Chương 195: 195: Truyền Thừa Ta Đã Hủy Rồi Một Quả Trứng Hóa Đá

Trong bí cảnh.

Tất cả mọi người đều ngây người.

Ngay cả Kiếm Vương cũng im bặt.

Dù đây chỉ là một đạo phân thân nguyên thần, nhưng cũng có linh trí của mình.

Nói thật, ông ta đã chuẩn bị xong tinh thần nhìn thấy Tô Trường Ngự bật khóc, quỳ xuống đất, cầu mình cho truyền thừa.

Không ngờ, Tô Trường Ngự lại nói những lời như thế!

Ngươi xứng sao?

Bà nó.

Ta là Kiếm Vương, Thất Vương của nhân tộc, kiếm pháp thông thiên, tuyệt thế vô song, ngươi còn dám ở đây coi thường ta?

Kiếm Vương ngơ ngác, không biết phải trả lời Tô Trường Ngự thế nào.

Đám Thái Hoa đạo nhân bối rối.

Đối với bọn họ, truyền thừa của tu sĩ Kim Đan đã là quý báu lắm rồi.

Bây giờ gặp được truyền thừa của Thất Vương, đây quả thực là bước đầu tiên để sau này thăng nhanh vùn vụt.

Vậy mà, Tô Trường Ngự lại phát bệnh ngay lúc này!?

Đừng nói đám Thái Hoa, chính Tô Trường Ngự cũng còn bối rối.

Hắn có muốn truyền thừa này không?

Câu trả lời đương nhiên là muốn.

Thử hỏi, truyền thừa của Thất Vương, ai mà không muốn?

Nhưng vấn đề là, mình không khống chế được mình.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ a.

Tô Trường Ngự vô cùng gấp gáp.

Thậm chí muốn khóc luôn.

Cũng may, Kiếm Vương không phải là người bình thường, chỉ là một hai câu nói, đương nhiên không thể làm ông ta giận được.
Dù gì cũng đã sống lâu như vậy, có cảnh tượng gì chưa trải qua đâu!

Chỉ là mấy lời kia của Tô Trường Ngự làm ông ta bất ngờ, không kịp đề phòng mà thôi.

"Ta là Kiếm Vương nhân tộc, còn chưa xứng dạy ngươi kiếm pháp hay sao?"

Kiếm Vương mở miệng, giọng rất bình tĩnh, hỏi Tô Trường Ngự.

Xứng, xứng, xứng!

Trong lòng Tô Trường Ngự kêu to ba lần.
Đừng nói hắn, đám Hứa Lạc Trần cũng đang ước gì được trả lời thay cho Tô Trường Ngự.

Trả lời trong lòng thì không có vấn đề.

Nhưng mà lời ra đến miệng, lại thành giọng khác.

"Ngay cả kiếm đạo vô thượng cũng chưa chứng được, còn dám tự xưng là Kiếm Vương?"

Tiếng Tô Trường Ngự vang lên.

Khí chất kiếm tiên tuyệt thế của hắn tỏa ra vô cùng mạnh mẽ.

Ai nấy im như chết.

Nhất là đám Hứa Lạc Trần.

Cả đám nhìn Tô Trường Ngự đầy tức giận.

Ngươi giả ngầu một lần cho qua được, nhưng có cần giả tiếp nữa vậy không?

Bình thường ngươi ở tông môn giả trâu bò một chút, mọi người thấy cũng chẳng nói gì.

Nhưng mà, ở đây mà ngươi cũng còn giả bộ?

Có ý nghĩa không?

Có thấy vui không?

Xin ngươi đó, đừng có giả trâu bò nữa được không?

Cho chúng ta con đường sống đi.

Thái Hoa đạo nhân muốn khóc.

Chỉ muốn đập cho Tô Trường Ngự một trận ngay tức khắc.

Trên kiếm đài.

Tô Trường Ngự cũng muốn khóc.

Hắn không biết mình đang làm gì nữa.

Sao tự nhiên lại phát bệnh vậy chứ.

Giả ngầu một lần cũng còn được đi, sao còn làm nữa?

Làm vậy có lợi gì không?

Không có tí xíu nào hết!

Tô Trường Ngự chỉ muốn tát mình mấy tát, hắn vừa giận vừa muốn khóc.

Một bóng người xuất hiện trước mặt Tô Trường Ngự, là một người đàn ông trung niên, nhìn hết sức bình thường.

Người này nét mặt bình tĩnh, thậm chí còn mang một ý cười giễu cợt, nhìn Tô Trường Ngự, sau đó chậm rãi nói.

"Đúng thế.
Ngay cả kiếm đạo vô thượng cũng còn chưa chứng được, mà đã tự xưng Kiếm Vương, đúng là có hơi sỉ nhục cái tên này."

"Nhưng, cho hỏi các hạ là ai?"

Kiếm Vương hỏi.
Ông ta là cao nhân tuyệt thế, đương nhiên có tu dưỡng cực cao, sao có thể vì một câu nói của Tô Trường Ngự, mà thẹn quá thành giận được?

Nếu thật để mình như vậy, mới thật sự là xấu hổ mất mặt.

"Tuyệt thế kiếm tiên Tô Trường Ngự."

Tiếng Tô Trường Ngự vang lên, giọng vẫn ổn định như thường, chẳng những thế, còn mang theo một luồng khí thế khó tả.

Mọi người tiếp tục chết lặng.

Mọi người nghĩ, hẳn Tô Trường Ngự đã điên mất rồi.

Điên rồi, điên rồi.

Ngày thường giả trâu bò ở tông môn không ai nói, không ngờ đi ra ngoài mà cũng không chừa.

Tiểu sư đệ hại người.

Mọi người thật sự là hết ý kiến.

Cảm thấy Tô Trường Ngự đã điên rồi.

Nhất là Hứa Lạc Trần, y rất muốn hỏi một câu ‘Tô Trường Ngự, huynh coi mình là cao nhân tuyệt thế thật đó à?’

Lại còn ‘tuyệt thế kiếm tiên Tô Trường Ngự’?

Sao huynh không bảo mình là người đứng đầu kiếm đạo của Thanh Vân Đạo Tông luôn?

Mọi người vừa bực vừa khó chịu.

Chỉ có một mình Đại Húc là ánh mắt đầy khâm phục.

Đối mặt với Thất Vương nhân tộc đó!

Cũng may là, Kiếm Vương không có vẻ gì là nổi giận, ngược lại còn nhìn Tô Trường Ngự với vẻ rất tò mò.

"Vậy tiền bối đã chứng kiếm đạo vô thượng chưa?"

Kiếm Vương mở miệng, thậm chí còn gọi Tô Trường Ngự là tiền bối.

Ông ta chỉ là một phân thân, không phải là bản thể, nếu là bản thể, thì đã liếc một cái là nhìn thấu cảnh giới của Tô Trường Ngự rồi.

"Kiếm đạo vô thượng hả?"

Tô Trường Ngự lẩm bẩm, chậm rãi đáp: "Ta đã chứng kiếm đạo vô thượng từ mười năm trước."

Hắn đáp như thế.

Lúc này, Tô Trường Ngự đã không còn suy nghĩ cãi mệnh nào nữa.

Hắn tự giận mình.

Thôi thì nghĩ thế nào thì nói thế đó đi, hắn nhận mệnh rồi.

"Mười năm trước? Dám hỏi tiền bối bao nhiêu niên kỉ?"

Kiếm Vương hỏi tiếp.

"Hai mươi bảy."

Tô Trường Ngự hờ hững trả lời.

"Chỉ hai mươi bảy?"

Kiếm Vương choáng váng, kinh ngạc nhìn Tô Trường Ngự.

"Quả thật là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, hai mươi bảy tuổi, nói cách khác tiểu hữu mười bảy tuổi đã chứng kiếm đạo vô thượng?"

Kiếm Vương nghiêm túc hỏi lại.

"Nói cho chính xác, là mười sáu tuổi, là ta cho kiếm tu thiên hạ cơ hội một năm để bọn họ đuổi theo ta, tiếc là, ta chờ một năm, nhưng không có ai chứng được kiếm đạo vô thượng."

Tô Trường Ngự nói phét càng lúc càng tợn.

Mấy người Thái Hoa im lặng, không biết nên nói gì.

Tô Trường Ngự đã nói phét tới điên rồi, chỉ còn cách để mặc hắn tiếp tục phét mà thôi.

"Mười sáu tuổi? Chứng kiếm đạo vô thượng? Tiểu hữu, à, không đúng, Tô đạo hữu, tiếc ta sinh không gặp thời, nếu được sinh ra cùng thời đại với nhau, chính là niềm vinh hạnh của ta."

Kiếm Vương mở miệng, ánh mắt đầy chấn động và khâm phục.

Ông ta tin.

Mọi người im lặng, không thể tưởng nổi, đường đường là Thất Vương nhân tộc, sao lại đi tin lời tên phế vật như này?

Đúng là bực thật.

Kiếm Vương nói tiếp.

"Ta vốn tưởng sẽ tìm được người thừa kế, không ngờ người đầu tiên tới nơi này lại không kém gì ta, thậm chí còn mạnh hơn ta, ài, đã như vậy, thì còn cần những truyền thừa khác làm chi."

Giọng ông ta đầy tiêu điều.

Mọi người nghe mà luống cuống.

"Tiền bối, người đừng nói vậy, chúng ta muốn, chúng ta muốn."

"Tiền bối, hắn là tuyệt thế kiếm tiên, nhưng chúng ta thì không, hắn không muốn, chúng ta muốn."

