Chương 249: 249: Ta Muốn Cho Tô Trường Ngự Biết Thế Nào Gọi Là Hoàng Thái Tôn

"A! Ngươi còn dám đánh ta? Ngươi biết ta là ai không?"
Cửa Trai Tâm Điện vang lên tiếng hét thảm thiết.
Tiếng hét rất thê thảm, âm giọng còn non nớt.
Phương Ly hét to, bị đánh cho mấy quyền, Tô Trường Ngự ra tay rất là tàn bạo.
Còn không có tí võ đức nào.
Đột nhiên đánh lén, hoàn toàn không cho Phương Ly cơ hội phản ứng.
"Ta là Đại Càn hoàng thái tôn, ngươi dám đánh ta?"
Phương Ly bị Tô Trường Ngự xách lên, mặt mày sưng vù hét vang giận dữ.

Trên mặt y đầy vết thương, ánh mắt đầy tức giận, chỉ muốn giết chết Tô Trường Ngự.
Tiếc là.
Tô Trường Ngự cũng đã tức muốn điên.
Đối với cường giả, Tô Trường Ngự còn vâng vâng dạ dạ, im lặng mà nghe.
Chứ đối với người yếu, hắn sẽ đánh thẳng tay, tuyệt không nhượng bộ.
Đã lâu rồi, Tô Trường Ngự chưa được sướng thế này.
Hắn đã quên bao nhiêu năm rồi, chưa được đánh người như vầy.
Đúng là, đánh người sướng thật.
Tô Trường Ngự đánh trái đánh phải, không ngừng quyền đấm cước đá, ra đòn không hề nương tay, thấm tới tận xương, đánh tới mức Phương Ly nghi ngờ cả cuộc đời.
Y là hoàng thái tôn, là người tôn quý nhất của Đại Càn hoàng triều, phụ thân y là Thái tử đương triều, bình thường có khi Thái tử còn bị hoàng đế trách mắng, chứ y thì không.
Là cháu đích tôn, y được thiên tử Đại Càn vô cùng yêu thương, hoàng hậu nãi nãi cũng cực kì cưng chiều.
Cả Đại Càn vương triều, không ai dám bất kính với y, không ai dám không vâng lời y.

Chỉ có y đánh người, chứ chưa từng có ai dám đánh y.
Chỉ có một lần, y quá nghịch ngợm, phụ thân đánh y ba roi, kết quả phụ thân bị gia gia treo lên cây quất cho một trận.
Nói cách khác, cả Đại Càn không ai dám chọc vào y, cũng không ai dám đánh y.
Nhưng hôm nay lại gặp phải sát thần, dám đánh y.
Đúng là xui tận mạng.
Phương Ly đã nhìn ra tình hình của mình, Tô Trường Ngự đã giận điên rồi.
Cứ như cả đời chưa từng được đánh người, hắn càng đánh càng mạnh, tốc độ đánh cũng càng lúc càng nhanh.
Nếu cứ tiếp tục như này, mình không chết cũng hấp hối.
Nên Phương Ly liền bật khóc.
"Đừng đánh, đừng đánh nữa!"
"Xin ngươi, đừng đánh nữa!"
"Ca, đại ca, lão ca, xin ngài đừng đánh nữa."
"Đánh tiếp nữa, là ta chết đó.

Đại ca, ta gọi ngài là đại ca được chưa!"
"Ngài bỏ qua cho ta đi."
Phương Ly nước mắt nước mũi tèm lem, khóc lóc xin tha.
Tô Trường Ngự đang đánh sướng thế, bảo dừng sao dừng được!
Nhưng nhìn Phương Ly, mặt mũi sưng vêu lên cả rồi, nếu đánh tiếp nữa, không chừng xảy ra chuyện thật.
Tiếc quá.
Thật là khó chịu.
Khó khăn lắm mới gặp được một người không đánh lại mình, thế mà chưa gì đối phương đã đầu hàng.
Chả thú vị gì cả.
Bịch.
Ném Phương Ly xuống đất, Tô Trường Ngự lạnh nhạt.

"Từ nay trở đi nói chuyện phải biết tôn trọng người khác, nghe chưa?"
Tô Trường Ngự nhìn Phương Ly chăm chú.
"Biết, biết, ca, ta biết rồi."
Phương Ly cúi đầu, toàn thân đau đớn, nước mắt rơi ào ào, khóc không còn hình tượng.
"Được rồi, tỉnh người ra thì tốt."
Đánh một trận, thư thái cả người.
Tô Trường Ngự chắp tay sau lưng, bỏ đi, không ăn hiếp thằng nhóc nữa.
Trong lòng vui vẻ.
Mình đúng là mạnh thật.
Đánh cho tên kia không có khả năng phản kháng luôn.
Tô Trường Ngự à Tô Trường Ngự.
Ngươi đúng là mãnh nam tuyệt thế.
Tô Trường Ngự nghênh ngang bỏ đi, để lại Phương Ly mặt mũi sưng vù.
Từ Cẩn nấp trong góc, ngu hết cả người.
Phương Ly.
Hoàng thái tôn Đại Càn, bảo bối của thiên tử Đại Càn, lại bị Tô Trường Ngự đánh cho một trận?
Đúng là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
Đừng nói Tô Trường Ngự, ngay cả Thái tử đương triều, phụ thân của Phương Ly mà đánh Phương Ly, còn bị thiệt thòi nữa là.
Thế mà, Tô Trường Ngự lại dám đánh hoàng thái tôn Đại Càn?
Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, e là cả Đại Càn sẽ đều chấn động.
Từ Cẩn nuốt nước miếng.
Cảm thấy mình đã gây ra chuyện.
Hắn chỉ định khiến Tô Trường Ngự xông vào làm phiền việc hoàng hậu cầu phúc, để Tô Trường Ngự bị trục xuất khỏi hoàng cung.
Chỉ cần Tô Trường Ngự bị đuổi khỏi hoàng cung, hắn đã hài lòng.
Không ngờ, Tô Trường Ngự lại đi tìm đường chết, đắc tội hoàng thái tôn, còn dám đánh hoàng thái tôn tơi bời.
Hậu quả này không thể nào tưởng tượng nổi.
Xong rồi, xong rồi.
Lần này xong thật rồi.
Từ Cẩn biết Tô Trường Ngự đã gây đại họa, cũng biết, Từ Dương công chúa nhất định sẽ nghi ngờ mình.
Tới lúc đó, mình không thể tránh được liên can.
Làm sao bây giờ.
Từ Cẩn lo lắng.
Cách đó không xa, Phương Ly chợt khóc to hẳn lên.
Càng nghĩ, y càng thấy tủi thân.
Mình đường đường là hoàng thái tôn, lại bị đánh một trận ác như này.
Ngay cả phụ thân mình, cũng còn chưa đánh ác như vậy.
Khó chịu quá đi.
Muốn khóc quá đi.
Phương Ly càng khóc càng to.
Càng khóc, càng thấy mình đáng thương.
"Không được!"
Chợt, Phương Ly hít nước mũi, đỏ mắt nói.
"Ta phải đi tìm hoàng gia gia, ta phải trả thù.

Ta nhất định sẽ khiến tên đó chết không có chỗ chôn."
Phương Ly sụt sùi bỏ đi.
Từ Cẩn trốn trong góc cũng muốn khóc.
Biết mình đã gây ra đại họa.

Tô Trường Ngự đánh ai không đánh, lại đi đánh Đại Càn hoàng thái tôn.
Lần này xong đời.
Lần này xong đời.
Từ Cẩn không biết phải nói gì.
Cả da đầu tê dại.
Thật sự không biết phải làm gì tiếp theo.
Nhưng nếu hắn không làm gì, thì sẽ gây ra chuyện lớn thật.
Nghĩ vậy, Từ Cẩn vội đi ra khỏi góc nấp.
Chặn đường Phương Ly.
"Điện hạ, người sao vậy?"
Thấy Phương Ly, Từ Cẩn vội mở miệng, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Mắc cớ gì tới ngươi?"
Phương Ly bật lại, nhìn thấy Từ Cẩn mà đầy bụng lửa.
Từ Cẩn: "..."
Bị nạt, Từ Cẩn không biết phải nói gì tiếp.
Nhưng nghĩ cũng phải, Phương Ly bị thương khắp người, mặt mày sưng húp, mình còn hỏi người ta làm sao, không phải là tìm mắng à?
"Điện hạ, người… bị đánh hả?"
Từ Cẩn suy nghĩ, hỏi tiếp.
Phương Ly: "Nếu mi không biết nói chuyện, thì câm miệng đi, đừng có ở đây làm phiền ta."
Phương Ly mắng, y bực mình.

