngượng ngùng, liên tục từ chối, nói rằng cô ta có thể bắt taxi đi.

Nhưng dù cô ta có nói gì thì Tê Thi Vận cũng đáp lại với lý do “không yên tâm”.

Chu Ấu Vi bất đắc dĩ, đành phải chấp nhận sự sắp xếp của chị họ.

Bữa ăn này đã đủ căng thẳng rồi, nhưng không ngờ rằng một lát nữa cô ta còn phải ngồi chung xe với anh rể.

Khi nghĩ đến quyền lực của anh rể ở quán bar đêm qua, trong lòng cô ta cảm thấy thấp thỏm một cách khó hiểu.

Sau bữa ăn, Chu Ấu Vi vốn muốn giúp chị họ rửa chén, nhưng lại bị Tê Thi Vận từ chối và bảo cô ta đến sân bay sớm để tránh lỡ máy bay..

Chapter
1 Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2 Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3 Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4 Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5 Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6 Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7 Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8 Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9 Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10 Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11 Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12 Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13 Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14 Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15 Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16 Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17 Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18 Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19 Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20 Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21 Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22 Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23 Chương 23: 23: Ai Vậy
24 Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25 Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26 Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27 Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28 Chương 28: 28: Được Thôi
29 Chương 29: 29: Thế Nào
30 Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31 Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32 Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33 Chương 33: 33: Phải Biết
34 Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35 Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36 Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37 Chương 37: 37: Xin Chào
38 Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39 Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40 Chương 40: 40: Xin Lỗi
41 Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42 Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43 Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44 Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45 Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46 Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47 Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48 Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49 Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50 Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51 Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52 Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53 Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54 Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55 Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56 Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57 Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58 Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59 Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60 Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61 Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62 Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63 Chương 63: 63: Tới Rồi
64 Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65 Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66 Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67 Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68 Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69 Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70 Chương 70: 70: Nghe Vậy
71 Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72 Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73 Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74 Chương 74: C74: Không có
75 Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76 Chương 76: C76: Chị dâu
77 Chương 77: C77: Đúng thật
78 Chương 78: C78: Lúc này
79 Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80 Chương 80: C80: Con đi3m thối
81 Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82 Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2
Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3
Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4
Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5
Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6
Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7
Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8
Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9
Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10
Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11
Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12
Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13
Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14
Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15
Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16
Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17
Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18
Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19
Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20
Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21
Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22
Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23
Chương 23: 23: Ai Vậy
24
Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25
Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26
Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27
Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28
Chương 28: 28: Được Thôi
29
Chương 29: 29: Thế Nào
30
Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31
Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32
Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33
Chương 33: 33: Phải Biết
34
Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35
Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36
Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37
Chương 37: 37: Xin Chào
38
Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39
Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40
Chương 40: 40: Xin Lỗi
41
Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42
Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43
Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44
Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45
Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46
Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47
Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48
Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49
Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50
Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51
Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52
Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53
Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54
Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55
Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56
Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57
Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58
Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59
Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60
Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61
Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62
Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63
Chương 63: 63: Tới Rồi
64
Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65
Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66
Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67
Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68
Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69
Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70
Chương 70: 70: Nghe Vậy
71
Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72
Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73
Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74
Chương 74: C74: Không có
75
Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76
Chương 76: C76: Chị dâu
77
Chương 77: C77: Đúng thật
78
Chương 78: C78: Lúc này
79
Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80
Chương 80: C80: Con đi3m thối
81
Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82
Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
footer(); ?>