Thái Hoa đạo nhân kêu lên, vẻ mặt như đưa đám.

Tô Trường Ngự giả trâu bò, chứ bọn họ không giả trâu bò.

Tô Trường Ngự không cần vận may, nhưng bọn họ cần.

"Đúng vậy, đúng vậy, tiền bối, chúng ta đều là phế vật, hắn không thích thì ngài đưa cho chúng ta đi, chúng ta thích."

"Đúng đúng đúng, chúng ta là phế vật, chúng ta là phế vật trong phế vật, tiền bối, ngài giao đồ cho chúng ta đi, chúng ta muốn truyền thừa của ngài, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ thật tốt truyền thừa."

Hứa Lạc Trần, Vương Trác Vũ, Tiết Triện, Lâm Bắc, Trần Linh Nhu thi nhau kêu lên.

Tô Trường Ngự giả trâu bò không muốn, nhưng bọn họ muốn, vì bọn họ đều chỉ là phế vật.

Cả đám không chút để ý hình tượng, khiến Đại Húc nhìn mà sững ra.

Nhưng Đại Húc hiểu, truyền thừa của Thất Vương, có ai mà không muốn?

Chỉ có Tô Trường Ngự là cao nhân tuyệt thế chân chính, nên mới coi thường truyền thừa của Thất Vương.

Đâu ai hay, thật ra Tô Trường Ngự cũng muốn.

Lòng hắn đang rỉ máu.

Truyền thừa Kiếm Vương, làm sao hắn không muốn được, chỉ là hắn không khống chế được bản thân mình.

Kiếm Vương nói.

"Hình như ta...
Đã phá hủy truyền thừa rồi."

Tiếng Kiếm Vương vang lên.

Tô Trường Ngự: "..."

Thái Hoa đạo nhân: "..."

Hứa Lạc Trần: "..."

Vương Trác Vũ: "..."

Nhanh vậy đã hủy mất truyền thừa?

Ngươi đùa ta hả?

Ta có thấy ngươi làm gì đâu?

Mọi người nhìn Kiếm Vương, không phải bọn họ không tin Kiếm Vương, mà là không hề nhìn thấy Kiếm Vương phá hủy truyền thừa!

Không có mà nói có, không phải gạt người sao?

Kiếm Vương bình tĩnh đáp.

"Truyền thừa chúng ta lưu lại, đa phần đều là tâm pháp bổn mạng.
Vừa rồi, Tô đạo hữu nói không cần truyền thừa, nên ta đã hủy nó đi, khi bọn ta mở ra bí cảnh này, để lại phân thân, chỉ có thể xuất hiện một lần mà thôi."

"Nếu Tô đạo hữu đã nói không cần, thì để lại cũng không có ý nghĩa gì cả."

Kiếm Vương giải thích.

"À, ta hiểu rồi."

Thái Hoa đạo nhân gật đầu, vẻ ‘ta đã hiểu rồi’, sau đó quay qua nhìn Tô Trường Ngự, giận dữ mắng.

"Vi sư phải giết ngươi!"

Thái Hoa đạo nhân giận đỏ cả mắt.

Nói tóm lại, nói tới nói lui là, không còn truyền thừa nữa, cơ duyên cũng không còn.
Ông phải giết Tô Trường Ngự!

A a a!

Nghiệt đồ! Nghiệt đồ! Nghiệt đồ!

Thái Hoa đạo nhân giận dữ hét.

Trên kiếm đài, Tô Trường Ngự cũng luống cuống, hắn làm sao biết sẽ thành thế này.
Nếu biết sẽ thành kết cục này, có đánh chết hắn cũng sẽ không giành xông lên đây đầu tiên.

Khó chịu quá đi, sao lần nào mình cũng phát bệnh ngay những thời điểm quan trọng vậy!

Tức giận.

Tô Trường Ngự muốn khóc.

Nhưng Kiếm Vương lại nói tiếp.

"Dù truyền thừa tuyệt thế không còn, nhưng vẫn còn mấy món bảo vật, không biết các ngươi có muốn hay không?"

Kiếm Vương hỏi.

"Muốn, muốn, muốn."

"Tiền bối, ta muốn, ta muốn, ta là phế vật, ta là một đại phế vật."

"Tiền bối, ta mới là phế vật, ngươi cho ta đi, ta nhất định sẽ phát huy truyền thừa của ngươi thật tốt."

"Tiền bối, từ nhỏ ta đã đọc sách của ngươi mà lớn, ta cực kì sùng bái ngươi, ta muốn, ta muốn."

Từ thầy tới trò Thanh Vân Đạo Tông rối rít rống to, ai nấy đều kích động và hưng phấn.

Truyền thừa của Thất Vương?

Chính là bảo vật vô giá đó!

"Chư chớ vội, nếu muốn lấy truyền thừa, thì đi lên trận đài.
Bảy huynh đệ chúng ta mỗi người đều để lại một món bảo vật, đều định để lại cho người có duyên."

Kiếm Vương cười khẽ, không vì bộ dạng của những người này mà cảm thấy khinh thường họ.

Bảy người bọn họ làm ra bí cảnh, chính là để lưu lại truyền thừa, nên Tô Trường Ngự từ chối truyền thừa, đã làm ông ta hơi lúng túng.

Bảy thầy trò vội vàng chạy lên đài đá.

Hứa Lạc Trần chạy lên đan đài, Vương Trác Vũ là trận đài, Tiết Triện là lục đài, Lâm Bắc là bảo đài, Trần Linh Nhu là vận đài, Thái Hoa đạo nhân là thiên đài.

Bảy người chia nhau, đứng lên bảy đài đá khác nhau.

Kiếm Vương khẽ phất tay.

Một làn kiếm khí trắng muốt như sương xuất hiện trước mặt Tô Trường Ngự.

"Tô đạo hữu, tuy ta không xứng truyền phương pháp tuyệt thế cho ngươi, nhưng vật này là phi kiếm khi ta trở thành cổ thần chế tạo ra, là một thanh phi kiếm đạo khí có thể không ngừng phát triển, tên là Sương Bạch.
Chỉ cần vung nhẹ kiếm này, là có thể đóng băng ba ngàn dặm, nếu Tô đạo hữu không ngại, mong là nhận lấy."

Kiếm Vương nói.

Trên kiếm đài.

Tô Trường Ngự nhìn phi kiếm Sương Bạch trước mặt, ngẩn ra.

Thanh kiếm này, như được chế tạo bằng ngọc thạch, toàn thân trong suốt, như tuyết như sương, cực kỳ đẹp mắt, quanh thân kiếm đầy khí lạnh, làm người ta vô thức cảm thấy kinh sợ.

Có thể gọi là tuyệt thế kiếm tiên.

Tô Trường Ngự kích động muốn khóc, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như thường.

"Cũng tạm được."

Hắn mở miệng, hoàn toàn là không tự chủ được, nhưng Kiếm Vương không để ý, chỉ cười nhẹ một cái.

Trước mặt Hứa Lạc Trần xuất hiện một cái lò đan phượng hoàng mạ vàng.

"Vị tiểu hữu này, vật này là Nhị đệ của ta tập trung kỳ trân dị bảo trong thiên hạ, luyện chế mà thành, tên nó là Phượng Sí Tiên Lô, là một món đạo khí có thể tiếp tục phát triển.
Bên trong lò luyện đan này có ẩn chứa ba ngàn sáu trăm trận pháp luyện đan."

"Không cần ra tay, chỉ cần bỏ dược liệu vào, nó sẽ tự động luyện hóa, ngưng tụ thành đan, hơn nữa trong lò luyện đan này, còn có chứa phượng tiên hỏa cấp tiên thiên, có thể trợ giúp tiểu hữu luyện đan."

Kiếm Vương nói, Hứa Lạc Trần lệ đã rơi đầy mặt.

Y quá hưng phấn mà khóc.

Mơ ước lớn nhất cả đời này của y, chính là có một lò luyện đan thuộc về mình, tiếc là Thanh Vân Đạo Tông nghèo quá, thứ như lò luyện đan y chỉ dám mơ ước mà thôi.

Thử hỏi, nếu không phải vì nghèo, có ai lại muốn đi mua lò luyện đan hàng rởm?

Hôm nay mơ ước mười tám năm của mình cuối cùng cũng đã thành hiện thực, bảo y làm sao không khóc được đây?

Với lò luyện đan này, Hứa Lạc Trần không tin, mình vẫn không thể vượt qua được khảo hạch luyện đan sư.

Nếu mà còn không vượt qua được, hắn sẽ ăn luôn lò luyện đan này, còn luyện cái lông!

Trên đài đá thứ ba.

Trước mặt Vương Trác Vũ, xuất hiện một bàn cờ.

Bàn cờ này trong veo, như làm bằng phỉ thúy ngọc thạch chế thành, những quân cờ sáng rực như những vì sao.

Vương Trác Vũ nhìn chúng chằm chằm, nghe thấy Kiếm Vương nói.

"Tiểu hữu, vật này là Tam đệ của ta luyện ra, đặt tên là Tinh Thần Kỳ Bàn, là một trận khí, bàn cờ biến ảo thiên địa vạn vật, quân cờ là chúng sanh, mỗi một quân cờ, đều là một trận khí, nếu lấy Tinh Thần Kỳ Bàn bố trí trận pháp, trận như cờ cục, vô cùng vô tận, dù có là khốn trận, cũng có tới một ngàn năm trăm loại diễn hóa, hy vọng tiểu hữu sẽ đối xử tử tế với nó."

Kiếm Vương giới thiệu bàn cờ.

"Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối."