Cả người mình bị thương, bị đánh tơi tả, mà tên Từ Cẩn này còn cà chớn lôi ra moi móc.
Bảo y không giận sao được!
"Mong điện hạ thứ tội, thần chỉ là đi tìm người, nên không để ý.

Điện hạ, trong hoàng cung này, còn có kẻ nào dám ra tay với ngài?"
Từ Cẩn đang lo lắng, chứ nếu không, bình thường, hắn sẽ không nói năng không lựa lời như vậy.
"Ngươi muốn tìm người, cút mau đi tìm đi, còn ở đây làm gì?"
Phương Ly giận dữ.
Song, y chợt nghĩ ra gì đó, nhìn chằm chằm vào Từ Cẩn
"Ngươi bảo ngươi muốn tìm người, ngươi muốn tìm ai? Dáng dấp thế nào? Có đẹp trai không?"
Phương Ly nghiêm túc hỏi.
"Hồi điện hạ, người thần muốn tìm, tên là Tô Trường Ngự, là ân nhân cứu mạng Từ Dương công chúa, tướng mạo không thua kém gì thần."
"Điện hạ, ngài nhìn thấy bằng hữu của thần à?"
Từ Cẩn đáp.
Phương Ly lắc đầu.
"Nếu là cỡ như ngươi, thì bổn điện hạ không thấy."
Phương Ly phang thẳng.
Dù y hận Tô Trường Ngự, nhưng Tô Trường Ngự quả thực là rất đẹp trai.
Điểm này y không chối được, nên mới bác lời Từ Cẩn.
Từ Cẩn: "..."
Bảo ta không biết nói chuyện, ngài thì biết sao?
Từ Cẩn rầu, mình không bằng Tô Trường Ngự?
Không bằng chỗ nào?
Điện hạ, ngài cần phải đi điều trị mắt.
Mặc dù trong lòng không vui, ngoài mặt Từ Cẩn vẫn cười nhạt.

"Điện hạ, thần nhớ lộn, người bằng hữu đó của thần, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, nhìn một cái là biết không phải là hạng người bình thường."
Từ Cẩn nghiến răng, nhắm mắt nói.
"Anh tuấn tới cỡ nào?"
Phương Ly tò mò.
"Ách...!cỡ bằng điện hạ."
Từ Cẩn đáp.
Phương Ly gật ngay tức khắc.
"Đúng rồi, đúng rồi, đúng rồi, là hắn, chính là hắn!"
"Chính là kẻ tên là Tô Trường Ngự đó."
"Tên đáng ghét, không ngờ có người nhận biết ngươi!"
Phương Ly kích động la to, quên luôn mặt mũi.
Làm Từ Cẩn không biết nói gì.
Nói thật, hắn thấy mình đã vô sỉ lắm rồi, ai ngờ Phương Ly còn vô sỉ hơn.
Đúng là...!vô sỉ tuyệt thế.
Từ Cẩn nhắm mắt nói hùa theo.
"Đúng đó điện hạ, người đó tên là Tô Trường Ngự."
"Lần này Từ Dương công chúa rời cung, gặp phải nguy hiểm, vừa vặn gặp được Tô tiền bối này, mới thoát nạn."
"Nên Từ Dương công chúa mới đưa hắn vào hoàng cung, không ngờ hắn lại ra tay làm điện hạ bị thương, đúng là không thể tha thứ được! "
Từ Cẩn bất bình mắng.
Phương Ly không để ý đến Từ Cẩn, y vẫn còn đang nổi giận.
"Ta mặc xác hắn là ai.

Đã biết tên hắn, bổn điện hạ càng dễ ra tay."
Phương Ly siết nắm tay, đầy căm hận.
Y là hoàng thái tôn cao quý nhất Đại Càn.
Thế mà tự nhiên bị người ta đánh cho một trận, đương nhiên không thể nào bỏ qua cho tên kia được.
"Dạ dạ dạ, đương nhiên là không thể bỏ qua, nhưng điện hạ, Tô Trường Ngự Tô tiền bối này, là người đã cứu Từ Dương công chúa, cô cô của ngài.

Nếu trừng phạt hắn, sẽ anh hưởng đến quốc uy Đại Càn."
"Hay là, đuổi hắn ra khỏi hoàng cung thôi, có được không?"
Từ Cẩn gợi ý.

Nếu làm theo tính Phương Ly, Tô Trường Ngự nhất định sẽ gặp xui xẻo.
Hắn không muốn thấy điều ấy.
Dù gì Từ Dương công chúa cũng đã giao Tô Trường Ngự cho mình, nếu để Tô Trường Ngự xảy ra chuyện, hắn cũng sẽ gặp không hay.
Đuổi Tô Trường Ngự đi, là kết quả tốt nhất.
Tiếc là, Từ Cẩn đã đánh giá sai tính cách của Phương Ly.
"Cút khỏi hoàng cung thôi? Đánh bổn điện hạ như thế này, mà chỉ đuổi hắn ra khỏi hoàng cung? Trên đời có chuyện tốt vậy hả?"
"Từ Cẩn, ngươi nói bổn điện hạ trừng phạt hắn, sẽ ảnh hưởng tới quốc uy Đại Càn?"
"Nhưng ngươi có biết là, hắn đánh bổn điện hạ bị thương, cũng ảnh hưởng tới quốc uy Đại Càn hay không?"
Phương Ly gầm lên.
Trút hết giận dữ lên người Từ Cẩn.
Từ Cẩn quả thực là khổ mà không nói được.
"Nhưng...!Nhưng...!dù gì hắn cũng là người cứu Từ Dương công chúa."
Từ Cẩn rất cố gắng cứu vãn.
Nhưng lời của hắn chỉ khiến Phương Ly cười khẩy.
"Thế thì sao?"
"Người của Cửu cô cô thì sao? Thiên hạ Đại Càn này, ai dám động vào Phương Ly ta, ta sẽ khiến tên đó phải chết! "
Giọng Phương Ly lạnh tanh.
"Phương Ly ta nhất định không bỏ qua chuyện này đâu! "
"Ta muốn cho Tô Trường Ngự biết, thế nào gọi là hoàng thái tôn."
Nói xong, Phương Ly đi về hướng nam, y muốn đi tìm hoàng gia gia.
Chuyện này, thật sự là không thể nào bỏ qua được.
Nhìn theo bóng Phương Ly rời đi, Từ Cẩn bối rối.
Hắn rất rầu, Tô Trường Ngự chọc ai không chọc, sao lại đi chọc ngay vào tên tai tinh này.

Lần này xong rồi.
Lần này xong rồi.
Mặt mày Từ Cẩn như đưa đám, thấy đời mình tới đây là hết.
Cũng vào lúc này.
Trai Tâm điện.
Một nữ tử ăn mặc sang trọng, hoa lệ, đang quỳ trước tượng thần.
Khí chất nữ tử này rất đẹp, mang lại cảm giác dịu dàng như nước, hiền hòa yêu thương khó tả.
Bà là hoàng hậu đương triều của Đại Càn vương triều, Chử Nhu Vân, mẫu nghi thiên hạ.
Bà quỳ dưới tượng thần, vô cùng thành kính đọc một quyển kinh cổ.
Một hồi lâu sau.
Chử Nhu Vân hít sâu, đặt quyển kinh cổ trong tay xuống, ngước lên nhìn tượng thần, im lặng.
Một lúc lâu sau, Chử Nhu Vân lấy từ trong lòng ra một tấm ngọc bội.
Ngọc bội này màu mờ đục, hết sức bình thường.
Nhưng tấm ngọc bội này, là vật Chử Nhu Vân trân quý nhất.
Vì nó là ngọc bội Trường Linh công chúa cho bà.
Tấm ngọc bội này, nhìn thì mờ đục, nhưng nó lại là ngọc bội tổ truyền của Trường Linh công chúa.
Nghe nói bên trong tấm ngọc bội này có cất giấu một bí mật kinh thiên.
Song Chử Nhu Vân không quan tâm tới thứ gọi là bí mật kinh thiên đó.
Bà chỉ muốn có một ngày, tìm được Thập hoàng tử về mà thôi.
Đứa con mồ côi của tỷ tỷ.
Nhớ tới thằng bé, Chử Nhu Vân lại thấy đau lòng.
Bà không bao giờ quên, lúc mình mới vào cung, gặp rất nhiều trắc trở, hãm hại, suýt nữa là mất mạng.
Nếu không phải Trường Linh công chúa ra tay giúp đỡ, thì bà đã chết từ lâu, còn nói gì hoàng hậu hay không hoàng hậu.
Nhưng cái chính là giao tình.
Bà với Trường Linh công chúa có quan hệ cực tốt, không phải thân tỷ muội (chị em ruột), nhưng còn hơn cả thân tỷ muội.
Lúc nghe tin Trường Linh công chúa chết, bà đã vô cùng đau lòng.

Đọc bản dịch đầy đủ tại reader của Bạch Ngọc Sách.
Hơn hai mươi năm rồi, mà bà vẫn chưa vượt qua được nỗi đau này.
Ngoài bà, còn có một người nữa, cũng đau lòng không kém, là Thiên tử Đại Càn.
"Trường Linh tỷ tỷ."
"Hài tử của tỷ, rốt cuộc đang ở đâu."
"Muội muội đã tìm hơn hai mươi năm, mà vẫn chưa tìm ra được."
"Nhưng tỷ tỷ yên tâm, một ngày nào đó, muội muội sẽ tìm được hài tử của tỷ."
"Đến lúc đó, muội muội nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt, yêu thương nó còn hơn cả hài tử của mình."
Chử Nhu Vân lẩm bẩm.
Bà đã lặp đi lặp lại những lời này không biết bao nhiêu lần rồi.
Nhưng tìm hơn hai mươi năm, mà vẫn chưa tìm được thằng bé.
Dù ở Đại Càn hay Đại Hạ, cũng không tìm được Thập hoàng tử.
Có nghĩa, rất có khả năng Thập hoàng tử thật sự đã chết.
Nhưng trước khi tìm được thi thể.
Không ai dám nói ra chữ ấy.
Ai cũng không dám nói.
Đây là sợi dây níu kéo hy vọng cuối cùng của bà.
Chợt, ngay lúc này.
Có một giọng nói vang lên.
Phá vỡ sự yên tĩnh ở trong điện.
"Có ai không?"
Giọng nói không to lắm, nhưng đủ vang vọng trong gian điện yên tĩnh.
Ngay lập tức.
Chử Nhu Vân quay đầu lại.
Nhìn về phía phát ra âm thanh.
Trong tíc tắc.
Chử Nhu Vân ngẩn ra.