Vương Trác Vũ nhìn bàn cờ trước mặt, kích động không thôi, hai bàn tay đều run rẩy.

Có bàn cờ này, còn sợ không qua được khảo hạch trận pháp sư hay sao?

Một khi trở thành trận pháp sư, có trận bàn này, không phải mình sẽ kiếm được nhiều tiền hơn sao?

Ha ha ha ha, lên hương, phát tài, lời to!

Vương Trác Vũ siết chặt quả đấm, mắt rực lên khao khát.
Hắn quyết định, mình nhất định sẽ trở thành trận pháp sư hàng đầu Bạch Vân cổ thành, nhất định sẽ không phụ lòng giá trị của bàn cờ này.

Tới lượt Tiết Triện trên đài đá.

Một cây bút lông rồng vàng xuất hiện, đây là phù bút, bút để vẽ bùa.

"Tiểu hữu, vật này là Tứ đệ của ta luyện chế ra, Kim Long Uẩn Linh Phù Bút, cây phù bút này, có thể vẽ bùa trong hư không, có thể nâng uy lực của lá bùa lên cao gấp năm lần, trong đó có ẩn chứa hồn của một con kim long, dù chỉ là một hồn kim long không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để dùng rồi."

Kiếm Vương nói tiếp.

"Đa tạ tiền bối, xin tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ không làm nhục cây bút này."

Tiết Triện siết chặt cây phù bút trong tay, cảm thấy mình sắp lên đời rồi.
Phù sư hàng đầu Bạch Vân cổ thành ư? Hắn phải làm phù sư hàng đầu của Thanh Châu!

"Tốt."

Kiếm Vương khẽ mỉm cười, nhìn qua Lâm Bắc.

Trước mặt Lâm Bắc không có cái gì cả, Kiếm Vương phất tay một cái, hai luồng kim quang từ đâu bay vèo vào trong mắt Lâm Bắc.

"A!"

Lâm Bắc hít sâu một hơi kinh hãi, song lập tức phát hiện ra, những gì mình nhìn thấy đã xảy ra sự biến hóa rất nhỏ.

"Vị tiểu hữu này, vật này là Giám Bảo Thiên Đồng do Ngũ đệ ta ngưng tụ ra, có thể giám định tất cả bảo vật trong thiên hạ, từ ngày hôm nay, tất cả bảo vật trong thiên hạ đều khó mà thoát được ánh mắt của ngươi.
Dĩ nhiên cũng có một ít bảo vật, vô cùng khó mà nhìn ra được, nhưng có thể chắc chắn chín thành chín bảo vật là không thoát được."

Kiếm Vương nói.

Lâm Bắc hiểu ngay mình vừa lấy được cái gì.

Hắn là giám bảo sư, hôm nay lấy được hai con mắt này, đây còn không phải là muốn lên đời hay sao?

Đi đâu cũng lụm được bảo bối?

"Đa tạ tiền bối, ân này vãn bối tất khắc trong tâm khảm."

Lâm Bắc vui lắm, chỉ ước gì được quỳ xuống đất cảm ơn đối phương, nhưng đối phương chỉ là một đạo linh thể, nên hắn cũng không quỳ xuống.

Đạo linh thể kia quay qua Thái Hoa đạo nhân.

Thấy năm đệ tử của mình ai cũng lấy được bảo bối, mà của người nào cũng lợi hại, của người nào cũng thần sầu, Thái Hoa đạo nhân càng thêm kích động.

Ông rất tò mò, mình sẽ có được cái gì?

Một tấm bát quái đồ xuất hiện trước mặt ông.

Kiếm Vương nói.

"Vị đạo hữu này, vật này tên là Thiên Cơ Bát Quái Đồ, có thể xem thiên cơ, có thuật bói toán, trong đó còn có một phần truyền thừa của Lục đệ ta.
Đạo hữu có nó, nếu cần có thể dùng nó để học hỏi thêm, không cần cũng có thể dùng làm tham khảo."

Kiếm Vương nói chuyện cực kỳ khách khí.

"Đa tạ tiền bối."

Thái Hoa đạo nhân cầm bát quái đồ, chắp tay nói cám ơn.

Cuối cùng, Kiếm Vương nhìn vào Trần Linh Nhu.

Trần Linh Nhu càng kích động.

Nàng nhìn Kiếm Vương đầy mong đợi.

Một quả trứng đá xuất hiện trước mặt Trần Linh Nhu.

Trần Linh Nhu: "? ? ?"

Mọi người: "? ? ?"

Cái đồ chơi gì đây?

Mọi người có chút tò mò, ai cũng đều có một món pháp bảo, sao chỉ Trần Linh Nhu lại là một quả trứng?

Kiếm Vương mở miệng.

"Vị tiểu hữu này, Thất đệ của ta không thích luyện khí, nên không để lại bảo vật gì, vật này là Thất đệ ta tình cờ có được, nói là quả trứng này có thể sinh ra một thứ rất giỏi, nhưng cụ thể là thật hay không, thì chúng ta không biết."

Kiếm Vương lên tiếng, cũng hơi cảm thấy lúng túng.

Bởi vì quả trứng này, chỉ cần nhìn cũng biết chả phải thứ tốt gì, hơn nữa nó lại còn… hóa đá!

Dù bên trong có dựng dục một con rồng, hay một con kỳ lân thì cũng vô ích.

Đồ mà đã hóa đá, thì có mạnh cỡ nào cũng vô dụng.

"A?"

Trần Linh Nhu hơi buồn bực.

Sao ai cũng lấy được thứ tốt, chỉ có mình là vớ phải một quả trứng thế này.

Đổi thành ai mà chẳng thấy rầu?

Nhưng, dù trong lòng nàng không vui, nàng cũng không hề trách Kiếm Vương, ngược lại còn gật đầu nói: "Đa tạ Kiếm Vương tiền bối."

Kiếm Vương được cảm ơn mà thấy ngượng ngùng.

"Thế này đi, Thất đệ ta đã không gánh, thì làm đại ca để ta gánh.
Đây là tuyệt thế truyền thừa của ta, cái này còn chưa kịp hủy, nếu Tô đạo hữu đã không cần, vậy ta truyền thụ cho ngươi nhé."

Kiếm Vương lên tiếng, vung tay lên, vô số kiếm ý từ đâu chui vào trong đầu Trần Linh Nhu.

Kiếm Vương nói tiếp.

"Chuyện phàm trần đã xong, chư vị, nếu muốn rời đi, thì hãy rời đi từ giếng kiếp này.
Sau này có duyên gặp lại."

Kiếm Vương tới nhanh, đi cũng nhanh.

Một câu nói xong, đã biến mất.

.