Chapter
1 Chương 1: Mặc dù là lừa gạt, cũng muốn hắn ở lại tông môn đủ một năm
2 Chương 2: Ta là Diệp Bình, Bình trong bình thường không có gì lạ
3 Chương 3: Vị Đại sư huynh này nhất định là cao nhân
4 Chương 4: Bái sư
5 Chương 5: Đêm khuya ở Thanh Vân Đạo tông
6 Chương 6: Kiếm đạo là gì?
7 Chương 7: Một cọng cỏ chém hết mặt trời mặt trăng và ngôi sao
8 Chương 8: Hắn? Một tên củi mục kiếm đạo
9 Chương 9: Lĩnh ngộ kiếm pháp ra sao?
10 Chương 10: Triển lộ kiếm pháp, Tô Trường Ngự kinh sợ
11 Chương 11: Người nói dối phải nuốt một ngàn cây kim
12 Chương 12: Thanh Vân Đạo Tông ta ra rồng!
13 Chương 13: Nguy cơ của Thanh Vân Đạo Tông tới
14 Chương 14: Là bảy mươi đồng tiền
15 Chương 15: Ba cảnh giới kiếm đạo vô thượng và kiếm ý vô cùng
16 Chương 16: Ngươi biết vẽ
17 Chương 17: Kiếm pháp hoàn chỉnh, cầm cố gia sản
18 Chương 18: Nói không chừng một tông môn nào đó có một thiên tài kiếm đạo vô thượng
19 Chương 19: Đồ Chơi này mà cũng bán được?
20 Chương 20: Một chữ ngàn vàng? Thái Hoa đạo nhân và Tô Trường Ngự chấn kinh
21 Chương 21: Bán với giá trên trời
22 Chương 22: Bí Nguyên các
23 Chương 23: Đêm khuya, sư nương đập mở cửa phòng ta
24 Chương 24: Thái Cổ Thần Ma Luyện Thể Quyết
25 Chương 25: Ta rất xin lỗi đã sinh ra làm người
26 Chương 26: Thần tàng ma thân, thiên địa rèn luyện
27 Chương 27: Giác ngộ Thần Ma Đồ Thành công, quần tinh ảm đạm
28 Chương 28: Đại đạo tổ ma! Thiên chùy lò sưởi!
29 Chương 29: Nước Hoàng Hà từ trời tuôn xuống, chảy băng ra biển chẳng quay về
30 Chương 30: Tiểu sư đệ, diễn luyện Thiên Hà kiếm pháp một lần sư huynh xem
31 Chương 31: Tứ Quý đạo nhân, học phủ mười nước!
32 Chương 32: Thống lĩnh giám sát sứ Tấn Quốc, chính là người trong bức họa
33 Chương 33: Rất hi vọng có một ngày có thể trông thấy cao nhân kiếm đạo chân chính này
34 Chương 34: Nhị sư huynh tới dạy ngươi luyện đan
35 Chương 35: Đan đạo vô song, không chỉ luyện đan
36 Chương 36: Vạn vật làm tài liệu, tạo hóa luyện đan, đi tới Tàng Kinh Các
37 Chương 37: Vân Vụ sơn mạch, người đi đưa đồ ăn à?
38 Chương 38: Tàng Kinh Các, ba ngàn sáu trăm tiên khiếu diệu pháp
39 Chương 39: Thông suốt phương pháp, tu hành
40 Chương 40: Giác ngộ luyện khí, trước chưa từng có ai sau cũng không ai có, đệ nhất nhân muôn đời
41 Chương 41: Tìm được đường sống trong chỗ chết, thầy trò đều vất vả
42 Chương 42: Dẫn Khí thành công, thông suốt! Chúc Long tiên khiếu!
43 Chương 43: Không sao, ta đi bộ
44 Chương 44: Không sao, ta đi bộ
45 Chương 45: Xin hỏi tiền bối, thế nào là kiếm đạo?
46 Chương 46: Giống như một nho tiên tuyệt thế, nụ cười trên mặt Hứa Lạc Trần
47 Chương 47: Có phải các người nghi Tô tiền bối không phải Giám sát sứ hay không?
48 Chương 48: Nếu ngươi có thể luyện ra, ta sẽ nuốt lò luyện đan
49 Chương 49: Đêm của một người, cô độc và dài dằng dặc
50 Chương 50: Đại sư tỷ, Tiêu Mộ Tuyết
51 Chương 51: Tiểu sư đệ, đẹp không
52 Chương 52: Ba canh giờ, luyện khí tầng một
53 Chương 53: Cái gì? Ngươi còn vẽ tranh cho nhị sư huynh
54 Chương 54: Có phải tiểu sư đệ vẽ cho đệ một bức họa không
55 Chương 55: Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà, hu hu hu
56 Chương 56: Không phải chỉ là một bức họa thôi à? Chả lẽ có giá trị liên thành?
57 Chương 57: Bức họa này mà bán được năm vạn lượng hoàng kim, ta sẽ tự tát lệch miệng mình
58 Chương 58: Làm thời gian chậm lại? Ta giúp đệ đi hỏi tam sư huynh
59 Chương 59: Trò đùa gì đây? Làm chậm thời gian? Đệ chờ ta một chút
60 Chương 60: Luyện khí tầng bốn, Phù Đồ Trận
61 Chương 61: Ta muốn báo danh tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
62 Chương 62: Sư phụ, không phải người nghĩ con rất yếu chứ
63 Chương 63: Tông môn lánh đời thật sự!
64 Chương 64: Đại Hạ công chúa, mua tranh vẽ
65 Chương 65: Cái gì? Người đã báo danh cho ta tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
66 Chương 66: Dù tiểu sư đệ nói cái gì, ngài nói ngược lại là được
67 Chương 67: Không động thì thôi, động liền kinh người
68 Chương 68: Vô Tận Kiếm Đồ, Phá Kiếm thức
69 Chương 69: Thiên Hà kiếm thế, xuống núi
70 Chương 70: Gió nổi Thanh Châu, mạch nước ngầm động mạnh
71 Chương 71: Yêu nghiệt to gan, còn không mau mau hiện hình
72 Chương 72: Mộ quỷ Lâm Hà
73 Chương 73: Ta là đệ tử Thanh Vân, không ham nữ sắc
74 Chương 74: Ngươi bảo một quỷ tu như ta dạy ngươi kinh siêu độ ư
75 Chương 75: Thái Thượng Độ Nhân Kinh, kim quang độ hóa
76 Chương 76: Hù hắn té đái
77 Chương 77: Đại Uy Thiên Long, Đại La pháp chú
78 Chương 78: Lại thông suốt lần nữa, Luyện Khí tầng bảy
79 Chương 79: Thanh Châu Cổ Thành, lập kiếm đài
80 Chương 80: Tiểu đạo mà thôi, chuyện này Tô Trường Ngự tuyệt đối là cao nhân
81 Chương 81: Đường lớn Thanh Châu, bái kiến sư phụ
82 Chương 82: Đây là đi vào hang ổ của các đại lão?
83 Chương 83: Tô tiền bối, ngài tới rồi? Mau cứu chúng ta đi
84 Chương 84: Là ai cho các ngươi lá gan nói ra những lời này?
85 Chương 85: Cái gì gọi là kiếm đạo thật sự
86 Chương 86: Ta đã xuất kiếm
87 Chương 87: Đại Hà chi kiếm từ trời xuống, kiếm reo vang Thanh Châu
88 Chương 88: Thành chủ Thanh Châu, lập kiếm ý
89 Chương 89: Lý Trường Dạ, Vương Minh Hạo đã đến
90 Chương 90: Ngươi muốn trở thành kiếm tiên tuyệt thế được vạn người chiêm ngưỡng?
91 Chương 91: Danh sách quyết đấu xuất hiện
92 Chương 92: Ma Thần giáo
93 Chương 93: Tư Không Kiếm Thiên, Giám Thiên viện
94 Chương 94: Con đường vô địch, đã muốn bắt đầu rồi sao?
95 Chương 95: Lý đạo hữu, ngươi đừng chết nha, ta thật sự không biết tu vi của ngươi kém như vậy
96 Chương 96: Nằm không tiến vào tám vị trí đầu, cả nước chú ý
97 Chương 97: Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấ
98 Chương 98: Cái gì? Đại đồ đệ của ta một ăn mười? Vậy mua nó thua đi!
99 Chương 99: Người này, là tuyệt thế Kiếm Tiên, ắt phải chết!
100 Chương 100: Bố cục của Tư Không Kiếm Thiên, thi đấu bán kết
101 Chương 101: Tô Trường Ngự chiến Tư Không Kiếm Thiên
102 Chương 102: Tất vương tái thế, ngũ oán cổ độc
103 Chương 103: Sư đệ, chạy mau, không cần lo cho ta
104 Chương 104: Ta xin các ngươi, đừng có đuổi hết theo ta
105 Chương 105: Đại ca, ngươi mạnh như vậy, tại sao phải chạy? Câu cá hả?
106 Chương 106: Ta không gọi đây là bán đứng đồng liêu, mà là thay trời hành đạo
107 Chương 107: Đại sư huynh, ta hiểu!
108 Chương 108: Tuyệt thế mãnh nam ra đời
109 Chương 109: Ngươi không cho rằng sẽ xuất hiện một vị cao nhân đắc đạo đó chứ?
110 Chương 110: Kim quang độ hóa Thiên Lôi kiếm, đều chết hết cho gia
111 Chương 111: Kim quang độ hóa tăng lên, Ngụy Lâm bối rối
112 Chương 112: Ngưng tụ kim luân độ hóa!
113 Chương 113: Diệp Bình ngộ đạo, gió mát lại xuất hiện
114 Chương 114: Thái Thượng kim luân độ hóa, Bồ Đề cổ thụ
115 Chương 115: Giám Thiên Viện? Cả vua lẫn dân Tấn quốc đều chấn động!
116 Chương 116: Thanh Vân Đạo tông, ta đã trở về!
117 Chương 117: Mấy ngày này nghỉ ngơi cho tốt, chờ mấy ngày nữa, sư huynh sẽ dạy ngươi trận đạo
118 Chương 118: Đột phá cảnh giới, Học phủ Tấn quốc nổi phong vân
119 Chương 119: Hoàn mỹ luyện khí, trúc cơ thanh liên
120 Chương 120: Diệp Bình đốn ngộ, thiên tài Tấn quốc khóc òa
121 Chương 121: Chương 121: Sức mạnh chúc long, thần ma thân
122 Chương 122: Chương 122: Khí huyết như lô, thân thể như rồng
123 Chương 123: Chương 123: Sư huynh bố trí một trận pháp, xem xem đệ có phá giải được hay không
124 Chương 124: Chương 124: Ta không nghe, ta không nghe, ca phải báo thù cho ta
125 Chương 125: Chương 125: Muội yên tâm, ca sẽ giúp muội báo thù
126 Chương 126: Chương 126: Thái Tử Tấn quốc? Là đồ Tôn của ta?
127 Chương 127: Chương 127: Tấn quốc Học phủ? Ta không đi, ở lại trong tông môn không tốt hơn sao?
128 Chương 128: Chương 128: Trận pháp không gian, Nguyên Ma Bí Cảnh
129 Chương 129: Chương 129: Không Gian Truyền Tống, Nguyên Ma Bí Cảnh
130 Chương 130: Chương 130: Khỉ gió, Nguyên Ma mạnh không hợp thói thường nha
131 Chương 131: Chương 131: Hiểu lầm... Ông nội mi!
132 Chương 132: Chương 132: Phủ chủ, ngươi chơi ta?
133 Chương 133: Chương 133: Kình Phu Kình Phu, toàn trường hoan hô
134 Chương 134: Chương 134: Bắc nồi, nấu nước, luyện đan, bay bay bay!
135 Chương 135: Chương 135: Kiếm tiên hàng đầu từ xưa đến nay
136 Chương 136: Chương 136: Xác định mục tiêu, Thái Cổ Chân Long Quyền
137 Chương 137: Chương 137: Tấn quốc Học Phủ, Tô Trường Ngự thu đồ đệ
138 Chương 138: Chương 138: Mặc Tuyền đạo hữu, ngàn người tụ tập
139 Chương 139: Chương 139: Diệp Bình như rồng, quét ngang tất cả
140 Chương 140: Chương 140: Khí huyết hoả lò, rung động Học Phủ
141 Chương 141: Chương 141: Như Thần Minh! Như người vô địch! Tam Đại đều thất bại!
142 Chương 142: Chương 142: Nếu Diệp Bình là đồ đệ của ta, ta sẽ dẫn đầu học phủ đánh lên mặt trăng!
143 Chương 143: Chương 143: Mỗi người dạy một loại, để hắn tự cảm nhận xem người nào tốt
144 Chương 144: Chương 144: Ngươi cảm thấy kiếm pháp của Lý trưởng lão như thế nào? Diệp Bình: Quá tầm thường!
145 Chương 145: Chương 145: Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công, vách núi ngàn thước, không muốn lại được
146 Chương 146: Chương 146: Kiếm ý vô thượng, Lý Giang bái sư
147 Chương 147: Chương 147: Yêu nghiệt từ Nam quốc, nguy cơ của Tấn quốc
148 Chương 148: Chương 148: Trên thế giới này không có đan nào không độc
149 Chương 149: Chương 149: Thế này cũng luyện ra đan được? Học sinh Tấn quốc khiếp sợ
150 Chương 150: Chương 150: Rung động! Rung động! Là không độc đan có thể thay đổi lịch sử!