Chapter
1 Chương 1: Mặc dù là lừa gạt, cũng muốn hắn ở lại tông môn đủ một năm
2 Chương 2: Ta là Diệp Bình, Bình trong bình thường không có gì lạ
3 Chương 3: Vị Đại sư huynh này nhất định là cao nhân
4 Chương 4: Bái sư
5 Chương 5: Đêm khuya ở Thanh Vân Đạo tông
6 Chương 6: Kiếm đạo là gì?
7 Chương 7: Một cọng cỏ chém hết mặt trời mặt trăng và ngôi sao
8 Chương 8: Hắn? Một tên củi mục kiếm đạo
9 Chương 9: Lĩnh ngộ kiếm pháp ra sao?
10 Chương 10: Triển lộ kiếm pháp, Tô Trường Ngự kinh sợ
11 Chương 11: Người nói dối phải nuốt một ngàn cây kim
12 Chương 12: Thanh Vân Đạo Tông ta ra rồng!
13 Chương 13: Nguy cơ của Thanh Vân Đạo Tông tới
14 Chương 14: Là bảy mươi đồng tiền
15 Chương 15: Ba cảnh giới kiếm đạo vô thượng và kiếm ý vô cùng
16 Chương 16: Ngươi biết vẽ
17 Chương 17: Kiếm pháp hoàn chỉnh, cầm cố gia sản
18 Chương 18: Nói không chừng một tông môn nào đó có một thiên tài kiếm đạo vô thượng
19 Chương 19: Đồ Chơi này mà cũng bán được?
20 Chương 20: Một chữ ngàn vàng? Thái Hoa đạo nhân và Tô Trường Ngự chấn kinh
21 Chương 21: Bán với giá trên trời
22 Chương 22: Bí Nguyên các
23 Chương 23: Đêm khuya, sư nương đập mở cửa phòng ta
24 Chương 24: Thái Cổ Thần Ma Luyện Thể Quyết
25 Chương 25: Ta rất xin lỗi đã sinh ra làm người
26 Chương 26: Thần tàng ma thân, thiên địa rèn luyện
27 Chương 27: Giác ngộ Thần Ma Đồ Thành công, quần tinh ảm đạm
28 Chương 28: Đại đạo tổ ma! Thiên chùy lò sưởi!
29 Chương 29: Nước Hoàng Hà từ trời tuôn xuống, chảy băng ra biển chẳng quay về
30 Chương 30: Tiểu sư đệ, diễn luyện Thiên Hà kiếm pháp một lần sư huynh xem
31 Chương 31: Tứ Quý đạo nhân, học phủ mười nước!
32 Chương 32: Thống lĩnh giám sát sứ Tấn Quốc, chính là người trong bức họa
33 Chương 33: Rất hi vọng có một ngày có thể trông thấy cao nhân kiếm đạo chân chính này
34 Chương 34: Nhị sư huynh tới dạy ngươi luyện đan
35 Chương 35: Đan đạo vô song, không chỉ luyện đan
36 Chương 36: Vạn vật làm tài liệu, tạo hóa luyện đan, đi tới Tàng Kinh Các
37 Chương 37: Vân Vụ sơn mạch, người đi đưa đồ ăn à?
38 Chương 38: Tàng Kinh Các, ba ngàn sáu trăm tiên khiếu diệu pháp
39 Chương 39: Thông suốt phương pháp, tu hành
40 Chương 40: Giác ngộ luyện khí, trước chưa từng có ai sau cũng không ai có, đệ nhất nhân muôn đời
41 Chương 41: Tìm được đường sống trong chỗ chết, thầy trò đều vất vả
42 Chương 42: Dẫn Khí thành công, thông suốt! Chúc Long tiên khiếu!
43 Chương 43: Không sao, ta đi bộ
44 Chương 44: Không sao, ta đi bộ
45 Chương 45: Xin hỏi tiền bối, thế nào là kiếm đạo?
46 Chương 46: Giống như một nho tiên tuyệt thế, nụ cười trên mặt Hứa Lạc Trần
47 Chương 47: Có phải các người nghi Tô tiền bối không phải Giám sát sứ hay không?
48 Chương 48: Nếu ngươi có thể luyện ra, ta sẽ nuốt lò luyện đan
49 Chương 49: Đêm của một người, cô độc và dài dằng dặc
50 Chương 50: Đại sư tỷ, Tiêu Mộ Tuyết
51 Chương 51: Tiểu sư đệ, đẹp không
52 Chương 52: Ba canh giờ, luyện khí tầng một
53 Chương 53: Cái gì? Ngươi còn vẽ tranh cho nhị sư huynh
54 Chương 54: Có phải tiểu sư đệ vẽ cho đệ một bức họa không
55 Chương 55: Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà, hu hu hu
56 Chương 56: Không phải chỉ là một bức họa thôi à? Chả lẽ có giá trị liên thành?
57 Chương 57: Bức họa này mà bán được năm vạn lượng hoàng kim, ta sẽ tự tát lệch miệng mình
58 Chương 58: Làm thời gian chậm lại? Ta giúp đệ đi hỏi tam sư huynh
59 Chương 59: Trò đùa gì đây? Làm chậm thời gian? Đệ chờ ta một chút
60 Chương 60: Luyện khí tầng bốn, Phù Đồ Trận
61 Chương 61: Ta muốn báo danh tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
62 Chương 62: Sư phụ, không phải người nghĩ con rất yếu chứ
63 Chương 63: Tông môn lánh đời thật sự!
64 Chương 64: Đại Hạ công chúa, mua tranh vẽ
65 Chương 65: Cái gì? Người đã báo danh cho ta tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
66 Chương 66: Dù tiểu sư đệ nói cái gì, ngài nói ngược lại là được
67 Chương 67: Không động thì thôi, động liền kinh người
68 Chương 68: Vô Tận Kiếm Đồ, Phá Kiếm thức
69 Chương 69: Thiên Hà kiếm thế, xuống núi
70 Chương 70: Gió nổi Thanh Châu, mạch nước ngầm động mạnh
71 Chương 71: Yêu nghiệt to gan, còn không mau mau hiện hình
72 Chương 72: Mộ quỷ Lâm Hà
73 Chương 73: Ta là đệ tử Thanh Vân, không ham nữ sắc
74 Chương 74: Ngươi bảo một quỷ tu như ta dạy ngươi kinh siêu độ ư
75 Chương 75: Thái Thượng Độ Nhân Kinh, kim quang độ hóa
76 Chương 76: Hù hắn té đái
77 Chương 77: Đại Uy Thiên Long, Đại La pháp chú
78 Chương 78: Lại thông suốt lần nữa, Luyện Khí tầng bảy
79 Chương 79: Thanh Châu Cổ Thành, lập kiếm đài
80 Chương 80: Tiểu đạo mà thôi, chuyện này Tô Trường Ngự tuyệt đối là cao nhân
81 Chương 81: Đường lớn Thanh Châu, bái kiến sư phụ
82 Chương 82: Đây là đi vào hang ổ của các đại lão?
83 Chương 83: Tô tiền bối, ngài tới rồi? Mau cứu chúng ta đi
84 Chương 84: Là ai cho các ngươi lá gan nói ra những lời này?
85 Chương 85: Cái gì gọi là kiếm đạo thật sự
86 Chương 86: Ta đã xuất kiếm
87 Chương 87: Đại Hà chi kiếm từ trời xuống, kiếm reo vang Thanh Châu
88 Chương 88: Thành chủ Thanh Châu, lập kiếm ý
89 Chương 89: Lý Trường Dạ, Vương Minh Hạo đã đến
90 Chương 90: Ngươi muốn trở thành kiếm tiên tuyệt thế được vạn người chiêm ngưỡng?
91 Chương 91: Danh sách quyết đấu xuất hiện
92 Chương 92: Ma Thần giáo
93 Chương 93: Tư Không Kiếm Thiên, Giám Thiên viện
94 Chương 94: Con đường vô địch, đã muốn bắt đầu rồi sao?
95 Chương 95: Lý đạo hữu, ngươi đừng chết nha, ta thật sự không biết tu vi của ngươi kém như vậy
96 Chương 96: Nằm không tiến vào tám vị trí đầu, cả nước chú ý
97 Chương 97: Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấ
98 Chương 98: Cái gì? Đại đồ đệ của ta một ăn mười? Vậy mua nó thua đi!
99 Chương 99: Người này, là tuyệt thế Kiếm Tiên, ắt phải chết!
100 Chương 100: Bố cục của Tư Không Kiếm Thiên, thi đấu bán kết
101 Chương 101: Tô Trường Ngự chiến Tư Không Kiếm Thiên
102 Chương 102: Tất vương tái thế, ngũ oán cổ độc
103 Chương 103: Sư đệ, chạy mau, không cần lo cho ta
104 Chương 104: Ta xin các ngươi, đừng có đuổi hết theo ta
105 Chương 105: Đại ca, ngươi mạnh như vậy, tại sao phải chạy? Câu cá hả?
106 Chương 106: Ta không gọi đây là bán đứng đồng liêu, mà là thay trời hành đạo
107 Chương 107: Đại sư huynh, ta hiểu!
108 Chương 108: Tuyệt thế mãnh nam ra đời
109 Chương 109: Ngươi không cho rằng sẽ xuất hiện một vị cao nhân đắc đạo đó chứ?
110 Chương 110: Kim quang độ hóa Thiên Lôi kiếm, đều chết hết cho gia
111 Chương 111: Kim quang độ hóa tăng lên, Ngụy Lâm bối rối
112 Chương 112: Ngưng tụ kim luân độ hóa!
113 Chương 113: Diệp Bình ngộ đạo, gió mát lại xuất hiện
114 Chương 114: Thái Thượng kim luân độ hóa, Bồ Đề cổ thụ
115 Chương 115: Giám Thiên Viện? Cả vua lẫn dân Tấn quốc đều chấn động!
116 Chương 116: Thanh Vân Đạo tông, ta đã trở về!
117 Chương 117: Mấy ngày này nghỉ ngơi cho tốt, chờ mấy ngày nữa, sư huynh sẽ dạy ngươi trận đạo
118 Chương 118: Đột phá cảnh giới, Học phủ Tấn quốc nổi phong vân
119 Chương 119: Hoàn mỹ luyện khí, trúc cơ thanh liên
120 Chương 120: Diệp Bình đốn ngộ, thiên tài Tấn quốc khóc òa
121 Chương 121: Chương 121: Sức mạnh chúc long, thần ma thân
122 Chương 122: Chương 122: Khí huyết như lô, thân thể như rồng
123 Chương 123: Chương 123: Sư huynh bố trí một trận pháp, xem xem đệ có phá giải được hay không
124 Chương 124: Chương 124: Ta không nghe, ta không nghe, ca phải báo thù cho ta
125 Chương 125: Chương 125: Muội yên tâm, ca sẽ giúp muội báo thù
126 Chương 126: Chương 126: Thái Tử Tấn quốc? Là đồ Tôn của ta?
127 Chương 127: Chương 127: Tấn quốc Học phủ? Ta không đi, ở lại trong tông môn không tốt hơn sao?
128 Chương 128: Chương 128: Trận pháp không gian, Nguyên Ma Bí Cảnh
129 Chương 129: Chương 129: Không Gian Truyền Tống, Nguyên Ma Bí Cảnh
130 Chương 130: Chương 130: Khỉ gió, Nguyên Ma mạnh không hợp thói thường nha
131 Chương 131: Chương 131: Hiểu lầm... Ông nội mi!
132 Chương 132: Chương 132: Phủ chủ, ngươi chơi ta?
133 Chương 133: Chương 133: Kình Phu Kình Phu, toàn trường hoan hô
134 Chương 134: Chương 134: Bắc nồi, nấu nước, luyện đan, bay bay bay!
135 Chương 135: Chương 135: Kiếm tiên hàng đầu từ xưa đến nay
136 Chương 136: Chương 136: Xác định mục tiêu, Thái Cổ Chân Long Quyền
137 Chương 137: Chương 137: Tấn quốc Học Phủ, Tô Trường Ngự thu đồ đệ
138 Chương 138: Chương 138: Mặc Tuyền đạo hữu, ngàn người tụ tập
139 Chương 139: Chương 139: Diệp Bình như rồng, quét ngang tất cả
140 Chương 140: Chương 140: Khí huyết hoả lò, rung động Học Phủ
141 Chương 141: Chương 141: Như Thần Minh! Như người vô địch! Tam Đại đều thất bại!
142 Chương 142: Chương 142: Nếu Diệp Bình là đồ đệ của ta, ta sẽ dẫn đầu học phủ đánh lên mặt trăng!
143 Chương 143: Chương 143: Mỗi người dạy một loại, để hắn tự cảm nhận xem người nào tốt
144 Chương 144: Chương 144: Ngươi cảm thấy kiếm pháp của Lý trưởng lão như thế nào? Diệp Bình: Quá tầm thường!
145 Chương 145: Chương 145: Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công, vách núi ngàn thước, không muốn lại được
146 Chương 146: Chương 146: Kiếm ý vô thượng, Lý Giang bái sư
147 Chương 147: Chương 147: Yêu nghiệt từ Nam quốc, nguy cơ của Tấn quốc
148 Chương 148: Chương 148: Trên thế giới này không có đan nào không độc
149 Chương 149: Chương 149: Thế này cũng luyện ra đan được? Học sinh Tấn quốc khiếp sợ
150 Chương 150: Chương 150: Rung động! Rung động! Là không độc đan có thể thay đổi lịch sử!