151 Chương 151: Chương 151: Năm trăm năm, vượt qua Đại Hạ vương triều
152 Chương 152: Chương 152: Để ta về hỏi sư huynh của ta đã
153 Chương 153: Chương 153: Vương đạo hữu, đã lâu không gặp!
154 Chương 154: Chương 154: Thập công chúa Hạ Thanh Mặc báo đáp
155 Chương 155: Chương 155: Ngươi không biết ngự kiếm thuật? Ân công, ta dạy cho ngươi nhé?
156 Chương 156: Chương 156: Móa nó, đập nhanh lên chút, ta tới cản giúp ngươi
157 Chương 157: Chương 157: Quỷ Vương xuất thế, Kim Cô chú
158 Chương 158: Chương 158: Trở về tông môn! Nộp đan phương! Kế sách của Tấn quốc
159 Chương 159: Chương 159: Đại sư huynh trở về, Nhị sư huynh kiểm tra luyện đan thất bại
160 Chương 160: Chương 160: Đại sư tỷ, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh đều trở về rồi?
161 Chương 161: Chương 161: Tiểu sư đệ, để sư tỷ kiểm tra kỹ cơ thể ngươi
162 Chương 162: Chương 162: Thượng tiên, thượng tiên, ta có một bí mật kinh thiên nói cho ngươi nghe
163 Chương 163: Chương 163: Gia yến, thiên tài vô địch Nam quốc
164 Chương 164: Chương 164: Diệp Bình truyền thụ kiếm pháp, thiên tài Nam quốc trấn áp tất cả
165 Chương 165: Chương 165: Hoàng Phủ Thiên Long, quét ngang tất cả
166 Chương 166: Chương 166: Đại Thần Ma Thể, khí huyết chân long, Cổ Kiếm Tiên ngộ đạo
167 Chương 167: Chương 167: Sư phụ, ngươi biết Lục Trường Sinh không?
168 Chương 168: Chương 168: Đại Hạ Uy Vũ Hầu, kẻ nào quấy nhiễu ta thanh tu
169 Chương 169: Chương 169: Ăn hiếp sư đệ ta, có tính là sai hay không?
170 Chương 170: Chương 170: Thanh Mặc rời đi, Diệp Bình trở về học phủ
171 Chương 171: Chương 171: Diệp Bình trở về, đại chiến xảy ra
172 Chương 172: Chương 172: Diệp Bình như thần, một quyền vô địch
173 Chương 173: Chương 173: Như một vị thần, như một vầng thái dương
174 Chương 174: Chương 174: Thiên tử Đại Hạ, ban cho chức vương cha truyền con nối?
175 Chương 175: Chương 175: Hắn muốn cái gì, thì cho cái đó! Bổn cung là trữ quân Đại Hạ
176 Chương 176: Chương 176: Chủ nhân của ta là Thái tử Đại Hạ, trữ quân Đại Hạ
177 Chương 177: Chương 177: Đề thi đấu mười nước, vây quét Ma Thần Giáo
178 Chương 178: Chương 178: Thập hoàng tử Đại Hạ, ngộ ra kiếm ý tuyệt thế
179 Chương 179: Chương 179: Tô Trường Ngự bày trận?
180 Chương 180: Chương 180: Trời đất, Tô Trường Ngự biết trận pháp thật?
181 Chương 181: Chương 181: Đại Đạo Tam Thiên Bảo Giám
182 Chương 182: Chương 182: Cửu Tử Nhất Sinh Động, thuật bói toán của Thái Hoa đạo nhân
183 Chương 183: Chương 183 Ngụy Quốc Nhất Tuyến Thiên Căm Ghét Bọn Chó Liếm
184 Chương 184: Chương 184 Trần Hồng Phi Ta Và Thanh Liên Cư Sĩ Là Tình Đồng Thủ Túc
185 Chương 185: Chương 185: Thi đấu mười nước bắt đầu! Thiên Tâm ảo cảnh
186 Chương 186: Chương 186: Ma Thần Giáo đánh bất ngờ? Mọi người không phải sợ, đây là ảo trận!
187 Chương 187: Chương 187: Thật sự tàn khốc! Ma Giáo tội đáng chết vạn lần!
188 Chương 188: Chương 188: Truyền tống trận, không đường mà trốn
189 Chương 189: Chương 05 Đêm Khuya Ở Thanh Vân Đạo Tông
190 Chương 190: Chương 06 Kiếm Đạo Là Gì
191 Chương 191: Chương 07 Một Cọng Cỏ Chém Hết Mặt Trời Mặt Trăng Và Ngôi Sao
192 Chương 192: Chương 08 Hắn Một Tên Củi Mục Kiếm Đạo
193 Chương 193: Chương 09 Lĩnh Ngộ Kiếm Pháp Ra Sao
194 Chương 194: 194: Truyền Thừa Kiếm Vương Tô Trường Ngự Lại Phát Bệnh
195 Chương 195: 195: Truyền Thừa Ta Đã Hủy Rồi Một Quả Trứng Hóa Đá
196 Chương 196: 196: Hạ Đế Và Tô Trường Ngự
197 Chương 197: 197: Thiên Y Các Trị Giá Năm Trăm Ngàn Linh Thạch Thượng Phẩm
198 Chương 198: 198: Ải Thứ Hai Thi Đấu Mười Nước Kết Thúc Xông Tới Ải Thứ Ba
199 Chương 199: 199: Văn Kinh Thiên Hạ Văn Thánh Chi Tư Thiên Hạ Rung Động! Văn Nhân Điên Cuồng!
200 Chương 200: 200: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
201 Chương 201: 201: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
202 Chương 202: 202: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
203 Chương 203: 203: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
204 Chương 204: 204: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 1
205 Chương 205: 205: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 2
206 Chương 206: 206: Cha Con Nhận Nhau
207 Chương 207: 207: Cha Con Nhận Nhau 2
208 Chương 208: 208: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà
209 Chương 209: 209: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà 2
210 Chương 210: 210: Tiểu Sư Đệ Sao Đệ Không Tự Bổ Não Đi
211 Chương 211: 211: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương
212 Chương 212: 212: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương 2
213 Chương 213: 213: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân
214 Chương 214: 214: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân 2
215 Chương 215: 215: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng
216 Chương 216: 216: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng 2
217 Chương 217: 217: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 1
218 Chương 218: 218: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 2
219 Chương 219: 219: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 1
220 Chương 220: 220: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 2
221 Chương 221: 221: Trường Ngự Ngươi Muốn Biết Phụ Thân Mẫu Thân Ngươi Không
222 Chương 222: 222: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 1
223 Chương 223: 223: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 2
224 Chương 224: 224: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
225 Chương 225: 225: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
226 Chương 226: 226: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 1
227 Chương 227: 227: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 2
228 Chương 228: 228: Thái Thượng Huyền Cơ Tặng Đồ Cho Tô Trường Ngự
229 Chương 229: 229: Ta Phải Đi Đại Hạ Quốc Đô Để Hỏi Cho Rõ
230 Chương 230: 230: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 1
231 Chương 231: 231: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 2
232 Chương 232: 232: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 1
233 Chương 233: 233: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 2
234 Chương 234: 234: Đứa Trẻ Của Ta Hoặc Là Vận Khí Nghịch Thiên Hoặc Là Hết Sức Xui Xẻo
235 Chương 235: 235: Tô Trường Ngự Lại Lạc Đường!
236 Chương 236: 236: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 1
237 Chương 237: 237: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 2
238 Chương 238: 238: Tại Hạ Lý Trường Thanh Kế Nghiệp Cổ Kiếm Tiên!
239 Chương 239: 239: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 1
240 Chương 240: 240: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 2
241 Chương 241: 241: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 1
242 Chương 242: 242: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 2
243 Chương 243: 243: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Truyền Cho Ngươi Một Môn Đại Đạo Vô Thượng
244 Chương 244: 244: Thiên Đạo Tế Đàn Tô Trường Ngự Sắp Tới Đại Càn
245 Chương 245: 245: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 1
246 Chương 246: 246: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 2
247 Chương 247: 247: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 1
248 Chương 248: 248: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 2
249 Chương 249: 249: Ta Muốn Cho Tô Trường Ngự Biết Thế Nào Gọi Là Hoàng Thái Tôn
250 Chương 250: 250: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 1
251 Chương 251: 251: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 2
252 Chương 252: 252: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 1
253 Chương 253: 253: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 2
254 Chương 254: 254: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 1
255 Chương 255: 255: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 2
256 Chương 256: 256: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 1
257 Chương 257: 257: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 2
258 Chương 258: 258: Tân Chính! Cấm Tiên! Trở Về Tông Môn!
259 Chương 259: 259: Tranh Giành Vương Vực Lý Trường Dạ Lại Xuất Hiện
260 Chương 260: 260: Làm Vương Giả Mạnh Nhất Cùng Thời Quan Sát Thiên Hạ
261 Chương 261: 261: Tô Trường Ngự Ta Trở Về Đại Hạ Là Để Kết Thúc
262 Chương 262: 262: Tô Mỗ Ta Cần Người Bảo Vệ Sao
263 Chương 263: 263: Vương Vực Ải Thứ Nhất Đại Càn Thần Quả
264 Chương 264: 264: Tiên Đan Màu Vàng Tô Trường Ngự Trở Lại Tiên Thiên
265 Chương 265: 265: Vương Vực Chí Bảo Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
266 Chương 266: 266: Long Mã Chính Là Trần Nguyên
267 Chương 267: 267: Thăng Tiên Đại Điện Mọi Chuyện Đã Sẵn Sàng Tô Trường Ngự Lột Xác
268 Chương 268: 268: Tô Trường Ngự Thức Tỉnh Đứa Con Của Thiên Mệnh
269 Chương 269: 269: Như Nhìn Thấy Một Vị Tiên
270 Chương 270: 270: Đế Tinh Xuất Hiện Tô Trường Ngự Đi Đại Hạ
271 Chương 271: 271: Tô Trường Ngự Rời Đi Truyền Tống Trận
272 Chương 272: 272: Vương Vực Ải Thứ Hai!
273 Chương 273: 273: Bị Vây Diệt Kỳ Tích Xuất Hiện
274 Chương 274: 274: Ba Triệu Kiếm Tiên Trên Trời Thấy Ta Đều Phải Cúi Đầu Rũ Mắt!
275 Chương 275: 275: Tru Tiên Vương Hiển Lộ Tất Vương Tô Trường Ngự
276 Chương 276: 276: Tru Tiên Vương Khiêu Chiến
277 Chương 277: 277: Thí Luyện Thật Sự Của Tru Tiên Vương!
278 Chương 278: 278: Để Cho Ngươi Đi
Chapter

Updated 278 Episodes

1
Chương 1: Mặc dù là lừa gạt, cũng muốn hắn ở lại tông môn đủ một năm
2
Chương 2: Ta là Diệp Bình, Bình trong bình thường không có gì lạ
3
Chương 3: Vị Đại sư huynh này nhất định là cao nhân
4
Chương 4: Bái sư
5
Chương 5: Đêm khuya ở Thanh Vân Đạo tông
6
Chương 6: Kiếm đạo là gì?
7
Chương 7: Một cọng cỏ chém hết mặt trời mặt trăng và ngôi sao
8
Chương 8: Hắn? Một tên củi mục kiếm đạo
9
Chương 9: Lĩnh ngộ kiếm pháp ra sao?
10
Chương 10: Triển lộ kiếm pháp, Tô Trường Ngự kinh sợ
11
Chương 11: Người nói dối phải nuốt một ngàn cây kim
12
Chương 12: Thanh Vân Đạo Tông ta ra rồng!
13
Chương 13: Nguy cơ của Thanh Vân Đạo Tông tới
14
Chương 14: Là bảy mươi đồng tiền
15
Chương 15: Ba cảnh giới kiếm đạo vô thượng và kiếm ý vô cùng
16
Chương 16: Ngươi biết vẽ
17
Chương 17: Kiếm pháp hoàn chỉnh, cầm cố gia sản
18
Chương 18: Nói không chừng một tông môn nào đó có một thiên tài kiếm đạo vô thượng
19
Chương 19: Đồ Chơi này mà cũng bán được?
20
Chương 20: Một chữ ngàn vàng? Thái Hoa đạo nhân và Tô Trường Ngự chấn kinh
21
Chương 21: Bán với giá trên trời
22
Chương 22: Bí Nguyên các
23
Chương 23: Đêm khuya, sư nương đập mở cửa phòng ta
24
Chương 24: Thái Cổ Thần Ma Luyện Thể Quyết
25
Chương 25: Ta rất xin lỗi đã sinh ra làm người
26
Chương 26: Thần tàng ma thân, thiên địa rèn luyện
27
Chương 27: Giác ngộ Thần Ma Đồ Thành công, quần tinh ảm đạm
28
Chương 28: Đại đạo tổ ma! Thiên chùy lò sưởi!
29
Chương 29: Nước Hoàng Hà từ trời tuôn xuống, chảy băng ra biển chẳng quay về
30
Chương 30: Tiểu sư đệ, diễn luyện Thiên Hà kiếm pháp một lần sư huynh xem
31
Chương 31: Tứ Quý đạo nhân, học phủ mười nước!
32
Chương 32: Thống lĩnh giám sát sứ Tấn Quốc, chính là người trong bức họa
33
Chương 33: Rất hi vọng có một ngày có thể trông thấy cao nhân kiếm đạo chân chính này
34
Chương 34: Nhị sư huynh tới dạy ngươi luyện đan
35
Chương 35: Đan đạo vô song, không chỉ luyện đan
36
Chương 36: Vạn vật làm tài liệu, tạo hóa luyện đan, đi tới Tàng Kinh Các
37
Chương 37: Vân Vụ sơn mạch, người đi đưa đồ ăn à?
38
Chương 38: Tàng Kinh Các, ba ngàn sáu trăm tiên khiếu diệu pháp
39
Chương 39: Thông suốt phương pháp, tu hành
40
Chương 40: Giác ngộ luyện khí, trước chưa từng có ai sau cũng không ai có, đệ nhất nhân muôn đời
41
Chương 41: Tìm được đường sống trong chỗ chết, thầy trò đều vất vả
42
Chương 42: Dẫn Khí thành công, thông suốt! Chúc Long tiên khiếu!
43
Chương 43: Không sao, ta đi bộ
44
Chương 44: Không sao, ta đi bộ
45
Chương 45: Xin hỏi tiền bối, thế nào là kiếm đạo?
46
Chương 46: Giống như một nho tiên tuyệt thế, nụ cười trên mặt Hứa Lạc Trần
47
Chương 47: Có phải các người nghi Tô tiền bối không phải Giám sát sứ hay không?
48
Chương 48: Nếu ngươi có thể luyện ra, ta sẽ nuốt lò luyện đan
49
Chương 49: Đêm của một người, cô độc và dài dằng dặc
50
Chương 50: Đại sư tỷ, Tiêu Mộ Tuyết
51
Chương 51: Tiểu sư đệ, đẹp không
52
Chương 52: Ba canh giờ, luyện khí tầng một
53
Chương 53: Cái gì? Ngươi còn vẽ tranh cho nhị sư huynh
54
Chương 54: Có phải tiểu sư đệ vẽ cho đệ một bức họa không
55
Chương 55: Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà, hu hu hu
56
Chương 56: Không phải chỉ là một bức họa thôi à? Chả lẽ có giá trị liên thành?
57
Chương 57: Bức họa này mà bán được năm vạn lượng hoàng kim, ta sẽ tự tát lệch miệng mình
58
Chương 58: Làm thời gian chậm lại? Ta giúp đệ đi hỏi tam sư huynh
59
Chương 59: Trò đùa gì đây? Làm chậm thời gian? Đệ chờ ta một chút
60
Chương 60: Luyện khí tầng bốn, Phù Đồ Trận
61
Chương 61: Ta muốn báo danh tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
62
Chương 62: Sư phụ, không phải người nghĩ con rất yếu chứ
63
Chương 63: Tông môn lánh đời thật sự!
64
Chương 64: Đại Hạ công chúa, mua tranh vẽ
65
Chương 65: Cái gì? Người đã báo danh cho ta tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
66
Chương 66: Dù tiểu sư đệ nói cái gì, ngài nói ngược lại là được
67
Chương 67: Không động thì thôi, động liền kinh người
68
Chương 68: Vô Tận Kiếm Đồ, Phá Kiếm thức
69
Chương 69: Thiên Hà kiếm thế, xuống núi
70
Chương 70: Gió nổi Thanh Châu, mạch nước ngầm động mạnh
71
Chương 71: Yêu nghiệt to gan, còn không mau mau hiện hình
72
Chương 72: Mộ quỷ Lâm Hà
73
Chương 73: Ta là đệ tử Thanh Vân, không ham nữ sắc
74
Chương 74: Ngươi bảo một quỷ tu như ta dạy ngươi kinh siêu độ ư
75
Chương 75: Thái Thượng Độ Nhân Kinh, kim quang độ hóa
76
Chương 76: Hù hắn té đái
77
Chương 77: Đại Uy Thiên Long, Đại La pháp chú
78
Chương 78: Lại thông suốt lần nữa, Luyện Khí tầng bảy
79
Chương 79: Thanh Châu Cổ Thành, lập kiếm đài
80
Chương 80: Tiểu đạo mà thôi, chuyện này Tô Trường Ngự tuyệt đối là cao nhân
81
Chương 81: Đường lớn Thanh Châu, bái kiến sư phụ
82
Chương 82: Đây là đi vào hang ổ của các đại lão?
83
Chương 83: Tô tiền bối, ngài tới rồi? Mau cứu chúng ta đi
84
Chương 84: Là ai cho các ngươi lá gan nói ra những lời này?
85
Chương 85: Cái gì gọi là kiếm đạo thật sự
86
Chương 86: Ta đã xuất kiếm
87
Chương 87: Đại Hà chi kiếm từ trời xuống, kiếm reo vang Thanh Châu
88
Chương 88: Thành chủ Thanh Châu, lập kiếm ý
89
Chương 89: Lý Trường Dạ, Vương Minh Hạo đã đến
90
Chương 90: Ngươi muốn trở thành kiếm tiên tuyệt thế được vạn người chiêm ngưỡng?
91
Chương 91: Danh sách quyết đấu xuất hiện
92
Chương 92: Ma Thần giáo
93
Chương 93: Tư Không Kiếm Thiên, Giám Thiên viện
94
Chương 94: Con đường vô địch, đã muốn bắt đầu rồi sao?
95
Chương 95: Lý đạo hữu, ngươi đừng chết nha, ta thật sự không biết tu vi của ngươi kém như vậy
96
Chương 96: Nằm không tiến vào tám vị trí đầu, cả nước chú ý
97
Chương 97: Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấ
98
Chương 98: Cái gì? Đại đồ đệ của ta một ăn mười? Vậy mua nó thua đi!
99
Chương 99: Người này, là tuyệt thế Kiếm Tiên, ắt phải chết!
100
Chương 100: Bố cục của Tư Không Kiếm Thiên, thi đấu bán kết
101
Chương 101: Tô Trường Ngự chiến Tư Không Kiếm Thiên
102
Chương 102: Tất vương tái thế, ngũ oán cổ độc
103
Chương 103: Sư đệ, chạy mau, không cần lo cho ta
104
Chương 104: Ta xin các ngươi, đừng có đuổi hết theo ta
105
Chương 105: Đại ca, ngươi mạnh như vậy, tại sao phải chạy? Câu cá hả?
106
Chương 106: Ta không gọi đây là bán đứng đồng liêu, mà là thay trời hành đạo
107
Chương 107: Đại sư huynh, ta hiểu!
108