151 Chương 151: Chương 151: Năm trăm năm, vượt qua Đại Hạ vương triều
152 Chương 152: Chương 152: Để ta về hỏi sư huynh của ta đã
153 Chương 153: Chương 153: Vương đạo hữu, đã lâu không gặp!
154 Chương 154: Chương 154: Thập công chúa Hạ Thanh Mặc báo đáp
155 Chương 155: Chương 155: Ngươi không biết ngự kiếm thuật? Ân công, ta dạy cho ngươi nhé?
156 Chương 156: Chương 156: Móa nó, đập nhanh lên chút, ta tới cản giúp ngươi
157 Chương 157: Chương 157: Quỷ Vương xuất thế, Kim Cô chú
158 Chương 158: Chương 158: Trở về tông môn! Nộp đan phương! Kế sách của Tấn quốc
159 Chương 159: Chương 159: Đại sư huynh trở về, Nhị sư huynh kiểm tra luyện đan thất bại
160 Chương 160: Chương 160: Đại sư tỷ, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh đều trở về rồi?
161 Chương 161: Chương 161: Tiểu sư đệ, để sư tỷ kiểm tra kỹ cơ thể ngươi
162 Chương 162: Chương 162: Thượng tiên, thượng tiên, ta có một bí mật kinh thiên nói cho ngươi nghe
163 Chương 163: Chương 163: Gia yến, thiên tài vô địch Nam quốc
164 Chương 164: Chương 164: Diệp Bình truyền thụ kiếm pháp, thiên tài Nam quốc trấn áp tất cả
165 Chương 165: Chương 165: Hoàng Phủ Thiên Long, quét ngang tất cả
166 Chương 166: Chương 166: Đại Thần Ma Thể, khí huyết chân long, Cổ Kiếm Tiên ngộ đạo
167 Chương 167: Chương 167: Sư phụ, ngươi biết Lục Trường Sinh không?
168 Chương 168: Chương 168: Đại Hạ Uy Vũ Hầu, kẻ nào quấy nhiễu ta thanh tu
169 Chương 169: Chương 169: Ăn hiếp sư đệ ta, có tính là sai hay không?
170 Chương 170: Chương 170: Thanh Mặc rời đi, Diệp Bình trở về học phủ
171 Chương 171: Chương 171: Diệp Bình trở về, đại chiến xảy ra
172 Chương 172: Chương 172: Diệp Bình như thần, một quyền vô địch
173 Chương 173: Chương 173: Như một vị thần, như một vầng thái dương
174 Chương 174: Chương 174: Thiên tử Đại Hạ, ban cho chức vương cha truyền con nối?
175 Chương 175: Chương 175: Hắn muốn cái gì, thì cho cái đó! Bổn cung là trữ quân Đại Hạ
176 Chương 176: Chương 176: Chủ nhân của ta là Thái tử Đại Hạ, trữ quân Đại Hạ
177 Chương 177: Chương 177: Đề thi đấu mười nước, vây quét Ma Thần Giáo
178 Chương 178: Chương 178: Thập hoàng tử Đại Hạ, ngộ ra kiếm ý tuyệt thế
179 Chương 179: Chương 179: Tô Trường Ngự bày trận?
180 Chương 180: Chương 180: Trời đất, Tô Trường Ngự biết trận pháp thật?
181 Chương 181: Chương 181: Đại Đạo Tam Thiên Bảo Giám
182 Chương 182: Chương 182: Cửu Tử Nhất Sinh Động, thuật bói toán của Thái Hoa đạo nhân
183 Chương 183: Chương 183 Ngụy Quốc Nhất Tuyến Thiên Căm Ghét Bọn Chó Liếm
184 Chương 184: Chương 184 Trần Hồng Phi Ta Và Thanh Liên Cư Sĩ Là Tình Đồng Thủ Túc
185 Chương 185: Chương 185: Thi đấu mười nước bắt đầu! Thiên Tâm ảo cảnh
186 Chương 186: Chương 186: Ma Thần Giáo đánh bất ngờ? Mọi người không phải sợ, đây là ảo trận!
187 Chương 187: Chương 187: Thật sự tàn khốc! Ma Giáo tội đáng chết vạn lần!
188 Chương 188: Chương 188: Truyền tống trận, không đường mà trốn
189 Chương 189: Chương 05 Đêm Khuya Ở Thanh Vân Đạo Tông
190 Chương 190: Chương 06 Kiếm Đạo Là Gì
191 Chương 191: Chương 07 Một Cọng Cỏ Chém Hết Mặt Trời Mặt Trăng Và Ngôi Sao
192 Chương 192: Chương 08 Hắn Một Tên Củi Mục Kiếm Đạo
193 Chương 193: Chương 09 Lĩnh Ngộ Kiếm Pháp Ra Sao
194 Chương 194: 194: Truyền Thừa Kiếm Vương Tô Trường Ngự Lại Phát Bệnh
195 Chương 195: 195: Truyền Thừa Ta Đã Hủy Rồi Một Quả Trứng Hóa Đá
196 Chương 196: 196: Hạ Đế Và Tô Trường Ngự
197 Chương 197: 197: Thiên Y Các Trị Giá Năm Trăm Ngàn Linh Thạch Thượng Phẩm
198 Chương 198: 198: Ải Thứ Hai Thi Đấu Mười Nước Kết Thúc Xông Tới Ải Thứ Ba
199 Chương 199: 199: Văn Kinh Thiên Hạ Văn Thánh Chi Tư Thiên Hạ Rung Động! Văn Nhân Điên Cuồng!
200 Chương 200: 200: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
201 Chương 201: 201: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
202 Chương 202: 202: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
203 Chương 203: 203: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
204 Chương 204: 204: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 1
205 Chương 205: 205: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 2
206 Chương 206: 206: Cha Con Nhận Nhau
207 Chương 207: 207: Cha Con Nhận Nhau 2
208 Chương 208: 208: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà
209 Chương 209: 209: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà 2
210 Chương 210: 210: Tiểu Sư Đệ Sao Đệ Không Tự Bổ Não Đi
211 Chương 211: 211: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương
212 Chương 212: 212: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương 2
213 Chương 213: 213: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân
214 Chương 214: 214: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân 2
215 Chương 215: 215: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng
216 Chương 216: 216: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng 2
217 Chương 217: 217: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 1
218 Chương 218: 218: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 2
219 Chương 219: 219: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 1
220 Chương 220: 220: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 2
221 Chương 221: 221: Trường Ngự Ngươi Muốn Biết Phụ Thân Mẫu Thân Ngươi Không
222 Chương 222: 222: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 1
223 Chương 223: 223: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 2
224 Chương 224: 224: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
225 Chương 225: 225: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
226 Chương 226: 226: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 1
227 Chương 227: 227: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 2
228 Chương 228: 228: Thái Thượng Huyền Cơ Tặng Đồ Cho Tô Trường Ngự
229 Chương 229: 229: Ta Phải Đi Đại Hạ Quốc Đô Để Hỏi Cho Rõ
230 Chương 230: 230: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 1
231 Chương 231: 231: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 2
232 Chương 232: 232: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 1
233 Chương 233: 233: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 2
234 Chương 234: 234: Đứa Trẻ Của Ta Hoặc Là Vận Khí Nghịch Thiên Hoặc Là Hết Sức Xui Xẻo
235 Chương 235: 235: Tô Trường Ngự Lại Lạc Đường!
236 Chương 236: 236: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 1
237 Chương 237: 237: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 2
238 Chương 238: 238: Tại Hạ Lý Trường Thanh Kế Nghiệp Cổ Kiếm Tiên!
239 Chương 239: 239: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 1
240 Chương 240: 240: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 2
241 Chương 241: 241: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 1
242 Chương 242: 242: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 2
243 Chương 243: 243: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Truyền Cho Ngươi Một Môn Đại Đạo Vô Thượng
244 Chương 244: 244: Thiên Đạo Tế Đàn Tô Trường Ngự Sắp Tới Đại Càn
245 Chương 245: 245: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 1
246 Chương 246: 246: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 2
247 Chương 247: 247: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 1
248 Chương 248: 248: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 2
249 Chương 249: 249: Ta Muốn Cho Tô Trường Ngự Biết Thế Nào Gọi Là Hoàng Thái Tôn
250 Chương 250: 250: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 1
251 Chương 251: 251: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 2
252 Chương 252: 252: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 1
253 Chương 253: 253: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 2
254 Chương 254: 254: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 1
255 Chương 255: 255: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 2
256 Chương 256: 256: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 1
257 Chương 257: 257: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 2
258 Chương 258: 258: Tân Chính! Cấm Tiên! Trở Về Tông Môn!
259 Chương 259: 259: Tranh Giành Vương Vực Lý Trường Dạ Lại Xuất Hiện
260 Chương 260: 260: Làm Vương Giả Mạnh Nhất Cùng Thời Quan Sát Thiên Hạ
261 Chương 261: 261: Tô Trường Ngự Ta Trở Về Đại Hạ Là Để Kết Thúc
262 Chương 262: 262: Tô Mỗ Ta Cần Người Bảo Vệ Sao
263 Chương 263: 263: Vương Vực Ải Thứ Nhất Đại Càn Thần Quả
264 Chương 264: 264: Tiên Đan Màu Vàng Tô Trường Ngự Trở Lại Tiên Thiên
265 Chương 265: 265: Vương Vực Chí Bảo Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
266 Chương 266: 266: Long Mã Chính Là Trần Nguyên
267 Chương 267: 267: Thăng Tiên Đại Điện Mọi Chuyện Đã Sẵn Sàng Tô Trường Ngự Lột Xác
268 Chương 268: 268: Tô Trường Ngự Thức Tỉnh Đứa Con Của Thiên Mệnh
269 Chương 269: 269: Như Nhìn Thấy Một Vị Tiên
270 Chương 270: 270: Đế Tinh Xuất Hiện Tô Trường Ngự Đi Đại Hạ
271 Chương 271: 271: Tô Trường Ngự Rời Đi Truyền Tống Trận
272 Chương 272: 272: Vương Vực Ải Thứ Hai!
273 Chương 273: 273: Bị Vây Diệt Kỳ Tích Xuất Hiện
274 Chương 274: 274: Ba Triệu Kiếm Tiên Trên Trời Thấy Ta Đều Phải Cúi Đầu Rũ Mắt!
275 Chương 275: 275: Tru Tiên Vương Hiển Lộ Tất Vương Tô Trường Ngự
276 Chương 276: 276: Tru Tiên Vương Khiêu Chiến
277 Chương 277: 277: Thí Luyện Thật Sự Của Tru Tiên Vương!
278 Chương 278: 278: Để Cho Ngươi Đi
Chapter