Chương 108: Tuyệt thế mãnh nam ra đời
109
Chương 109: Ngươi không cho rằng sẽ xuất hiện một vị cao nhân đắc đạo đó chứ?
110
Chương 110: Kim quang độ hóa Thiên Lôi kiếm, đều chết hết cho gia
111
Chương 111: Kim quang độ hóa tăng lên, Ngụy Lâm bối rối
112
Chương 112: Ngưng tụ kim luân độ hóa!
113
Chương 113: Diệp Bình ngộ đạo, gió mát lại xuất hiện
114
Chương 114: Thái Thượng kim luân độ hóa, Bồ Đề cổ thụ
115
Chương 115: Giám Thiên Viện? Cả vua lẫn dân Tấn quốc đều chấn động!
116
Chương 116: Thanh Vân Đạo tông, ta đã trở về!
117
Chương 117: Mấy ngày này nghỉ ngơi cho tốt, chờ mấy ngày nữa, sư huynh sẽ dạy ngươi trận đạo
118
Chương 118: Đột phá cảnh giới, Học phủ Tấn quốc nổi phong vân
119
Chương 119: Hoàn mỹ luyện khí, trúc cơ thanh liên
120
Chương 120: Diệp Bình đốn ngộ, thiên tài Tấn quốc khóc òa
121
Chương 121: Chương 121: Sức mạnh chúc long, thần ma thân
122
Chương 122: Chương 122: Khí huyết như lô, thân thể như rồng
123
Chương 123: Chương 123: Sư huynh bố trí một trận pháp, xem xem đệ có phá giải được hay không
124
Chương 124: Chương 124: Ta không nghe, ta không nghe, ca phải báo thù cho ta
125
Chương 125: Chương 125: Muội yên tâm, ca sẽ giúp muội báo thù
126
Chương 126: Chương 126: Thái Tử Tấn quốc? Là đồ Tôn của ta?
127
Chương 127: Chương 127: Tấn quốc Học phủ? Ta không đi, ở lại trong tông môn không tốt hơn sao?
128
Chương 128: Chương 128: Trận pháp không gian, Nguyên Ma Bí Cảnh
129
Chương 129: Chương 129: Không Gian Truyền Tống, Nguyên Ma Bí Cảnh
130
Chương 130: Chương 130: Khỉ gió, Nguyên Ma mạnh không hợp thói thường nha
131
Chương 131: Chương 131: Hiểu lầm... Ông nội mi!
132
Chương 132: Chương 132: Phủ chủ, ngươi chơi ta?
133
Chương 133: Chương 133: Kình Phu Kình Phu, toàn trường hoan hô
134
Chương 134: Chương 134: Bắc nồi, nấu nước, luyện đan, bay bay bay!
135
Chương 135: Chương 135: Kiếm tiên hàng đầu từ xưa đến nay
136
Chương 136: Chương 136: Xác định mục tiêu, Thái Cổ Chân Long Quyền
137
Chương 137: Chương 137: Tấn quốc Học Phủ, Tô Trường Ngự thu đồ đệ
138
Chương 138: Chương 138: Mặc Tuyền đạo hữu, ngàn người tụ tập
139
Chương 139: Chương 139: Diệp Bình như rồng, quét ngang tất cả
140
Chương 140: Chương 140: Khí huyết hoả lò, rung động Học Phủ
141
Chương 141: Chương 141: Như Thần Minh! Như người vô địch! Tam Đại đều thất bại!
142
Chương 142: Chương 142: Nếu Diệp Bình là đồ đệ của ta, ta sẽ dẫn đầu học phủ đánh lên mặt trăng!
143
Chương 143: Chương 143: Mỗi người dạy một loại, để hắn tự cảm nhận xem người nào tốt
144
Chương 144: Chương 144: Ngươi cảm thấy kiếm pháp của Lý trưởng lão như thế nào? Diệp Bình: Quá tầm thường!
145
Chương 145: Chương 145: Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công, vách núi ngàn thước, không muốn lại được
146
Chương 146: Chương 146: Kiếm ý vô thượng, Lý Giang bái sư
147
Chương 147: Chương 147: Yêu nghiệt từ Nam quốc, nguy cơ của Tấn quốc
148
Chương 148: Chương 148: Trên thế giới này không có đan nào không độc
149
Chương 149: Chương 149: Thế này cũng luyện ra đan được? Học sinh Tấn quốc khiếp sợ
150
Chương 150: Chương 150: Rung động! Rung động! Là không độc đan có thể thay đổi lịch sử!
151
Chương 151: Chương 151: Năm trăm năm, vượt qua Đại Hạ vương triều
152
Chương 152: Chương 152: Để ta về hỏi sư huynh của ta đã
153
Chương 153: Chương 153: Vương đạo hữu, đã lâu không gặp!
154
Chương 154: Chương 154: Thập công chúa Hạ Thanh Mặc báo đáp
155
Chương 155: Chương 155: Ngươi không biết ngự kiếm thuật? Ân công, ta dạy cho ngươi nhé?
156
Chương 156: Chương 156: Móa nó, đập nhanh lên chút, ta tới cản giúp ngươi
157
Chương 157: Chương 157: Quỷ Vương xuất thế, Kim Cô chú
158
Chương 158: Chương 158: Trở về tông môn! Nộp đan phương! Kế sách của Tấn quốc
159
Chương 159: Chương 159: Đại sư huynh trở về, Nhị sư huynh kiểm tra luyện đan thất bại
160
Chương 160: Chương 160: Đại sư tỷ, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh đều trở về rồi?
161
Chương 161: Chương 161: Tiểu sư đệ, để sư tỷ kiểm tra kỹ cơ thể ngươi
162
Chương 162: Chương 162: Thượng tiên, thượng tiên, ta có một bí mật kinh thiên nói cho ngươi nghe
163
Chương 163: Chương 163: Gia yến, thiên tài vô địch Nam quốc
164
Chương 164: Chương 164: Diệp Bình truyền thụ kiếm pháp, thiên tài Nam quốc trấn áp tất cả
165
Chương 165: Chương 165: Hoàng Phủ Thiên Long, quét ngang tất cả
166
Chương 166: Chương 166: Đại Thần Ma Thể, khí huyết chân long, Cổ Kiếm Tiên ngộ đạo
167
Chương 167: Chương 167: Sư phụ, ngươi biết Lục Trường Sinh không?
168
Chương 168: Chương 168: Đại Hạ Uy Vũ Hầu, kẻ nào quấy nhiễu ta thanh tu
169
Chương 169: Chương 169: Ăn hiếp sư đệ ta, có tính là sai hay không?
170
Chương 170: Chương 170: Thanh Mặc rời đi, Diệp Bình trở về học phủ
171
Chương 171: Chương 171: Diệp Bình trở về, đại chiến xảy ra
172
Chương 172: Chương 172: Diệp Bình như thần, một quyền vô địch
173
Chương 173: Chương 173: Như một vị thần, như một vầng thái dương
174
Chương 174: Chương 174: Thiên tử Đại Hạ, ban cho chức vương cha truyền con nối?
175
Chương 175: Chương 175: Hắn muốn cái gì, thì cho cái đó! Bổn cung là trữ quân Đại Hạ
176
Chương 176: Chương 176: Chủ nhân của ta là Thái tử Đại Hạ, trữ quân Đại Hạ
177
Chương 177: Chương 177: Đề thi đấu mười nước, vây quét Ma Thần Giáo
178
Chương 178: Chương 178: Thập hoàng tử Đại Hạ, ngộ ra kiếm ý tuyệt thế
179
Chương 179: Chương 179: Tô Trường Ngự bày trận?
180
Chương 180: Chương 180: Trời đất, Tô Trường Ngự biết trận pháp thật?
181
Chương 181: Chương 181: Đại Đạo Tam Thiên Bảo Giám
182
Chương 182: Chương 182: Cửu Tử Nhất Sinh Động, thuật bói toán của Thái Hoa đạo nhân
183
Chương 183: Chương 183 Ngụy Quốc Nhất Tuyến Thiên Căm Ghét Bọn Chó Liếm
184
Chương 184: Chương 184 Trần Hồng Phi Ta Và Thanh Liên Cư Sĩ Là Tình Đồng Thủ Túc
185
Chương 185: Chương 185: Thi đấu mười nước bắt đầu! Thiên Tâm ảo cảnh
186
Chương 186: Chương 186: Ma Thần Giáo đánh bất ngờ? Mọi người không phải sợ, đây là ảo trận!
187
Chương 187: Chương 187: Thật sự tàn khốc! Ma Giáo tội đáng chết vạn lần!
188
Chương 188: Chương 188: Truyền tống trận, không đường mà trốn
189
Chương 189: Chương 05 Đêm Khuya Ở Thanh Vân Đạo Tông
190
Chương 190: Chương 06 Kiếm Đạo Là Gì
191
Chương 191: Chương 07 Một Cọng Cỏ Chém Hết Mặt Trời Mặt Trăng Và Ngôi Sao
192