Updated 278 Episodes

1
Chương 1: Mặc dù là lừa gạt, cũng muốn hắn ở lại tông môn đủ một năm
2
Chương 2: Ta là Diệp Bình, Bình trong bình thường không có gì lạ
3
Chương 3: Vị Đại sư huynh này nhất định là cao nhân
4
Chương 4: Bái sư
5
Chương 5: Đêm khuya ở Thanh Vân Đạo tông
6
Chương 6: Kiếm đạo là gì?
7
Chương 7: Một cọng cỏ chém hết mặt trời mặt trăng và ngôi sao
8
Chương 8: Hắn? Một tên củi mục kiếm đạo
9
Chương 9: Lĩnh ngộ kiếm pháp ra sao?
10
Chương 10: Triển lộ kiếm pháp, Tô Trường Ngự kinh sợ
11
Chương 11: Người nói dối phải nuốt một ngàn cây kim
12
Chương 12: Thanh Vân Đạo Tông ta ra rồng!
13
Chương 13: Nguy cơ của Thanh Vân Đạo Tông tới
14
Chương 14: Là bảy mươi đồng tiền
15
Chương 15: Ba cảnh giới kiếm đạo vô thượng và kiếm ý vô cùng
16
Chương 16: Ngươi biết vẽ
17
Chương 17: Kiếm pháp hoàn chỉnh, cầm cố gia sản
18
Chương 18: Nói không chừng một tông môn nào đó có một thiên tài kiếm đạo vô thượng
19
Chương 19: Đồ Chơi này mà cũng bán được?
20
Chương 20: Một chữ ngàn vàng? Thái Hoa đạo nhân và Tô Trường Ngự chấn kinh
21
Chương 21: Bán với giá trên trời
22
Chương 22: Bí Nguyên các
23
Chương 23: Đêm khuya, sư nương đập mở cửa phòng ta
24
Chương 24: Thái Cổ Thần Ma Luyện Thể Quyết
25
Chương 25: Ta rất xin lỗi đã sinh ra làm người
26
Chương 26: Thần tàng ma thân, thiên địa rèn luyện
27
Chương 27: Giác ngộ Thần Ma Đồ Thành công, quần tinh ảm đạm
28
Chương 28: Đại đạo tổ ma! Thiên chùy lò sưởi!
29
Chương 29: Nước Hoàng Hà từ trời tuôn xuống, chảy băng ra biển chẳng quay về
30
Chương 30: Tiểu sư đệ, diễn luyện Thiên Hà kiếm pháp một lần sư huynh xem
31
Chương 31: Tứ Quý đạo nhân, học phủ mười nước!
32
Chương 32: Thống lĩnh giám sát sứ Tấn Quốc, chính là người trong bức họa
33
Chương 33: Rất hi vọng có một ngày có thể trông thấy cao nhân kiếm đạo chân chính này
34
Chương 34: Nhị sư huynh tới dạy ngươi luyện đan
35
Chương 35: Đan đạo vô song, không chỉ luyện đan
36
Chương 36: Vạn vật làm tài liệu, tạo hóa luyện đan, đi tới Tàng Kinh Các
37
Chương 37: Vân Vụ sơn mạch, người đi đưa đồ ăn à?
38
Chương 38: Tàng Kinh Các, ba ngàn sáu trăm tiên khiếu diệu pháp
39
Chương 39: Thông suốt phương pháp, tu hành
40
Chương 40: Giác ngộ luyện khí, trước chưa từng có ai sau cũng không ai có, đệ nhất nhân muôn đời
41
Chương 41: Tìm được đường sống trong chỗ chết, thầy trò đều vất vả
42
Chương 42: Dẫn Khí thành công, thông suốt! Chúc Long tiên khiếu!
43
Chương 43: Không sao, ta đi bộ
44
Chương 44: Không sao, ta đi bộ
45
Chương 45: Xin hỏi tiền bối, thế nào là kiếm đạo?
46
Chương 46: Giống như một nho tiên tuyệt thế, nụ cười trên mặt Hứa Lạc Trần
47
Chương 47: Có phải các người nghi Tô tiền bối không phải Giám sát sứ hay không?
48
Chương 48: Nếu ngươi có thể luyện ra, ta sẽ nuốt lò luyện đan
49
Chương 49: Đêm của một người, cô độc và dài dằng dặc
50
Chương 50: Đại sư tỷ, Tiêu Mộ Tuyết
51
Chương 51: Tiểu sư đệ, đẹp không
52
Chương 52: Ba canh giờ, luyện khí tầng một
53
Chương 53: Cái gì? Ngươi còn vẽ tranh cho nhị sư huynh
54
Chương 54: Có phải tiểu sư đệ vẽ cho đệ một bức họa không
55
Chương 55: Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà, hu hu hu
56
Chương 56: Không phải chỉ là một bức họa thôi à? Chả lẽ có giá trị liên thành?
57
Chương 57: Bức họa này mà bán được năm vạn lượng hoàng kim, ta sẽ tự tát lệch miệng mình
58
Chương 58: Làm thời gian chậm lại? Ta giúp đệ đi hỏi tam sư huynh
59
Chương 59: Trò đùa gì đây? Làm chậm thời gian? Đệ chờ ta một chút
60
Chương 60: Luyện khí tầng bốn, Phù Đồ Trận
61
Chương 61: Ta muốn báo danh tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
62
Chương 62: Sư phụ, không phải người nghĩ con rất yếu chứ
63
Chương 63: Tông môn lánh đời thật sự!
64
Chương 64: Đại Hạ công chúa, mua tranh vẽ
65
Chương 65: Cái gì? Người đã báo danh cho ta tham gia đại hội kiếm đạo Thanh Châu
66
Chương 66: Dù tiểu sư đệ nói cái gì, ngài nói ngược lại là được
67
Chương 67: Không động thì thôi, động liền kinh người
68
Chương 68: Vô Tận Kiếm Đồ, Phá Kiếm thức
69
Chương 69: Thiên Hà kiếm thế, xuống núi
70
Chương 70: Gió nổi Thanh Châu, mạch nước ngầm động mạnh
71
Chương 71: Yêu nghiệt to gan, còn không mau mau hiện hình
72
Chương 72: Mộ quỷ Lâm Hà
73
Chương 73: Ta là đệ tử Thanh Vân, không ham nữ sắc
74
Chương 74: Ngươi bảo một quỷ tu như ta dạy ngươi kinh siêu độ ư
75
Chương 75: Thái Thượng Độ Nhân Kinh, kim quang độ hóa
76
Chương 76: Hù hắn té đái
77
Chương 77: Đại Uy Thiên Long, Đại La pháp chú
78
Chương 78: Lại thông suốt lần nữa, Luyện Khí tầng bảy
79
Chương 79: Thanh Châu Cổ Thành, lập kiếm đài
80
Chương 80: Tiểu đạo mà thôi, chuyện này Tô Trường Ngự tuyệt đối là cao nhân
81
Chương 81: Đường lớn Thanh Châu, bái kiến sư phụ
82
Chương 82: Đây là đi vào hang ổ của các đại lão?
83
Chương 83: Tô tiền bối, ngài tới rồi? Mau cứu chúng ta đi
84
Chương 84: Là ai cho các ngươi lá gan nói ra những lời này?
85
Chương 85: Cái gì gọi là kiếm đạo thật sự
86
Chương 86: Ta đã xuất kiếm
87
Chương 87: Đại Hà chi kiếm từ trời xuống, kiếm reo vang Thanh Châu
88
Chương 88: Thành chủ Thanh Châu, lập kiếm ý
89
Chương 89: Lý Trường Dạ, Vương Minh Hạo đã đến
90
Chương 90: Ngươi muốn trở thành kiếm tiên tuyệt thế được vạn người chiêm ngưỡng?
91
Chương 91: Danh sách quyết đấu xuất hiện
92
Chương 92: Ma Thần giáo
93
Chương 93: Tư Không Kiếm Thiên, Giám Thiên viện
94
Chương 94: Con đường vô địch, đã muốn bắt đầu rồi sao?
95
Chương 95: Lý đạo hữu, ngươi đừng chết nha, ta thật sự không biết tu vi của ngươi kém như vậy
96
Chương 96: Nằm không tiến vào tám vị trí đầu, cả nước chú ý
97
Chương 97: Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấ
98
Chương 98: Cái gì? Đại đồ đệ của ta một ăn mười? Vậy mua nó thua đi!
99
Chương 99: Người này, là tuyệt thế Kiếm Tiên, ắt phải chết!
100
Chương 100: Bố cục của Tư Không Kiếm Thiên, thi đấu bán kết
101
Chương 101: Tô Trường Ngự chiến Tư Không Kiếm Thiên
102
Chương 102: Tất vương tái thế, ngũ oán cổ độc
103
Chương 103: Sư đệ, chạy mau, không cần lo cho ta
104
Chương 104: Ta xin các ngươi, đừng có đuổi hết theo ta
105
Chương 105: Đại ca, ngươi mạnh như vậy, tại sao phải chạy? Câu cá hả?
106
Chương 106: Ta không gọi đây là bán đứng đồng liêu, mà là thay trời hành đạo
107
Chương 107: Đại sư huynh, ta hiểu!
108
Chương 108: Tuyệt thế mãnh nam ra đời
109
Chương 109: Ngươi không cho rằng sẽ xuất hiện một vị cao nhân đắc đạo đó chứ?
110
Chương 110: Kim quang độ hóa Thiên Lôi kiếm, đều chết hết cho gia
111
Chương 111: Kim quang độ hóa tăng lên, Ngụy Lâm bối rối
112
Chương 112: Ngưng tụ kim luân độ hóa!
113
Chương 113: Diệp Bình ngộ đạo, gió mát lại xuất hiện
114
Chương 114: Thái Thượng kim luân độ hóa, Bồ Đề cổ thụ
115
Chương 115: Giám Thiên Viện? Cả vua lẫn dân Tấn quốc đều chấn động!
116
Chương 116: Thanh Vân Đạo tông, ta đã trở về!
117
Chương 117: Mấy ngày này nghỉ ngơi cho tốt, chờ mấy ngày nữa, sư huynh sẽ dạy ngươi trận đạo
118
Chương 118: Đột phá cảnh giới, Học phủ Tấn quốc nổi phong vân
119
Chương 119: Hoàn mỹ luyện khí, trúc cơ thanh liên
120
Chương 120: Diệp Bình đốn ngộ, thiên tài Tấn quốc khóc òa
121
Chương 121: Chương 121: Sức mạnh chúc long, thần ma thân
122
Chương 122: Chương 122: Khí huyết như lô, thân thể như rồng
123
Chương 123: Chương 123: Sư huynh bố trí một trận pháp, xem xem đệ có phá giải được hay không
124
Chương 124: Chương 124: Ta không nghe, ta không nghe, ca phải báo thù cho ta
125
Chương 125: Chương 125: Muội yên tâm, ca sẽ giúp muội báo thù
126
Chương 126: Chương 126: Thái Tử Tấn quốc? Là đồ Tôn của ta?
127
Chương 127: Chương 127: Tấn quốc Học phủ? Ta không đi, ở lại trong tông môn không tốt hơn sao?
128
Chương 128: Chương 128: Trận pháp không gian, Nguyên Ma Bí Cảnh
129
Chương 129: Chương 129: Không Gian Truyền Tống, Nguyên Ma Bí Cảnh
130
Chương 130: Chương 130: Khỉ gió, Nguyên Ma mạnh không hợp thói thường nha
131
Chương 131: Chương 131: Hiểu lầm... Ông nội mi!
132
Chương 132: Chương 132: Phủ chủ, ngươi chơi ta?
133
Chương 133: Chương 133: Kình Phu Kình Phu, toàn trường hoan hô
134
Chương 134: Chương 134: Bắc nồi, nấu nước, luyện đan, bay bay bay!
135
Chương 135: Chương 135: Kiếm tiên hàng đầu từ xưa đến nay
136
Chương 136: Chương 136: Xác định mục tiêu, Thái Cổ Chân Long Quyền
137
Chương 137: Chương 137: Tấn quốc Học Phủ, Tô Trường Ngự thu đồ đệ
138
Chương 138: Chương 138: Mặc Tuyền đạo hữu, ngàn người tụ tập
139
Chương 139: Chương 139: Diệp Bình như rồng, quét ngang tất cả
140
Chương 140: Chương 140: Khí huyết hoả lò, rung động Học Phủ
141
Chương 141: Chương 141: Như Thần Minh! Như người vô địch! Tam Đại đều thất bại!
142
Chương 142: Chương 142: Nếu Diệp Bình là đồ đệ của ta, ta sẽ dẫn đầu học phủ đánh lên mặt trăng!
143
Chương 143: Chương 143: Mỗi người dạy một loại, để hắn tự cảm nhận xem người nào tốt
144
Chương 144: Chương 144: Ngươi cảm thấy kiếm pháp của Lý trưởng lão như thế nào? Diệp Bình: Quá tầm thường!
145
Chương 145: Chương 145: Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công, vách núi ngàn thước, không muốn lại được
146
Chương 146: Chương 146: Kiếm ý vô thượng, Lý Giang bái sư
147
Chương 147: Chương 147: Yêu nghiệt từ Nam quốc, nguy cơ của Tấn quốc
148
Chương 148: Chương 148: Trên thế giới này không có đan nào không độc
149
Chương 149: Chương 149: Thế này cũng luyện ra đan được? Học sinh Tấn quốc khiếp sợ
150
Chương 150: Chương 150: Rung động! Rung động! Là không độc đan có thể thay đổi lịch sử!
151
Chương 151: Chương 151: Năm trăm năm, vượt qua Đại Hạ vương triều
152
Chương 152: Chương 152: Để ta về hỏi sư huynh của ta đã
153
Chương 153: Chương 153: Vương đạo hữu, đã lâu không gặp!
154
Chương 154: Chương 154: Thập công chúa Hạ Thanh Mặc báo đáp
155
Chương 155: Chương 155: Ngươi không biết ngự kiếm thuật? Ân công, ta dạy cho ngươi nhé?
156
Chương 156: Chương 156: Móa nó, đập nhanh lên chút, ta tới cản giúp ngươi
157
Chương 157: Chương 157: Quỷ Vương xuất thế, Kim Cô chú
158
Chương 158: Chương 158: Trở về tông môn! Nộp đan phương! Kế sách của Tấn quốc
159
Chương 159: Chương 159: Đại sư huynh trở về, Nhị sư huynh kiểm tra luyện đan thất bại
160
Chương 160: Chương 160: Đại sư tỷ, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh đều trở về rồi?
161
Chương 161: Chương 161: Tiểu sư đệ, để sư tỷ kiểm tra kỹ cơ thể ngươi
162
Chương 162: Chương 162: Thượng tiên, thượng tiên, ta có một bí mật kinh thiên nói cho ngươi nghe
163
Chương 163: Chương 163: Gia yến, thiên tài vô địch Nam quốc
164
Chương 164: Chương 164: Diệp Bình truyền thụ kiếm pháp, thiên tài Nam quốc trấn áp tất cả
165
Chương 165: Chương 165: Hoàng Phủ Thiên Long, quét ngang tất cả
166
Chương 166: Chương 166: Đại Thần Ma Thể, khí huyết chân long, Cổ Kiếm Tiên ngộ đạo
167
Chương 167: Chương 167: Sư phụ, ngươi biết Lục Trường Sinh không?
168
Chương 168: Chương 168: Đại Hạ Uy Vũ Hầu, kẻ nào quấy nhiễu ta thanh tu
169
Chương 169: Chương 169: Ăn hiếp sư đệ ta, có tính là sai hay không?
170
Chương 170: Chương 170: Thanh Mặc rời đi, Diệp Bình trở về học phủ
171
Chương 171: Chương 171: Diệp Bình trở về, đại chiến xảy ra
172
Chương 172: Chương 172: Diệp Bình như thần, một quyền vô địch
173
Chương 173: Chương 173: Như một vị thần, như một vầng thái dương
174
Chương 174: Chương 174: Thiên tử Đại Hạ, ban cho chức vương cha truyền con nối?
175
Chương 175: Chương 175: Hắn muốn cái gì, thì cho cái đó! Bổn cung là trữ quân Đại Hạ
176
Chương 176: Chương 176: Chủ nhân của ta là Thái tử Đại Hạ, trữ quân Đại Hạ
177
Chương 177: Chương 177: Đề thi đấu mười nước, vây quét Ma Thần Giáo
178
Chương 178: Chương 178: Thập hoàng tử Đại Hạ, ngộ ra kiếm ý tuyệt thế
179
Chương 179: Chương 179: Tô Trường Ngự bày trận?
180
Chương 180: Chương 180: Trời đất, Tô Trường Ngự biết trận pháp thật?
181
Chương 181: Chương 181: Đại Đạo Tam Thiên Bảo Giám
182
Chương 182: Chương 182: Cửu Tử Nhất Sinh Động, thuật bói toán của Thái Hoa đạo nhân
183
Chương 183: Chương 183 Ngụy Quốc Nhất Tuyến Thiên Căm Ghét Bọn Chó Liếm
184
Chương 184: Chương 184 Trần Hồng Phi Ta Và Thanh Liên Cư Sĩ Là Tình Đồng Thủ Túc
185
Chương 185: Chương 185: Thi đấu mười nước bắt đầu! Thiên Tâm ảo cảnh
186
Chương 186: Chương 186: Ma Thần Giáo đánh bất ngờ? Mọi người không phải sợ, đây là ảo trận!
187
Chương 187: Chương 187: Thật sự tàn khốc! Ma Giáo tội đáng chết vạn lần!
188
Chương 188: Chương 188: Truyền tống trận, không đường mà trốn
189
Chương 189: Chương 05 Đêm Khuya Ở Thanh Vân Đạo Tông
190
Chương 190: Chương 06 Kiếm Đạo Là Gì
191
Chương 191: Chương 07 Một Cọng Cỏ Chém Hết Mặt Trời Mặt Trăng Và Ngôi Sao