Chương 192: Chương 08 Hắn Một Tên Củi Mục Kiếm Đạo
193
Chương 193: Chương 09 Lĩnh Ngộ Kiếm Pháp Ra Sao
194
Chương 194: 194: Truyền Thừa Kiếm Vương Tô Trường Ngự Lại Phát Bệnh
195
Chương 195: 195: Truyền Thừa Ta Đã Hủy Rồi Một Quả Trứng Hóa Đá
196
Chương 196: 196: Hạ Đế Và Tô Trường Ngự
197
Chương 197: 197: Thiên Y Các Trị Giá Năm Trăm Ngàn Linh Thạch Thượng Phẩm
198
Chương 198: 198: Ải Thứ Hai Thi Đấu Mười Nước Kết Thúc Xông Tới Ải Thứ Ba
199
Chương 199: 199: Văn Kinh Thiên Hạ Văn Thánh Chi Tư Thiên Hạ Rung Động! Văn Nhân Điên Cuồng!
200
Chương 200: 200: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
201
Chương 201: 201: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
202
Chương 202: 202: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
203
Chương 203: 203: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
204
Chương 204: 204: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 1
205
Chương 205: 205: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 2
206
Chương 206: 206: Cha Con Nhận Nhau
207
Chương 207: 207: Cha Con Nhận Nhau 2
208
Chương 208: 208: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà
209
Chương 209: 209: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà 2
210
Chương 210: 210: Tiểu Sư Đệ Sao Đệ Không Tự Bổ Não Đi
211
Chương 211: 211: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương
212
Chương 212: 212: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương 2
213
Chương 213: 213: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân
214
Chương 214: 214: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân 2
215
Chương 215: 215: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng
216
Chương 216: 216: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng 2
217
Chương 217: 217: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 1
218
Chương 218: 218: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 2
219
Chương 219: 219: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 1
220
Chương 220: 220: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 2
221
Chương 221: 221: Trường Ngự Ngươi Muốn Biết Phụ Thân Mẫu Thân Ngươi Không
222
Chương 222: 222: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 1
223
Chương 223: 223: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 2
224
Chương 224: 224: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
225
Chương 225: 225: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
226
Chương 226: 226: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 1
227
Chương 227: 227: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 2
228
Chương 228: 228: Thái Thượng Huyền Cơ Tặng Đồ Cho Tô Trường Ngự
229
Chương 229: 229: Ta Phải Đi Đại Hạ Quốc Đô Để Hỏi Cho Rõ
230
Chương 230: 230: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 1
231
Chương 231: 231: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 2
232
Chương 232: 232: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 1
233
Chương 233: 233: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 2
234
Chương 234: 234: Đứa Trẻ Của Ta Hoặc Là Vận Khí Nghịch Thiên Hoặc Là Hết Sức Xui Xẻo
235
Chương 235: 235: Tô Trường Ngự Lại Lạc Đường!
236
Chương 236: 236: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 1
237
Chương 237: 237: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 2
238
Chương 238: 238: Tại Hạ Lý Trường Thanh Kế Nghiệp Cổ Kiếm Tiên!
239
Chương 239: 239: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 1
240
Chương 240: 240: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 2
241
Chương 241: 241: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 1
242
Chương 242: 242: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 2
243
Chương 243: 243: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Truyền Cho Ngươi Một Môn Đại Đạo Vô Thượng
244
Chương 244: 244: Thiên Đạo Tế Đàn Tô Trường Ngự Sắp Tới Đại Càn
245
Chương 245: 245: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 1
246
Chương 246: 246: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 2
247
Chương 247: 247: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 1
248
Chương 248: 248: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 2
249
Chương 249: 249: Ta Muốn Cho Tô Trường Ngự Biết Thế Nào Gọi Là Hoàng Thái Tôn
250
Chương 250: 250: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 1
251
Chương 251: 251: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 2
252
Chương 252: 252: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 1
253
Chương 253: 253: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 2
254
Chương 254: 254: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 1
255
Chương 255: 255: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 2
256
Chương 256: 256: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 1
257
Chương 257: 257: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 2
258
Chương 258: 258: Tân Chính! Cấm Tiên! Trở Về Tông Môn!
259
Chương 259: 259: Tranh Giành Vương Vực Lý Trường Dạ Lại Xuất Hiện
260
Chương 260: 260: Làm Vương Giả Mạnh Nhất Cùng Thời Quan Sát Thiên Hạ
261
Chương 261: 261: Tô Trường Ngự Ta Trở Về Đại Hạ Là Để Kết Thúc
262
Chương 262: 262: Tô Mỗ Ta Cần Người Bảo Vệ Sao
263
Chương 263: 263: Vương Vực Ải Thứ Nhất Đại Càn Thần Quả
264
Chương 264: 264: Tiên Đan Màu Vàng Tô Trường Ngự Trở Lại Tiên Thiên
265
Chương 265: 265: Vương Vực Chí Bảo Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
266
Chương 266: 266: Long Mã Chính Là Trần Nguyên
267
Chương 267: 267: Thăng Tiên Đại Điện Mọi Chuyện Đã Sẵn Sàng Tô Trường Ngự Lột Xác
268
Chương 268: 268: Tô Trường Ngự Thức Tỉnh Đứa Con Của Thiên Mệnh
269
Chương 269: 269: Như Nhìn Thấy Một Vị Tiên
270
Chương 270: 270: Đế Tinh Xuất Hiện Tô Trường Ngự Đi Đại Hạ
271
Chương 271: 271: Tô Trường Ngự Rời Đi Truyền Tống Trận
272
Chương 272: 272: Vương Vực Ải Thứ Hai!
273
Chương 273: 273: Bị Vây Diệt Kỳ Tích Xuất Hiện
274
Chương 274: 274: Ba Triệu Kiếm Tiên Trên Trời Thấy Ta Đều Phải Cúi Đầu Rũ Mắt!
275
Chương 275: 275: Tru Tiên Vương Hiển Lộ Tất Vương Tô Trường Ngự
276
Chương 276: 276: Tru Tiên Vương Khiêu Chiến
277
Chương 277: 277: Thí Luyện Thật Sự Của Tru Tiên Vương!
278
Chương 278: 278: Để Cho Ngươi Đi
footer(); ?>