192
Chương 192: Chương 08 Hắn Một Tên Củi Mục Kiếm Đạo
193
Chương 193: Chương 09 Lĩnh Ngộ Kiếm Pháp Ra Sao
194
Chương 194: 194: Truyền Thừa Kiếm Vương Tô Trường Ngự Lại Phát Bệnh
195
Chương 195: 195: Truyền Thừa Ta Đã Hủy Rồi Một Quả Trứng Hóa Đá
196
Chương 196: 196: Hạ Đế Và Tô Trường Ngự
197
Chương 197: 197: Thiên Y Các Trị Giá Năm Trăm Ngàn Linh Thạch Thượng Phẩm
198
Chương 198: 198: Ải Thứ Hai Thi Đấu Mười Nước Kết Thúc Xông Tới Ải Thứ Ba
199
Chương 199: 199: Văn Kinh Thiên Hạ Văn Thánh Chi Tư Thiên Hạ Rung Động! Văn Nhân Điên Cuồng!
200
Chương 200: 200: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
201
Chương 201: 201: Một Triệu Linh Thạch Thượng Phẩm Không Một Trăm Linh Thạch Hạ Phẩm
202
Chương 202: 202: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
203
Chương 203: 203: Trở Về Thanh Vân Đạo Tông Gặp Tô Trường Ngự!
204
Chương 204: 204: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 1
205
Chương 205: 205: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Lập Cho Đệ Một Chương Trình Huấn Luyện Ma Quỷ 2
206
Chương 206: 206: Cha Con Nhận Nhau
207
Chương 207: 207: Cha Con Nhận Nhau 2
208
Chương 208: 208: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà
209
Chương 209: 209: Đứa Bé Trường Ngự Này Thật Là Làm Cho Người Ta Đau Lòng Mà 2
210
Chương 210: 210: Tiểu Sư Đệ Sao Đệ Không Tự Bổ Não Đi
211
Chương 211: 211: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương
212
Chương 212: 212: Trường Ngự Con Ta Có Tư Chất Đế Vương 2
213
Chương 213: 213: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân
214
Chương 214: 214: Ngươi Thật Nghĩ Rằng Trẫm Không Dám Đổi Trữ Quân 2
215
Chương 215: 215: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng
216
Chương 216: 216: Tịch Thu Quyền Giám Quốc Của Thái Tử Thái Thượng Huyền Cơ Chỉ Ra Chân Tướng 2
217
Chương 217: 217: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 1
218
Chương 218: 218: Diệp Bình Ngộ Đạo Kiếm Tiên Tuyệt Thế! 2
219
Chương 219: 219: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 1
220
Chương 220: 220: Một Kiếm Phá Vạn Pháp Tiêu Mộ Tuyết Đặc Huấn 2
221
Chương 221: 221: Trường Ngự Ngươi Muốn Biết Phụ Thân Mẫu Thân Ngươi Không
222
Chương 222: 222: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 1
223
Chương 223: 223: Trường Ngự Ngươi Rất Có Thể Là Con Riêng 2
224
Chương 224: 224: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
225
Chương 225: 225: Chủ Khảo Khảo Hạch Luyện Đan Là Diệp Bình 1
226
Chương 226: 226: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 1
227
Chương 227: 227: Ngươi Phải Dùng Cách Thức Nghiêm Khắc Nhất Để Khảo Hạch Sư Huynh Ngươi 2
228
Chương 228: 228: Thái Thượng Huyền Cơ Tặng Đồ Cho Tô Trường Ngự
229
Chương 229: 229: Ta Phải Đi Đại Hạ Quốc Đô Để Hỏi Cho Rõ
230
Chương 230: 230: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 1
231
Chương 231: 231: Phượng Hoàng Niết Bàn Đan! 2
232
Chương 232: 232: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 1
233
Chương 233: 233: Thanh Châu Gặp Khó Trứng Của Thần Linh 2
234
Chương 234: 234: Đứa Trẻ Của Ta Hoặc Là Vận Khí Nghịch Thiên Hoặc Là Hết Sức Xui Xẻo
235
Chương 235: 235: Tô Trường Ngự Lại Lạc Đường!
236
Chương 236: 236: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 1
237
Chương 237: 237: Người Này Là Sư Phụ Ta Tô Trường Ngự 2
238
Chương 238: 238: Tại Hạ Lý Trường Thanh Kế Nghiệp Cổ Kiếm Tiên!
239
Chương 239: 239: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 1
240
Chương 240: 240: Không Ngờ Diệp Bình Lại Là Thập Hoàng Tử 2
241
Chương 241: 241: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 1
242
Chương 242: 242: Sâm La Cổ Điện Phải Giết Diệp Bình! 2
243
Chương 243: 243: Tiểu Sư Đệ Sư Huynh Truyền Cho Ngươi Một Môn Đại Đạo Vô Thượng
244
Chương 244: 244: Thiên Đạo Tế Đàn Tô Trường Ngự Sắp Tới Đại Càn
245
Chương 245: 245: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 1
246
Chương 246: 246: Thiên Tử Đại Càn Là Cậu Ruột Của Đại Hạ Thập Hoàng Tử 2
247
Chương 247: 247: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 1
248
Chương 248: 248: Hoàng Thái Tôn Đại Càn Dám Coi Thường Tô Mỗ Ta 2
249
Chương 249: 249: Ta Muốn Cho Tô Trường Ngự Biết Thế Nào Gọi Là Hoàng Thái Tôn
250
Chương 250: 250: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 1
251
Chương 251: 251: Con Tên Là Trường Ngự Gọi Ta Là Nhu Vân Cô Cô 2
252
Chương 252: 252: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 1
253
Chương 253: 253: Hoàng! Không! Thể! Nhục! Cái Gì Nó Là Đứa Con Mồ Côi Của Muội Muội Ta 2
254
Chương 254: 254: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 1
255
Chương 255: 255: Bây Giờ Hoàng Gia Gia Sẽ Dạy Ngươi Cách Làm Người Cho Tốt 2
256
Chương 256: 256: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 1
257
Chương 257: 257: Hoàng Gia Gia Đừng Đánh Đừng Đánh Đánh Nữa Sẽ Xảy Ra Chết Người Đó 2
258
Chương 258: 258: Tân Chính! Cấm Tiên! Trở Về Tông Môn!
259
Chương 259: 259: Tranh Giành Vương Vực Lý Trường Dạ Lại Xuất Hiện
260
Chương 260: 260: Làm Vương Giả Mạnh Nhất Cùng Thời Quan Sát Thiên Hạ
261
Chương 261: 261: Tô Trường Ngự Ta Trở Về Đại Hạ Là Để Kết Thúc
262
Chương 262: 262: Tô Mỗ Ta Cần Người Bảo Vệ Sao
263
Chương 263: 263: Vương Vực Ải Thứ Nhất Đại Càn Thần Quả
264
Chương 264: 264: Tiên Đan Màu Vàng Tô Trường Ngự Trở Lại Tiên Thiên
265
Chương 265: 265: Vương Vực Chí Bảo Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
266
Chương 266: 266: Long Mã Chính Là Trần Nguyên
267
Chương 267: 267: Thăng Tiên Đại Điện Mọi Chuyện Đã Sẵn Sàng Tô Trường Ngự Lột Xác
268
Chương 268: 268: Tô Trường Ngự Thức Tỉnh Đứa Con Của Thiên Mệnh
269
Chương 269: 269: Như Nhìn Thấy Một Vị Tiên
270
Chương 270: 270: Đế Tinh Xuất Hiện Tô Trường Ngự Đi Đại Hạ
271
Chương 271: 271: Tô Trường Ngự Rời Đi Truyền Tống Trận
272
Chương 272: 272: Vương Vực Ải Thứ Hai!
273
Chương 273: 273: Bị Vây Diệt Kỳ Tích Xuất Hiện
274
Chương 274: 274: Ba Triệu Kiếm Tiên Trên Trời Thấy Ta Đều Phải Cúi Đầu Rũ Mắt!
275
Chương 275: 275: Tru Tiên Vương Hiển Lộ Tất Vương Tô Trường Ngự
276
Chương 276: 276: Tru Tiên Vương Khiêu Chiến
277
Chương 277: 277: Thí Luyện Thật Sự Của Tru Tiên Vương!
278
Chương 278: 278: Để Cho Ngươi Đi
footer(); ?>